Chương 4 : Xung đột
Bóng đen âm trầm đột ngột xuất hiện trước mặt Yue , tử thần khanh khách cười nâng lên liêm đao về phía Hideoki vung xuống ; sau đó đem cuốn sổ nhỏ giấu trong áo choàng đen ra ghi lại vài chữ :
Hideoki Samaki tử vong do trúng độc thuốc. Hưởng thọ 47 tuổi.
Yue chứng kiến mọi chuyện chỉ nhíu mày thôi. Giết người vì hận, giết người vì yêu , có đôi khi giết người chẳng vì một lý do gì trong hư vô không gian cô đã thấy rất nhiều. Có trách thì trách con người quá mức yếu nhược bị cảm xúc chi phối khống chế . Yêu – hận cuối cùng cũng chỉ là một lý do mà thôi.
Khi tử thần biến mất cũng là lúc Yue tỉnh lại, đầu cô đau như búa bổ . Theo thói quen, Yue nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ trời vẫn mưa tầm tã , gió lạnh thổi vào làm tấm rèm cửa bay lên, bầu trời âm trầm nặng nề vần vũ không một tia sáng lọt vào trong tầm mắt cô. Các vết thương đã dần phục hồi không còn quá nghiêm trọng, Yue không cần phải ăn cháo loãng nữa , mỗi ngày Hattori Akito đều đem tới cặp lồng đựng thức ăn cho cô mà tác giả của những món ăn ấy – Hattori phu nhân lại chẳng thể nào tới bệnh viện .
Tin tức cô được Hattori gia tộc nhận nuôi đã sớm được truyền tới . Đối với việc này cô hoàn toàn không có ý kiến . Mỗi ngày đều thấy một mặt than nghiêm túc có đôi khi còn mặc nguyên cảnh phục tới đưa cơm Yue chỉ thấy thế giới này thật không chân thật.
Hattori Akito tuy rằng ít nói nhưng không thể phủ nhận anh ta rất nghiêm túc trong việc chăm sóc cô. Mỗi ngày đúng giờ đều đặn đưa cơm cùng cô ăn bữa trưa sau đó quay trở lại cảnh cục . Yue đã nhiều lần muốn hỏi anh ta có phiền hay không nhưng nhìn sắc mặt anh cô tự động nuốt xuống những câu hỏi ấy
Kỳ thực Hattori cũng không hề rảnh rỗi . Công việc của một cảnh sát vô cùng áp lực đừng nói là thời gian nghỉ ngơi , thậm chí có nhiều khi anh bận tới mức chẳng thể ăn nổi một bữa cơm đúng nghĩa . Nhưng trên đời này còn có người có thể khiến cho Hattori Akito quên đi trách nhiệm công việc. Nguời đó chính là mẹ anh Hattori Shizuka.
Mẹ của anh cường đại tới mức cha anh cũng phải nhượng bộ, bị bà đeo bám nhất định sẽ là một phiền toái lớn. Mẹ anh biết rằng anh thường xuyên sẽ vì công việc mà bỏ bữa ngược đãi bản thân mình , hơn nữa bà cũng có việc cần làm không thể tới chăm sóc con gái nuôi vì thế bà liền chuẩn bị sẵn hai phần đồ ăn ép buộc anh mỗi ngày đưa cơm tới bệnh viện. Đối với Hattori chuyện này cũng không có gì khó khăn . Cô em gái này tính tìm trầm lặng , an tĩnh một chút cũng không giống Heiji luôn gây chuyện làm cả nhà đau đầu . Mỗi khi ở bên cạnh cô đều khiến anh có cảm giác yên bình chưa từng thấy mà ánh mắt anh không rõ từ lúc nào đã chăm chú nhìn cô lâu đến thế.
Hattori phát hiện Yue kỳ thực thật thích hoa tươi . Mỗi ngày trong phòng đều có vài cành hoa tươi mới còn ướt sương đêm mà anh nhiều khi còn chẳng biết nó là hoa gì. Lưu ý hỏi y tá trực anh mới biết cô thường xuyên ngồi xe lăn ra phía sau vườn hoa bệnh viện hái về . Từ sau hôm ấy mỗi ngày anh đều lưu ý với quản gia nhà mình gửi tới bệnh viện vài cành hoa tươi. Anh nghĩ rằng có em gái hiển nhiên nên chiều chuộng một chút không phải sao?
Bởi vì trời mưa mãi không dứt, Yue không thể nào ra vườn hoa phía sau bệnh viện , cô ngồi trên giường ngẩn người thần trí không biết đã lưu lạc phương nào . Trong phòng hiện cũng không còn ảm đạm như trước , trên bàn cắm khá nhiều hoa màu sắc rực rỡ khiến cho nơi này ngập tràn sinh khí . Hoa tươi dính linh khí trên người Yue gần như không có ngày tàn lụi càng trở nên rực rỡ hơn trước . Bởi vì người Nhật vốn kiêng kỵ tặng hoa có màu trắng hoặc các màu nhạt cho bệnh nhân nên hầu hết hoa tươi được gửi tới cho Yue đều có màu sắc vô cùng diễm lệ. Yue yêu thích chúng tới mức không nỡ vứt bỏ , người dọn phòng vì thấy chúng còn tươi mới cũng không hề ném chúng đi thành ra phòng bệnh của Yue không khác gì một vườn hoa nhỏ.
Khi Hattori tiến vào chỉ thấy Yue ôm bình hoa ngẩn người anh tiến vào cô cũng không biết. Mãi tới khi bình hoa trong tay bị lấy đi đặt trên bàn cô mới giật mình nhìn anh. Mà ở khoảnh khắc đó Hattori rõ ràng trông thấy một tia sáng xanh biếc loé qua đôi mắt cô. Anh im lặng không nói gì nhét vào tay cô thìa cơm như thường lệ bày đồ ăn lên bàn để cô có thể dễ dàng chọn lựa đồ ăn. Ngày hôm nay, Hattori phu nhân đã chuẩn bị sẵn hai phần Katsudon ( cơm thịt heo cốt lết chiên xù) cho họ. Yue thực sự bị tay nghề nấu nướng của người mẹ này câu hồn đi rồi , mỗi bữa đều được ăn đồ ăn ngon . Cô biết rằng dù chỉ là nhận nuôi lại chưa từng gặp mặt nhưng tấm lòng của bà qua những món ăn cô ăn suốt tuần qua thực sự khiến cô cảm động. Ở tộc quỷ , cô bị nguyền rủa tuy không ai dám để cô đói rét nhưng đồ ăn vĩnh viễn không tốt lành gì. Tất cả đều là cơm thừa canh cặn thậm chí nhiều khi cô còn bị ép ăn thịt sống còn đầm đìa máu tươi. Sau khi được thần số mệnh đem đi , cô đã không còn thực thể không cần phải sống nhờ thức ăn. Đối với Yue mà nói cuộc sống hiện tại thật quá tốt . Cô cảm tạ thần số mệnh tự tay sửa lại vận mệnh của mình , cũng cảm tạ ngài đưa cô tới thế giới xinh đẹp ấm áp này . Thế giới tràn ngập vui vẻ và hạnh phúc , thế giới xinh đẹp khiến cô lưu luyến.
" sao vậy? Không ngon à?"
Hattori Akito thấy cô ngừng đũa nhịn không được hỏi
" A , không, không có gì đâu"
Yue nâng cốc sữa uống một ngụm lớn . Đột nhiên , bên ngoài vang lên một trận ồn ào, Akito mơ hồ còn nghe thấy tiếng hét thất thanh . Anh buông đũa xuống muốn đi ra ngoài lại bị Yue nắm lấy ống tay áo giật lại
" muốn ra ngoài sao?" Anh hỏi
Yue gật đầu chỉ vào xe lăn trong góc phòng . Akito hiểu ý không nói hai lời ôm cô từ trên giường nhét vào xe lăn không quên lấy áo khoác của mình đặt lên vai cô . Bên ngoài mưa lớn nhiệt độ khá thấp không cẩn thận sẽ bị cảm xong xuôi mới đẩy xe r khỏi phòng.
Bệnh viện tuy hỗn loạn nhưng rất nhanh đã khống chế được cục diện. Các bác sĩ và y tá đều bị gọi tới, những bệnh nhân khác đều bị cưỡng chế trở về phòng bệnh . Akito đưa Yue tới thiếu chút nữa cũng bị cản lại. Anh lấy ra thẻ cảnh sát , các bác sĩ lập tức thay đổi sắc mặt . Dù ở bệnh viện , có người chết là chuyện Bình thường nhưng khi có mặt cảnh sát chuyện này liền không tốt. Không cẩn thận ứng phó hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
" nguyên nhân cái chết là gì?"
Akito đi vào trong phòng , xác của Hideoki đã cứng lại, ánh mắt trợn ngược , miệng sùi bọt mép , cổ tay cắm kim truyền dịch cũng dính vài giọt máu khô mà bình truyền dịch đã hết từ bao giờ.
" là phản ứng toàn thân khi bệnh nhân gặp phải trường hợp tương tác thuốc"
Một bác sĩ trẻ lên tiếng. Akito nhìn anh ta gật đầu coi như đã biết . Không bao lâu sau, phòng bệnh lại một lần nữa náo loạn lên. Một phụ nữ trẻ tuổi bất chấp rào cản cứ thế lao vào phòng bệnh không ngừng khóc lớn. Hỏi ra mới biết cô ta là vợ chưa cưới của Hideoki . Akito trong lòng không khỏi cảm khái . Hideoki Samaki cũng không còn trẻ nữa ông ta đã 47 tuổi rồi còn người phụ nữ kia trông thế nào cũng chỉ đôi mươi, cách biệt tuổi tác cũng quá lớn đi?
Bên bệnh viện có ý muốn giải hòa với gia đình nạn nhân nhưng cô gái kia nhất quyết không chịu , Akito thấy bọn họ quá ồn ào liền định đưa Yue rời đi nhưng ánh mắt cô hoàn toàn vẫn dán chặt vào người phụ nữ tự xưng là vợ chưa cưới của Hideoki , ánh mắt sắc lạnh hoàn toàn giống như đang nhìn một vật chết.
"sao thế Akari ?’’ Akito thấy lạ liền hỏi
"Không phải là sơ ý khiến cho người đàn ông kia chết, có người hại chết ông ta. Nếu không tìm ra hung thủ sẽ tiếp tục có người chết.’’
Yue đột ngột mở miệng , đôi mắt lóe qua vài tia dị sắc điều này hoàn toàn không tránh khỏi mắt của Akito. Anh càng thêm xác định Yue có thứ gì đó không tầm thường hoặc là nói cô biết rõ điều gì đó mà không hề nói ra.
"em biết cái gì ?’’
Anh trầm giọng hỏi , cả người tỏa ra lãnh liệt khí thế khiến cho Yue giật mình nhưng cô nhất định không hé răng nửa lời . Bọn họ rời khỏi phòng bệnh , trên đường đi sắc mặt Akito vô cùng khó coi . Yue cũng trầm mặc không nói chuyện , khi còn ở trong phòng Hideoki cô nhìn thấy bóng dáng của tử thần . Một luôn đi theo bên người cô Asano vợ chưa cưới của Hideoki , một tử thần khác đi theo y tá đã giết chết Hideoki . Tử thần xuất hiện nghĩa là vận mệnh của họ đã đến hồi đứt gãy không thể cứu vãn được nữa . Bóng dáng hai tử thần ngày càng rõ ràng , cô đã từng hi vọng có thể khiến y tá kia dừng lại tội ác của mình có lẽ sẽ cứu vớt được linh hồn của cô ấy nhưng có vẻ cô đã làm một điều thừa thãi , còn khiến cho vị cảnh sát trưởng kiêm anh trai mới nhận chức này không hề vui vẻ. Yue chột dạ liếc nhìn Akito sau đó vùi đầu xuống.
Bóng đen âm trầm đột ngột xuất hiện trước mặt Yue , tử thần khanh khách cười nâng lên liêm đao về phía Hideoki vung xuống ; sau đó đem cuốn sổ nhỏ giấu trong áo choàng đen ra ghi lại vài chữ :
Hideoki Samaki tử vong do trúng độc thuốc. Hưởng thọ 47 tuổi.
Yue chứng kiến mọi chuyện chỉ nhíu mày thôi. Giết người vì hận, giết người vì yêu , có đôi khi giết người chẳng vì một lý do gì trong hư vô không gian cô đã thấy rất nhiều. Có trách thì trách con người quá mức yếu nhược bị cảm xúc chi phối khống chế . Yêu – hận cuối cùng cũng chỉ là một lý do mà thôi.
Khi tử thần biến mất cũng là lúc Yue tỉnh lại, đầu cô đau như búa bổ . Theo thói quen, Yue nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ trời vẫn mưa tầm tã , gió lạnh thổi vào làm tấm rèm cửa bay lên, bầu trời âm trầm nặng nề vần vũ không một tia sáng lọt vào trong tầm mắt cô. Các vết thương đã dần phục hồi không còn quá nghiêm trọng, Yue không cần phải ăn cháo loãng nữa , mỗi ngày Hattori Akito đều đem tới cặp lồng đựng thức ăn cho cô mà tác giả của những món ăn ấy – Hattori phu nhân lại chẳng thể nào tới bệnh viện .
Tin tức cô được Hattori gia tộc nhận nuôi đã sớm được truyền tới . Đối với việc này cô hoàn toàn không có ý kiến . Mỗi ngày đều thấy một mặt than nghiêm túc có đôi khi còn mặc nguyên cảnh phục tới đưa cơm Yue chỉ thấy thế giới này thật không chân thật.
Hattori Akito tuy rằng ít nói nhưng không thể phủ nhận anh ta rất nghiêm túc trong việc chăm sóc cô. Mỗi ngày đúng giờ đều đặn đưa cơm cùng cô ăn bữa trưa sau đó quay trở lại cảnh cục . Yue đã nhiều lần muốn hỏi anh ta có phiền hay không nhưng nhìn sắc mặt anh cô tự động nuốt xuống những câu hỏi ấy
Kỳ thực Hattori cũng không hề rảnh rỗi . Công việc của một cảnh sát vô cùng áp lực đừng nói là thời gian nghỉ ngơi , thậm chí có nhiều khi anh bận tới mức chẳng thể ăn nổi một bữa cơm đúng nghĩa . Nhưng trên đời này còn có người có thể khiến cho Hattori Akito quên đi trách nhiệm công việc. Nguời đó chính là mẹ anh Hattori Shizuka.
Mẹ của anh cường đại tới mức cha anh cũng phải nhượng bộ, bị bà đeo bám nhất định sẽ là một phiền toái lớn. Mẹ anh biết rằng anh thường xuyên sẽ vì công việc mà bỏ bữa ngược đãi bản thân mình , hơn nữa bà cũng có việc cần làm không thể tới chăm sóc con gái nuôi vì thế bà liền chuẩn bị sẵn hai phần đồ ăn ép buộc anh mỗi ngày đưa cơm tới bệnh viện. Đối với Hattori chuyện này cũng không có gì khó khăn . Cô em gái này tính tìm trầm lặng , an tĩnh một chút cũng không giống Heiji luôn gây chuyện làm cả nhà đau đầu . Mỗi khi ở bên cạnh cô đều khiến anh có cảm giác yên bình chưa từng thấy mà ánh mắt anh không rõ từ lúc nào đã chăm chú nhìn cô lâu đến thế.
Hattori phát hiện Yue kỳ thực thật thích hoa tươi . Mỗi ngày trong phòng đều có vài cành hoa tươi mới còn ướt sương đêm mà anh nhiều khi còn chẳng biết nó là hoa gì. Lưu ý hỏi y tá trực anh mới biết cô thường xuyên ngồi xe lăn ra phía sau vườn hoa bệnh viện hái về . Từ sau hôm ấy mỗi ngày anh đều lưu ý với quản gia nhà mình gửi tới bệnh viện vài cành hoa tươi. Anh nghĩ rằng có em gái hiển nhiên nên chiều chuộng một chút không phải sao?
Bởi vì trời mưa mãi không dứt, Yue không thể nào ra vườn hoa phía sau bệnh viện , cô ngồi trên giường ngẩn người thần trí không biết đã lưu lạc phương nào . Trong phòng hiện cũng không còn ảm đạm như trước , trên bàn cắm khá nhiều hoa màu sắc rực rỡ khiến cho nơi này ngập tràn sinh khí . Hoa tươi dính linh khí trên người Yue gần như không có ngày tàn lụi càng trở nên rực rỡ hơn trước . Bởi vì người Nhật vốn kiêng kỵ tặng hoa có màu trắng hoặc các màu nhạt cho bệnh nhân nên hầu hết hoa tươi được gửi tới cho Yue đều có màu sắc vô cùng diễm lệ. Yue yêu thích chúng tới mức không nỡ vứt bỏ , người dọn phòng vì thấy chúng còn tươi mới cũng không hề ném chúng đi thành ra phòng bệnh của Yue không khác gì một vườn hoa nhỏ.
Khi Hattori tiến vào chỉ thấy Yue ôm bình hoa ngẩn người anh tiến vào cô cũng không biết. Mãi tới khi bình hoa trong tay bị lấy đi đặt trên bàn cô mới giật mình nhìn anh. Mà ở khoảnh khắc đó Hattori rõ ràng trông thấy một tia sáng xanh biếc loé qua đôi mắt cô. Anh im lặng không nói gì nhét vào tay cô thìa cơm như thường lệ bày đồ ăn lên bàn để cô có thể dễ dàng chọn lựa đồ ăn. Ngày hôm nay, Hattori phu nhân đã chuẩn bị sẵn hai phần Katsudon ( cơm thịt heo cốt lết chiên xù) cho họ. Yue thực sự bị tay nghề nấu nướng của người mẹ này câu hồn đi rồi , mỗi bữa đều được ăn đồ ăn ngon . Cô biết rằng dù chỉ là nhận nuôi lại chưa từng gặp mặt nhưng tấm lòng của bà qua những món ăn cô ăn suốt tuần qua thực sự khiến cô cảm động. Ở tộc quỷ , cô bị nguyền rủa tuy không ai dám để cô đói rét nhưng đồ ăn vĩnh viễn không tốt lành gì. Tất cả đều là cơm thừa canh cặn thậm chí nhiều khi cô còn bị ép ăn thịt sống còn đầm đìa máu tươi. Sau khi được thần số mệnh đem đi , cô đã không còn thực thể không cần phải sống nhờ thức ăn. Đối với Yue mà nói cuộc sống hiện tại thật quá tốt . Cô cảm tạ thần số mệnh tự tay sửa lại vận mệnh của mình , cũng cảm tạ ngài đưa cô tới thế giới xinh đẹp ấm áp này . Thế giới tràn ngập vui vẻ và hạnh phúc , thế giới xinh đẹp khiến cô lưu luyến.
" sao vậy? Không ngon à?"
Hattori Akito thấy cô ngừng đũa nhịn không được hỏi
" A , không, không có gì đâu"
Yue nâng cốc sữa uống một ngụm lớn . Đột nhiên , bên ngoài vang lên một trận ồn ào, Akito mơ hồ còn nghe thấy tiếng hét thất thanh . Anh buông đũa xuống muốn đi ra ngoài lại bị Yue nắm lấy ống tay áo giật lại
" muốn ra ngoài sao?" Anh hỏi
Yue gật đầu chỉ vào xe lăn trong góc phòng . Akito hiểu ý không nói hai lời ôm cô từ trên giường nhét vào xe lăn không quên lấy áo khoác của mình đặt lên vai cô . Bên ngoài mưa lớn nhiệt độ khá thấp không cẩn thận sẽ bị cảm xong xuôi mới đẩy xe r khỏi phòng.
Bệnh viện tuy hỗn loạn nhưng rất nhanh đã khống chế được cục diện. Các bác sĩ và y tá đều bị gọi tới, những bệnh nhân khác đều bị cưỡng chế trở về phòng bệnh . Akito đưa Yue tới thiếu chút nữa cũng bị cản lại. Anh lấy ra thẻ cảnh sát , các bác sĩ lập tức thay đổi sắc mặt . Dù ở bệnh viện , có người chết là chuyện Bình thường nhưng khi có mặt cảnh sát chuyện này liền không tốt. Không cẩn thận ứng phó hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
" nguyên nhân cái chết là gì?"
Akito đi vào trong phòng , xác của Hideoki đã cứng lại, ánh mắt trợn ngược , miệng sùi bọt mép , cổ tay cắm kim truyền dịch cũng dính vài giọt máu khô mà bình truyền dịch đã hết từ bao giờ.
" là phản ứng toàn thân khi bệnh nhân gặp phải trường hợp tương tác thuốc"
Một bác sĩ trẻ lên tiếng. Akito nhìn anh ta gật đầu coi như đã biết . Không bao lâu sau, phòng bệnh lại một lần nữa náo loạn lên. Một phụ nữ trẻ tuổi bất chấp rào cản cứ thế lao vào phòng bệnh không ngừng khóc lớn. Hỏi ra mới biết cô ta là vợ chưa cưới của Hideoki . Akito trong lòng không khỏi cảm khái . Hideoki Samaki cũng không còn trẻ nữa ông ta đã 47 tuổi rồi còn người phụ nữ kia trông thế nào cũng chỉ đôi mươi, cách biệt tuổi tác cũng quá lớn đi?
Bên bệnh viện có ý muốn giải hòa với gia đình nạn nhân nhưng cô gái kia nhất quyết không chịu , Akito thấy bọn họ quá ồn ào liền định đưa Yue rời đi nhưng ánh mắt cô hoàn toàn vẫn dán chặt vào người phụ nữ tự xưng là vợ chưa cưới của Hideoki , ánh mắt sắc lạnh hoàn toàn giống như đang nhìn một vật chết.
"sao thế Akari ?’’ Akito thấy lạ liền hỏi
"Không phải là sơ ý khiến cho người đàn ông kia chết, có người hại chết ông ta. Nếu không tìm ra hung thủ sẽ tiếp tục có người chết.’’
Yue đột ngột mở miệng , đôi mắt lóe qua vài tia dị sắc điều này hoàn toàn không tránh khỏi mắt của Akito. Anh càng thêm xác định Yue có thứ gì đó không tầm thường hoặc là nói cô biết rõ điều gì đó mà không hề nói ra.
"em biết cái gì ?’’
Anh trầm giọng hỏi , cả người tỏa ra lãnh liệt khí thế khiến cho Yue giật mình nhưng cô nhất định không hé răng nửa lời . Bọn họ rời khỏi phòng bệnh , trên đường đi sắc mặt Akito vô cùng khó coi . Yue cũng trầm mặc không nói chuyện , khi còn ở trong phòng Hideoki cô nhìn thấy bóng dáng của tử thần . Một luôn đi theo bên người cô Asano vợ chưa cưới của Hideoki , một tử thần khác đi theo y tá đã giết chết Hideoki . Tử thần xuất hiện nghĩa là vận mệnh của họ đã đến hồi đứt gãy không thể cứu vãn được nữa . Bóng dáng hai tử thần ngày càng rõ ràng , cô đã từng hi vọng có thể khiến y tá kia dừng lại tội ác của mình có lẽ sẽ cứu vớt được linh hồn của cô ấy nhưng có vẻ cô đã làm một điều thừa thãi , còn khiến cho vị cảnh sát trưởng kiêm anh trai mới nhận chức này không hề vui vẻ. Yue chột dạ liếc nhìn Akito sau đó vùi đầu xuống.
/82
|