Edit: Phạm Mai
Mọi người nghe được lời nói của Phượng hậu, chính phu của Nữ hoàng Nhai Nữ quốc gọi là Phượng Hậu, có đôi khi cũng xưng vương phu, bất quá Nữ hoàng bình thường là kêu Phượng hậu. Bách quan nghe xong lời Phượng hậu nói chuyển ánh mắt nhìn về phía Thái tử Sở quốc cùng Xích Dương công chúa, muốn biết này hai vị chính chủ sẽ quyết định như thế nào.
Lúc này Thần Tịch thực sảng khoái, nhíu mày nửa ngày liền cười tủm tỉm gật đầu: “Việc này ta có thể nhận, bất quá, Thái tử Sở quốc từ lâu đã có rất nhiều thiếp thất cùng đứa nhỏ, chỉ sợ luyến tiếc, cũng không dễ làm!”
Nếu ánh mắt có thể giết người thì Sở Mục Hàm đã đem thân thể Thần Tịch đâm xuyên qua mấy trăm lần, hắn xác định nữ nhân này là muốn cự tuyệt hắn, nàng dùng phương thức của chính mình nói cho hắn biết, nàng khinh thường trở thành Thái tử phi của hắn, khinh thường nam nhân như hắn!
Phượng hậu nhìn về phía Sở Mục Hàm, ôn thanh hỏi: “Không biết Thái tử Sở quốc nghĩ như thế nào?”
Sở Mục Hàm uống một ly rượu, ánh mắt sáng quắc nhìn Thần Tịch: “Bản Thái tử đối với Xích Dương công chúa rất là thích, ta có thể đáp ứng nàng về sau liền sủng một mình nàng, bất quá những người lúc trước ta phải phụ trách, không thể phụ bạc các nàng.”
Nữ hoàng gật gật đầu, nhìn về phía Thần Tịch khuyên nhủ: “Thần Tịch, con xem, Thái tử Sở quốc cũng rất thành ý, về sau con là người hắn sủng ái nhất......”
“Ân, lời này có đạo lý, không bằng ta cũng học theo, về sau ta cũng không cần người mới, nhất định sủng nhất Thái tử như thế nào? Về phần vài người bọn họ, ta cũng không thể cô phụ a!”
“Ngươi --”
Thần Tịch cười đến thực vô tội, nhún nhún vai nói: “Không có biện pháp a, suy bụng ta ra bụng người thôi, ta cũng không kém so với Thái tử, ngươi có thể tam cung lục viện, bản công chúa cũng có quyền lợi để tuấn nam quay xung quanh, vì sao ta lại để chính mình ủy khuất? Nói thật, ta vẫn luôn trôi qua rất tốt, vì sao phải đi theo ngươi tới Sở quốc ủy khuất chính mình? Thái tử phi? Thiết, có cái gì tốt chứ? Ta hiếm lạ? Còn không bằng ta ở Hi thành tiêu dao khoái hoạt!”
“Cung Thần Tịch!” Cơ hồ Sở Mục Hàm nghiến rắng gầm ra từng chữ từng chữ trừng mắt nhìn nàng.
Thần Tịch than nhẹ một tiếng.“Đừng rống, tuy rằng ta không lớn tiếng như ngươi. Nhưng lỗ tai ta không có điếc, nghe được hết!”
Nữ hoàng bệ hạ cũng biết đây là Thần Tịch cố ý cùng Thái tử Sở quốc nháo, biểu tình trở nên khó coi, làm sao một chút nàng cũng không chịu nghe lời?“Xích Dương, ngươi muốn cãi lời quân mệnh sao?”
A, cái này không kêu tên mà kêu lên danh hiệu của nàng lên sao? Vẻ mặt Thần Tịch vô tội ai thán: “Mẫu hoàng, người sai lầm rồi, đây là hoàng nhi tranh mặt mũi cho Nhai Nữ quốc chúng ta mà, nếu đường đường công chúa Nhai Nữ quốc nhưng lại lưu lạc đến mức đi hầu hạ nam nhân khác. Còn cùng rất nhiều nữ nhân tranh một người nam nhân, mặt mũi Nhai Nữ quốc biết để vào đâu, rõ ràng đây là để cho nam nhân đứng đầu gia đình, vậy cũng không cần Nữ hoàng. Để cho Phượng hậu làm Hoàng đế tốt lắm.”
Trong lòng Phượng hậu thầm than. Ánh mắt đảo qua Thần Tịch bắt đầu trở nên thâm thúy, quả nhiên Xích Dương công chúa thay đổi rất nhiều, dựa vào khí thế của nàng như thế. Nếu không ly khai Nhai Nữ quốc, chỉ sợ nữ nhi của hắn sẽ không có một tia hy vọng.
Nay Phượng hậu có một nam một nữ, hoàng nữ đã muốn 17 tuổi, được Nữ hoàng yêu thích, đứng hàng thứ thứ năm, tên là Cung Tuyết Bay; Đại hoàng tử Cung Vân Lâm năm nay 21 tuổi. Hắn một lòng muốn cho Ngũ hoàng nữ lên vị, cho nên thời gian trước Đại công chúa bị buộc tội hắn đã âm thầm ra không ít khí lực! Đại công chúa là con gái của Phượng hậu tiền nhiệm. Bất quá vài năm trước Phượng hậu chết đi, hắn được lên vị vào ba năm trước.
Một người ngồi vị trí trên cao, tâm tư sẽ biến đổi ngày càng lớn.
Đương nhiên, tâm tư Phượng hậu Thần Tịch cũng không biết, nàng chỉ dựa vào mong muốn của mình đến làm việc thôi.
Thậm chí, đối với chuyện bản tôn có bao nhiêu huynh muội nàng căn bản không thèm để ý, nàng là một người bạc tình, người khác không tốt với nàng, vì sao nàng phải đối tốt với người ta đây?
Cảm tình vẫn luôn là một thứ xa xỉ, không làm tốt sẽ bị bán đi.
“Công chúa, nhất định Phượng hậu sẽ dùng mọi cách thực hiện chuyện này, nữ nhi Phượng hậu là ngũ công chúa Cung Tuyết Bay gần đây được muôn vàn thánh sủng! Nếu không loại bỏ người, Ngũ công chúa không thể lên vị.”
Ngũ công chúa?
Thần Tịch kinh ngạc nhìn Nữ hoàng liếc mắt một cái, thấp giọng hỏi nói: “Nữ hoàng sinh những năm đứa nhỏ?”
Sắc mặt Cơ Tĩnh Viễn nhất thời đen lại, ngay cả cái này nàng cũng có thể quên? Bất đắc dĩ mở miệng thấp giọng nhắc nhở nói: “Nữ hoàng có tới sáu nữ ba nam.”
Ngạch!
Thần Tịch đẩu đẩu, chín đứa con? Ánh mắt cổ quái nhìn về phía Nữ hoàng, nữ nhân này sinh chín đứa nhỏ còn có thể bảo trì được mỹ mạo như thế sao, thật sự là...... Thực cực phẩm a!
Phượng hậu nhìn tình thế ngày càng gay gắt chạy nhanh đi giải hòa nói: “Nữ hoàng, đêm nay là yến tiệc đầu tiên chào đón Xích Dương công chúa trở về, việc này không bằng để tới vài ngày sau rồi hãy bàn bạc? Dù sao thời gian cũng không gấp!”
Nữ hoàng trừng mắt nhìn Thần Tịch liếc mắt một cái, gật gật đầu, “Được rồi, trước tiên sẽ không nói vấn đề này vào đêm nay, trẫm vốn nghĩ cho nàng một kinh hỉ.”
“Ha ha, bệ hạ, việc này xác thực quá đột nhiên, để cho Xích Dương công chúa cẩn thận suy nghĩ đi!” Nhóm phu thị bên cạnh Nữ hoàng cũng vội vàng lên tiếng giải hòa.
Thần Tịch nhìn phu thê Nữ hoàng liếc mắt một cái, Phượng hậu này thật đúng là dụng tâm lương khổ.
Một cái cung yến, bởi vì có việc đám hỏi còn chưa có giải quyết, có không ít người trong lòng đều bắt đầu mưu tính, bất quá Thần Tịch thản nhiên nhất, dù sao nàng cũng không vội.
Về phần ánh mắt lửa nóng muốn thiêu nàng của mỗ nam kia, trực tiếp không nhìn.
“Công chúa, Vân quý quân đến đây.” Cơ Tĩnh Viễn ở bên người Thần Tịch thấp giọng nhắc nhở nói.
Thần Tịch ngẩn người, trở lại kinh thành đã nhiều ngày nàng cũng biết được một ít hiểu biết Hậu cung của Nữ hoàng, Nữ hoàng chính phu là Phượng hậu, dưới Phượng hậu là hoàng quý quân, quý quân, thị quân, thị nhân, cùng loại hậu cung của đất nước nam tôn, bất quá, Hậu cung Nữ hoàng tuy mĩ nam không có ba ngàn, nếu mà nói thì có mấy chục cái đi!
Đương nhiên, mĩ nam vờn quanh như thế Thần Tịch cũng hiểu được một chút điều, mĩ nam có phúc khí để có con với Nữ hoàng cũng chỉ có vài cái, bởi vì Nữ hoàng không phải nam đế, Nữ hoàng cần phải chính mình sinh đứa nhỏ, một năm một cái, sinh mười người cũng cần đến thời gian mười năm!
Cho nên, Thần Tịch xem, Nữ hoàng kỳ thật rất chịu tội, đương nhiên, Nữ hoàng cũng không thể nói mệt được, ăn ngon có người hầu hạ, cho dù sinh đứa nhỏ cũng chỉ có thời điểm sắp sinh là bị đau nữa ngày mà thôi, sau khi sinh xong mặc kệ là hoàng tử hay là hoàng nữ đều có phu quân cùng bà vú chiếu cố, thân thể Nữ hoàng tất nhiên có càng nhiều người tới chiếu cố, cái linh đan diệu dược gì đều được lấy ra. Nhìn Nữ hoàng sẽ biết, người bốn mươi mấy, thoạt nhìn bộ dáng vẫn giống như ba mươi, bảo dưỡng thật tốt!
Trước khi tiến cung Thần Tịch nghe nói qua, nay Nữ hoàng sủng nhất chính là vị đang ngồi bên cạnh kia Phượng hậu, sau đó Vân quý quân, còn có một vị Đức hoàng quý quân đều là mĩ nam được Nữ hoàng sủng ái mấy năm nay, vài năm này đã muốn dần dần hình thành trạng thái thế lực phân ra ba phía.
Nữ hoàng sinh cho Phượng hậu hai hai tử, Phượng hậu tiền nhiệm chỉ có một mình Đại công chúa, Đức hoàng quý quân có một nam một nữ, bất quá Vân quý quân lại là không nam không nữ, là tân sủng, tuổi trẻ tuấn mỹ, Thần Tịch liếc mắt đánh giá một chút, thầm nghĩ trong lòng: Nữ hoàng tuyệt đối là trâu già gặm cỏ non!
“Tứ công chúa, người đã trở lại rồi!” Vẻ mặt Vân quý quân tươi cười tiêu sái lại đây, bưng một ly rượu, “Công chúa, rượu này chúc mừng người trở về.”
Thần Tịch mân môi mím lại, vẫn là bài trừ vài, “Vân phụ quân hảo, đa tạ.”
Nhóm con trai con gái của Nữ hoàng gọi nhóm phu thị là phụ quân, bình thường nếu không phải thân sinh thì ở trước chữ phụ quân thêm một cái xưng hô, ngay từ đầu Thần Tịch nghe xong có chút cau mày, bất quá ngẫm lại coi như chỉ là một cái tên để kêu đi, như vậy mới tự nhiên được một chút.
“Thần Tịch ở Hi thành rất tiêu dao tự tại sao?”
“Đúng vậy.”
Sắc mặt tuấn mỹ Vân quý quân lộ ra một chút ý cười thản nhiên, “Đáng tiếc.”
Đáng tiếc Nữ hoàng sẽ không để cho nàng như nguyện!
Thần Tịch nghe được hai chữ đáng tiếc thì sắc mặt bắt đầu trở nên âm trầm, khẳng định Nữ hoàng có chuẩn bị chiêu sau, bằng không, vị Vân quý quân này vì sao lại vô duyên vô cớ đến đây nói chuyện với nàng rồi nói ra hai chữ đáng tiếc này? Thời điểm nhìn về phía hắn trong mắt đã xuất hiện thêm một chút tìm tòi nghiên cứu nói: “Thật không? Vậy không bằng Vân phụ quân dạy Thần Tịch một chút phải làm thế nào mới không đáng tiếc đây?”
Vân quý quân ha ha cười, “Này, không chừng ta có biện pháp, bất quá, nếu Nữ hoàng --”
Thần Tịch giật nhẹ khóe môi có chút châm chọc nở nụ cười, trông cậy vào Nữ hoàng đối xử tốt với nàng? Mặt trời mọc từ hướng tây!
“Công chúa, nếu như phụ quân của ngươi ở bên người Nữ hoàng, ta nghĩ nhất định hắn nói cái gì Nữ hoàng cũng sẽ nghe, cho dù không phải nói gì nghe nấy, cũng sẽ không làm khó dễ ngươi.”
A?
Có ý tứ gì?
Vân quý quân bưng lên ly rượu uống một hơi cạn sạch, thời điểm khóe mắt dư quang hướng tới Nữ hoàng thì cười khổ, dùng thanh âm chỉ có Thần Tịch mới nghe được nói: “Đến nay Nữ Hoàng đối với phụ quân ngươi nhớ mãi không quên...... Trên đời có người yêu ai yêu cả đường đi, cũng có người hận ai thì sẽ hận tất cả những thứ liên quan tới nó.”
Thần Tịch nghe vậy thân mình run lên, hận ai hận cả người liên quan?
Hắn đang nhắc nhở nàng sở dĩ Nữ hoàng vẫn nhắm vào nàng là vì sinh phụ của bản tôn ly khai Nữ hoàng sao? Nữ hoàng không thể tiếp nhận được phu thị của chính mình phản bội chính mình cho nên đem tất cả oán khí chút lên người nàng sao?
Rất cẩu huyết, nàng là hoàng nữ, phụ thân bản tôn cũng là hoàng tử có được không, trong lòng cũng không thể nào hiểu được đạo lý này, thật sự là thói quen của người làm nữ hoàng đi.
Nghĩ một chút khóe miệng Thần Tịch hiện lên một chút châm chọc mà tất cả mọi người đều có thể thấy được, Vân quý quân thở dài một tiếng, “Tính tình này của người giống y như phụ quân người, kiêu ngạo không nói nên lên! Công chúa, theo ta được biết, phụ quân của người chưa chết, không bằng người......”
“A.. Không có khả năng, nhân sinh của ta không cần bởi vì chuyện tình của bọn họ mà thay đổi. Ta cũng sẽ không đi tìm người tự mình biến mất.”
Vân Quý quân kinh ngạc nhìn nàng, nàng biết được tin tức sinh phụ lại không kinh ngạc? Cũng không muốn đi tìm sao?
“Vân phụ quân, ngươi vẫn nên đi cùng mẫu hoàng đi, nàng đang muốn gặp ngươi đấy!”
Vân quý quân nhìn khóe môi nở nụ cười của nàng âm thầm thở dài, nha đầu kia thông minh, thế nhưng đoán được hắn dụng ý trong lời nói của hắn.
Vân quý quân trở lại bên người Nữ hoàng thì thầm vài câu xong, ánh mắt Nữ hoàng bỗng dưng trở nên âm trầm hơn, Thần Tịch lại nâng chén ở xa kính một ly, uống một hơi cạn sạch.
“Công chúa!”
Bắc Đường Quân Liên có chút lo lắng, vừa rồi những lời Vân quý quân nói bọn họ cũng nghe thấy rõ ràng, vạn vạn không thể nghĩ tới sở dĩ Nữ hoàng khó xử công chúa chính là bởi vì việc sinh phụ công chúa tự ý rời đi. Nghe qua, Nữ hoàng còn muốn để cho công chúa ra mặt tìm được cái nam nhân kia.
Nhưng là, phụ quân công chúa đều nhẫn tâm bỏ lại công chúa mười mấy năm, làm sao có thể xuất hiện lại lần nữa?
Hơn nữa, phụ quân Xích Dương công chúa căn bản chính là người giống như một cái mê cung bí ẩn, người biết được chân tướng năm đó cơ hồ cũng không tồn tại.
“Không có việc gì, rượu này không tệ.”
Thần Tịch một mình uống rượu, sắc mặt vô hỉ vô giận, uống rượu giống như uống nước trà bình thường, ăn chậm nuốt chậm, uống đến khi cung yến tan, nàng mới có điểm lay động được Bắc Đường Quân Liên giúp đỡ ly khai hoàng cung.
Kiếp trước, mẹ đẻ của nàng vì tổ chức của mình àm phản bội gia đình chính mình, còn tự tay hủy đi cuộc sống của nàng; Kiếp này, mẹ đẻ bản tôn bởi vì hận phụ thân nàng mà muốn khó dễ dàng không để nàng được như ý.
Ha ha, duyên phận nơi thế giới này thật đúng là rất kỳ diệu.
Nha.... cái bà Nữ Hoàng đế kia thật không biết liêm sỉ __# bà ta nghĩ tốt quá. Chẳng nghĩ nổi vẻ mặt bà ta sẽ thế nào khi biết thân phận "phu thị bỏ trốn" của mình nhỉ? Bà ta thử nghĩ ngày nào đó bà ta làm "thiếp" của người đó, nhìn người đó ngày ngày nạp vào cả đống mỹ thiếp thử xem. Bà ta là nữ tôn, thế người kia không phải nam tôn chắc? Còn là nam tôn cấp cao nữa chứ. Có khi nào cha Tịch tỉ về rồi dẫn thêm một nữ tử với đứa em cho tỉ ấy nữa không nhỉ? Đủ vui vẻ a....
Về phần Sở quốc Thái tử đồng học, người ta là Công chúa nữ tôn quốc nha. Gả cho mình ngươi là ủy khuất lắm rồi....còn muốn.... Ngươi trừng cái gì trừng? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi ngĩ ngươi là người đẹp nhất giỏi nhất chắc? Mở mắt ra nhìn chút, đừng mơ ngủ nữa~ bên cạnh Tịch tỉ thiếu tuấn nam cực phẩm gia thế khủng bố hả? Không có a~ Ngươi muốn chịu trách nhiệm với đám oanh oanh yến yến kia? Hảo~ Tịch tỉ cũng cần chịu trách nhiệm với đám người Băng mỹ nam nha, chứ sau này mấy ca ca biết gả cho ai?~~~
Mọi người nghe được lời nói của Phượng hậu, chính phu của Nữ hoàng Nhai Nữ quốc gọi là Phượng Hậu, có đôi khi cũng xưng vương phu, bất quá Nữ hoàng bình thường là kêu Phượng hậu. Bách quan nghe xong lời Phượng hậu nói chuyển ánh mắt nhìn về phía Thái tử Sở quốc cùng Xích Dương công chúa, muốn biết này hai vị chính chủ sẽ quyết định như thế nào.
Lúc này Thần Tịch thực sảng khoái, nhíu mày nửa ngày liền cười tủm tỉm gật đầu: “Việc này ta có thể nhận, bất quá, Thái tử Sở quốc từ lâu đã có rất nhiều thiếp thất cùng đứa nhỏ, chỉ sợ luyến tiếc, cũng không dễ làm!”
Nếu ánh mắt có thể giết người thì Sở Mục Hàm đã đem thân thể Thần Tịch đâm xuyên qua mấy trăm lần, hắn xác định nữ nhân này là muốn cự tuyệt hắn, nàng dùng phương thức của chính mình nói cho hắn biết, nàng khinh thường trở thành Thái tử phi của hắn, khinh thường nam nhân như hắn!
Phượng hậu nhìn về phía Sở Mục Hàm, ôn thanh hỏi: “Không biết Thái tử Sở quốc nghĩ như thế nào?”
Sở Mục Hàm uống một ly rượu, ánh mắt sáng quắc nhìn Thần Tịch: “Bản Thái tử đối với Xích Dương công chúa rất là thích, ta có thể đáp ứng nàng về sau liền sủng một mình nàng, bất quá những người lúc trước ta phải phụ trách, không thể phụ bạc các nàng.”
Nữ hoàng gật gật đầu, nhìn về phía Thần Tịch khuyên nhủ: “Thần Tịch, con xem, Thái tử Sở quốc cũng rất thành ý, về sau con là người hắn sủng ái nhất......”
“Ân, lời này có đạo lý, không bằng ta cũng học theo, về sau ta cũng không cần người mới, nhất định sủng nhất Thái tử như thế nào? Về phần vài người bọn họ, ta cũng không thể cô phụ a!”
“Ngươi --”
Thần Tịch cười đến thực vô tội, nhún nhún vai nói: “Không có biện pháp a, suy bụng ta ra bụng người thôi, ta cũng không kém so với Thái tử, ngươi có thể tam cung lục viện, bản công chúa cũng có quyền lợi để tuấn nam quay xung quanh, vì sao ta lại để chính mình ủy khuất? Nói thật, ta vẫn luôn trôi qua rất tốt, vì sao phải đi theo ngươi tới Sở quốc ủy khuất chính mình? Thái tử phi? Thiết, có cái gì tốt chứ? Ta hiếm lạ? Còn không bằng ta ở Hi thành tiêu dao khoái hoạt!”
“Cung Thần Tịch!” Cơ hồ Sở Mục Hàm nghiến rắng gầm ra từng chữ từng chữ trừng mắt nhìn nàng.
Thần Tịch than nhẹ một tiếng.“Đừng rống, tuy rằng ta không lớn tiếng như ngươi. Nhưng lỗ tai ta không có điếc, nghe được hết!”
Nữ hoàng bệ hạ cũng biết đây là Thần Tịch cố ý cùng Thái tử Sở quốc nháo, biểu tình trở nên khó coi, làm sao một chút nàng cũng không chịu nghe lời?“Xích Dương, ngươi muốn cãi lời quân mệnh sao?”
A, cái này không kêu tên mà kêu lên danh hiệu của nàng lên sao? Vẻ mặt Thần Tịch vô tội ai thán: “Mẫu hoàng, người sai lầm rồi, đây là hoàng nhi tranh mặt mũi cho Nhai Nữ quốc chúng ta mà, nếu đường đường công chúa Nhai Nữ quốc nhưng lại lưu lạc đến mức đi hầu hạ nam nhân khác. Còn cùng rất nhiều nữ nhân tranh một người nam nhân, mặt mũi Nhai Nữ quốc biết để vào đâu, rõ ràng đây là để cho nam nhân đứng đầu gia đình, vậy cũng không cần Nữ hoàng. Để cho Phượng hậu làm Hoàng đế tốt lắm.”
Trong lòng Phượng hậu thầm than. Ánh mắt đảo qua Thần Tịch bắt đầu trở nên thâm thúy, quả nhiên Xích Dương công chúa thay đổi rất nhiều, dựa vào khí thế của nàng như thế. Nếu không ly khai Nhai Nữ quốc, chỉ sợ nữ nhi của hắn sẽ không có một tia hy vọng.
Nay Phượng hậu có một nam một nữ, hoàng nữ đã muốn 17 tuổi, được Nữ hoàng yêu thích, đứng hàng thứ thứ năm, tên là Cung Tuyết Bay; Đại hoàng tử Cung Vân Lâm năm nay 21 tuổi. Hắn một lòng muốn cho Ngũ hoàng nữ lên vị, cho nên thời gian trước Đại công chúa bị buộc tội hắn đã âm thầm ra không ít khí lực! Đại công chúa là con gái của Phượng hậu tiền nhiệm. Bất quá vài năm trước Phượng hậu chết đi, hắn được lên vị vào ba năm trước.
Một người ngồi vị trí trên cao, tâm tư sẽ biến đổi ngày càng lớn.
Đương nhiên, tâm tư Phượng hậu Thần Tịch cũng không biết, nàng chỉ dựa vào mong muốn của mình đến làm việc thôi.
Thậm chí, đối với chuyện bản tôn có bao nhiêu huynh muội nàng căn bản không thèm để ý, nàng là một người bạc tình, người khác không tốt với nàng, vì sao nàng phải đối tốt với người ta đây?
Cảm tình vẫn luôn là một thứ xa xỉ, không làm tốt sẽ bị bán đi.
“Công chúa, nhất định Phượng hậu sẽ dùng mọi cách thực hiện chuyện này, nữ nhi Phượng hậu là ngũ công chúa Cung Tuyết Bay gần đây được muôn vàn thánh sủng! Nếu không loại bỏ người, Ngũ công chúa không thể lên vị.”
Ngũ công chúa?
Thần Tịch kinh ngạc nhìn Nữ hoàng liếc mắt một cái, thấp giọng hỏi nói: “Nữ hoàng sinh những năm đứa nhỏ?”
Sắc mặt Cơ Tĩnh Viễn nhất thời đen lại, ngay cả cái này nàng cũng có thể quên? Bất đắc dĩ mở miệng thấp giọng nhắc nhở nói: “Nữ hoàng có tới sáu nữ ba nam.”
Ngạch!
Thần Tịch đẩu đẩu, chín đứa con? Ánh mắt cổ quái nhìn về phía Nữ hoàng, nữ nhân này sinh chín đứa nhỏ còn có thể bảo trì được mỹ mạo như thế sao, thật sự là...... Thực cực phẩm a!
Phượng hậu nhìn tình thế ngày càng gay gắt chạy nhanh đi giải hòa nói: “Nữ hoàng, đêm nay là yến tiệc đầu tiên chào đón Xích Dương công chúa trở về, việc này không bằng để tới vài ngày sau rồi hãy bàn bạc? Dù sao thời gian cũng không gấp!”
Nữ hoàng trừng mắt nhìn Thần Tịch liếc mắt một cái, gật gật đầu, “Được rồi, trước tiên sẽ không nói vấn đề này vào đêm nay, trẫm vốn nghĩ cho nàng một kinh hỉ.”
“Ha ha, bệ hạ, việc này xác thực quá đột nhiên, để cho Xích Dương công chúa cẩn thận suy nghĩ đi!” Nhóm phu thị bên cạnh Nữ hoàng cũng vội vàng lên tiếng giải hòa.
Thần Tịch nhìn phu thê Nữ hoàng liếc mắt một cái, Phượng hậu này thật đúng là dụng tâm lương khổ.
Một cái cung yến, bởi vì có việc đám hỏi còn chưa có giải quyết, có không ít người trong lòng đều bắt đầu mưu tính, bất quá Thần Tịch thản nhiên nhất, dù sao nàng cũng không vội.
Về phần ánh mắt lửa nóng muốn thiêu nàng của mỗ nam kia, trực tiếp không nhìn.
“Công chúa, Vân quý quân đến đây.” Cơ Tĩnh Viễn ở bên người Thần Tịch thấp giọng nhắc nhở nói.
Thần Tịch ngẩn người, trở lại kinh thành đã nhiều ngày nàng cũng biết được một ít hiểu biết Hậu cung của Nữ hoàng, Nữ hoàng chính phu là Phượng hậu, dưới Phượng hậu là hoàng quý quân, quý quân, thị quân, thị nhân, cùng loại hậu cung của đất nước nam tôn, bất quá, Hậu cung Nữ hoàng tuy mĩ nam không có ba ngàn, nếu mà nói thì có mấy chục cái đi!
Đương nhiên, mĩ nam vờn quanh như thế Thần Tịch cũng hiểu được một chút điều, mĩ nam có phúc khí để có con với Nữ hoàng cũng chỉ có vài cái, bởi vì Nữ hoàng không phải nam đế, Nữ hoàng cần phải chính mình sinh đứa nhỏ, một năm một cái, sinh mười người cũng cần đến thời gian mười năm!
Cho nên, Thần Tịch xem, Nữ hoàng kỳ thật rất chịu tội, đương nhiên, Nữ hoàng cũng không thể nói mệt được, ăn ngon có người hầu hạ, cho dù sinh đứa nhỏ cũng chỉ có thời điểm sắp sinh là bị đau nữa ngày mà thôi, sau khi sinh xong mặc kệ là hoàng tử hay là hoàng nữ đều có phu quân cùng bà vú chiếu cố, thân thể Nữ hoàng tất nhiên có càng nhiều người tới chiếu cố, cái linh đan diệu dược gì đều được lấy ra. Nhìn Nữ hoàng sẽ biết, người bốn mươi mấy, thoạt nhìn bộ dáng vẫn giống như ba mươi, bảo dưỡng thật tốt!
Trước khi tiến cung Thần Tịch nghe nói qua, nay Nữ hoàng sủng nhất chính là vị đang ngồi bên cạnh kia Phượng hậu, sau đó Vân quý quân, còn có một vị Đức hoàng quý quân đều là mĩ nam được Nữ hoàng sủng ái mấy năm nay, vài năm này đã muốn dần dần hình thành trạng thái thế lực phân ra ba phía.
Nữ hoàng sinh cho Phượng hậu hai hai tử, Phượng hậu tiền nhiệm chỉ có một mình Đại công chúa, Đức hoàng quý quân có một nam một nữ, bất quá Vân quý quân lại là không nam không nữ, là tân sủng, tuổi trẻ tuấn mỹ, Thần Tịch liếc mắt đánh giá một chút, thầm nghĩ trong lòng: Nữ hoàng tuyệt đối là trâu già gặm cỏ non!
“Tứ công chúa, người đã trở lại rồi!” Vẻ mặt Vân quý quân tươi cười tiêu sái lại đây, bưng một ly rượu, “Công chúa, rượu này chúc mừng người trở về.”
Thần Tịch mân môi mím lại, vẫn là bài trừ vài, “Vân phụ quân hảo, đa tạ.”
Nhóm con trai con gái của Nữ hoàng gọi nhóm phu thị là phụ quân, bình thường nếu không phải thân sinh thì ở trước chữ phụ quân thêm một cái xưng hô, ngay từ đầu Thần Tịch nghe xong có chút cau mày, bất quá ngẫm lại coi như chỉ là một cái tên để kêu đi, như vậy mới tự nhiên được một chút.
“Thần Tịch ở Hi thành rất tiêu dao tự tại sao?”
“Đúng vậy.”
Sắc mặt tuấn mỹ Vân quý quân lộ ra một chút ý cười thản nhiên, “Đáng tiếc.”
Đáng tiếc Nữ hoàng sẽ không để cho nàng như nguyện!
Thần Tịch nghe được hai chữ đáng tiếc thì sắc mặt bắt đầu trở nên âm trầm, khẳng định Nữ hoàng có chuẩn bị chiêu sau, bằng không, vị Vân quý quân này vì sao lại vô duyên vô cớ đến đây nói chuyện với nàng rồi nói ra hai chữ đáng tiếc này? Thời điểm nhìn về phía hắn trong mắt đã xuất hiện thêm một chút tìm tòi nghiên cứu nói: “Thật không? Vậy không bằng Vân phụ quân dạy Thần Tịch một chút phải làm thế nào mới không đáng tiếc đây?”
Vân quý quân ha ha cười, “Này, không chừng ta có biện pháp, bất quá, nếu Nữ hoàng --”
Thần Tịch giật nhẹ khóe môi có chút châm chọc nở nụ cười, trông cậy vào Nữ hoàng đối xử tốt với nàng? Mặt trời mọc từ hướng tây!
“Công chúa, nếu như phụ quân của ngươi ở bên người Nữ hoàng, ta nghĩ nhất định hắn nói cái gì Nữ hoàng cũng sẽ nghe, cho dù không phải nói gì nghe nấy, cũng sẽ không làm khó dễ ngươi.”
A?
Có ý tứ gì?
Vân quý quân bưng lên ly rượu uống một hơi cạn sạch, thời điểm khóe mắt dư quang hướng tới Nữ hoàng thì cười khổ, dùng thanh âm chỉ có Thần Tịch mới nghe được nói: “Đến nay Nữ Hoàng đối với phụ quân ngươi nhớ mãi không quên...... Trên đời có người yêu ai yêu cả đường đi, cũng có người hận ai thì sẽ hận tất cả những thứ liên quan tới nó.”
Thần Tịch nghe vậy thân mình run lên, hận ai hận cả người liên quan?
Hắn đang nhắc nhở nàng sở dĩ Nữ hoàng vẫn nhắm vào nàng là vì sinh phụ của bản tôn ly khai Nữ hoàng sao? Nữ hoàng không thể tiếp nhận được phu thị của chính mình phản bội chính mình cho nên đem tất cả oán khí chút lên người nàng sao?
Rất cẩu huyết, nàng là hoàng nữ, phụ thân bản tôn cũng là hoàng tử có được không, trong lòng cũng không thể nào hiểu được đạo lý này, thật sự là thói quen của người làm nữ hoàng đi.
Nghĩ một chút khóe miệng Thần Tịch hiện lên một chút châm chọc mà tất cả mọi người đều có thể thấy được, Vân quý quân thở dài một tiếng, “Tính tình này của người giống y như phụ quân người, kiêu ngạo không nói nên lên! Công chúa, theo ta được biết, phụ quân của người chưa chết, không bằng người......”
“A.. Không có khả năng, nhân sinh của ta không cần bởi vì chuyện tình của bọn họ mà thay đổi. Ta cũng sẽ không đi tìm người tự mình biến mất.”
Vân Quý quân kinh ngạc nhìn nàng, nàng biết được tin tức sinh phụ lại không kinh ngạc? Cũng không muốn đi tìm sao?
“Vân phụ quân, ngươi vẫn nên đi cùng mẫu hoàng đi, nàng đang muốn gặp ngươi đấy!”
Vân quý quân nhìn khóe môi nở nụ cười của nàng âm thầm thở dài, nha đầu kia thông minh, thế nhưng đoán được hắn dụng ý trong lời nói của hắn.
Vân quý quân trở lại bên người Nữ hoàng thì thầm vài câu xong, ánh mắt Nữ hoàng bỗng dưng trở nên âm trầm hơn, Thần Tịch lại nâng chén ở xa kính một ly, uống một hơi cạn sạch.
“Công chúa!”
Bắc Đường Quân Liên có chút lo lắng, vừa rồi những lời Vân quý quân nói bọn họ cũng nghe thấy rõ ràng, vạn vạn không thể nghĩ tới sở dĩ Nữ hoàng khó xử công chúa chính là bởi vì việc sinh phụ công chúa tự ý rời đi. Nghe qua, Nữ hoàng còn muốn để cho công chúa ra mặt tìm được cái nam nhân kia.
Nhưng là, phụ quân công chúa đều nhẫn tâm bỏ lại công chúa mười mấy năm, làm sao có thể xuất hiện lại lần nữa?
Hơn nữa, phụ quân Xích Dương công chúa căn bản chính là người giống như một cái mê cung bí ẩn, người biết được chân tướng năm đó cơ hồ cũng không tồn tại.
“Không có việc gì, rượu này không tệ.”
Thần Tịch một mình uống rượu, sắc mặt vô hỉ vô giận, uống rượu giống như uống nước trà bình thường, ăn chậm nuốt chậm, uống đến khi cung yến tan, nàng mới có điểm lay động được Bắc Đường Quân Liên giúp đỡ ly khai hoàng cung.
Kiếp trước, mẹ đẻ của nàng vì tổ chức của mình àm phản bội gia đình chính mình, còn tự tay hủy đi cuộc sống của nàng; Kiếp này, mẹ đẻ bản tôn bởi vì hận phụ thân nàng mà muốn khó dễ dàng không để nàng được như ý.
Ha ha, duyên phận nơi thế giới này thật đúng là rất kỳ diệu.
Nha.... cái bà Nữ Hoàng đế kia thật không biết liêm sỉ __# bà ta nghĩ tốt quá. Chẳng nghĩ nổi vẻ mặt bà ta sẽ thế nào khi biết thân phận "phu thị bỏ trốn" của mình nhỉ? Bà ta thử nghĩ ngày nào đó bà ta làm "thiếp" của người đó, nhìn người đó ngày ngày nạp vào cả đống mỹ thiếp thử xem. Bà ta là nữ tôn, thế người kia không phải nam tôn chắc? Còn là nam tôn cấp cao nữa chứ. Có khi nào cha Tịch tỉ về rồi dẫn thêm một nữ tử với đứa em cho tỉ ấy nữa không nhỉ? Đủ vui vẻ a....
Về phần Sở quốc Thái tử đồng học, người ta là Công chúa nữ tôn quốc nha. Gả cho mình ngươi là ủy khuất lắm rồi....còn muốn.... Ngươi trừng cái gì trừng? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi ngĩ ngươi là người đẹp nhất giỏi nhất chắc? Mở mắt ra nhìn chút, đừng mơ ngủ nữa~ bên cạnh Tịch tỉ thiếu tuấn nam cực phẩm gia thế khủng bố hả? Không có a~ Ngươi muốn chịu trách nhiệm với đám oanh oanh yến yến kia? Hảo~ Tịch tỉ cũng cần chịu trách nhiệm với đám người Băng mỹ nam nha, chứ sau này mấy ca ca biết gả cho ai?~~~
/192
|