Sau cái màn sướt mướt ướt gối đó, nó và Mỹ Linh ra ngoài thì thấy mọi người đang cười gian đứng ở đó chờ sẵn
Sao?-Nó trở lại với khuôn mặt lãnh băng vô tình và cũng hơi rợn người với biểu cảm của mấy đứa kia
Chào hai chuỵ yêu-Thiên đào hoa cười cười
Chị Huyền Anh.....-Min Min chủ động nhảy vào lòng Mỹ Linh
Ngọc Huyền-Nhưng khi cô vừa chuẩn bị ôm thì...
*Cốp*Min cốc đầu Mỹ Linh một cái đau điếng
Bà chị ngốc-Min mắng-Baka!!!! Chị nghĩ chị My dễ giết đến mức độ vậy sao-Min phồng má tỏ vẻ
Lúc đó chị mới 16 tuổi, hơn nữa lúc chị thất lạc lại là lúc chị mới có 6 tuổi bọ, làm sao biết chị My lại lợi hại đến mức độ đó-Huyền Anh trề môi (giờ mình sẽ gọi Mỹ Linh là Huyền Anh nhá)
Thôi đi MinMin. Tất cả cũng là lỗi do chị, nếu lúc đó chị không mải chơi quên mất Huyền Anh thì đã không có ngày hôm nay-Nó bình tĩnh nói
Cung đấu phải lỗi của một mình chị. Nếu lúc đó em không kéo chị đi bỏ lại chị Huyền Anh thì đâu đến nôĩ-Thiên
Không phải. Cũng có cả phần em nữa. Nếu em không rủ anh Thiên thì chắc moi chuyện cũng không ra thanh như vậy-Min nói rồi cả ba lại tự đổ lỗi cho mình
Chị nói là chị-Nó
Là em chứ-Thiên
Không!!!!!Là em-Min
Là chị-Nó
Là em mà-Min
Không phải, là em-Thiên
Dừng lại!!!!!!!!!-Huyền Anh hét lên-Em không quan tâm đó là lỗi của ai, em cũng chẳng quan tâm lúc đó đã xảy ra chuyện gì. Chỉ cần được lặp lại mọi người như thế này là em vui rồi-Huyền Anh không thể kiềm được nước mắt, tiếng nấc vang lên trong lẵng lẽ
Anh nhi/Chị-3 người ko hẹn mà đồng thanh
Huyền Anh-Nhỏ tiến lên-Chào mừng em về nha-Nhỏ cười như ánh nắng ban mai
Chào mừng em/chị về nhà-Mọi người cùng đồng thanh trừ John
Em...Cảm ơn-Huyền Anh nhảy ồ vào lòng nó, khóc nhẹ từng tiếng nhưng miệng lại nở nụ cười.
~~~ Tại lớp 11A6 ~~~
Bọn nó bước vào lớp với khuôn mặt không thể nào 'nở hoa' hơn nữa. Nhỏ thì cười toe ra mặt còn nó, tuy không biểu hiện gì nhưng quanh người lại toả ra một loại hào quang sáng chói đến ........... Bá đạo. Đặt cặp xuống bàn hay đúng hơn là vứt xuống. Bọn hắn nhìn mà thấy ghê người. Hào quang của nó thật sáng chói
Uề!!!!!!2 người có chuyện gì mà vui thía-h/s1 xum xoe chạy đến bàn nó và nhỏ. Hắn nhíu mày, tên này có ý gì đây
Nga, bà My vừa.....ưm...ưm-Nhỏ chưa kịp nói xong thì nó đã bịt miệng nhỏ
Không có gì, về đi-Nó lạnh lùng nói, rồi nguồn sát khí lại trở lại khiến h/s1 chạy mất dép
Không được phép nói cho bất cứ ai-Nó đe doạ, nhỏ gật đầu như búa bổ
Tốt-Nó bỏ tay xuống, nhíu mày- Cậu liếm tay tớ-Nó nói làm cậu ngồi bên cạnh nhỏ bất giác đỏ mặt. Liếm....liếm tay , khiếu khích người khác sao. Tự nhiên thấy trong người thật sự quá nóng. Nó quay sang thì thấy cậu mặt đỏ như gấc chín
Háo sắc-Nó phán một câu xanh rờn rồi quay lên
Cô...Cô nói cái gì chứ. Tôi làm gì có-Cậu đỏ mặt cuống cuồng
Chuẩn-Nhỏ dán mắt vào quyển sách nói
Cô......-Cậu không thể nói gì hơn. Cái khỉ gió gì thế này
Lần đầu tiên thấy cô nói đúng-Hắn gật đầu đồng tình
Gia Khải!!!!!! Cậu.....Cậu......Đồ dại gái-Cậu đáp trả không thương tiếc
Cậu nói ai-Hắn trừng mắt toả sát khí ngùn ngụt
Tớ nói.....Tớ-cậu đành ngậm ngùi ăn đắng nuốt cay
Tốt...Cậu thật biết điều-Hắn cũng quay lên
Con mẹ nó, đấy là tình huống dở hơi gì vậy-Cậu nói tục. Bạn bè vì gái mà phản bội nhau, Gia Khải, cậu chờ đó.
Cả lớp vào tiết đầu. Tiết toán của cô giáo chủ nhiệm nên mọi người không hề quậy chút nào mà rất rất ngoan. Cô giáo bước vào, theo sau là hai anh chàng điển trai bậc nhất. Thực sự rất đẹp trai. Nó thì gật ngủ không quan tâm. Nhỏ nhìn mà như sinh vật lạ. Cậu hơi khó chịu nhưng cực kiềm nén lại
Cả lớp nghiêm!-Nina nói rồi thầm cười nhìn chàng trai tóc màu nâu nhạt. Người quen, gặp lại người quen rồi
Lớp chúng ta hôm nay có bạn mới. Giới thiệu đi hai em-Cô giáo từ tốn nói
Chào mọi người, tôi tên là Lê Hoàng Bảo Minh, mong mọi người giúp đỡ-Anh chàng tóc màu vàng nhạt lịch sự giới thiệu. Nghe đến đó, ó giật mình ngẩng đầu lên. Anh hai?!?
Chào! Tôi tên là Triệu Quốc Anh. Thường gọi là John. Xin mọi người chỉ giáo-Anh chàng tóc màu nâu nhạt không ai khác là John giới thiệu
*GTNV*
1, Lê Hoàng Bảo Minh (Anh): Là anh trai /dễ xương/ của nó, tính tình ôn hoà. Rất đẹp trai. Là chúa ăn không ngồi rồi. Toàn lấy tiên ở công ti nó và đương nhiên có phụ giúp nó mừ (Thư kí điên loạn là đây)
2. Triệu Quốc Anh (john): Là cấp dưới ở bang nó, là cánh tay trái đắc lực. Cực có hảo cảm với NIna và quý cô như em gái. Còn bà chị gái mà ông này nhất mực sùng bái là nó. Tiểu quỷ không nghe lời là nhỏ. Còn Tứ quý thì là //Bốn con ranh con vắt mũi chưa sạch// (what..?!?...). Ngoài đời thì rất hiền hoà còn trong TG đêm thì lại băng khốc
*end*
Em yêu/Chị yêu-2 ngoài nhìn thấy nó đang trố mắt thì vui vẻ bay vào ôm nó. Hắn nhíu mày, hai người này là ai? Tên kia sao lại gọi cô ta là em yêu. Đùa à!?
Nga! Còn em-Nhỏ phồng má đáng yêu. Lại tiếp tục điệp khúc nhíu mày, hái đứa này chui đâu ra?!? (cậu nga)
Ya! Sao quên bé iu này chứ-Anh thì vui vẻ ôm nốt nhỏ
*Tên bắt cá hai tay*Hắn và cậu đen mặt liếc anh nó làm anh nó bất giác lạnh sống lưng
Tiểu quỷ!!!-John phán một câu rất chi là xanh
Blef-Nhỏ lè lưỡi
John! Lâu không gặp-Nina chào. Thiên quay ra, hai người quen nhau!?
Nina!!!-John ôm chặt Nina như cặp tình nhân đã xa nhau lâu rồi làm Thiên mặt xám xịt
Xong chưa?!?-Nó mặt âm u hỏi- Về mà không báo trước, Lê Hoàng Bảo Minh, anh xây mộ trước đi là vừa
My...My..nghe...nghe anh....đừng manh động. Anh muốn cho em bất ngờ mà-Anh nó xanh mặt,ấp úng nói
Ồ!!!! Em nghe không rõ-Nó bẻ tay tiến gần đến chỗ anh
My à! Đời anh còn dài...-Anh nó chưa kịp nói hết câu thì nó đã lao đến ôm trầm lấy anh nó
Em nhớ anh-Nó khẽ nói, ờ là khẽ nói mà cả lớp đều nghe thấy đấy. Người hắn xông lên một trận tức giận không tên. Hắn bỏ ra ngoài. Hôm nay là ngày hot, nó có người yêu nga (cả lớp lan tin ạ)
...Trên cây...
Chết tiệt-Hắn nằm trên cây, cả người toả ra hàn khí
Cái cây không đủ khoẻ để giữ anh trên đấy đâu-Một giọng nói trong trẻo, ngọt ngào vang lên. Hắn quay về hướng phát ra tiếng nói đó-Gia Khải, chào
Huyền My???-Hắn ngớ người
Không, Mỹ Linh à bây giờ tên em là Huyền Anh, em gái thất lạc của chị Huyền My. Rất vui được làm quen lại với anh-Huyền Anh đáng yêu nói
Không ngờ, cô lại có khuôn mặt giống cô ta đến vậy-Hắn nhướng mày
Anh không cần lạnh lùng đến vậy, em biết anh thích chị gái của em, anh....rể à-Huyền Anh nhếch môi láu cá
Hả?!?-Hắn ngã xuống dưới đất, ê ẩm cả người *Lộ...Lộ liễu đến vậy sao. Thật không ngờ mình lại bị phát hiện sớm như vậy*Hắn xuống tinh thần trầm trọng, ngồi tự kỉ ở góc vườn
Thực ra đều đó khá rõ ràng-Huyền Anh như đọc được ý nghĩ của hắn, hắn hộc máu *Trình độ của mình kém vậy sao*
Nhưng anh đừng lo, theo như quan sát của em thì chị em có IQ bằng 0 trong tình yêu nên anh không cần lo lắng nhiều-Huyền Anh lại nở nụ cười 'đểu đểu'. Hắn thở ra hơi
Có vẻ chị ấy thích anh á-Huyền Anh nhí nhảnh nói (nó:Thích bao giờ). Người hắn dấy lên một cảm xúc *Hạnh Phúc*
Thật-Hắn xồn xồn tóm vai Huyền Anh giật mạnh
Vâ....Vâng-Huyền Anh toát mồ hôi hột, anh rể, anh thật dại gái
Nhưng.....Để chị em nhận ra điều đó thì.....Anh cần hợp tác với em-Huyền Anh xuống giọng
Được-Hắn cũng xuống giọng nghiêm túc rồi hai người thầm thì gì đó
Huyền Anh......Em là thiên tài-Hắn nhảy cẫng lên
Thế anh gọi điện cho chị em và bảo điều đó nhé-Huyền Anh cao hứng
Được! Em thích gì anh cũng chiều em hết-Hắn lấy điện thoại của Huyền Anh , gọi cho nó
Alo-Nó vui vẻ nhận vì số là của Huyền Anh
Em cô là một thiên tài-Hắn hào hứng nói
Gia Khải, là anh à-Giọng nó lạnh lùng vang lên nhưng đối với hắn thì thật ngọt ngào. Khoan! Là nó. Hắn ngớ người giờ mới biết mình đang nói chuyện với ai thì vội ngắt cuộc gọi
Gia Khải, Huyền Anh-Nó lạ lùng đặt điện thoại vào trong túi
Giật mình-Hắn vuốt ngực
B1, hoàn thành-Huyền Anh cao hứng
Hoá ra em lừa anh-Hắn
Đảm bảo bây gờ chị ấy đang dấy lên cảm xúc tức giận khổng hiểu tại sao anh với em lại ở chung đây-Huyền Anh gian manh nói
MuahahahhahahahahahCả hai cười đầy ghê rợn.
~ Tại cantin ~
Nói a nào-Anh nó gắp một miếng shushi nhẫn nại đưa vào miệng nó
Cút-Nó đang xem sàn chứng khoán toàn TG thì tự nhiên có con ruồi xen vào làm càn. Nó không khách khí, mở giọng điệu lạnh lùng ra nói
AAAAAAAAAA-Anh nó kiên chì. Con bé này, đã teo như vậy còn không ăn
Phắn-Nó dùng lực tay nhẹ nhất đẩy miếng shushi ra
Nina!!! Nói a đi mà-Phía đối diện, John cũng rất khổ sở đút cho Nina
Biến ra-Nina đang xử lí việc thân phận của Huyền Anh thì tự nhiên có thức ăn bay vào
Năm năm-Nhỏ thì nhàn nhã uống sữa ăn suất của mình, trên tay là tập hồ sơ của công ti mà nó giao. Nói là tập hồ sợ chứ có mỗi một tờ giấy ghi những khó khăn to lớn trong ngoặc kép của công ti nên nhỏ cũng không có gì đáng nói. Việc đáng để mà nói bây giờ là cái tên Thiên kia cứ ngồi thu lu như tượng, cả người toả ra một cỗ khí nóng
John! Em đang làm việc, phiền anh cứ đút cho cát bức tượng kia đi. Em làm xong sẽ ăn mà-Nhỏ dỗ ngọt, rồi mắt nháy nháy cho Thiên
Ờ! Tôi cũng đang cần hầu ăn đây-Để tránh việc John tiếp xúc với Nina nhiều quá, Thiên đành ngậm ngùi ăn đắng nuốt cay
Không! Tôi chỉ muốn bé Nina thôi-John vẫn tiếp tục, Thiên thì lại như một bức tượng
John-Giọng nó trầm hẳn xuống
Dạ-John lại về quy củ
Lúc mọi người đang trong bầu không khí ảm đạm (nó là boss lớn hẳn hoi mà). Hắn và Huyền Anh cùng tiến vào, vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ như một cặp tình nhân thực thụ, ai ai cũng ngước nhìn và đặc biệt ngạc nhiên vì Huyền Anh khi không trang điểm đẹp hơn và có phần giống.....Nó
Ê!!! Huyền Anh kìa-Nhỏ vực thoát khỏi cái không khí âm u này, nói to. Nó đang nhìn bảng tổng kết doanh thu bỗng ngừng lại, bỏ mắt kính ra
Huyền Anh chị cần em điền vào tờ giấy chứng minh này-Nina đưa tờ giấy cho Huyền Anh. Nhìn vào tờ giấy mà cô không khỏi xúc động. Cuối cùng lại được về nhà, nhưng đây là họ của mẹ mà
Chị, thế này là sao-Huyền Anh ngạc nhiên nói
Huyền Anh, chị cần em bình tĩnh nghe này-Nó nghiêm trọng đứng lên, lấy ghế cho cô ngồi đồi diện nó-Anh cũng ngồi đi....Nếu muốn nghe
Đương nhiên, Huyền Anh là bạn gái tôi mà-Hắn nói một câu chấn động cả bọn. Hắn thầm quan sát biểu hiện của nó nhưng những gì hắn thấy lại không như những gì hắn muốn....Nó.....Chỉ là nhâm nhi tách hồng trà, mặt lạnh tanh như truyện đó rất bình thường
Tốt, ngồi cạnh em tôi và nắm chặt tay nó. Có thể trường hợp xấu nhất sẽ xảy ra. Phiền anh-Nó đặt tách trà xuống ánh mát thoáng nét buồn nhưng...Chẳng ai có thể nhận ra, đơn giản họ chỉ thấy nó rất băng khốc mà thôi
Huyền Anh....Chị mong em đừng quá sốc trong truyện này. Lâu nay em biết như thế nào về mẹ chúng ta-Nó đan tay, thân mình không ngừng run rẩy, nén chặt nước mắt chuẩn bị trào dâng. Anh nó thấy thế liền ôm chặt bả vai nó,ánh mắt dần xa xăm. Hắn ngồi đối diện mà lòng nhói đau, người nó yêu....Là anh ta
E chỉ biết là mẹ còn sống-Huyền Anh nói trong nỗi buồn. Cô rất nhớ mẹ cô
Mẹ của chúng ta.....Đã chết-Nước mắt nó nghẹn đắng trong tim, bả vai run rẩy kịch liệt. Nó....Đã không khóc. Nghe đến đây, Huyền Anh nước mắt đã tuôn trào như suối
Mẹ! Mẹ đã chết! Em không tin! E không tin-Không vượt qua nổi cú sốc, Huyền Anh lao đến nắm lấy bả vai nó lắc mạnh
Em phải tin!!!-Nó quát, Huyền Anh chợt ngừng lại
Không! Không! Mẹ em không thể chết!Không! Không!!!!!!!!!!!-Huyền Anh chạy vụt đi như tên bắn. Anh nó định đuổi theo nhưng nó ngăn lại
Để em ấy một mình
Chuyện là thế nào-Hắn cảm thấy bất lực khi nhìn thấy nó muốn khóc nhưng lại không khóc nổi
Chuyện của 3 anh em nhà tôi, đâu liên quan đến anh-Nó liếc mắt về phía hắn khinh thường
Tai khuôn viên trường học, trên cây, Huyền Anh đang khóc nức nở, tiếng khóc như xuyên thấu tâm gan. Cô đang rất đau khổ, người mà cô luôn đặt niềm tin để có thể sống tiếp đã chết, đã chết. Vậy thì cô còn sống làm gì nữa, sống làm gì
"Thật vui khi thấy cô đau khổ đó, blue rose"-Một cô gái từ từ đi đến ( tên của Huyền Anh khi ở thế giới đêm)
"Annlisa"-Huyền Anh gạt nước mắt, ngác nhiên hỏi, nếu cô không lầm thì đây là một trong số đàn em của chị cô. Nhếch mép, cô ta là kẻ phản bội đáng khinh bỉ
"Cô cười gì"-Annlisa hỏi
"Tôi đang nghĩ, một kẻ phản bội thối nát như cô thì làm cái quái gì ở đây, thật mất không khí trong lành"-Ngữ điệu không khác gì nó làm cô ta run sợ, mới vừa đây, cô ta nghe nói Huyền Anh là em gái của con bang chủ xấu xí kia thì liền đến đây giải toả, tưởng rằng được thành người đi săn hoá ra lại bị chuyển thành con mồi
"Cô... Cô dù sao cũng chỉ giống con chị xấu xí của cô thôi, cả hai đều là chẳng ra cái quái gì, bồi trai rồi nó theo chứ gì, trình độ thật cao tay"-Annlisa bình tĩnh, khinh bỉ lại Huyền Anh
"Ai nha, cô nghĩ vậy sao?!. Chẳng lẽ cô không có"-Huyền Anh giơ chiếc Iphone lên, trong màn hình, cảnh ân ái, nóng mặt oang oang. Nhân vật chính đương nhiên là cô ta, nếu không nhầm thì đây là bang chủ bang khác, nhìn không khác gì cục mỡ lợn nhồi. Đoạn phim này, đáng lẽ ra cô tính đưa cho chị cô xem để vạch trần cô ta, ai ngờ rằng, chị cô lại là người cho cô bất ngờ đầu tiên
"Cô....Tại sao cô lại có đoạn băng đó"-Trán Annlisa lấm tấm mồ hôi lạnh, mặt không còn một chút huyết sắc
"Cô nghĩ sao? Nét không, cô đừng tưởng hồi trước bang tôi chỉ có vài ba người thì yếu thế chứ, thực chất bang tôi không phải bang mà là một nhóm người mua bán những cái tin bẩn thỉu như cô đây với những nươời khác đấy"-Huyền Anh nhếch mép cười
Sao?-Nó trở lại với khuôn mặt lãnh băng vô tình và cũng hơi rợn người với biểu cảm của mấy đứa kia
Chào hai chuỵ yêu-Thiên đào hoa cười cười
Chị Huyền Anh.....-Min Min chủ động nhảy vào lòng Mỹ Linh
Ngọc Huyền-Nhưng khi cô vừa chuẩn bị ôm thì...
*Cốp*Min cốc đầu Mỹ Linh một cái đau điếng
Bà chị ngốc-Min mắng-Baka!!!! Chị nghĩ chị My dễ giết đến mức độ vậy sao-Min phồng má tỏ vẻ
Lúc đó chị mới 16 tuổi, hơn nữa lúc chị thất lạc lại là lúc chị mới có 6 tuổi bọ, làm sao biết chị My lại lợi hại đến mức độ đó-Huyền Anh trề môi (giờ mình sẽ gọi Mỹ Linh là Huyền Anh nhá)
Thôi đi MinMin. Tất cả cũng là lỗi do chị, nếu lúc đó chị không mải chơi quên mất Huyền Anh thì đã không có ngày hôm nay-Nó bình tĩnh nói
Cung đấu phải lỗi của một mình chị. Nếu lúc đó em không kéo chị đi bỏ lại chị Huyền Anh thì đâu đến nôĩ-Thiên
Không phải. Cũng có cả phần em nữa. Nếu em không rủ anh Thiên thì chắc moi chuyện cũng không ra thanh như vậy-Min nói rồi cả ba lại tự đổ lỗi cho mình
Chị nói là chị-Nó
Là em chứ-Thiên
Không!!!!!Là em-Min
Là chị-Nó
Là em mà-Min
Không phải, là em-Thiên
Dừng lại!!!!!!!!!-Huyền Anh hét lên-Em không quan tâm đó là lỗi của ai, em cũng chẳng quan tâm lúc đó đã xảy ra chuyện gì. Chỉ cần được lặp lại mọi người như thế này là em vui rồi-Huyền Anh không thể kiềm được nước mắt, tiếng nấc vang lên trong lẵng lẽ
Anh nhi/Chị-3 người ko hẹn mà đồng thanh
Huyền Anh-Nhỏ tiến lên-Chào mừng em về nha-Nhỏ cười như ánh nắng ban mai
Chào mừng em/chị về nhà-Mọi người cùng đồng thanh trừ John
Em...Cảm ơn-Huyền Anh nhảy ồ vào lòng nó, khóc nhẹ từng tiếng nhưng miệng lại nở nụ cười.
~~~ Tại lớp 11A6 ~~~
Bọn nó bước vào lớp với khuôn mặt không thể nào 'nở hoa' hơn nữa. Nhỏ thì cười toe ra mặt còn nó, tuy không biểu hiện gì nhưng quanh người lại toả ra một loại hào quang sáng chói đến ........... Bá đạo. Đặt cặp xuống bàn hay đúng hơn là vứt xuống. Bọn hắn nhìn mà thấy ghê người. Hào quang của nó thật sáng chói
Uề!!!!!!2 người có chuyện gì mà vui thía-h/s1 xum xoe chạy đến bàn nó và nhỏ. Hắn nhíu mày, tên này có ý gì đây
Nga, bà My vừa.....ưm...ưm-Nhỏ chưa kịp nói xong thì nó đã bịt miệng nhỏ
Không có gì, về đi-Nó lạnh lùng nói, rồi nguồn sát khí lại trở lại khiến h/s1 chạy mất dép
Không được phép nói cho bất cứ ai-Nó đe doạ, nhỏ gật đầu như búa bổ
Tốt-Nó bỏ tay xuống, nhíu mày- Cậu liếm tay tớ-Nó nói làm cậu ngồi bên cạnh nhỏ bất giác đỏ mặt. Liếm....liếm tay , khiếu khích người khác sao. Tự nhiên thấy trong người thật sự quá nóng. Nó quay sang thì thấy cậu mặt đỏ như gấc chín
Háo sắc-Nó phán một câu xanh rờn rồi quay lên
Cô...Cô nói cái gì chứ. Tôi làm gì có-Cậu đỏ mặt cuống cuồng
Chuẩn-Nhỏ dán mắt vào quyển sách nói
Cô......-Cậu không thể nói gì hơn. Cái khỉ gió gì thế này
Lần đầu tiên thấy cô nói đúng-Hắn gật đầu đồng tình
Gia Khải!!!!!! Cậu.....Cậu......Đồ dại gái-Cậu đáp trả không thương tiếc
Cậu nói ai-Hắn trừng mắt toả sát khí ngùn ngụt
Tớ nói.....Tớ-cậu đành ngậm ngùi ăn đắng nuốt cay
Tốt...Cậu thật biết điều-Hắn cũng quay lên
Con mẹ nó, đấy là tình huống dở hơi gì vậy-Cậu nói tục. Bạn bè vì gái mà phản bội nhau, Gia Khải, cậu chờ đó.
Cả lớp vào tiết đầu. Tiết toán của cô giáo chủ nhiệm nên mọi người không hề quậy chút nào mà rất rất ngoan. Cô giáo bước vào, theo sau là hai anh chàng điển trai bậc nhất. Thực sự rất đẹp trai. Nó thì gật ngủ không quan tâm. Nhỏ nhìn mà như sinh vật lạ. Cậu hơi khó chịu nhưng cực kiềm nén lại
Cả lớp nghiêm!-Nina nói rồi thầm cười nhìn chàng trai tóc màu nâu nhạt. Người quen, gặp lại người quen rồi
Lớp chúng ta hôm nay có bạn mới. Giới thiệu đi hai em-Cô giáo từ tốn nói
Chào mọi người, tôi tên là Lê Hoàng Bảo Minh, mong mọi người giúp đỡ-Anh chàng tóc màu vàng nhạt lịch sự giới thiệu. Nghe đến đó, ó giật mình ngẩng đầu lên. Anh hai?!?
Chào! Tôi tên là Triệu Quốc Anh. Thường gọi là John. Xin mọi người chỉ giáo-Anh chàng tóc màu nâu nhạt không ai khác là John giới thiệu
*GTNV*
1, Lê Hoàng Bảo Minh (Anh): Là anh trai /dễ xương/ của nó, tính tình ôn hoà. Rất đẹp trai. Là chúa ăn không ngồi rồi. Toàn lấy tiên ở công ti nó và đương nhiên có phụ giúp nó mừ (Thư kí điên loạn là đây)
2. Triệu Quốc Anh (john): Là cấp dưới ở bang nó, là cánh tay trái đắc lực. Cực có hảo cảm với NIna và quý cô như em gái. Còn bà chị gái mà ông này nhất mực sùng bái là nó. Tiểu quỷ không nghe lời là nhỏ. Còn Tứ quý thì là //Bốn con ranh con vắt mũi chưa sạch// (what..?!?...). Ngoài đời thì rất hiền hoà còn trong TG đêm thì lại băng khốc
*end*
Em yêu/Chị yêu-2 ngoài nhìn thấy nó đang trố mắt thì vui vẻ bay vào ôm nó. Hắn nhíu mày, hai người này là ai? Tên kia sao lại gọi cô ta là em yêu. Đùa à!?
Nga! Còn em-Nhỏ phồng má đáng yêu. Lại tiếp tục điệp khúc nhíu mày, hái đứa này chui đâu ra?!? (cậu nga)
Ya! Sao quên bé iu này chứ-Anh thì vui vẻ ôm nốt nhỏ
*Tên bắt cá hai tay*Hắn và cậu đen mặt liếc anh nó làm anh nó bất giác lạnh sống lưng
Tiểu quỷ!!!-John phán một câu rất chi là xanh
Blef-Nhỏ lè lưỡi
John! Lâu không gặp-Nina chào. Thiên quay ra, hai người quen nhau!?
Nina!!!-John ôm chặt Nina như cặp tình nhân đã xa nhau lâu rồi làm Thiên mặt xám xịt
Xong chưa?!?-Nó mặt âm u hỏi- Về mà không báo trước, Lê Hoàng Bảo Minh, anh xây mộ trước đi là vừa
My...My..nghe...nghe anh....đừng manh động. Anh muốn cho em bất ngờ mà-Anh nó xanh mặt,ấp úng nói
Ồ!!!! Em nghe không rõ-Nó bẻ tay tiến gần đến chỗ anh
My à! Đời anh còn dài...-Anh nó chưa kịp nói hết câu thì nó đã lao đến ôm trầm lấy anh nó
Em nhớ anh-Nó khẽ nói, ờ là khẽ nói mà cả lớp đều nghe thấy đấy. Người hắn xông lên một trận tức giận không tên. Hắn bỏ ra ngoài. Hôm nay là ngày hot, nó có người yêu nga (cả lớp lan tin ạ)
...Trên cây...
Chết tiệt-Hắn nằm trên cây, cả người toả ra hàn khí
Cái cây không đủ khoẻ để giữ anh trên đấy đâu-Một giọng nói trong trẻo, ngọt ngào vang lên. Hắn quay về hướng phát ra tiếng nói đó-Gia Khải, chào
Huyền My???-Hắn ngớ người
Không, Mỹ Linh à bây giờ tên em là Huyền Anh, em gái thất lạc của chị Huyền My. Rất vui được làm quen lại với anh-Huyền Anh đáng yêu nói
Không ngờ, cô lại có khuôn mặt giống cô ta đến vậy-Hắn nhướng mày
Anh không cần lạnh lùng đến vậy, em biết anh thích chị gái của em, anh....rể à-Huyền Anh nhếch môi láu cá
Hả?!?-Hắn ngã xuống dưới đất, ê ẩm cả người *Lộ...Lộ liễu đến vậy sao. Thật không ngờ mình lại bị phát hiện sớm như vậy*Hắn xuống tinh thần trầm trọng, ngồi tự kỉ ở góc vườn
Thực ra đều đó khá rõ ràng-Huyền Anh như đọc được ý nghĩ của hắn, hắn hộc máu *Trình độ của mình kém vậy sao*
Nhưng anh đừng lo, theo như quan sát của em thì chị em có IQ bằng 0 trong tình yêu nên anh không cần lo lắng nhiều-Huyền Anh lại nở nụ cười 'đểu đểu'. Hắn thở ra hơi
Có vẻ chị ấy thích anh á-Huyền Anh nhí nhảnh nói (nó:Thích bao giờ). Người hắn dấy lên một cảm xúc *Hạnh Phúc*
Thật-Hắn xồn xồn tóm vai Huyền Anh giật mạnh
Vâ....Vâng-Huyền Anh toát mồ hôi hột, anh rể, anh thật dại gái
Nhưng.....Để chị em nhận ra điều đó thì.....Anh cần hợp tác với em-Huyền Anh xuống giọng
Được-Hắn cũng xuống giọng nghiêm túc rồi hai người thầm thì gì đó
Huyền Anh......Em là thiên tài-Hắn nhảy cẫng lên
Thế anh gọi điện cho chị em và bảo điều đó nhé-Huyền Anh cao hứng
Được! Em thích gì anh cũng chiều em hết-Hắn lấy điện thoại của Huyền Anh , gọi cho nó
Alo-Nó vui vẻ nhận vì số là của Huyền Anh
Em cô là một thiên tài-Hắn hào hứng nói
Gia Khải, là anh à-Giọng nó lạnh lùng vang lên nhưng đối với hắn thì thật ngọt ngào. Khoan! Là nó. Hắn ngớ người giờ mới biết mình đang nói chuyện với ai thì vội ngắt cuộc gọi
Gia Khải, Huyền Anh-Nó lạ lùng đặt điện thoại vào trong túi
Giật mình-Hắn vuốt ngực
B1, hoàn thành-Huyền Anh cao hứng
Hoá ra em lừa anh-Hắn
Đảm bảo bây gờ chị ấy đang dấy lên cảm xúc tức giận khổng hiểu tại sao anh với em lại ở chung đây-Huyền Anh gian manh nói
MuahahahhahahahahahCả hai cười đầy ghê rợn.
~ Tại cantin ~
Nói a nào-Anh nó gắp một miếng shushi nhẫn nại đưa vào miệng nó
Cút-Nó đang xem sàn chứng khoán toàn TG thì tự nhiên có con ruồi xen vào làm càn. Nó không khách khí, mở giọng điệu lạnh lùng ra nói
AAAAAAAAAA-Anh nó kiên chì. Con bé này, đã teo như vậy còn không ăn
Phắn-Nó dùng lực tay nhẹ nhất đẩy miếng shushi ra
Nina!!! Nói a đi mà-Phía đối diện, John cũng rất khổ sở đút cho Nina
Biến ra-Nina đang xử lí việc thân phận của Huyền Anh thì tự nhiên có thức ăn bay vào
Năm năm-Nhỏ thì nhàn nhã uống sữa ăn suất của mình, trên tay là tập hồ sơ của công ti mà nó giao. Nói là tập hồ sợ chứ có mỗi một tờ giấy ghi những khó khăn to lớn trong ngoặc kép của công ti nên nhỏ cũng không có gì đáng nói. Việc đáng để mà nói bây giờ là cái tên Thiên kia cứ ngồi thu lu như tượng, cả người toả ra một cỗ khí nóng
John! Em đang làm việc, phiền anh cứ đút cho cát bức tượng kia đi. Em làm xong sẽ ăn mà-Nhỏ dỗ ngọt, rồi mắt nháy nháy cho Thiên
Ờ! Tôi cũng đang cần hầu ăn đây-Để tránh việc John tiếp xúc với Nina nhiều quá, Thiên đành ngậm ngùi ăn đắng nuốt cay
Không! Tôi chỉ muốn bé Nina thôi-John vẫn tiếp tục, Thiên thì lại như một bức tượng
John-Giọng nó trầm hẳn xuống
Dạ-John lại về quy củ
Lúc mọi người đang trong bầu không khí ảm đạm (nó là boss lớn hẳn hoi mà). Hắn và Huyền Anh cùng tiến vào, vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ như một cặp tình nhân thực thụ, ai ai cũng ngước nhìn và đặc biệt ngạc nhiên vì Huyền Anh khi không trang điểm đẹp hơn và có phần giống.....Nó
Ê!!! Huyền Anh kìa-Nhỏ vực thoát khỏi cái không khí âm u này, nói to. Nó đang nhìn bảng tổng kết doanh thu bỗng ngừng lại, bỏ mắt kính ra
Huyền Anh chị cần em điền vào tờ giấy chứng minh này-Nina đưa tờ giấy cho Huyền Anh. Nhìn vào tờ giấy mà cô không khỏi xúc động. Cuối cùng lại được về nhà, nhưng đây là họ của mẹ mà
Chị, thế này là sao-Huyền Anh ngạc nhiên nói
Huyền Anh, chị cần em bình tĩnh nghe này-Nó nghiêm trọng đứng lên, lấy ghế cho cô ngồi đồi diện nó-Anh cũng ngồi đi....Nếu muốn nghe
Đương nhiên, Huyền Anh là bạn gái tôi mà-Hắn nói một câu chấn động cả bọn. Hắn thầm quan sát biểu hiện của nó nhưng những gì hắn thấy lại không như những gì hắn muốn....Nó.....Chỉ là nhâm nhi tách hồng trà, mặt lạnh tanh như truyện đó rất bình thường
Tốt, ngồi cạnh em tôi và nắm chặt tay nó. Có thể trường hợp xấu nhất sẽ xảy ra. Phiền anh-Nó đặt tách trà xuống ánh mát thoáng nét buồn nhưng...Chẳng ai có thể nhận ra, đơn giản họ chỉ thấy nó rất băng khốc mà thôi
Huyền Anh....Chị mong em đừng quá sốc trong truyện này. Lâu nay em biết như thế nào về mẹ chúng ta-Nó đan tay, thân mình không ngừng run rẩy, nén chặt nước mắt chuẩn bị trào dâng. Anh nó thấy thế liền ôm chặt bả vai nó,ánh mắt dần xa xăm. Hắn ngồi đối diện mà lòng nhói đau, người nó yêu....Là anh ta
E chỉ biết là mẹ còn sống-Huyền Anh nói trong nỗi buồn. Cô rất nhớ mẹ cô
Mẹ của chúng ta.....Đã chết-Nước mắt nó nghẹn đắng trong tim, bả vai run rẩy kịch liệt. Nó....Đã không khóc. Nghe đến đây, Huyền Anh nước mắt đã tuôn trào như suối
Mẹ! Mẹ đã chết! Em không tin! E không tin-Không vượt qua nổi cú sốc, Huyền Anh lao đến nắm lấy bả vai nó lắc mạnh
Em phải tin!!!-Nó quát, Huyền Anh chợt ngừng lại
Không! Không! Mẹ em không thể chết!Không! Không!!!!!!!!!!!-Huyền Anh chạy vụt đi như tên bắn. Anh nó định đuổi theo nhưng nó ngăn lại
Để em ấy một mình
Chuyện là thế nào-Hắn cảm thấy bất lực khi nhìn thấy nó muốn khóc nhưng lại không khóc nổi
Chuyện của 3 anh em nhà tôi, đâu liên quan đến anh-Nó liếc mắt về phía hắn khinh thường
Tai khuôn viên trường học, trên cây, Huyền Anh đang khóc nức nở, tiếng khóc như xuyên thấu tâm gan. Cô đang rất đau khổ, người mà cô luôn đặt niềm tin để có thể sống tiếp đã chết, đã chết. Vậy thì cô còn sống làm gì nữa, sống làm gì
"Thật vui khi thấy cô đau khổ đó, blue rose"-Một cô gái từ từ đi đến ( tên của Huyền Anh khi ở thế giới đêm)
"Annlisa"-Huyền Anh gạt nước mắt, ngác nhiên hỏi, nếu cô không lầm thì đây là một trong số đàn em của chị cô. Nhếch mép, cô ta là kẻ phản bội đáng khinh bỉ
"Cô cười gì"-Annlisa hỏi
"Tôi đang nghĩ, một kẻ phản bội thối nát như cô thì làm cái quái gì ở đây, thật mất không khí trong lành"-Ngữ điệu không khác gì nó làm cô ta run sợ, mới vừa đây, cô ta nghe nói Huyền Anh là em gái của con bang chủ xấu xí kia thì liền đến đây giải toả, tưởng rằng được thành người đi săn hoá ra lại bị chuyển thành con mồi
"Cô... Cô dù sao cũng chỉ giống con chị xấu xí của cô thôi, cả hai đều là chẳng ra cái quái gì, bồi trai rồi nó theo chứ gì, trình độ thật cao tay"-Annlisa bình tĩnh, khinh bỉ lại Huyền Anh
"Ai nha, cô nghĩ vậy sao?!. Chẳng lẽ cô không có"-Huyền Anh giơ chiếc Iphone lên, trong màn hình, cảnh ân ái, nóng mặt oang oang. Nhân vật chính đương nhiên là cô ta, nếu không nhầm thì đây là bang chủ bang khác, nhìn không khác gì cục mỡ lợn nhồi. Đoạn phim này, đáng lẽ ra cô tính đưa cho chị cô xem để vạch trần cô ta, ai ngờ rằng, chị cô lại là người cho cô bất ngờ đầu tiên
"Cô....Tại sao cô lại có đoạn băng đó"-Trán Annlisa lấm tấm mồ hôi lạnh, mặt không còn một chút huyết sắc
"Cô nghĩ sao? Nét không, cô đừng tưởng hồi trước bang tôi chỉ có vài ba người thì yếu thế chứ, thực chất bang tôi không phải bang mà là một nhóm người mua bán những cái tin bẩn thỉu như cô đây với những nươời khác đấy"-Huyền Anh nhếch mép cười
/19
|