Các cô mơ ước tất cả những thứ mà Đoàn Lê Nguyên có đã không phải là ngày một ngày hai.
Bây giờ rốt cuộc cơ hội đã tới, làm sao có thể bỏ qua được? Hôm nay, ba nhà Đoàn Trịnh Trương lấy lý do là mở cuộc họp gia đình để mời Đoàn Lê Nguyên và bé Quân tới.
Mặc dù Dương Hạo Quân có sắp xếp vệ sĩ đi theo bên người Đoàn Lê Nguyên, nhưng đây là hai nhà Đoàn Trịnh, cho nên cũng không có để ý nhiều.
Bên trong nhà tổ của nhà họ Đoàn, Đoàn Lê Nguyên và bé Quân vừa tới.
Một đám người lập tức xông đến.
Mọi người hùng hổ xông lên, như thể là muốn thẩm vấn ba vòng vậy.
Lúc này Đoàn Lê Nguyên mới cảm thấy mọi chuyện không ổn! Rất nhanh, mấy người Đoàn Văn Chấn và Ngô Thị Lan đi tới.
Trong đó còn có ông nội và bố mẹ của Trương Phúc Long.
Sau đó đi vào chủ đề...
"Nói ra thì đúng thật là phải cảm ơn Lê Nguyên mài Nếu không thì ba nhà chúng ta đã không có cơ hội gặp mặt nhau rôi, huống chỉ là bây giờ còn chung sống hòa hợp như vậy!" Ngõ Thị Lan cười nói.
Nhưng ngay sau đó bà lại chuyển chủ đề nói: "Hôm nay mọi người đều là người một nhà, tất nhiên là sẽ liên hiệp phát triển.
Chúng ta cũng đã thương nghị qua, quyết định để tất cả sản nghiệp và tài nguyên quan hệ của nhà họ Đoàn, nhà họ Trương và nhà họ Trịnh kết hợp lại ở chung một chỗ để phát triển, do mấy lão già chúng ta nắm trong tay!" "Được! Chúng ta kiên quyết ủng hộ!”
Mấy người thế hệ sau của nhà họ Đoàn, nhà họ Trịnh cùng với nhà họ Trương lập tức ủng hộ.
"Như vậy thì sẽ giúp ba nhà càng trở nên vững mạnh đi! Đây cũng là nguyện vọng của mấy lão già chúng ta!" "Tôi hy vọng không lâu sau, vừa nhắc tới biên giới phía nam của Lạc Việt, mọi người đều chỉ sẽ lập tức nghĩ đến ba nhà chúng ta!”
"Lê Nguyên cháu cảm thấy như thế nào?" Ánh mắt của mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Đoàn Lê Nguyên.
Lúc này mới đến trọng tâm của cuộc họp.
Đoàn Lê Nguyên gật đầu một cái: "Đây là chuyện rất tốt! Cháu cũng ủng hộ!”
"Em gái, ủng hộ cũng không thể chỉ nói bằng miệng là được! Phải dùng hành động thực tế để chứng minh! Vì sự phát triển của gia tộc, tôi nguyện ý đống góp hết tất cả tài sản riêng và tài nguyên quan hệ của bản thân!" Trịnh Quân Nga nói.
"Đúng vậy, tôi cũng nguyện ý lấy hết tất cả ra ủng hộ!" Đoàn Hồng Hải ủng hộ.
"Tôi cũng vậy!"
- -------------------
Bây giờ rốt cuộc cơ hội đã tới, làm sao có thể bỏ qua được? Hôm nay, ba nhà Đoàn Trịnh Trương lấy lý do là mở cuộc họp gia đình để mời Đoàn Lê Nguyên và bé Quân tới.
Mặc dù Dương Hạo Quân có sắp xếp vệ sĩ đi theo bên người Đoàn Lê Nguyên, nhưng đây là hai nhà Đoàn Trịnh, cho nên cũng không có để ý nhiều.
Bên trong nhà tổ của nhà họ Đoàn, Đoàn Lê Nguyên và bé Quân vừa tới.
Một đám người lập tức xông đến.
Mọi người hùng hổ xông lên, như thể là muốn thẩm vấn ba vòng vậy.
Lúc này Đoàn Lê Nguyên mới cảm thấy mọi chuyện không ổn! Rất nhanh, mấy người Đoàn Văn Chấn và Ngô Thị Lan đi tới.
Trong đó còn có ông nội và bố mẹ của Trương Phúc Long.
Sau đó đi vào chủ đề...
"Nói ra thì đúng thật là phải cảm ơn Lê Nguyên mài Nếu không thì ba nhà chúng ta đã không có cơ hội gặp mặt nhau rôi, huống chỉ là bây giờ còn chung sống hòa hợp như vậy!" Ngõ Thị Lan cười nói.
Nhưng ngay sau đó bà lại chuyển chủ đề nói: "Hôm nay mọi người đều là người một nhà, tất nhiên là sẽ liên hiệp phát triển.
Chúng ta cũng đã thương nghị qua, quyết định để tất cả sản nghiệp và tài nguyên quan hệ của nhà họ Đoàn, nhà họ Trương và nhà họ Trịnh kết hợp lại ở chung một chỗ để phát triển, do mấy lão già chúng ta nắm trong tay!" "Được! Chúng ta kiên quyết ủng hộ!”
Mấy người thế hệ sau của nhà họ Đoàn, nhà họ Trịnh cùng với nhà họ Trương lập tức ủng hộ.
"Như vậy thì sẽ giúp ba nhà càng trở nên vững mạnh đi! Đây cũng là nguyện vọng của mấy lão già chúng ta!" "Tôi hy vọng không lâu sau, vừa nhắc tới biên giới phía nam của Lạc Việt, mọi người đều chỉ sẽ lập tức nghĩ đến ba nhà chúng ta!”
"Lê Nguyên cháu cảm thấy như thế nào?" Ánh mắt của mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Đoàn Lê Nguyên.
Lúc này mới đến trọng tâm của cuộc họp.
Đoàn Lê Nguyên gật đầu một cái: "Đây là chuyện rất tốt! Cháu cũng ủng hộ!”
"Em gái, ủng hộ cũng không thể chỉ nói bằng miệng là được! Phải dùng hành động thực tế để chứng minh! Vì sự phát triển của gia tộc, tôi nguyện ý đống góp hết tất cả tài sản riêng và tài nguyên quan hệ của bản thân!" Trịnh Quân Nga nói.
"Đúng vậy, tôi cũng nguyện ý lấy hết tất cả ra ủng hộ!" Đoàn Hồng Hải ủng hộ.
"Tôi cũng vậy!"
- -------------------
/2207
|