Việt Nữ Tông…
Là một trong các thế lực có biểu hiện đặc sắc tại lần triệu tập của Thanh Long Hộ Pháp, Việt Nữ Tông nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của các phương thế lực xung quanh.
Trước khi Việt Nữ Tông Chủ - Việt Tư An dám không mời mà đến, cả gan đứng ra bái phỏng Thanh Long Hộ Pháp và được hắn tán thưởng, đây chỉ là một Tôn Cấp Thế Lực khá nhỏ, rất ít người thèm để mắt đến.
Bởi lẽ Việt Nữ Tông là do Việt Tư An tự thân thành lập khi vừa đột phá Thánh Tôn, nàng là tông chủ đời đầu và duy nhất của tông môn tính đến thời điểm này.
Trước đây Việt Tư An chỉ là một tán tu xuất thân ở Thanh Long Khu, căn cơ tương đối cạn, sau khi thành lập thế lực danh tiếng cũng chẳng có bao nhiêu, vì vậy mặc dù sau nhiều năm tháng, bản thân nàng đã là một Thánh Tôn Viên Mãn hàng thật giá thật, nhưng bốn vị trưởng lão dưới trướng vẫn chỉ mới là Thánh Tôn Sơ Kỳ mà thôi.
Tông chủ là Thánh Tôn Viên Mãn, các vị trưởng lão lại chẳng thể tìm ra nổi một Thánh Tôn Hậu Kỳ hay Trung Kỳ, nội tình như vậy kém rất xa những thế lực đồng cấp khác.
Một phần cũng vì Việt Nữ Tông chỉ chiêu mộ nữ nhân, một phần cũng do không thể cạnh tranh lại các thế lực đồng cấp, nên số lượng đệ tử của toàn bộ Việt Nữ Tông chỉ vẻn vẹn chưa đến ngàn người.
Địa bàn của Việt Nữ Tông tại Thanh Long Khu cũng tương đối kém, mật độ Nguyên Khí khá loãng, phụ thuộc dưới trướng đa phần là thôn xóm nhỏ hoặc những tiểu gia tộc.
Có thể nói đây chỉ là thế lực tầm thường trong rất nhiều thế lực tại Thanh Long Khu, chẳng đáng để chú ý.
Bất quá ngày hôm nay, từ trong Việt Nữ Tông lại có năm cổ khí thế bất chợt kéo căng, ầm ầm đột phá giới hạn.
Trong đó một cổ khí thế đạt đến Thánh Hoàng, bốn cổ khí thế còn lại cũng đã tiến vào Thánh Tôn Trung Kỳ cường đại.
“Hít…xem ra Việt Nữ Tông đã tận dụng thành công năm quả Bàn Đào mà Hộ Pháp ban tặng.”
Cảm nhận được biến hóa từ Việt Nữ Tông, không ít Thánh Tôn Thế Lực ở lân cận ghen ghét, ngưỡng mộ.
Việt Tư An dám đứng ra liều lĩnh một phen, không ngờ Việt Nữ Tông đã được ban xuống năm quả Bàn Đào, vượt xa cả những Thánh Hoàng Thế Lực có mặt tham dự, vượt qua cả Thánh Đế Thế Lực duy nhất là Hoa Kiếm Tông.
Hiện tại nhìn lấy tình cảnh này, không khó đoán ra Việt Tư An và bốn vị trưởng lão đã ăn vào Bàn Đào Quả, từ đó tiến thêm một bước trên con đường tu luyện rồi.
Việt Tư An đột phá Thánh Hoàng, bốn vị trưởng lão cũng từ Thánh Tôn Sơ Kỳ đồng loạt tiến vào Thánh Tôn Trung Kỳ.
Việc này khiến người khác đố kỵ, nhưng cũng không thể không tán thưởng Việt Tư An, rõ ràng tất cả lợi ích đều do công lao của nàng mang lại.
Ngày Thanh Long Hộ Pháp triệu tập quần hùng, trong khi những Thánh Tôn Thế Lực khác như bọn hắn chỉ dám âm thầm vây ở xung quanh quan sát tình hình, chờ gió chiều nào sẽ nghiêng theo chiều đấy thì Việt Tư An đã dám đứng ra bày tỏ sự trung thành, được Hộ Pháp ưu ái cũng là điều xứng đáng.
Phải biết rằng nếu Thanh Long Hộ Pháp thất thế, các phương Thánh Đế Thế Lực thành công ép vua thoái vị, Việt Nữ Tông chắc chắn sẽ bị mang ra khai đao.
Lần này, Việt Nữ Tông đánh cược thắng rồi.
Bên trong nghị sự phòng, thân ảnh Việt Tư An anh tư hiên ngang xuất hiện.
“Tham kiến môn chủ!” Bốn vị mỹ phụ trung niên đứng lên chắp tay cúi đầu, thần sắc mừng rỡ và cung kính trong mắt không thể che giấu được.
Phải biết rằng chỉ mới một tháng trước, bốn người bọn họ còn là bốn bà lão gần đất xa trời.
Tất cả đều là Thánh Tôn Sơ Kỳ gần hao hết tuổi thọ nhưng không thể tìm ra cơ duyên đột phá, vì vậy mới đáp ứng chiêu mộ của Việt Tư An gia nhập một Việt Nữ Tông căn cơ còn nông cạn, xem như tìm được nơi dưỡng già, sống khoảng thời gian cuối cùng.
Ấy vậy mà Việt Tư An đã thay đổi hoàn toàn điều đó, mang về Bàn Đào Quả giúp các nàng đột phá tu vi thành công, có thêm lượng lớn tuổi thọ, từ bốn bà lão trở về bốn mỹ phụ trung niên, làm sao có thể không cảm kích?
Phải biết rằng sự kiện Việt Tư An một mình đứng ra diện kiến Thanh Long Hộ Pháp chưa từng trao đổi hay hỏi ý kiến của bốn người, có thể nói là liều lĩnh hành động để có gì sai lầm sẽ tự thân gánh vác hậu quả, không làm liên lụy Việt Nữ Tông.
“Các vị nên biết ơn Thanh Long Hộ Pháp.” Việt Tư An mỉm cười nói:
“Chính Hộ Pháp mới là người ban Bàn Đào Quả cho các vị, việc này cũng nằm ngoài dự kiến của ta.”
Nàng tận mắt chứng kiến Lạc Nam đại triển thần uy đánh bại Triệu Lăng Tà bên ngoài Kiếm Mộ, biết rằng người nam nhân này chắc chắn sẽ là nhân vật đỉnh thiên lập địa, tương lai bá chủ một phương nên mới can đảm đứng ra diện kiến hắn, không ngờ bản thân mình lại được ban thưởng nồng hậu như vậy.
“Chúng ta đương nhiên rất cảm tạ Hộ Pháp, nhưng sự quyết đoán của Tông Chủ khiến chúng ta bội phục.” Đại Trưởng Lão nghiêm mặt nói.
“Tông chủ, ngươi làm sao biết được Hộ Pháp sẽ đại triển thần uy, bình loạn Thanh Long Khu dễ dàng như vậy mà dám đứng về phía hắn?” Nhị Trưởng Lão tò mò hỏi.
“Ta đâu phải Thiên Cơ Lâu Chủ, làm sao biết trước được?” Việt Tư An tức giận nói:
“Chẳng qua ta từng chứng kiến Hộ Pháp dù đối mặt với Chí Tôn của Kiếm Trũng cũng là chưa từng đổi sắc, trong lòng tin rằng chỉ là những Thánh Đế ở Thanh Long Khu sao có thể làm khó hắn nên mới đánh cược một lần mà thôi.”
“Thì ra là thế…” Các vị trưởng lão âm thầm bội phục, nhãn quang của tông chủ không phải bọn hắn có thể so sánh nha.
“Hiện tại chúng ta đã là Thánh Hoàng Thế Lực, cũng nên có những bước phát triển kế tiếp…” Việt Tư An trầm giọng nói rằng:
“Lần trước đại trưởng lão may mắn tìm thấy bản đồ của một di tích, trước đó chúng ta không đủ tu vi nên chưa dám mạo hiểm, hiện tại có thể tổ chức khám phá, khai thác một phen.”
“Chúng ta cũng có ý này.” Bốn vị trưởng lão đồng tình gật đầu.
“Không cần phải vất vả như thế đâu…” Bỗng nhiên có tiếng cười bình thản vang lên.
Chẳng biết từ bao giờ, trong phòng nghị sự nhiều hơn một thân ảnh.
Đó là một tên hắc y nhân che đậy diện mạo, chỉ lộ ra đôi mắt lấp lóe ánh đỏ đang nhìn chăm chú mấy người.
Đồng tử Việt Tư An cùng bốn vị trưởng lão co lại, đối phương có thể vô thanh vô thức xuất hiện trong phòng rồi mấy người mới hay biết, chứng minh sở hữu thực lực vượt xa đám người mình.
“Không biết tiền bối là người phương nào? Việt Nữ Tông chúng ta nhà tôm không chứa nổi chân long.” Việt Tư An chắp tay lên tiếng.
“Haha, bổn tọa đi thẳng vào vấn đề.” Hắc y nhân nở nụ cười lạnh:
“Nghe nói Việt Nữ Tông các ngươi lọt vào tầm mắt của Lạc Nam, tương lai sẽ có cơ hội làm việc dưới trướng của hắn, mà bổn tọa cùng họ Lạc vốn không có hảo cảm gì.”
“Chỉ cần Việt Nữ Tông các ngươi thần phục, trở thành nội gián bên cạnh Lạc Nam, tùy thời phản bội hắn, bổn tọa cam đoan nâng Việt Nữ Tông trở thành Thánh Đế Thế Lực, giúp tất cả các ngươi đều trở thành Thánh Đế.”
Đáy lòng Việt Tư An và bốn trưởng lão siết chặt, trầm giọng hỏi: “Nếu chúng ta không đồng ý thì sao?”
“Đơn giản, Việt Nữ Tông từ hôm nay sẽ không tiếp tục tồn tại.” Hắc y nhân hờ hững nói.
“Các hạ đường đường là cường giả, hà tất làm khó dễ chúng ta?” Đại trưởng lão mím môi:
“Gây sự trong Thanh Long Khu, các hạ không sợ Thanh Long Hộ Pháp sao?”
“Haha, yên tâm đi, sắp tới phiền toái của hắn sẽ rất nhiều, hắn không có thời gian để ý đến Việt Nữ Tông các ngươi bị diệt đâu.” Hắc y nhân tủm tỉm cười, dường như mọi phần thắng đã nắm chắc trong tay.
“Ta đồng ý đề nghị.” Việt Tư An nói.
“Tông chủ…” Bốn vị trưởng lão biến sắc.
“Không còn cách nào khác.” Việt Tư An cười khổ: “Chẳng lẽ khiến Việt Nữ Tông bị diệt sao?”
Bốn vị trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau, thân thể run lẩy bẩy, một chút vui sướng vừa đột phá tu vi quét sạch.
“Lựa chọn sáng suốt…” Hắc y nhân tán thưởng nhìn Việt Tư An, từ trong lồng ngực lấy ra năm viên đan dược đỏ sậm, chậm rãi nói:
“Đây là Huyết Trùng Cổ Đan, bên trong chứa đựng Huyết Sinh Trùng, một khi ăn vào Huyết Trùng Cổ Đan, Huyết Sinh Trùng sẽ sinh sống bên trong mạch máu của các ngươi, cấp tốc sinh sôi nảy nở, chỉ trong vòng một ngày sẽ lan khắp toàn bộ cơ thể, không thể loại bỏ…”
“Bổn tọa có thể thông qua việc điều khiển Huyết Sinh Trùng gặm nhấm cơ thể các ngươi từ trong ra ngoài bất cứ lúc nào.”
“Vậy nên nếu các ngươi biểu hiện tốt, bổn tọa sẽ cung cấp Giải Dược giết chết sạch sẽ Huyết Sinh Trùng, bằng không hậu quả chính các ngươi tự chịu…”
“Khốn kiếp, thế gian sao lại có loại thủ đoạn kinh khủng như vậy.” Tam trưởng lão rùng mình, nghĩ đến cảnh vô số con trùng lúc nhúc trong các mạch máu của mình đã rợn cả tóc gáy.
“Kinh khủng mới có thể khiến các ngươi thuần phục.” Hắc y nhân hài hước đáp:
“Vốn thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của các ngươi sẽ khống chế dễ hơn, nhưng loại thủ đoạn đơn giản như vậy sẽ dễ dàng bị Lạc Nam phát hiện, vì thế đành phải tiêu tốn Huyết Trùng Cổ Đan vậy.”
Nói xong, khí tức Thánh Đế đã bạo phát ra, khóa chặt lấy thân thể năm người các nàng.
Sắc mặt các vị Trưởng Lão trắng bệch, các nàng chỉ là Thánh Tôn vậy mà đối phương xuất động đích thân Thánh Đế, rõ ràng là không cho tất cả bất kỳ đường lui nào, quá mức quyết liệt.
“Được, chúng ta đáp ứng.” Việt Tư An không do dự nữa, đem một viên Huyết Trùng Cổ Đan nuốt xuống.
“Không tệ chút nào, bổn tọa hài lòng trước biểu hiện của ngươi.” Hắc y nhân vuốt vuốt cằm:
“Nắm được bỏ được, biết thức thời, tiền đồ bất khả hạn lượng.”
Bốn vị trưởng lão không còn cách nào khác, cũng đành đem bốn viên Huyết Trùng Cổ Đan ăn vào.
“Tốt lắm, đây là Truyền Âm Ngọc, bổn tọa sẽ thông qua nó hạ lệnh cho mấy người các ngươi.”
Nói xong phất tay, đem một chiếc Nhẫn Trữ Vật lấy ra đặt lên bàn: “Còn đây là tài nguyên thưởng cho các ngươi, nhanh chóng tu luyện gia tăng thực lực, cố gắng lấy được tín nhiệm của Lạc Nam.”
Vừa nói dứt lời, thân ảnh đã biến mất dạng.
Việt Tư An cùng bốn vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, thất thần ngồi bệch xuống…
…
“Tiểu tử thúi, có Hoa Như Thủy của Hoa Kiếm Tông cầu kiến…”
Lạc Nam đang chơi đùa cùng Tiểu Noãn ở đại sảnh, liền nghe thanh âm của Bạch Long nhắc nhở.
Bởi vì hiện tại toàn bộ Thanh Long Phủ đã được Trận Pháp của Mỹ Mộng vây quanh, người ngoài muốn tiến vào cần có sự chấp thuận của Lạc Nam.
Bạch Long rảnh rỗi không có chuyện gì làm, đành chấp nhận đảm nhiệm làm hộ vệ.
Nghe có Hoa Như Thủy của Hoa Kiếm Tông tìm đến, Lạc Nam hài lòng nở nụ cười:
“Truyền vào nghị sự phòng!”
Giao Tiểu Noãn cho Tây Thi chăm sóc, Lạc Nam tiến vào chờ sẳn.
Rất nhanh, một mỹ phụ đoan trang cao quý đã xuất hiện trước mặt.
“Bẩm Hộ Pháp, tiện thiếp biết tội.” Hoa Như Thủy vừa mới tiến vào đã muốn quỳ xuống.
Lạc Nam phất tay, một cổ lực lượng đem nàng nâng lên, chỉ sang ghế bên cạnh ra hiệu nàng ngồi xuống.
“Bẩm Hộ Pháp, ta có chuyện cần nói!” Hoa Như Thủy sắc mặt lo lắng chắp tay:
“Tiện thiếp bị địch nhân…”
“Ta biết nàng đang muốn nói điều gì…” Hắn nở nụ cười cắt đứt lời nàng, nhấp một ngụm trà:
“Bất quá đợi thêm một người nữa đã.”
Hoa Như Thủy không hiểu ra sao, khẩn trương ngồi yên lặng chờ đợi.
Quả nhiên đúng dự đoán của Lạc Nam, không lâu sau lại có thanh âm đầy oán khí của Bạch Long thông báo:
“Có Việt Tư An của Việt Nữ Tông cầu kiến, hừ…toàn cấu kết nữ nhân.”
“Cho vào…” Lạc Nam gật gù, không thèm để ý đến câu sau của nàng.
Việt Tư An anh tư hiên ngang bước vào nghị sự phòng, nhìn thoáng qua Hoa Như Thủy, lại tập trung vào Lạc Nam, làm động tác muốn quỳ:
“Hộ Pháp, tiểu nữ có lỗi với ngươi, cầu Hộ Pháp minh xét.”
Lạc Nam lại phất tay đem nàng nâng dậy, hừ lạnh một tiếng: “Nữ nhân các ngươi thích quỳ gối lắm sao?”
Hoa Như Thủy cùng Việt Tư An có chút xấu hổ, vô thức đồng thanh nói ra: “Bởi vì ta mang tội trong người.”
“Không cần nói…” Lạc Nam điềm nhiên cười, ung dung mở miệng:
“Huyết Trùng Cổ Đan là loại thủ đoạn khống chế người tàn độc do Tam Trưởng Lão Huyết Kiếm Ngục luyện chế, kẻ này vừa là một Luyện Đan Sư vừa là một Trùng Sư, Huyết Trùng Cổ Đan là do hắn phát minh ra, cách phá giải dễ nhất là đem hắn giết chết.”
“Cái này…” Hoa Như Thủy cùng Việt Tư An toàn thân chấn động, dùng ánh mắt như nhìn thấy quái vật xem lấy Lạc Nam, không dám tin nói:
“Hộ Pháp đã biết hết mọi chuyện?”
“Haha, nếu ngay cả chuột chạy vào địa bàn của ta mà ta còn không biết, vậy cái ghế Hộ Pháp này đâu xứng đáng ngồi.” Lạc Nam tự tin cười nhạt:
“Chỉ là các nàng biểu hiện rất khá, không để ta thất vọng, trước mặt địch nhân cường đại chấp nhận tạm thời thỏa hiệp rồi tìm đến ta nhận tội, rất đáng khen.”
Việt Nữ Tông và Hoa Kiếm Tông là hai thế lực được Lạc Nam ban thưởng nhiều nhất tại lần triệu tập, người ngu cũng biết sớm muộn gì hắn cũng sẽ trọng dụng hai thế lực này.
Vậy thì cách đơn giản để tiếp cận và nhắm vào hắn đương nhiên chính là thông qua việc nhắm vào hai thế lực.
Đã sớm đoán được, Lạc Nam luôn cử hai con Xích Nha Hắc Ám túc trực ở địa bàn Việt Nữ Tông và Hoa Kiếm Tông, kết quả cũng chứng kiến toàn bộ quá trình các nàng bị áp bách.
Hai nữ nhân vừa mừng vừa sợ, Hoa Như Thủy thán phục nói: “Hộ Pháp liệu sự như thần, thật khiến ta bội phục.”
“Ngài đã sớm biết chuyện, vì sao không ra mặt giải cứu chúng ta?” Việt Tư An u oán hỏi.
“Nếu như ra mặt giải cứu, làm sao ta khẳng định được các nàng đáng giá để ta tin cậy?” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Ta vừa tiếp quản Thanh Long Khu, dưới tay đang thiếu rất nhiều nhân thủ, vì vậy cần xác định được ai đáng giá tin dùng mới có thể trọng dụng.”
“Thì ra là thế…” Hai nữ nhân thở phào, nếu mọi chuyện Lạc Nam đã biết, các nàng cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
“Chỉ là ta không ngờ nhắm vào ta đầu tiên lại là Huyết Kiếm Ngục mà thôi.” Lạc Nam hài hước nói:
“Một phương của Thanh Long Khu giáp với Kiếm Châu, nơi đó chính là địa bàn của Khai Tinh Kiếm Phái, vốn tưởng đây mới là thế lực mà ta phải đối đầu sớm nhất mới phải…”
“Không biết Hộ Pháp có kế sách gì ứng đối?” Hai nữ trịnh trọng hỏi.
“Tạm thời án binh bất động.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Ta cần xác định còn bao nhiêu kẻ muốn nhắm vào mình, cứ để bọn hắn quậy cho thoải mái, nhân tiện giúp ta tìm ra những sâu mọt không đáng tin dùng tại Thanh Long Khu, ta chỉ chờ thời cơ đem một mẻ hốt gọn.”
Hắn vừa dứt lời, lại có tiếng quát tháo nóng vội của Bạch Long:
“Rất nhiều Thánh Đế Thế Lực ngoại lai đồng loạt tập kích các nơi trên địa bàn của Thanh Long Khu, số lượng lên đến vài chục cái…”
…
Nay e có việc bận chỉ viết đc 1 chap.
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
Là một trong các thế lực có biểu hiện đặc sắc tại lần triệu tập của Thanh Long Hộ Pháp, Việt Nữ Tông nghiễm nhiên trở thành tâm điểm chú ý của các phương thế lực xung quanh.
Trước khi Việt Nữ Tông Chủ - Việt Tư An dám không mời mà đến, cả gan đứng ra bái phỏng Thanh Long Hộ Pháp và được hắn tán thưởng, đây chỉ là một Tôn Cấp Thế Lực khá nhỏ, rất ít người thèm để mắt đến.
Bởi lẽ Việt Nữ Tông là do Việt Tư An tự thân thành lập khi vừa đột phá Thánh Tôn, nàng là tông chủ đời đầu và duy nhất của tông môn tính đến thời điểm này.
Trước đây Việt Tư An chỉ là một tán tu xuất thân ở Thanh Long Khu, căn cơ tương đối cạn, sau khi thành lập thế lực danh tiếng cũng chẳng có bao nhiêu, vì vậy mặc dù sau nhiều năm tháng, bản thân nàng đã là một Thánh Tôn Viên Mãn hàng thật giá thật, nhưng bốn vị trưởng lão dưới trướng vẫn chỉ mới là Thánh Tôn Sơ Kỳ mà thôi.
Tông chủ là Thánh Tôn Viên Mãn, các vị trưởng lão lại chẳng thể tìm ra nổi một Thánh Tôn Hậu Kỳ hay Trung Kỳ, nội tình như vậy kém rất xa những thế lực đồng cấp khác.
Một phần cũng vì Việt Nữ Tông chỉ chiêu mộ nữ nhân, một phần cũng do không thể cạnh tranh lại các thế lực đồng cấp, nên số lượng đệ tử của toàn bộ Việt Nữ Tông chỉ vẻn vẹn chưa đến ngàn người.
Địa bàn của Việt Nữ Tông tại Thanh Long Khu cũng tương đối kém, mật độ Nguyên Khí khá loãng, phụ thuộc dưới trướng đa phần là thôn xóm nhỏ hoặc những tiểu gia tộc.
Có thể nói đây chỉ là thế lực tầm thường trong rất nhiều thế lực tại Thanh Long Khu, chẳng đáng để chú ý.
Bất quá ngày hôm nay, từ trong Việt Nữ Tông lại có năm cổ khí thế bất chợt kéo căng, ầm ầm đột phá giới hạn.
Trong đó một cổ khí thế đạt đến Thánh Hoàng, bốn cổ khí thế còn lại cũng đã tiến vào Thánh Tôn Trung Kỳ cường đại.
“Hít…xem ra Việt Nữ Tông đã tận dụng thành công năm quả Bàn Đào mà Hộ Pháp ban tặng.”
Cảm nhận được biến hóa từ Việt Nữ Tông, không ít Thánh Tôn Thế Lực ở lân cận ghen ghét, ngưỡng mộ.
Việt Tư An dám đứng ra liều lĩnh một phen, không ngờ Việt Nữ Tông đã được ban xuống năm quả Bàn Đào, vượt xa cả những Thánh Hoàng Thế Lực có mặt tham dự, vượt qua cả Thánh Đế Thế Lực duy nhất là Hoa Kiếm Tông.
Hiện tại nhìn lấy tình cảnh này, không khó đoán ra Việt Tư An và bốn vị trưởng lão đã ăn vào Bàn Đào Quả, từ đó tiến thêm một bước trên con đường tu luyện rồi.
Việt Tư An đột phá Thánh Hoàng, bốn vị trưởng lão cũng từ Thánh Tôn Sơ Kỳ đồng loạt tiến vào Thánh Tôn Trung Kỳ.
Việc này khiến người khác đố kỵ, nhưng cũng không thể không tán thưởng Việt Tư An, rõ ràng tất cả lợi ích đều do công lao của nàng mang lại.
Ngày Thanh Long Hộ Pháp triệu tập quần hùng, trong khi những Thánh Tôn Thế Lực khác như bọn hắn chỉ dám âm thầm vây ở xung quanh quan sát tình hình, chờ gió chiều nào sẽ nghiêng theo chiều đấy thì Việt Tư An đã dám đứng ra bày tỏ sự trung thành, được Hộ Pháp ưu ái cũng là điều xứng đáng.
Phải biết rằng nếu Thanh Long Hộ Pháp thất thế, các phương Thánh Đế Thế Lực thành công ép vua thoái vị, Việt Nữ Tông chắc chắn sẽ bị mang ra khai đao.
Lần này, Việt Nữ Tông đánh cược thắng rồi.
Bên trong nghị sự phòng, thân ảnh Việt Tư An anh tư hiên ngang xuất hiện.
“Tham kiến môn chủ!” Bốn vị mỹ phụ trung niên đứng lên chắp tay cúi đầu, thần sắc mừng rỡ và cung kính trong mắt không thể che giấu được.
Phải biết rằng chỉ mới một tháng trước, bốn người bọn họ còn là bốn bà lão gần đất xa trời.
Tất cả đều là Thánh Tôn Sơ Kỳ gần hao hết tuổi thọ nhưng không thể tìm ra cơ duyên đột phá, vì vậy mới đáp ứng chiêu mộ của Việt Tư An gia nhập một Việt Nữ Tông căn cơ còn nông cạn, xem như tìm được nơi dưỡng già, sống khoảng thời gian cuối cùng.
Ấy vậy mà Việt Tư An đã thay đổi hoàn toàn điều đó, mang về Bàn Đào Quả giúp các nàng đột phá tu vi thành công, có thêm lượng lớn tuổi thọ, từ bốn bà lão trở về bốn mỹ phụ trung niên, làm sao có thể không cảm kích?
Phải biết rằng sự kiện Việt Tư An một mình đứng ra diện kiến Thanh Long Hộ Pháp chưa từng trao đổi hay hỏi ý kiến của bốn người, có thể nói là liều lĩnh hành động để có gì sai lầm sẽ tự thân gánh vác hậu quả, không làm liên lụy Việt Nữ Tông.
“Các vị nên biết ơn Thanh Long Hộ Pháp.” Việt Tư An mỉm cười nói:
“Chính Hộ Pháp mới là người ban Bàn Đào Quả cho các vị, việc này cũng nằm ngoài dự kiến của ta.”
Nàng tận mắt chứng kiến Lạc Nam đại triển thần uy đánh bại Triệu Lăng Tà bên ngoài Kiếm Mộ, biết rằng người nam nhân này chắc chắn sẽ là nhân vật đỉnh thiên lập địa, tương lai bá chủ một phương nên mới can đảm đứng ra diện kiến hắn, không ngờ bản thân mình lại được ban thưởng nồng hậu như vậy.
“Chúng ta đương nhiên rất cảm tạ Hộ Pháp, nhưng sự quyết đoán của Tông Chủ khiến chúng ta bội phục.” Đại Trưởng Lão nghiêm mặt nói.
“Tông chủ, ngươi làm sao biết được Hộ Pháp sẽ đại triển thần uy, bình loạn Thanh Long Khu dễ dàng như vậy mà dám đứng về phía hắn?” Nhị Trưởng Lão tò mò hỏi.
“Ta đâu phải Thiên Cơ Lâu Chủ, làm sao biết trước được?” Việt Tư An tức giận nói:
“Chẳng qua ta từng chứng kiến Hộ Pháp dù đối mặt với Chí Tôn của Kiếm Trũng cũng là chưa từng đổi sắc, trong lòng tin rằng chỉ là những Thánh Đế ở Thanh Long Khu sao có thể làm khó hắn nên mới đánh cược một lần mà thôi.”
“Thì ra là thế…” Các vị trưởng lão âm thầm bội phục, nhãn quang của tông chủ không phải bọn hắn có thể so sánh nha.
“Hiện tại chúng ta đã là Thánh Hoàng Thế Lực, cũng nên có những bước phát triển kế tiếp…” Việt Tư An trầm giọng nói rằng:
“Lần trước đại trưởng lão may mắn tìm thấy bản đồ của một di tích, trước đó chúng ta không đủ tu vi nên chưa dám mạo hiểm, hiện tại có thể tổ chức khám phá, khai thác một phen.”
“Chúng ta cũng có ý này.” Bốn vị trưởng lão đồng tình gật đầu.
“Không cần phải vất vả như thế đâu…” Bỗng nhiên có tiếng cười bình thản vang lên.
Chẳng biết từ bao giờ, trong phòng nghị sự nhiều hơn một thân ảnh.
Đó là một tên hắc y nhân che đậy diện mạo, chỉ lộ ra đôi mắt lấp lóe ánh đỏ đang nhìn chăm chú mấy người.
Đồng tử Việt Tư An cùng bốn vị trưởng lão co lại, đối phương có thể vô thanh vô thức xuất hiện trong phòng rồi mấy người mới hay biết, chứng minh sở hữu thực lực vượt xa đám người mình.
“Không biết tiền bối là người phương nào? Việt Nữ Tông chúng ta nhà tôm không chứa nổi chân long.” Việt Tư An chắp tay lên tiếng.
“Haha, bổn tọa đi thẳng vào vấn đề.” Hắc y nhân nở nụ cười lạnh:
“Nghe nói Việt Nữ Tông các ngươi lọt vào tầm mắt của Lạc Nam, tương lai sẽ có cơ hội làm việc dưới trướng của hắn, mà bổn tọa cùng họ Lạc vốn không có hảo cảm gì.”
“Chỉ cần Việt Nữ Tông các ngươi thần phục, trở thành nội gián bên cạnh Lạc Nam, tùy thời phản bội hắn, bổn tọa cam đoan nâng Việt Nữ Tông trở thành Thánh Đế Thế Lực, giúp tất cả các ngươi đều trở thành Thánh Đế.”
Đáy lòng Việt Tư An và bốn trưởng lão siết chặt, trầm giọng hỏi: “Nếu chúng ta không đồng ý thì sao?”
“Đơn giản, Việt Nữ Tông từ hôm nay sẽ không tiếp tục tồn tại.” Hắc y nhân hờ hững nói.
“Các hạ đường đường là cường giả, hà tất làm khó dễ chúng ta?” Đại trưởng lão mím môi:
“Gây sự trong Thanh Long Khu, các hạ không sợ Thanh Long Hộ Pháp sao?”
“Haha, yên tâm đi, sắp tới phiền toái của hắn sẽ rất nhiều, hắn không có thời gian để ý đến Việt Nữ Tông các ngươi bị diệt đâu.” Hắc y nhân tủm tỉm cười, dường như mọi phần thắng đã nắm chắc trong tay.
“Ta đồng ý đề nghị.” Việt Tư An nói.
“Tông chủ…” Bốn vị trưởng lão biến sắc.
“Không còn cách nào khác.” Việt Tư An cười khổ: “Chẳng lẽ khiến Việt Nữ Tông bị diệt sao?”
Bốn vị trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau, thân thể run lẩy bẩy, một chút vui sướng vừa đột phá tu vi quét sạch.
“Lựa chọn sáng suốt…” Hắc y nhân tán thưởng nhìn Việt Tư An, từ trong lồng ngực lấy ra năm viên đan dược đỏ sậm, chậm rãi nói:
“Đây là Huyết Trùng Cổ Đan, bên trong chứa đựng Huyết Sinh Trùng, một khi ăn vào Huyết Trùng Cổ Đan, Huyết Sinh Trùng sẽ sinh sống bên trong mạch máu của các ngươi, cấp tốc sinh sôi nảy nở, chỉ trong vòng một ngày sẽ lan khắp toàn bộ cơ thể, không thể loại bỏ…”
“Bổn tọa có thể thông qua việc điều khiển Huyết Sinh Trùng gặm nhấm cơ thể các ngươi từ trong ra ngoài bất cứ lúc nào.”
“Vậy nên nếu các ngươi biểu hiện tốt, bổn tọa sẽ cung cấp Giải Dược giết chết sạch sẽ Huyết Sinh Trùng, bằng không hậu quả chính các ngươi tự chịu…”
“Khốn kiếp, thế gian sao lại có loại thủ đoạn kinh khủng như vậy.” Tam trưởng lão rùng mình, nghĩ đến cảnh vô số con trùng lúc nhúc trong các mạch máu của mình đã rợn cả tóc gáy.
“Kinh khủng mới có thể khiến các ngươi thuần phục.” Hắc y nhân hài hước đáp:
“Vốn thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của các ngươi sẽ khống chế dễ hơn, nhưng loại thủ đoạn đơn giản như vậy sẽ dễ dàng bị Lạc Nam phát hiện, vì thế đành phải tiêu tốn Huyết Trùng Cổ Đan vậy.”
Nói xong, khí tức Thánh Đế đã bạo phát ra, khóa chặt lấy thân thể năm người các nàng.
Sắc mặt các vị Trưởng Lão trắng bệch, các nàng chỉ là Thánh Tôn vậy mà đối phương xuất động đích thân Thánh Đế, rõ ràng là không cho tất cả bất kỳ đường lui nào, quá mức quyết liệt.
“Được, chúng ta đáp ứng.” Việt Tư An không do dự nữa, đem một viên Huyết Trùng Cổ Đan nuốt xuống.
“Không tệ chút nào, bổn tọa hài lòng trước biểu hiện của ngươi.” Hắc y nhân vuốt vuốt cằm:
“Nắm được bỏ được, biết thức thời, tiền đồ bất khả hạn lượng.”
Bốn vị trưởng lão không còn cách nào khác, cũng đành đem bốn viên Huyết Trùng Cổ Đan ăn vào.
“Tốt lắm, đây là Truyền Âm Ngọc, bổn tọa sẽ thông qua nó hạ lệnh cho mấy người các ngươi.”
Nói xong phất tay, đem một chiếc Nhẫn Trữ Vật lấy ra đặt lên bàn: “Còn đây là tài nguyên thưởng cho các ngươi, nhanh chóng tu luyện gia tăng thực lực, cố gắng lấy được tín nhiệm của Lạc Nam.”
Vừa nói dứt lời, thân ảnh đã biến mất dạng.
Việt Tư An cùng bốn vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, thất thần ngồi bệch xuống…
…
“Tiểu tử thúi, có Hoa Như Thủy của Hoa Kiếm Tông cầu kiến…”
Lạc Nam đang chơi đùa cùng Tiểu Noãn ở đại sảnh, liền nghe thanh âm của Bạch Long nhắc nhở.
Bởi vì hiện tại toàn bộ Thanh Long Phủ đã được Trận Pháp của Mỹ Mộng vây quanh, người ngoài muốn tiến vào cần có sự chấp thuận của Lạc Nam.
Bạch Long rảnh rỗi không có chuyện gì làm, đành chấp nhận đảm nhiệm làm hộ vệ.
Nghe có Hoa Như Thủy của Hoa Kiếm Tông tìm đến, Lạc Nam hài lòng nở nụ cười:
“Truyền vào nghị sự phòng!”
Giao Tiểu Noãn cho Tây Thi chăm sóc, Lạc Nam tiến vào chờ sẳn.
Rất nhanh, một mỹ phụ đoan trang cao quý đã xuất hiện trước mặt.
“Bẩm Hộ Pháp, tiện thiếp biết tội.” Hoa Như Thủy vừa mới tiến vào đã muốn quỳ xuống.
Lạc Nam phất tay, một cổ lực lượng đem nàng nâng lên, chỉ sang ghế bên cạnh ra hiệu nàng ngồi xuống.
“Bẩm Hộ Pháp, ta có chuyện cần nói!” Hoa Như Thủy sắc mặt lo lắng chắp tay:
“Tiện thiếp bị địch nhân…”
“Ta biết nàng đang muốn nói điều gì…” Hắn nở nụ cười cắt đứt lời nàng, nhấp một ngụm trà:
“Bất quá đợi thêm một người nữa đã.”
Hoa Như Thủy không hiểu ra sao, khẩn trương ngồi yên lặng chờ đợi.
Quả nhiên đúng dự đoán của Lạc Nam, không lâu sau lại có thanh âm đầy oán khí của Bạch Long thông báo:
“Có Việt Tư An của Việt Nữ Tông cầu kiến, hừ…toàn cấu kết nữ nhân.”
“Cho vào…” Lạc Nam gật gù, không thèm để ý đến câu sau của nàng.
Việt Tư An anh tư hiên ngang bước vào nghị sự phòng, nhìn thoáng qua Hoa Như Thủy, lại tập trung vào Lạc Nam, làm động tác muốn quỳ:
“Hộ Pháp, tiểu nữ có lỗi với ngươi, cầu Hộ Pháp minh xét.”
Lạc Nam lại phất tay đem nàng nâng dậy, hừ lạnh một tiếng: “Nữ nhân các ngươi thích quỳ gối lắm sao?”
Hoa Như Thủy cùng Việt Tư An có chút xấu hổ, vô thức đồng thanh nói ra: “Bởi vì ta mang tội trong người.”
“Không cần nói…” Lạc Nam điềm nhiên cười, ung dung mở miệng:
“Huyết Trùng Cổ Đan là loại thủ đoạn khống chế người tàn độc do Tam Trưởng Lão Huyết Kiếm Ngục luyện chế, kẻ này vừa là một Luyện Đan Sư vừa là một Trùng Sư, Huyết Trùng Cổ Đan là do hắn phát minh ra, cách phá giải dễ nhất là đem hắn giết chết.”
“Cái này…” Hoa Như Thủy cùng Việt Tư An toàn thân chấn động, dùng ánh mắt như nhìn thấy quái vật xem lấy Lạc Nam, không dám tin nói:
“Hộ Pháp đã biết hết mọi chuyện?”
“Haha, nếu ngay cả chuột chạy vào địa bàn của ta mà ta còn không biết, vậy cái ghế Hộ Pháp này đâu xứng đáng ngồi.” Lạc Nam tự tin cười nhạt:
“Chỉ là các nàng biểu hiện rất khá, không để ta thất vọng, trước mặt địch nhân cường đại chấp nhận tạm thời thỏa hiệp rồi tìm đến ta nhận tội, rất đáng khen.”
Việt Nữ Tông và Hoa Kiếm Tông là hai thế lực được Lạc Nam ban thưởng nhiều nhất tại lần triệu tập, người ngu cũng biết sớm muộn gì hắn cũng sẽ trọng dụng hai thế lực này.
Vậy thì cách đơn giản để tiếp cận và nhắm vào hắn đương nhiên chính là thông qua việc nhắm vào hai thế lực.
Đã sớm đoán được, Lạc Nam luôn cử hai con Xích Nha Hắc Ám túc trực ở địa bàn Việt Nữ Tông và Hoa Kiếm Tông, kết quả cũng chứng kiến toàn bộ quá trình các nàng bị áp bách.
Hai nữ nhân vừa mừng vừa sợ, Hoa Như Thủy thán phục nói: “Hộ Pháp liệu sự như thần, thật khiến ta bội phục.”
“Ngài đã sớm biết chuyện, vì sao không ra mặt giải cứu chúng ta?” Việt Tư An u oán hỏi.
“Nếu như ra mặt giải cứu, làm sao ta khẳng định được các nàng đáng giá để ta tin cậy?” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Ta vừa tiếp quản Thanh Long Khu, dưới tay đang thiếu rất nhiều nhân thủ, vì vậy cần xác định được ai đáng giá tin dùng mới có thể trọng dụng.”
“Thì ra là thế…” Hai nữ nhân thở phào, nếu mọi chuyện Lạc Nam đã biết, các nàng cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
“Chỉ là ta không ngờ nhắm vào ta đầu tiên lại là Huyết Kiếm Ngục mà thôi.” Lạc Nam hài hước nói:
“Một phương của Thanh Long Khu giáp với Kiếm Châu, nơi đó chính là địa bàn của Khai Tinh Kiếm Phái, vốn tưởng đây mới là thế lực mà ta phải đối đầu sớm nhất mới phải…”
“Không biết Hộ Pháp có kế sách gì ứng đối?” Hai nữ trịnh trọng hỏi.
“Tạm thời án binh bất động.” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Ta cần xác định còn bao nhiêu kẻ muốn nhắm vào mình, cứ để bọn hắn quậy cho thoải mái, nhân tiện giúp ta tìm ra những sâu mọt không đáng tin dùng tại Thanh Long Khu, ta chỉ chờ thời cơ đem một mẻ hốt gọn.”
Hắn vừa dứt lời, lại có tiếng quát tháo nóng vội của Bạch Long:
“Rất nhiều Thánh Đế Thế Lực ngoại lai đồng loạt tập kích các nơi trên địa bàn của Thanh Long Khu, số lượng lên đến vài chục cái…”
…
Nay e có việc bận chỉ viết đc 1 chap.
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
/2381
|