Thần Tịch nhìn hắn liếc mắt một cái, mỉm cười: “Hôm nay làm việc có thuận lợi không?”
“Thuận lợi, đại bộ phận dân chúng Hi thành đều làm không tệ, nghe được chính sách mới do công chúa ban bố, mọi người đều nguyện ý phối hợp làm việc.”
“Ừ, vậy là tốt rồi, kế tiếp ngươi hãy xem xét một thời gian đi, hy vọng dân chúng Hi thành có thể sớm ngày tự cấp tự túc được!”
Vân Thanh Ngân gật gật đầu, đề tài quay trở lại trên người Bắc Đường Liên Vân, “Công chúa, chẳng lẽ ngươi còn để ý chuyện Bắc Đường công tử từng làm cho một nữ tử mang thai sao? Ta nghe nói --”
Thần Tịch vẫy vẫy tay, ngăn cản hắn nói tiếp, Vân Thanh Ngân cũng không biết Bắc Đường Liên Vân cùng Bắc Đường Quân Liên không phải cùng một người, hắn chỉ là nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu nổi vì sao công chúa bất hòa với Bắc Đường công tử, mới cho ra dự đoán như vậy.
“Không có liên quan tới việc lần đó, ta cũng không có để ý việc đó, ngươi không cần nghĩ nhiều.”
“Nhưng mà, dù sao Bắc Đường công tử cũng là do Hạ quốc Hoàng đế tứ hôn, nếu công chúa cùng cách thì không tốt lắm!” Vân Thanh Ngân có lòng tốt nhắc nhở, nói.
Thần Tịch cười cười, “Việc này ngươi không cần lo lắng, ta đều có chủ trương.”
“Công chúa!”
“Đi nghỉ ngơi một chút đi!” Thần Tịch trực tiếp đánh gãy lời của hắn, nàng không nghĩ tới sẽ thu Bắc Đường Liên Vân, ít nhất trước mắt là không nghĩ tới.
Vân Thanh Ngân bất đắc dĩ rời đi, lưu lại một mình Thần Tịch ở trong sân nghỉ ngơi.
Đêm đó, thời điểm một mình Thần Tịch thưởng thức ánh trăng, đêm màu hè những con côn trùng kêu vang, toàn bộ phủ công chúa im lặng, gió lạnh thổi làm người ta tỉnh ngủ, Thần Tịch thản nhiên nằm ở trên trường kỉ, trong sân có trồng một ít cây thảo dược, làm cho nàng có thể yên tâm ở trong sân ngây ngốc.
Tâm tư Hoàng Phủ Cảnh Hạo quả thực rất chu đáo, hoàn cảnh phủ công chúa đúng với khẩu vị của nàng.
Bất quá, trong ánh trăng yên lặng tĩnh mịch này, luôn có một số người muốn phá vỡ nó đi.
Thần Tịch nghe tiếng va chạm nhau của binh khí trong bầu trời đêm khóe môi chậm rãi nhếch lên, từ sau lần ám sát kia, nàng vẫn luôn chờ lần ám sát thứ hai quy mô lớn hơn.
Bắc Đường Liên Vân tra xét việc đó cũng không được rõ ràng lắm. Nàng lại ý thức được không thích hợp, có lẽ người chủ nhân phía sau màn này là một người mà nàng không hề nghĩ tới!
Nhìn nhóm ám vệ xuất động chặn lại thích khách xâm nhập phủ công chúa, nàng nhẹ nghiêng người. Nhìn bóng người càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng tới gần nàng.
“Bảo hộ công chúa!”
Sau khi một ám vệ gầm nhẹ một tiếng, lập tức lại có bốn ám vệ phi thân ra ngoài. Tách nhau bảo vệ bốn hướng xung quanh Thần Tịch.
Thần Tịch nhìn những người bên ngoài một chút, “Cố gắng giữ lại vài người sống đi!”
Mười mấy thích khách che mặt. Mắt thấy hoàn cảnh ngày càng xấu một người trong số đó thổi tiêu vang lên một tiếng, rất nhanh lại có nhóm thứ hai chạy tới, người mới tới thân thủ tàn nhẫn hơn rất nhiều.
Ám vệ bên cạnh Thần Tịch có khoảng hai mươi người, đối phó với mười mấy người ban đầu tới là dư dả, nhưng, nhóm thứ hai lại tới mười mấy người, hơn nữa. Thân thủ cũng không phải hạng thường. Môi đỏ mọng của Thần Tịch hơi hơi cong lên, Hắc Long bang!
Người của Liễu Văn Hoa rốt cuộc cũng tới đây!
Tối nay lại là một hồi ác chiến rồi!
“Công chúa.” Bắc Đường Liên Vân cùng Vân Thanh Ngân đều chạy đến.
Thần Tịch đứng lên nhìn cuộc chiến đấu, lúc này, Liễu Văn Hoa xuất động tinh anh Hắc Long bang sao? Ha ha, muốn giết chết nàng? Thật không biết ngươi nào lại ghi hận nàng như vậy chứ?
“Bắc Đường công tử, ngươi mang công chúa đi quân doanh trước đi!” Vân Thanh Ngân một bên đánh nhau với địch, một bên nói.
Hắn cảm thấy thực lực của phủ công chúa không thể chống lại với thích khách tối hôm nay, sát thủ toàn là cao thủ, quá mạnh mẽ, số người cũng nhiều.
“Công chúa.” Bắc Đường Liên Vân lôi kéo tay nàng, hiển nhiên đồng ý với đề nghị của Vân Thanh Ngân.
Thần Tịch lắc đầu, “Nhìn một chút đi, ta muốn biết ai là người muốn giết ta!”
“Công chúa. Nơi này chỉ sợ không chống đỡ được bao lâu nữa, Lâm Tuấn Thần với Sở Mục Nhiên cũng không ở đây, Tiêu Băng với Cơ Tĩnh Viễn lại ở quân doanh, Hứa Phi Sương ra ngoài, chúng ta chỉ có thể rút khỏi đây trước!”
Thần Tịch mỉm cười, chọn cơ hội rất tốt, xem ra đối phương giám thị phủ công chúa không ít ngày, lại chọn đúng thời gian những người có thực lực không có ở phủ.
“Công chúa, đi thôi!”
Đoạn thời gian gần đây Thần Tịch đã cạt kiệt thể lực những ba lần, bây giờ tĩnh dưỡng cũng chưa được tốt lắm, nếu cứng rắn lộ ra ngoài, nàng muốn tĩnh dưỡng lại chắc cũng hơn nửa năm.
Nhưng mà, cứ như vậy chôn vùi tánh mạng những ám vệ này sao?
Không, làm sao có thể, nàng không bỏ được!
Thần Tịch lạnh lùng nhìn những thích khách che mặt, cỏ lay động, gió lại thổi lên.
Yên lặng tập trung ý niệm, ai cũng không biết sao lại thế này, trong lúc đó cái hồ nước nhỏ trong viện không biết vì sao lại xuất hiện vài ngân tuyến, sau khi ngân tuyến hiện lên, những thích khách đang giao chiến đều ngã xuống.
Ám vệ phủ công chúa ngạc nhiên nửa ngày lập tức lưu loát hoạt động đao, những thích khách này đều bị giết chết, nhìn huyết tinh nhiễm đỏ sân của nàng, đáy mắt Thần Tịch hiện lên một chút bất đắc dĩ, nếu bọn họ là người bình thường, có thể không chết.
Đáng tiếc, bọn họ đều là sát thủ bên Liễu Văn Hoa, sẽ không bởi vì nàng tha mạng cho bọn họ một lần mà mang ơn nàng.
Chỉ thời gian một nén nhang, thế cục nghịch chuyển, sát thủ Hắc Long bang trừ bỏ vài người sống còn sống, bị đều ngã xuống.
Vân Thanh Ngân bắt một người, thủ lĩnh ám vệ bắt một người, Bắc Đường Liên Vân sau khi hoàn hồn cũng bắt lại một người sống, bọn họ đều có chút mạc danh kỳ diệu, vì sao những người này lại đột nhiên ngã xuống?
Chẳng lẽ là công chúa nhà bọn họ có trời cao phù hộ sao? Những người có liên quan đều nhìn về phía Thần Tịch, lại phát hiện sắc mặt Xích Dương công chúa trắng bệch, vô lực ngã trên trường kỉ, Bắc Đường Liên Vân lập tức bỏ người trong tay xuống nâng Thần Tịch dậy: “Công chúa, ngươi bị sao thế?”
Thần Tịch miễn cưỡng cười: “Kêu Tiêu Băng cùng Hứa Phi Sưởng trở về, hộ vệ phủ công chúa thì tăng mạnh gấp đôi đi!”
“Được, công chúa, ngươi không thoải mái sao?”
“Nghỉ ngơi là tốt rồi.” Thần Tịch hữu khí vô lực nói một câu. Nàng cũng cần phải đê cao thực lực hơn một chút, bằng không, lần sau Hắc Long bang đến một trăm sát thủ, chỉ sợ nàng chịu không được.
Nghĩ đến thích khách Thần Tịch lại công đạo một câu, “Lần này cần phải lưu trữ người sống chờ ta đến thẩm vấn.”
Nói xong câu này nàng hoàn toàn lâm vào hôn mê, Tiêu Băng ở quân doanh nhận được báo tin cũng cưỡi ngựa cấp tốc trở về, bất quá, hắn trở về chỉ có thấy một thi thể, còn có người phủ công chúa đang dọn dẹp đống hỗn loạn trong sân.
Hiển nhiên, hắn về trễ, “Công chúa đâu rồi?”
“Công chúa bị hôn mê.” Vẻ mặt Vân Thanh Ngân lo lắng, nói.
Tiêu Băng nghi hoặc, “Công chúa bị thương sao?”
“Không phải, chỉ là có chút mạc danh kỳ diệu hôn mê, đang đợi Hứa công tử trở về.”
Ước chừng một canh giờ sau, Hứa Phi Sương rốt cục cũng được hộ vệ kêu trở về, hắn bắt mạch xong thì mày cũng nhíu lại một chỗ, rất là phẫn nộ nhìn về phía mấy người Bắc Đường Liên Vân: “Không phải ta đã nói lần trước công chúa đã bị cạn kiệt thể lực sao? Các ngươi lại để cho công chúa làm cái gì vậy hả?”
Vân Thanh Ngân cảm thấy mạc danh kỳ diệu: “Hứa công tử, chúng ta không có để cho công chúa làm cái gì mà! Chỉ có thích khách đến đây, chúng ta......”
“Chúng ta đánh không lại, ta muốn mang theo công chúa rời đi, nhưng công chúa không chịu, sau đó không biết như thế nào, giữa hồ nước lại văng lên một chút nước, mấy thích khách liền té xỉu, chúng ta chuyển bại thành thắng. Công chúa cũng hôn mê!”
Hứa Phi Sương nghe vậy thở dài, “Thì ra là thế, chắc là công chúa lại dùng độc rồi!”
Bắc Đường Liên Vân không hiểu nhìn hắn: “Ngươi nói rõ ràng một chút, công chúa không dùng ám khí gì cả, hơn nữa --”
“Ngươi còn không hiểu sao? Nước trong hồ chính là độc, đó là độc dược do công chúa chế ra, nhưng mà thân thể của nàng cũng chưa có dưỡng được tốt, cho nên cạn kiệt thể lực.”
“Nhưng mà --” Nàng làm như thế nào chứ?
Trong lòng Bắc Đường Liên Vân không yên, hình như bí mật trên người công chúa không hề ít, hắn phải làm sao mới có được sự tín nhiệm của nàng đây?
Hứa Phi Sương thở dài, “Không nên hỏi ta phải làm như thế nào, ta cũng không biết công chúa làm như thế nào, dù sao công chúa lấy độc trị độc, nói ra thì chính là dùng thân thể của chính mình, tất nhiên phải suy yếu một khoảng thời gian, mấy ngày nay, bởi vì dược của Nữ hoàng, độc của ngươi, lần trước lại là ám khí của tiểu thư Liễu gia...... Mỗi một lần đều làm cho thể xác và tinh thần của công chúa bị hao tổn, lần này chỉ sợ tĩnh dưỡng nửa năm thì mới tốt lên được!”
“Vì sao lại thế nào? Nếu dử dụng độc, tại sao có thể tổn hại đến thân thể của chính mình? Rốt cuộc công chúa bị làm sao?” Bắc Đường Liên Vân nghe vậy cảm giác có chút kinh hồn táng đảm*.
* kinh hồn táng đảm: sợ hãi đến kinh hoảng, mất hết tinh thần.
Hứa Phi Sương phiền chán vẫy vẫy tay, “Ta cũng không rõ ràng, dù sao chính là đạo lý này! Chờ công chúa tỉnh thì các ngươi tự đi hỏi đi.”
Tiêu Băng lạnh lẽo nhìn Hứa Phi Sương, “Ngươi không có gạt chúng ta chuyện gì chứ?”
“Gạt gì chứ? Ta biết đều đã nói!”
“Ầm ỹ cái gì vậy?” Thần Tịch mở mắt, nhìn mấy người bọn họ, “Đi, bắt một tên sát thủ còn sống lên đây.”
“Công chúa, hãy dưỡng thân thể trước đi!”
Thần Tịch cố chấp trừng mắt nhìn Bắc Đường Liên Vân, “Đưa người lên cho ta thẩm vấn trước.”
Vài ngươi Tiêu Băng bị Thần Tịch kêu ra ngoài, Bắc Đường Liên Vân cùng Vân Thanh Ngân thì để lại.
Thần Tịch cũng không hiềm nghi bọn họ, “Vân quản gia, lấy một chén nước đến đây.”
Vân Thanh Ngân bưng một chén nước tới, ở trước mặt Thần Tịch bọn họ để tay vào trong chén nước hồi lâu rồi để cho Vân Thanh Ngân cho tên sát thủ uống, không bao lâu, Vân Thanh Ngân liền phát hiện ánh mắt của người nọ không có tiêu cự, giống như thất hồn vậy.
Lại nghe Thần Tịch thản nhiên mở miệng hỏi, nói: “Nói, là ai phái các ngươi tới đây giết ta!”
“Là, là một vị quý nhân trong cung.”
“Cung nào?”
“Hoàng cung Hạ quốc, ta nhìn thấy một nữ nhân giao dịch với bang chủ, nói chỉ cần giết Xích Dương công chúa, sẽ làm cho Hắc Long bang phát dương quang đại!”
Nga, lại có bản lính hứa làm cho Hắc Long bang phát dương quang đại, xem ra thân phận cũng không thấp đâu! Thần Tịch nhìn người nọ, “Ngươi có biết thân phận người nọ không?”
“Nàng là, là cung nữ của Hoàng Hậu nương nương.”
Hoàng Hậu nương nương? Thần Tịch hơi hơi chấn động, “Cung nữ của Hoàng Hậu nương nương Hạ quốc?”
“Đúng vậy, có một lần ta vô tình nghe nàng ta nói.”
“Vì sao nàng ta muốn giết bản công chúa?”
Sát thủ kia mờ mịt nhìn bọn họ, “Bởi vì Hạ Thượng Vũ thích Xích Dương công chúa, trong lòng Hoàng Hậu nương nương ghi hận, muốn loại bỏ Xích Dương công chúa, nhưng lại muốn để cho chúng ta hủy dung của Xích Dương công chúa, nếu không có giết chết thì cũng sẽ đưa đến kỹ viện......”
Bắc Đường Liên Vân nghe vậy thân mình chấn động, có chút không thể tin được nhìn sát thủ kia, Hoàng Thượng thích công chúa? Làm sao có thể?
Không đúng, Hoàng Thượng đối xử với công chúa rất tốt, thật sự có chút khác thường, chẳng lẽ thật sự là thích công chúa sao?
Thần Tịch nghe nói như thế cũng vô cùng ngạc nhiên, rõ ràng Hạ Thượng Vũ nói bọn họ là đường huynh muội, làm sao có thể thích nàng được? Vấn đề này hiển nhiên có khúc mắc, chẳng lẽ Hoàng Hậu của Hạ Thượng Vũ không rõ ràng những quan hệ đó sao, cho nên mới hận nàng như vậy?
Nhưng mà lại cho người ám sát nàng không phải là quá độc ác sao?
“Thuận lợi, đại bộ phận dân chúng Hi thành đều làm không tệ, nghe được chính sách mới do công chúa ban bố, mọi người đều nguyện ý phối hợp làm việc.”
“Ừ, vậy là tốt rồi, kế tiếp ngươi hãy xem xét một thời gian đi, hy vọng dân chúng Hi thành có thể sớm ngày tự cấp tự túc được!”
Vân Thanh Ngân gật gật đầu, đề tài quay trở lại trên người Bắc Đường Liên Vân, “Công chúa, chẳng lẽ ngươi còn để ý chuyện Bắc Đường công tử từng làm cho một nữ tử mang thai sao? Ta nghe nói --”
Thần Tịch vẫy vẫy tay, ngăn cản hắn nói tiếp, Vân Thanh Ngân cũng không biết Bắc Đường Liên Vân cùng Bắc Đường Quân Liên không phải cùng một người, hắn chỉ là nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu nổi vì sao công chúa bất hòa với Bắc Đường công tử, mới cho ra dự đoán như vậy.
“Không có liên quan tới việc lần đó, ta cũng không có để ý việc đó, ngươi không cần nghĩ nhiều.”
“Nhưng mà, dù sao Bắc Đường công tử cũng là do Hạ quốc Hoàng đế tứ hôn, nếu công chúa cùng cách thì không tốt lắm!” Vân Thanh Ngân có lòng tốt nhắc nhở, nói.
Thần Tịch cười cười, “Việc này ngươi không cần lo lắng, ta đều có chủ trương.”
“Công chúa!”
“Đi nghỉ ngơi một chút đi!” Thần Tịch trực tiếp đánh gãy lời của hắn, nàng không nghĩ tới sẽ thu Bắc Đường Liên Vân, ít nhất trước mắt là không nghĩ tới.
Vân Thanh Ngân bất đắc dĩ rời đi, lưu lại một mình Thần Tịch ở trong sân nghỉ ngơi.
Đêm đó, thời điểm một mình Thần Tịch thưởng thức ánh trăng, đêm màu hè những con côn trùng kêu vang, toàn bộ phủ công chúa im lặng, gió lạnh thổi làm người ta tỉnh ngủ, Thần Tịch thản nhiên nằm ở trên trường kỉ, trong sân có trồng một ít cây thảo dược, làm cho nàng có thể yên tâm ở trong sân ngây ngốc.
Tâm tư Hoàng Phủ Cảnh Hạo quả thực rất chu đáo, hoàn cảnh phủ công chúa đúng với khẩu vị của nàng.
Bất quá, trong ánh trăng yên lặng tĩnh mịch này, luôn có một số người muốn phá vỡ nó đi.
Thần Tịch nghe tiếng va chạm nhau của binh khí trong bầu trời đêm khóe môi chậm rãi nhếch lên, từ sau lần ám sát kia, nàng vẫn luôn chờ lần ám sát thứ hai quy mô lớn hơn.
Bắc Đường Liên Vân tra xét việc đó cũng không được rõ ràng lắm. Nàng lại ý thức được không thích hợp, có lẽ người chủ nhân phía sau màn này là một người mà nàng không hề nghĩ tới!
Nhìn nhóm ám vệ xuất động chặn lại thích khách xâm nhập phủ công chúa, nàng nhẹ nghiêng người. Nhìn bóng người càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng tới gần nàng.
“Bảo hộ công chúa!”
Sau khi một ám vệ gầm nhẹ một tiếng, lập tức lại có bốn ám vệ phi thân ra ngoài. Tách nhau bảo vệ bốn hướng xung quanh Thần Tịch.
Thần Tịch nhìn những người bên ngoài một chút, “Cố gắng giữ lại vài người sống đi!”
Mười mấy thích khách che mặt. Mắt thấy hoàn cảnh ngày càng xấu một người trong số đó thổi tiêu vang lên một tiếng, rất nhanh lại có nhóm thứ hai chạy tới, người mới tới thân thủ tàn nhẫn hơn rất nhiều.
Ám vệ bên cạnh Thần Tịch có khoảng hai mươi người, đối phó với mười mấy người ban đầu tới là dư dả, nhưng, nhóm thứ hai lại tới mười mấy người, hơn nữa. Thân thủ cũng không phải hạng thường. Môi đỏ mọng của Thần Tịch hơi hơi cong lên, Hắc Long bang!
Người của Liễu Văn Hoa rốt cuộc cũng tới đây!
Tối nay lại là một hồi ác chiến rồi!
“Công chúa.” Bắc Đường Liên Vân cùng Vân Thanh Ngân đều chạy đến.
Thần Tịch đứng lên nhìn cuộc chiến đấu, lúc này, Liễu Văn Hoa xuất động tinh anh Hắc Long bang sao? Ha ha, muốn giết chết nàng? Thật không biết ngươi nào lại ghi hận nàng như vậy chứ?
“Bắc Đường công tử, ngươi mang công chúa đi quân doanh trước đi!” Vân Thanh Ngân một bên đánh nhau với địch, một bên nói.
Hắn cảm thấy thực lực của phủ công chúa không thể chống lại với thích khách tối hôm nay, sát thủ toàn là cao thủ, quá mạnh mẽ, số người cũng nhiều.
“Công chúa.” Bắc Đường Liên Vân lôi kéo tay nàng, hiển nhiên đồng ý với đề nghị của Vân Thanh Ngân.
Thần Tịch lắc đầu, “Nhìn một chút đi, ta muốn biết ai là người muốn giết ta!”
“Công chúa. Nơi này chỉ sợ không chống đỡ được bao lâu nữa, Lâm Tuấn Thần với Sở Mục Nhiên cũng không ở đây, Tiêu Băng với Cơ Tĩnh Viễn lại ở quân doanh, Hứa Phi Sương ra ngoài, chúng ta chỉ có thể rút khỏi đây trước!”
Thần Tịch mỉm cười, chọn cơ hội rất tốt, xem ra đối phương giám thị phủ công chúa không ít ngày, lại chọn đúng thời gian những người có thực lực không có ở phủ.
“Công chúa, đi thôi!”
Đoạn thời gian gần đây Thần Tịch đã cạt kiệt thể lực những ba lần, bây giờ tĩnh dưỡng cũng chưa được tốt lắm, nếu cứng rắn lộ ra ngoài, nàng muốn tĩnh dưỡng lại chắc cũng hơn nửa năm.
Nhưng mà, cứ như vậy chôn vùi tánh mạng những ám vệ này sao?
Không, làm sao có thể, nàng không bỏ được!
Thần Tịch lạnh lùng nhìn những thích khách che mặt, cỏ lay động, gió lại thổi lên.
Yên lặng tập trung ý niệm, ai cũng không biết sao lại thế này, trong lúc đó cái hồ nước nhỏ trong viện không biết vì sao lại xuất hiện vài ngân tuyến, sau khi ngân tuyến hiện lên, những thích khách đang giao chiến đều ngã xuống.
Ám vệ phủ công chúa ngạc nhiên nửa ngày lập tức lưu loát hoạt động đao, những thích khách này đều bị giết chết, nhìn huyết tinh nhiễm đỏ sân của nàng, đáy mắt Thần Tịch hiện lên một chút bất đắc dĩ, nếu bọn họ là người bình thường, có thể không chết.
Đáng tiếc, bọn họ đều là sát thủ bên Liễu Văn Hoa, sẽ không bởi vì nàng tha mạng cho bọn họ một lần mà mang ơn nàng.
Chỉ thời gian một nén nhang, thế cục nghịch chuyển, sát thủ Hắc Long bang trừ bỏ vài người sống còn sống, bị đều ngã xuống.
Vân Thanh Ngân bắt một người, thủ lĩnh ám vệ bắt một người, Bắc Đường Liên Vân sau khi hoàn hồn cũng bắt lại một người sống, bọn họ đều có chút mạc danh kỳ diệu, vì sao những người này lại đột nhiên ngã xuống?
Chẳng lẽ là công chúa nhà bọn họ có trời cao phù hộ sao? Những người có liên quan đều nhìn về phía Thần Tịch, lại phát hiện sắc mặt Xích Dương công chúa trắng bệch, vô lực ngã trên trường kỉ, Bắc Đường Liên Vân lập tức bỏ người trong tay xuống nâng Thần Tịch dậy: “Công chúa, ngươi bị sao thế?”
Thần Tịch miễn cưỡng cười: “Kêu Tiêu Băng cùng Hứa Phi Sưởng trở về, hộ vệ phủ công chúa thì tăng mạnh gấp đôi đi!”
“Được, công chúa, ngươi không thoải mái sao?”
“Nghỉ ngơi là tốt rồi.” Thần Tịch hữu khí vô lực nói một câu. Nàng cũng cần phải đê cao thực lực hơn một chút, bằng không, lần sau Hắc Long bang đến một trăm sát thủ, chỉ sợ nàng chịu không được.
Nghĩ đến thích khách Thần Tịch lại công đạo một câu, “Lần này cần phải lưu trữ người sống chờ ta đến thẩm vấn.”
Nói xong câu này nàng hoàn toàn lâm vào hôn mê, Tiêu Băng ở quân doanh nhận được báo tin cũng cưỡi ngựa cấp tốc trở về, bất quá, hắn trở về chỉ có thấy một thi thể, còn có người phủ công chúa đang dọn dẹp đống hỗn loạn trong sân.
Hiển nhiên, hắn về trễ, “Công chúa đâu rồi?”
“Công chúa bị hôn mê.” Vẻ mặt Vân Thanh Ngân lo lắng, nói.
Tiêu Băng nghi hoặc, “Công chúa bị thương sao?”
“Không phải, chỉ là có chút mạc danh kỳ diệu hôn mê, đang đợi Hứa công tử trở về.”
Ước chừng một canh giờ sau, Hứa Phi Sương rốt cục cũng được hộ vệ kêu trở về, hắn bắt mạch xong thì mày cũng nhíu lại một chỗ, rất là phẫn nộ nhìn về phía mấy người Bắc Đường Liên Vân: “Không phải ta đã nói lần trước công chúa đã bị cạn kiệt thể lực sao? Các ngươi lại để cho công chúa làm cái gì vậy hả?”
Vân Thanh Ngân cảm thấy mạc danh kỳ diệu: “Hứa công tử, chúng ta không có để cho công chúa làm cái gì mà! Chỉ có thích khách đến đây, chúng ta......”
“Chúng ta đánh không lại, ta muốn mang theo công chúa rời đi, nhưng công chúa không chịu, sau đó không biết như thế nào, giữa hồ nước lại văng lên một chút nước, mấy thích khách liền té xỉu, chúng ta chuyển bại thành thắng. Công chúa cũng hôn mê!”
Hứa Phi Sương nghe vậy thở dài, “Thì ra là thế, chắc là công chúa lại dùng độc rồi!”
Bắc Đường Liên Vân không hiểu nhìn hắn: “Ngươi nói rõ ràng một chút, công chúa không dùng ám khí gì cả, hơn nữa --”
“Ngươi còn không hiểu sao? Nước trong hồ chính là độc, đó là độc dược do công chúa chế ra, nhưng mà thân thể của nàng cũng chưa có dưỡng được tốt, cho nên cạn kiệt thể lực.”
“Nhưng mà --” Nàng làm như thế nào chứ?
Trong lòng Bắc Đường Liên Vân không yên, hình như bí mật trên người công chúa không hề ít, hắn phải làm sao mới có được sự tín nhiệm của nàng đây?
Hứa Phi Sương thở dài, “Không nên hỏi ta phải làm như thế nào, ta cũng không biết công chúa làm như thế nào, dù sao công chúa lấy độc trị độc, nói ra thì chính là dùng thân thể của chính mình, tất nhiên phải suy yếu một khoảng thời gian, mấy ngày nay, bởi vì dược của Nữ hoàng, độc của ngươi, lần trước lại là ám khí của tiểu thư Liễu gia...... Mỗi một lần đều làm cho thể xác và tinh thần của công chúa bị hao tổn, lần này chỉ sợ tĩnh dưỡng nửa năm thì mới tốt lên được!”
“Vì sao lại thế nào? Nếu dử dụng độc, tại sao có thể tổn hại đến thân thể của chính mình? Rốt cuộc công chúa bị làm sao?” Bắc Đường Liên Vân nghe vậy cảm giác có chút kinh hồn táng đảm*.
* kinh hồn táng đảm: sợ hãi đến kinh hoảng, mất hết tinh thần.
Hứa Phi Sương phiền chán vẫy vẫy tay, “Ta cũng không rõ ràng, dù sao chính là đạo lý này! Chờ công chúa tỉnh thì các ngươi tự đi hỏi đi.”
Tiêu Băng lạnh lẽo nhìn Hứa Phi Sương, “Ngươi không có gạt chúng ta chuyện gì chứ?”
“Gạt gì chứ? Ta biết đều đã nói!”
“Ầm ỹ cái gì vậy?” Thần Tịch mở mắt, nhìn mấy người bọn họ, “Đi, bắt một tên sát thủ còn sống lên đây.”
“Công chúa, hãy dưỡng thân thể trước đi!”
Thần Tịch cố chấp trừng mắt nhìn Bắc Đường Liên Vân, “Đưa người lên cho ta thẩm vấn trước.”
Vài ngươi Tiêu Băng bị Thần Tịch kêu ra ngoài, Bắc Đường Liên Vân cùng Vân Thanh Ngân thì để lại.
Thần Tịch cũng không hiềm nghi bọn họ, “Vân quản gia, lấy một chén nước đến đây.”
Vân Thanh Ngân bưng một chén nước tới, ở trước mặt Thần Tịch bọn họ để tay vào trong chén nước hồi lâu rồi để cho Vân Thanh Ngân cho tên sát thủ uống, không bao lâu, Vân Thanh Ngân liền phát hiện ánh mắt của người nọ không có tiêu cự, giống như thất hồn vậy.
Lại nghe Thần Tịch thản nhiên mở miệng hỏi, nói: “Nói, là ai phái các ngươi tới đây giết ta!”
“Là, là một vị quý nhân trong cung.”
“Cung nào?”
“Hoàng cung Hạ quốc, ta nhìn thấy một nữ nhân giao dịch với bang chủ, nói chỉ cần giết Xích Dương công chúa, sẽ làm cho Hắc Long bang phát dương quang đại!”
Nga, lại có bản lính hứa làm cho Hắc Long bang phát dương quang đại, xem ra thân phận cũng không thấp đâu! Thần Tịch nhìn người nọ, “Ngươi có biết thân phận người nọ không?”
“Nàng là, là cung nữ của Hoàng Hậu nương nương.”
Hoàng Hậu nương nương? Thần Tịch hơi hơi chấn động, “Cung nữ của Hoàng Hậu nương nương Hạ quốc?”
“Đúng vậy, có một lần ta vô tình nghe nàng ta nói.”
“Vì sao nàng ta muốn giết bản công chúa?”
Sát thủ kia mờ mịt nhìn bọn họ, “Bởi vì Hạ Thượng Vũ thích Xích Dương công chúa, trong lòng Hoàng Hậu nương nương ghi hận, muốn loại bỏ Xích Dương công chúa, nhưng lại muốn để cho chúng ta hủy dung của Xích Dương công chúa, nếu không có giết chết thì cũng sẽ đưa đến kỹ viện......”
Bắc Đường Liên Vân nghe vậy thân mình chấn động, có chút không thể tin được nhìn sát thủ kia, Hoàng Thượng thích công chúa? Làm sao có thể?
Không đúng, Hoàng Thượng đối xử với công chúa rất tốt, thật sự có chút khác thường, chẳng lẽ thật sự là thích công chúa sao?
Thần Tịch nghe nói như thế cũng vô cùng ngạc nhiên, rõ ràng Hạ Thượng Vũ nói bọn họ là đường huynh muội, làm sao có thể thích nàng được? Vấn đề này hiển nhiên có khúc mắc, chẳng lẽ Hoàng Hậu của Hạ Thượng Vũ không rõ ràng những quan hệ đó sao, cho nên mới hận nàng như vậy?
Nhưng mà lại cho người ám sát nàng không phải là quá độc ác sao?
/192
|