Chương 27 : Mất trí nhớ
Còn đúng một tháng nữa là thi tốt nghiệp , khỏi phải nói rồi hắn thì chắc chắn phải tiếp quản công ty của gia đình . Ngay cả My và Duy cũng vậy chỉ có nó là giờ vẫn còn ung dung không biết nên làm gì . Nó cảm thấy mình không hợp để mà học về mấy cái quản trị kinh doanh gì gì đó nhức đầu lắm . Sau chuyện lần trước nó đã tởn tới già rồi .
Giờ thì cứ lo thi xong tốt nghiệp thì tính tiếp vậy . Dù sao cũng có một anh chồng đẹp trai lắm tiền như thế thì đâu có cần phải lo nữa chứ ha ha ha . Nó vừa nghĩ linh tinh vừa nhìn hắn cười như một con bệnh hoạn trong lớp . Hắn mặc kệ nó chả thèm nhìn cũng không thèm nói với nó câu nào .
Ra chơi , cả bọn kéo xuống căn tin . Mà hình như hôm nay căn tin vắng hơn mọi ngày thì phải .
-Hôm nay có cái gì đó là lạ đó mày – nó nhìn My .
-Mày chưa biết chuyện gì à ?
-Hửm ? Chuyện gì ? – nó nhìn My đầy ngạc nhiên .
-À , khối 11 vừa mới xuất hiện một thằng nhóc đúng chuẩn hotboy đó – Duy cười thích thú .
-Giờ cuối năm rồi còn chuyển trường sao ? Thằng nào mà rãnh vậy – nó vừa lèm bèm vừa ăn bánh .
-Tới rồi kìa – Duy chỉ tay ra sau lưng nó .
Chưa kịp quay lại đã nghe tiếng của tụi con gái hò hét . Vừa cho cái bánh vào miệng nó quay lại nhìn . Úi chà chà nhìn cũng đẹp trai dữ hen , hèn chi con gái tụi nó mê đến thế .
-Chào anh họ - Chưa kịp định hình chuyện gì thì thằng nhóc đó đã tới bên cạnh hắn cười tươi như bông làm hắn thay đổi cảm xúc 180 độ .
-Anh họ - Duy và My đồng thanh .
-Em về khi nào vậy Long ? – hắn kéo thằng nhóc ra rồi hỏi .
-Em mới về tuần trước , năn nỉ lắm ông nội mới cho em về .
-Lo mà học hành cho đàng hoàng về đây mà còn quậy đi rồi thấy – hắn không nóng không lạnh nhìn Long .
-Ẹc em biết rồi , anh đừng có khó tính như vậy . Mà … đó là chị dâu hả ? – Long chỉ vào nó .
Hắn không nói chỉ gật đầu , Long hí hửng chạy qua chỗ nó ngồi cạnh lễ phép chào nó .
-Em chào chị , em là Triệu Minh Long là em họ của anh Tuấn đó . Lần đầu gặp mặt mong chị hãy chiếu cố em dài dài nha … ( lượt bỏ mấy trăm chữ phía sau )
Và sau đó là màn giới thiếu vô cùng đặc sắc , thằng nhóc này nói nhiều vô cùng , nhưng mà nó lại rất thích thằng nhóc này mới ghê . Hai chị em nó coi bộ rất hợp với nhau thì phải . Duy và My chịu không nổi với thằng nhóc luôn . Mà nói thế nào thì Minh Long rất nghe lời hắn . Hầu như là không dám cãi lại ý hắn luôn đấy chứ .
-Em thấy Long rất nghe lời anh , bộ nó sợ anh à ?
-Anh không biết . Có lẽ là vì chuyện đó – hắn ngồi trên giường ôm lap chơi game .
-Là chuyện gì ?
-À tính nó thì nói nhiều lắm . Nghe riết cũng thấy mệt mà nó thì cứ nói hoài . Quyết tâm giải quyết nó một lần , anh ngồi nghe nó kể chuyện suốt mấy ngày liền cuối cùng nó bị đau họng giờ thì gặp anh không dám nói nhiều nữa rồi .
Nó bật cười thích thú , lại đang suy nghĩ gì đó . Hắn tắt máy để cái lap sang một bên . Cầm lấy cái gối bên cạnh ném vào người nó . Giật mình quay sang nhìn hắn hét to .
-Anh làm gì vậy ?
-Đừng có mà suy nghĩ linh tinh nữa , lo cho em trước đi . Thi tốt nghiệp xong ở nhà làm osin cho tôi .
-Đừng có mà mơ – nó lấy gối quánh vào người hắn . Hắn cũng chẳng chịu thua , cuối cùng hai đứa nó đâm quánh lộn ì xèo . Vậy đấy , người ta bảo có câu yêu nhau lắm cắn nhau đau mà ha ha .
Bắt đầu căng não ra học và học . Đúng là cuối năm cấp ba mệt thật chứ . Lớp nó giờ ai cũng chú tâm ôn thi . Nó cũng bắt đầu lao đầu vào đống sách vở . Hôm nay tính rủ hắn đi nhà sách cuối cùng hắn lại bỏ nó bơ vơ . Ba nhờ hắn làm chút việc rồi bởi vậy có mình nó lủi thủi như con tự kỷ buồn chết mất thôi .
Lượn lờ trong nhà sách mấy tiếng cuối cùng nó cũng mua được mấy quyển ưng ý . Đa số toàn về y học , mấy cuốn sách nghiên cứu về não người rồi mấy bộ phận trên người ý . Nhìn sơ qua cũng thấy đau đầu chứ nói gì là đọc hết .
Ra khỏi nhà sách , nó tàn tàn đi về chỗ để xe . Mà tự nhiên lại thèm bánh kem ghê luôn . Nghĩ là làm nó quay đầu đi mua bánh kem trước đã . Băng qua cái hẻm nhỏ này là tới tiệm bánh nên nó rẻ vào trong hẻm .
Không biết có phải do nó đa nghi quá không chứ hình như có người đang theo sau lưng nó . Quay lại nhìn thì không thấy ai . Đi được hơn nữa đoạn đường vẫn là có cảm giác hình như có ai theo mình . Lần này chưa kịp quay lại thì nó đã bị đánh ngất từ phía sau , mấy cuốn sách trên tay nó rơi xuống , nó cũng ngã nhào ra đất không còn biết trời trăng gì nữa rồi . Bất tỉnh hoàn toàn .
Có cái mùi gì đó rất quen , không biết là gì nhỉ ? từ từ mở mắt , nhìn mọi thứ xung quanh toàn là màu trắng . Ngó sang bên cạnh có một người đang nhìn nó chằm chằm .
-Đây là đâu ?
-Bệnh viện . Em không sao chứ ?
-Không … không sao . Mà anh … là ai ?
Hắn ngây người nhìn nó , mọi người từ ngoài bước vào . Mẹ , Huy , Minh Long , Duy và My đi tới nhìn thấy nó tỉnh thì vui mừng .
-Cuối cùng con cũng tỉnh rồi – mẹ nó ngồi xuống cạnh nó .
-Có chuyện gì xảy ra với con vậy ?
-Con bị người ta đánh bất tỉnh ngoài đường cũng may có Minh Long em họ Tuấn cứu con .
-Chị tỉnh lại là may lắm rồi – Minh Long đi tới chỗ nó .
-Mẹ … hai người đó là ai vậy ? – nó chỉ vào hắn và Minh Long .
-Hả ? con nói gì vậy ? Anh Tuấn là chồng con mà . Tụi con kết hôn lâu rồi mà .
-Chồng ? … kết hôn ? – nó nhăn trán nhìn hắn .
-Ba con nói , chị ấy bị đánh vào đầu có thể tạm thời sẽ bị mất một phần ký ức nào đó – Duy tiến tới chỗ nó .
Mọi người im lặng nhìn nó , nó thì nhìn hắn . Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy . Cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc nó và hắn có thể sống vui vẻ với nhau . Nhưng tại sao , là ai đã làm nó ra nông nổi này . Hắn nhất định sẽ tìm cho ra người đó . Đụng tới nó tức là đã đụng tới hắn , tuyệt đối không thể tha thứ cho kẻ đó .
Còn đúng một tháng nữa là thi tốt nghiệp , khỏi phải nói rồi hắn thì chắc chắn phải tiếp quản công ty của gia đình . Ngay cả My và Duy cũng vậy chỉ có nó là giờ vẫn còn ung dung không biết nên làm gì . Nó cảm thấy mình không hợp để mà học về mấy cái quản trị kinh doanh gì gì đó nhức đầu lắm . Sau chuyện lần trước nó đã tởn tới già rồi .
Giờ thì cứ lo thi xong tốt nghiệp thì tính tiếp vậy . Dù sao cũng có một anh chồng đẹp trai lắm tiền như thế thì đâu có cần phải lo nữa chứ ha ha ha . Nó vừa nghĩ linh tinh vừa nhìn hắn cười như một con bệnh hoạn trong lớp . Hắn mặc kệ nó chả thèm nhìn cũng không thèm nói với nó câu nào .
Ra chơi , cả bọn kéo xuống căn tin . Mà hình như hôm nay căn tin vắng hơn mọi ngày thì phải .
-Hôm nay có cái gì đó là lạ đó mày – nó nhìn My .
-Mày chưa biết chuyện gì à ?
-Hửm ? Chuyện gì ? – nó nhìn My đầy ngạc nhiên .
-À , khối 11 vừa mới xuất hiện một thằng nhóc đúng chuẩn hotboy đó – Duy cười thích thú .
-Giờ cuối năm rồi còn chuyển trường sao ? Thằng nào mà rãnh vậy – nó vừa lèm bèm vừa ăn bánh .
-Tới rồi kìa – Duy chỉ tay ra sau lưng nó .
Chưa kịp quay lại đã nghe tiếng của tụi con gái hò hét . Vừa cho cái bánh vào miệng nó quay lại nhìn . Úi chà chà nhìn cũng đẹp trai dữ hen , hèn chi con gái tụi nó mê đến thế .
-Chào anh họ - Chưa kịp định hình chuyện gì thì thằng nhóc đó đã tới bên cạnh hắn cười tươi như bông làm hắn thay đổi cảm xúc 180 độ .
-Anh họ - Duy và My đồng thanh .
-Em về khi nào vậy Long ? – hắn kéo thằng nhóc ra rồi hỏi .
-Em mới về tuần trước , năn nỉ lắm ông nội mới cho em về .
-Lo mà học hành cho đàng hoàng về đây mà còn quậy đi rồi thấy – hắn không nóng không lạnh nhìn Long .
-Ẹc em biết rồi , anh đừng có khó tính như vậy . Mà … đó là chị dâu hả ? – Long chỉ vào nó .
Hắn không nói chỉ gật đầu , Long hí hửng chạy qua chỗ nó ngồi cạnh lễ phép chào nó .
-Em chào chị , em là Triệu Minh Long là em họ của anh Tuấn đó . Lần đầu gặp mặt mong chị hãy chiếu cố em dài dài nha … ( lượt bỏ mấy trăm chữ phía sau )
Và sau đó là màn giới thiếu vô cùng đặc sắc , thằng nhóc này nói nhiều vô cùng , nhưng mà nó lại rất thích thằng nhóc này mới ghê . Hai chị em nó coi bộ rất hợp với nhau thì phải . Duy và My chịu không nổi với thằng nhóc luôn . Mà nói thế nào thì Minh Long rất nghe lời hắn . Hầu như là không dám cãi lại ý hắn luôn đấy chứ .
-Em thấy Long rất nghe lời anh , bộ nó sợ anh à ?
-Anh không biết . Có lẽ là vì chuyện đó – hắn ngồi trên giường ôm lap chơi game .
-Là chuyện gì ?
-À tính nó thì nói nhiều lắm . Nghe riết cũng thấy mệt mà nó thì cứ nói hoài . Quyết tâm giải quyết nó một lần , anh ngồi nghe nó kể chuyện suốt mấy ngày liền cuối cùng nó bị đau họng giờ thì gặp anh không dám nói nhiều nữa rồi .
Nó bật cười thích thú , lại đang suy nghĩ gì đó . Hắn tắt máy để cái lap sang một bên . Cầm lấy cái gối bên cạnh ném vào người nó . Giật mình quay sang nhìn hắn hét to .
-Anh làm gì vậy ?
-Đừng có mà suy nghĩ linh tinh nữa , lo cho em trước đi . Thi tốt nghiệp xong ở nhà làm osin cho tôi .
-Đừng có mà mơ – nó lấy gối quánh vào người hắn . Hắn cũng chẳng chịu thua , cuối cùng hai đứa nó đâm quánh lộn ì xèo . Vậy đấy , người ta bảo có câu yêu nhau lắm cắn nhau đau mà ha ha .
Bắt đầu căng não ra học và học . Đúng là cuối năm cấp ba mệt thật chứ . Lớp nó giờ ai cũng chú tâm ôn thi . Nó cũng bắt đầu lao đầu vào đống sách vở . Hôm nay tính rủ hắn đi nhà sách cuối cùng hắn lại bỏ nó bơ vơ . Ba nhờ hắn làm chút việc rồi bởi vậy có mình nó lủi thủi như con tự kỷ buồn chết mất thôi .
Lượn lờ trong nhà sách mấy tiếng cuối cùng nó cũng mua được mấy quyển ưng ý . Đa số toàn về y học , mấy cuốn sách nghiên cứu về não người rồi mấy bộ phận trên người ý . Nhìn sơ qua cũng thấy đau đầu chứ nói gì là đọc hết .
Ra khỏi nhà sách , nó tàn tàn đi về chỗ để xe . Mà tự nhiên lại thèm bánh kem ghê luôn . Nghĩ là làm nó quay đầu đi mua bánh kem trước đã . Băng qua cái hẻm nhỏ này là tới tiệm bánh nên nó rẻ vào trong hẻm .
Không biết có phải do nó đa nghi quá không chứ hình như có người đang theo sau lưng nó . Quay lại nhìn thì không thấy ai . Đi được hơn nữa đoạn đường vẫn là có cảm giác hình như có ai theo mình . Lần này chưa kịp quay lại thì nó đã bị đánh ngất từ phía sau , mấy cuốn sách trên tay nó rơi xuống , nó cũng ngã nhào ra đất không còn biết trời trăng gì nữa rồi . Bất tỉnh hoàn toàn .
Có cái mùi gì đó rất quen , không biết là gì nhỉ ? từ từ mở mắt , nhìn mọi thứ xung quanh toàn là màu trắng . Ngó sang bên cạnh có một người đang nhìn nó chằm chằm .
-Đây là đâu ?
-Bệnh viện . Em không sao chứ ?
-Không … không sao . Mà anh … là ai ?
Hắn ngây người nhìn nó , mọi người từ ngoài bước vào . Mẹ , Huy , Minh Long , Duy và My đi tới nhìn thấy nó tỉnh thì vui mừng .
-Cuối cùng con cũng tỉnh rồi – mẹ nó ngồi xuống cạnh nó .
-Có chuyện gì xảy ra với con vậy ?
-Con bị người ta đánh bất tỉnh ngoài đường cũng may có Minh Long em họ Tuấn cứu con .
-Chị tỉnh lại là may lắm rồi – Minh Long đi tới chỗ nó .
-Mẹ … hai người đó là ai vậy ? – nó chỉ vào hắn và Minh Long .
-Hả ? con nói gì vậy ? Anh Tuấn là chồng con mà . Tụi con kết hôn lâu rồi mà .
-Chồng ? … kết hôn ? – nó nhăn trán nhìn hắn .
-Ba con nói , chị ấy bị đánh vào đầu có thể tạm thời sẽ bị mất một phần ký ức nào đó – Duy tiến tới chỗ nó .
Mọi người im lặng nhìn nó , nó thì nhìn hắn . Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy . Cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc nó và hắn có thể sống vui vẻ với nhau . Nhưng tại sao , là ai đã làm nó ra nông nổi này . Hắn nhất định sẽ tìm cho ra người đó . Đụng tới nó tức là đã đụng tới hắn , tuyệt đối không thể tha thứ cho kẻ đó .
/31
|