Con Thỏ Nhỏ Không Ngoan : Cục Cưng Sinh Sai Lầm Rồi

Chương 52 - Nhảy Vào Hoàng Hà Cũng Rửa Không Sạch

/80


“Im miệng hết đi!”

Đoan Mộc Thần gầm lên một tiếng, tất cả mọi người đều phát run, Dương Hiểu Thố lại càng run, trái tim cũng muốn rụng rời!

Bốn ông già sắc mặt trầm ngâm, lắc đầu liên tục, Thần thoạt nhìn khỏe mạnh như vậy, thế nhưng… Thế nhưng… Aiz, bi ai!

Bốn người bọn họ đồng tình nhìn thoáng qua Đoan Mộc Thần, rồi sau đó lặng lẽ rời khỏi gian phòng, bọn họ có thời gian rảnh rỗi nói chuyện như vậy, tốt nhất là nên nhanh chóng đi nghiên cứu y thuật! Trị liệu quan trọng hơn!

Hơn nữa đây là việc trọng đại, một là giúp Tiểu Thố được thỏa mãn, hai là vì suy nghĩ cho huyết thống Đoan Mộc gia tộc sinh càng nhiều càng tốt!

Bốn ông già ôm lý tưởng vĩ đại trong đầu đi xuống lầu…

Mà trong phòng ngủ, Dương Hiểu Thố một mình chiến đấu, khuôn mặt nhỏ nanh của cô nhăn nhúm, đối mặt với gương mặt tuấn tú xanh mét của anh…

++++++++++++++++

Đoan Mộc Thần cố nén tức giận, chất vấn cô, “Tiểu Thố, bây giờ cô hài lòng chưa?”

“Không có, không có… Tôi thật sự không phải cố ý! Ô ô ô… Tôi không hiểu sao lại tạo thành hậu quả như vậy… Để mất thể diện, thật xin lỗi!”

Đoan Mộc Thần cau mày, câu “mất thể diện” trong miệng cô kia nghe thật chói tai!

Dương Hiểu Thố hận không thể đem tim gan mình cho người khác xem, “Chủ nhân, thật xin lỗi! Tôi sẽ bù đắp lại cho anh có được hay không? Bắt đầu từ ngày mai tôi pha cà phê nhiều hơn cho anh, mỗi lần rửa nhiều chén, báo cũng đưa nhiều hơn… Có được hay không?”

“Không được!”

“Ách… Vậy… Tôi sẽ cố gắng làm giường ấm hơn, khi anh ngủ trưa tôi sẽ giúp anh đem chăn đi phơi nắng, có được hay không a?”

“Không được!”

“Ách… Vậy… Tôi đây cũng không có cách gì nữa rồi…”

“Tiểu Thố, cô cho rằng tự ái của đàn ông dễ bồi thường lại như vậy sao?”

Cô khốn khổ chớp mắt mấy cái, “Tôi không hiểu, tôi chưa từng bồi thường cho người nào a. Anh là người đầu toe6n bị tôi thương tổn.”

Đoan Mộc Thần khóe miệng co giật, “Tôi thật vinh hạnh nha!”

Dương Hiểu Thố hèn mọn nói xin lỗi, nhưng chính cô cũng biết không gì có thể cứu vớt, “Ai… Tôi cũng không muốn… Hay là anh đi nói rõ cho bọn họ đừng hiểu lầm!”

Ngoài mặt Đoan Mộc Thần bình tĩnh nhưng từng chữ từng câu nói ra đều gõ vào lòng cô, “Tiểu Thố, cô thật là ngây thơ a, cô cho rằng bây giờ tôi đi nói với họ còn có tác dụng sao? Ở trong mắt bốn người bọn họ đơn giản là giấu đầu hở đuôi thôi.”

“A? Vậy… Tôi đây đi giúp anh đi nói rõ với họ!”

“Chứng cớ đâu? Cô có gì có sức thuyết phục bọn họ?”

“Này… Tôi cũng không biết nha… hình như bây giờ anh có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch…”

Đoan Mộc Thần bắn ánh mắt tà ác về phía cô, “Tiểu Thố, giờ chỉ có một cách có sức thuyết phục thôi…”

Anh kéo âm cuối thật dài, tựa hồ kéo dài cái bẫy, chờ Tiểu Thố tự mình nhảy xuống.

Cô lo sợ bất an hỏi, “Là cách gì?”

Đoan Mộc Thần nhẹ nhàng chớp mắt, môi mỏng ghé sát vào vành tai nhạy cảm của cô nói nhỏ, “Chúng ta làm lại một lần nữa, dùng súng thật đạn thật diễn xuất!”

/80

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status