Edit: Phạm Mai
“Công chúa, Đại công chúa Hạ quốc đến đây.” Thần Tịch sau khi ăn xong còn đang nghĩ xem hôm nay nên làm gì để giết thời gian, chợt nghe đến hộ vệ thông báo chuyện tình, “Còn có, Cửu công chúa Hạ quốc cũng đến đây.”
A? Thần Tịch có chút há hốc mồm, hôm nay là ngày tốt hay sao?
Nhậm Di nhíu mày không hờn giận nói thầm : “Công chúa, các nàng khẳng định là thu được tin tức, nghe được công chúa ngươi cho phép Lục công tử gặp người khác, khẳng định là đến đây lấy cơ hội này để gặp những công tử khác.”
Gì? Đây là cái tình huống gì?
“Công chúa, ngươi đừng quên, phủ Xích Dương công chúa vẫn luôn có rất nhiều người để ý đến, chỉ cần có gió thổi qua lung lanh một cọng cỏ cũng sẽ đến tai của những người khác.”
Như thế nàng làm gì còn có sự tự do nha? Thần Tịch có chút căm tức, lại nói như thế thì còn đâu quyền tự do của cá nhân người khác. Vì sao những người đó không thể tôn trọng một chút?
“Nha, Xích Dương công chúa thật đúng là nhàn nhã a!”
Một đạo âm thanh mang theo sự trêu tức tiến vào, một cái nữ tử xuất hiện ở trước mặt Thần Tịch, thoạt nhìn đoan trang thanh lịch khoảng hai mươi mấy tuổi, xem nàng mày liễu mắt phượng khí thế, hẳn chính là Đại công chúa đi!
Thần Tịch còn không có mở miệng lại nhìn thấy một cô gái khéo léo thanh tú, nàng làm cho người ta có một loại cảm giác muốn bảo hộ, loại nữ nhân này chính là cái loại cần nam nhân đến bảo hộ, còn mình thì như chim nhỏ nép vào lòng đi.
“Xích Dương công chúa, chúng ta đến xem ngươi, ngươi sẽ không phải là không chào đón chúng ta đi.” Kia như nước trong veo ánh mắt chớp chớp, giống như Thần Tịch một khi trả lời không hài lòng nàng sẽ khóc ra.
Thần Tịch đối với cô gái như vậy là phản cảm nhất, bởi vì bên người phụ thân nàng có một cái tiểu trợ thủ như vậy, biết rõ phụ thân nàng không thích người đó, nhưng người kia mỗi lần lại luôn muốn khoe khoang rằng được phụ thân nàng bảo hộ như thế này thế kia, vừa thấy đến các nàng liền lộ ra biểu tình trong lòng run sợ , không biết sự tình mọi người nhịn không được cho rằng các nàng cỡ nào nhẫn tâm khi dễ nàng.
Thần Tịch lạnh nhạt quét các nàng liếc mắt một cái, “Nhậm Di, các nàng là loại người nào a? Như thế nào tùy tùy tiện liền bỏ vào địa bàn của ta?”
Ngạch!
Nhậm Di há hốc mồm, công chúa đây là muốn giả ngu sao?
“Ai, thời điểm là hôm kia ta ở trong nước đùa một chút, không may xảy ra chút chuyện, mọi người mơ hồ rất nhiều, rất nhiều người đều quên. Ai, này hai cái thoạt nhìn có chút tư sắc đi, chính là sao có thể là đại tỷ? Ta trong lúc nhất thời cũng nghĩ đứng dậy nhưng không thể được, Nhậm Di, ngươi nhận thức các nàng sao?”
Đại tỷ? Nhậm Di nuốt nuốt nước miếng, ánh mắt mang theo lo lắng nhìn nàng, “Công chúa, ngươi ngày hôm trước chỉ nói cánh tay bị thương, ngay cả đầu cũng thương sao? Như thế nào không cho Lục công tử nhìn một cái? Nếu lưu lại di chứng thì phải làm gì cho tốt?”
“Không có việc gì, liền quên một ít người thôi, không quan trọng!”
Đại công chúa Hạ Thiên Nhã nghe xong lời của nàng tức giận đến cái mũi đều muốn sai lệch, cái gì mà không phải đại tỷ? Nhìn biểu hiện của phò mã mấy ngày nay, nàng liền âm thầm hoài nghi nam nhân kia có phải hay không ở bên ngoài vụng trộm, nay bị Xích Dương công chúa như thế nàng liền càng thêm lòng nghi ngờ. Thậm chí hoài nghi Xích Dương công chúa có phải hay không đã biết cái gì nội tình cũng không nói cho nàng, đã nghĩ xem nàng chê cười vân vân......
“Cung Thần Tịch, ngươi hơi quá đáng, ta cùng đại Hoàng tỷ hảo ý đến xem ngươi, ngươi lại nói như thế! Quả thực chính là muốn sỉ nhục chúng ta! Chúng ta sẽ đi nói cho hoàng huynh.”
Nhậm Di nhìn đến hai người Hạ quốc công chúa sắc mặt đều có chút khó coi, vội vàng ở Thần Tịch bên tai nhắc nhở nói: “Công chúa, các nàng là Hạ quốc Đại công chúa cùng Ngũ công chúa.”
“Ngạch! Là Hạ quốc công chúa?” Thần Tịch mỉm cười, lười nhác nói: “Thất kính, thất kính. Bất quá các ngươi hai cái thoạt nhìn là tỷ muội, cũng không phải giống nhau a!”
Hãn, Nhậm Di muốn đổ mồ hôi, thấp giọng bổ sung nói: “Công chúa, Đại công chúa là Hạ quốc Thái Hậu nương nương sở ra, ngũ công chúa là thục phi nương nương sở ra, hai người đều kế thừa từ mẹ đẻ bên ngoài, tự nhiên không phải đặc biệt giống.”
Nga! Thần Tịch xem kia hai người liếc mắt một cái, khách khách khí khí tiêu sái đi qua, kéo tay Đại công chúa, “Ai nha, Hạ quốc Đại công chúa, thật sự là xin lỗi, ngươi xem ta đầu óc muốn vô nước nên quên mất chuyện tình, ngươi là Hạ quốc Thái Hậu nương nương thân sinh nữ nhi, nhất định kế thừa của nàng mẫu nghi thiên hạ khoan dung rộng lượng, sẽ không trách ta đi?”
Đại công chúa vừa nghe lời này , nửa ngày mới nói: “Bản cung tự nhiên không cùng ngươi so đo, bất quá, ngươi nếu bị thương liền thỉnh Thái y nhìn xem, như thế nào không thương yêu chính mình?”
“Hì hì, Đại công chúa quả nhiên là có tấm lòng rộng lớn, ta yên tâm, không có việc gì, bất quá ta ngay cả trong cung như thế nào cũng quên,Thái y đều quên người nào y thuật hảo, không bằng Đại công chúa chọn cho ta một người được không?”
Đại công chúa cả kinh, lập tức vui mừng nói: “Tốt, đây cũng là việc bản cung nên làm. Ai, việc này vẫn là không thể trì hoãn, ta lập tức tiến cung đi tìm vài cái Thái y tốt đến xem cho Xích Dương công chúa đi.”
Nói xong Đại công chúa liền lôi kéo Ngũ công chúa đi thật nhanh như tia chớp.
Thần Tịch lắc lắc đầu, quả nhiên là người có địa vị a! Tùy tiện chịu một chút bị thương cũng bị người khác coi trọng như thế.
“Công chúa, ngươi cho là các nàng là thật quan tâm ngươi?” Nhậm Di ở phía sau Thần Tịch thấp giọng hỏi nói.
Thần Tịch lặng yên cười, lơ đễnh trả lời: “Ta cũng không có nghĩ như vậy.”
“Kia --”
“Đây chẳng phải là cơ hội tốt nhìn xem các nàng đối với ta có ý gì sao?”
Nhậm Di ánh mắt sáng ngời, đúng vậy, Đại công chúa nghĩ thử Xích Dương công chúa, như vậy, trái lại Xích Dương công chúa như thế nào sẽ không thể làm như vậy đối với các nàng?
“Công chúa, Đại công chúa Hạ quốc đến đây.” Thần Tịch sau khi ăn xong còn đang nghĩ xem hôm nay nên làm gì để giết thời gian, chợt nghe đến hộ vệ thông báo chuyện tình, “Còn có, Cửu công chúa Hạ quốc cũng đến đây.”
A? Thần Tịch có chút há hốc mồm, hôm nay là ngày tốt hay sao?
Nhậm Di nhíu mày không hờn giận nói thầm : “Công chúa, các nàng khẳng định là thu được tin tức, nghe được công chúa ngươi cho phép Lục công tử gặp người khác, khẳng định là đến đây lấy cơ hội này để gặp những công tử khác.”
Gì? Đây là cái tình huống gì?
“Công chúa, ngươi đừng quên, phủ Xích Dương công chúa vẫn luôn có rất nhiều người để ý đến, chỉ cần có gió thổi qua lung lanh một cọng cỏ cũng sẽ đến tai của những người khác.”
Như thế nàng làm gì còn có sự tự do nha? Thần Tịch có chút căm tức, lại nói như thế thì còn đâu quyền tự do của cá nhân người khác. Vì sao những người đó không thể tôn trọng một chút?
“Nha, Xích Dương công chúa thật đúng là nhàn nhã a!”
Một đạo âm thanh mang theo sự trêu tức tiến vào, một cái nữ tử xuất hiện ở trước mặt Thần Tịch, thoạt nhìn đoan trang thanh lịch khoảng hai mươi mấy tuổi, xem nàng mày liễu mắt phượng khí thế, hẳn chính là Đại công chúa đi!
Thần Tịch còn không có mở miệng lại nhìn thấy một cô gái khéo léo thanh tú, nàng làm cho người ta có một loại cảm giác muốn bảo hộ, loại nữ nhân này chính là cái loại cần nam nhân đến bảo hộ, còn mình thì như chim nhỏ nép vào lòng đi.
“Xích Dương công chúa, chúng ta đến xem ngươi, ngươi sẽ không phải là không chào đón chúng ta đi.” Kia như nước trong veo ánh mắt chớp chớp, giống như Thần Tịch một khi trả lời không hài lòng nàng sẽ khóc ra.
Thần Tịch đối với cô gái như vậy là phản cảm nhất, bởi vì bên người phụ thân nàng có một cái tiểu trợ thủ như vậy, biết rõ phụ thân nàng không thích người đó, nhưng người kia mỗi lần lại luôn muốn khoe khoang rằng được phụ thân nàng bảo hộ như thế này thế kia, vừa thấy đến các nàng liền lộ ra biểu tình trong lòng run sợ , không biết sự tình mọi người nhịn không được cho rằng các nàng cỡ nào nhẫn tâm khi dễ nàng.
Thần Tịch lạnh nhạt quét các nàng liếc mắt một cái, “Nhậm Di, các nàng là loại người nào a? Như thế nào tùy tùy tiện liền bỏ vào địa bàn của ta?”
Ngạch!
Nhậm Di há hốc mồm, công chúa đây là muốn giả ngu sao?
“Ai, thời điểm là hôm kia ta ở trong nước đùa một chút, không may xảy ra chút chuyện, mọi người mơ hồ rất nhiều, rất nhiều người đều quên. Ai, này hai cái thoạt nhìn có chút tư sắc đi, chính là sao có thể là đại tỷ? Ta trong lúc nhất thời cũng nghĩ đứng dậy nhưng không thể được, Nhậm Di, ngươi nhận thức các nàng sao?”
Đại tỷ? Nhậm Di nuốt nuốt nước miếng, ánh mắt mang theo lo lắng nhìn nàng, “Công chúa, ngươi ngày hôm trước chỉ nói cánh tay bị thương, ngay cả đầu cũng thương sao? Như thế nào không cho Lục công tử nhìn một cái? Nếu lưu lại di chứng thì phải làm gì cho tốt?”
“Không có việc gì, liền quên một ít người thôi, không quan trọng!”
Đại công chúa Hạ Thiên Nhã nghe xong lời của nàng tức giận đến cái mũi đều muốn sai lệch, cái gì mà không phải đại tỷ? Nhìn biểu hiện của phò mã mấy ngày nay, nàng liền âm thầm hoài nghi nam nhân kia có phải hay không ở bên ngoài vụng trộm, nay bị Xích Dương công chúa như thế nàng liền càng thêm lòng nghi ngờ. Thậm chí hoài nghi Xích Dương công chúa có phải hay không đã biết cái gì nội tình cũng không nói cho nàng, đã nghĩ xem nàng chê cười vân vân......
“Cung Thần Tịch, ngươi hơi quá đáng, ta cùng đại Hoàng tỷ hảo ý đến xem ngươi, ngươi lại nói như thế! Quả thực chính là muốn sỉ nhục chúng ta! Chúng ta sẽ đi nói cho hoàng huynh.”
Nhậm Di nhìn đến hai người Hạ quốc công chúa sắc mặt đều có chút khó coi, vội vàng ở Thần Tịch bên tai nhắc nhở nói: “Công chúa, các nàng là Hạ quốc Đại công chúa cùng Ngũ công chúa.”
“Ngạch! Là Hạ quốc công chúa?” Thần Tịch mỉm cười, lười nhác nói: “Thất kính, thất kính. Bất quá các ngươi hai cái thoạt nhìn là tỷ muội, cũng không phải giống nhau a!”
Hãn, Nhậm Di muốn đổ mồ hôi, thấp giọng bổ sung nói: “Công chúa, Đại công chúa là Hạ quốc Thái Hậu nương nương sở ra, ngũ công chúa là thục phi nương nương sở ra, hai người đều kế thừa từ mẹ đẻ bên ngoài, tự nhiên không phải đặc biệt giống.”
Nga! Thần Tịch xem kia hai người liếc mắt một cái, khách khách khí khí tiêu sái đi qua, kéo tay Đại công chúa, “Ai nha, Hạ quốc Đại công chúa, thật sự là xin lỗi, ngươi xem ta đầu óc muốn vô nước nên quên mất chuyện tình, ngươi là Hạ quốc Thái Hậu nương nương thân sinh nữ nhi, nhất định kế thừa của nàng mẫu nghi thiên hạ khoan dung rộng lượng, sẽ không trách ta đi?”
Đại công chúa vừa nghe lời này , nửa ngày mới nói: “Bản cung tự nhiên không cùng ngươi so đo, bất quá, ngươi nếu bị thương liền thỉnh Thái y nhìn xem, như thế nào không thương yêu chính mình?”
“Hì hì, Đại công chúa quả nhiên là có tấm lòng rộng lớn, ta yên tâm, không có việc gì, bất quá ta ngay cả trong cung như thế nào cũng quên,Thái y đều quên người nào y thuật hảo, không bằng Đại công chúa chọn cho ta một người được không?”
Đại công chúa cả kinh, lập tức vui mừng nói: “Tốt, đây cũng là việc bản cung nên làm. Ai, việc này vẫn là không thể trì hoãn, ta lập tức tiến cung đi tìm vài cái Thái y tốt đến xem cho Xích Dương công chúa đi.”
Nói xong Đại công chúa liền lôi kéo Ngũ công chúa đi thật nhanh như tia chớp.
Thần Tịch lắc lắc đầu, quả nhiên là người có địa vị a! Tùy tiện chịu một chút bị thương cũng bị người khác coi trọng như thế.
“Công chúa, ngươi cho là các nàng là thật quan tâm ngươi?” Nhậm Di ở phía sau Thần Tịch thấp giọng hỏi nói.
Thần Tịch lặng yên cười, lơ đễnh trả lời: “Ta cũng không có nghĩ như vậy.”
“Kia --”
“Đây chẳng phải là cơ hội tốt nhìn xem các nàng đối với ta có ý gì sao?”
Nhậm Di ánh mắt sáng ngời, đúng vậy, Đại công chúa nghĩ thử Xích Dương công chúa, như vậy, trái lại Xích Dương công chúa như thế nào sẽ không thể làm như vậy đối với các nàng?
/192
|