Editor: Inulovekagome.
Bọn họ đâu cả rồi?”
Ngô Chí nháy mắt mấy lần cũng không nhìn thấy chiếc tàu hoả kia nữa, có chút không khống chế được cảm xúc mà chạy trở về đường ray, anh cố giải thích bằng việc bản thân đang bị đánh lừa thị giác, thế nhưng, nơi đó, dù quơ quật thế nào cũng chỉ là màn không khí hư vô.
【 đối với tất cả những người trong hai mươi phút chấp nhận tiến vào thế giới Hắc Ám đều sẽ trở thành người chơi, trò chơi có sáu cửa, thông qua có thể đạt được phần thưởng nhất định nào đó, và cơ hội trở về hiện thực.】
Thế giới hiện thực ở đây là thế giới thực của không gian này, chứ không phải Tu Chân giới.
Dụ Ninh giơ tay lên nhìn liền phát hiện chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay không còn, thay vào đó là một chiếc khác màu bạc, sau khi âm thanh máy móc kia biến mất, màn hình xuất hiện con số 24: 00, hơn nữa, thời gian đang bắt đầu đếm ngược.
【 vòng thứ nhất có thời hạn là 24 giờ, chúc người chơi sớm tiến đến cửa ải tiếp theo.】
Sau khi giọng nói của hệ thống vang lên trong não, Dụ Ninh nhìn về phía người còn đang đứng ngây ngốc bên cạnh mình, thấy cổ tay anh ta có đồng hồ, liền biết người này cũng nghe được nội dung thông báo.
So với việc ngẩn người thì anh nên xoay về phía trái một chút xem có cái gì ở đó thì hợp lí hơn.”
Dụ Ninh lên tiếng, giọng nói lạnh nhạt vang lên trong bóng đêm, được cô nhắc nhở, Ngô Chí lập tức cảm thấy bên trái thật buốt, như thể anh đang đứng trước cửa một căn phòng đông lạnh, giá rét thấm vào xương cốt.
Ngô Chí cứng người, chậm rãi quay đầu theo lời nhắc, thị lực anh ta không tốt như Dụ Ninh, nhưng vẫn có thể lờ mờ thấy được đồ vật trong phạm vi nửa mét.
Quả nhiên trong tầm mắt anh xuất hiện một bóng người đen nhánh, với đôi mắt đỏ chói phát sáng, tham lam nhìn về phía này.
Khi anh quay đầu cũng là lúc bóng đen đó bổ nhào về đây, giọng nói Ngô Chí mắc kẹt trong họng, muốn dùng tiếng thét chói tai phát tiết sự sợ hãi của bản thân giống phụ nữ thôi cũng không được.
Ngay lúc Ngô Chí cảm thấy mình sẽ bất hạnh out khỏi game dù mới vào được hai phút, thì thấy một hình bóng bay ra từ phía sau anh, tốc độ kia có thể sánh ngang với Quỷ Ảnh ( Quỷ Ảnh là hình bóng của ma quỷ, ý chỉ nhanh như chớp, không giống tốc độ bình thường.)
Lúc ban đầu, Dụ Ninh còn tưởng đây là thứ không có thực thể (thân thể thực), không ngờ, vừa đưa tay ra bắt liền chộp được, thế nhưng, xúc cảm lành lạnh, nhơ nhuốc như miếng kem đang tan chảy, cảm giác này quả là khó nói thành lời.
Dụ Ninh nắm dao găm chém về phía cổ Quỷ Ảnh, thứ này có hình dáng thật kì quái, khuôn mặt chỉ có một mắt, hai con ngươi, cùng một miệng, nhưng bộ phận trí mạng vẫn y hệt
Bọn họ đâu cả rồi?”
Ngô Chí nháy mắt mấy lần cũng không nhìn thấy chiếc tàu hoả kia nữa, có chút không khống chế được cảm xúc mà chạy trở về đường ray, anh cố giải thích bằng việc bản thân đang bị đánh lừa thị giác, thế nhưng, nơi đó, dù quơ quật thế nào cũng chỉ là màn không khí hư vô.
【 đối với tất cả những người trong hai mươi phút chấp nhận tiến vào thế giới Hắc Ám đều sẽ trở thành người chơi, trò chơi có sáu cửa, thông qua có thể đạt được phần thưởng nhất định nào đó, và cơ hội trở về hiện thực.】
Thế giới hiện thực ở đây là thế giới thực của không gian này, chứ không phải Tu Chân giới.
Dụ Ninh giơ tay lên nhìn liền phát hiện chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay không còn, thay vào đó là một chiếc khác màu bạc, sau khi âm thanh máy móc kia biến mất, màn hình xuất hiện con số 24: 00, hơn nữa, thời gian đang bắt đầu đếm ngược.
【 vòng thứ nhất có thời hạn là 24 giờ, chúc người chơi sớm tiến đến cửa ải tiếp theo.】
Sau khi giọng nói của hệ thống vang lên trong não, Dụ Ninh nhìn về phía người còn đang đứng ngây ngốc bên cạnh mình, thấy cổ tay anh ta có đồng hồ, liền biết người này cũng nghe được nội dung thông báo.
So với việc ngẩn người thì anh nên xoay về phía trái một chút xem có cái gì ở đó thì hợp lí hơn.”
Dụ Ninh lên tiếng, giọng nói lạnh nhạt vang lên trong bóng đêm, được cô nhắc nhở, Ngô Chí lập tức cảm thấy bên trái thật buốt, như thể anh đang đứng trước cửa một căn phòng đông lạnh, giá rét thấm vào xương cốt.
Ngô Chí cứng người, chậm rãi quay đầu theo lời nhắc, thị lực anh ta không tốt như Dụ Ninh, nhưng vẫn có thể lờ mờ thấy được đồ vật trong phạm vi nửa mét.
Quả nhiên trong tầm mắt anh xuất hiện một bóng người đen nhánh, với đôi mắt đỏ chói phát sáng, tham lam nhìn về phía này.
Khi anh quay đầu cũng là lúc bóng đen đó bổ nhào về đây, giọng nói Ngô Chí mắc kẹt trong họng, muốn dùng tiếng thét chói tai phát tiết sự sợ hãi của bản thân giống phụ nữ thôi cũng không được.
Ngay lúc Ngô Chí cảm thấy mình sẽ bất hạnh out khỏi game dù mới vào được hai phút, thì thấy một hình bóng bay ra từ phía sau anh, tốc độ kia có thể sánh ngang với Quỷ Ảnh ( Quỷ Ảnh là hình bóng của ma quỷ, ý chỉ nhanh như chớp, không giống tốc độ bình thường.)
Lúc ban đầu, Dụ Ninh còn tưởng đây là thứ không có thực thể (thân thể thực), không ngờ, vừa đưa tay ra bắt liền chộp được, thế nhưng, xúc cảm lành lạnh, nhơ nhuốc như miếng kem đang tan chảy, cảm giác này quả là khó nói thành lời.
Dụ Ninh nắm dao găm chém về phía cổ Quỷ Ảnh, thứ này có hình dáng thật kì quái, khuôn mặt chỉ có một mắt, hai con ngươi, cùng một miệng, nhưng bộ phận trí mạng vẫn y hệt
/139
|