Bên trên đỉnh Thanh Vân...
Cạnh chủ điện là một mật thất...
Nơi này chính là bảo khố của Thanh Vân Tông...
Không giống với bảo khố các môn phái khác được bảo vệ nghiêm ngặt, trái lại vì xây dựng bên cạnh chủ điện, nằm cạnh nơi mà tông chủ Cố Phi Thiên bế quan tu luyện nên bảo khố của Thanh Vân Tông an toàn vô cùng, không cần của người bảo vệ...
Bất quá ngay cửa ra vào là một Địa cấp trận pháp che chắn, chỉ có Cố Phi Thiên nắm quyền kiểm soát ra vào...
Lạc Nam không suy nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp điều động dị hỏa đem trận pháp đốt trụi...
Tiến vào bên trong, ánh mắt hắn lập lòe ánh sáng, thấu thị vạn lý mở rộng quan sát toàn bộ mật thất...
Một căn phòng khá lớn, bốn phía thành tường là từng khối đá có lớn có nhỏ nhô ra, bên trên có đặt các loại vật phẩm...
Gây chú ý cho hắn trước tiên là một bình đan dược, giống y hệt loại Cố Hủ và Cố Độn Địa từng sử dụng...
Vội vàng cầm lên quan sát, trên bình có khắc từng chữ nêu rõ công dụng.
Đoạt Linh Đan: trực tiếp gia tăng một tiểu cảnh giới cho tu sĩ dưới Hóa Thần Viên Mãn, hậu quả: cả đời tu vi đình trệ tại cảnh giới đó!
“Trách không được hai người Cố Phi Thiên không phục dụng đan dược này để liều mạng”
Lạc Nam gật đầu lẩm bẩm, thu hồi bình Đoạt Linh Đan này, hắn mặc dù không có ý định để mình và nữ nhân phục dụng, nhưng có thể đem bán lấy tiền...
Tiếp tục kiểm tra xung quanh, phần lớn bảo khố là các loại Linh Thạch, tổng số lượng lên đến vài chục vạn Cực Phẩm Linh Thạch...
Lạc Nam không khách khí thu một nửa vào Linh Giới Châu, làm tài nguyên cho mấy bà vợ tu luỵên...
Nửa còn lại sẽ đưa nữ nhân thần bí kia, dù sao lần này công lao toàn bộ thuộc về nàng...
Tiếp tục là các loại Linh Đan Diệu Dược, hầu hết đều dùng để trợ giúp tu sĩ Phong hệ Linh Căn...
Bên cạnh hắn lúc này sở hữu Phong hệ Linh Căn chỉ có dì nhỏ Liễu Thi Cầm, nàng chính là tu sĩ có hai loại linh căn, Băng và Phong...
Ngoài ra còn có nha đầu Diễm Điệp Tình đang ở gia tộc...
Lạc Nam vẫn tiếp tục thu lấy một nửa, số còn lại chờ nữ nhân kia về phân phối cho nàng...
Đến lượt là các loại vũ khí, toàn bộ là trường kiếm với chất lượng và hình dạng khác nhau, gần vạn thanh trường kiếm, đa phần là Hoàng Cấp, khoảng ngàn thanh Huyền Cấp, không đến mười thanh Địa Cấp hạ phẩm...
Dù sao hầu hết các loại Địa cấp pháp khí đều đã có chủ nhân...
“Ây nha, biết thế tịch thu hết nhẫn trữ vật của đám tu sĩ Thanh Vân Tông trước, sau đó mới thả chúng đi” Lạc Nam hối hận tiếc nuối vỗ vỗ trán...
“Xem ra ta còn thiếu kinh nghiệm diệt tông cướp của!” Hắn lẩm bẩm...
Vơ vét toàn bộ bảo khố, chẳng còn thứ quý hiếm nào, hắn bắt đầu kiểm kê nhẫn trữ vật lấy được từ Cố Phi Thiên...
Lại là phần lớn Linh Thạch hộ thân, kế đến là một bộ Địa Cấp Cực Phẩm kiếm pháp, chính là Thanh Phong Kiếm Pháp...
Lạc Nam mở ra xem thử, gật đầu, bên trong quả nhiên là Toàn Phong Trảm, Liệt Vân Trảm các loại chiêu thức...
Lúc này hắn mới dời lực chú ý sang một quyển sách ố vàng khác, Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ - Đại Phong Bạo...
Cuối cùng là Địa Cấp Thượng Phẩm Thân Pháp – Phong Vân Tung...
Lạc Nam chỉ hứng thú với mỗi Đại Phong Bạo mà thôi...
Khi nào tụ được một tôn Phong Đỉnh sẽ tu luyện...
Cuối cùng, một mảnh da cổ khá dày phát sáng nhàn nhạt xuất hiện trên tay hắn, thứ này nhìn không ra làm từ chất liệu gì, bên trên vẽ một bản đồ không hoàn chỉnh...
“Sẽ là bản đồ của thứ gì đây? Động phủ hay bảo tàng?!” Lạc Nam lẩm bẩm...
“Miếng da trên tay công tử được lấy từ phần bụng của Minh Thiên Tượng, một loại yêu thú tinh thông Quang Minh hệ thuộc tính từ thời Thái Cổ, Minh Thiên Tượng khi trưởng thành là tồn tại sánh ngang Hợp Thể Kỳ cường giả” Kim Nhi ngưng trọng nói...
Lạc Nam giật mình, sử dụng da của Hợp Thể Kỳ yêu thú làm bản đồ, vừa nghe đã biết không đơn giản, bất quá bản đồ hắn chỉ có một góc, xem ra cần thu thập đầy đủ...
Cánh tay vừa lật, đem Nguyên Anh của Cố Phi Thiên xuất hiện...
“Xin đừng giết ta, xin đừng giết ta!” Vừa ra mặt đã hướng Lạc Nam liên tục cầu xin, một phần cốt khí của Nhất Tông Chi Chủ cũng không có...
“Nói mau, ngươi từ đâu thu được mảnh da này?” Lạc Nam đưa da Minh Thiên Tượng lên hỏi...
Cố Phi Thiên hai mắt lóe một tia hy vọng, ra điều kiện nói: “Ta nói cho ngươi, tha ta một mạng thế nào?!”
“Hừ, nói hoặc bị thứ này thiêu đốt” Lạc Nam cười lạnh, ngọn lửa màu tím xuất hiện trên tay hắn...
“Dị Hỏa? Làm sao có thể?” Cố Phi Thiên hét ầm lên, hoảng sợ đến cực điểm, trong lúc chiến đấu cùng hắn Lạc Nam còn chưa sử dụng thứ này...
“Còn không nói?” Lạc Nam cười lạnh đem Dị Hỏa áp sát...
“Không ta nói, ta nói! Đó là ta cướp được từ một gia tộc nhỏ” Cố Phi Thiên hoảng sợ khai báo..
“Gia tộc gì? Nói rõ” Lạc Nam nhíu mày...
“Năm xưa khi ta còn thiếu niên, trong một lần lịch lãm bị thương, được một gia tộc cứu lấy, sau đó ta phát hiện bọn hắn sở hữu mảnh da này, cảm thấy nó không tầm thường nên ra điều kiện hỏi mua...” Cố Phi Thiên đang nói đột nhiên ấp úng...
“Tiếp tục” Lạc Nam khó chịu đem Dị Hỏa áp sát...
“Bọn hắn nói đó là vật gia truyền không bán, nên ta ra tay cướp đoạt, sẳn tiện giết sạch” Cố Phi Thiên sợ hãi kể hết nguyên nhân.
“Hừ, đúng là thua cả súc sinh, người ta cứu ngươi lại lấy oán trả ơn” Lạc Nam hận không thể một tay bóp chết tên này, bất quá linh hồn hắn còn giá trị...
“Gia tộc nhỏ đó ở đâu, gọi là gì?” Lạc Nam cau mày...
“Bọn hắn ở Phía Bắc Băng Thiên Địa Lục, gần dãy núi Hoàng Liên Sơn Mạch, ta chỉ biết bọn hắn đều mang họ Phong” Cố Phi Thiên hồi ức lại...
“Phong gia sao? Còn manh mối gì không?” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng....
“Hết rồi!” Cố Phi Thiên gật đầu chắc nịch...
Lạc Nam không nói thêm lời nào, đem Cố Phi Thiên tiếp tục giam giữ...
Cẩn thận từng ly từng tý thu bản đồ vào...
Xem ra sau này cần chú ý đến các loại mảnh da này...
Hắn tiếp tục tiến vào một tòa Kinh Các...
Dù sao Thanh Vân Tông là một cái Thất Cấp tu chân thế lực, sẽ không chỉ có Thanh Phong Kiếm Pháp hay Đại Phong Bạo các loại...
Tuy nhiên dạo quanh Kinh Các một vòng, hầu hết là công pháp vũ kỹ Huyền Cấp trở xuống, Lạc Nam như giấy vụn thu vào, lười quan tâm nhìn..
Chỉ thoáng chốc hắn đã trở thành đại gia, trên người mang theo phần lớn tài nguyên của một Thất Cấp Tu Chân thế lực... Chuyện này nếu truyền ra, không biết bao nhiêu người đỏ mắt vì ganh tị...
Làm xong tất cả, Lạc Nam tiến vào Linh Giới Châu, hắn cần báo tin bình an cho mấy nữ...
...
Lạc Nam vừa biến mất không lâu, trên đỉnh Thanh Vân, hai thân ảnh ngự không mà đến, thần thức của Hóa Thần Tu Sĩ cuồn cuộn mà ra, dò xét xung quanh...
Chỉ thấy đây là hai lão già chân đạp trường kiếm, tóc dài màu trắng tung bay, thân mặc đạo bào...
“Xem ra chúng ta đã đến trễ một bước, haizz” Một người trong đó thở dài lên tiếng...
“Hừ, rốt cuộc là tà ma ngoại đạo nào? Lại diệt đi một danh môn chính phái trong thời gian ngắn như vậy? Hoàn toàn không đem Tam Kiếm Minh như chúng ta để vào mắt” Người còn lại hừ lạnh, nộ khí xung thiên...
“Có thể trong thời gian ngắn làm nên chuyện như vậy, mặc kệ là ai chúng ta cũng không thể xem thường” Lão già còn lại gương mặt ngưng trọng...
“Tam Kiếm Minh thành lập ngàn năm nay, giao tình giữa ba tông chúng ta cả đại lục đều biết, nhất định phải thay Thanh Vân Tông trả thù” Lão già còn lại tính tình nóng nảy quyết liệt nói...
“Thay Thanh Vân Tông đòi lại công đạo là chuyện nên làm, bất quá đây không phải việc nhỏ, lão phu cần quay về xin chỉ thị tông chủ” Người còn lại chắp tay...
“Hừ, ta cũng vậy, để xem rốt cuộc là ai dám động vào một trong Tam Kiếm Minh chúng ta” Lão già cười lạnh một tiếng, ngự kiếm rời đi...
“Haizz, ỷ vào thực lực tông môn mạnh một chút, lại hấp tấp như vậy, không cẩn thận Tam Kiếm Minh chỉ còn lại Nhất Kim Minh” Nhìn người kia rời đi, lão già còn lại lắc đầu ngao ngán...
Hai người bọn họ đến từ hai tông môn khác nhau, lão già nóng nảy đến từ Hỏa Kiếm Tông, người còn lại đến từ Thủy Huyền Tông...
Thanh Vân Tông, Hỏa Kiếm Tông và Thủy Huyền Tông là ba môn phái tu kiếm có giao tình sâu xa, hơn ngàn năm trước đã cùng nhau liên minh, gọi là Tam Kiếm Minh, trong thiên hạ cũng có danh tiếng khá lớn...
Thông thường chỉ cần một tông trong số Tam Kiếm Minh xảy ra đại chiến với thế lực khác, thì hai tông còn lại sẽ âm thầm viện trợ...
Nhưng lần này mọi chuyện vượt quá dự đoán của bọn hắn cũng như Cố Phi Thiên, vốn định mời lão tổ Cố Vấn Thiên xuất quan, mọi chuyện đều có thể giải quyết nên không chủ động nhờ hai tông kia hỗ trợ...
Dù sao mặc dù ba tông có giao tình, nhưng nhờ người khác viện trợ cũng phải tốn kém chi phí không nhỏ xem như quà cáp, Cố Phi Thiên tạm thời không có ý định đó...
Và cuối cùng sai lầm cho sự keo kiệt là một cái giá quá lớn, cả tông giải thể...
Cố Phi Thiên chính là tội nhân thiên cổ của Thanh Vân Tông...
Hơi lắc đầu cảm khái, lão già còn lại cũng ngự kiếm bay đi, thần thức dò thấy bảo khố của Thanh Vân Tông đều bị dọn sạch, hẳn hung thủ cũng không còn ở...
Hắn cần nhanh chóng đem mọi chuyện truyền lại cho tông chủ Thủy Huyền Tông, đợi đối phương đưa ra chỉ thị...
...
Bên trong Linh Giới Châu...
Bốn người phụ nữ Liễu Thi Cầm, Mộc Tử Âm, Bạch Tố Mai, Lý Trúc Loan vây quanh một đống Linh Thạch chất chồng như núi, thậm chí ngay cả Linh Khí trong này cũng theo đó gia tăng...
Nhìn từng kiện vật phẩm xuất hiện liên tục như một bảo tàng khổng lồ, tứ nữ mắt đẹp trợn tròn, dù kinh ngạc nhưng càng nhiều hơn là thở phào nhẹ nhõm...
Thời gian qua các nàng lo lắng không ít, dù sao nam nhân kia phải chống chọi với một con quái vật lớn Thất Cấp thế lực...
Chỉ hận không thể nhanh chóng mạnh hơn để cùng hắn kề vai tác chiến...
Hiện tại nhìn vật phẩm liên tục bị thu vào, lo lắng trong lòng rốt cuộc buông lỏng, ít nhất hiện tại hắn không sao...
Không để các nàng chờ quá lâu, không gian lại hơi rung động, thân ảnh nam nhân đã theo đó xuất hiện...
“Tiểu Nam – Phu quân!” Bốn âm thanh mừng rỡ vang lên, các nàng nhanh chóng bao vây lấy hắn...
Lạc Nam trong lòng ấm áp, nhìn từng gương mặt tuyệt mỹ ân cần lo lắng, hắn cảm thấy mọi nổ lực mình làm đều đáng giá...
“Chàng không sao chứ?” Mộc Tử Âm ba người xoay quanh kiểm tra cơ thể hắn, thậm chí còn muốn lột y phục...
Lạc Nam dở khóc dở cười:
“Có dì nhỏ ở đây, các nàng không ý tứ một chút”
Ba nữ giật mình, gặp Liễu Thi Cầm mỉm cười nhìn cảnh này, ba gương mặt nhanh chóng ửng đỏ...
“Tiểu Nam, mau kể ta nghe chuyện gì xảy ra” Liễu Thi Cầm cũng muốn tiến đến quan tâm hắn, bất quá có ba nữ vây quanh, nàng chỉ có thể ôn nhu đứng nhìn, trong lòng hơi mất mát...
“Lại đây, có quà cho nàng” Lạc Nam kéo tứ nữ ngồi xuống...
Hắn lấy ra toàn bộ vũ kỹ Phong Hệ của Thanh Vân Tông đưa cho Liễu Thi Cầm tu luyện...
“Tiểu Nam đây là?” Liễu Thi Cầm và tam nữ sửng sốt...
“Là những vũ kỹ và công pháp cao cấp nhất của Thanh Vân Tông” Lạc Nam gật đầu đem mọi chuyện kể với các nàng, cho đến nữ nhân thần bí kia hắn cũng không giấu diếm...
Nghe xong Lạc Nam kể, nhất là khi có nữ nhân thần bí xuất hiện giúp hắn đánh Thanh Vân Tông, chúng nữ biểu lộ trên mặt đặc sắc...
Liễu Thi Cầm ánh mắt chứa nụ cười, ý vị thâm trường nhìn hắn...
Mộc Tử Âm cùng Lý Trúc Loan vẻ mặt u oán, cắn cắn môi...
Chỉ có Bạch Tố Mai từ đầu đến cuối vẫn chẳng tỏ vẻ gì, theo suy nghĩ của nàng, nam nhân của mình ưu tú như vậy, có nữ nhân theo đuổi là chuyện bình thường, quả thật là cuồng Lạc Nam đến cực điểm...
“Chàng yên tâm để nàng ấy truy đuổi Cố Vấn Thiên sao? Dù gì hắn cũng là Luyện Hư cường giả a” Mộc Tử Âm kéo tay hắn hỏi...
Lạc Nam bắt đắc dĩ cười khổ: “Ta cũng muốn theo giúp, bất quá Luyện Hư Kỳ đám người toàn xé rách hư không rời đi, ta theo không kịp a”
Chúng nữ cũng đồng cảm gật đầu, có câu nói dưới Luyện Hư vẫn là con kiến hôi, không phải không có đạo lý...
Khoan nói đến sức mạnh, chỉ riêng về tốc độ, thử hỏi ngươi ngay cả chạy theo người ta cũng không làm được, còn đánh cái rắm a...
Như nghĩ đến việc gì, ba cục đá được Lạc Nam mang ra...
“Phu quân, sao chàng mua ba cục đá này? Bên trong có gì sao?” Lý Trúc Loan tò mò hỏi, nàng nghĩ không phải tự nhiên mà hắn chọn ba viên này...
“Bí mật!” Lạc Nam thần bí cười cười...
Chúng nữ bỉu môi, thầm nghĩ đợi không ra thứ gì nên hồn sẽ trêu chọc hắn...
Rắc...
Xoẹt...
Theo âm thanh vỡ vụn vang lên, một tia lôi đình chóp nháy sáng bừng không gian...
Vốn đang nằm im trên đất một cách lười biếng Tử Lôi Sư Bàng Tiểu Sư đột nhiên nhảy dựng, như uống phải thuốc lắc lao đến Lạc Nam...
Chíp chíp...
Mà lúc này, Lạc Nam và chúng nữ mới nhìn rõ thứ vừa xuất hiện...
Đây là một viên hạt châu trong suốt tròn vo như đan dược, bất quá lại to bằng nắm tay người trưởng thành, bên trong có lôi đình chi lực lấp lóe...
“Là yêu đan!” Bạch Tố Mai che miệng thốt lên...
Lạc Nam và mấy người còn lại nghe nàng nói bừng tỉnh đại ngộ...
Tại tu chân giới, Yêu Thú khi đạt đến Tam giai, trong người bọn chúng sẽ hình thành một viên yêu đan ngay vị trí đầu não, yêu đan này bao gồm năng lượng thuộc tính và tinh hoa tu luyện của yêu thú khi còn sống tích trữ...
Khác với nhân loại, yêu đan của yêu thú sẽ vĩnh viễn tồn tại theo trưởng thành của chúng mà không hình thành Nguyên Anh...
Yêu thú tu vi càng cao yêu đan sẽ càng quý hiếm...
Yêu đan của yêu thú lợi hại có những tác dụng: Luyện Đan, Luyện Khí, thậm chí một số tu sĩ có thể hấp thụ lực lượng bên trong yêu đan tu luyện như Linh Thạch...
Nhìn năng lượng lôi đình thuộc tính khổng lồ trong viên yêu đan này, Bạch Tố Mai ngưng trọng nói:
“Chủ nhân của Yêu Đan này khi còn sống rất có thể là Lục giai yêu thú trở lên, tương đương với Luyện Hư Kỳ tu sĩ nhân loại”
“Chính xác là Lục giai Viên Mãn yêu thú” Kim Nhi lên tiếng xác nhận với Lạc Nam...
“Quả thật không đơn giản”
Lạc Nam và tam nữ nghiêm túc, theo lời Bạch Tố Mai mà nói, trên thị trường cho dù ngươi có nhiều tiền cũng chưa chắc mua được Yêu Đan cấp bậc này, Lạc Nam quả thật kiếm lời lớn trong lần đổ thạch này...
Bởi vì chẳng ai sẽ vì tiền mà mạo hiểm săn giết một Yêu Thú Lục Giai để lấy Yêu Đan bán cho ngươi cả...
Phải biết Yêu thú cấp cao thường có lãnh thổ bên trong các hiểm địa và vô số yêu thú cấp thấp theo hầu, nếu mạo hiểm tiến vào, đối diện với ngươi sẽ là sự vây công của bầy thú...
Lần trước chỉ một tên Thụ Yêu cũng đả khiến Mộc Tử Âm lâm vào hiểm cảnh, càng đừng nói đến Lục giai viên mãn yêu thú tinh thông Lôi thuộc tính...
“Chíp Chíp” Tiểu Sư nhìn yêu đan cháy bỏng khao khát, lên tiếng cầu khẩn Lạc Nam...
“Tiểu sư cũng là Lôi hệ thuộc tính yêu thú, viên Yêu Đan này chính là bảo bối nghịch thiên đối với nó!” Bạch Tố Mai vuốt đầu Tiểu Sư nhìn Lạc Nam nói...
“Ngươi còn quá nhỏ, đủ khả năng luyện hóa yêu đan này sao?!” Lạc Nam lo lắng hỏi...
“Chíp chíp” Tiểu Sư tự tin gật mạnh đầu...
“Nó có thể từ từ luyện hóa theo thời gian bằng cách lưu trữ Yêu Đan trong cơ thể, tuy nhiên tỷ lệ bạo thể mà chết vẫn rất cao, còn tùy thuộc vào ý chí của chính nó...” Bạch Tố Mai thay Tiểu Sư giải thích...
“Được rồi, vậy cho ngươi, đừng khiến ta thất vọng!” Lạc Nam trịnh trọng nói, ném Yêu Đan cho Tiểu Sư...
“Chíp” Tiểu Sư kiên cường gật đầu, cái miệng mở lớn, một ngụm đem Yêu Đan nuốt lấy...
“CHÍP”
Tiểu Sư hét ầm lên vì đau đớn do cường độ năng lượng của Yêu Đan quá lớn, thân thể nó cấp tốc phình to...
Lạc Nam và chúng nữ siết chặt nấm tay, sợ Tiểu Sư chịu đựng không nổi...
Xoẹt xoẹt...
Bên trong người nó liên tiếp vang vọng âm thanh lôi đình, Tiểu Sư ngoan cường điều động Tử Lôi của mình tiến hành trấn áp yêu đan...
Sau vài lần giằng co kịch liệt, bên ngoài thân thể Tiểu Sư đột ngột hình thành một lớp vỏ trứng lấp lánh lôi đình, đem thân thể nó bao phủ...
“Phù, tạm thời thành công, Tiểu Sư đã thuyết phục được anh linh của chủ nhân Yêu Đan kia...” Bạch Tố Mai thở phào nhẹ nhõm...
Lạc Nam và chúng nữ lúc này mới xem như yên lòng, bọn họ rất sủng ái tiểu gia hỏa này, đương nhiên không muốn nó xảy ra chuyện...
Bàn tay vừa lật, Lạc Nam cầm lên một cục đá khác, trước ánh nhìn chăm chú của chúng nữ, một lần nữa đập vỡ ra...
Cạnh chủ điện là một mật thất...
Nơi này chính là bảo khố của Thanh Vân Tông...
Không giống với bảo khố các môn phái khác được bảo vệ nghiêm ngặt, trái lại vì xây dựng bên cạnh chủ điện, nằm cạnh nơi mà tông chủ Cố Phi Thiên bế quan tu luyện nên bảo khố của Thanh Vân Tông an toàn vô cùng, không cần của người bảo vệ...
Bất quá ngay cửa ra vào là một Địa cấp trận pháp che chắn, chỉ có Cố Phi Thiên nắm quyền kiểm soát ra vào...
Lạc Nam không suy nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp điều động dị hỏa đem trận pháp đốt trụi...
Tiến vào bên trong, ánh mắt hắn lập lòe ánh sáng, thấu thị vạn lý mở rộng quan sát toàn bộ mật thất...
Một căn phòng khá lớn, bốn phía thành tường là từng khối đá có lớn có nhỏ nhô ra, bên trên có đặt các loại vật phẩm...
Gây chú ý cho hắn trước tiên là một bình đan dược, giống y hệt loại Cố Hủ và Cố Độn Địa từng sử dụng...
Vội vàng cầm lên quan sát, trên bình có khắc từng chữ nêu rõ công dụng.
Đoạt Linh Đan: trực tiếp gia tăng một tiểu cảnh giới cho tu sĩ dưới Hóa Thần Viên Mãn, hậu quả: cả đời tu vi đình trệ tại cảnh giới đó!
“Trách không được hai người Cố Phi Thiên không phục dụng đan dược này để liều mạng”
Lạc Nam gật đầu lẩm bẩm, thu hồi bình Đoạt Linh Đan này, hắn mặc dù không có ý định để mình và nữ nhân phục dụng, nhưng có thể đem bán lấy tiền...
Tiếp tục kiểm tra xung quanh, phần lớn bảo khố là các loại Linh Thạch, tổng số lượng lên đến vài chục vạn Cực Phẩm Linh Thạch...
Lạc Nam không khách khí thu một nửa vào Linh Giới Châu, làm tài nguyên cho mấy bà vợ tu luỵên...
Nửa còn lại sẽ đưa nữ nhân thần bí kia, dù sao lần này công lao toàn bộ thuộc về nàng...
Tiếp tục là các loại Linh Đan Diệu Dược, hầu hết đều dùng để trợ giúp tu sĩ Phong hệ Linh Căn...
Bên cạnh hắn lúc này sở hữu Phong hệ Linh Căn chỉ có dì nhỏ Liễu Thi Cầm, nàng chính là tu sĩ có hai loại linh căn, Băng và Phong...
Ngoài ra còn có nha đầu Diễm Điệp Tình đang ở gia tộc...
Lạc Nam vẫn tiếp tục thu lấy một nửa, số còn lại chờ nữ nhân kia về phân phối cho nàng...
Đến lượt là các loại vũ khí, toàn bộ là trường kiếm với chất lượng và hình dạng khác nhau, gần vạn thanh trường kiếm, đa phần là Hoàng Cấp, khoảng ngàn thanh Huyền Cấp, không đến mười thanh Địa Cấp hạ phẩm...
Dù sao hầu hết các loại Địa cấp pháp khí đều đã có chủ nhân...
“Ây nha, biết thế tịch thu hết nhẫn trữ vật của đám tu sĩ Thanh Vân Tông trước, sau đó mới thả chúng đi” Lạc Nam hối hận tiếc nuối vỗ vỗ trán...
“Xem ra ta còn thiếu kinh nghiệm diệt tông cướp của!” Hắn lẩm bẩm...
Vơ vét toàn bộ bảo khố, chẳng còn thứ quý hiếm nào, hắn bắt đầu kiểm kê nhẫn trữ vật lấy được từ Cố Phi Thiên...
Lại là phần lớn Linh Thạch hộ thân, kế đến là một bộ Địa Cấp Cực Phẩm kiếm pháp, chính là Thanh Phong Kiếm Pháp...
Lạc Nam mở ra xem thử, gật đầu, bên trong quả nhiên là Toàn Phong Trảm, Liệt Vân Trảm các loại chiêu thức...
Lúc này hắn mới dời lực chú ý sang một quyển sách ố vàng khác, Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ - Đại Phong Bạo...
Cuối cùng là Địa Cấp Thượng Phẩm Thân Pháp – Phong Vân Tung...
Lạc Nam chỉ hứng thú với mỗi Đại Phong Bạo mà thôi...
Khi nào tụ được một tôn Phong Đỉnh sẽ tu luyện...
Cuối cùng, một mảnh da cổ khá dày phát sáng nhàn nhạt xuất hiện trên tay hắn, thứ này nhìn không ra làm từ chất liệu gì, bên trên vẽ một bản đồ không hoàn chỉnh...
“Sẽ là bản đồ của thứ gì đây? Động phủ hay bảo tàng?!” Lạc Nam lẩm bẩm...
“Miếng da trên tay công tử được lấy từ phần bụng của Minh Thiên Tượng, một loại yêu thú tinh thông Quang Minh hệ thuộc tính từ thời Thái Cổ, Minh Thiên Tượng khi trưởng thành là tồn tại sánh ngang Hợp Thể Kỳ cường giả” Kim Nhi ngưng trọng nói...
Lạc Nam giật mình, sử dụng da của Hợp Thể Kỳ yêu thú làm bản đồ, vừa nghe đã biết không đơn giản, bất quá bản đồ hắn chỉ có một góc, xem ra cần thu thập đầy đủ...
Cánh tay vừa lật, đem Nguyên Anh của Cố Phi Thiên xuất hiện...
“Xin đừng giết ta, xin đừng giết ta!” Vừa ra mặt đã hướng Lạc Nam liên tục cầu xin, một phần cốt khí của Nhất Tông Chi Chủ cũng không có...
“Nói mau, ngươi từ đâu thu được mảnh da này?” Lạc Nam đưa da Minh Thiên Tượng lên hỏi...
Cố Phi Thiên hai mắt lóe một tia hy vọng, ra điều kiện nói: “Ta nói cho ngươi, tha ta một mạng thế nào?!”
“Hừ, nói hoặc bị thứ này thiêu đốt” Lạc Nam cười lạnh, ngọn lửa màu tím xuất hiện trên tay hắn...
“Dị Hỏa? Làm sao có thể?” Cố Phi Thiên hét ầm lên, hoảng sợ đến cực điểm, trong lúc chiến đấu cùng hắn Lạc Nam còn chưa sử dụng thứ này...
“Còn không nói?” Lạc Nam cười lạnh đem Dị Hỏa áp sát...
“Không ta nói, ta nói! Đó là ta cướp được từ một gia tộc nhỏ” Cố Phi Thiên hoảng sợ khai báo..
“Gia tộc gì? Nói rõ” Lạc Nam nhíu mày...
“Năm xưa khi ta còn thiếu niên, trong một lần lịch lãm bị thương, được một gia tộc cứu lấy, sau đó ta phát hiện bọn hắn sở hữu mảnh da này, cảm thấy nó không tầm thường nên ra điều kiện hỏi mua...” Cố Phi Thiên đang nói đột nhiên ấp úng...
“Tiếp tục” Lạc Nam khó chịu đem Dị Hỏa áp sát...
“Bọn hắn nói đó là vật gia truyền không bán, nên ta ra tay cướp đoạt, sẳn tiện giết sạch” Cố Phi Thiên sợ hãi kể hết nguyên nhân.
“Hừ, đúng là thua cả súc sinh, người ta cứu ngươi lại lấy oán trả ơn” Lạc Nam hận không thể một tay bóp chết tên này, bất quá linh hồn hắn còn giá trị...
“Gia tộc nhỏ đó ở đâu, gọi là gì?” Lạc Nam cau mày...
“Bọn hắn ở Phía Bắc Băng Thiên Địa Lục, gần dãy núi Hoàng Liên Sơn Mạch, ta chỉ biết bọn hắn đều mang họ Phong” Cố Phi Thiên hồi ức lại...
“Phong gia sao? Còn manh mối gì không?” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng....
“Hết rồi!” Cố Phi Thiên gật đầu chắc nịch...
Lạc Nam không nói thêm lời nào, đem Cố Phi Thiên tiếp tục giam giữ...
Cẩn thận từng ly từng tý thu bản đồ vào...
Xem ra sau này cần chú ý đến các loại mảnh da này...
Hắn tiếp tục tiến vào một tòa Kinh Các...
Dù sao Thanh Vân Tông là một cái Thất Cấp tu chân thế lực, sẽ không chỉ có Thanh Phong Kiếm Pháp hay Đại Phong Bạo các loại...
Tuy nhiên dạo quanh Kinh Các một vòng, hầu hết là công pháp vũ kỹ Huyền Cấp trở xuống, Lạc Nam như giấy vụn thu vào, lười quan tâm nhìn..
Chỉ thoáng chốc hắn đã trở thành đại gia, trên người mang theo phần lớn tài nguyên của một Thất Cấp Tu Chân thế lực... Chuyện này nếu truyền ra, không biết bao nhiêu người đỏ mắt vì ganh tị...
Làm xong tất cả, Lạc Nam tiến vào Linh Giới Châu, hắn cần báo tin bình an cho mấy nữ...
...
Lạc Nam vừa biến mất không lâu, trên đỉnh Thanh Vân, hai thân ảnh ngự không mà đến, thần thức của Hóa Thần Tu Sĩ cuồn cuộn mà ra, dò xét xung quanh...
Chỉ thấy đây là hai lão già chân đạp trường kiếm, tóc dài màu trắng tung bay, thân mặc đạo bào...
“Xem ra chúng ta đã đến trễ một bước, haizz” Một người trong đó thở dài lên tiếng...
“Hừ, rốt cuộc là tà ma ngoại đạo nào? Lại diệt đi một danh môn chính phái trong thời gian ngắn như vậy? Hoàn toàn không đem Tam Kiếm Minh như chúng ta để vào mắt” Người còn lại hừ lạnh, nộ khí xung thiên...
“Có thể trong thời gian ngắn làm nên chuyện như vậy, mặc kệ là ai chúng ta cũng không thể xem thường” Lão già còn lại gương mặt ngưng trọng...
“Tam Kiếm Minh thành lập ngàn năm nay, giao tình giữa ba tông chúng ta cả đại lục đều biết, nhất định phải thay Thanh Vân Tông trả thù” Lão già còn lại tính tình nóng nảy quyết liệt nói...
“Thay Thanh Vân Tông đòi lại công đạo là chuyện nên làm, bất quá đây không phải việc nhỏ, lão phu cần quay về xin chỉ thị tông chủ” Người còn lại chắp tay...
“Hừ, ta cũng vậy, để xem rốt cuộc là ai dám động vào một trong Tam Kiếm Minh chúng ta” Lão già cười lạnh một tiếng, ngự kiếm rời đi...
“Haizz, ỷ vào thực lực tông môn mạnh một chút, lại hấp tấp như vậy, không cẩn thận Tam Kiếm Minh chỉ còn lại Nhất Kim Minh” Nhìn người kia rời đi, lão già còn lại lắc đầu ngao ngán...
Hai người bọn họ đến từ hai tông môn khác nhau, lão già nóng nảy đến từ Hỏa Kiếm Tông, người còn lại đến từ Thủy Huyền Tông...
Thanh Vân Tông, Hỏa Kiếm Tông và Thủy Huyền Tông là ba môn phái tu kiếm có giao tình sâu xa, hơn ngàn năm trước đã cùng nhau liên minh, gọi là Tam Kiếm Minh, trong thiên hạ cũng có danh tiếng khá lớn...
Thông thường chỉ cần một tông trong số Tam Kiếm Minh xảy ra đại chiến với thế lực khác, thì hai tông còn lại sẽ âm thầm viện trợ...
Nhưng lần này mọi chuyện vượt quá dự đoán của bọn hắn cũng như Cố Phi Thiên, vốn định mời lão tổ Cố Vấn Thiên xuất quan, mọi chuyện đều có thể giải quyết nên không chủ động nhờ hai tông kia hỗ trợ...
Dù sao mặc dù ba tông có giao tình, nhưng nhờ người khác viện trợ cũng phải tốn kém chi phí không nhỏ xem như quà cáp, Cố Phi Thiên tạm thời không có ý định đó...
Và cuối cùng sai lầm cho sự keo kiệt là một cái giá quá lớn, cả tông giải thể...
Cố Phi Thiên chính là tội nhân thiên cổ của Thanh Vân Tông...
Hơi lắc đầu cảm khái, lão già còn lại cũng ngự kiếm bay đi, thần thức dò thấy bảo khố của Thanh Vân Tông đều bị dọn sạch, hẳn hung thủ cũng không còn ở...
Hắn cần nhanh chóng đem mọi chuyện truyền lại cho tông chủ Thủy Huyền Tông, đợi đối phương đưa ra chỉ thị...
...
Bên trong Linh Giới Châu...
Bốn người phụ nữ Liễu Thi Cầm, Mộc Tử Âm, Bạch Tố Mai, Lý Trúc Loan vây quanh một đống Linh Thạch chất chồng như núi, thậm chí ngay cả Linh Khí trong này cũng theo đó gia tăng...
Nhìn từng kiện vật phẩm xuất hiện liên tục như một bảo tàng khổng lồ, tứ nữ mắt đẹp trợn tròn, dù kinh ngạc nhưng càng nhiều hơn là thở phào nhẹ nhõm...
Thời gian qua các nàng lo lắng không ít, dù sao nam nhân kia phải chống chọi với một con quái vật lớn Thất Cấp thế lực...
Chỉ hận không thể nhanh chóng mạnh hơn để cùng hắn kề vai tác chiến...
Hiện tại nhìn vật phẩm liên tục bị thu vào, lo lắng trong lòng rốt cuộc buông lỏng, ít nhất hiện tại hắn không sao...
Không để các nàng chờ quá lâu, không gian lại hơi rung động, thân ảnh nam nhân đã theo đó xuất hiện...
“Tiểu Nam – Phu quân!” Bốn âm thanh mừng rỡ vang lên, các nàng nhanh chóng bao vây lấy hắn...
Lạc Nam trong lòng ấm áp, nhìn từng gương mặt tuyệt mỹ ân cần lo lắng, hắn cảm thấy mọi nổ lực mình làm đều đáng giá...
“Chàng không sao chứ?” Mộc Tử Âm ba người xoay quanh kiểm tra cơ thể hắn, thậm chí còn muốn lột y phục...
Lạc Nam dở khóc dở cười:
“Có dì nhỏ ở đây, các nàng không ý tứ một chút”
Ba nữ giật mình, gặp Liễu Thi Cầm mỉm cười nhìn cảnh này, ba gương mặt nhanh chóng ửng đỏ...
“Tiểu Nam, mau kể ta nghe chuyện gì xảy ra” Liễu Thi Cầm cũng muốn tiến đến quan tâm hắn, bất quá có ba nữ vây quanh, nàng chỉ có thể ôn nhu đứng nhìn, trong lòng hơi mất mát...
“Lại đây, có quà cho nàng” Lạc Nam kéo tứ nữ ngồi xuống...
Hắn lấy ra toàn bộ vũ kỹ Phong Hệ của Thanh Vân Tông đưa cho Liễu Thi Cầm tu luyện...
“Tiểu Nam đây là?” Liễu Thi Cầm và tam nữ sửng sốt...
“Là những vũ kỹ và công pháp cao cấp nhất của Thanh Vân Tông” Lạc Nam gật đầu đem mọi chuyện kể với các nàng, cho đến nữ nhân thần bí kia hắn cũng không giấu diếm...
Nghe xong Lạc Nam kể, nhất là khi có nữ nhân thần bí xuất hiện giúp hắn đánh Thanh Vân Tông, chúng nữ biểu lộ trên mặt đặc sắc...
Liễu Thi Cầm ánh mắt chứa nụ cười, ý vị thâm trường nhìn hắn...
Mộc Tử Âm cùng Lý Trúc Loan vẻ mặt u oán, cắn cắn môi...
Chỉ có Bạch Tố Mai từ đầu đến cuối vẫn chẳng tỏ vẻ gì, theo suy nghĩ của nàng, nam nhân của mình ưu tú như vậy, có nữ nhân theo đuổi là chuyện bình thường, quả thật là cuồng Lạc Nam đến cực điểm...
“Chàng yên tâm để nàng ấy truy đuổi Cố Vấn Thiên sao? Dù gì hắn cũng là Luyện Hư cường giả a” Mộc Tử Âm kéo tay hắn hỏi...
Lạc Nam bắt đắc dĩ cười khổ: “Ta cũng muốn theo giúp, bất quá Luyện Hư Kỳ đám người toàn xé rách hư không rời đi, ta theo không kịp a”
Chúng nữ cũng đồng cảm gật đầu, có câu nói dưới Luyện Hư vẫn là con kiến hôi, không phải không có đạo lý...
Khoan nói đến sức mạnh, chỉ riêng về tốc độ, thử hỏi ngươi ngay cả chạy theo người ta cũng không làm được, còn đánh cái rắm a...
Như nghĩ đến việc gì, ba cục đá được Lạc Nam mang ra...
“Phu quân, sao chàng mua ba cục đá này? Bên trong có gì sao?” Lý Trúc Loan tò mò hỏi, nàng nghĩ không phải tự nhiên mà hắn chọn ba viên này...
“Bí mật!” Lạc Nam thần bí cười cười...
Chúng nữ bỉu môi, thầm nghĩ đợi không ra thứ gì nên hồn sẽ trêu chọc hắn...
Rắc...
Xoẹt...
Theo âm thanh vỡ vụn vang lên, một tia lôi đình chóp nháy sáng bừng không gian...
Vốn đang nằm im trên đất một cách lười biếng Tử Lôi Sư Bàng Tiểu Sư đột nhiên nhảy dựng, như uống phải thuốc lắc lao đến Lạc Nam...
Chíp chíp...
Mà lúc này, Lạc Nam và chúng nữ mới nhìn rõ thứ vừa xuất hiện...
Đây là một viên hạt châu trong suốt tròn vo như đan dược, bất quá lại to bằng nắm tay người trưởng thành, bên trong có lôi đình chi lực lấp lóe...
“Là yêu đan!” Bạch Tố Mai che miệng thốt lên...
Lạc Nam và mấy người còn lại nghe nàng nói bừng tỉnh đại ngộ...
Tại tu chân giới, Yêu Thú khi đạt đến Tam giai, trong người bọn chúng sẽ hình thành một viên yêu đan ngay vị trí đầu não, yêu đan này bao gồm năng lượng thuộc tính và tinh hoa tu luyện của yêu thú khi còn sống tích trữ...
Khác với nhân loại, yêu đan của yêu thú sẽ vĩnh viễn tồn tại theo trưởng thành của chúng mà không hình thành Nguyên Anh...
Yêu thú tu vi càng cao yêu đan sẽ càng quý hiếm...
Yêu đan của yêu thú lợi hại có những tác dụng: Luyện Đan, Luyện Khí, thậm chí một số tu sĩ có thể hấp thụ lực lượng bên trong yêu đan tu luyện như Linh Thạch...
Nhìn năng lượng lôi đình thuộc tính khổng lồ trong viên yêu đan này, Bạch Tố Mai ngưng trọng nói:
“Chủ nhân của Yêu Đan này khi còn sống rất có thể là Lục giai yêu thú trở lên, tương đương với Luyện Hư Kỳ tu sĩ nhân loại”
“Chính xác là Lục giai Viên Mãn yêu thú” Kim Nhi lên tiếng xác nhận với Lạc Nam...
“Quả thật không đơn giản”
Lạc Nam và tam nữ nghiêm túc, theo lời Bạch Tố Mai mà nói, trên thị trường cho dù ngươi có nhiều tiền cũng chưa chắc mua được Yêu Đan cấp bậc này, Lạc Nam quả thật kiếm lời lớn trong lần đổ thạch này...
Bởi vì chẳng ai sẽ vì tiền mà mạo hiểm săn giết một Yêu Thú Lục Giai để lấy Yêu Đan bán cho ngươi cả...
Phải biết Yêu thú cấp cao thường có lãnh thổ bên trong các hiểm địa và vô số yêu thú cấp thấp theo hầu, nếu mạo hiểm tiến vào, đối diện với ngươi sẽ là sự vây công của bầy thú...
Lần trước chỉ một tên Thụ Yêu cũng đả khiến Mộc Tử Âm lâm vào hiểm cảnh, càng đừng nói đến Lục giai viên mãn yêu thú tinh thông Lôi thuộc tính...
“Chíp Chíp” Tiểu Sư nhìn yêu đan cháy bỏng khao khát, lên tiếng cầu khẩn Lạc Nam...
“Tiểu sư cũng là Lôi hệ thuộc tính yêu thú, viên Yêu Đan này chính là bảo bối nghịch thiên đối với nó!” Bạch Tố Mai vuốt đầu Tiểu Sư nhìn Lạc Nam nói...
“Ngươi còn quá nhỏ, đủ khả năng luyện hóa yêu đan này sao?!” Lạc Nam lo lắng hỏi...
“Chíp chíp” Tiểu Sư tự tin gật mạnh đầu...
“Nó có thể từ từ luyện hóa theo thời gian bằng cách lưu trữ Yêu Đan trong cơ thể, tuy nhiên tỷ lệ bạo thể mà chết vẫn rất cao, còn tùy thuộc vào ý chí của chính nó...” Bạch Tố Mai thay Tiểu Sư giải thích...
“Được rồi, vậy cho ngươi, đừng khiến ta thất vọng!” Lạc Nam trịnh trọng nói, ném Yêu Đan cho Tiểu Sư...
“Chíp” Tiểu Sư kiên cường gật đầu, cái miệng mở lớn, một ngụm đem Yêu Đan nuốt lấy...
“CHÍP”
Tiểu Sư hét ầm lên vì đau đớn do cường độ năng lượng của Yêu Đan quá lớn, thân thể nó cấp tốc phình to...
Lạc Nam và chúng nữ siết chặt nấm tay, sợ Tiểu Sư chịu đựng không nổi...
Xoẹt xoẹt...
Bên trong người nó liên tiếp vang vọng âm thanh lôi đình, Tiểu Sư ngoan cường điều động Tử Lôi của mình tiến hành trấn áp yêu đan...
Sau vài lần giằng co kịch liệt, bên ngoài thân thể Tiểu Sư đột ngột hình thành một lớp vỏ trứng lấp lánh lôi đình, đem thân thể nó bao phủ...
“Phù, tạm thời thành công, Tiểu Sư đã thuyết phục được anh linh của chủ nhân Yêu Đan kia...” Bạch Tố Mai thở phào nhẹ nhõm...
Lạc Nam và chúng nữ lúc này mới xem như yên lòng, bọn họ rất sủng ái tiểu gia hỏa này, đương nhiên không muốn nó xảy ra chuyện...
Bàn tay vừa lật, Lạc Nam cầm lên một cục đá khác, trước ánh nhìn chăm chú của chúng nữ, một lần nữa đập vỡ ra...
/2381
|