Con Kia !.. Mày Là Trai Hay Gái??? (Come Back Home 2)

Chương 18

/34


Tiểu Minh lờ mờ tỉnh dậy, đôi lông mày thanh tú nhíu lên cố nhìn xung quanh, thật sự là nó chã thấy được gì ngoài màu đen bao trùm khắp nơi, nó ko thích bóng tối chút nào thế mà lại bị quoáng gà nữa chứ, thật là khổ...

Cố gắng mò mẫn kiếm một điểm tựa gần đó,Tiểu Minh bước xuống nền nhà, chân Tiểu Minh nhói lên đau buốt, nó cố gắng cắn chặt môi rồi tiếp tục bước

''....choang......''

Tiểu Minh hốt hoảng ngã xuống nền nhà, hình như nó vừa va vào cái gì đó thì phải, cố gắng bặm chặt môi để ko bật ra tiếng khóc, thật sự bây giờ nó rất sợ

Ngay lập tức, cái đèn ở trần nhà được bật sáng lên chói lóa, khiến cho Tiểu Minh cũng phải lấy tay mắt lại, nước mắt vẫn cứ rơi

_ Cô ko sao chứ? - Vũ Khang ko biết từ đâu, chạy đến lại gần bên Tiểu Minh, hốt hoảng hỏi

_ Huhu, tôi muốn về nhà, tôi sợ - Tiểu Minh khóc nấc lên, ôm chặt lấy Vũ Khang bám víu, quên mất hình tượng của mình

_ Không...ko sao chứ?? Này đừng sợ, sẽ ko sao đâu mà... Nín đi - Vũ Khang ngạc nhiên, nhưng rồi cũng thở dài, vỗ lấy bờ vai đang run bần bật kia

Sau khi thấy Tiểu Minh đã bình tĩnh phần nào, Vũ Khang mới từ từ nới lỏng vòng tay của nó ra, vòng tay qua eo nó, bế Tiểu Minh lên giường

_ Đồ ngốc, chân cô rỉ máu ra rồi kìa, đúng là đồ cứng đầu, đang yên đang lành đi xuống giường làm gì?

Tiểu Minh ngước đôi mắt của mình lên nhìn Vũ khang im lặng, nó cảm thấy thật sự rối bời

_ Thôi, ngồi yên đấy, để tôi đi lấy bông băng và thuốc - Vũ Khang chậc lưỡi rồi nhanh chóng lại bên tủ đồ lấy thuốc và bông băng

Tiểu Minh nhìn từng cử chỉ quan tâm của Vũ Khang mà lòng có cảm giác gì đó rất lạ

Sau khi băng lại vết thương ở chân cho Tiểu Minh xong xuôi, Vũ Khang vươn vai, ngáp một cái rồi đứng lên bước ra khỏi phòng

Tiểu Minh bỗng hốt hoảng hét toáng lên :

_ NÀYYY

_ Có chuyện gì thì để mai nói, tôi buồn ngủ lắm rồi

_ Tôi...tôi sợ, anh ở lại đây được ko.. - Tiểu Minh nén giọng, nói thật nhỏ, thật sự thì mất mặt kinh khủng

_ Gì cơ??? , ha cô có phải là con gái ko đấy, ko tôi làm gì cô àh- Vũ Khang cười ẩn ý

_ Anh điên àh, tôi là...(con trai).... Àh ko... Tôi ko cần nữa - Tiểu Minh vội che miệng, mém nữa là tiêu rồi

_ Cô mau ngủ đi, tôi sẽ ngủ ở salong đằng kia, thế là yên tâm nhé - Vũ Khang cười dịu dàng, anh cũng ko hiểu vì sao mình lại có một cảm giác đặc biệt với cô gái nhỏ này nữa

_ Thế anh đừng tắt điện trước khi tôi ngủ đc ko, tôi bị quoáng gà, nên tôi sợ....

_Lôi thôi quá, thế thì mau ngủ đi, tôi còn phải ngủ nữa - Vũ Khang chép miệng rồi bước lại gần giường Tiểu Minh, ngồi cạnh chiếc ghế đầu giường, để Tiểu Minh an tâm hơn

Nó nhìn Vũ Khang, cười híp mí, rồi từ từ nằm xuống, nhắm mắt lại từ từ chìm vào giấc ngủ.....


/34

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status