“Hừ, trong lúc ta đang trăm công nghìn việc lăn lộn bốn phương, lại có kẻ sung sướng tận hưởng mỹ nhân âu yếm, thật là biết cách hưởng thụ lối sống thần tiên…”
Một tiếng cười lạnh trêu tức pha lẫn u oán bỗng nhiên vang lên giữa phòng tắm.
“Người nào?” Hoa Như Thủy giật nảy mình, hàm răng vô thức cắn chặt.
“Ây da…” Lạc Nam toàn thân co quắp hét lên thất thanh, chỉ cảm thấy tiểu huynh đệ trọng thương rồi.
“Thiếp thân sơ suất, ngươi không sao chứ?” Hoa Như Thủy vội vàng há miệng, vừa rồi nàng vô tình cắn vào hung khí rồi.
“Móa, cũng may thể phách của ta hơn người, bằng không…” Lạc Nam thở phì phò nhìn xuống, chỉ cảm thấy trên thân tiểu huynh đệ xuất hiện dấu răng đều đặn tinh tế của Hoa Như Thủy, vội vàng lấy ra Bất Tử Dịch Thủy uống vào, cẩn thận là trên hết.
Hoa Như Thủy đỏ bừng cả mặt, vừa rồi cắn vào nàng mới cảm nhận rõ ràng độ cứng rắn của nó, quả thật giống như sắt nung vậy.
“Khanh khách, khanh khách, cười chết ta rồi…”
Không gian vang lên tiếng cười rộ như chuông bạc, từ trong bóng tối, một vị mỹ nhân lãnh diễm tuyệt mỹ trong tà váy đen bước ra, ôm cái bụng nhỏ như eo con kiến cười đến run rẩy cả người, bầu sữa to tròn lắc lư phập phồng liên tục.
Hoa Như Thủy thấy người này là một nữ nhân cũng nhẹ nhàng thở ra, lập tức lấy y phục ra mặc vào.
“Dạ Thanh Thu, nàng xém chút hối hận.” Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi nhìn lấy nữ nhân này xuất hiện.
“Sao ta phải hối hận đây?” Dạ Thanh Thu yểu điệu bước đến cười tủm tỉm.
“Hừ, nó mà đứt là nàng hối hận.” Lạc Nam chỉ vào tiểu huynh đệ nói rằng.
“Đứt thì mọc lại, sợ cái gì?” Dạ Thanh Thu chớp chớp mắt: “Thứ này của ngươi tai họa nữ nhân nhiều quá rồi, mọc lại cái khác nhỏ hơn cũng tốt.”
“Phốc.” Lạc Nam nhịn không được bật cười, kéo nàng đến hôn một ngụm:
“Nể mặt nàng giữ lời hứa sẽ trở về khi ta tham gia Đúc Kiếm Đại Hội, lần này tha cho nàng.”
“Hừ, sớm biết trở về thấy cảnh tượng dâm đãng của các ngươi, bổn Thánh Nữ đã không thèm về.” Dạ Thanh Thu ghét bỏ đem hắn đẩy ra.
Lạc Nam rung đùi đắc ý, điều động Bá Y khoác lên thân thể, kéo Hoa Như Thủy đến giới thiệu cho các nàng làm quen:
“Đây là Hoa Như Thủy, đây là Dạ Thanh Thu, đều là hồng nhan của ta.”
Hoa Như Thủy nghiêm túc đánh giá Dạ Thanh Thu, chỉ cảm thấy nữ nhân trước mắt quá mức thần bí và yêu diễm, sở hữu vẻ đẹp ma mị và khí chất mê hồn, rõ ràng là độc dược trí mạng của mọi nam nhân.
Hơn nữa vừa rồi Dạ Thanh Thu bí mật đột nhập mà nàng và Lạc Nam đều không cảm ứng được, cho thấy thực lực của Dạ Thanh Thu vượt xa hai người.
“Nữ nhân bên cạnh hắn đều xuất chúng như thế sao?” Hoa Như Thủy âm thầm suy nghĩ.
“Lại thêm một mỹ phụ nhân Thánh Đế chín mọng như mật đào, ta là nữ nhân nhìn còn mê…” Dạ Thanh Thu cũng liếm liếm mép miệng nhìn Hoa Như Thủy, nhan sắc này không hề thua kém Tử Toàn Cơ chút nào.
Chưa từng thấy tên nam nhân Thánh Tướng nào có thể hấp dẫn nữ Thánh Đế đến mức như vậy, nói ra sợ rằng chẳng có ai tin.
Phần phật…
Lại có thanh âm xé gió, thân ảnh diễm thiên thiên hạ, yêu dị vô song của Huyết Hàn Lệ đã hàng lâm mà đến.
“Dạ tiểu nha đầu?!” Huyết Hàn Lệ nhíu mày nói:
“Chẳng trách có thể thần không biết quỷ không hay xâm nhập Thanh Long Thánh Địa, không hổ là đồ đệ của nữ nhân đó.”
Vừa rồi nàng đang tu luyện ở Thanh Long Học Cung, mơ hồ có cảm giác một vị cường giả bí ẩn xâm nhập Thanh Long Thánh Địa nên mới âm thầm đuổi theo, không ngờ người đó lại là Dạ Thanh Thu, uổng cho nàng cứ tưởng là địch nhân có ý đồ xấu.
“Hàn Lệ tiền bối quá khen, người chỉ còn trạng thái Linh Hồn nhưng lại cảm ứng được hành tung của tiểu nữ, thật sự khiến ta bội phục.” Dạ Thanh Thu cảm thán nói, không hổ là nhân vật đã từng cạnh tranh ngôi vị Giáo Chủ.
Phải biết rằng nàng chính là Tử Dạ Đế Tộc với khả năng ẩn thân trong bóng tối lô hỏa thuần thanh, lại tu luyện cả Chí Tôn Công Pháp – Phệ Quang Luyện Ám Công, ngay cả Thánh Đế Viên Mãn cũng đừng mong đánh hơi được khí tức của nàng.
Vậy mà Huyết Hàn Lệ hiện nay tồn tại ở dạng Linh Hồn, tu vi đã sớm suy yếu vô số lần so với thời kỳ toàn thịnh lại có thể đuổi theo nàng nhanh chóng như vậy.
“Được rồi, nơi nào không thích hợp ở lâu, trở về Thanh Long Phủ đi.” Lạc Nam chen miệng vào.
Hắn không lên tiếng thì thôi, vừa mới mở miệng liền nghênh đón ánh mắt quỷ dị của Huyết Hàn Lệ, nàng cau mày khó hiểu:
“Nơi này là phòng tắm của Tần Lộng Ngọc, Đại Hộ Pháp ngươi ở đây làm cái gì?”
Hoa Như Thủy gò má đỏ thẳm lên, trong lòng xấu hổ muốn chết, cảm giác như vụng trộm bị hai nữ nhân khác phát hiện, vội vàng nói:
“Ta còn có việc ở Hoa Kiếm Tông, cáo từ.”
Vừa dứt lời đã hóa thành làn gió thơm tan biến mất dạng, ngay cả nhìn cũng chưa quay lại nhìn thêm một chút.
Mà nhìn thấy biểu hiện của Hoa Như Thủy, không cần nói thì Huyết Hàn Lệ đã có được đáp án, âm thầm nhếch mép khinh thường, thật sự chẳng lý giải nổi vì sao con hàng này suốt ngày lăn lộn với nữ nhân này lại có thể yêu nghiệt đến như vậy.
Lạc Nam nhún nhún vai, giả vờ không thấy ánh mắt của Huyết Hàn Lệ, nghiêm túc nói rằng:
“Ta còn có chút việc cần giải quyết, hai nàng về Thanh Long Phủ trước đi!”
“Ngươi lại định chạy đi vụng trộm?” Dạ Thanh Thu như cười như không xem lấy hắn.
“Vụng trộm?” Lạc Nam hiên ngang lẫm liệt nói: “Nơi này là địa bàn của ta, ta cần phải vụng trộm sao? có tin hay không bổn Hộ Pháp hiện tại đè nàng ra làm thịt?”
Dạ Thanh Thu giật mình, đã từng nếm qua thủ đoạn lợi hại của tên này nên cũng không dám khiêu khích hắn, thân ảnh hóa thành khói đen tan biến:
“Ta về Thanh Long Phủ đợi ngươi.”
Chỉ còn lại hai người, Huyết Hàn Lệ mới chờ mong lên tiếng:
“Đại Hộ Pháp, không biết kế hoạch đúc lại thân thể của ta tiến hành đến đâu rồi?”
“Yên tâm đi, ta đã thu thập phần lớn các nguyên liệu.” Lạc Nam gật đầu nói: “Nhưng muốn đúc thân thể Chí Tôn như nàng cũng cần có một khung xương Chí Tôn hoàn chỉnh của nữ, và một vị Luyện Đan Sư cấp độ Chí Tôn ra tay, ta hiện tại chưa biết nên tìm ở đâu...”
Lời của hắn là thật, nhờ vào Thiên Cơ Lâu hoạt động không ngừng, Lạc Nam đã thu thập đủ chín loại nguyên liệu để đúc lại thân thể Chí Tôn.
Nhưng hai thứ quan trọng khác là khung xương hoàn chỉnh của nữ Chí Tôn cường giả và cần một vị Đan Đạo Chí Tôn ra tay thì mới có thể làm nên đại sự.
Xương cốt hoàn chỉnh của nữ Chí Tôn có lẽ Thiên Cơ Lâu sẽ cung cấp được manh mối, nhưng còn trình độ luyện đan của Lạc Nam chỉ ở mức độ đủ dùng, làm sao đủ tư cách đúc lại thân thể Chí Tôn được chứ?
Nghe lời nói của hắn, Huyết Hàn Lệ không hề thất vọng, ngược lại còn hưng phấn cười:
“Không tệ chút nào, trong thời gian ngắn tiến triển như vậy đã là quá tốt rồi.”
Việc giúp một Chí Tôn chỉ còn tàn hồn, gần như chết đi sống lại đâu phải chuyện đơn giản, nếu như việc phục sinh nàng là điều dễ dàng, e rằng vị muội muội Tu La Giáo Chủ đó của nàng đã tàn nhẫn bất chấp tất cả xóa luôn linh hồn, loại bỏ hậu họa rồi.
“Theo như ta được biết, dù có đúc lại thân thể của một Chí Tôn, nhưng thực lực của nàng cũng không thể khôi phục sánh ngang thời kỳ toàn thịnh?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.
“Không sai.” Huyết Hàn Lệ trịnh trọng đáp:
“Bởi vì nguồn gốc sức mạnh và căn cơ quan trọng nhất của Chí Tôn chính là Chí Tôn Pháp Tướng, mà Chí Tôn Pháp Tướng của ta cũng đã vỡ nát rồi, vì vậy còn phải đúc cả Chí Tôn Pháp Tướng sau khi đúc lại thân thể mới có thể triệt để khôi phục toàn bộ sức mạnh.”
“Bằng không dù có lại được thân thể Chí Tôn, chiến lực của ta vẫn chỉ mạnh hơn Thánh Đế Viên Mãn bình thường mà thôi, không thể sánh bằng Chí Tôn chân chính được, xem như ở mức Bán Chí Tôn.”
Lạc Nam thở dài một tiếng, cứu trị Chí Tôn cường giả quả nhiên không phải việc đơn giản nha, muốn giúp nàng đúc lại Chí Tôn Pháp Tướng, lại phải tìm thêm các loại nguyên liệu và tài nguyên cao cấp khác nữa rồi.
Thấy vẻ mặt của hắn, Huyết Hàn Lệ hiếm thấy dùng giọng điệu nhu hòa nói: “Chỉ cần ngươi có thể cứu ta, ta hứa sẽ không để ngươi thất vọng.”
“Haha, khó khăn mới có thành quả.” Lạc Nam cũng nở nụ cười: “Yên tâm đi, chỉ vì nàng là vị Chí Tôn đầu tiên gọi ta là chủ nhân, bằng mọi giá ta sẽ giúp nàng hồi phục.”
“Hừ.” Huyết Hàn Lệ ngạo kiều hừ một tiếng, phiêu nhiên mà đi, hiển nhiên không muốn ở lại nghe hắn trêu chọc.
Nhìn thân ảnh của nàng khuất dạng, Lạc Nam biểu lộ dần nghiêm túc.
Theo hắn được biết, ngay cả Nam Thiên Môn cũng không có được Luyện Đan Sư cấp Chí Tôn, muốn tìm ra nhân vật đủ khả năng đúc thân thể cho Huyết Hàn Lệ e rằng lại phải trả một cái giá thật lớn.
Nhưng vì để Thanh Long Thánh Địa có được một vị Chí Tôn trấn thủ, dù đắt đến đâu hắn cũng phải trả.
Không tiếp tục nghĩ nhiều, Hắc Ám Vĩnh Kiếp lại bao trùm toàn thân, Lạc Nam như u linh biến mất tại chỗ.
…
“Lần này lại không gặp ma…”
Lạc Nam mỉm cười hài lòng, thân ảnh hắn hiện ra trên đỉnh Tuyết Kiếm Sơn, nhìn thấy một chiếc Rương Đặc Biệt cũng lấp lánh bạch ngân đang nằm gọn giữa một màu tuyết trắng.
Vừa ngắm hoa tuyết bay lượn, vừa ung dung nhặt lấy Rương Đặc Biệt, trong lòng thích thú.
“Ưm…”
Đột ngột có tiếng rên rỉ truyền vào trong tai.
Lạc Nam giật bắn mình, trong lòng thầm mắng lại là tiếng rên của nữ nhân, chẳng lẽ kịch bản cũ lặp lại?
OÀNH…
Có một cổ lực lượng hỗn loạn bắn lên không trung, hai luồng khí tức dao động mãnh liệt, đan xen dữ dội.
“Thánh Đế Hậu Kỳ, Thánh Đế Viên Mãn?” Lạc Nam nhíu mày, ngay lập tức liền nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
Hai cổ khí tức này đều cực kỳ quen thuộc đối với hắn, đó là khí tức của Tuyết Tuyền, vị mỹ nhân Tuyết Kiếm Sơn Chủ.
“Đột phá khi tâm cảnh còn chưa đủ, nàng quá mức nóng vội…” Lạc Nam lẩm bẩm nói.
Quả nhiên hắn vừa dứt lời, một đám trưởng lão Tuyết Kiếm Sơn cũng đã phát giác được tình huống, vội vàng ngự không bay lên, sắc mặt đầy vẻ hoảng hốt:
“Không xong, Sơn Chủ đột phá xảy ra vấn đề.”
Bọn hắn lao đến mật thất nơi Sơn Chủ bế quan muốn ra tay hỗ trợ.
PHỐC!
Nhưng vừa mới tiếp cận đã bị khí thế đang bùng nổ của nàng chấn đến bay ngược trở về, cả đám sắc mặt trắng bệch.
Tuyết Kiếm Sơn sau khi xảy ra biến cố đại trưởng lão phản bội, một số trưởng lão có thực lực hàng đầu đều bị Tuyết Tuyền trừng phạt giam cầm, những trưởng lão còn lại người mạnh nhất cũng chỉ là Thánh Đế Trung Kỳ, hoàn toàn không đủ khả năng tiếp cận khí thế của một người đang đột phá Thánh Đế Viên Mãn nổ ra.
ĐÙNG.
Mật thất rung động kịch liệt, khí tức của Tuyết Tuyền ngày càng loạn, có cả Sát Khí và Chiến Ý ngỗn ngang.
Trận Pháp kiên cố bảo vệ mật thất lúc này lại vô tình trở thành lồng giam, ngăn ngừa những người khác muốn lên hỗ trợ Tuyết Tuyền.
“Cứ tiếp tục như vậy, nhẹ thì căn cơ tổn thất, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.” Một vị trưởng lão sắc mặt trắng bệch:
“Mau tìm người hỗ trợ đi!”
“Để lão phu nhờ đến Nhị Hộ Pháp.” Một vị trưởng lão tự tin vào tốc độ của mình lập tức lao vọt đi.
Chỉ là vừa mới vận chuyển thân pháp, thân ảnh Lạc Nam đã hiện ra đem hắn đẩy ngược trở về.
“Đại Hộ Pháp!?” Chứng kiến Lạc Nam lù lù ở trong tuyết xuất hiện, cả đám trưởng lão nhao nhao kinh hãi, vừa mừng vừa sợ.
Bọn hắn vẫn còn ám ảnh cảnh tượng Lạc Nam ngự trên Bá Vũ Điện oanh tạc Tuyết Kiếm Sơn, ngày hôm đó chẳng khác nào tận thế.
Nhưng Lạc Nam có mặt lúc này chẳng khác nào cứu tinh hàng thế, chúng trưởng lão vội vàng lên tiếng:
“Đại Hộ Pháp, sơn chủ tu luyện đột phá không thành, kính xin trợ giúp!”
“Ừm, bổn Hộ Pháp đang thưởng thức phong cảnh hữu tình, vừa lúc đã chứng kiến tất cả, các ngươi không cần lo lắng.” Lạc Nam gật đầu nói.
Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lòng oán thần, Đại Hộ Pháp ngươi là chân long, lại ghé hang tôm nhỏ chúng ta ngắm cảnh, nghe qua đã thấy hư cấu rồi.
Bất quá lúc này cả bọn không dám suy nghĩ nhiều, liền vội vàng tránh đường để hắn hành động.
“Các ngươi giải tán đi, tụ tập đông đúc cũng chẳng để làm gì, cách xa vạn dặm tọa trấn, không để bất kỳ ai tiếp cận.” Lạc Nam nhàn nhạt hạ lệnh.
“Tuân mệnh.” Chư vị trưởng lão ngoan ngoãn làm theo, ở trong lòng bọn họ thì lời nói của Lạc Nam chẳng khác nào thánh chỉ.
Nhìn các vị trưởng lão rời xa, Lạc Nam lúc này mới trịnh trọng bước đến gần mật thất.
Ngay cả khí tức của Chí Tôn cũng không thể nghiền ép Lạc Nam, huống hồ chỉ là khí thế của một Thánh Đế đang bất ổn?
Cảm nhận khí tức bên trong ngày càng rối loạn, khóe môi hắn bất giác mỉm cười ôn nhu.
Tình cảnh đột phá thất bại do tâm cảnh chưa theo kịp tu vi này khiến hắn vô thức nhớ lại ký ức quý giá, lần đầu gặp gỡ bà cả của mình.
Năm đó Yên Nhược Tuyết từ Kim Đan Viên Mãn đột phá Nguyên Anh không thành, thực lực mất hết, tâm cảnh rạn vỡ, cả người lâm vào hôn mê bất tỉnh, linh hồn trọng thương, chỉ còn một hơi thở yếu ớt.
Cũng may hắn thông qua Truyền Tống Phù vô tình mà đến, song tu cứu nàng trong gang tấc.
Lạc Nam hít sâu một hơi, Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, dễ dàng xuyên qua Trận Pháp bảo hộ, xuất hiện bên trong kết giới.
Chỉ thấy một vị mỹ nhân khoanh chân ngồi xếp bằng trên giường, khuôn mặt xinh đẹp cao quý tràn ngập thống khổ, mày liễu nhíu chặt, bờ môi trắng bệch rỉ ra máu đỏ, chính là Tuyết Tuyền.
“Tình hình này còn nhẹ hơn so với Nhược Tuyết, vẫn đang kháng cự với tâm cảnh quấy phá.” Lạc Nam gật gật đầu.
Năm đó Yên Nhược Tuyết đã thất bại, còn Tuyết Tuyền hiện tại vẫn đang cố gắng chèo chống.
Nhưng mà nhìn tình huống rõ ràng là dữ nhiều lành ít nếu không có ai giúp đỡ, Hồn Lực của nàng đang rất bất ổn, Linh Hồn đã suy yếu đi rất nhiều, cứ tiếp tục như vậy thì kết cục của Tuyết Tuyền sẽ giống với Yên Nhược Tuyết.
Cách đơn giản và trực tiếp nhất để khắc chế tâm cảnh tổn thương chính là ổn định Linh Hồn ở trạng thái vững vàng nhất, mạnh mẽ nhất để vượt qua ảo giác gặp phải trong quá trình đột phá.
Năm đó Lạc Nam thiếu thốn tài nguyên nên mới dùng đến biện pháp song tu để cứu mạng Yên Nhược Tuyết.
Còn hiện tại thì không cần…
Ý niệm vừa động, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ phiêu phù trước mặt, 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ bao quanh cung cấp Hồn Lực, Hồn Thạch Nhũ liên tục rót vào.
Hồn Đỉnh xoay tròn, Hồn Nguyệt Ánh vận dụng Ôn Hồn Liên cuồn cuộn tiến vào cơ thể mỹ nhân như ngọc.
Rất nhanh, biểu hiện của Tuyến Tuyền đã khá hơn, chân mày chậm rãi giãn ra, khí tức cũng đã ổn định trở lại, nàng đã vượt qua cửa ải khó nhất.
Lạc Nam hài lòng gật đầu, tựa lưng vào vách đá chờ đợi…
Hắn biết, Tuyết Tuyền sắp thành công.
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
Một tiếng cười lạnh trêu tức pha lẫn u oán bỗng nhiên vang lên giữa phòng tắm.
“Người nào?” Hoa Như Thủy giật nảy mình, hàm răng vô thức cắn chặt.
“Ây da…” Lạc Nam toàn thân co quắp hét lên thất thanh, chỉ cảm thấy tiểu huynh đệ trọng thương rồi.
“Thiếp thân sơ suất, ngươi không sao chứ?” Hoa Như Thủy vội vàng há miệng, vừa rồi nàng vô tình cắn vào hung khí rồi.
“Móa, cũng may thể phách của ta hơn người, bằng không…” Lạc Nam thở phì phò nhìn xuống, chỉ cảm thấy trên thân tiểu huynh đệ xuất hiện dấu răng đều đặn tinh tế của Hoa Như Thủy, vội vàng lấy ra Bất Tử Dịch Thủy uống vào, cẩn thận là trên hết.
Hoa Như Thủy đỏ bừng cả mặt, vừa rồi cắn vào nàng mới cảm nhận rõ ràng độ cứng rắn của nó, quả thật giống như sắt nung vậy.
“Khanh khách, khanh khách, cười chết ta rồi…”
Không gian vang lên tiếng cười rộ như chuông bạc, từ trong bóng tối, một vị mỹ nhân lãnh diễm tuyệt mỹ trong tà váy đen bước ra, ôm cái bụng nhỏ như eo con kiến cười đến run rẩy cả người, bầu sữa to tròn lắc lư phập phồng liên tục.
Hoa Như Thủy thấy người này là một nữ nhân cũng nhẹ nhàng thở ra, lập tức lấy y phục ra mặc vào.
“Dạ Thanh Thu, nàng xém chút hối hận.” Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi nhìn lấy nữ nhân này xuất hiện.
“Sao ta phải hối hận đây?” Dạ Thanh Thu yểu điệu bước đến cười tủm tỉm.
“Hừ, nó mà đứt là nàng hối hận.” Lạc Nam chỉ vào tiểu huynh đệ nói rằng.
“Đứt thì mọc lại, sợ cái gì?” Dạ Thanh Thu chớp chớp mắt: “Thứ này của ngươi tai họa nữ nhân nhiều quá rồi, mọc lại cái khác nhỏ hơn cũng tốt.”
“Phốc.” Lạc Nam nhịn không được bật cười, kéo nàng đến hôn một ngụm:
“Nể mặt nàng giữ lời hứa sẽ trở về khi ta tham gia Đúc Kiếm Đại Hội, lần này tha cho nàng.”
“Hừ, sớm biết trở về thấy cảnh tượng dâm đãng của các ngươi, bổn Thánh Nữ đã không thèm về.” Dạ Thanh Thu ghét bỏ đem hắn đẩy ra.
Lạc Nam rung đùi đắc ý, điều động Bá Y khoác lên thân thể, kéo Hoa Như Thủy đến giới thiệu cho các nàng làm quen:
“Đây là Hoa Như Thủy, đây là Dạ Thanh Thu, đều là hồng nhan của ta.”
Hoa Như Thủy nghiêm túc đánh giá Dạ Thanh Thu, chỉ cảm thấy nữ nhân trước mắt quá mức thần bí và yêu diễm, sở hữu vẻ đẹp ma mị và khí chất mê hồn, rõ ràng là độc dược trí mạng của mọi nam nhân.
Hơn nữa vừa rồi Dạ Thanh Thu bí mật đột nhập mà nàng và Lạc Nam đều không cảm ứng được, cho thấy thực lực của Dạ Thanh Thu vượt xa hai người.
“Nữ nhân bên cạnh hắn đều xuất chúng như thế sao?” Hoa Như Thủy âm thầm suy nghĩ.
“Lại thêm một mỹ phụ nhân Thánh Đế chín mọng như mật đào, ta là nữ nhân nhìn còn mê…” Dạ Thanh Thu cũng liếm liếm mép miệng nhìn Hoa Như Thủy, nhan sắc này không hề thua kém Tử Toàn Cơ chút nào.
Chưa từng thấy tên nam nhân Thánh Tướng nào có thể hấp dẫn nữ Thánh Đế đến mức như vậy, nói ra sợ rằng chẳng có ai tin.
Phần phật…
Lại có thanh âm xé gió, thân ảnh diễm thiên thiên hạ, yêu dị vô song của Huyết Hàn Lệ đã hàng lâm mà đến.
“Dạ tiểu nha đầu?!” Huyết Hàn Lệ nhíu mày nói:
“Chẳng trách có thể thần không biết quỷ không hay xâm nhập Thanh Long Thánh Địa, không hổ là đồ đệ của nữ nhân đó.”
Vừa rồi nàng đang tu luyện ở Thanh Long Học Cung, mơ hồ có cảm giác một vị cường giả bí ẩn xâm nhập Thanh Long Thánh Địa nên mới âm thầm đuổi theo, không ngờ người đó lại là Dạ Thanh Thu, uổng cho nàng cứ tưởng là địch nhân có ý đồ xấu.
“Hàn Lệ tiền bối quá khen, người chỉ còn trạng thái Linh Hồn nhưng lại cảm ứng được hành tung của tiểu nữ, thật sự khiến ta bội phục.” Dạ Thanh Thu cảm thán nói, không hổ là nhân vật đã từng cạnh tranh ngôi vị Giáo Chủ.
Phải biết rằng nàng chính là Tử Dạ Đế Tộc với khả năng ẩn thân trong bóng tối lô hỏa thuần thanh, lại tu luyện cả Chí Tôn Công Pháp – Phệ Quang Luyện Ám Công, ngay cả Thánh Đế Viên Mãn cũng đừng mong đánh hơi được khí tức của nàng.
Vậy mà Huyết Hàn Lệ hiện nay tồn tại ở dạng Linh Hồn, tu vi đã sớm suy yếu vô số lần so với thời kỳ toàn thịnh lại có thể đuổi theo nàng nhanh chóng như vậy.
“Được rồi, nơi nào không thích hợp ở lâu, trở về Thanh Long Phủ đi.” Lạc Nam chen miệng vào.
Hắn không lên tiếng thì thôi, vừa mới mở miệng liền nghênh đón ánh mắt quỷ dị của Huyết Hàn Lệ, nàng cau mày khó hiểu:
“Nơi này là phòng tắm của Tần Lộng Ngọc, Đại Hộ Pháp ngươi ở đây làm cái gì?”
Hoa Như Thủy gò má đỏ thẳm lên, trong lòng xấu hổ muốn chết, cảm giác như vụng trộm bị hai nữ nhân khác phát hiện, vội vàng nói:
“Ta còn có việc ở Hoa Kiếm Tông, cáo từ.”
Vừa dứt lời đã hóa thành làn gió thơm tan biến mất dạng, ngay cả nhìn cũng chưa quay lại nhìn thêm một chút.
Mà nhìn thấy biểu hiện của Hoa Như Thủy, không cần nói thì Huyết Hàn Lệ đã có được đáp án, âm thầm nhếch mép khinh thường, thật sự chẳng lý giải nổi vì sao con hàng này suốt ngày lăn lộn với nữ nhân này lại có thể yêu nghiệt đến như vậy.
Lạc Nam nhún nhún vai, giả vờ không thấy ánh mắt của Huyết Hàn Lệ, nghiêm túc nói rằng:
“Ta còn có chút việc cần giải quyết, hai nàng về Thanh Long Phủ trước đi!”
“Ngươi lại định chạy đi vụng trộm?” Dạ Thanh Thu như cười như không xem lấy hắn.
“Vụng trộm?” Lạc Nam hiên ngang lẫm liệt nói: “Nơi này là địa bàn của ta, ta cần phải vụng trộm sao? có tin hay không bổn Hộ Pháp hiện tại đè nàng ra làm thịt?”
Dạ Thanh Thu giật mình, đã từng nếm qua thủ đoạn lợi hại của tên này nên cũng không dám khiêu khích hắn, thân ảnh hóa thành khói đen tan biến:
“Ta về Thanh Long Phủ đợi ngươi.”
Chỉ còn lại hai người, Huyết Hàn Lệ mới chờ mong lên tiếng:
“Đại Hộ Pháp, không biết kế hoạch đúc lại thân thể của ta tiến hành đến đâu rồi?”
“Yên tâm đi, ta đã thu thập phần lớn các nguyên liệu.” Lạc Nam gật đầu nói: “Nhưng muốn đúc thân thể Chí Tôn như nàng cũng cần có một khung xương Chí Tôn hoàn chỉnh của nữ, và một vị Luyện Đan Sư cấp độ Chí Tôn ra tay, ta hiện tại chưa biết nên tìm ở đâu...”
Lời của hắn là thật, nhờ vào Thiên Cơ Lâu hoạt động không ngừng, Lạc Nam đã thu thập đủ chín loại nguyên liệu để đúc lại thân thể Chí Tôn.
Nhưng hai thứ quan trọng khác là khung xương hoàn chỉnh của nữ Chí Tôn cường giả và cần một vị Đan Đạo Chí Tôn ra tay thì mới có thể làm nên đại sự.
Xương cốt hoàn chỉnh của nữ Chí Tôn có lẽ Thiên Cơ Lâu sẽ cung cấp được manh mối, nhưng còn trình độ luyện đan của Lạc Nam chỉ ở mức độ đủ dùng, làm sao đủ tư cách đúc lại thân thể Chí Tôn được chứ?
Nghe lời nói của hắn, Huyết Hàn Lệ không hề thất vọng, ngược lại còn hưng phấn cười:
“Không tệ chút nào, trong thời gian ngắn tiến triển như vậy đã là quá tốt rồi.”
Việc giúp một Chí Tôn chỉ còn tàn hồn, gần như chết đi sống lại đâu phải chuyện đơn giản, nếu như việc phục sinh nàng là điều dễ dàng, e rằng vị muội muội Tu La Giáo Chủ đó của nàng đã tàn nhẫn bất chấp tất cả xóa luôn linh hồn, loại bỏ hậu họa rồi.
“Theo như ta được biết, dù có đúc lại thân thể của một Chí Tôn, nhưng thực lực của nàng cũng không thể khôi phục sánh ngang thời kỳ toàn thịnh?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.
“Không sai.” Huyết Hàn Lệ trịnh trọng đáp:
“Bởi vì nguồn gốc sức mạnh và căn cơ quan trọng nhất của Chí Tôn chính là Chí Tôn Pháp Tướng, mà Chí Tôn Pháp Tướng của ta cũng đã vỡ nát rồi, vì vậy còn phải đúc cả Chí Tôn Pháp Tướng sau khi đúc lại thân thể mới có thể triệt để khôi phục toàn bộ sức mạnh.”
“Bằng không dù có lại được thân thể Chí Tôn, chiến lực của ta vẫn chỉ mạnh hơn Thánh Đế Viên Mãn bình thường mà thôi, không thể sánh bằng Chí Tôn chân chính được, xem như ở mức Bán Chí Tôn.”
Lạc Nam thở dài một tiếng, cứu trị Chí Tôn cường giả quả nhiên không phải việc đơn giản nha, muốn giúp nàng đúc lại Chí Tôn Pháp Tướng, lại phải tìm thêm các loại nguyên liệu và tài nguyên cao cấp khác nữa rồi.
Thấy vẻ mặt của hắn, Huyết Hàn Lệ hiếm thấy dùng giọng điệu nhu hòa nói: “Chỉ cần ngươi có thể cứu ta, ta hứa sẽ không để ngươi thất vọng.”
“Haha, khó khăn mới có thành quả.” Lạc Nam cũng nở nụ cười: “Yên tâm đi, chỉ vì nàng là vị Chí Tôn đầu tiên gọi ta là chủ nhân, bằng mọi giá ta sẽ giúp nàng hồi phục.”
“Hừ.” Huyết Hàn Lệ ngạo kiều hừ một tiếng, phiêu nhiên mà đi, hiển nhiên không muốn ở lại nghe hắn trêu chọc.
Nhìn thân ảnh của nàng khuất dạng, Lạc Nam biểu lộ dần nghiêm túc.
Theo hắn được biết, ngay cả Nam Thiên Môn cũng không có được Luyện Đan Sư cấp Chí Tôn, muốn tìm ra nhân vật đủ khả năng đúc thân thể cho Huyết Hàn Lệ e rằng lại phải trả một cái giá thật lớn.
Nhưng vì để Thanh Long Thánh Địa có được một vị Chí Tôn trấn thủ, dù đắt đến đâu hắn cũng phải trả.
Không tiếp tục nghĩ nhiều, Hắc Ám Vĩnh Kiếp lại bao trùm toàn thân, Lạc Nam như u linh biến mất tại chỗ.
…
“Lần này lại không gặp ma…”
Lạc Nam mỉm cười hài lòng, thân ảnh hắn hiện ra trên đỉnh Tuyết Kiếm Sơn, nhìn thấy một chiếc Rương Đặc Biệt cũng lấp lánh bạch ngân đang nằm gọn giữa một màu tuyết trắng.
Vừa ngắm hoa tuyết bay lượn, vừa ung dung nhặt lấy Rương Đặc Biệt, trong lòng thích thú.
“Ưm…”
Đột ngột có tiếng rên rỉ truyền vào trong tai.
Lạc Nam giật bắn mình, trong lòng thầm mắng lại là tiếng rên của nữ nhân, chẳng lẽ kịch bản cũ lặp lại?
OÀNH…
Có một cổ lực lượng hỗn loạn bắn lên không trung, hai luồng khí tức dao động mãnh liệt, đan xen dữ dội.
“Thánh Đế Hậu Kỳ, Thánh Đế Viên Mãn?” Lạc Nam nhíu mày, ngay lập tức liền nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
Hai cổ khí tức này đều cực kỳ quen thuộc đối với hắn, đó là khí tức của Tuyết Tuyền, vị mỹ nhân Tuyết Kiếm Sơn Chủ.
“Đột phá khi tâm cảnh còn chưa đủ, nàng quá mức nóng vội…” Lạc Nam lẩm bẩm nói.
Quả nhiên hắn vừa dứt lời, một đám trưởng lão Tuyết Kiếm Sơn cũng đã phát giác được tình huống, vội vàng ngự không bay lên, sắc mặt đầy vẻ hoảng hốt:
“Không xong, Sơn Chủ đột phá xảy ra vấn đề.”
Bọn hắn lao đến mật thất nơi Sơn Chủ bế quan muốn ra tay hỗ trợ.
PHỐC!
Nhưng vừa mới tiếp cận đã bị khí thế đang bùng nổ của nàng chấn đến bay ngược trở về, cả đám sắc mặt trắng bệch.
Tuyết Kiếm Sơn sau khi xảy ra biến cố đại trưởng lão phản bội, một số trưởng lão có thực lực hàng đầu đều bị Tuyết Tuyền trừng phạt giam cầm, những trưởng lão còn lại người mạnh nhất cũng chỉ là Thánh Đế Trung Kỳ, hoàn toàn không đủ khả năng tiếp cận khí thế của một người đang đột phá Thánh Đế Viên Mãn nổ ra.
ĐÙNG.
Mật thất rung động kịch liệt, khí tức của Tuyết Tuyền ngày càng loạn, có cả Sát Khí và Chiến Ý ngỗn ngang.
Trận Pháp kiên cố bảo vệ mật thất lúc này lại vô tình trở thành lồng giam, ngăn ngừa những người khác muốn lên hỗ trợ Tuyết Tuyền.
“Cứ tiếp tục như vậy, nhẹ thì căn cơ tổn thất, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.” Một vị trưởng lão sắc mặt trắng bệch:
“Mau tìm người hỗ trợ đi!”
“Để lão phu nhờ đến Nhị Hộ Pháp.” Một vị trưởng lão tự tin vào tốc độ của mình lập tức lao vọt đi.
Chỉ là vừa mới vận chuyển thân pháp, thân ảnh Lạc Nam đã hiện ra đem hắn đẩy ngược trở về.
“Đại Hộ Pháp!?” Chứng kiến Lạc Nam lù lù ở trong tuyết xuất hiện, cả đám trưởng lão nhao nhao kinh hãi, vừa mừng vừa sợ.
Bọn hắn vẫn còn ám ảnh cảnh tượng Lạc Nam ngự trên Bá Vũ Điện oanh tạc Tuyết Kiếm Sơn, ngày hôm đó chẳng khác nào tận thế.
Nhưng Lạc Nam có mặt lúc này chẳng khác nào cứu tinh hàng thế, chúng trưởng lão vội vàng lên tiếng:
“Đại Hộ Pháp, sơn chủ tu luyện đột phá không thành, kính xin trợ giúp!”
“Ừm, bổn Hộ Pháp đang thưởng thức phong cảnh hữu tình, vừa lúc đã chứng kiến tất cả, các ngươi không cần lo lắng.” Lạc Nam gật đầu nói.
Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lòng oán thần, Đại Hộ Pháp ngươi là chân long, lại ghé hang tôm nhỏ chúng ta ngắm cảnh, nghe qua đã thấy hư cấu rồi.
Bất quá lúc này cả bọn không dám suy nghĩ nhiều, liền vội vàng tránh đường để hắn hành động.
“Các ngươi giải tán đi, tụ tập đông đúc cũng chẳng để làm gì, cách xa vạn dặm tọa trấn, không để bất kỳ ai tiếp cận.” Lạc Nam nhàn nhạt hạ lệnh.
“Tuân mệnh.” Chư vị trưởng lão ngoan ngoãn làm theo, ở trong lòng bọn họ thì lời nói của Lạc Nam chẳng khác nào thánh chỉ.
Nhìn các vị trưởng lão rời xa, Lạc Nam lúc này mới trịnh trọng bước đến gần mật thất.
Ngay cả khí tức của Chí Tôn cũng không thể nghiền ép Lạc Nam, huống hồ chỉ là khí thế của một Thánh Đế đang bất ổn?
Cảm nhận khí tức bên trong ngày càng rối loạn, khóe môi hắn bất giác mỉm cười ôn nhu.
Tình cảnh đột phá thất bại do tâm cảnh chưa theo kịp tu vi này khiến hắn vô thức nhớ lại ký ức quý giá, lần đầu gặp gỡ bà cả của mình.
Năm đó Yên Nhược Tuyết từ Kim Đan Viên Mãn đột phá Nguyên Anh không thành, thực lực mất hết, tâm cảnh rạn vỡ, cả người lâm vào hôn mê bất tỉnh, linh hồn trọng thương, chỉ còn một hơi thở yếu ớt.
Cũng may hắn thông qua Truyền Tống Phù vô tình mà đến, song tu cứu nàng trong gang tấc.
Lạc Nam hít sâu một hơi, Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, dễ dàng xuyên qua Trận Pháp bảo hộ, xuất hiện bên trong kết giới.
Chỉ thấy một vị mỹ nhân khoanh chân ngồi xếp bằng trên giường, khuôn mặt xinh đẹp cao quý tràn ngập thống khổ, mày liễu nhíu chặt, bờ môi trắng bệch rỉ ra máu đỏ, chính là Tuyết Tuyền.
“Tình hình này còn nhẹ hơn so với Nhược Tuyết, vẫn đang kháng cự với tâm cảnh quấy phá.” Lạc Nam gật gật đầu.
Năm đó Yên Nhược Tuyết đã thất bại, còn Tuyết Tuyền hiện tại vẫn đang cố gắng chèo chống.
Nhưng mà nhìn tình huống rõ ràng là dữ nhiều lành ít nếu không có ai giúp đỡ, Hồn Lực của nàng đang rất bất ổn, Linh Hồn đã suy yếu đi rất nhiều, cứ tiếp tục như vậy thì kết cục của Tuyết Tuyền sẽ giống với Yên Nhược Tuyết.
Cách đơn giản và trực tiếp nhất để khắc chế tâm cảnh tổn thương chính là ổn định Linh Hồn ở trạng thái vững vàng nhất, mạnh mẽ nhất để vượt qua ảo giác gặp phải trong quá trình đột phá.
Năm đó Lạc Nam thiếu thốn tài nguyên nên mới dùng đến biện pháp song tu để cứu mạng Yên Nhược Tuyết.
Còn hiện tại thì không cần…
Ý niệm vừa động, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ phiêu phù trước mặt, 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ bao quanh cung cấp Hồn Lực, Hồn Thạch Nhũ liên tục rót vào.
Hồn Đỉnh xoay tròn, Hồn Nguyệt Ánh vận dụng Ôn Hồn Liên cuồn cuộn tiến vào cơ thể mỹ nhân như ngọc.
Rất nhanh, biểu hiện của Tuyến Tuyền đã khá hơn, chân mày chậm rãi giãn ra, khí tức cũng đã ổn định trở lại, nàng đã vượt qua cửa ải khó nhất.
Lạc Nam hài lòng gật đầu, tựa lưng vào vách đá chờ đợi…
Hắn biết, Tuyết Tuyền sắp thành công.
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn
/2381
|