Có điều Dương Công Độ lại nhìn Sở Hưu cười nói: “So với thân phận Mai thánh nữ, ta lại tờ mò về ngươi nhiều hơn.
Sở Hưu, ngươi lừa gạt toàn bộ giang hồ, có lẽ không ai ngờ hạng nhất Long Hổ Bảng cùng hạng nhì Long Hổ Bảng lại cùng là một người
Chỉ có điều cho dù ngươi làm việc kín kẽ đến đâu đi nữa, cuối cùng vẫn lưu lại chút dấu vết.
Ngày trước ngươi bị Thiên Tội đà chủ tiền nhiệm Thanh Long Hội Đoàn Thiên Lang truy sát, đã từng giả mạo người của Long Ky Cấm Quân. Chuyện này chỉ có số ít người biết, nhưng không mấy ai để ý.
Mãi tới khi ta giúp thái tử điện hạ quản lý một phần Long Ky Cấm Quân mới biết ngươi đã từng giá mạo Long Ky Cấm Quân cầu viện Bạch Hổ Đường. Mà lúc đó đường chủ phân đường Bạch Hổ Đường đã chết, những người còn lại thực lực quá yếu, không có trách nhiệm cũng chẳng có tâm tình truy cứu ngươi
Nhưng ta là người rất hiếu kỳ, ta cố tình gọi những người sống sót của phân đường Bạch Hổ Đường đó tới, cuối cùng mới biết khi ngươi giả mạo Long Kỵ Cẩm Quân, cái tên ngươi sử dụng chính là Lâm Diệp!”
Sở Hưu mặt không biểu cảm nói: "Trên giang hồ người trùng tên nhiều lắm, ta tủy ý đặt một cái tên mà thôi, có gì lạ?”
Dương Công Độ lắc đầu nói: "Đương nhiên không, có gì lạ. Nếu những người khác biết chuyện này chắc chân sẽ nghĩ theo hướng trùng hợp.
Nhưng ta lại khác. Ta có bệnh đa nghi rất nặng cũng là người vô cùng hiếu kỳ. Cho nên ta cố ý rất nhiều tư liệu về ngươi.
Văn câu nói đó thôi, dưới vầng mặt trời này nào có ai thật sự tàng hình được. Ngươi và Lâm Diệp có quá nhiều điểm tương tự.
Một số thói quen ăn nói, một số hành động cử chỉ, tất cả đều rất giống.
Chỉ cần là nơi ngươi xuất hiện, Lâm Diệp sẽ không xuất hiện, ngược lại cũng vậy.
Ta đã tìm không ít võ giả từng vào Tiểu Phàm. Thiên hỏi thăm. Ngươi và Lâm Diệp trước nay chưa từng xuất hiện đồng thời, kế cả lúc cuối những tuấn kiệt Long Hổ Bảng tề tụ giao chiến với Trương Thừa Trinh, thân phận Lâm Diệp cũng không xuất hiện.
Còn nữa, mỗi lần Lâm Diệp bị thương, Sở Hưu ngươi đều phải bế quan. Ta đã thăm dò được thời gian làm việc cùng nghỉ ngơi của ngươi từ miệng những bộ khoái đất Quan Tây, cực kỳ giống Lâm Diệp kia.
Một lần là trùng hợp, nhiều lần trùng hợp như vậy còn là trùng hợp không?
Sở Hưu hay Lâm Diệp, nếu luận khả năng đóng kịch, ngươi còn cao minh hơn vị Mai thánh nữ kia nhiều!”
Sở Hưu thở dài một hơi, không ai bán đứng y, hóa ra là tự y lộ ra chân tướng.
Có điều chuyện này cũng rất bất đắc dĩ. Đúng như Dương Công Độ đã nói, dưới ánh mặt trời nào có ai thật sự tàng hình được? Sở Hưu cho dù làm việc cẩn thận đến đâu cũng khó tránh khỏi để lại chút dấu vết.
biệt là lúc trước khi y chọn dùng tên giá Lâm Diệp, đây là lựa chọn vô thức của Sở Hưu, dù sao đây cũng là cái tên y dùng mấy chục năm trong kiếp trước.
Hơn nữa bên phía Bạch Hổ Đường y cũng chẳng cách nào khống chế. Khi y nghe tin đường chủ Bạch Hổ Đường đã chết, Sở Hưu còn tưởng mọi chuyện đã qua đi. Thực tế bất luận Bạch Hổ Đường hay Long Kỵ Cấm Quân đều không nghĩ tới chuyện tra cứu tỉ mỉ. Ai mà ngờ Dương Công Độ này lại tò mò đến vậy, một chút xíu dấu vết cũng không bỏ qua, còn tra thắng tới thân phận Sở Hưu.
Dương Công Độ nheo mắt nhìn Quan Tư Vũ, trầm giọng nói: “Quan đường chủ, ngươi giữ được một Mai Khinh Liên, còn một Sở Hưu cũng là Lâm Diệp, ngươi giữ được sao?
Một là thánh nữ Âm Ma Tông, một là tân tú trong nhánh Ẩn Ma vừa nổi danh giang hồ vì thủ đoạn cay nghiệt. Quan Trung Hình Đường sắp thành một ma quật rồi đấy!”
Thân phận Sở Hưu lộ ra, thật ra Quan Tư Vũ kinh hãi không ít hơn những người khác, vì hẳn cũng không ngờ Sở Hưu lại là người trong Ma đạo, hơn nữa còn là Lâm Diệp.
Quan Tư Vũ có thể phát hiện ra thân phận Mai Khinh Liên là do Mai Khinh Liên chủ động dùng Xá Nữ Đại Pháp với Quan Tư Vũ.
Nhưng trước mặc Quan Tư Vũ, Sở Hưu lại không để lộ sơ hở gì.
Hơn nữa, Sở Hưu chính thức gia nhập nhánh Ấn Ma là lúc hẳn đang điều tra về vụ án Thu Chấn Thanh của Phi Mã Mục Trường, kết bạn cùng Lục tiên sinh.
Cho nên ban đầu Sở Hưu thật sự không liên quan gì tới nhánh Ẩn Ma.
Mặc dù Quan Tư Vũ cũng cảm giác được Mai Khinh Liên đang giúp Sở Hưu, nhưng theo Quan Tư Vũ, Mai Khinh Liên chỉ vì muốn có nhiều quyền lên tiếng hơn trong Quan Trung Hình Đường nên mới định nâng đỡ những thế lực sau lưng không có bối cảnh phức tạp, bản thân cũng không có thâm niên quá lâu như Sở Hưu thượng vị. Hẳn thật sự không nghĩ tới chuyện Sở Hưu cũng là người trong Ma đạo.
Phương Sát ở bên cạnh từ khi Quan Tư Vũ xuất thủ đã đờ đẫn ra, lúc này mới như hồi phục tinh thần, căm tức nhìn Dương Công Độ nói: “Sở Hưu cũng là người trong giới Ma đạo? Sao ngươi không nói với ta?”
Chuyện này Dương Công Độ lừa cả hẳn, bằng không Phương Sát đã chẳng nói mấy lời đó với Sở Hưu lúc chưa họp bàn.
Dương Công Độ thản nhiên nói: “Nếu ta nói hết ra làm sao ngươi dám nói hết mọi chuyện ra trước đám đông cơ chứ? E là ngươi sẽ âm thăm báo cáo chuyện này cho Quan Tư Vũ phải không? Nếu thế làm sao làm lớn chuyện cho được?”
Gương mặt Phương Sát lộ vẻ giận dữ, hẳn biết mình bị tên Dương Công Độ này lợi dụng.
Trong suy nghĩ của Phương Sát, vạch trăn thân phận của Mai Khinh Liên chỉ là thanh trừ một khối u ác tính đối với Quan Trung Hình Đường, không phải đại sự gì. Nội bộ Quan Trung Hình Đường có thể tự giải quyết
Nhưng Sở Hưu lại khác, mặc dù chưa tới tông sư võ đạo nhưng danh tiếng y trên giang hồ rất lớn, mọi chuyện càng khó giải quyết
Phương Sát không phải kẻ ngụ, hẳn không thật sự muốn hủy diệt Quan Trung Hình Đường, cho nên nếu biết thân phận Sở Hưu chắc chắn hẳn sẽ âm thăm nói cho Quan Tư Vũ chứ không phải nói toạc ra nơi đông người.
Từ ban đầu Dương Công Độ đã lợi dụng hắn làm to chuyện!
Quan Tư Vũ ánh mắt lạnh lẽo nhìn Dương Công Độ nói: "Nói đi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Dương Công Độ danh hiệu là Độc Long Sĩ, thủ đoạn tàn nhẫn, không lợi không làm. Hắn làm chuyện gì chắc chắn đều có mục đích.
Lần này hẳn ném hết tất cả những thứ xấu xa của Quan Trung Hình Đường ra ngoài, ngoại trừ làm hại Quan Trung Hình Đường, hại người không lợi mình, . Đọc
/1050
|