Triệu cữu công nhìn Trình Đại và Trình Nhị dập đầu cho mình, không biết trong lòng nghĩ cái gì.
Năm đó đều là chúng ta sai rồi, ta nói gì cũng đã trễ, chỉ có thể sửa sai lầm như vậy thôi. Hiện tại chúng ta tuổi một bó to, cũng không có ý nghĩ khác, chỉ hy vọng bọn nhỏ có thể được sống tốt. Đây là tích cóp của ta, nếu ngươi không ngại, chúng ta mua lại nhà cũ trước kia. Ngươi cũng yên tâm, về sau chúng ta cũng không sang đây tìm ngươi gây phiền toái, về phần mộ phần của nương ta, chúng ta cũng đồng ý dời đi. Tư thái hạ đủ thấp, từng tuổi như vậy còn phải dập đầu nhận sai. Triệu thị ở một bên hừ lạnh, chẳng qua bà cũng nói không lời gì khó nghe, lúc trước chuyện đó là kế mẫu làm, tuy rằng không có quan hệ gì với hai người này, nhưng đó là kế mẫu lại vì hai người bọn họ.
Hiện tại người ta nhận tội, ngược lại bà không biết sao cho tốt. Chẳng lẽ thật sự đuổi tận giết tuyệt người ta? Triệu thị tự nhận là vẫn làm không được tới nông nỗi kia, bà chỉ muốn là như ý mà thôi.
Trước kia thì ngóng trông hai người này dập đầu nhận tội cho mình, hiện tại cũng có được rồi, lại không biết nói làm sao, không khỏi nhìn huynh đệ nhà mình một chút. Triệu cữu công nói: Các ngươi đã nói như vậy, vậy tiền này ta đều nhận, nhưng mà các ngươi viết cho ta một giấy chứng nhận, chứng minh nhà hiện tại các ngươi ở là Triệu Dân ta, bây giờ là ta không cần, các ngươi dùng tiền mua lại. Còn phải để cho người cả thôn biết mới được. Mặt mũi là phải lấy, tuy rằng mấy gian phòng ở kia không đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng mà trước kia còn không phải vì vấn đề phòng ở thuộc sở hữu của ai mới nháo ra nhiều chuyện như vậy sao? Ông không cần là không cần, nhưng cũng không nói phòng ở này vốn của Trình Đại và Trình Nhị bọn hắn.
Trình Đại cắn răng một cái, nói: Được! Như vậy về sau mọi người cũng phân chia rõ ràng, cũng tốt! Tuy rằng đủ mất mặt, nhưng mà chuyện này có mất mặt hơn dập đầu nhận tội sao? Hắn ngay cả cái này cũng đã làm, còn sợ cái khác? Xem ra mình đã đoán đúng rồi, Triệu Dân càng hận là người Triệu gia bỏ đá xuống giếng.
Việc này cứ như vậy mà hiểu rõ, Triệu Dân đưa tiền cho Triệu thị, Triệu thị vội chối từ: Dân oa tử, tiền này hẳn là của đệ, ta sao có thể lấy? Lần đầu tiên thấy Triệu thị có tiền không lấy, nếu Vương Phúc Nhi thấy được, khẳng định là rất khiếp sợ.
Đại tỷ, tỷ cầm, đệ có lỗi với tỷ nhiều năm như vậy, cho tỷ bị nhiều ủy khuất như vậy, chút tiền ấy đệ cũng vậy vì cho tỷ hết giận. Hiện tại chúng ta dễ chịu, tiền cũng lấy vào tay, nên cái gì cũng cao hứng. Vốn đệ sẽ không tính lấy cái nhà kia, chỉ là nghe những người đó bởi vì chuyện nhà cửa mà bắt nạt tỷ, đệ còn muốn bán nhà đi, còn làm cho người ta biết là Triệu Dân ta không cần mới bán đi. Hiện tại là chúng ta chiếm thượng phong, vậy là mạnh hơn cả. Chờ đệ sửa xong mộ phần của cha nương, đệ đón đại tỷ đi tới nhà của đệ chơi.
Triệu thị vội xua tay: Tỷ lớn tuổi rồi, đi cũng không đặng, không đi xa nhà được, đệ cũng đừng ép buộc tỷ, nếu đệ nhớ tỷ, thì ở lại lâu một chút, đại tỷ cả đời xem như không rời được nơi này.
Bên kia quả nhiên là không có đạt thành nhất trí, sau đó đám người Triệu thúc công biết Triệu Dân không chỉ có lấy lại phòng ở, còn để cho Trình Đại Trình Nhị ra tiền thì biết là có chuyện xấu, lại biết là Trình Đại Trình Nhị chủ động đi tìm Triệu Dân, lại cảm thấy xong rồi xong rồi.
Triệu Dân thỉnh người đến sửa mộ phần cha nương, mà Trình Đại Trình Nhị cũng dời mộ phần nương bọn họ đi ra ngoài. Đám người Triệu lão đại mặc kệ, không cho đám người Triệu Dân khởi công, còn lấy trưởng bối Triệu gia nói chuyện. Triệu cữu công cũng không nhập nhằng nước đôi, trực tiếp từ huyện nha mời vài bộ khoái, ai muốn nháo chuyện vậy trực tiếp bắt đi ra ngoài. Cho dù ông có tiền cũng dùng đến trên người làm việc cho mình, mới sẽ không dùng đến trên người đám sâu mọt đó đâu.
Ông cũng không lo lắng khi mình đi rồi, mộ phần cha nương bị người ghi hận trong lòng phá hư, bởi vì Triệu gia này còn là có người muốn nịnh bợ mình, hoặc là còn có chút hiểu lí lẽ, để cho bọn họ giúp đỡ coi sóc mộ phần, thì làm ít công to. Dù sao đến lúc đó khi đưa lễ mừng năm mới cho đại tỷ thì ông cũng nhân tiện đưa một phần cho bọn hắn cũng thì tốt rồi, có củ cà rốt này, cũng không tin con lừa không kéo cối xay!
Hơn nữa nếu ai dám phá hư mộ phần cha nương, vậy thì bọn họ cứ chờ coi, trước giết gà dọa khỉ làm cho bọn họ nhìn xem, cho nên nói có tiền thật tốt, có thể vênh váo tận trời! Hơn nữa nhân duyên quan hệ giao tế, lại thỏa mãn như ý.
Làm xong chuyện đại sự này, Triệu cữu công nghĩ Triệu Minh Vũ còn có việc học trong người, nên thương lượng phải đi, nhưng mà rốt cuộc luyến tiếc cả nhà đại tỷ, nên lại ở thêm một đoạn thời gian. Trong lúc đó, cả nhà Vương Mai Hoa có trở về, Triệu cữu công cũng cho lễ gặp mặt. Vương Mai Hoa nghe nhị tẩu nói Triệu Minh Vũ kia tốt, cũng
/176
|