Edit: Nhật
Beta: Aya Shinta
Có cái gì tốt mà đáng tiếc~ Không phải chỉ là suối nước nóng của sơn trang nghỉ dưỡng thôi sao!
Lãnh Ức Tư bên kia vẫn tiếp tục tự mình lải nhải: "Chúng ta ra sảnh lớn khách sạn đi dạo cũng được! Nghe nói Thanh Tuyệt Công Tử cũng sắp đến đây rồi! Còn có Mặc đại thần nữa! Có khá nhiều người chơi ở sảnh lớn chờ gặp đệ nhất đệ nhị đại thần đó! Chúng ta đi xem đi mà!"
Vừa dứt lời, Lăng Vu Đề đã để sách trở lại kệ, sau đó điều khiển xe lăn ra đến cửa rồi dừng lại.
Cô ngước mắt nhìn Lãnh Ức Tư đang có chút ngây người, bình tĩnh nói: "Đi thôi."
À hú~ Lăng đại thần bị cô thuyết phục rồi đúng không? Đúng không đúng không?
Lăng Vu Đề: [ Ghét bỏ ]... Không phải.
Nếu không phải vì nghe thấy tên của Thẩm Thanh Ngọc, cô không thèm ra ngoài đâu! Chậc~ xem ra cô vẫn chịu ảnh hưởng của tính tình nguyên thân!
Lãnh Ức Tư đi ở phía sau Lăng Vu Đề ra khỏi phòng, do xe lăn tự động cho nên cơ bản không cần người làm tạm thời đẩy. Lãnh Ức Tư cảm thấy mình làm người làm kiểu này thật là nhàn hạ quá rồi--
Có điều nếu đã không cần phải chăm sóc Lăng Vu Đề bằng hành động, vậy thì cô ấy nói chuyện nhiều hơn với Lăng Vu Đề là được!
Vì thế, lúc ở trong thang máy Lãnh Ức Tư nói không ngừng nghỉ: "Chúng ta ở lầu tám, là phòng tổng thống. Người chơi khác được sắp xếp ở lầu bảy lầu sáu, mặc dù không bằng phòng của chúng ta nhưng cũng rất tốt!"
"Buổi họp mặt người chơi vào chiều nay diễn ra ở hội trường lớn lầu ba, nghe nói còn mời ngôi sao đến để biểu diễn nữa! Lúc tôi đến có lén đi coi một cái, bố trí trong đó cực kì đẹp! Có vài cái bàn kiểu dáng rất dài, vừa nhìn đã biết chút nữa sẽ bày rất nhiều đồ ăn ngon!"
Được rồi~ đối với đồ ăn ngon... Lăng Vu Đề vẫn có chút mong chờ.
Thang máy đến lầu một thì dừng lại, Lăng Vu Đề đi thẳng ra ngoài.
Ở trong cốt truyện, do nữ chính Hướng Phỉ Phỉ ở thành phố này nên nam chính Cố Mặc đề nghị Hướng Phỉ Phỉ hôm nay ra sân bay đón anh.
Vì vậy lát nữa nam nữ chính cùng nhau đến, hơn nữa xuất hiện sau Thẩm Thanh Ngọc!
Cô đến thế giới này trễ như vậy, cốt truyện lúc này chắc là sẽ không thay đổi chứ!
Trên sô pha của sảnh lớn có không ít người ngồi, Lăng Vu Đề không quen biết, nhưng mà thoạt nhìn đều là người trẻ tuổi chừng hai mươi, có nam có nữ. Chắc đúng là người chơi Quân Lăng Đại Lục rồi.
Lăng Vu Đề không có để ý nhiều đến bên kia, chỉ chậm rãi điều khiển xe lăn đi ra ngoài.
Chỉ là cô không để ý đến người khác thì không có nghĩa người khác không chú ý cô.
Ngoại hình của cô cùng với việc cô sử dụng phương tiện di chuyển đã đủ để gia tăng tỉ lệ ngoái nhìn.
Hơn thế nữa, dù cô là một đại thần khiêm nhường, nhưng cũng là đại thần!
Quân Lăng Đại Lục nói là lấy ra năm mươi phần trăm diện mạo, nhưng mà sau khi được tô điểm, thực ra đã giống với bản thể của nguyên thân đến tám phần.
Cho nên có người nhận ra cô cũng không phải chuyện kì lạ.
"Ấy~ người đang ngồi trên xe lăn ở bên kia trông có vẻ quen mắt ghê!"
"Phải đó, thật là quen mắt~ Cô ấy cũng là người chơi của Quân Lăng phải không?"
"Không phải chứ! Một người tàn tật mà cũng là người chơi của Quân Lăng?"
"Ôi trời, tôi nhớ ra rồi! Người đó... Người đó chính là Lăng Gia Vu Đề đứng thứ ba trong bảng tổng hợp!"
"Không phải đâu, cậu nhìn lầm rồi!"
"Không thể nhìn lầm được, lúc trước trong game tôi có gặp cô ấy mấy lần. Ngoại trừ quần áo tóc tai cùng với màu mắt, rõ ràng là cùng một người mà!"
Thế là Lăng Vu Đề bị nhận ra rồi...
"Lăng đại thần, chúng ta đi đâu đây?" Lãnh Ức Tư đi theo phía sau Lăng Vu Đề hiếu kì hỏi.
Không phải nói muốn ở trong sảnh lớn chờ Thanh Tuyệt Công Tử và Mặc đại thần sao? Nhìn Lăng Vu Đề trực tiếp đi ra cửa chính, ý là muốn rời khỏi sảnh phải không!
Lăng Vu Đề không phải có ý rời khỏi sảnh lớn, chỉ là vừa lúc nhìn thấy một chiếc xe thể thao vô cùng có phong cách chạy đến đây.
Cốt truyện không có nói sai, chủ nhân của chiếc xe này chính là Thẩm Thanh Ngọc!
"Két" một tiếng, xe thể thao đậu vững vàng ngay trước cửa đại sảnh. Mở cửa bên ghế lái ra, một người đàn ông đeo kính râm bước từ trên xe xuống.
Anh mặc áo sơ mi trắng, không cài nút áo trên, lộ ra xương quai xanh tuyệt đẹp, gợi cảm vô cùng.
Áo vét màu hồng khoác trên người anh, thế nhưng có cảm giác rất phù hợp!
Tóc nâu khá dài, có hơi quăn. Miệng anh nhếch lên, bên cao bên thấp, trông có hơi lưu manh.
Ném chìa khóa qua cho nhân viên một cách tiêu sái, còn mình thì sải bước đi về phía cửa sảnh lớn.
Vừa hay Lăng Vu Đề đang ngồi ở giữa cửa, mặc dù có không ít cô gái trẻ tuổi tiến tới vây quanh, cô vẫn là người dễ được chú ý nhất trong đám đó.
Anh tháo kính mát ra, lộ ra ngũ quan cực kì tinh xảo, tinh xảo đến mức có hơi nữ tính...
Nếu như không biết Thẩm Thanh Ngọc là nam phụ, ước chừng Lăng Vu Đề còn phải hoài nghi anh có phải đồng tính hay không!
Chính là vì luôn bị nghi ngờ, cho nên Thẩm Thanh Ngọc ghét nhất việc bị người khác nói anh còn đẹp hơn cả con gái!
Đi đến nơi còn cách Lăng Vu Đề khoảng chừng hai mét, Thẩm Thanh Ngọc dừng lại.
Anh hơi cau mày, tầm mắt đặt lên người Lăng Vu Đề giống như đang phân rõ thân phận của cô.
Đại khái khoảng hai ba giây, Thẩm Thanh Ngọc lại bước tới.
Anh lại gần Lăng Vu Đề, sau đó cúi người nhìn thẳng Lăng Vu Đề.
Do khoảng cách quá gần, Lăng Vu Đề có thể nhìn thấy từng sợi lông mi vừa dài vừa cong của anh. Còn có con ngươi màu xám xanh vì anh là con lai.
"Cô là... Lăng Gia Vu Đề?" Giọng của Thẩm Thanh Ngọc trong hiện thực và trong game cũng không khác mấy, giống giọng nói của diễn viên lồng tiếng, nghe rất hay.
Lăng Vu Đề gật gật đầu: "Chào anh, Thanh Tuyệt Công Tử." Khóe miệng cô cong cực nhạt, nếu như không nhìn kỹ thì sẽ không nhìn thấy.
Bị nhận ra, Thẩm Thanh Ngọc giương môi cười xán lạn: "Cô giỏi thật đấy! Cô với trong game trông rất giống nhau, rất dễ nhận ra!"
Trong nụ cười của anh giống như không có nhìn thấy lúc này cô đang ngồi trên xe lăn, điều này khiến Lăng Vu Đề có chút thiện cảm với Thẩm Thanh Ngọc.
Ít nhất, anh không giống như những người khác, tỏ vẻ ngạc nhiên đối với một người tàn tật như cô!
"Ừ, anh cũng vậy."
Sau khi trò chuyện thêm hai câu, có người ở bên cạnh qua đây chào hỏi Thẩm Thanh Ngọc.
Bởi vì trong game, Thẩm Thanh Ngọc không phải là người lạnh lùng, thêm nữa chiếc xe anh vừa mới lái đến là bản giới hạn! Toàn cầu chỉ có năm chiếc! Có tiền cũng chưa chắc mua được~
Phối hợp với nhan sắc, trong mắt mấy người đó cũng đã bắn ra hình trái tim rồi!
Nhưng Thẩm Thanh Ngọc cũng không phải là người nhiệt tình như vậy, đối với mấy người nịnh bợ kia, anh có vẻ không để ý.
Ánh mắt anh vẫn tìm kiếm giữa những người chơi nữ, chắc đang tìm Hướng Phỉ Phỉ.
Do đứng ở cửa sẽ ảnh hưởng đến người khác ra vào nên nhân viên công tác không thể không đi qua giải tán.
Vì thế, sô pha trong sảnh lại bị chiếm hết chỗ.
Nhưng mà bên một bộ sô pha khác chỉ có ba người, Lăng Vu Đề, Thẩm Thanh Ngọc, Lãnh Ức Tư.
Không phải mấy người kia không muốn tiếp cận đại thần đẹp trai giàu có, mà là đại thần trực tiếp sầm mặt khiến các cô bỏ đi.
Beta: Aya Shinta
Có cái gì tốt mà đáng tiếc~ Không phải chỉ là suối nước nóng của sơn trang nghỉ dưỡng thôi sao!
Lãnh Ức Tư bên kia vẫn tiếp tục tự mình lải nhải: "Chúng ta ra sảnh lớn khách sạn đi dạo cũng được! Nghe nói Thanh Tuyệt Công Tử cũng sắp đến đây rồi! Còn có Mặc đại thần nữa! Có khá nhiều người chơi ở sảnh lớn chờ gặp đệ nhất đệ nhị đại thần đó! Chúng ta đi xem đi mà!"
Vừa dứt lời, Lăng Vu Đề đã để sách trở lại kệ, sau đó điều khiển xe lăn ra đến cửa rồi dừng lại.
Cô ngước mắt nhìn Lãnh Ức Tư đang có chút ngây người, bình tĩnh nói: "Đi thôi."
À hú~ Lăng đại thần bị cô thuyết phục rồi đúng không? Đúng không đúng không?
Lăng Vu Đề: [ Ghét bỏ ]... Không phải.
Nếu không phải vì nghe thấy tên của Thẩm Thanh Ngọc, cô không thèm ra ngoài đâu! Chậc~ xem ra cô vẫn chịu ảnh hưởng của tính tình nguyên thân!
Lãnh Ức Tư đi ở phía sau Lăng Vu Đề ra khỏi phòng, do xe lăn tự động cho nên cơ bản không cần người làm tạm thời đẩy. Lãnh Ức Tư cảm thấy mình làm người làm kiểu này thật là nhàn hạ quá rồi--
Có điều nếu đã không cần phải chăm sóc Lăng Vu Đề bằng hành động, vậy thì cô ấy nói chuyện nhiều hơn với Lăng Vu Đề là được!
Vì thế, lúc ở trong thang máy Lãnh Ức Tư nói không ngừng nghỉ: "Chúng ta ở lầu tám, là phòng tổng thống. Người chơi khác được sắp xếp ở lầu bảy lầu sáu, mặc dù không bằng phòng của chúng ta nhưng cũng rất tốt!"
"Buổi họp mặt người chơi vào chiều nay diễn ra ở hội trường lớn lầu ba, nghe nói còn mời ngôi sao đến để biểu diễn nữa! Lúc tôi đến có lén đi coi một cái, bố trí trong đó cực kì đẹp! Có vài cái bàn kiểu dáng rất dài, vừa nhìn đã biết chút nữa sẽ bày rất nhiều đồ ăn ngon!"
Được rồi~ đối với đồ ăn ngon... Lăng Vu Đề vẫn có chút mong chờ.
Thang máy đến lầu một thì dừng lại, Lăng Vu Đề đi thẳng ra ngoài.
Ở trong cốt truyện, do nữ chính Hướng Phỉ Phỉ ở thành phố này nên nam chính Cố Mặc đề nghị Hướng Phỉ Phỉ hôm nay ra sân bay đón anh.
Vì vậy lát nữa nam nữ chính cùng nhau đến, hơn nữa xuất hiện sau Thẩm Thanh Ngọc!
Cô đến thế giới này trễ như vậy, cốt truyện lúc này chắc là sẽ không thay đổi chứ!
Trên sô pha của sảnh lớn có không ít người ngồi, Lăng Vu Đề không quen biết, nhưng mà thoạt nhìn đều là người trẻ tuổi chừng hai mươi, có nam có nữ. Chắc đúng là người chơi Quân Lăng Đại Lục rồi.
Lăng Vu Đề không có để ý nhiều đến bên kia, chỉ chậm rãi điều khiển xe lăn đi ra ngoài.
Chỉ là cô không để ý đến người khác thì không có nghĩa người khác không chú ý cô.
Ngoại hình của cô cùng với việc cô sử dụng phương tiện di chuyển đã đủ để gia tăng tỉ lệ ngoái nhìn.
Hơn thế nữa, dù cô là một đại thần khiêm nhường, nhưng cũng là đại thần!
Quân Lăng Đại Lục nói là lấy ra năm mươi phần trăm diện mạo, nhưng mà sau khi được tô điểm, thực ra đã giống với bản thể của nguyên thân đến tám phần.
Cho nên có người nhận ra cô cũng không phải chuyện kì lạ.
"Ấy~ người đang ngồi trên xe lăn ở bên kia trông có vẻ quen mắt ghê!"
"Phải đó, thật là quen mắt~ Cô ấy cũng là người chơi của Quân Lăng phải không?"
"Không phải chứ! Một người tàn tật mà cũng là người chơi của Quân Lăng?"
"Ôi trời, tôi nhớ ra rồi! Người đó... Người đó chính là Lăng Gia Vu Đề đứng thứ ba trong bảng tổng hợp!"
"Không phải đâu, cậu nhìn lầm rồi!"
"Không thể nhìn lầm được, lúc trước trong game tôi có gặp cô ấy mấy lần. Ngoại trừ quần áo tóc tai cùng với màu mắt, rõ ràng là cùng một người mà!"
Thế là Lăng Vu Đề bị nhận ra rồi...
"Lăng đại thần, chúng ta đi đâu đây?" Lãnh Ức Tư đi theo phía sau Lăng Vu Đề hiếu kì hỏi.
Không phải nói muốn ở trong sảnh lớn chờ Thanh Tuyệt Công Tử và Mặc đại thần sao? Nhìn Lăng Vu Đề trực tiếp đi ra cửa chính, ý là muốn rời khỏi sảnh phải không!
Lăng Vu Đề không phải có ý rời khỏi sảnh lớn, chỉ là vừa lúc nhìn thấy một chiếc xe thể thao vô cùng có phong cách chạy đến đây.
Cốt truyện không có nói sai, chủ nhân của chiếc xe này chính là Thẩm Thanh Ngọc!
"Két" một tiếng, xe thể thao đậu vững vàng ngay trước cửa đại sảnh. Mở cửa bên ghế lái ra, một người đàn ông đeo kính râm bước từ trên xe xuống.
Anh mặc áo sơ mi trắng, không cài nút áo trên, lộ ra xương quai xanh tuyệt đẹp, gợi cảm vô cùng.
Áo vét màu hồng khoác trên người anh, thế nhưng có cảm giác rất phù hợp!
Tóc nâu khá dài, có hơi quăn. Miệng anh nhếch lên, bên cao bên thấp, trông có hơi lưu manh.
Ném chìa khóa qua cho nhân viên một cách tiêu sái, còn mình thì sải bước đi về phía cửa sảnh lớn.
Vừa hay Lăng Vu Đề đang ngồi ở giữa cửa, mặc dù có không ít cô gái trẻ tuổi tiến tới vây quanh, cô vẫn là người dễ được chú ý nhất trong đám đó.
Anh tháo kính mát ra, lộ ra ngũ quan cực kì tinh xảo, tinh xảo đến mức có hơi nữ tính...
Nếu như không biết Thẩm Thanh Ngọc là nam phụ, ước chừng Lăng Vu Đề còn phải hoài nghi anh có phải đồng tính hay không!
Chính là vì luôn bị nghi ngờ, cho nên Thẩm Thanh Ngọc ghét nhất việc bị người khác nói anh còn đẹp hơn cả con gái!
Đi đến nơi còn cách Lăng Vu Đề khoảng chừng hai mét, Thẩm Thanh Ngọc dừng lại.
Anh hơi cau mày, tầm mắt đặt lên người Lăng Vu Đề giống như đang phân rõ thân phận của cô.
Đại khái khoảng hai ba giây, Thẩm Thanh Ngọc lại bước tới.
Anh lại gần Lăng Vu Đề, sau đó cúi người nhìn thẳng Lăng Vu Đề.
Do khoảng cách quá gần, Lăng Vu Đề có thể nhìn thấy từng sợi lông mi vừa dài vừa cong của anh. Còn có con ngươi màu xám xanh vì anh là con lai.
"Cô là... Lăng Gia Vu Đề?" Giọng của Thẩm Thanh Ngọc trong hiện thực và trong game cũng không khác mấy, giống giọng nói của diễn viên lồng tiếng, nghe rất hay.
Lăng Vu Đề gật gật đầu: "Chào anh, Thanh Tuyệt Công Tử." Khóe miệng cô cong cực nhạt, nếu như không nhìn kỹ thì sẽ không nhìn thấy.
Bị nhận ra, Thẩm Thanh Ngọc giương môi cười xán lạn: "Cô giỏi thật đấy! Cô với trong game trông rất giống nhau, rất dễ nhận ra!"
Trong nụ cười của anh giống như không có nhìn thấy lúc này cô đang ngồi trên xe lăn, điều này khiến Lăng Vu Đề có chút thiện cảm với Thẩm Thanh Ngọc.
Ít nhất, anh không giống như những người khác, tỏ vẻ ngạc nhiên đối với một người tàn tật như cô!
"Ừ, anh cũng vậy."
Sau khi trò chuyện thêm hai câu, có người ở bên cạnh qua đây chào hỏi Thẩm Thanh Ngọc.
Bởi vì trong game, Thẩm Thanh Ngọc không phải là người lạnh lùng, thêm nữa chiếc xe anh vừa mới lái đến là bản giới hạn! Toàn cầu chỉ có năm chiếc! Có tiền cũng chưa chắc mua được~
Phối hợp với nhan sắc, trong mắt mấy người đó cũng đã bắn ra hình trái tim rồi!
Nhưng Thẩm Thanh Ngọc cũng không phải là người nhiệt tình như vậy, đối với mấy người nịnh bợ kia, anh có vẻ không để ý.
Ánh mắt anh vẫn tìm kiếm giữa những người chơi nữ, chắc đang tìm Hướng Phỉ Phỉ.
Do đứng ở cửa sẽ ảnh hưởng đến người khác ra vào nên nhân viên công tác không thể không đi qua giải tán.
Vì thế, sô pha trong sảnh lại bị chiếm hết chỗ.
Nhưng mà bên một bộ sô pha khác chỉ có ba người, Lăng Vu Đề, Thẩm Thanh Ngọc, Lãnh Ức Tư.
Không phải mấy người kia không muốn tiếp cận đại thần đẹp trai giàu có, mà là đại thần trực tiếp sầm mặt khiến các cô bỏ đi.
/477
|