Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ

Chương 83 - Ly Biệt

/102


Hà Chính Khiêm vô cùng cẩn thận tẩm ướt bố tử, ôn nhu chà lau thân thể Sở Nhứ Nhi, hồng ấn đầy người khiến nàng nhịn không được tự trách, vừa rồi có chút nóng ruột, không khống chế tốt lực đạo, may là Nhứ Nhi không có thương tổn, nếu không cho dù bản thân chết một vạn lần cũng không bù được.

Sau khi xử lý xong, Hà Chính Khiêm lại vội vàng xuống giường kiểm tra ống tay áo của mình, tìm ra một cái bình nhỏ tử sắc, mở nắp bình, đặt ở mũi dưới ngửi ngửi, có một cổ hương vị hoa quế, đi tới trước giường, xốc lên chăn, nhìn xuống ý trung nhân đang nhắm mắt ngủ, chậm rãi cúi người xuống.

Tê. Sở Nhứ Nhi mới vừa chịu xong kích thích thân thể, hoàn chưa kịp hồi phục, thì cảm thấy dưới thân mát lạnh, lúc này nến đỏ trên bàn cũng đã cháy hết, nương ánh trăng bên ngoài, cúi đầu chỉ nhìn thấy một đầu người đang lay động Ngươi làm cái gì? Thật lạnh.

Hà Chính Khiêm ngẩng đầu nhìn Sở Nhứ Nhi, hai tay cường ngạnh nhưng lại không mất ôn nhu cố trụ nàng Đây là ngọc băng cao biểu ca cho ta, nói là sau khi chúng ta làm xong thì thoa cho ngươi, đối với ngươi tốt.

Sở Nhứ Nhi vừa nghe mắc cở đến không chịu được, bản thân động phòng thế nào Sở Thương cũng chen vào được, lập tức đưa tay, liền túm người kia lên Ngươi hồ đồ cái gì, ta không đau, ngươi đừng thoa nữa.

Hà Chính Khiêm không nghe theo nàng Như vậy sao được! Còn có một chút thì xong rồi, ngươi và ta đều là phu thê, còn có cái gì xấu hổ.

Kia cũng không được, ta —— ngô!

Không đợi nàng phản kháng, Hà Chính Khiêm đã che miệng của nàng lại, thẳng đến nàng không còn khí lực, mới buông ra.

Ngoan ngoãn nghe lời, lập tức xong ngay.

Sở Nhứ Nhi chỉ phải cố nén bản thân xấu hổ, tùy ý Hà Chính Khiêm bôi thuốc cho mình.

Được rồi, ngủ đi. Hà Chính Khiêm cất bình dược, lại chui vào ổ chăn, ôm lấy nương tử, đến tận đây, lòng của nàng rốt cục kiên định.

Sở Nhứ Nhi gối lên cánh tay của nàng, ôm lấy thắt lưng gầy của nàng, ôn nhu nói: Từ nay về sau, ta chính là của ngươi, nếu như ngươi thích người khác, nhất định phải nói cho ta biết.

Nói mê sảng cái gì! Hà Chính Khiêm bỗng dưng ngồi dậy Không phải ngươi lại không muốn gả cho ta chứ?

Ta nào có!

Vậy ngươi còn nói như vậy!

Sở Nhứ Nhi thấy người này tức giận không nhẹ, xem ra lời này của mình xác thực hơi quá, cũng không có ai ở đêm tân hôn nói lời chán nản như vậy, giương mắt lại nhìn nhìn nàng, lôi kéo cánh tay Hà Chính Khiêm Ta sai rồi, sau này ta không nói.

Hà Chính Khiêm không để ý tới nàng, câu nói đầu tiên đã muốn xua đuổi mình, không có cửa đâu!

Sở Nhứ Nhi nhấp miệng, nhắm mắt lại, xoay người đi, ủy khuất nói: Ngươi vừa mới khi dễ người ta xong, hiện tại lại không để ý người ta, ta còn rất đau đây.

Chiêu này là đòn sát thủ của Sở Nhứ Nhi, chỉ cần nàng vừa ủy khuất, Hà Chính Khiêm là người thứ nhất chịu không nổi.

Đau ở đâu? Đều là ta không tốt, mau cho ta xem.

Lúc này Sở Nhứ Nhi mới xoay người lại Vậy ngươi nằm xuống.

Hà Chính Khiêm xốc chăn lên, một lần nữa nằm xuống, đưa tay kéo Sở Nhứ Nhi vào trong lòng, hết sức hôn mấy ngụm Ngươi chính là mạng của ta, không có ngươi, ta tuyệt đối không sống được, sau này đừng nói những lời như muốn giết ta nữa.

Sở Nhứ Nhi ngoan ngoãn mà chôn ở trong lòng nàng, tiếng tim đập mạnh mẽ hữu lực, khiến nàng tìm được nơi trở về của mình, Hà Chính Khiêm chính là nơi trở về của nàng, chỗ dựa của nàng, nhà của nàng.

Ngươi biết không? Ngươi là nữ tử thứ hai khiến ta động tâm.

Người thứ hai? Hà Chính Khiêm không giải thích được nhìn về phía nàng Ngươi còn thích qua nữ tử khác sao? Ai! Là ai! Là ai đến trước nàng!

Sở Nhứ Nhi cúi đầu, không nhìn nàng, yên lặng nói: Người này ngươi cũng nhận thức.

Ta nhận thức? Hà Chính Khiêm suy tư, nhưng nghĩ như thế nào đều không nghĩ được là ai, cuối cùng thẳng thắn nói: Ngươi đừng nói cho ta biết, Sở Thương là nữ nha.

Sở Nhứ Nhi ngẩng đầu nhìn phía nàng, gật đầu Đúng vậy.

Cái gì! Đây chính là một đại bí mật kinh thiên a, Phò mã gia hiện tại dĩ nhiên là một nữ tử, nếu như truyền ra ngoài, đó là muốn mất đầu a!

Nàng cũng biết ngươi là nữ tử, mấy ngày trước đại hôn, ta nói cho Cảnh Dương.

Cái gì!

Hà Chính Khiêm có chút choáng váng, hóa ra suy nghĩ cả nửa ngày nàng cùng Sở Thương mới là đồng bệnh tương liên a, chỉ bất quá đến cuối cùng các nàng cũng chưa từng lừa gạt ai cả.

Sở Nhứ Nhi nhìn bộ dạng cứng ngắt của Hà Chính Khiêm, trong lòng cho rằng nàng vì lời nói của mình mà khổ sở, dán bên tai của nàng nói: Ta cùng biểu ca đều là chuyện trước đây, kỳ thực hiện tại suy nghĩ kỹ lại, ta đối nàng chỉ là tâm động trong nháy mắt, nhưng từ trước đến giờ vẫn không động tình, cho đến gặp ngươi, ta mới chính thức biết yêu là gì, Hà Chính Khiêm, ta yêu ngươi, ta muốn cùng ngươi đời đời kiếp kiếp.

Thổ lộ này quá ngoài ý muốn, Hà Chính Khiêm còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng, Sở Nhứ Nhi cũng đã nói xong, phản ứng đầu tiên của nàng, đúng là không tiền đồ khóc rống lên.

Ngươi khóc cái gì? Sở Nhứ Nhi đặt cằm lên vai của nàng.

Ta vui a! Trước đây ngươi chưa bao giờ nói với ta như vậy, ta liền vui vẻ, đừng động ta, để ta khóc một chút sẽ tốt.

Ha hả. Sở Nhứ Nhi cười ôm Hà Chính Khiêm vào lòng Khóc đi, nương tử cùng ngươi. Dứt lời, khóe mắt của nàng cũng đã có chút ươn ướt, nàng đối với Hà Chính Khiêm cũng ít khi ôn như, nhưng này cũng không thể nói bản thân không yêu nàng, nàng yêu nữ tử trong lòng, yêu đến trong tâm can, yêu đến tận xương tủy, một đời này nàng chỉ nhận định người này, vô luận núi đao hay là biển lửa, nàng cũng bất ly bất khí.

Sáng sớm hôm sau, Sở Nhứ Nhi tỉnh lại trước, mới vừa khẽ động thân, trước ngực liền tê dại, xoa xoa mắt nhìn xuống, đầu Hà Chính Khiêm vẫn còn đè trên ngực nàng, phỏng chừng đè cả đêm rồi đi, nếu không mình cũng sẽ không đau như vậy.

Hà Chính Khiêm đang ngủ say thì cảm giác có người đang vỗ trên đầu mình, không tình nguyện mở mắt.

Còn không mau dậy. Sở Nhứ Nhi dùng mắt trừng nàng.

Hà Chính Khiêm vừa định mở miệng hỏi làm sao vậy, thì phát giác trong miệng có gì đó, lại chẹp miệng vài cái, mới phát hiện là cái gì --- vội vàng ngồi dậy.

Trong đầu ngươi chứa cái gì, nặng chết người đi được! Sở Nhứ Nhi oán hận vỗ nàng một cái Mau đứng lên, chúng ta còn phải đi thỉnh an cha mẹ đây.

Nga nga, đã biết.

Dứt lời Hà Chính Khiêm bắt đầu xung quanh tìm y phục của các nàng, đáng tiếc y phục đầy đất, không có một món nào mặc được.

Đều tại ngươi! Sở Nhứ Nhi liếc mắt trừng nàng, đây là dùng bao nhiêu lực, đều bị kéo hỏng.

Hà Chính Khiêm gãi gãi đầu, xấu hổ bĩu môi, ai kêu nương tử nhà nàng quá ngon miệng làm chi.

Theo cánh tay nhìn xuống, một vết máu màu đỏ, hấp dẫn Hà Chính Khiêm, bàn tay ở trên mặt cẩn thận vuốt ve, lập tức trong mắt nổi lên lệ quang.

Làm sao vậy? Sở Nhứ Nhi mới vừa mặc cái yếm, đang muốn đi đến rương lấy y phục, còn chưa xuống giường, đã bị người từ phía sau ôm lấy.

Nhứ Nhi, ta nhất định sẽ đối tốt với ngươi! Giọng nói Hà Chính Khiêm mang theo một ít nghẹn ngào.

Sở Nhứ Nhi xoay người, theo ánh mắt của nàng nhìn lại, nàng hiểu vì sao người này lại như vậy, hôn giữa trán của nàng, cười nói: Ta biết. Ngươi sẽ rất tốt với ta, từ rất sớm trước đây, ta đã biết.

Vốn đã dậy trễ một chút, đổi y phục xong lại vội vã rửa mặt một phen, Sở Nhứ Nhi lập tức thúc giục Hà Chính Khiêm mau đi thỉnh an, thế nhưng Hà Chính Khiêm mặc kệ, lại lôi kéo Sở Nhứ Nhi dính nhau một hồi, mới bằng lòng đi ra ngoài.

Cha, nương, uống trà.

Sở Nhứ Nhi nhu thuận từ trước đến nay đều khiến Hà phụ Hã mẫu thoả mãn.

Sau này, nếu như Khiêm Nhi dám khi dễ ngươi, lập tức nói với nương, nương ra mặt cho ngươi.

Sở Nhứ Nhi quay đầu ngượng ngùng liếc mắt nhìn Hà Chính Khiêm Tướng công đối với ta rất tốt, không có khi dễ ta. Bình thường chỉ có đơn độc hai người, Sở Nhứ Nhi mới có thể kêu nàng là A Khiêm, bình thường vẫn gọi vô cùng hàm súc.

Hà Chính Khiêm vội vàng gật đầu phụ họa nói: Nhứ Nhi cũng rất tốt với ta, cha mẹ không cần quan tâm.

Vậy là tốt rồi. Hà mẫu cùng Hà phụ nhìn nhau cười, nhi tử vừa thành thân, coi như là giải quyết xong tâm sự nhiều năm qua của bọn họ.

Thế nào đột nhiên muốn đi a? Sở Nhứ Nhi lôi kéo tay của Cảnh Dương, các nàng còn chưa ở chung bao lâu, mới vừa có cảm tình đã lập tức muốn rời khỏi Việt Dương.

Cảnh Dương hé miệng cười nói: Sở Thương vẫn luôn muốn quay về Kinh Hà, chỉ bất quá lúc trước xảy ra rất nhiều chuyện, sau đó lại là đại hôn của các ngươi, cho nên mới kéo dài tới hiện tại, kỳ thực, chúng ta ở nơi nào cũng như nhau, có thời gian ngươi cùng Chính Khiêm cũng có thể quay về Kinh Hà a.

Vậy ta và các ngươi cùng nhau trở lại.

Nói bậy cái gì. Lúc này Sở Huyền Đông nhịn không được nói ra: Ngươi hiện tại cũng đã thành gia, cũng đã trưởng thành, vạn sự phải lấy phu gia làm trọng, nhớ kỹ không thể phát tiết giận dỗi bừa bãi.

Sở Thương đi qua đi vỗ vỗ vai Sở Nhứ Nhi Đây cũng không phải chuyện buồn gì, cũng không phải cả đời không gặp, cữu phụ bên này ngươi không cần lo lắng, ta cùng Cảnh Dương sẽ chiếu cố. Quay đầu liếc mắt nhìn Hà Chính Khiêm, nói: Nhứ Nhi đã giao cho ngươi, hảo hảo chiếu cố nàng.

Hà Chính Khiêm nhìn Sở Thương gật đầu, sau đó lại đi tới bên cạnh nương tử nhà mình, nắm vai của nàng, nàng biết phu thê Sở Thương vừa đi, trong lòng Nhứ Nhi khẳng định sẽ khổ sở một thời gian, suy nghĩ một chút liền ôn nhu nói: Đừng khổ sở, ta đáp ứng ngươi, chờ chuyện ở tiền trang làm xong, chúng ta sẽ đi Kinh Hà.

Thực sự? Sở Nhứ Nhi hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn phu quân nhà mình, ánh mắt này khiến Hà Chính Khiêm đau lòng không thôi, vội vàng không ngừng hống nàng, rốt cục cũng dỗ nước mắt ngược trở về.

Sở Thương nhìn phu thê các nàng cười cười, thừa dịp Cảnh Dương cùng Nhứ Nhi nói chuyện, nàng lôi Hà Chính Khiêm ra phòng khách, từ trong tay áo lấy ra một cái hộp vuông đưa cho nàng.

Đây là? Hà Chính Khiêm tiếp nhận hộp vuông, mở ra nhìn, bên trong là hai viên đan dược màu nâu, chỉ từ màu sắc, bề ngoài, đều có thể nói là thượng phẩm, chỉ là không biết cái này có tác dụng gì.

Khóe miệng Sở Thương mỉm cười, dán đến bên tai nàng, nhỏ giọng nói: Có cái này, ngươi có thể cùng Nhứ Nhi sinh hài nhi của mình.

Thực sự? ! Hà Chính Khiêm bất khả tư nghị nhìn hai viên đan dược trên tay Trên đời này thật có chuyện thần kỳ như thế sao.

Thế giới to lớn, không thiếu cái lạ. Sở Thương vỗ vỗ vai Hà Chính Khiêm, ngươi tới gần chút nữa, ta nói cho ngươi một chút biện pháp cụ thể Trước khi ăn dược, các ngươi cần phải ở riêng nửa tháng, chờ sau nguyệt sự của Nhứ Nhi, các ngươi lại cùng phòng, đến lúc đó hai người các ngươi ăn một viên, chờ lúc Nhứ Nhi tiết thân, ngươi cắn ngón tay đưa vào cơ thể nàng, nếu không có gì ngoài ý muốn, không lâu sau các ngươi có thể có hài nhi của mình.

Hà Chính Khiêm nghe được sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn về phía Sở Thương, nói: Ngươi cùng tẩu tẩu đã thử qua?

Sở Thương nhướn mày, không có hảo ý cười nói: Đó là đương nhiên. .

Được rồi, trở về đi. Sở Huyền Đông phất phất tay, lên xe ngựa.

Sở Thương lôi kéo Cảnh Dương lại cùng Sở Nhứ Nhi tạm biệt, lúc này mới một trước một sau lên xe ngựa.

Sở Nhứ Nhi nhìn xe ngựa càng chạy càng xa, thật sự là nhịn không được, liền xoay người ghé vào trên người Hà Chính Khiêm khóc rống lên.

Được rồi, đừng khóc, qua một thời gian chúng ta sẽ đi thăm bọn họ. Hà Chính Khiêm vỗ về vai Sở Nhứ Nhi, nhẹ giọng an ủi.

Mộ Dung Cảnh Ngọc biết Sở Thương bọn họ phải về Kinh Hà, đã sớm chuẩn bị một tòa nhà lớn ở đó, còn có vạn mẫu ruộng tốt, kỳ thực vốn Cảnh Dương muốn khước từ, bất quá nghĩ lại, đây dù sao cũng là một phen tâm ý của ca ca đối với muội muội, cũng liền đồng ý.

Tổng cộng là ba chiếc xe ngựa, một chiếc là Sở Huyền Đông ngồi, một chiếc chở hành lý, hoàn dư một chiếc đó là các nàng ngồi.

Đợi đến Kinh Hà, chúng ta sinh một đứa đi.

Tốt, bất quá đan dược kia của ngươi thực sự có thể chứ?

Sở Thương trừng mắt, nhìn về phía nàng Ngươi không tin ta? Tổng cộng là bốn viên, ta để lại hai viên, còn lại hai viên cho Hà Chính Khiêm, phỏng chừng năm sau, chúng ta có thể có một tiểu chất tử.

Cảnh Dương vỗ mặt của nàng cười cười Vậy đợi đến Kinh Hà, ngươi nên nỗ lực nhiều hơn, chúng ta cũng không thể bại bởi hai phu thê Nhứ Nhi.

Đó là đương nhiên! Sở Thương lôi kéo tay của Cảnh Dương đặt ở bên miệng hôn nhẹ vài cái, cắn lấy vành tai của nàng Hiện tại ta đã không kịp đợi nữa.

========================================

Ngâm hơi bị lâu T_T

/102

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status