Dương Hạo Quân cười hỏi.
Đoàn Minh Nhân vội vàng mà không ngừng gật đầu: "Đúng đúng đúng, giết hết bọn họ!" Đoàn Minh Nhân mang bộ mặt hâm hầm nhìn mấy người Lâm Phi Dương.
Chuyện anh ta gia nhập tà ma ngoại đạo chỉ có những người này biết, chỉ cần giết hết tất cả bọn họ, sau này anh ta còn có cơ hội rửa nhục.
Nếu việc này để cho sư môn và gia tộc của anh ta biết được, anh ta chết mười lần đều không đủ.
Cho nên anh ta muốn mượn tay của Dương Hạo Quân,giết hết tất cả mọi người.
Phó Bình bọn họ đâu có không hiểu rõ sát tâm của Đoàn Minh Nhân.
Lúc này, Dương Hạo Quân đột nhiên cười: "Giết hết toàn bộ, cũng bao gồm cả anh ta sao?" Một câu khiến cả người của Đoàn Minh Nhân phát lạnh.
"Không, không phải, Tà Thần đại nhân tôi đi theo ngài, tôi là người bên phe của ngài!" Đoàn Minh Nhân vội vàng nói.
"Giết!" Dương Hạo Quân sẽ không cho loại người bại hoại như thế này cơ hội.
Giữ lại anh ta, không biết sẽ tạo thành bao nhiêu phiền toái.
"Tà Thần đại nhân.”
Cho dù Đoàn Minh Nhân la hét khản cổ.
Nhưng anh ta không thể nào xoay chuyển tình thế.
"Phụt!" Cuối cùng, một dòng máu tươi bản ra, Đoàn Minh Nhân vô lực ngã xuống.
Bọn Lâm Phi Dương đều sợ hãi.
Dương Hạo Quân quả nhiên là người sát phạt quyết đoán! "Tiểu Tà Thần, những người còn lại phải làm sao bây giờ? Đều giết hết sao?" Bên cạnh có người hỏi.
"Hử!" Câu hỏi này, khiến tim của Lâm Phi Dương và mọi người nhấc tới cổ họng.
Chết ai mà không sợ? Đặc biệt chết mà uất ức như vậy! Bọn họ đều còn rất trẻ đấy! Mọi người ánh mắt đều tập trung ở trên người của Dương Hạo Quân.
Chờ đợi quyết định của anh.
Ánh mắt của Dương Hạo Quân liếc nhìn trên mấy người Phó Bình và Ninh Y Nhiên.
Khóe miệng anh mỉm cười, trong lòng anh đã có kế hoạch.
"Hãy đưa mọi người đi trước! Kế tiếp nghe theo sắp xếp của tôi!" Nhưng dáng vẻ này của Dương Hạo Quân rơi vào trong mắt các cô, đã bị thay đổi.
/2207
|