Lạc Nam cùng Nam Thiên Chí Tôn bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí nhất thời có chút lúng túng.
Bất quá thân là nam nhân, Lạc Nam vẫn chủ động lên tiếng phá tan sự tĩnh lặng:
“À...môn chủ, ta biết ngươi ắt hẳn là muốn hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của Định Nam tiền bối nên mới…”
“Không!”
Hắn còn chưa dứt lời, Nam Thiên Chí Tôn đã dùng thanh âm trong trẻo cắt ngang:
“Đó chỉ là một phần, nếu ngươi không vừa mắt bổn tọa, dù đó là có chấp niệm của phụ thân thì bổn tọa cũng không đồng ý.”
“Cái này…” Lạc Nam ngây ngẩn cả người, vạn phần không nghĩ đến nàng sẽ nói lời như vậy, trong lòng âm thầm vui vẻ, mình vậy mà được Chí Tôn cường đại như nàng lọt mắt xanh, liền vội vàng nói:
“Vậy chúng ta là…”
“Là phu thê, đã bái đường trước liệt tổ liệt tông, còn có phụ mẫu chứng kiến, không thể giả được.” Nam Thiên Chí Tôn sảng khoái thừa nhận, ánh mắt thăm thẳm nhìn thật kỹ hắn, giọng điệu có chút khiêu khích:
“Bất quá là phu thê trên danh nghĩa hay là phu thê chân thật còn phải xem biểu hiện sau đó của ngươi rồi.”
“Nàng muốn ta biểu hiện cái gì?” Lạc Nam tự tin vỗ vỗ ngực: “Không phải khoác lác, thế gian này có rất ít chuyện ta không làm được.”
“Tốt lắm…” Nam Thiên Chí Tôn gật đầu, giọng điệu như nước chảy mây trôi:
“Trên Chí Tôn Bảng cũng có một số kẻ phiền toái thích đeo bám thê tử của ngươi, thân là phu quân, chờ ngươi có bản lĩnh làm thịt hết tất cả bọn hắn rồi tính tiếp.”
Lạc Nam há hốc mồm, còn chưa kịp phản ứng thì không gian trước mặt đã gợn sóng, sau đó thân ảnh của Nam Thiên Chí Tôn đã biến mất.
Hắn lấy lại tinh thần, vội vàng la lớn: “Thiên Tố, không lâu sau ta sẽ làm được, nàng cứ chờ đó!”
Giai nhân không hồi đáp, trong không khí chỉ còn lưu lại hương thơm cao quý mê người của nàng.
“Tự tin là tốt, nhưng nếu việc hôm nay truyền ra ngoài, e rằng tiểu tử ngươi không sống đến ngày mai.” Một thanh âm già nua pha lẫn trêu tức vang lên.
“Nam Thiên Môn tiền bối.” Lạc Nam chắp tay gọi, hắn nhận ra vừa mở miệng chính là khí linh của Nam Thiên Môn.
“Haha, Thiên Tố nha đầu thực lực cường đại không giả, nhưng Nguyên Giới vĩnh viễn cũng không thiếu những kẻ cường đại hơn và có dã tâm chinh phục những mỹ nhân có thực lực.” Khí linh của Nam Thiên Môn trầm đục cười:
“Tiểu tử ngươi chỉ mới là Thánh Tướng, tình địch lại toàn Chí Tôn, hơn nữa còn là Chí Tôn có tên trên Chí Tôn Bảng, tốt nhất đừng nên tuyên dương việc ngươi đã cùng Thiên Tố bái đường thành thân, bằng không tự chuốc lấy hậu quả.”
“Đa tạ tiền bối chỉ điểm, tiểu tử sẽ khiêm tốn.” Lạc Nam gật gật đầu, hắn đâu ngu xuẩn dương dương đắc ý khi còn chưa đủ thực lực.
“Người bạn già của ta vẫn luôn có nhãn quang rất tốt, hắn đã nhìn trúng ngươi trong thời gian ngắn, tin tưởng ngươi sẽ không để Nam Thiên Môn thất vọng.” Khí linh Nam Thiên Môn lười biếng nói:
“Còn hiện tại ngươi muốn đi đâu, lão phu không ngại đưa tiễn một đoạn.”
“Làm phiền tiền bối đưa ta trở về Thanh Long Phủ!” Lạc Nam chắp tay.
“Không thành vấn đề!”
Một cột sáng phủ xuống, bao trùm toàn bộ thân thể Lạc Nam vào bên trong.
Không gian lóe lên, hắn đã biến mất.
…
Lạc Nam xuất hiện tại Thanh Long Phủ, nhất thời vẫn còn mơ mơ màng màng, mọi thứ diễn ra thật sự quá nhanh, quá khó lường, hắn còn chưa kịp phản ứng, suy nghĩ thấu đáo mọi việc.
Không ngờ lần đầu tiên chính thức bái phỏng Nam Thiên Chí Tôn, vì cơ duyên xảo hợp, hoàn cảnh đưa đẩy lại cùng nàng bái đường thành thân.
Mà nàng cũng là nữ nhân tâm cảnh kinh người, cực kỳ thẳng thắng, có tâm thế của nữ cường giả hàng đầu, cũng không phải thiếu nữ rụt rè e thẹn.
Nàng sảng khoái thừa nhận hắn lọt mắt xanh nên mới đồng ý nguyện vọng của phụ thân, đã bái đường trước mặt liệt tổ liệt tông với sự chứng kiến của phụ mẫu, nàng nghiêm túc muốn giữ mối quan hệ phu thê giữa hai người.
Nhưng thân là phu quân, hắn phải chứng minh bản thân mình xứng đáng với nàng, ít nhất là đủ bản lĩnh dẹp bỏ đám tình địch phiền toái.
“Nam Thiên Tố, xếp hạng 18 trên Chí Tôn Bảng…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, cảm thấy vô cùng thú vị.
“Thông thường Chí Tôn Bảng sẽ do truyền nhân của những Cấm Kỵ Thế Lực xếp hạng, bởi vì vốn là người của Cấm Kỵ, có được nền tảng siêu việt nên khả năng bọn hắn đột phá Cấm Kỵ là rất lớn.” Kim Nhi cũng mở miệng tán thưởng:
“Nhưng Nam Thiên Tố của ngươi xuất thân Chí Tôn Thế Lực lại có thể xếp thứ 18 Chí Tôn Bảng, điều này cực kỳ bất phàm đấy.”
Lạc Nam gật đầu tán thành cách nói này của Kim Nhi.
KẼO KẸT.
Mà lúc này đại môn rốt cuộc bị đẩy ra, chỉ thấy Huyền Hạ Lệ, Ninh Huyền Tâm, Tây Thi, Độc Cô Ngạo Tuyết và Mỹ Mộng tiến vào.
“Tiểu đệ đệ yêu dấu, ngươi cùng bọn hắn đi đâu? Nói lời gì thế?” Mỹ Mộng lập tức lao đến ôm lấy tay hắn, làm nũng nói, một đôi mắt đẹp tò mò muốn chảy cả nước.
“Bọn hắn muốn gả Nam Thiên Chí Tôn cho ta.” Lạc Nam thành thật đáp.
“Đi gặp quỷ đi!” Mỹ Mộng yêu kiều hừ một tiếng, liếc xéo đôi mắt đẹp:
“Tiểu tử không muốn nói thì thôi, đừng có nói đùa như vậy, cẩn thận Môn Chủ nghe thấy lại đá ngươi ra ngoài.”
Chúng nữ cũng âm thầm buồn cười, người nam nhân này rất biết cách khoác lác.
Lạc Nam bất đắc dĩ nhún nhún vai, sớm biết kết quả như vậy, nói thật không ai chịu tin tưởng.
“Phu quân, cục diện trước mắt đã được giải quyết, tất cả địch nhân đều đã chết.” Tây Thi bẩm báo tình hình:
“Nhưng bên phía chúng ta cũng tổn thất không nhỏ, đã có những trưởng lão của các thế lực hy sinh, các vị Thánh Đế đều trọng thương rất nặng.”
“Ta hiểu được.” Lạc Nam hít sâu một hơi.
Đại chiến vốn là như vậy, vĩnh viễn đừng mơ tưởng sẽ có chuyện toàn bộ địch nhân chết hết mà người phe ta vẫn an toàn vượt qua tất cả.
Bên trong đại chiến, hy sinh là chuyện thường tình, cần phải học cách chấp nhận và bù đắp.
“Cũng đừng quá tiếc nuối, đổi lại bất kỳ khu vực nào, gặp phải thủ đoạn kinh khủng như thế của kẻ thù e rằng đã sớm gà bay chó chạy, chúng ta đã giảm thiểu hậu quả đến mức tối đa rồi.” Ninh Huyền Tâm ôn hòa nhìn hắn nói.
“Được rồi, thương vong ta đã nắm, chiến lợi phẩm thì sao?” Lạc Nam mỉm cười.
“Vạn Kiếm Huyết Ngục đã rơi vào tay ta.” Huyết Hàn Lệ nhìn hắn nói, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.
Lạc Nam hiểu ý nàng, cũng sảng khoái đáp: “Công đầu giết Huyết Thống là nàng, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ không thể cho nàng, vậy ta sẽ giao cho nàng Vạn Kiếm Huyết Ngục.”
Huyết Hàn Lệ cũng là nữ nhân tu luyện máu huyết, chí bảo đẫm máu như Vạn Kiếm Huyết Ngục rõ ràng là cực kỳ thích hợp với nàng.
Quả nhiên nghe được lời của hắn, khóe môi yêu diễm của nàng hơi cong lên, thích thú vuốt ve tòa địa ngục máu đã thu nhỏ lơ lửng trước mặt mình.
“Ngoài Vạn Kiếm Huyết Ngục, gần trăm chiếc Nhẫn Trữ Vật của Thánh Đế đến từ đám địch nhân đều bị chúng ta tịch thu.” Lạc Sương hưng phấn nói:
“Tất cả đều đã kiểm tra, cũng có khá nhiều thứ tốt.”
“Không tồi, các nàng cứ đem tất cả chiến lợi phẩm thu được phân phát cho toàn thể Thanh Long Khu, đặc biệt là những thế lực, những cường giả đã có công trong trận chiến lần này.” Lạc Nam hào phóng nói:
“Lần này ta không ra tay, vì vậy ta sẽ không lấy bất cứ thứ gì, toàn bộ luận công ban thưởng, Thanh Long Khu xứng đáng với điều đó sau những gì bọn họ thể hiện.”
“Ngoài ra đối với các Thánh Đế Thế Lực như Kiếm Vũ Thành, Tuyệt Tình Cốc, Tuyết Kiếm Sơn, Đoạn Kiếm Tông…ban thưởng Bàn Đào Quả, mỗi thế lực ba quả.”
Chúng nữ mắt đẹp lấp lóe dị sắc, các nàng biết rằng một khi quyết định vừa rồi của Lạc Nam lan truyền ra ngoài, toàn bộ Thanh Long Khu chắc chắn sẽ sẳn sàng bán mạng vì hắn.
Rõ ràng công lao của Lạc Nam rất lớn, nhưng hắn lại không thừa nhận, ngược lại đem tất cả chiến lợi phẩm phân phó cho thuộc hạ, còn tặng kèm cả Bàn Đào Quả, thử hỏi ai có thể không phục?
“Ngươi không đích thân đứng ra ban thưởng cho bọn hắn sao?” Mỹ Mộng nhắc nhở:
“Đây là cách thu phục nhân tâm rất tốt.”
“Haha, ta đã thu phục nhân tâm đủ lắm rồi, cũng nên nhường cơ hội cho nữ nhân của ta thể hiện.” Lạc Nam hướng mấy nữ nháy mắt:
“Các nàng cứ lấy tư cách phu nhân của Thanh Long Hộ Pháp đi ban thưởng, ai có thể không vui lòng?”
“Tiểu tử thúi, ai là nữ nhân của ngươi?” Lạc Sương hậm hực trừng mắt, tiểu tử này ngay cả nàng cũng muốn chiếm tiện nghi.
“Ta có một đề nghị.” Ninh Huyền Tâm ánh mắt lóe lên một tia cơ trí, chậm rãi nói:
“Chúng ta nên dựng lên một tấm bia đá khổng lồ bên ngoài Thanh Long Phủ, ngay ở tại quảng trường, nơi đó sẽ ghi xuống danh tính của những nhân vật đã tử trận vì cống hiến cho Thanh Long Khu xem như vinh danh bọn họ, không kể tu vi, không kể xuất thân sang hèn, chỉ cần có cống hiến vì Thanh Long Khu đều sẽ được vinh danh.”
“Đúng vậy, làm như thế sẽ càng cho thấy chúng ta trân trọng những tu sĩ đã chiến tử vì Thanh Long Khu.” Chúng nữ nhất trí tán thành.
“Cứ quyết định như vậy, việc này giao cho Tây Thi tiến hành.” Lạc Nam sảng khoái đáp ứng:
“Gọi là Thanh Long Anh Hùng Bia, nơi vinh danh những anh hùng đã ngã xuống vì Thanh Long Khu, hậu nhân và người thân của bọn hắn sẽ được hưởng những đãi ngộ, mỗi năm đều cung cấp lượng tài nguyên nhất định.”
“Tỷ sẽ lập tức tiến hành.” Tây Thi vui vẻ đáp ứng, nàng cảm thấy đây là hành động rất có ý nghĩa, liền cùng ba chiến thú của mình bắt tay thực hiện.
Lạc Nam lại lấy ra một lượng huyết dịch của Cửu Diệp Liên Hoa pha lẫn Dịch Thần Kỳ, giao cho Lạc Sương đi phân phát đến những người còn bị thương nặng.
Sắp xếp đâu đó ổn thỏa, hắn mới hỏi thăm: “Mười tên quái nhân đâu rồi?”
“Bọn họ nói sẽ ở nơi đã hẹn chờ sẳn.” Mấy nữ đáp.
“Nè, cho tỷ biết vì sao ngươi mời được bọn hắn ra mặt không?” Mỹ Mộng lại tò mò líu lo không ngừng.
“Không!” Lạc Nam bĩu môi: “Bí mật của Thanh Long Khu, khi nào tỷ từ bỏ chức vụ trưởng lão, gia nhập Thanh Long Khu làm việc cho ta thì ta sẽ nói.”
“Hừ, đại trưởng lão sẽ lột da ta.” Mỹ Mộng giận dữ dậm chân một cái, cảm thấy không moi móc được cái gì từ phía tiểu tử này.
“Được rồi, chuyện ở nơi này giao cho các nàng giải quyết, ta đi gặp bọn hắn.”
Lạc Nam triệu hoán Tiểu Tinh, nhảy lên lưng nó, Thời Không Môn mở ra, ung dung tiến vào.
“Cái tên lười biếng này, đúng là vô trách nhiệm.” Mỹ Mộng thở hổn hển nói:
“Các ngươi đình công hết cho ta!”
Đáng tiếc nàng vừa quay mặt lại, chúng nữ đã sớm giải tán đi giải quyết sự vụ.
“Đáng giận.” Mỹ Mộng phồng má, cuối cùng cũng chỉ có thể chạy đi hỗ trợ.
Mặc dù bất mãn Lạc Nam còn đề phòng giữ bí mật với mình, nhưng nàng cực kỳ ưa thích và sảng khoái đối với chiến tích lần này của hắn, vì vậy tuy rằng ngoài mặt thể hiện thái độ, thật ra trong lòng vui sướng vô cùng.
…
Gian phòng bí mật tại Kiếm Đan Sơn Trang.
Thân ảnh Lạc Nam chậm rãi hiện ra, quét mắt nhìn mười vị quái nhân đã ngồi đợi sẳn.
Hiện trường còn có Nhàn Phong và Nhàn Văn đạo sĩ đang tiếp chuyện.
“Gặp qua Thanh Long Hộ Pháp.” Thấy hắn xuất hiện, tất cả đều chắp tay.
“Lần này các vị biểu hiện không tệ.” Lạc Nam miệng nở nụ cười, không ngại buông lời tán thưởng, thong thả ngồi xuống ghế chủ vị còn bỏ trống.
Nhàn Phong và Nhàn Văn ngồi ở trái phải hai bên.
Bởi vì muốn tìm kiếm cao nhân hiệp trợ phát triển Thanh Long Khu, lần trước Lạc Nam đã sử dụng Thiên Cơ Bảng dò tìm một danh sách các tán tu tại Kiếm Châu, có sở trường đặc biệt, chiến lực cường đại không môn không phái để mời chào và chiêu mộ.
Bảng danh sách có đến vài chục người, nhưng Lạc Nam chỉ mới liên lạc được với vừa vặn mười người đang ngồi ở trước mặt.
Lý do Lạc Nam ưu tiên liên hệ với mười người này, chủ yếu là vì bọn họ đều đang gặp các vấn đề phiền toái không thể tự thân giải quyết, như thế hắn mới dễ dàng đưa ra điều kiện thuyết phục hơn.
Bất quá nhân vật như những vị này quả nhiên không dễ mời chào chút nào, bọn hắn vốn là tán tu cả đời, ưa thích tự do tự tại, không muốn bị khuôn khổ ràng buộc khi gia nhập thế lực.
Vì vậy sau một phen thương nghị, Lạc Nam chỉ có thể khiến bọn hắn thiếu nợ ân tình của bản thân mình.
Trong quá trình này, Lạc Nam còn nhờ vả Nhàn Phong đi cùng với mình để đàm phán, có Chí Tôn làm hộ vệ và trấn thủ mới khiến đám quái nhân kiệt ngạo bất tuần này ngoan ngoãn, cuộc thương lượng sẽ dễ dàng hơn.
Nghĩ đến đây, hắn đảo mắt nhìn qua mười vị cường giả, đầy thành ý hỏi:
“Các vị có thay đổi suy nghĩ? Thanh Long Khu của ta tuy không phải đại cơ nghiệp, nhưng vẫn luôn chào đón và cho đãi ngộ tốt nhất!”
Mười vị cường giả đưa mắt nhìn nhau, bầu không khí có phần im lặng, cuối cùng chỉ ba người ứng tiếng:
“Hộ Pháp, ba tỷ muội bọn ta muốn gia nhập Thanh Long Khu!”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, nở nụ cười: “Điều gì khiến Vong Kiếm Tam Lão thay đổi ý định so với ban đầu.”
Lúc đầu hắn đã cố gắng thuyết phục, Vong Kiếm Tam Lão vẫn không chấp nhận gia nhập Thanh Long Khu, hiện tại lại đổi ý muốn gia nhập, Lạc Nam muốn biết lý do.
“Tỷ muội chúng ta đắc tội Niên Thú Chí Tôn, bị hắn truy sát phải trốn vào Tử Hải sử dụng Bí Pháp giả chết…” Vong Kiếm Tam Lão đồng thanh đáp:
“Ở dưới Tử Hải, ba tỷ muội chúng ta bị tử khí ăn mòn thân thể, linh hồn phải dung nhập vào nhau, che chở nhau mà tạm bợ sống sót, kéo dài hơi tàn.”
“Là Hộ Pháp tìm đến giải cứu ba tỷ muội, giúp đỡ chúng ta khôi phục linh hồn, làm lành cơ thể, chúng ta đã rất biết ơn ngươi.”
“Lúc đầu lo lắng nếu gia nhập Thanh Long Khu, Niên Thú Chí Tôn sẽ tìm đến ngươi gây sự, nhưng hiện tại sau khi thấy được tiềm lực của ngươi, thấy rõ sự cường thế của Nam Thiên Môn, chúng ta liền không sợ hãi nữa.”
“Chỉ cần Thanh Long Hộ Pháp đồng ý bảo vệ chúng ta trước Niên Thú Chí Tôn, mạng của ba bà già này sẽ cống hiến cho Hộ Pháp.”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, thiên hạ quả nhiên không có bữa ăn miễn phí.
Vong Kiếm Tam Lão đều là Thánh Đế Viên Mãn cường đại, nhưng muốn thu nhận bọn họ thì phải chấp nhận đắc tội Chí Tôn cường giả là Niên Thú Chí Tôn.
“Niên Thú Chí Tôn là một tán tu rất nổi tiếng ở Nam Vực, hắn là con lai giữa nhân loại và Niên Thú, chiến lực rất mạnh.” Nhàn Phong lên tiếng hỏi:
“Các vị sao lại đắc tội Niên Thú Chí Tôn?”
Vong Kiếm Tam Lão nhắc đến chuyện này liền biểu lộ căm hận: “Niên Thú Chí Tôn định chặn giết chúng ta sau một buổi đấu giá, bởi vì chúng ta đấu giá được một viên Yêu Đan Niên Thú biến dị sở hữu Tử Vong Lực, đáng tiếc ba người chúng ta sử dụng Dịch Không Phù bỏ chạy và luyện hóa sạch sẽ Yêu Đan.”
“Cứ tưởng hắn sẽ bỏ qua, nào ngờ hắn chuyển sang muốn ăn thịt cả ba người để kế thừa Tử Vong Lực.”
Lạc Nam gật đầu, bởi vì Thiên Cơ Lâu cung cấp tin tức khá cụ thể, hắn biết Vong Kiếm Tam Lão không nói dối.
Một vị Chí Tôn hiện tại còn chưa đến mức khiến hắn kiêng kỵ.
Không do dự nữa, Lạc Nam một lời đáp ứng:
“Tốt, Vong Kiếm Tam Lão từ giờ sẽ là khách khanh trưởng lão của Thanh Long Khu!”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
Bất quá thân là nam nhân, Lạc Nam vẫn chủ động lên tiếng phá tan sự tĩnh lặng:
“À...môn chủ, ta biết ngươi ắt hẳn là muốn hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của Định Nam tiền bối nên mới…”
“Không!”
Hắn còn chưa dứt lời, Nam Thiên Chí Tôn đã dùng thanh âm trong trẻo cắt ngang:
“Đó chỉ là một phần, nếu ngươi không vừa mắt bổn tọa, dù đó là có chấp niệm của phụ thân thì bổn tọa cũng không đồng ý.”
“Cái này…” Lạc Nam ngây ngẩn cả người, vạn phần không nghĩ đến nàng sẽ nói lời như vậy, trong lòng âm thầm vui vẻ, mình vậy mà được Chí Tôn cường đại như nàng lọt mắt xanh, liền vội vàng nói:
“Vậy chúng ta là…”
“Là phu thê, đã bái đường trước liệt tổ liệt tông, còn có phụ mẫu chứng kiến, không thể giả được.” Nam Thiên Chí Tôn sảng khoái thừa nhận, ánh mắt thăm thẳm nhìn thật kỹ hắn, giọng điệu có chút khiêu khích:
“Bất quá là phu thê trên danh nghĩa hay là phu thê chân thật còn phải xem biểu hiện sau đó của ngươi rồi.”
“Nàng muốn ta biểu hiện cái gì?” Lạc Nam tự tin vỗ vỗ ngực: “Không phải khoác lác, thế gian này có rất ít chuyện ta không làm được.”
“Tốt lắm…” Nam Thiên Chí Tôn gật đầu, giọng điệu như nước chảy mây trôi:
“Trên Chí Tôn Bảng cũng có một số kẻ phiền toái thích đeo bám thê tử của ngươi, thân là phu quân, chờ ngươi có bản lĩnh làm thịt hết tất cả bọn hắn rồi tính tiếp.”
Lạc Nam há hốc mồm, còn chưa kịp phản ứng thì không gian trước mặt đã gợn sóng, sau đó thân ảnh của Nam Thiên Chí Tôn đã biến mất.
Hắn lấy lại tinh thần, vội vàng la lớn: “Thiên Tố, không lâu sau ta sẽ làm được, nàng cứ chờ đó!”
Giai nhân không hồi đáp, trong không khí chỉ còn lưu lại hương thơm cao quý mê người của nàng.
“Tự tin là tốt, nhưng nếu việc hôm nay truyền ra ngoài, e rằng tiểu tử ngươi không sống đến ngày mai.” Một thanh âm già nua pha lẫn trêu tức vang lên.
“Nam Thiên Môn tiền bối.” Lạc Nam chắp tay gọi, hắn nhận ra vừa mở miệng chính là khí linh của Nam Thiên Môn.
“Haha, Thiên Tố nha đầu thực lực cường đại không giả, nhưng Nguyên Giới vĩnh viễn cũng không thiếu những kẻ cường đại hơn và có dã tâm chinh phục những mỹ nhân có thực lực.” Khí linh của Nam Thiên Môn trầm đục cười:
“Tiểu tử ngươi chỉ mới là Thánh Tướng, tình địch lại toàn Chí Tôn, hơn nữa còn là Chí Tôn có tên trên Chí Tôn Bảng, tốt nhất đừng nên tuyên dương việc ngươi đã cùng Thiên Tố bái đường thành thân, bằng không tự chuốc lấy hậu quả.”
“Đa tạ tiền bối chỉ điểm, tiểu tử sẽ khiêm tốn.” Lạc Nam gật gật đầu, hắn đâu ngu xuẩn dương dương đắc ý khi còn chưa đủ thực lực.
“Người bạn già của ta vẫn luôn có nhãn quang rất tốt, hắn đã nhìn trúng ngươi trong thời gian ngắn, tin tưởng ngươi sẽ không để Nam Thiên Môn thất vọng.” Khí linh Nam Thiên Môn lười biếng nói:
“Còn hiện tại ngươi muốn đi đâu, lão phu không ngại đưa tiễn một đoạn.”
“Làm phiền tiền bối đưa ta trở về Thanh Long Phủ!” Lạc Nam chắp tay.
“Không thành vấn đề!”
Một cột sáng phủ xuống, bao trùm toàn bộ thân thể Lạc Nam vào bên trong.
Không gian lóe lên, hắn đã biến mất.
…
Lạc Nam xuất hiện tại Thanh Long Phủ, nhất thời vẫn còn mơ mơ màng màng, mọi thứ diễn ra thật sự quá nhanh, quá khó lường, hắn còn chưa kịp phản ứng, suy nghĩ thấu đáo mọi việc.
Không ngờ lần đầu tiên chính thức bái phỏng Nam Thiên Chí Tôn, vì cơ duyên xảo hợp, hoàn cảnh đưa đẩy lại cùng nàng bái đường thành thân.
Mà nàng cũng là nữ nhân tâm cảnh kinh người, cực kỳ thẳng thắng, có tâm thế của nữ cường giả hàng đầu, cũng không phải thiếu nữ rụt rè e thẹn.
Nàng sảng khoái thừa nhận hắn lọt mắt xanh nên mới đồng ý nguyện vọng của phụ thân, đã bái đường trước mặt liệt tổ liệt tông với sự chứng kiến của phụ mẫu, nàng nghiêm túc muốn giữ mối quan hệ phu thê giữa hai người.
Nhưng thân là phu quân, hắn phải chứng minh bản thân mình xứng đáng với nàng, ít nhất là đủ bản lĩnh dẹp bỏ đám tình địch phiền toái.
“Nam Thiên Tố, xếp hạng 18 trên Chí Tôn Bảng…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, cảm thấy vô cùng thú vị.
“Thông thường Chí Tôn Bảng sẽ do truyền nhân của những Cấm Kỵ Thế Lực xếp hạng, bởi vì vốn là người của Cấm Kỵ, có được nền tảng siêu việt nên khả năng bọn hắn đột phá Cấm Kỵ là rất lớn.” Kim Nhi cũng mở miệng tán thưởng:
“Nhưng Nam Thiên Tố của ngươi xuất thân Chí Tôn Thế Lực lại có thể xếp thứ 18 Chí Tôn Bảng, điều này cực kỳ bất phàm đấy.”
Lạc Nam gật đầu tán thành cách nói này của Kim Nhi.
KẼO KẸT.
Mà lúc này đại môn rốt cuộc bị đẩy ra, chỉ thấy Huyền Hạ Lệ, Ninh Huyền Tâm, Tây Thi, Độc Cô Ngạo Tuyết và Mỹ Mộng tiến vào.
“Tiểu đệ đệ yêu dấu, ngươi cùng bọn hắn đi đâu? Nói lời gì thế?” Mỹ Mộng lập tức lao đến ôm lấy tay hắn, làm nũng nói, một đôi mắt đẹp tò mò muốn chảy cả nước.
“Bọn hắn muốn gả Nam Thiên Chí Tôn cho ta.” Lạc Nam thành thật đáp.
“Đi gặp quỷ đi!” Mỹ Mộng yêu kiều hừ một tiếng, liếc xéo đôi mắt đẹp:
“Tiểu tử không muốn nói thì thôi, đừng có nói đùa như vậy, cẩn thận Môn Chủ nghe thấy lại đá ngươi ra ngoài.”
Chúng nữ cũng âm thầm buồn cười, người nam nhân này rất biết cách khoác lác.
Lạc Nam bất đắc dĩ nhún nhún vai, sớm biết kết quả như vậy, nói thật không ai chịu tin tưởng.
“Phu quân, cục diện trước mắt đã được giải quyết, tất cả địch nhân đều đã chết.” Tây Thi bẩm báo tình hình:
“Nhưng bên phía chúng ta cũng tổn thất không nhỏ, đã có những trưởng lão của các thế lực hy sinh, các vị Thánh Đế đều trọng thương rất nặng.”
“Ta hiểu được.” Lạc Nam hít sâu một hơi.
Đại chiến vốn là như vậy, vĩnh viễn đừng mơ tưởng sẽ có chuyện toàn bộ địch nhân chết hết mà người phe ta vẫn an toàn vượt qua tất cả.
Bên trong đại chiến, hy sinh là chuyện thường tình, cần phải học cách chấp nhận và bù đắp.
“Cũng đừng quá tiếc nuối, đổi lại bất kỳ khu vực nào, gặp phải thủ đoạn kinh khủng như thế của kẻ thù e rằng đã sớm gà bay chó chạy, chúng ta đã giảm thiểu hậu quả đến mức tối đa rồi.” Ninh Huyền Tâm ôn hòa nhìn hắn nói.
“Được rồi, thương vong ta đã nắm, chiến lợi phẩm thì sao?” Lạc Nam mỉm cười.
“Vạn Kiếm Huyết Ngục đã rơi vào tay ta.” Huyết Hàn Lệ nhìn hắn nói, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.
Lạc Nam hiểu ý nàng, cũng sảng khoái đáp: “Công đầu giết Huyết Thống là nàng, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ không thể cho nàng, vậy ta sẽ giao cho nàng Vạn Kiếm Huyết Ngục.”
Huyết Hàn Lệ cũng là nữ nhân tu luyện máu huyết, chí bảo đẫm máu như Vạn Kiếm Huyết Ngục rõ ràng là cực kỳ thích hợp với nàng.
Quả nhiên nghe được lời của hắn, khóe môi yêu diễm của nàng hơi cong lên, thích thú vuốt ve tòa địa ngục máu đã thu nhỏ lơ lửng trước mặt mình.
“Ngoài Vạn Kiếm Huyết Ngục, gần trăm chiếc Nhẫn Trữ Vật của Thánh Đế đến từ đám địch nhân đều bị chúng ta tịch thu.” Lạc Sương hưng phấn nói:
“Tất cả đều đã kiểm tra, cũng có khá nhiều thứ tốt.”
“Không tồi, các nàng cứ đem tất cả chiến lợi phẩm thu được phân phát cho toàn thể Thanh Long Khu, đặc biệt là những thế lực, những cường giả đã có công trong trận chiến lần này.” Lạc Nam hào phóng nói:
“Lần này ta không ra tay, vì vậy ta sẽ không lấy bất cứ thứ gì, toàn bộ luận công ban thưởng, Thanh Long Khu xứng đáng với điều đó sau những gì bọn họ thể hiện.”
“Ngoài ra đối với các Thánh Đế Thế Lực như Kiếm Vũ Thành, Tuyệt Tình Cốc, Tuyết Kiếm Sơn, Đoạn Kiếm Tông…ban thưởng Bàn Đào Quả, mỗi thế lực ba quả.”
Chúng nữ mắt đẹp lấp lóe dị sắc, các nàng biết rằng một khi quyết định vừa rồi của Lạc Nam lan truyền ra ngoài, toàn bộ Thanh Long Khu chắc chắn sẽ sẳn sàng bán mạng vì hắn.
Rõ ràng công lao của Lạc Nam rất lớn, nhưng hắn lại không thừa nhận, ngược lại đem tất cả chiến lợi phẩm phân phó cho thuộc hạ, còn tặng kèm cả Bàn Đào Quả, thử hỏi ai có thể không phục?
“Ngươi không đích thân đứng ra ban thưởng cho bọn hắn sao?” Mỹ Mộng nhắc nhở:
“Đây là cách thu phục nhân tâm rất tốt.”
“Haha, ta đã thu phục nhân tâm đủ lắm rồi, cũng nên nhường cơ hội cho nữ nhân của ta thể hiện.” Lạc Nam hướng mấy nữ nháy mắt:
“Các nàng cứ lấy tư cách phu nhân của Thanh Long Hộ Pháp đi ban thưởng, ai có thể không vui lòng?”
“Tiểu tử thúi, ai là nữ nhân của ngươi?” Lạc Sương hậm hực trừng mắt, tiểu tử này ngay cả nàng cũng muốn chiếm tiện nghi.
“Ta có một đề nghị.” Ninh Huyền Tâm ánh mắt lóe lên một tia cơ trí, chậm rãi nói:
“Chúng ta nên dựng lên một tấm bia đá khổng lồ bên ngoài Thanh Long Phủ, ngay ở tại quảng trường, nơi đó sẽ ghi xuống danh tính của những nhân vật đã tử trận vì cống hiến cho Thanh Long Khu xem như vinh danh bọn họ, không kể tu vi, không kể xuất thân sang hèn, chỉ cần có cống hiến vì Thanh Long Khu đều sẽ được vinh danh.”
“Đúng vậy, làm như thế sẽ càng cho thấy chúng ta trân trọng những tu sĩ đã chiến tử vì Thanh Long Khu.” Chúng nữ nhất trí tán thành.
“Cứ quyết định như vậy, việc này giao cho Tây Thi tiến hành.” Lạc Nam sảng khoái đáp ứng:
“Gọi là Thanh Long Anh Hùng Bia, nơi vinh danh những anh hùng đã ngã xuống vì Thanh Long Khu, hậu nhân và người thân của bọn hắn sẽ được hưởng những đãi ngộ, mỗi năm đều cung cấp lượng tài nguyên nhất định.”
“Tỷ sẽ lập tức tiến hành.” Tây Thi vui vẻ đáp ứng, nàng cảm thấy đây là hành động rất có ý nghĩa, liền cùng ba chiến thú của mình bắt tay thực hiện.
Lạc Nam lại lấy ra một lượng huyết dịch của Cửu Diệp Liên Hoa pha lẫn Dịch Thần Kỳ, giao cho Lạc Sương đi phân phát đến những người còn bị thương nặng.
Sắp xếp đâu đó ổn thỏa, hắn mới hỏi thăm: “Mười tên quái nhân đâu rồi?”
“Bọn họ nói sẽ ở nơi đã hẹn chờ sẳn.” Mấy nữ đáp.
“Nè, cho tỷ biết vì sao ngươi mời được bọn hắn ra mặt không?” Mỹ Mộng lại tò mò líu lo không ngừng.
“Không!” Lạc Nam bĩu môi: “Bí mật của Thanh Long Khu, khi nào tỷ từ bỏ chức vụ trưởng lão, gia nhập Thanh Long Khu làm việc cho ta thì ta sẽ nói.”
“Hừ, đại trưởng lão sẽ lột da ta.” Mỹ Mộng giận dữ dậm chân một cái, cảm thấy không moi móc được cái gì từ phía tiểu tử này.
“Được rồi, chuyện ở nơi này giao cho các nàng giải quyết, ta đi gặp bọn hắn.”
Lạc Nam triệu hoán Tiểu Tinh, nhảy lên lưng nó, Thời Không Môn mở ra, ung dung tiến vào.
“Cái tên lười biếng này, đúng là vô trách nhiệm.” Mỹ Mộng thở hổn hển nói:
“Các ngươi đình công hết cho ta!”
Đáng tiếc nàng vừa quay mặt lại, chúng nữ đã sớm giải tán đi giải quyết sự vụ.
“Đáng giận.” Mỹ Mộng phồng má, cuối cùng cũng chỉ có thể chạy đi hỗ trợ.
Mặc dù bất mãn Lạc Nam còn đề phòng giữ bí mật với mình, nhưng nàng cực kỳ ưa thích và sảng khoái đối với chiến tích lần này của hắn, vì vậy tuy rằng ngoài mặt thể hiện thái độ, thật ra trong lòng vui sướng vô cùng.
…
Gian phòng bí mật tại Kiếm Đan Sơn Trang.
Thân ảnh Lạc Nam chậm rãi hiện ra, quét mắt nhìn mười vị quái nhân đã ngồi đợi sẳn.
Hiện trường còn có Nhàn Phong và Nhàn Văn đạo sĩ đang tiếp chuyện.
“Gặp qua Thanh Long Hộ Pháp.” Thấy hắn xuất hiện, tất cả đều chắp tay.
“Lần này các vị biểu hiện không tệ.” Lạc Nam miệng nở nụ cười, không ngại buông lời tán thưởng, thong thả ngồi xuống ghế chủ vị còn bỏ trống.
Nhàn Phong và Nhàn Văn ngồi ở trái phải hai bên.
Bởi vì muốn tìm kiếm cao nhân hiệp trợ phát triển Thanh Long Khu, lần trước Lạc Nam đã sử dụng Thiên Cơ Bảng dò tìm một danh sách các tán tu tại Kiếm Châu, có sở trường đặc biệt, chiến lực cường đại không môn không phái để mời chào và chiêu mộ.
Bảng danh sách có đến vài chục người, nhưng Lạc Nam chỉ mới liên lạc được với vừa vặn mười người đang ngồi ở trước mặt.
Lý do Lạc Nam ưu tiên liên hệ với mười người này, chủ yếu là vì bọn họ đều đang gặp các vấn đề phiền toái không thể tự thân giải quyết, như thế hắn mới dễ dàng đưa ra điều kiện thuyết phục hơn.
Bất quá nhân vật như những vị này quả nhiên không dễ mời chào chút nào, bọn hắn vốn là tán tu cả đời, ưa thích tự do tự tại, không muốn bị khuôn khổ ràng buộc khi gia nhập thế lực.
Vì vậy sau một phen thương nghị, Lạc Nam chỉ có thể khiến bọn hắn thiếu nợ ân tình của bản thân mình.
Trong quá trình này, Lạc Nam còn nhờ vả Nhàn Phong đi cùng với mình để đàm phán, có Chí Tôn làm hộ vệ và trấn thủ mới khiến đám quái nhân kiệt ngạo bất tuần này ngoan ngoãn, cuộc thương lượng sẽ dễ dàng hơn.
Nghĩ đến đây, hắn đảo mắt nhìn qua mười vị cường giả, đầy thành ý hỏi:
“Các vị có thay đổi suy nghĩ? Thanh Long Khu của ta tuy không phải đại cơ nghiệp, nhưng vẫn luôn chào đón và cho đãi ngộ tốt nhất!”
Mười vị cường giả đưa mắt nhìn nhau, bầu không khí có phần im lặng, cuối cùng chỉ ba người ứng tiếng:
“Hộ Pháp, ba tỷ muội bọn ta muốn gia nhập Thanh Long Khu!”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, nở nụ cười: “Điều gì khiến Vong Kiếm Tam Lão thay đổi ý định so với ban đầu.”
Lúc đầu hắn đã cố gắng thuyết phục, Vong Kiếm Tam Lão vẫn không chấp nhận gia nhập Thanh Long Khu, hiện tại lại đổi ý muốn gia nhập, Lạc Nam muốn biết lý do.
“Tỷ muội chúng ta đắc tội Niên Thú Chí Tôn, bị hắn truy sát phải trốn vào Tử Hải sử dụng Bí Pháp giả chết…” Vong Kiếm Tam Lão đồng thanh đáp:
“Ở dưới Tử Hải, ba tỷ muội chúng ta bị tử khí ăn mòn thân thể, linh hồn phải dung nhập vào nhau, che chở nhau mà tạm bợ sống sót, kéo dài hơi tàn.”
“Là Hộ Pháp tìm đến giải cứu ba tỷ muội, giúp đỡ chúng ta khôi phục linh hồn, làm lành cơ thể, chúng ta đã rất biết ơn ngươi.”
“Lúc đầu lo lắng nếu gia nhập Thanh Long Khu, Niên Thú Chí Tôn sẽ tìm đến ngươi gây sự, nhưng hiện tại sau khi thấy được tiềm lực của ngươi, thấy rõ sự cường thế của Nam Thiên Môn, chúng ta liền không sợ hãi nữa.”
“Chỉ cần Thanh Long Hộ Pháp đồng ý bảo vệ chúng ta trước Niên Thú Chí Tôn, mạng của ba bà già này sẽ cống hiến cho Hộ Pháp.”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, thiên hạ quả nhiên không có bữa ăn miễn phí.
Vong Kiếm Tam Lão đều là Thánh Đế Viên Mãn cường đại, nhưng muốn thu nhận bọn họ thì phải chấp nhận đắc tội Chí Tôn cường giả là Niên Thú Chí Tôn.
“Niên Thú Chí Tôn là một tán tu rất nổi tiếng ở Nam Vực, hắn là con lai giữa nhân loại và Niên Thú, chiến lực rất mạnh.” Nhàn Phong lên tiếng hỏi:
“Các vị sao lại đắc tội Niên Thú Chí Tôn?”
Vong Kiếm Tam Lão nhắc đến chuyện này liền biểu lộ căm hận: “Niên Thú Chí Tôn định chặn giết chúng ta sau một buổi đấu giá, bởi vì chúng ta đấu giá được một viên Yêu Đan Niên Thú biến dị sở hữu Tử Vong Lực, đáng tiếc ba người chúng ta sử dụng Dịch Không Phù bỏ chạy và luyện hóa sạch sẽ Yêu Đan.”
“Cứ tưởng hắn sẽ bỏ qua, nào ngờ hắn chuyển sang muốn ăn thịt cả ba người để kế thừa Tử Vong Lực.”
Lạc Nam gật đầu, bởi vì Thiên Cơ Lâu cung cấp tin tức khá cụ thể, hắn biết Vong Kiếm Tam Lão không nói dối.
Một vị Chí Tôn hiện tại còn chưa đến mức khiến hắn kiêng kỵ.
Không do dự nữa, Lạc Nam một lời đáp ứng:
“Tốt, Vong Kiếm Tam Lão từ giờ sẽ là khách khanh trưởng lão của Thanh Long Khu!”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
/2381
|