“ Ầm! Ầm! Ầm! Grào! Grào! Grào!” từ bên ngoài bất ngờ 100 voi chiến dưới sự chỉ huy của Cửu Gia Lệ xông vào quân doanh. Tiếng thú cuồng rống. Phía sau là 3000 lang kỵ binh vượt địa hình mà xông vào.
Tên thống lĩnh nhìn thấy cũng không một chút hoảng loạn quát lớn:
“ Kế hoạch 2 bắt đầu!”
Ngay sau đó 500 cung binh chủ yếu là hỏa cung xếp thành trận hình chắn trước mũi tấn công voi chiến. Cửu Gia Lệ thì khịt mũi coi thường với kỹ năng [ chiến cuồng ] của mình nàng có thể xông pha mọi trận hình phòng thủ. Trong lúc Cửu Gia Lệ chuẩn bị phát động kỹ năng thì bất chợt ầm một tiếng cả người lẫn voi rớt xuống hố sâu chừng 5m.
100 voi chiến phía sau không làm chủ tốc độ cũng bị rơi xuống quá nữa ngay lúc này đám hỏa cung điên cuồng công kích, trước quân doanh bỗng chốc trở thành một biển lửa. Tiếng thú rống cực kỳ thảm thiết và thê lương.
Cửu Gia Lệ tuy bị trọng thương nhưng vẫn cố gắng vọt lên xông qua đám lửa tiếp tục tác chiến. Đứng phía sau Triệu Kiều không tin vào mắt mình là chi voi chiến lại bị phục kích thê thảm đến thế.
Ở phía sau 3000 lang kỵ binh ngay lập tức biến trận vòng qua hai bên xông thẳng vào trận hình thế nhưng địch nhân đã có sự chuẩn bị bộ binh cùng thương binh kết hợp phòng thủ ngăn cản bước tiến lang kỵ binh.
Triệu Kiều sắc mặt trầm như nước tay nàng khẽ vung kiếm lên. Một hào quang sáng rực lan tỏa khắp nơi [ hiệu triệu ] đại quân đang hỗn loạn bỗng chốc bình tĩnh. 50 voi chiến còn lại rống lên một tiếng thật to sau đó đạp qua xác đồng bọn mà đập thẳng vào quân doanh mặc kệ biển lửa thiêu đốt.
500 hỏa cung phòng thủ cực kỳ yếu ớt không một chút kháng cự mà bị đánh tan tác. Cổng trại bị khóa nhân cơ hội này lang kỵ binh đã xông vào phá vỡ thế trận.
Lúc này tên thống lĩnh không còn vẻ mặt đắc ý như trước mà chuyển sang xanh mét. GIọng nói run run quát: “ Đánh cho lão tử, đánh cho lão tử! Điều quân qua………………..A”.
Hắn chưa kịp nói hết câu đã bị một con dao găm xuyên thẳng qua cổ chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi gục xuống. 10 tên hộ vệ trơ mắt nhìn chủ tướng bọn hắn chết không một chút minh bạch. Ánh mắt lăn lệ nhìn chằm chằm vào một tên đôi tay đang lóe lên ánh sáng màu tím nhàn nhạt.
Sát Tam vừa thi triển kỹ năng [ thích sát ] của mình trong chớp mắt hắn đã lợi dụng sơ hở của 10 tên hộ vệ mà ra tay với tên thống lĩnh kia.
“ Tướng lĩnh địch đã bị giết! các anh em cùng nhau xông pha giết hết đám cẩu tặc này.”
“ Giếttttt!!”
Tiếng giết rung cả trời đất, bên ngoài đại doanh dường như cũng hưởng ứng được khí thế mà Sát Tam mang lại cũng cuồng rống “ Giết giết giết”.
Tướng lĩnh địch bị giết khiến cho sĩ khí quân Giao Chỉ giảm đi 30% hơn nữa đang trong tình thế bị tấn công khiến cho sĩ khí bọn chúng giảm sút nhanh chóng ý chí chiến đấu hầu như không còn, binh bại như núi đổ, tiếng gào thét thê lương liên tục vang lên và một cuộc thảm sát bắt đầu.
Cho tới rạng sáng chiến trận mới kết thúc đại thắng thuộc về Ô Ma Trấn, thế nhưng thiệt hại vô cùng nặng nề 50 voi chiến đã hoàn toàn ra đi không trở lại ngay cả võ tướng Cửu Gia Lệ một lần nữa bị trọng thương. Đội quân sát thủ chỉ còn 21 tên trong đó Sát Lục cũng đã bị tử trận. 1200 lang kỵ binh cũng ra đi mãi mãi.
Đây là môt trận thắng thảm nhất mà Triệu Kiều từng chỉ huy. Tính ra tiêu hao chưa tới 1500 quân thế nhưng đây chính là đội quân tinh anh nhất. 19 tên võ tướng bỏ mạng 50 voi chiến tương đương 50 kỵ binh cũng bồi đắp theo. Thực lực Ô Ma trấn bị giảm đi gần 1/3 khiến cho lòng Triệu Kiều phải chảy máu.
Thế nhưng 5000 quân địch bị tiêu diệt hoàn toàn thu lại 5000 bộ trang bị màu lam cùng 2000 chiến kỵ. Với giá cả thị trường hiện tại một bộ trang bị màu lam có giá một vàng bao gồm bốn món: giáp, vũ khí, khiên và choàng. 2000 chiến kỵ cấp bậc thấp nhất là Hoàng Phiêu cũng có giá 20 vàng, con cao nhất là Địa Uyển với giá 38 vàng giá trị tương đương 50.000 vàng. Đây là một lợi nhuận khổng lồ. Tất cả số quân dụng này được chuyển về hậu phương phục vụ cho những tân binh đang được huấn luyện.
“Thu thập chiến trường rút về Ô Ma trấn” Triệu Kiều ra lệnh. Quả thật Triệu Kiều muốn hội binh cùng Âu Bắc Kiều đánh Đầm Hà trấn thế nhưng lực lượng quân đội này không cho phép. Võ tướng chỉ huy voi chiến đã bị trọng thương lang kỵ binh tiêu hao gần nữa với thực lực như thế này thì khó mà đánh nhau với ai.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
…………………………………………………………………………………………………………Bạch Long Đảo.
Hoàng Kỳ Phương từ hai ngày trước đã cho quân đổ bộ lên Bạch Long Sơn thế nhưng nàng vẫn cho đóng quân trên bãi cát không dám tiến vào Bạch Long Sơn vì nơi đây có một đàn hắc thủy xà vô cùng hung hẵn hơn nữa thống lĩnh bọn chúng là một con thuồng luồng quái vật thuộc cấp bậc lĩnh chủ.
Hiện tại bây giờ là tháng 10 thời tiết đã đi vào cuối thu, lá rụng ngày càng nhiều, những tán cây lớn đã rụng rơi dường như chỉ còn cành cây mà thôi, gió thổi nhè nhẹ vào có một cảm giác lạnh lẽo đến tận xương.
Hôm nay nàng quyết định tấn công Bạch Long Thành, thế nhưng không phải là cường công mà là lợi dụng địa thế, lợi dụng địa hình và các nhân tố tự nhiên để công chiến.
Với 5000 quân của nàng nếu đem đi cường công Bạch Long Thành thì giống như đem muối bỏ biển không một chút tác dụng. Bạch Long Thành tường thành cao 12m, hào sâu hơn nữa vô cùng rắn chắc. đường thông lên Bạch Long Thành chỉ có hai hướng, chình là một thông đạo men theo sường núi, thông đạo này dễ thủ khó công. Hơn nửa địch nhân có các trang bị thủ thành, muốn công phá dường như khó như lên trời.
Cửa thứ hai để nhập Bạch Long Thành chính là cảng biển Vịnh Bạch Long. Vịnh này khá sâu và rộng có thể neo đậu hơn 200 chiến thuyền các loại. mà Vịnh Bạch Long ngăn cách giửa Bạch Long Thành Và Bạch Long Sơn, xây dựng thành trì nơi đây cực kỳ chắc chắn, để chống lại những đợt tấn công của Hắc Thủy Xà từ Bạch Long sơn.
Thông thường Hắc Thủy Xà thường tấn công Bạch Long thành vào những ngày giữa tháng, trăng lên cao. Mỗi đợt tấn công thông thường khoảng 200 – 300 con Hắc Thủy Xả. trận chiến bắt đầu từ lúc trăng mọc cho tới tận khuya là kết thúc. Chiến thắng đương nhiên thuộc về quân Bạch Long Thành rồi, hơn nửa thương vong của bọn họ hầu như là không có, bời vì thành cao và có bộ vinh cấp 4 hỗ trợ.
Thế nhưng hôm nay lại khác, phía sau hậu sơn Bạch Long Sơn bất ngờ bốc cháy một cách dữ dội, kèm theo gió chiều thổi từ biền thổi vào càng tiếp sức mạnh cho đám cháy. Chưa đầy 3 giờ mà Bạch Long Lơn đã trở thành một tòa hỏa diệm sơn, khói bay nghi ngút, nhưng đốm lữa không ngừng bập bùng lan theo gió, giống như những con thiêu thân đang khiêu vũ trong gió.
Bạch Long Sơn bất ngờ bạo động, Đàn Hắc Thủy Xà bọn chúng không ngừng cuồng loạn. bọn rắn nước này, là bá chủ trên rừng lẫn dười dưới nước, thế như thiên địch của bọn chúng là lửa. lửa càng lớn càng uy hiếp đến sinh mạng của bọn chúng.
Trên đỉnh núi không ngừng có tiếng cuồng hống của dã thú, bất chợt trong đêm Bạch Long sơn cuồng loạn.
Một đàn thú triều chưa từng có tại Bạch Long Đảo, 5000 con Hắc Thủy Xà chưa tính đến các loài động vật sống trên Bạch Long Sơn: Hổ, Báo, gấu, khỉ, nhím, chim chóc….. tất cả hơn 2 vạn con ồ ạt xông xuống Vịnh Bạch Long mà mục tiêu chính của bọn chúng chính là Bạch Long Thành.
Hôm này là cuối tháng 10, thời tiết se lạnh, hơn nửa đám Hắc Thủy xà vừa tấn công 6 ngày trước nên đám thủ vệ thành trì cũng có một chút lơ là, cả đám thủ vệ tụm 5 tụm 7 ngồi quây quần bên đống lửa đang cháy bập bùng.
“ này ngươi có nghe thấy mùi gì không?” một tên thủ vệ đang ngồi uống rượu để sửi ấm nói.
“ ha ha ha ta nghe mùi cá nướng thật là thơm, mùi của lão bà ở nhà nữa. ha ha ha lâu lắm rồi ta chưa về nhà đây này!” tên thủ vệ khác hóm hỉnh nói.
Bất chợt tên thủ vệ kia đứng dậy, sau đo cầm thanh đuốc lên bắt đầu đi tuần tra, nhìn thấy vậy đám người kia cũng không có chú ý chỉ khịt mũi xem thường, sau đó bọn chúng lại tiếp tụ nói chuyện và uống rượu.
“A!!!!!” một tiếng hét thảm vang lên,đó chính là tiếng hét của tên thủ vệ ban nãy. Lúc này đám người kia mới chợt giật mình.. ngay lập tức phát lệnh báo động. nhưng lúc này đã quá muộn, đại quân hung thú đả áp sát tường thành.
“ầm! ầm! ầm!” tiếng trống trận không ngừng vang lên, ngay lập tức 400 bộ binh cấp 4 xông ra. Đám quân đội này cực kỳ khủng bố, tường thành trong chốc lát đã được dọn sạch sẽ. sau đó là hơn 2000 cung binh cũng xông trận, bọn chúng lợi dụng địa hình và tường thành lành là thế, điên cuồng xạ kích.
Lúc này Hỏa Cung là được chú trọng nhất, đám cung binh cấp ba này tuy tầm bắn và tốc độ bắn thấp, thế nhưng sát thương lại cực lớn hơn nữa gây thêm sát thương bỏng và cháy, cực kỳ thích hợp trong việc phòng thủ thành trì và chống lại hung thú.
Tuy sức chiến đấu của bọn họ vô cùng cường hãn, thế nhưng đoàn quân yêu thú quá đông, hết đàn này tới đàn khác, hết lớp này tới lớp khác liên miên không dứt.
Và thề lực quân sĩ có hạn, bọn họ tuy là NPC nhưng cũng có điểm thể lực của mình, nếu tiêu hao quá nữa sẽ giảm 30% sức chiến đấu. tiêu hao hết 7 phần sức chiến đầu chỉ còn 20%. Nếu tiêu hao hết thì hẳn sẽ tử vong.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
Tên thống lĩnh nhìn thấy cũng không một chút hoảng loạn quát lớn:
“ Kế hoạch 2 bắt đầu!”
Ngay sau đó 500 cung binh chủ yếu là hỏa cung xếp thành trận hình chắn trước mũi tấn công voi chiến. Cửu Gia Lệ thì khịt mũi coi thường với kỹ năng [ chiến cuồng ] của mình nàng có thể xông pha mọi trận hình phòng thủ. Trong lúc Cửu Gia Lệ chuẩn bị phát động kỹ năng thì bất chợt ầm một tiếng cả người lẫn voi rớt xuống hố sâu chừng 5m.
100 voi chiến phía sau không làm chủ tốc độ cũng bị rơi xuống quá nữa ngay lúc này đám hỏa cung điên cuồng công kích, trước quân doanh bỗng chốc trở thành một biển lửa. Tiếng thú rống cực kỳ thảm thiết và thê lương.
Cửu Gia Lệ tuy bị trọng thương nhưng vẫn cố gắng vọt lên xông qua đám lửa tiếp tục tác chiến. Đứng phía sau Triệu Kiều không tin vào mắt mình là chi voi chiến lại bị phục kích thê thảm đến thế.
Ở phía sau 3000 lang kỵ binh ngay lập tức biến trận vòng qua hai bên xông thẳng vào trận hình thế nhưng địch nhân đã có sự chuẩn bị bộ binh cùng thương binh kết hợp phòng thủ ngăn cản bước tiến lang kỵ binh.
Triệu Kiều sắc mặt trầm như nước tay nàng khẽ vung kiếm lên. Một hào quang sáng rực lan tỏa khắp nơi [ hiệu triệu ] đại quân đang hỗn loạn bỗng chốc bình tĩnh. 50 voi chiến còn lại rống lên một tiếng thật to sau đó đạp qua xác đồng bọn mà đập thẳng vào quân doanh mặc kệ biển lửa thiêu đốt.
500 hỏa cung phòng thủ cực kỳ yếu ớt không một chút kháng cự mà bị đánh tan tác. Cổng trại bị khóa nhân cơ hội này lang kỵ binh đã xông vào phá vỡ thế trận.
Lúc này tên thống lĩnh không còn vẻ mặt đắc ý như trước mà chuyển sang xanh mét. GIọng nói run run quát: “ Đánh cho lão tử, đánh cho lão tử! Điều quân qua………………..A”.
Hắn chưa kịp nói hết câu đã bị một con dao găm xuyên thẳng qua cổ chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi gục xuống. 10 tên hộ vệ trơ mắt nhìn chủ tướng bọn hắn chết không một chút minh bạch. Ánh mắt lăn lệ nhìn chằm chằm vào một tên đôi tay đang lóe lên ánh sáng màu tím nhàn nhạt.
Sát Tam vừa thi triển kỹ năng [ thích sát ] của mình trong chớp mắt hắn đã lợi dụng sơ hở của 10 tên hộ vệ mà ra tay với tên thống lĩnh kia.
“ Tướng lĩnh địch đã bị giết! các anh em cùng nhau xông pha giết hết đám cẩu tặc này.”
“ Giếttttt!!”
Tiếng giết rung cả trời đất, bên ngoài đại doanh dường như cũng hưởng ứng được khí thế mà Sát Tam mang lại cũng cuồng rống “ Giết giết giết”.
Tướng lĩnh địch bị giết khiến cho sĩ khí quân Giao Chỉ giảm đi 30% hơn nữa đang trong tình thế bị tấn công khiến cho sĩ khí bọn chúng giảm sút nhanh chóng ý chí chiến đấu hầu như không còn, binh bại như núi đổ, tiếng gào thét thê lương liên tục vang lên và một cuộc thảm sát bắt đầu.
Cho tới rạng sáng chiến trận mới kết thúc đại thắng thuộc về Ô Ma Trấn, thế nhưng thiệt hại vô cùng nặng nề 50 voi chiến đã hoàn toàn ra đi không trở lại ngay cả võ tướng Cửu Gia Lệ một lần nữa bị trọng thương. Đội quân sát thủ chỉ còn 21 tên trong đó Sát Lục cũng đã bị tử trận. 1200 lang kỵ binh cũng ra đi mãi mãi.
Đây là môt trận thắng thảm nhất mà Triệu Kiều từng chỉ huy. Tính ra tiêu hao chưa tới 1500 quân thế nhưng đây chính là đội quân tinh anh nhất. 19 tên võ tướng bỏ mạng 50 voi chiến tương đương 50 kỵ binh cũng bồi đắp theo. Thực lực Ô Ma trấn bị giảm đi gần 1/3 khiến cho lòng Triệu Kiều phải chảy máu.
Thế nhưng 5000 quân địch bị tiêu diệt hoàn toàn thu lại 5000 bộ trang bị màu lam cùng 2000 chiến kỵ. Với giá cả thị trường hiện tại một bộ trang bị màu lam có giá một vàng bao gồm bốn món: giáp, vũ khí, khiên và choàng. 2000 chiến kỵ cấp bậc thấp nhất là Hoàng Phiêu cũng có giá 20 vàng, con cao nhất là Địa Uyển với giá 38 vàng giá trị tương đương 50.000 vàng. Đây là một lợi nhuận khổng lồ. Tất cả số quân dụng này được chuyển về hậu phương phục vụ cho những tân binh đang được huấn luyện.
“Thu thập chiến trường rút về Ô Ma trấn” Triệu Kiều ra lệnh. Quả thật Triệu Kiều muốn hội binh cùng Âu Bắc Kiều đánh Đầm Hà trấn thế nhưng lực lượng quân đội này không cho phép. Võ tướng chỉ huy voi chiến đã bị trọng thương lang kỵ binh tiêu hao gần nữa với thực lực như thế này thì khó mà đánh nhau với ai.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
…………………………………………………………………………………………………………Bạch Long Đảo.
Hoàng Kỳ Phương từ hai ngày trước đã cho quân đổ bộ lên Bạch Long Sơn thế nhưng nàng vẫn cho đóng quân trên bãi cát không dám tiến vào Bạch Long Sơn vì nơi đây có một đàn hắc thủy xà vô cùng hung hẵn hơn nữa thống lĩnh bọn chúng là một con thuồng luồng quái vật thuộc cấp bậc lĩnh chủ.
Hiện tại bây giờ là tháng 10 thời tiết đã đi vào cuối thu, lá rụng ngày càng nhiều, những tán cây lớn đã rụng rơi dường như chỉ còn cành cây mà thôi, gió thổi nhè nhẹ vào có một cảm giác lạnh lẽo đến tận xương.
Hôm nay nàng quyết định tấn công Bạch Long Thành, thế nhưng không phải là cường công mà là lợi dụng địa thế, lợi dụng địa hình và các nhân tố tự nhiên để công chiến.
Với 5000 quân của nàng nếu đem đi cường công Bạch Long Thành thì giống như đem muối bỏ biển không một chút tác dụng. Bạch Long Thành tường thành cao 12m, hào sâu hơn nữa vô cùng rắn chắc. đường thông lên Bạch Long Thành chỉ có hai hướng, chình là một thông đạo men theo sường núi, thông đạo này dễ thủ khó công. Hơn nửa địch nhân có các trang bị thủ thành, muốn công phá dường như khó như lên trời.
Cửa thứ hai để nhập Bạch Long Thành chính là cảng biển Vịnh Bạch Long. Vịnh này khá sâu và rộng có thể neo đậu hơn 200 chiến thuyền các loại. mà Vịnh Bạch Long ngăn cách giửa Bạch Long Thành Và Bạch Long Sơn, xây dựng thành trì nơi đây cực kỳ chắc chắn, để chống lại những đợt tấn công của Hắc Thủy Xà từ Bạch Long sơn.
Thông thường Hắc Thủy Xà thường tấn công Bạch Long thành vào những ngày giữa tháng, trăng lên cao. Mỗi đợt tấn công thông thường khoảng 200 – 300 con Hắc Thủy Xả. trận chiến bắt đầu từ lúc trăng mọc cho tới tận khuya là kết thúc. Chiến thắng đương nhiên thuộc về quân Bạch Long Thành rồi, hơn nửa thương vong của bọn họ hầu như là không có, bời vì thành cao và có bộ vinh cấp 4 hỗ trợ.
Thế nhưng hôm nay lại khác, phía sau hậu sơn Bạch Long Sơn bất ngờ bốc cháy một cách dữ dội, kèm theo gió chiều thổi từ biền thổi vào càng tiếp sức mạnh cho đám cháy. Chưa đầy 3 giờ mà Bạch Long Lơn đã trở thành một tòa hỏa diệm sơn, khói bay nghi ngút, nhưng đốm lữa không ngừng bập bùng lan theo gió, giống như những con thiêu thân đang khiêu vũ trong gió.
Bạch Long Sơn bất ngờ bạo động, Đàn Hắc Thủy Xà bọn chúng không ngừng cuồng loạn. bọn rắn nước này, là bá chủ trên rừng lẫn dười dưới nước, thế như thiên địch của bọn chúng là lửa. lửa càng lớn càng uy hiếp đến sinh mạng của bọn chúng.
Trên đỉnh núi không ngừng có tiếng cuồng hống của dã thú, bất chợt trong đêm Bạch Long sơn cuồng loạn.
Một đàn thú triều chưa từng có tại Bạch Long Đảo, 5000 con Hắc Thủy Xà chưa tính đến các loài động vật sống trên Bạch Long Sơn: Hổ, Báo, gấu, khỉ, nhím, chim chóc….. tất cả hơn 2 vạn con ồ ạt xông xuống Vịnh Bạch Long mà mục tiêu chính của bọn chúng chính là Bạch Long Thành.
Hôm này là cuối tháng 10, thời tiết se lạnh, hơn nửa đám Hắc Thủy xà vừa tấn công 6 ngày trước nên đám thủ vệ thành trì cũng có một chút lơ là, cả đám thủ vệ tụm 5 tụm 7 ngồi quây quần bên đống lửa đang cháy bập bùng.
“ này ngươi có nghe thấy mùi gì không?” một tên thủ vệ đang ngồi uống rượu để sửi ấm nói.
“ ha ha ha ta nghe mùi cá nướng thật là thơm, mùi của lão bà ở nhà nữa. ha ha ha lâu lắm rồi ta chưa về nhà đây này!” tên thủ vệ khác hóm hỉnh nói.
Bất chợt tên thủ vệ kia đứng dậy, sau đo cầm thanh đuốc lên bắt đầu đi tuần tra, nhìn thấy vậy đám người kia cũng không có chú ý chỉ khịt mũi xem thường, sau đó bọn chúng lại tiếp tụ nói chuyện và uống rượu.
“A!!!!!” một tiếng hét thảm vang lên,đó chính là tiếng hét của tên thủ vệ ban nãy. Lúc này đám người kia mới chợt giật mình.. ngay lập tức phát lệnh báo động. nhưng lúc này đã quá muộn, đại quân hung thú đả áp sát tường thành.
“ầm! ầm! ầm!” tiếng trống trận không ngừng vang lên, ngay lập tức 400 bộ binh cấp 4 xông ra. Đám quân đội này cực kỳ khủng bố, tường thành trong chốc lát đã được dọn sạch sẽ. sau đó là hơn 2000 cung binh cũng xông trận, bọn chúng lợi dụng địa hình và tường thành lành là thế, điên cuồng xạ kích.
Lúc này Hỏa Cung là được chú trọng nhất, đám cung binh cấp ba này tuy tầm bắn và tốc độ bắn thấp, thế nhưng sát thương lại cực lớn hơn nữa gây thêm sát thương bỏng và cháy, cực kỳ thích hợp trong việc phòng thủ thành trì và chống lại hung thú.
Tuy sức chiến đấu của bọn họ vô cùng cường hãn, thế nhưng đoàn quân yêu thú quá đông, hết đàn này tới đàn khác, hết lớp này tới lớp khác liên miên không dứt.
Và thề lực quân sĩ có hạn, bọn họ tuy là NPC nhưng cũng có điểm thể lực của mình, nếu tiêu hao quá nữa sẽ giảm 30% sức chiến đấu. tiêu hao hết 7 phần sức chiến đầu chỉ còn 20%. Nếu tiêu hao hết thì hẳn sẽ tử vong.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
/150
|