Edit: Aya Shinta
Cảm giác làm thế thân cho người khác!
Thật sự rất khó chịu!
Cho nên, cô đang suy xét có nên cho Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình hay không đây này!
Thời hạn có hiệu lực là một năm, cô không biết trong vòng một năm, có thể thêm đầy độ hảo cảm của Lăng Kiêu Hàn hay không.
Nhưng mà, thêm đến chín mươi điểm, hẳn sẽ không đặc biệt khó đi?
Uống nước vong tình xong, trong lòng Lăng Kiêu Hàn sẽ không có người nào, như vậy cô muốn công lược Lăng Kiêu Hàn, hẳn rất dễ dàng đi?!
Cúi đầu nhìn cái đĩa điểm tâm sắp bị Lạc Lạc chất đầy, Lăng Vu Đề có chút bất đắc dĩ cười cười: "Lạc Lạc, cậu đừng chỉ lo gắp cho tôi nữa! Tự tôi gắp được!"
Lạc Lạc chu chu miệng, khóe mắt nhướng lên: "Còn không phải tôi thấy cậu vẫn luôn ngốc ở nơi đó phát ngốc nên mới giúp cậu! Phải ăn hết, bằng không tôi sẽ không để ý tới cậu một giờ!"
Lăng Vu Đề cười gật đầu: "Vâng vâng, nhất định ăn nhất định ăn hết mà!" Nói, cô liền nếm một miếng điểm tâm màu đỏ được làm thành cánh hoa hồng đẹp mắt.
Lúc này Lạc Lạc mới vừa lòng nhếch môi cười, sau đó cúi đầu tiếp tục gắp điểm tâm ăn.
Bên kia Mộ Phong vẫn luôn đứng chung một chỗ cùng Lăng Kiêu Hàn, tầm mắt y dời từ trên người Nhạc Ninh qua Lăng Vu Đề.
Khuỷu tay chọc chọc Lăng Kiêu Hàn kế bên: "Tiểu tử cậu thẳng thắn đi, có phải muốn từ con gái nuôi thành lão bà không đấy?"
Lăng Kiêu Hàn cau mày: "Cậu suy nghĩ nhiều rồi, tâm ý của tôi sẽ không thay đổi!" Khi nói chuyện, mắt hắn đang nhìn Nhạc Ninh, dường như trong thế giới này, chỉ có một người là Nhạc Ninh.
Mộ Phong tự giễu cười cười: "Đáng tiếc tôi thấy Ninh Ninh, mặc kệ là tôi, hay là cậu, đều không có chút ý tứ nào. Không phải chính cậu có dị năng đọc tâm sao? Hẳn cậu phải biết nhỉ!"
Ngón trỏ của Lăng Kiêu Hàn ma xát miệng ly, hắn đã từng dùng dị năng đọc tâm với Nhạc Ninh.
Trong lòng Nhạc Ninh, xác thật chỉ coi hắn trở thành bạn tốt thôi.
Nhưng, hắn đã yêu cô 300 năm!
300 năm, sao có thể bởi vì cô chỉ coi hắn trở thành bạn tốt mà từ bỏ đây!?
Hắn không làm được!
Lăng Kiêu Hàn không nói gì, chỉ là một hơi cạn sạch cái ly huyết nhưỡng.
"Chẳng qua, cho dù trong lòng Ninh Ninh bất luận không có một trong hai chúng ta. Nhưng tối nay cô ấy phải chọn một đối tượng để kết hôn. Tôi nghĩ, hai người chúng ta có cơ hội lớn hơn một chút!" Mộ Phong tự mình an ủi.
Ý nghĩ như vậy, làm sao không phải ý nghĩ của Lăng Kiêu Hàn đâu!
Hắn nghiêng đầu nhìn Mộ Phong, vừa mới muốn nói chuyện, Mộ Phong lại mở miệng: "Nếu, tôi nói nếu! Nếu cuối cùng Ninh Ninh chọn cậu, hoặc là chọn những người khác. Đến lúc đó, cậu liền gả Tiểu Vu Đề cho tôi đi!"
"Mơ tưởng!" Ngữ khí Lăng Kiêu Hàn có chút phẫn nộ, cho dù Lăng Vu Đề lớn lên giống như Nhạc Ninh, Lăng Kiêu Hàn cũng chưa từng nghĩ tới, để cô trở thành thế thân cho Nhạc Ninh.
Mộ Phong nói muốn Lăng Vu Đề gả cho y, đơn giản chính là muốn cho Lăng Vu Đề làm thế thân của Nhạc Ninh!
Như vậy đối với Lăng Vu Đề, đó là vũ nhục!
Kỳ thật Mộ Phong là nửa đùa nửa thật, chỉ là y không nghĩ tới Lăng Kiêu Hàn sẽ kích động như vậy.
Y vỗ vỗ bả vai Lăng Kiêu Hàn: "Được rồi được rồi ~ chỉ đùa một chút mà thôi! Cho dù cậu đồng ý, nói không chừng Tiểu Vu Đề còn sẽ chê tôi già đấy!"
Lăng Kiêu Hàn không nói gì, chỉ là thoáng nhìn qua bên Lăng Vu Đề.
Kỳ thật, nếu không phải khí chất bất đồng, có đôi khi hắn cũng sẽ nhìn lầm Lăng Vu Đề thành Nhạc Ninh.
May mắn khí chất hai người khác nhau rõ ràng, nếu không người khác sẽ không phân rõ hai người là ai với ai.
Lăng Vu Đề cũng không biết Mộ Phong cùng Lăng Kiêu Hàn đang đàm luận cái gì, quyết định phải cho Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình rồi, cô liền bắt đầu tự hỏi làm sao mới có thể thành công để Lăng Kiêu Hàn uống sạch nước vong tình thủy!
Mở hướng dẫn sử dụng nước vong tình trong hệ thống ra, nước vong tình không màu không vị, có thể bất tri bất giác dung nhập vào bất cứ đồ ăn hay chất lỏng nào.
Nghĩ ngợi một chút, Lăng Vu Đề cúi đầu nhìn điểm tâm trong tay mình.
Linh cơ vừa động, chọn hai miếng điểm tâm cô cho là ngon nhất bỏ vào một cái đĩa không.
Nghiêng đầu nói một câu Lạc Lac đang ăn kem: "Tôi đem điểm tâm cho ba cùng Mộ Phong nếm thử."
Lạc Lạc miệng đang nhét một miếng bánh, gật đầu: "Ừ ừ!"
Lăng Vu Đề bưng cái đĩa qua chỗ Lăng Kiêu Hàn.
"Ba, anh Mộ Phong, nếm thử cái điểm tâm đi, ăn rất ngon đấy!"
Lăng Vu Đề hướng đĩa qua bên người Lăng Kiêu Hàn.
Mộ Phong không có do dự, trực tiếp cầm lấy một miếng điểm tâm trong đó mà bỏ vào trong miệng: "A ~ không tồi không tồi! Đầu bếp làm điểm tâm của Nhạc gia chính là hạng nhất đấy!" Bởi vì trong miệng có điểm tâm, Mộ Phong nói có chút mơ hồ không rõ.
Lăng Kiêu Hàn không thích ăn đồ ngọt, chỉ là nhìn thấy ánh mắt mong đợi của con gái nuôi nhà mình, do dự một chút, vẫn đưa tay cầm lấy một miếng.
Trong nháy mắt khi Lăng Kiêu Hàn đưa tay đến, trừ Lăng Vu Đề, ai cũng không có nhìn được, một giọt chất lỏng trong suốt được nhỏ vào trong điểm tâm, không có mang đến bất luận biến hóa gì.
Nhìn Lăng Kiêu Hàn ăn xong miếng điểm tâm kia, Lăng Vu Đề nhếch môi cười đến xán lạn.
Tuy rằng làm như vậy, có chút không chính đại quang minh. Nhưng không có biện pháp!
Lăng Vu Đề thật sự cảm thấy, nếu cô không cho Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình mà nói, nhiệm vụ lần này có thể lấy thất bại để chấm dứt!
Nước vong tình cũng không phát tác công hiệu ngay lập tức, mà là chậm rãi, chậm rãi làm lòng người bắt đầu phát sinh biến hóa.
Nhìn giá trị tình yêu của Lăng Kiêu Hàn đối với Nhạc Ninh mà hệ thống biểu hiện, từ 100% biến thành 99%, Lăng Vu Đề cúi đầu che dấu vui sướng trong đáy mắt.
Tha thứ cho thủ đoạn lần này của cô, nhưng mà, khụ ~ hết thảy vì nhiệm vụ!
Dù sao, cuối cùng thì Lăng Kiêu Hàn cũng không thể chiếm được tâm của Nhạc Ninh!
Cô làm như vậy, cũng coi như là đang giúp hắn!
Sau khi tự an ủi mình một phen, trong lòng Lăng Vu Đề đã cảm thấy bình thản hơn nhiều!
Cô quay đầu nhìn Nhạc Ninh, vừa lúc liền thấy cô ấy đi lên trên lầu.
Lăng Vu Đề biết, Nhạc Ninh sẽ nhanh chóng tình cờ gặp được Dã Cuồng!
Sau đó, quả nhiên theo như trong cốt truyện, sau khi Nhạc Ninh lên lầu thì không còn xuống nữa.
Mà cái gọi là lựa chọn đối tượng kết hôn, tự nhiên không có khả năng rồi!
Bởi vì hiện tại người Nhạc gia căn bản là không tìm thấy Nhạc Ninh ở nơi nào!
Gọi vào di động của cô ấy, kết quả phát hiện cô đặt ở trong phòng không có mang theo!
Sau khi yến hội chấm dứt, Lăng Vu Đề liền cùng Lăng Kiêu Hàn trở về trang viên Lăng gia.
Bởi vì có chút muộn, một hồi về đến nhà, Lăng Vu Đề nói một tiếng ngủ ngon với Lăng Kiêu Hàn thì trở về phòng.
Tắm rửa xong, Lăng Vu Đề nằm vào trong quan tài.
Hiện tại cách thời điểm Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình đã được ba giờ.
Mà hệ thống biểu hiện giá trị tình yêu của Lăng Kiêu Hàn với Nhạc Ninh là 70%.
Nói cách khác, qua mỗi một giờ, tình yêu của Lăng Kiêu Hàn đối với Nhạc Ninh, sẽ giảm bớt 10%.
Chờ giá trị tình yêu biến thành 0, công hiệu của nước vong tình liền bắt đầu phát tác.
Aya: Cực kỳ rối mấy cái xưng hô trong thế giới này, chắc phải sửa lại hết quá.
Cảm giác làm thế thân cho người khác!
Thật sự rất khó chịu!
Cho nên, cô đang suy xét có nên cho Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình hay không đây này!
Thời hạn có hiệu lực là một năm, cô không biết trong vòng một năm, có thể thêm đầy độ hảo cảm của Lăng Kiêu Hàn hay không.
Nhưng mà, thêm đến chín mươi điểm, hẳn sẽ không đặc biệt khó đi?
Uống nước vong tình xong, trong lòng Lăng Kiêu Hàn sẽ không có người nào, như vậy cô muốn công lược Lăng Kiêu Hàn, hẳn rất dễ dàng đi?!
Cúi đầu nhìn cái đĩa điểm tâm sắp bị Lạc Lạc chất đầy, Lăng Vu Đề có chút bất đắc dĩ cười cười: "Lạc Lạc, cậu đừng chỉ lo gắp cho tôi nữa! Tự tôi gắp được!"
Lạc Lạc chu chu miệng, khóe mắt nhướng lên: "Còn không phải tôi thấy cậu vẫn luôn ngốc ở nơi đó phát ngốc nên mới giúp cậu! Phải ăn hết, bằng không tôi sẽ không để ý tới cậu một giờ!"
Lăng Vu Đề cười gật đầu: "Vâng vâng, nhất định ăn nhất định ăn hết mà!" Nói, cô liền nếm một miếng điểm tâm màu đỏ được làm thành cánh hoa hồng đẹp mắt.
Lúc này Lạc Lạc mới vừa lòng nhếch môi cười, sau đó cúi đầu tiếp tục gắp điểm tâm ăn.
Bên kia Mộ Phong vẫn luôn đứng chung một chỗ cùng Lăng Kiêu Hàn, tầm mắt y dời từ trên người Nhạc Ninh qua Lăng Vu Đề.
Khuỷu tay chọc chọc Lăng Kiêu Hàn kế bên: "Tiểu tử cậu thẳng thắn đi, có phải muốn từ con gái nuôi thành lão bà không đấy?"
Lăng Kiêu Hàn cau mày: "Cậu suy nghĩ nhiều rồi, tâm ý của tôi sẽ không thay đổi!" Khi nói chuyện, mắt hắn đang nhìn Nhạc Ninh, dường như trong thế giới này, chỉ có một người là Nhạc Ninh.
Mộ Phong tự giễu cười cười: "Đáng tiếc tôi thấy Ninh Ninh, mặc kệ là tôi, hay là cậu, đều không có chút ý tứ nào. Không phải chính cậu có dị năng đọc tâm sao? Hẳn cậu phải biết nhỉ!"
Ngón trỏ của Lăng Kiêu Hàn ma xát miệng ly, hắn đã từng dùng dị năng đọc tâm với Nhạc Ninh.
Trong lòng Nhạc Ninh, xác thật chỉ coi hắn trở thành bạn tốt thôi.
Nhưng, hắn đã yêu cô 300 năm!
300 năm, sao có thể bởi vì cô chỉ coi hắn trở thành bạn tốt mà từ bỏ đây!?
Hắn không làm được!
Lăng Kiêu Hàn không nói gì, chỉ là một hơi cạn sạch cái ly huyết nhưỡng.
"Chẳng qua, cho dù trong lòng Ninh Ninh bất luận không có một trong hai chúng ta. Nhưng tối nay cô ấy phải chọn một đối tượng để kết hôn. Tôi nghĩ, hai người chúng ta có cơ hội lớn hơn một chút!" Mộ Phong tự mình an ủi.
Ý nghĩ như vậy, làm sao không phải ý nghĩ của Lăng Kiêu Hàn đâu!
Hắn nghiêng đầu nhìn Mộ Phong, vừa mới muốn nói chuyện, Mộ Phong lại mở miệng: "Nếu, tôi nói nếu! Nếu cuối cùng Ninh Ninh chọn cậu, hoặc là chọn những người khác. Đến lúc đó, cậu liền gả Tiểu Vu Đề cho tôi đi!"
"Mơ tưởng!" Ngữ khí Lăng Kiêu Hàn có chút phẫn nộ, cho dù Lăng Vu Đề lớn lên giống như Nhạc Ninh, Lăng Kiêu Hàn cũng chưa từng nghĩ tới, để cô trở thành thế thân cho Nhạc Ninh.
Mộ Phong nói muốn Lăng Vu Đề gả cho y, đơn giản chính là muốn cho Lăng Vu Đề làm thế thân của Nhạc Ninh!
Như vậy đối với Lăng Vu Đề, đó là vũ nhục!
Kỳ thật Mộ Phong là nửa đùa nửa thật, chỉ là y không nghĩ tới Lăng Kiêu Hàn sẽ kích động như vậy.
Y vỗ vỗ bả vai Lăng Kiêu Hàn: "Được rồi được rồi ~ chỉ đùa một chút mà thôi! Cho dù cậu đồng ý, nói không chừng Tiểu Vu Đề còn sẽ chê tôi già đấy!"
Lăng Kiêu Hàn không nói gì, chỉ là thoáng nhìn qua bên Lăng Vu Đề.
Kỳ thật, nếu không phải khí chất bất đồng, có đôi khi hắn cũng sẽ nhìn lầm Lăng Vu Đề thành Nhạc Ninh.
May mắn khí chất hai người khác nhau rõ ràng, nếu không người khác sẽ không phân rõ hai người là ai với ai.
Lăng Vu Đề cũng không biết Mộ Phong cùng Lăng Kiêu Hàn đang đàm luận cái gì, quyết định phải cho Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình rồi, cô liền bắt đầu tự hỏi làm sao mới có thể thành công để Lăng Kiêu Hàn uống sạch nước vong tình thủy!
Mở hướng dẫn sử dụng nước vong tình trong hệ thống ra, nước vong tình không màu không vị, có thể bất tri bất giác dung nhập vào bất cứ đồ ăn hay chất lỏng nào.
Nghĩ ngợi một chút, Lăng Vu Đề cúi đầu nhìn điểm tâm trong tay mình.
Linh cơ vừa động, chọn hai miếng điểm tâm cô cho là ngon nhất bỏ vào một cái đĩa không.
Nghiêng đầu nói một câu Lạc Lac đang ăn kem: "Tôi đem điểm tâm cho ba cùng Mộ Phong nếm thử."
Lạc Lạc miệng đang nhét một miếng bánh, gật đầu: "Ừ ừ!"
Lăng Vu Đề bưng cái đĩa qua chỗ Lăng Kiêu Hàn.
"Ba, anh Mộ Phong, nếm thử cái điểm tâm đi, ăn rất ngon đấy!"
Lăng Vu Đề hướng đĩa qua bên người Lăng Kiêu Hàn.
Mộ Phong không có do dự, trực tiếp cầm lấy một miếng điểm tâm trong đó mà bỏ vào trong miệng: "A ~ không tồi không tồi! Đầu bếp làm điểm tâm của Nhạc gia chính là hạng nhất đấy!" Bởi vì trong miệng có điểm tâm, Mộ Phong nói có chút mơ hồ không rõ.
Lăng Kiêu Hàn không thích ăn đồ ngọt, chỉ là nhìn thấy ánh mắt mong đợi của con gái nuôi nhà mình, do dự một chút, vẫn đưa tay cầm lấy một miếng.
Trong nháy mắt khi Lăng Kiêu Hàn đưa tay đến, trừ Lăng Vu Đề, ai cũng không có nhìn được, một giọt chất lỏng trong suốt được nhỏ vào trong điểm tâm, không có mang đến bất luận biến hóa gì.
Nhìn Lăng Kiêu Hàn ăn xong miếng điểm tâm kia, Lăng Vu Đề nhếch môi cười đến xán lạn.
Tuy rằng làm như vậy, có chút không chính đại quang minh. Nhưng không có biện pháp!
Lăng Vu Đề thật sự cảm thấy, nếu cô không cho Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình mà nói, nhiệm vụ lần này có thể lấy thất bại để chấm dứt!
Nước vong tình cũng không phát tác công hiệu ngay lập tức, mà là chậm rãi, chậm rãi làm lòng người bắt đầu phát sinh biến hóa.
Nhìn giá trị tình yêu của Lăng Kiêu Hàn đối với Nhạc Ninh mà hệ thống biểu hiện, từ 100% biến thành 99%, Lăng Vu Đề cúi đầu che dấu vui sướng trong đáy mắt.
Tha thứ cho thủ đoạn lần này của cô, nhưng mà, khụ ~ hết thảy vì nhiệm vụ!
Dù sao, cuối cùng thì Lăng Kiêu Hàn cũng không thể chiếm được tâm của Nhạc Ninh!
Cô làm như vậy, cũng coi như là đang giúp hắn!
Sau khi tự an ủi mình một phen, trong lòng Lăng Vu Đề đã cảm thấy bình thản hơn nhiều!
Cô quay đầu nhìn Nhạc Ninh, vừa lúc liền thấy cô ấy đi lên trên lầu.
Lăng Vu Đề biết, Nhạc Ninh sẽ nhanh chóng tình cờ gặp được Dã Cuồng!
Sau đó, quả nhiên theo như trong cốt truyện, sau khi Nhạc Ninh lên lầu thì không còn xuống nữa.
Mà cái gọi là lựa chọn đối tượng kết hôn, tự nhiên không có khả năng rồi!
Bởi vì hiện tại người Nhạc gia căn bản là không tìm thấy Nhạc Ninh ở nơi nào!
Gọi vào di động của cô ấy, kết quả phát hiện cô đặt ở trong phòng không có mang theo!
Sau khi yến hội chấm dứt, Lăng Vu Đề liền cùng Lăng Kiêu Hàn trở về trang viên Lăng gia.
Bởi vì có chút muộn, một hồi về đến nhà, Lăng Vu Đề nói một tiếng ngủ ngon với Lăng Kiêu Hàn thì trở về phòng.
Tắm rửa xong, Lăng Vu Đề nằm vào trong quan tài.
Hiện tại cách thời điểm Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình đã được ba giờ.
Mà hệ thống biểu hiện giá trị tình yêu của Lăng Kiêu Hàn với Nhạc Ninh là 70%.
Nói cách khác, qua mỗi một giờ, tình yêu của Lăng Kiêu Hàn đối với Nhạc Ninh, sẽ giảm bớt 10%.
Chờ giá trị tình yêu biến thành 0, công hiệu của nước vong tình liền bắt đầu phát tác.
Aya: Cực kỳ rối mấy cái xưng hô trong thế giới này, chắc phải sửa lại hết quá.
/477
|