Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Chương 97 - Chương 96

/139


Gâu gâu gâu!” giống như để đáp lại, một hồi chó sủa đột nhiên vang lên quanh đây.

Dụ Ninh ngẩn người, nhìn về phía chiếc xe xa lạ đằng xa :” Tiểu Bố?”

Dương An theo ánh mắt của Dụ Ninh nhìn về phía đó liền thấy Dương Nguyện từ trên xe bước xuống , trên mắt mặc dù còn có chút sung đỏ nhưng mặt mày lại mang theo vài phần ngượng ngùng, nở nụ cười hướng về phía người trong xe nói lời hẹn gặp lại.

Dương An vuốt ve trán, Ặc, nếu đợi lát nữa Dương phụ đột nhiên trở lại, anh cũng không cảm thấy kỳ quái nữa.

Tống Diễn đi ra ngoài làm việc, vừa lúc gặp được Dương Nguyện, thấy cô ấy thất hồn lạc phách đi trên đường, lấy tâm thái bồi thường ân nhân của đời trước, anh đưa ra yêu cầu đưa cô về nhà.

Thật không nghĩ , anh và Dụ Ninh thật có duyên, tách ra không được bao lâu đã lại gặp mặt, hơn nữa, bản thân còn chứng kiến vẻ mặt tràn đầy ý cười của cô, thân thể nhỏ xinh được người đàn ông khác ôm trong lồng ngực.,

Tống Diễn xuyên thấu qua cửa sổ xe nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ ở phía xa, ánh mắt lạnh lẽo, còn mang theo chút cảm xúc ghen tị mà anh cũng không thể hiểu nổi.

Xuống xe đi thôi.

Dương Nguyện ngồi cạnh ghế tài xế nhìn người ngồi cạnh, không hiểu, nếu anh ấy không muốn đưa cô vào nhà thì chắc hẳn là do có vấn đề gì đó, Dương Nguyện cũng không nói thêm gì nhiều.

Cám ơn anh hôm nay chở tôi về..”

Không cần cảm ơn. Sau khi nói xong, Tống Diễn cảm thấy mình dường như giọng nói của mình quá lạnh lẽo cứng rắn, liền quay đầu về phía cô gái:” Hẹn gặp lại.”

Ngón tay Dương Nguyện ngoắc ngoắc lọn tóc bên tai, tâm trạng cũng sáng sủa lên nhiều :” Hẹn gặp lại.”

Sua khi Dương Nguyện xuống xe, Tống Diễn liền tóm lấy chân tiểu bố, tiểu bố quay đầu , vẻ mặt không hiểu nhìn anh, đôi mắt đen nhìn thật đẹp, thấy thế, Tống Diễn buông lỏng đôi tay một chút :” Đừng đi xuống.”

Hình như nghe hhieeur lời chủ nhân nói, cũng có thể là cảm thấy trái tim đnag rối rắm của anh, tiểu bố không còn ý định nhảy xuống nữa.

Mà lúc này, cửa xe đã đóng lại, nó chỉ có thể buồn buồn kêu hai tiếng.

Cuối cùng, Tống Diễn liếc mắt nhìn Dụ Ninh đã dời tầm mắt ra phía khác, chạy xe rời đi nơi này.

. . . . . .

Dương Nguyện quay đầy liền thấy Dụ Ninh và Dương An, cũng thấy chiếc va li trong tay Dụ Ninh, đối mặt với người vừa mới cãi nhau với bản thân, Dương Nguyện làm như không thấy , vòng qua hai người, đi thẳng vào nhà họ Dương.

Dương An vốn muốn chào hỏi một câu, nhưng nhìn vẻ mặt không biể cảm của Dụ Ninh với rương hành lí bên cạnh, anh trề miệng một rồi cũng không nói gì, đợi đến khi tất cả đều bình tĩnh trở lại rồi hãy nói chuyện cũng tốt.

Chúng ta đi đâu?

Dương An đem hành lí của cô bỏ vào cốp xe, cười híp mắt hỏi.

Dụ Ninh kinh dị nhìn anh một, Anh muốn đi đâu?

Em đi đâu anh theo đấy.”

Dụ Ninh không biết anh và Chu Lan đã nói chuyện gfi với nhau nhưng chăc chắn đó không phải cái gì tốt đẹp, nếu không, lúc đi ra, bộ dạng anh ta đã không tệ thế, mặc dù miệng cười mà đôi mắt lại mang theo khổ sở.

Tôi muốn ở một mình.” Dụ Ninh dứt khoát cự tuyệt . ra khỏi nhà họ Dương, cô có thể sống một mình, bọn họ sẽ không thể phát hiện sự khác biệt giữa cô và nguyên chủ, hơn nữa, tình cảm của Dương An dành cho em gái anh ta, cô cũng không muốn có, đó là thứ thuộc


/139

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status