Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Chương 81 - Chương 80

/139


Khi Nam Thần gặp Dụ Ninh, nàng đang trên đường đén nơi giam giữ Bạch Hà, chỉ có thể nói vận khí hắn ta thật không tồi, vừa lúc bên cạnh Dụ Ninh không có ma ma, nha hoàn đi theo, nên có một chút thời gian để nói chuyện.

Thấy Nam Thần, Dụ Ninh lộ ra nét mặt quả nhiên là như thế, ngay khi nàng nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi thì đã nghĩ đến việc Nam Thần sẽ đến tìm mình, vậy nên, nàng mới cố ý sai bọn nha đầu bên cạnh đi, quả nhiên không đoán sai, chưa đến một canh giờ mà đã gặp được người rồi.

Nghe tin Bạch Hà bị nhốt trong Liễu phủ, Dụ Ninh còn đang nghiền ngẫm ẩn ý trong lời nói của Túc Thương, dường như còn có chút quanh co lòng vòng nào nữa, hắn càng không muốn nàng nhanh chóng kết thúc trò chơi, nàng càng muốn dứt điểm để tiến vào vòng kế tiếp.

Bởi sự xuất hiện của nhân vật Nam Thần, nàng vừa nghĩ ra mọt chủ ý không tệ, chính vì thế, nàng đã thúc đẩy cuộc gặp mặt này.

Những ngày gần đây, những nốt mụn trên mặt Dụ Ninh đã biến mất sạch sẽ, làn da bóng loáng mịn màng như lòng trắng trứng gà mới lột, dường như chúng chưa từng xuất hiện, đến và đi, không để lại chút dấu vết.

Nam Thần vừa thấy Dụ Ninh liền nhịn không được mà ngẩn ngơ, nhất thời đều quên mất bản thân lén lút vào Liễu phủ là việc không thể để người khác biết. Hắn chưa bao giờ thấy một nữ nhân xinh đẹp như vậy, hắn vẫn luôn cảm thấy những thiếu nữ như Bạch Hà, vừa thanh tú lại mang nét hoạt bát nghịch ngợm mới là loại hình khiến con người ta dễ động lòng nhất, nhưng không ngờ còn có kiểu xinh đẹp như vậy, đoạt hồn đoạt phách, làm người ta quên cả hô hấp.

Thấy Nam Thần, Dụ Ninh cong mắt, lộ ra một nụ cười vô cùng rực rỡ, vừa cười xong, dường như ý thức được điều gì, nàng lập tức cúi đầu, lơ đãng lộ ra cần cổ trắng nõn.

Nụ cười thoáng qua này khiến Nam Thần đỏ bừng cả khuôn mặt, hắn che lại trái tim nhảy dữ dội trong ngực, tạm thời quên phải nói cái gì.

Dụ Ninh đợi hồi lâu mà không thấy người đối diện phát ra bất kì thanh âm nào, nếu không phải vẫn nhìn thấy đôi chân người trước mặt, nàng còn tưởng hắn đã đi rồi.

Dụ Ninh không rảnh để chơi trò chơi đầu gỗ với hắn, vì vậy, nàng liền chủ động mở miệng nói chuyện, thanh âm mang theo ba phần nụ cười, bốn phần mềm mại, còn cả hai phần ngượng ngùng, một phần kích động :” Nam công tử, người đến tìm ta sao?” ( Sao 1 cái thanh âm có thể phân tích ra lắm thứ thế chuỵ, và chuỵ ơi bớt giả dúi đi, e sợ.)

Nam Thần không biết làm sao sờ sờ tóc, chỉ muốn cảm nhận hết nét đẹp mĩ diệu trong giọng nói vừa rồi, không hề chú ý đến nội dung câu chuyện.

Thấy thế, Dụ Ninh qua loa lặp lại một lần nữa, Nam Thần A một tiếng, Cô nương, nàng biết ta là ai?

Dáng vẻ ngây ngốc của Nam Thần khiến Dụ Ninh phải che miệng cười duyên :” Ngày trước đi dâng hương, ta có gặp qua công tử một lần.” ( Lại còn che miệng, ghê quá)

Đúng là một cô nương dễ ngượng ngùng, chẳng khác nào các tiểu thư khuê tú khác, nhưng không hiểu vì sao, đáng lẽ ra hắn nên ngán ngẩm, chán ghét loại người hay xấu hổ này, hôm nay nhìn lại, lại bỗng thấy có gì đó khang khác. (Do ngta xinh hơn, chấm hết)

Trong lòng không tự chủ liền đem nàng ra so sánh với Bạch Hà, hình như Bạch Hà có đặc biệt hơn một chút, nhưng. . .. . . . . Nam Thần nhìn người đối diện một cách chăm chú, độ cong nơi gò má thật đẹp đến làm người không nhịn được phải nhìn lại một lần nữa.

Điều này khiến cán cân trong lòng hắn lập tức nghiêng về phía nữ nhân trước mặt, họ đã từng gặp nhau một lần rồi sao? Sao hắn lại không nhớ chứ, một cô gái xinh đẹp như vậy, hẳn là nên nhớ mãi không quên.

Nam Thần bỗng không muốn trên gương mặt xinh xắn kia phải hiện lên vẻ mất mác, vì vậy, giọng nói vui vẻ :” Thì ra là cô nương a! Không ngờ sẽ gặp nhau ở Liễu phủ.”

Khoé miệng giật giật ở góc độ mà Nam Thần không thể nhìn thấy được, câu nói kia là do nàng tự biên tự diễn ra, quẩ thực là Liễu Y từng xem qua bức hoạ của Nam Thần, nhưng chắc chắn hai người họ chưa từng gặp mặt. hoá ra tình cảm hắn ta dành cho Bạch Hà cũng chỉ như vậy, nếu như nguyên chủ gặp được một vị đại phu tay nghề cao hơn, chữa khỏi tất cả dấu vết trên mặt, đoán chừng cuộc sống ở vương phủ của nàng ấy đã không the thảm như vậy.

Không, có Bạch Hà ở đây, kể cả nguyên chủ cso xinh đẹp đến mấy đi chăng nữa, nhưng đoán chừng cũng chỉ công dã tràng, đây chính là loại người được voi đòi tiên, đồ vô liêm sỉ.

Đây là nhà ta. Dụ Ninh cười cười mà nói ra.

Nhà




/139

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status