Edit: Aya Shinta
Tiếp thu nội dung tình tiết cùng ký ức xong, Lăng Vu Đề đưa tay ấn huyệt Thái dương vẫn còn trướng đau, lòng hơi buồn bực.
Có thể là chịu ảnh hưởng bởi tính cách nguyên thân, Lăng Vu Đề chất chứa kích động muốn ném đồ mắng người!
"Hiện tại là lúc nào?" Lăng Vu Đề cau mày, hơi mất kiên nhẫn hỏi.
Chỉ cần nghe giọng của nguyên thân thì đã biết đây là một nữ tử thẳng thắn, tính cách hơi táo bạo.
Lập tức có cung nữ ở bên cạnh đáp lại: "Bẩm nương nương, lúc này đã giờ Thân. Hôm nay Hoàng thượng không đến dùng bữa, có muốn truyền lệnh sớm hơn không?"
Trong lời của cung nữ chứa sự cẩn thận từng li từng tí một, e sợ Lăng Vu Đề sẽ nổi giận bất cứ lúc nào.
Lăng Vu Đề mở mắt ra, ngồi dậy trên giường.
"Hoàng thượng không đến?!" Cô hơi cao giọng lên, mang vẻ hơi bất ngờ.
"Vâng... Đúng thế." Cung nữ mặc xiêm y màu hồng đột nhiên ngã quỳ xuống đất, trả lời với âm thanh hơi run rẩy.
Cung nữ kia là cung nữ Tử San bên cạnh nguyên thân, tuy đã hầu hạ nguyên thân mấy năm nhưng vẫn sợ sệt tính khí hung bạo của nàng.
Tử San vốn cho rằng Lăng Vu Đề chắc chắn lại tức giận, không ngờ Lăng Vu Đề không những không tức giận, còn trả lời nàng rằng: "Vậy thì truyền thiện sớm hơn đi!"
Vừa vặn lúc này cô cũng hơi đói rồi.
"Vâng." Tử San vội vàng đứng lên đi ra ngoài truyền thiện ——
Một mình dùng bữa tối xong xuôi, Lăng Vu Đề trực tiếp đứng dậy đi về phía ngoài tẩm điện.
Bây giờ chính là lúc mặt trời xế bóng, tẩm điện có một hồ sen với diện tích không nhỏ, trên hồ còn có một cây cầu, trên cầu có đình nghỉ mát.
Nâng váy đi về phía đình nghỉ mát, Tử San rập khuôn từng bước theo phía sau cô.
Ngồi ở trên ghế trong đình nghỉ mát, cuối cùng cũng có một làn gió mát thổi tới.
Lăng Vu Đề hơi hí mắt, bắt đầu đi vào cõi thần tiên.
Thế giới nhiệm vụ này, nói dễ cũng dễ mà nói khó cũng khó!
Thân phận nguyên thân coi như khá tốt, có được năm điểm hảo cảm của đối tượng công lược nam phụ.
Đúng, năm điểm!
Thêm vào đó, xem như nam phụ cùng nguyên thân đã quen biết từ nhỏ.
Hiện tại nguyên thân mười chín tuổi, tính ra cũng quen biết nam phụ được mười lăm năm.
Nhưng độ hảo cảm lại chỉ có năm điểm!
Quen biết lâu như vậy... Nam phụ này keo kiệt đến cỡ nào thế!?
Có điều Lăng Vu Đề nói thân phận nguyên thân coi như khá tốt không phải là bởi nàng ấy có năm điểm hảo cảm của nam phụ, mà bởi nguyên thân cũng coi như là một trong số những phi tử của nam phụ.
Đúng, chính là một trong số đó!
Nam phụ là đương kim Hoàng đế Nam quốc – một trong bốn nước, mà nguyên thân chính là Hoàng Quý phi của hắn.
Nguyên thân cũng coi như là một tấm bia đỡ đạn nhỏ nhoi đáng thương, luôn bị nam phụ lợi dụng nhưng ngốc nghếch cho rằng người nam phụ yêu chính là mình.
Nói trắng ra một chút, nguyên thân là dạng ngực to óc trái nho.
Cúi đầu nhìn trước người mình... A ~ Rất lớn ——
Ánh dương dần dần biến mất, bầu trời chuyển sang màu lam đậm, vầng trăng cùng tinh tú tỏa ra ánh sáng dìu dịu.
Điện Minh Tâm nơi Lăng Vu Đề ở bắt đầu lên đèn, cô vẫn ngồi đờ trong đình nghỉ mát.
"Nương nương, gió đêm nổi lên rồi, chúng ta về chứ?" Tử San ở phía sau Lăng Vu Đề mở miệng dịu giọng nói.
Tử San cảm thấy hôm nay nương nương rất là kỳ lạ!
Thường ngày nếu biết Hoàng thượng không tới điện Minh Tâm, đồ đạc trong cung điện chắc chắn sẽ bị quăng một lần.
Nhưng hôm nay Lăng Vu Đề không những không có quăng đồ vật, còn không mắng cung nữ!
Đã hơn một canh giờ, vậy mà vẫn đang xuất thần...
Nghe Tử San gọi mình, lúc này Lăng Vu Đề vặn cái cổ đã hơi cứng đờ, đứng dậy khỏi băng ghế.
Cô không có đi về phía tẩm điện, mà lại cầm đèn lồng trong tay Tử San đi đến ngoài cửa điện.
Tử San vội vã đi theo: "Nương nương, ngài muốn đi đâu?"
Lăng Vu Đề đi không quay đầu lại, cao giọng trả lời: "Đương nhiên là đi tìm Hoàng thượng!"
Lời cô nói mang vẻ đương nhiên, giống như không đi tìm Hoàng thượng mới là chuyện kỳ quái.
Nguyên thân tính tình hấp tấp, vừa nãy khi cung nữ nói Hoàng đế không đến mà Lăng Vu Đề lại không có nổi nóng, vậy đương nhiên lúc này cần phải biểu hiện.
Bằng không người khác sẽ cho rằng cô uống nhầm thuốc mà không phải thay đổi.
Tính toán thời gian một chút, theo lẽ thường thì lúc này nam phụ Hoàng đế dùng bữa tối ở tẩm điện của nữ chính xong, hắn sẽ tới chỗ nữ phụ ác độc.
Câu này... Vừa nữ chính lại vừa nữ phụ, có ý gì nhỉ?
Vậy thì không thể không nhắc tới nội dung tình tiết của thế giới nhiệm vụ này.
Bây giờ tình tiết đang ở giai đoạn đầu, nam chính chưa hề xuất hiện. mà phân cảnh nhiều nhất ở giai đoạn đầu thuộc về nam phụ cùng nữ chính.
Ở giai đoạn đầu trong thế giới này, nam phụ cùng nữ chính còn từng thích nhau!
Tình tiết miêu tả cảnh tượng hai người ở chung, nếu Lăng Vu Đề không phải đã biết hắn là nam phụ... Cô cũng muốn cho rằng nam phụ mới là nam chính!
Nhưng ngay thời điểm người ta cho rằng nam phụ là nam chính...
Nam phụ vì chút hiểu lầm, tự mình đưa nữ chính đến tay nam chính.
Chờ đến khi nam phụ nhận ra bản thân yêu nữ chính, tất cả đã muộn màng.
Bởi vì nữ chính đã yêu nam chính... Đây chính là tạo hóa trêu người!
Thực ra mỗi lần đi đến thế giới nhiệm vụ, độ khó của nhiệm vụ ở chỗ thời điểm tới thế nào.
Có lúc tới trễ, nhiệm vụ khó!
Nhưng cũng không phải lần nào đến sớm thì nhiệm vụ sẽ rất dễ dàng!
Lần này Lăng Vu Đề đến thế giới nhiệm vụ từ rất sớm, tuy hiện tại nam phụ cùng nữ chính đã thích nhau, thế nhưng họ vẫn chưa thấy rõ trái tim mình.
Hơn nữa, lúc này nam phụ còn cho rằng mình vẫn thích nữ phụ nữa.
Nữ phụ vinh hạnh được nam phụ thật lòng yêu thích ở giai đoạn trước...
Đương nhiên —— Không phải bia đỡ đạn ngực lớn não bé lại điêu ngoa tùy hứng nguyên thân đây!
Trước đó đã nhắc tới chuyện nam phụ vì hiểu lầm, đưa nữ chính đến tay nam chính!
Vậy tại sao lại có hiểu lầm này?
Không sai, chính là nữ phụ tận lực tạo thành.
Bởi vì nữ phụ nhận ra rằng nam phụ thích nữ chính, nàng ta cảm thấy nguy hiểm cho nên đã tính kế hãm hại nữ chính.
Nhưng dù cô đến thế giới này vào thời điểm nam phụ chưa yêu nữ chính, Lăng Vu Đề vẫn cảm thấy nhiệm vụ này... Thật sự rất khó!!
Tại sao?
Nếu như cô tới đây khi nữ chính đã bị nam phụ đưa đi, dù nam phụ đã yêu nữ chính, Lăng Vu Đề cũng không sợ.
Bởi vì coi như nam phụ có yêu nữ chính, nữ chính cũng đã gả cho người khác!
Nữ chính? Nam phụ không chiếm được! Nữ phụ? Nam phụ không thích!
Như vậy bia đỡ đạn nho nhỏ chưa từng làm chuyện gì kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu là cô đây, vừa vặn có thể thừa vắng mà vào.
Nhưng vào lúc này, người Lăng Vu Đề cần phải đối mặt không chỉ có một nữ chính thích nam phụ, còn có một nữ phụ thích nam phụ nữa!
Hoặc là để cho cô đến muộn một chút, hoặc là để cô đến sớm một chút!
Hiện giờ không sớm không muộn, nhưng là thời điểm nguy nan nhất...
Âu mài gót!!!
Tiếp thu nội dung tình tiết cùng ký ức xong, Lăng Vu Đề đưa tay ấn huyệt Thái dương vẫn còn trướng đau, lòng hơi buồn bực.
Có thể là chịu ảnh hưởng bởi tính cách nguyên thân, Lăng Vu Đề chất chứa kích động muốn ném đồ mắng người!
"Hiện tại là lúc nào?" Lăng Vu Đề cau mày, hơi mất kiên nhẫn hỏi.
Chỉ cần nghe giọng của nguyên thân thì đã biết đây là một nữ tử thẳng thắn, tính cách hơi táo bạo.
Lập tức có cung nữ ở bên cạnh đáp lại: "Bẩm nương nương, lúc này đã giờ Thân. Hôm nay Hoàng thượng không đến dùng bữa, có muốn truyền lệnh sớm hơn không?"
Trong lời của cung nữ chứa sự cẩn thận từng li từng tí một, e sợ Lăng Vu Đề sẽ nổi giận bất cứ lúc nào.
Lăng Vu Đề mở mắt ra, ngồi dậy trên giường.
"Hoàng thượng không đến?!" Cô hơi cao giọng lên, mang vẻ hơi bất ngờ.
"Vâng... Đúng thế." Cung nữ mặc xiêm y màu hồng đột nhiên ngã quỳ xuống đất, trả lời với âm thanh hơi run rẩy.
Cung nữ kia là cung nữ Tử San bên cạnh nguyên thân, tuy đã hầu hạ nguyên thân mấy năm nhưng vẫn sợ sệt tính khí hung bạo của nàng.
Tử San vốn cho rằng Lăng Vu Đề chắc chắn lại tức giận, không ngờ Lăng Vu Đề không những không tức giận, còn trả lời nàng rằng: "Vậy thì truyền thiện sớm hơn đi!"
Vừa vặn lúc này cô cũng hơi đói rồi.
"Vâng." Tử San vội vàng đứng lên đi ra ngoài truyền thiện ——
Một mình dùng bữa tối xong xuôi, Lăng Vu Đề trực tiếp đứng dậy đi về phía ngoài tẩm điện.
Bây giờ chính là lúc mặt trời xế bóng, tẩm điện có một hồ sen với diện tích không nhỏ, trên hồ còn có một cây cầu, trên cầu có đình nghỉ mát.
Nâng váy đi về phía đình nghỉ mát, Tử San rập khuôn từng bước theo phía sau cô.
Ngồi ở trên ghế trong đình nghỉ mát, cuối cùng cũng có một làn gió mát thổi tới.
Lăng Vu Đề hơi hí mắt, bắt đầu đi vào cõi thần tiên.
Thế giới nhiệm vụ này, nói dễ cũng dễ mà nói khó cũng khó!
Thân phận nguyên thân coi như khá tốt, có được năm điểm hảo cảm của đối tượng công lược nam phụ.
Đúng, năm điểm!
Thêm vào đó, xem như nam phụ cùng nguyên thân đã quen biết từ nhỏ.
Hiện tại nguyên thân mười chín tuổi, tính ra cũng quen biết nam phụ được mười lăm năm.
Nhưng độ hảo cảm lại chỉ có năm điểm!
Quen biết lâu như vậy... Nam phụ này keo kiệt đến cỡ nào thế!?
Có điều Lăng Vu Đề nói thân phận nguyên thân coi như khá tốt không phải là bởi nàng ấy có năm điểm hảo cảm của nam phụ, mà bởi nguyên thân cũng coi như là một trong số những phi tử của nam phụ.
Đúng, chính là một trong số đó!
Nam phụ là đương kim Hoàng đế Nam quốc – một trong bốn nước, mà nguyên thân chính là Hoàng Quý phi của hắn.
Nguyên thân cũng coi như là một tấm bia đỡ đạn nhỏ nhoi đáng thương, luôn bị nam phụ lợi dụng nhưng ngốc nghếch cho rằng người nam phụ yêu chính là mình.
Nói trắng ra một chút, nguyên thân là dạng ngực to óc trái nho.
Cúi đầu nhìn trước người mình... A ~ Rất lớn ——
Ánh dương dần dần biến mất, bầu trời chuyển sang màu lam đậm, vầng trăng cùng tinh tú tỏa ra ánh sáng dìu dịu.
Điện Minh Tâm nơi Lăng Vu Đề ở bắt đầu lên đèn, cô vẫn ngồi đờ trong đình nghỉ mát.
"Nương nương, gió đêm nổi lên rồi, chúng ta về chứ?" Tử San ở phía sau Lăng Vu Đề mở miệng dịu giọng nói.
Tử San cảm thấy hôm nay nương nương rất là kỳ lạ!
Thường ngày nếu biết Hoàng thượng không tới điện Minh Tâm, đồ đạc trong cung điện chắc chắn sẽ bị quăng một lần.
Nhưng hôm nay Lăng Vu Đề không những không có quăng đồ vật, còn không mắng cung nữ!
Đã hơn một canh giờ, vậy mà vẫn đang xuất thần...
Nghe Tử San gọi mình, lúc này Lăng Vu Đề vặn cái cổ đã hơi cứng đờ, đứng dậy khỏi băng ghế.
Cô không có đi về phía tẩm điện, mà lại cầm đèn lồng trong tay Tử San đi đến ngoài cửa điện.
Tử San vội vã đi theo: "Nương nương, ngài muốn đi đâu?"
Lăng Vu Đề đi không quay đầu lại, cao giọng trả lời: "Đương nhiên là đi tìm Hoàng thượng!"
Lời cô nói mang vẻ đương nhiên, giống như không đi tìm Hoàng thượng mới là chuyện kỳ quái.
Nguyên thân tính tình hấp tấp, vừa nãy khi cung nữ nói Hoàng đế không đến mà Lăng Vu Đề lại không có nổi nóng, vậy đương nhiên lúc này cần phải biểu hiện.
Bằng không người khác sẽ cho rằng cô uống nhầm thuốc mà không phải thay đổi.
Tính toán thời gian một chút, theo lẽ thường thì lúc này nam phụ Hoàng đế dùng bữa tối ở tẩm điện của nữ chính xong, hắn sẽ tới chỗ nữ phụ ác độc.
Câu này... Vừa nữ chính lại vừa nữ phụ, có ý gì nhỉ?
Vậy thì không thể không nhắc tới nội dung tình tiết của thế giới nhiệm vụ này.
Bây giờ tình tiết đang ở giai đoạn đầu, nam chính chưa hề xuất hiện. mà phân cảnh nhiều nhất ở giai đoạn đầu thuộc về nam phụ cùng nữ chính.
Ở giai đoạn đầu trong thế giới này, nam phụ cùng nữ chính còn từng thích nhau!
Tình tiết miêu tả cảnh tượng hai người ở chung, nếu Lăng Vu Đề không phải đã biết hắn là nam phụ... Cô cũng muốn cho rằng nam phụ mới là nam chính!
Nhưng ngay thời điểm người ta cho rằng nam phụ là nam chính...
Nam phụ vì chút hiểu lầm, tự mình đưa nữ chính đến tay nam chính.
Chờ đến khi nam phụ nhận ra bản thân yêu nữ chính, tất cả đã muộn màng.
Bởi vì nữ chính đã yêu nam chính... Đây chính là tạo hóa trêu người!
Thực ra mỗi lần đi đến thế giới nhiệm vụ, độ khó của nhiệm vụ ở chỗ thời điểm tới thế nào.
Có lúc tới trễ, nhiệm vụ khó!
Nhưng cũng không phải lần nào đến sớm thì nhiệm vụ sẽ rất dễ dàng!
Lần này Lăng Vu Đề đến thế giới nhiệm vụ từ rất sớm, tuy hiện tại nam phụ cùng nữ chính đã thích nhau, thế nhưng họ vẫn chưa thấy rõ trái tim mình.
Hơn nữa, lúc này nam phụ còn cho rằng mình vẫn thích nữ phụ nữa.
Nữ phụ vinh hạnh được nam phụ thật lòng yêu thích ở giai đoạn trước...
Đương nhiên —— Không phải bia đỡ đạn ngực lớn não bé lại điêu ngoa tùy hứng nguyên thân đây!
Trước đó đã nhắc tới chuyện nam phụ vì hiểu lầm, đưa nữ chính đến tay nam chính!
Vậy tại sao lại có hiểu lầm này?
Không sai, chính là nữ phụ tận lực tạo thành.
Bởi vì nữ phụ nhận ra rằng nam phụ thích nữ chính, nàng ta cảm thấy nguy hiểm cho nên đã tính kế hãm hại nữ chính.
Nhưng dù cô đến thế giới này vào thời điểm nam phụ chưa yêu nữ chính, Lăng Vu Đề vẫn cảm thấy nhiệm vụ này... Thật sự rất khó!!
Tại sao?
Nếu như cô tới đây khi nữ chính đã bị nam phụ đưa đi, dù nam phụ đã yêu nữ chính, Lăng Vu Đề cũng không sợ.
Bởi vì coi như nam phụ có yêu nữ chính, nữ chính cũng đã gả cho người khác!
Nữ chính? Nam phụ không chiếm được! Nữ phụ? Nam phụ không thích!
Như vậy bia đỡ đạn nho nhỏ chưa từng làm chuyện gì kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu là cô đây, vừa vặn có thể thừa vắng mà vào.
Nhưng vào lúc này, người Lăng Vu Đề cần phải đối mặt không chỉ có một nữ chính thích nam phụ, còn có một nữ phụ thích nam phụ nữa!
Hoặc là để cho cô đến muộn một chút, hoặc là để cô đến sớm một chút!
Hiện giờ không sớm không muộn, nhưng là thời điểm nguy nan nhất...
Âu mài gót!!!
/477
|