“Không sai, chính là Thổ Chiến Đại Hội do Bạch Sa Hoàng Triều tổ chức, sẳn sàng nghênh đón bất kỳ thanh niên tuấn kiệt nào của Hoàng Sa Đại Lục đến tham dự!”
Đại Lão phe phẩy mái tóc bạc trắng, gật gù cười nói…
Lạc Nam nghe hắn nói vậy, không chút do dự hỏi: “Có phần thưởng nào ra trò không?”
Đám người sắc mặt giật giật, ngay cả Đại Lão cũng dở khóc dở cười…tiểu tử này làm người cũng quá thực tế đi, vừa nghe Đại Hội đã đòi phần thưởng.
Hết cách rồi, Lạc Nam hắn không có quá nhiều thời gian để làm chuyện vớ vẩn, nếu Đại Hội này không có gì hot hắn sẽ không tham dự, trái lại chỉ tập trung vào Dị Thổ…
“Phần thưởng đương nhiên có, hơn nữa còn hết sức hấp dẫn!” Đại Lão vỗ vỗ lòng ngực cười khà khà:
“Ngoài các loại Vũ Kỹ, Công Pháp mạnh mẽ làm phần thưởng ra…ba người có thành tích cao nhất Đại Hội sẽ được tiến vào Cảnh Địa của Hoàng Cung tu luyện thời gian 3 tháng, đó là nơi có Thổ Hệ Linh Khí nồng đậm và tinh khiết hơn bên ngoài gấp trăm lần…”
“Cảnh Địa sao?”
Ánh mắt Lạc Nam lóe sáng, nơi có Thổ Hệ Linh Khí nồng đậm hơn bên ngoài trăm lần? khiến hắn lập tức liên tưởng đến Dị Thổ…
“Tiền bối, ta cảm thấy hứng thú với Đại Hội lần này rồi đấy!” Lạc Nam xoa xoa tay, một bộ dạng đầy hào hứng.
Đại Lão gật đầu cười cười: “Chúng ta vừa đi vừa nói!”
Hắn xoay người phất tay, trầm giọng nói: “Cung nghênh công chúa trở về!”
“Cung nghênh công chúa trở về!” Toàn thể bách tính đồng thanh quát lên…
Bạch Liên Hoa trở về xe ngựa, Bạch Điểu Quân và đám người tiếp tục hộ tống nàng vào thành.
Chỉ là đi phía sau còn có Lạc Nam và Đại Lão.
Vừa bước vào bên trong, một mảnh thiên địa to lớn chợt xuất hiện trong tầm mắt của đám người…
Rộng…rộng khủng khiếp…
Nói là một tòa thành, nhưng phạm vi của nó sánh ngang vài thành phố lớn ở đời trước của Lạc Nam gộp lại a…
Bên trong đủ loại hình kiến trúc, đình đài lầu cát…thanh lâu sòng bạc, danh môn vọng tộc…tất cả không thiếu thứ gì.
Ẩn hiện ở trung tâm Tòa Thành, là Hoàng Cung xa hoa lộng lẫy nguy nga cao chọc trời, bên trên khảm nạm vô số đá quý lấp lánh, Hoàng Cung như định hải thần châm trấn giữ toàn bộ lãnh thổ…độ nồng đậm của Thiên Địa Linh Khí nhiều hơn bên ngoài gấp vài lần.
Đặc biệt là Thổ hệ Linh Khí…
Điều đáng nói ở đây, phần lớn kiến trúc trong Thành đều được đúc kết từ Cát Trắng, phản chiếu lấp lánh dưới ánh mặt trời, tạo cảm giác cao quý nhưng gần gũi với thiên nhiên vô cùng.
Khó có thể tin một Thành Trì hoa lệ như thế này lại xuất hiện ở nơi khắc nghiệt như Sa Mạc…
“Không hổ danh là Cửu Cấp Thế Lực…bất quá Linh Giới Châu của ta cũng không kém!” Lạc Nam âm thầm cảm thán.
Quang cảnh nơi này làm hắn nhớ đến Tinh Linh Đảo, Ải Nhân Đảo…và nơi gặp gỡ tiểu Hồ ly sở hữu Thiên Sinh Mị Cốt kia…
Mỗi thế lực đều có một dạng quang cảnh riêng, tạo điều kiện tu luyện thích hợp nhất với tu sĩ của họ.
Đoàn người đi đến đâu đều được vô số tu sĩ háo hức chào đón, bất quá không hề có ý định dừng lại, mà một đường hành tẩu…muốn đến Hoàng Cung ngự trị tại trung tâm kia…
Lạc Nam biết rằng, đó chính là nơi ngọa hổ tàng long, ẩn chứa thực lực mạnh nhất của Hoàng Triều.
Mà càng đến gần nơi trung tâm, Ngũ Đỉnh trong cơ thể càng rung rẩy kịch liệt, khiến hắn phải bất đắc dĩ cưỡng ép chúng nó yên tĩnh.
Dị Thổ mạnh nhất kia khiến chúng nó xao động.
Đại Lão thấy Lạc Nam đang tập trung đánh giá Bạch Đế Thành, mặc dù nét mặt lộ ra vẻ thưởng thức, không hề có chút kinh sợ hay bất ngờ trước sự huy hoàng nơi đây…âm thầm đánh giá thanh niên này cao hơn một bậc.
Dù là người của Bát Cấp Thế Lực, khi đặt chân vào Bạch Đế Thành cũng khó tránh khỏi cảm giác hâm mộ, kiêng dè, nhìn đông nhìn tây…sợ mình làm gì thất thố, mất mặt.
Nhưng Lạc Nam hoàn toàn không biểu hiện như vậy, hắn đang dùng ánh mắt khen ngợi đánh giá Bạch Đế Thành, không có chút nể sợ nào…
Điều này khiến Đại Lão đánh giá thanh niên này cao hơn một bậc…chỉ có những người từng trải đời, có thân phận địa vị, từng chứng kiến những nơi xa hoa không kém Bạch Đế Thành, hay thậm chí là vượt qua Bạch Đế Thành…mới có biểu hiện như Lạc Nam lúc này.
Đại Lão là lão quái vật sống lâu năm, đương nhiên nhận ra điều đó.
“Tiền bối, không biết có thể giải thích một chút về Thổ Chiến Đại Hội hay không?”
Đánh giá chán chê, Lạc Nam thu hồi ánh mắt…chuyển sang nhìn Đại Lão mỉm cười hỏi.
“Không thành vấn đề!” Đại Lão gật đầu, mỉm cười giải thích:
“Tổ Tiên của Bạch Sa Hoàng Triều được đất mẹ ưu ái, ban tặng vô số tài nguyên để gầy dựng cơ đồ, nhân mạch Hoàng gia phần lớn đều là cường giả Thổ hệ đỉnh cấp…vì thế toàn bộ Hoàng Triều chú trọng nhất chính là tu sĩ Thổ Hệ Nguyên Tố…”
Lạc Nam gật gật đầu tán thành, có thể nói tại Bạch Sa Hoàng Triều, nơi nơi đều là cát trắng…sa mạc bao trùm lãnh thổ, độ tinh khiết của Thổ nguyên tố cao hơn các thuộc tính khác gấp mấy lần, chính là thiên đường của người sở hữu Thổ Linh Căn.
Hắn cũng cảm giác được Linh Thổ Đỉnh khá hưng phấn khi ở nơi này…
“Thổ Hệ nguyên tố chính là tính ngưỡng trong lòng của mọi tu sĩ Bạch Sa Hoàng Triều!” Đại Lão đặt một bàn tay lên lồng ngực thành kính nói.
“Để thể hiện lòng thành kính đó…Cứ cách 50 năm, các đời Bạch Sa Hoàng Đế sẽ tổ chức một cuộc Thổ Chiến Đại Hội…kêu gọi tất cả thanh niên tuấn kiệt trên Đại Lục đến tham dự…”
“Điều kiện là tất cả thí sinh chỉ được sử dụng Thổ thuộc tính khi tham gia, dù ngươi sở hữu thuộc tính khác cũng không thể vận dụng! nhằm đề cao tầm quan trọng của tu sĩ Thổ Hệ…”
Đại Lão giải thích xong thì im lặng, để Lạc Nam tiêu hóa tin tức.
Lạc Nam nghe từ đầu đến cuối, hơi nhíu nhíu đôi mày, Linh Thổ Đỉnh của hắn hiện tại có chiến lực yếu nhất…nếu chỉ dùng Thổ hệ nguyên tố để chiến đấu, thực lực suy giảm vô số lần a.
Không có chút nắm chắc nào!
“Tất cả người tham dự phải đem tu vi áp chế ở mức Hóa Thần Sơ Kỳ, đảm bảo tính công bằng tuyệt đối. Dù sao thì mục đích của Đại Hội là tìm ra người sử dụng Thổ Hệ xuất sắc nhất…chứ không phải người có tu vi cao nhất!” Đại Lão cười tủm tỉm nói.
Nghe vậy ánh mắt Lạc Nam lóe lên vài tia sáng, nếu tất cả đều đồng cấp chiến đấu…như vậy dù Thổ Hệ yếu một chút cũng chẳng sao.
Bất quá Vũ Kỹ Thổ Hệ của hắn quá ít, hơn nữa phần lớn đều đã sử dụng công khai, nếu hắn thi triển tại đây rất dễ dàng bại lộ thân phận thật…
“Đã đến lúc mua thêm một số Vũ Kỹ Thổ Hệ rồi!” Lạc Nam âm thầm tự nhủ.
…
Trong lúc Lạc Nam đắm chìm trong suy nghĩ, bọn họ đã đến Trung Tâm Bạch Đế Thành…
Hoàng Cung.
Đến gần kiến trúc cao chọc trời kia, Lạc Nam không rảnh quan sát, trái lại đang ra sức trấn an Linh Thổ Đỉnh đang náo động muốn lật trời trong Đan Điền…
Bên dưới tòa Hoàng Cung này, ẩn giấu Dị Thổ mạnh nhất thiên địa, khiến Linh Thổ Đỉnh muốn phát điên…
“Cung nghênh Đại Lão…Bệ hạ đã rất nóng lòng muốn nhìn thấy công chúa!” Hư không nứt ra, một thái giám có tu vi Luyện Hư Kỳ bất chợt xuất hiện…
Đại Lão gật đầu, thản nhiên nói: “Nhiệm vụ của các ngươi đã xong, mời ba vị Điện hạ theo lão thần vào Cung!”
“Tuân lệnh Đại Lão!” Ngọc Trần cùng Bạch Điểu Quân đồng thanh hô lên.
Cả đám chỉnh tề ngăn nắp xoay người, hành quân mà đi…hiển nhiên là trở về Quân Doanh báo cáo nhiệm vụ.
“Tiểu tử, hy vọng ngươi có can đảm tham gia Đại Hội!” Trước khi đi, Ngọc Trần không quên truyền âm uy hiếp Lạc Nam…
“Câm và cút!” Lạc Nam thản nhiên nói…
“Ngươi…” Ngọc Trần tức muốn té khói, bất quá thấy Đại Lão đang nhìn qua, đành phải nuốt cơn tức vào bụng, xám xịt theo Bạch Điểu Quân rời đi…
Trong lúc nhất thời, chỉ có Lạc Nam trơ trọi một mình, có cảm giác hơi dư thừa.
“Tiểu tử ngươi không phận sự…không thể tiến cung!” Đại Lão nhìn Lạc Nam mở miệng nói.
“Haha không sao, tiểu tử cũng muốn thăm quan Bạch Đế Thành một chút, đến Đại Hội sẽ có mặt…đa tạ hai vị tiền bối chiếu cố!” Lạc Nam cũng không phật lòng, hướng Đại Lão cùng Lục Lão chắp tay.
“Tiểu huynh đệ thật thú vị, có thời gian đến Phủ của ta làm khách một chuyến!” Bạch Liệt híp mắt cười nói.
“Nhị Hoàng Tử hậu ái…” Lạc Nam chắp tay nói một câu, cũng không đáp trả lời mời của hắn, điều này khiến Bạch Liệt âm thầm tức giận.
Tên này lại dám phớt lờ lời mời của hắn ư?
Đúng lúc này, Bạch Liên Hoa từ trong xe ngựa bước ra…vừa vặn gặp Lạc Nam đang nhoẻn miệng cười với nàng.
“Tiểu công chúa đoàn tụ gia đình vui vẻ…ta sẽ âm thầm bảo hộ ngươi!” Lạc Nam nói xong, thả người bay đi.
“Gia đình sao?”
Bạch Liên Hoa lẩm bẩm một tiếng...ửng hồng gò má, trong lòng thầm nghĩ nam nhân này luôn muốn bảo vệ nàng, thật tình không biết thực lực của nàng không kém gì hắn nha…
Lạc Nam sao có thể không nhìn ra? nha đầu nhìn qua 16 tuổi này cũng là một Hóa Thần Viên Mãn cường giả đấy…thiên phú có thể nói là khủng bố…
Chỉ là đừng nói nàng chỉ mới Hóa Thần, dù là Luyện Hư hắn cũng có thể bảo vệ.
“Tiểu tử này trọng tình trọng nghĩa, bất quá có chút tự cao tự đại…” Lục Lão hiếm thấy mở miệng.
Hắn chú ý Lạc Nam, tiểu tử này luôn luôn không quên việc tiểu công chúa từng cứu mạng.
“Truyền nhân của tên kia mà, cũng dễ hiểu thôi!” Đại Lão gật gù, cảm thấy tính cách của Lạc Nam không khác Trọng Vô Danh khi còn trẻ là mấy.
Không tiếp tục hàn huyên, trước sự hộ tống của Đại Lão cùng Lục Lão…Bạch Liệt, Bạch Dương với Bạch Liên Hoa cùng nhau tiến vào Hoàng Cung.
…
Lạc Nam trước hết làm sạch cơ thể máu me, đổi một thân y phục sạch sẽ…
Một đường hành tẩu trong Bạch Đế Thành, vô số người chỉ vào hắn xì xào bàn tán…
Hiển nhiên gia hỏa này chiến một trận với Ngọc Trần, thanh danh đã sớm lan tỏa khắp Thành.
Thấy tình cảnh này, Lạc Nam trong lòng vui vẻ như nở hoa, bởi vì Điểm Danh Vọng của hắn đang tăng lên từng chút từng chút…
Dù với thân phận Văn Lang, cũng không ảnh hưởng đến công năng của Hệ Thống a.
“Keng, phát động Chi Nhánh nhiệm vụ: “Thăm Dò Hoàng Cung”, thành công nhận được một lần triệu hoán Phù Chú, một lần triệu hoán Đan Dược, một lần triệu hoán Linh Dược…”
Âm thanh máy móc của Hệ Thống khiến bước chân Lạc Nam khựng lại.
Hắn vội vàng mở ra thông tin xem xét.
Nhiệm Vụ Chú Thích: Thăm Dò Hoàng Cung, bí mật lẫn vào Hoàng Cung Bạch Sa, tìm hiểu nơi phong ấn Dị Thổ...
“Hệ Thống cũng quá hiểu ý ta đi!” Lạc Nam lắc đầu cười một tiếng…
Dù không có nhiệm vụ này, hắn cũng muốn bí mật thăm dò một chuyến…
Dù sao thì Cảnh Địa có liên quan đến Dị Thổ cũng chỉ là suy đoán của cá nhân hắn mà thôi, không có gì bảo chứng cả…chỉ có thể tự mình thăm dò tìm hiểu mới chắc cú.
Nghĩ là làm, Lạc Nam lặng lẽ tiến vào một gốc khuất không người, nhanh chóng tiến vào Linh Giới Châu…
Vừa tháo ra mặt nạ trong diện mạo của Văn Lang…
“Về Học Phủ chưa?”
Hương thơm bát ngát xuất hiện, một đôi tay trắng muốt như bạch tuột đã vòng lấy cổ Lạc Nam, hai bầu vú căng tròn kia ép sát tấm lưng.
Diễm Nguyệt Kỳ chóp chóp hai mắt xinh đẹp cười rạng rỡ nhìn hắn…
Nàng đang muốn tìm Tần Mộng Ảnh khiêu khích một chút, để nhị muội thân yêu kia kinh hãi vì tiến bộ của mình…
Đó là một trong những thú vui nho nhỏ của Diễm Nguyệt Kỳ.
Đáng tiếc, Lạc Nam cười khổ một tiếng, đem đầu đuôi mọi chuyện kể cho nàng…
Diễm Nguyệt Kỳ nghe xong tức giận dậm chân, hừ hừ nói:
“Chuyện ly kỳ như vậy nhưng lại vắng mặt bổn tọa…tức chết mà!”
Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, nàng nha...đã là mẹ hai con rồi còn ưa mạo hiểm như vậy.
“Tình huống của các nàng ấy sao rồi?” Lạc Nam đảo mắt nhìn qua từng tòa Cung Điện, đám nữ nhân này bế quan quá lâu khiến hắn nhớ muốn điên rồi.
“Cũng sắp rồi…các nàng ấy đều không chịu thua kém, muốn khai thác toàn bộ tiềm lực của bản thân mới chịu xuất quan!” Diễm Nguyệt Kỳ tán thưởng nói.
Nàng phải công nhận ánh mắt của Lạc Nam rất tốt, tuyển chọn nữ nhân đều là cực phẩm…vừa có Thiên Phú vừa có lòng kiên trì cầu tiến, đó là những tố chất quan trọng để trở thành Cường giả.
“Được rồi…”
Lạc Nam không tiếp tục hàn huyên cùng Diễm Nguyệt Kỳ, một tấm Mặt Nạ da người khác xuất hiện trên tay…
Lạc Nam cười tủm tỉm đeo mặt nạ mới lên mặt.
Trong thoáng chốc, trở thành một nam tử anh tuấn trắng trẻo khác.
Nếu Bách Hiểu Sinh có mặt ở đây nhất định sẽ phun một ngụm máu, bởi vì gương mặt này chính là của hắn a…
“Chàng làm gì?” Diễm Nguyệt Kỳ tò mò, nam nhân này nhất định đánh chủ ý xấu nào đó.
“Thăm dò Bạch Sa Hoàng Cung…” Lạc Nam cười cười nói.
“Thú vị, thiếp cũng phải tham dự!” Diễm Nguyệt Kỳ hưng phấn bừng bừng, lập tức đưa ra kiến nghị…
Lạc Nam lắc đầu: “Ta chỉ muốn bí mật thăm dò, mặt nạ này chỉ để đề phòng cho chắc cú mà thôi…khi nào gặp tình huống nguy cấp cần chiến đấu sẽ nhờ đến nàng!”
Diễm Nguyệt Kỳ sắc mặt lập tức không vui, bất quá cũng biết đại sự làm trọng, ngồi xuống bên cạnh Lạc Nam xem hắn làm gì…
Lạc Nam không hề nóng vội, tiến hành mở ra Cửa Hàng May Mắn…
Hắn cần chuẩn bị rất nhiều thứ cho lần đột nhập này!
Đại Lão phe phẩy mái tóc bạc trắng, gật gù cười nói…
Lạc Nam nghe hắn nói vậy, không chút do dự hỏi: “Có phần thưởng nào ra trò không?”
Đám người sắc mặt giật giật, ngay cả Đại Lão cũng dở khóc dở cười…tiểu tử này làm người cũng quá thực tế đi, vừa nghe Đại Hội đã đòi phần thưởng.
Hết cách rồi, Lạc Nam hắn không có quá nhiều thời gian để làm chuyện vớ vẩn, nếu Đại Hội này không có gì hot hắn sẽ không tham dự, trái lại chỉ tập trung vào Dị Thổ…
“Phần thưởng đương nhiên có, hơn nữa còn hết sức hấp dẫn!” Đại Lão vỗ vỗ lòng ngực cười khà khà:
“Ngoài các loại Vũ Kỹ, Công Pháp mạnh mẽ làm phần thưởng ra…ba người có thành tích cao nhất Đại Hội sẽ được tiến vào Cảnh Địa của Hoàng Cung tu luyện thời gian 3 tháng, đó là nơi có Thổ Hệ Linh Khí nồng đậm và tinh khiết hơn bên ngoài gấp trăm lần…”
“Cảnh Địa sao?”
Ánh mắt Lạc Nam lóe sáng, nơi có Thổ Hệ Linh Khí nồng đậm hơn bên ngoài trăm lần? khiến hắn lập tức liên tưởng đến Dị Thổ…
“Tiền bối, ta cảm thấy hứng thú với Đại Hội lần này rồi đấy!” Lạc Nam xoa xoa tay, một bộ dạng đầy hào hứng.
Đại Lão gật đầu cười cười: “Chúng ta vừa đi vừa nói!”
Hắn xoay người phất tay, trầm giọng nói: “Cung nghênh công chúa trở về!”
“Cung nghênh công chúa trở về!” Toàn thể bách tính đồng thanh quát lên…
Bạch Liên Hoa trở về xe ngựa, Bạch Điểu Quân và đám người tiếp tục hộ tống nàng vào thành.
Chỉ là đi phía sau còn có Lạc Nam và Đại Lão.
Vừa bước vào bên trong, một mảnh thiên địa to lớn chợt xuất hiện trong tầm mắt của đám người…
Rộng…rộng khủng khiếp…
Nói là một tòa thành, nhưng phạm vi của nó sánh ngang vài thành phố lớn ở đời trước của Lạc Nam gộp lại a…
Bên trong đủ loại hình kiến trúc, đình đài lầu cát…thanh lâu sòng bạc, danh môn vọng tộc…tất cả không thiếu thứ gì.
Ẩn hiện ở trung tâm Tòa Thành, là Hoàng Cung xa hoa lộng lẫy nguy nga cao chọc trời, bên trên khảm nạm vô số đá quý lấp lánh, Hoàng Cung như định hải thần châm trấn giữ toàn bộ lãnh thổ…độ nồng đậm của Thiên Địa Linh Khí nhiều hơn bên ngoài gấp vài lần.
Đặc biệt là Thổ hệ Linh Khí…
Điều đáng nói ở đây, phần lớn kiến trúc trong Thành đều được đúc kết từ Cát Trắng, phản chiếu lấp lánh dưới ánh mặt trời, tạo cảm giác cao quý nhưng gần gũi với thiên nhiên vô cùng.
Khó có thể tin một Thành Trì hoa lệ như thế này lại xuất hiện ở nơi khắc nghiệt như Sa Mạc…
“Không hổ danh là Cửu Cấp Thế Lực…bất quá Linh Giới Châu của ta cũng không kém!” Lạc Nam âm thầm cảm thán.
Quang cảnh nơi này làm hắn nhớ đến Tinh Linh Đảo, Ải Nhân Đảo…và nơi gặp gỡ tiểu Hồ ly sở hữu Thiên Sinh Mị Cốt kia…
Mỗi thế lực đều có một dạng quang cảnh riêng, tạo điều kiện tu luyện thích hợp nhất với tu sĩ của họ.
Đoàn người đi đến đâu đều được vô số tu sĩ háo hức chào đón, bất quá không hề có ý định dừng lại, mà một đường hành tẩu…muốn đến Hoàng Cung ngự trị tại trung tâm kia…
Lạc Nam biết rằng, đó chính là nơi ngọa hổ tàng long, ẩn chứa thực lực mạnh nhất của Hoàng Triều.
Mà càng đến gần nơi trung tâm, Ngũ Đỉnh trong cơ thể càng rung rẩy kịch liệt, khiến hắn phải bất đắc dĩ cưỡng ép chúng nó yên tĩnh.
Dị Thổ mạnh nhất kia khiến chúng nó xao động.
Đại Lão thấy Lạc Nam đang tập trung đánh giá Bạch Đế Thành, mặc dù nét mặt lộ ra vẻ thưởng thức, không hề có chút kinh sợ hay bất ngờ trước sự huy hoàng nơi đây…âm thầm đánh giá thanh niên này cao hơn một bậc.
Dù là người của Bát Cấp Thế Lực, khi đặt chân vào Bạch Đế Thành cũng khó tránh khỏi cảm giác hâm mộ, kiêng dè, nhìn đông nhìn tây…sợ mình làm gì thất thố, mất mặt.
Nhưng Lạc Nam hoàn toàn không biểu hiện như vậy, hắn đang dùng ánh mắt khen ngợi đánh giá Bạch Đế Thành, không có chút nể sợ nào…
Điều này khiến Đại Lão đánh giá thanh niên này cao hơn một bậc…chỉ có những người từng trải đời, có thân phận địa vị, từng chứng kiến những nơi xa hoa không kém Bạch Đế Thành, hay thậm chí là vượt qua Bạch Đế Thành…mới có biểu hiện như Lạc Nam lúc này.
Đại Lão là lão quái vật sống lâu năm, đương nhiên nhận ra điều đó.
“Tiền bối, không biết có thể giải thích một chút về Thổ Chiến Đại Hội hay không?”
Đánh giá chán chê, Lạc Nam thu hồi ánh mắt…chuyển sang nhìn Đại Lão mỉm cười hỏi.
“Không thành vấn đề!” Đại Lão gật đầu, mỉm cười giải thích:
“Tổ Tiên của Bạch Sa Hoàng Triều được đất mẹ ưu ái, ban tặng vô số tài nguyên để gầy dựng cơ đồ, nhân mạch Hoàng gia phần lớn đều là cường giả Thổ hệ đỉnh cấp…vì thế toàn bộ Hoàng Triều chú trọng nhất chính là tu sĩ Thổ Hệ Nguyên Tố…”
Lạc Nam gật gật đầu tán thành, có thể nói tại Bạch Sa Hoàng Triều, nơi nơi đều là cát trắng…sa mạc bao trùm lãnh thổ, độ tinh khiết của Thổ nguyên tố cao hơn các thuộc tính khác gấp mấy lần, chính là thiên đường của người sở hữu Thổ Linh Căn.
Hắn cũng cảm giác được Linh Thổ Đỉnh khá hưng phấn khi ở nơi này…
“Thổ Hệ nguyên tố chính là tính ngưỡng trong lòng của mọi tu sĩ Bạch Sa Hoàng Triều!” Đại Lão đặt một bàn tay lên lồng ngực thành kính nói.
“Để thể hiện lòng thành kính đó…Cứ cách 50 năm, các đời Bạch Sa Hoàng Đế sẽ tổ chức một cuộc Thổ Chiến Đại Hội…kêu gọi tất cả thanh niên tuấn kiệt trên Đại Lục đến tham dự…”
“Điều kiện là tất cả thí sinh chỉ được sử dụng Thổ thuộc tính khi tham gia, dù ngươi sở hữu thuộc tính khác cũng không thể vận dụng! nhằm đề cao tầm quan trọng của tu sĩ Thổ Hệ…”
Đại Lão giải thích xong thì im lặng, để Lạc Nam tiêu hóa tin tức.
Lạc Nam nghe từ đầu đến cuối, hơi nhíu nhíu đôi mày, Linh Thổ Đỉnh của hắn hiện tại có chiến lực yếu nhất…nếu chỉ dùng Thổ hệ nguyên tố để chiến đấu, thực lực suy giảm vô số lần a.
Không có chút nắm chắc nào!
“Tất cả người tham dự phải đem tu vi áp chế ở mức Hóa Thần Sơ Kỳ, đảm bảo tính công bằng tuyệt đối. Dù sao thì mục đích của Đại Hội là tìm ra người sử dụng Thổ Hệ xuất sắc nhất…chứ không phải người có tu vi cao nhất!” Đại Lão cười tủm tỉm nói.
Nghe vậy ánh mắt Lạc Nam lóe lên vài tia sáng, nếu tất cả đều đồng cấp chiến đấu…như vậy dù Thổ Hệ yếu một chút cũng chẳng sao.
Bất quá Vũ Kỹ Thổ Hệ của hắn quá ít, hơn nữa phần lớn đều đã sử dụng công khai, nếu hắn thi triển tại đây rất dễ dàng bại lộ thân phận thật…
“Đã đến lúc mua thêm một số Vũ Kỹ Thổ Hệ rồi!” Lạc Nam âm thầm tự nhủ.
…
Trong lúc Lạc Nam đắm chìm trong suy nghĩ, bọn họ đã đến Trung Tâm Bạch Đế Thành…
Hoàng Cung.
Đến gần kiến trúc cao chọc trời kia, Lạc Nam không rảnh quan sát, trái lại đang ra sức trấn an Linh Thổ Đỉnh đang náo động muốn lật trời trong Đan Điền…
Bên dưới tòa Hoàng Cung này, ẩn giấu Dị Thổ mạnh nhất thiên địa, khiến Linh Thổ Đỉnh muốn phát điên…
“Cung nghênh Đại Lão…Bệ hạ đã rất nóng lòng muốn nhìn thấy công chúa!” Hư không nứt ra, một thái giám có tu vi Luyện Hư Kỳ bất chợt xuất hiện…
Đại Lão gật đầu, thản nhiên nói: “Nhiệm vụ của các ngươi đã xong, mời ba vị Điện hạ theo lão thần vào Cung!”
“Tuân lệnh Đại Lão!” Ngọc Trần cùng Bạch Điểu Quân đồng thanh hô lên.
Cả đám chỉnh tề ngăn nắp xoay người, hành quân mà đi…hiển nhiên là trở về Quân Doanh báo cáo nhiệm vụ.
“Tiểu tử, hy vọng ngươi có can đảm tham gia Đại Hội!” Trước khi đi, Ngọc Trần không quên truyền âm uy hiếp Lạc Nam…
“Câm và cút!” Lạc Nam thản nhiên nói…
“Ngươi…” Ngọc Trần tức muốn té khói, bất quá thấy Đại Lão đang nhìn qua, đành phải nuốt cơn tức vào bụng, xám xịt theo Bạch Điểu Quân rời đi…
Trong lúc nhất thời, chỉ có Lạc Nam trơ trọi một mình, có cảm giác hơi dư thừa.
“Tiểu tử ngươi không phận sự…không thể tiến cung!” Đại Lão nhìn Lạc Nam mở miệng nói.
“Haha không sao, tiểu tử cũng muốn thăm quan Bạch Đế Thành một chút, đến Đại Hội sẽ có mặt…đa tạ hai vị tiền bối chiếu cố!” Lạc Nam cũng không phật lòng, hướng Đại Lão cùng Lục Lão chắp tay.
“Tiểu huynh đệ thật thú vị, có thời gian đến Phủ của ta làm khách một chuyến!” Bạch Liệt híp mắt cười nói.
“Nhị Hoàng Tử hậu ái…” Lạc Nam chắp tay nói một câu, cũng không đáp trả lời mời của hắn, điều này khiến Bạch Liệt âm thầm tức giận.
Tên này lại dám phớt lờ lời mời của hắn ư?
Đúng lúc này, Bạch Liên Hoa từ trong xe ngựa bước ra…vừa vặn gặp Lạc Nam đang nhoẻn miệng cười với nàng.
“Tiểu công chúa đoàn tụ gia đình vui vẻ…ta sẽ âm thầm bảo hộ ngươi!” Lạc Nam nói xong, thả người bay đi.
“Gia đình sao?”
Bạch Liên Hoa lẩm bẩm một tiếng...ửng hồng gò má, trong lòng thầm nghĩ nam nhân này luôn muốn bảo vệ nàng, thật tình không biết thực lực của nàng không kém gì hắn nha…
Lạc Nam sao có thể không nhìn ra? nha đầu nhìn qua 16 tuổi này cũng là một Hóa Thần Viên Mãn cường giả đấy…thiên phú có thể nói là khủng bố…
Chỉ là đừng nói nàng chỉ mới Hóa Thần, dù là Luyện Hư hắn cũng có thể bảo vệ.
“Tiểu tử này trọng tình trọng nghĩa, bất quá có chút tự cao tự đại…” Lục Lão hiếm thấy mở miệng.
Hắn chú ý Lạc Nam, tiểu tử này luôn luôn không quên việc tiểu công chúa từng cứu mạng.
“Truyền nhân của tên kia mà, cũng dễ hiểu thôi!” Đại Lão gật gù, cảm thấy tính cách của Lạc Nam không khác Trọng Vô Danh khi còn trẻ là mấy.
Không tiếp tục hàn huyên, trước sự hộ tống của Đại Lão cùng Lục Lão…Bạch Liệt, Bạch Dương với Bạch Liên Hoa cùng nhau tiến vào Hoàng Cung.
…
Lạc Nam trước hết làm sạch cơ thể máu me, đổi một thân y phục sạch sẽ…
Một đường hành tẩu trong Bạch Đế Thành, vô số người chỉ vào hắn xì xào bàn tán…
Hiển nhiên gia hỏa này chiến một trận với Ngọc Trần, thanh danh đã sớm lan tỏa khắp Thành.
Thấy tình cảnh này, Lạc Nam trong lòng vui vẻ như nở hoa, bởi vì Điểm Danh Vọng của hắn đang tăng lên từng chút từng chút…
Dù với thân phận Văn Lang, cũng không ảnh hưởng đến công năng của Hệ Thống a.
“Keng, phát động Chi Nhánh nhiệm vụ: “Thăm Dò Hoàng Cung”, thành công nhận được một lần triệu hoán Phù Chú, một lần triệu hoán Đan Dược, một lần triệu hoán Linh Dược…”
Âm thanh máy móc của Hệ Thống khiến bước chân Lạc Nam khựng lại.
Hắn vội vàng mở ra thông tin xem xét.
Nhiệm Vụ Chú Thích: Thăm Dò Hoàng Cung, bí mật lẫn vào Hoàng Cung Bạch Sa, tìm hiểu nơi phong ấn Dị Thổ...
“Hệ Thống cũng quá hiểu ý ta đi!” Lạc Nam lắc đầu cười một tiếng…
Dù không có nhiệm vụ này, hắn cũng muốn bí mật thăm dò một chuyến…
Dù sao thì Cảnh Địa có liên quan đến Dị Thổ cũng chỉ là suy đoán của cá nhân hắn mà thôi, không có gì bảo chứng cả…chỉ có thể tự mình thăm dò tìm hiểu mới chắc cú.
Nghĩ là làm, Lạc Nam lặng lẽ tiến vào một gốc khuất không người, nhanh chóng tiến vào Linh Giới Châu…
Vừa tháo ra mặt nạ trong diện mạo của Văn Lang…
“Về Học Phủ chưa?”
Hương thơm bát ngát xuất hiện, một đôi tay trắng muốt như bạch tuột đã vòng lấy cổ Lạc Nam, hai bầu vú căng tròn kia ép sát tấm lưng.
Diễm Nguyệt Kỳ chóp chóp hai mắt xinh đẹp cười rạng rỡ nhìn hắn…
Nàng đang muốn tìm Tần Mộng Ảnh khiêu khích một chút, để nhị muội thân yêu kia kinh hãi vì tiến bộ của mình…
Đó là một trong những thú vui nho nhỏ của Diễm Nguyệt Kỳ.
Đáng tiếc, Lạc Nam cười khổ một tiếng, đem đầu đuôi mọi chuyện kể cho nàng…
Diễm Nguyệt Kỳ nghe xong tức giận dậm chân, hừ hừ nói:
“Chuyện ly kỳ như vậy nhưng lại vắng mặt bổn tọa…tức chết mà!”
Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, nàng nha...đã là mẹ hai con rồi còn ưa mạo hiểm như vậy.
“Tình huống của các nàng ấy sao rồi?” Lạc Nam đảo mắt nhìn qua từng tòa Cung Điện, đám nữ nhân này bế quan quá lâu khiến hắn nhớ muốn điên rồi.
“Cũng sắp rồi…các nàng ấy đều không chịu thua kém, muốn khai thác toàn bộ tiềm lực của bản thân mới chịu xuất quan!” Diễm Nguyệt Kỳ tán thưởng nói.
Nàng phải công nhận ánh mắt của Lạc Nam rất tốt, tuyển chọn nữ nhân đều là cực phẩm…vừa có Thiên Phú vừa có lòng kiên trì cầu tiến, đó là những tố chất quan trọng để trở thành Cường giả.
“Được rồi…”
Lạc Nam không tiếp tục hàn huyên cùng Diễm Nguyệt Kỳ, một tấm Mặt Nạ da người khác xuất hiện trên tay…
Lạc Nam cười tủm tỉm đeo mặt nạ mới lên mặt.
Trong thoáng chốc, trở thành một nam tử anh tuấn trắng trẻo khác.
Nếu Bách Hiểu Sinh có mặt ở đây nhất định sẽ phun một ngụm máu, bởi vì gương mặt này chính là của hắn a…
“Chàng làm gì?” Diễm Nguyệt Kỳ tò mò, nam nhân này nhất định đánh chủ ý xấu nào đó.
“Thăm dò Bạch Sa Hoàng Cung…” Lạc Nam cười cười nói.
“Thú vị, thiếp cũng phải tham dự!” Diễm Nguyệt Kỳ hưng phấn bừng bừng, lập tức đưa ra kiến nghị…
Lạc Nam lắc đầu: “Ta chỉ muốn bí mật thăm dò, mặt nạ này chỉ để đề phòng cho chắc cú mà thôi…khi nào gặp tình huống nguy cấp cần chiến đấu sẽ nhờ đến nàng!”
Diễm Nguyệt Kỳ sắc mặt lập tức không vui, bất quá cũng biết đại sự làm trọng, ngồi xuống bên cạnh Lạc Nam xem hắn làm gì…
Lạc Nam không hề nóng vội, tiến hành mở ra Cửa Hàng May Mắn…
Hắn cần chuẩn bị rất nhiều thứ cho lần đột nhập này!
/1551
|