Nhìn cả hành tinh căn cứ bị chẻ ra như vậy khiến cả nhóm người sững sờ, bọn họ có thể làm được không, có thể hiển nhiên là có thể nhưng nó không thể nào nhẹ nhàng hời hợt như Vivi đã làm. Thậm chí vài người có lẽ còn không làm được đến mức này. Chênh lệch quả thật là lớn vô cùng.
Kẻ địch rõ ràng mạnh hơn bọn họ quá nhiều. Thử nghĩ nếu hắn sử dụng đòn tấn công như vậy với bọn họ thì sao, có lẽ cuộc chiến không có cân bằng đến mức đó đâu.
Bọn họ từ nãy đến giờ hóa ra vẫn luôn bị đùa nghịch mà thôi.
Tương lai sao mà bi quan đến thế.
………
Sau khi, tình huống vốn đã bi đát nay càng bi đát hơn. Nhiều cỏ đầu tường bắt đầu dao động và có những kẻ đã chuyển hướng đầu nhập vào bên bóng tối, tương quan lực lượng vốn đã chênh lệch bây giờ lại càng chênh lệch hơn. Phe liên minh liên tục bại lui, cả vũ trụ càng lúc càng có xu hướng đổi chủ.
Đã đến nước này, phe liên minh không thể không sử dụng những thứ vũ khí hủy diệt hàng loạt, những thứ vũ khí có thể gây hại cho cả vũ trụ.
Nhưng ăn thua sao. Tất nhiên nó đã đem lại những hiệu quả nhất định. lần đầu tiên, bọn họ chiến thắng trên mặt trận, đánh đuổi kẻ biến hình thậm chí là giết được kha khá. Nhưng rốt cục chủ yếu vẫn là giết bọn biến hình thất bại không có ý thức. Kết quả thu được không bằng với những gì mất đi. Đó là lộ ra vũ khí bí mật của mình.
Có cách nào khác sao? không. Bọn họ chỉ có thể từng chút từng chút lộ ra từng chút vũ khí bí mất của mình. Và kết quả chỉ làm chậm kẻ địch đi 1 chút, 1 chút mà thôi. Từng mảng khu vực vẫn bị mất, quân đội liên minh từng chút từng chút 1 mất đi trong khi kẻ địch càng lúc càng đông hơn.
Cuối cùng, sau hơn nửa năm chinh chiến. Cuộc chiến đã đến hồi kết thúc. Căn cứ cuối cùng của phe liên minh đã bị vây công. Cuộc chiến cuối cùng sắp xảy ra và cũng là cuộc tử chiến, quyết định vận mệnh của cả vũ trụ.
Nhưng có lẽ nó đã được xác nhận từ trước. bởi vì tương quan lực lượng đã quá chênh lệch rồi, các lá bài tẩy cũng đã ra hết. bây giờ phe liên minh không khác gì 1 thiếu nữ đã cởi hết đồ chờ bị ấy ấy. bọn họ hoàn toàn chỉ đang phản kháng trong vô vọng mà thôi.
Nếu như không có phép màu xảy ra thì có lẽ kết cục của cả vũ trụ đến đây là kết thúc rồi.
Cũng cùng lúc đó, tại 1 tòa cung điện băng, 1 người đã ngủ từ lâu khẽ mở mắt.
Anh ngồi dậy, nhìn thân thể lõa lồ của mình mà thở dài 1 hơi.
Không sai, người này chính là Cầm. gần 1 năm, đó chính là số thời gian mà anh cần để hấp thu cái bản nguyên này. Đó quả thật là khoảng thời gian anh không muốn nhớ tới. cầm không biết bản thân mình đã bị tàn phá bao nhiêu lần và lại được gây dựng lại bao nhiêu lần. Chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần.
Nhưng rồi Cầm đã thành công, anh đã hấp thụ được bản nguyên ánh sáng khiến cho thực lực của anh tăng nhanh vô cùng, giờ đây Cầm đã là hóa thần đỉnh phong, chỉ cần thêm chút nữa anh hoàn toàn có thể đột phá đến luyện hư.
Nhưng không vì như vậy mà anh cảm thấy mình có thể thắng được Vivi. Chỉ khi tiếp thu bản nguyên, Cầm mới thấy được sức mạnh vô cùng của nó, có cảm giác như cả vũ trụ đang sau lưng anh. Sức mạnh như vô cùng vô tận vậy.
Quả thật vô cùng đáng sợ. Bây giờ anh mới biết lúc đóVivi chưa đạt đến đỉnh phong, có lẽ khi đó cô nàng mới vừa tiếp thu sức mạnh mà thôi. sau không biết bao nhiêu thời gian như vậy, chỉ sợ cô đã hoàn toàn hấp thu hoặc bị bản nguyên đồng hóa. Thực lực thậm chí có khi còn cao hơn anh lúc này.
Mà cái quan trọng là anh không muốn đánh với cô. Không muốn cả 2 người chết ta sống và quan trọng là không muốn thế giới này lần nữa đi vào hủy diệt. bởi nơi đây vẫn còn những người mà anh thích.
Anh phải nghĩ ra biện pháp. 1 biện pháp ven toàn đôi đường.
Mà anh biết nên làm điều gì.
Đó là khi mà 2 người lâm vào ảo cảnh. Cầm cũng đã thử nhìn vào vận mệnh của cô và thấy được 1 vài điều. những thứ đó chính là chìa khóa giúp anh phá cục này.
Cầm nhìn về phía bức tượng đã ảm đạm phai mờ mà khẽ cảm khái. Anh cúi người 1 cái rồi biến mất tại chỗ. Không có thời gian để anh chần chừ ở đây nữa.
………
Cuộc chiến định mệnh đã đến, phe liên minh biết bản thân không còn đường lùi nữa. Cả 2 bên đều dốc toàn lực cho trận chiến cuối cùng.
Đại chiến nổ ra, hay có thể nói là cuộc đồ sát bắt đầu. dù đã dốc toàn lực, dù đã cố hết sức nhưng mà chênh lệch vẫn là chênh lệch, chênh lệch không thể chối từ. dù cho có cố như thế nào bọn họ cũng không thể tránh khỏi bị đồ sát.
Nhưng vivi không tham chiến khiến cho cuộc chiến vẫn kéo dài. Cô đứng giữa bầu trời, không nhìn cuộc chiến mà nhìn ra xa xa. Khẽ thì thầm:
- Mọi thứ có lẽ sẽ kết thúc ngày hôm nay, kể cả cuộc chiến định mệnh của 2 ta nữa.
- Đúng, cuộc chiến định mệnh của 2 ta cũng nên bắt đầu đi.
1 dọng nói đáp lại cô. 1 thân ảnh xé không mà đến. Dưới sự hỗ trợ của bản nguyên, anh có thể tự do du hành trong vũ trụ. Anh đứng đối diện với Vivi, vẻ mặt có chút phức tạp:
- Không ngờ cuối cùng 2 chúng ta vẫn phải đứng đối mặt nhau như thế này
- Đây là định mệnh, muốn tránh khỏi cũng khó có thể tránh được. bắt đầu đi, cuộc chiến quyết định vận mệnh của cả vũ trụ này.
Cầm thở dài 1 hơi, anh cũng biết cuộc chiến này không thể nào tránh khỏi. Từ người anh, hộ giáp, kiếm cùng khiên đều hiện ra đủ. Dưới sự hỗ trợ của bản nguyên, mọi thứ đều đã được xửa chữa lại thậm chí là nâng cấp lên 1 bậc.
So với lúc trước, Cầm đã mạnh hơn rất nhiều. Nhưng kẻ địch của anh cũng không dừng lại.
Cầm nhìn về phía vivi rồi nói:
- Đi chỗ khác chiến đấu đi, ta không muốn mình phải chiến đấu 1 cách bó tay bó chân như vậy.
- Được thôi.
Cả 2 lập tức rời đi, đi đến chiến trường chính của bọn họ.
1 khoảng không gian vô tận, cả 2 đứng nhìn nhau. Cầm mở miệng nói:
- Dù biết là nói có chút vô nghĩa nhưng ta vẫn muốn khuyên cô. Dừng tay lại đi trước khi quá muộn. Cuộc chiến của chúng ta là hoàn toàn vô nghĩa. Mọi thứ không như cô nghĩ đâu.
- Anh cũng nên biết lời khuyên đó là vô nghĩa đi. Cuộc chiến của chúng ta là không thể nào tránh khỏi. Đó là định mệnh rồi. dù cho có đi qua bao nhiêu thế giới cũng như vậy thôi. Cuộc chiến của chúng ta, vận mệnh cả thế giới có lẽ đều được quyết định từ trước rồi. Nên kết thúc ở đây thôi.
Cầm không nói thêm gì, bởi có nói thêm cũng chẳng giúp ích được gì. Bây giờ điều anh có thể làm là chiến.
Cầm nâng kiếm chỉ về phía Vivi rồi nói:
- Vậy thì.. chiến đi!
Tặng đậu
Kẻ địch rõ ràng mạnh hơn bọn họ quá nhiều. Thử nghĩ nếu hắn sử dụng đòn tấn công như vậy với bọn họ thì sao, có lẽ cuộc chiến không có cân bằng đến mức đó đâu.
Bọn họ từ nãy đến giờ hóa ra vẫn luôn bị đùa nghịch mà thôi.
Tương lai sao mà bi quan đến thế.
………
Sau khi, tình huống vốn đã bi đát nay càng bi đát hơn. Nhiều cỏ đầu tường bắt đầu dao động và có những kẻ đã chuyển hướng đầu nhập vào bên bóng tối, tương quan lực lượng vốn đã chênh lệch bây giờ lại càng chênh lệch hơn. Phe liên minh liên tục bại lui, cả vũ trụ càng lúc càng có xu hướng đổi chủ.
Đã đến nước này, phe liên minh không thể không sử dụng những thứ vũ khí hủy diệt hàng loạt, những thứ vũ khí có thể gây hại cho cả vũ trụ.
Nhưng ăn thua sao. Tất nhiên nó đã đem lại những hiệu quả nhất định. lần đầu tiên, bọn họ chiến thắng trên mặt trận, đánh đuổi kẻ biến hình thậm chí là giết được kha khá. Nhưng rốt cục chủ yếu vẫn là giết bọn biến hình thất bại không có ý thức. Kết quả thu được không bằng với những gì mất đi. Đó là lộ ra vũ khí bí mật của mình.
Có cách nào khác sao? không. Bọn họ chỉ có thể từng chút từng chút lộ ra từng chút vũ khí bí mất của mình. Và kết quả chỉ làm chậm kẻ địch đi 1 chút, 1 chút mà thôi. Từng mảng khu vực vẫn bị mất, quân đội liên minh từng chút từng chút 1 mất đi trong khi kẻ địch càng lúc càng đông hơn.
Cuối cùng, sau hơn nửa năm chinh chiến. Cuộc chiến đã đến hồi kết thúc. Căn cứ cuối cùng của phe liên minh đã bị vây công. Cuộc chiến cuối cùng sắp xảy ra và cũng là cuộc tử chiến, quyết định vận mệnh của cả vũ trụ.
Nhưng có lẽ nó đã được xác nhận từ trước. bởi vì tương quan lực lượng đã quá chênh lệch rồi, các lá bài tẩy cũng đã ra hết. bây giờ phe liên minh không khác gì 1 thiếu nữ đã cởi hết đồ chờ bị ấy ấy. bọn họ hoàn toàn chỉ đang phản kháng trong vô vọng mà thôi.
Nếu như không có phép màu xảy ra thì có lẽ kết cục của cả vũ trụ đến đây là kết thúc rồi.
Cũng cùng lúc đó, tại 1 tòa cung điện băng, 1 người đã ngủ từ lâu khẽ mở mắt.
Anh ngồi dậy, nhìn thân thể lõa lồ của mình mà thở dài 1 hơi.
Không sai, người này chính là Cầm. gần 1 năm, đó chính là số thời gian mà anh cần để hấp thu cái bản nguyên này. Đó quả thật là khoảng thời gian anh không muốn nhớ tới. cầm không biết bản thân mình đã bị tàn phá bao nhiêu lần và lại được gây dựng lại bao nhiêu lần. Chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần.
Nhưng rồi Cầm đã thành công, anh đã hấp thụ được bản nguyên ánh sáng khiến cho thực lực của anh tăng nhanh vô cùng, giờ đây Cầm đã là hóa thần đỉnh phong, chỉ cần thêm chút nữa anh hoàn toàn có thể đột phá đến luyện hư.
Nhưng không vì như vậy mà anh cảm thấy mình có thể thắng được Vivi. Chỉ khi tiếp thu bản nguyên, Cầm mới thấy được sức mạnh vô cùng của nó, có cảm giác như cả vũ trụ đang sau lưng anh. Sức mạnh như vô cùng vô tận vậy.
Quả thật vô cùng đáng sợ. Bây giờ anh mới biết lúc đóVivi chưa đạt đến đỉnh phong, có lẽ khi đó cô nàng mới vừa tiếp thu sức mạnh mà thôi. sau không biết bao nhiêu thời gian như vậy, chỉ sợ cô đã hoàn toàn hấp thu hoặc bị bản nguyên đồng hóa. Thực lực thậm chí có khi còn cao hơn anh lúc này.
Mà cái quan trọng là anh không muốn đánh với cô. Không muốn cả 2 người chết ta sống và quan trọng là không muốn thế giới này lần nữa đi vào hủy diệt. bởi nơi đây vẫn còn những người mà anh thích.
Anh phải nghĩ ra biện pháp. 1 biện pháp ven toàn đôi đường.
Mà anh biết nên làm điều gì.
Đó là khi mà 2 người lâm vào ảo cảnh. Cầm cũng đã thử nhìn vào vận mệnh của cô và thấy được 1 vài điều. những thứ đó chính là chìa khóa giúp anh phá cục này.
Cầm nhìn về phía bức tượng đã ảm đạm phai mờ mà khẽ cảm khái. Anh cúi người 1 cái rồi biến mất tại chỗ. Không có thời gian để anh chần chừ ở đây nữa.
………
Cuộc chiến định mệnh đã đến, phe liên minh biết bản thân không còn đường lùi nữa. Cả 2 bên đều dốc toàn lực cho trận chiến cuối cùng.
Đại chiến nổ ra, hay có thể nói là cuộc đồ sát bắt đầu. dù đã dốc toàn lực, dù đã cố hết sức nhưng mà chênh lệch vẫn là chênh lệch, chênh lệch không thể chối từ. dù cho có cố như thế nào bọn họ cũng không thể tránh khỏi bị đồ sát.
Nhưng vivi không tham chiến khiến cho cuộc chiến vẫn kéo dài. Cô đứng giữa bầu trời, không nhìn cuộc chiến mà nhìn ra xa xa. Khẽ thì thầm:
- Mọi thứ có lẽ sẽ kết thúc ngày hôm nay, kể cả cuộc chiến định mệnh của 2 ta nữa.
- Đúng, cuộc chiến định mệnh của 2 ta cũng nên bắt đầu đi.
1 dọng nói đáp lại cô. 1 thân ảnh xé không mà đến. Dưới sự hỗ trợ của bản nguyên, anh có thể tự do du hành trong vũ trụ. Anh đứng đối diện với Vivi, vẻ mặt có chút phức tạp:
- Không ngờ cuối cùng 2 chúng ta vẫn phải đứng đối mặt nhau như thế này
- Đây là định mệnh, muốn tránh khỏi cũng khó có thể tránh được. bắt đầu đi, cuộc chiến quyết định vận mệnh của cả vũ trụ này.
Cầm thở dài 1 hơi, anh cũng biết cuộc chiến này không thể nào tránh khỏi. Từ người anh, hộ giáp, kiếm cùng khiên đều hiện ra đủ. Dưới sự hỗ trợ của bản nguyên, mọi thứ đều đã được xửa chữa lại thậm chí là nâng cấp lên 1 bậc.
So với lúc trước, Cầm đã mạnh hơn rất nhiều. Nhưng kẻ địch của anh cũng không dừng lại.
Cầm nhìn về phía vivi rồi nói:
- Đi chỗ khác chiến đấu đi, ta không muốn mình phải chiến đấu 1 cách bó tay bó chân như vậy.
- Được thôi.
Cả 2 lập tức rời đi, đi đến chiến trường chính của bọn họ.
1 khoảng không gian vô tận, cả 2 đứng nhìn nhau. Cầm mở miệng nói:
- Dù biết là nói có chút vô nghĩa nhưng ta vẫn muốn khuyên cô. Dừng tay lại đi trước khi quá muộn. Cuộc chiến của chúng ta là hoàn toàn vô nghĩa. Mọi thứ không như cô nghĩ đâu.
- Anh cũng nên biết lời khuyên đó là vô nghĩa đi. Cuộc chiến của chúng ta là không thể nào tránh khỏi. Đó là định mệnh rồi. dù cho có đi qua bao nhiêu thế giới cũng như vậy thôi. Cuộc chiến của chúng ta, vận mệnh cả thế giới có lẽ đều được quyết định từ trước rồi. Nên kết thúc ở đây thôi.
Cầm không nói thêm gì, bởi có nói thêm cũng chẳng giúp ích được gì. Bây giờ điều anh có thể làm là chiến.
Cầm nâng kiếm chỉ về phía Vivi rồi nói:
- Vậy thì.. chiến đi!
Tặng đậu
/1106
|