Edit: Aya Shinta
Khi Lăng Vu Đề gặp anh, cô sẽ có vẻ mặt thế nào đây?
Đưa tay mở camera, một người đàn ông với khuôn mặt anh tuấn, mặc áo vô khuẩn xuất hiện trên màn hình bên phía Lăng Vu Đề.
Khóe miệng anh cong lên cực nhẹ, trong mắt phượng chứa nét cười.
Người đàn ông này... đúng là người cô mơ thấy!
Vậy nên giấc mộng kia... là thật sao?
Lăng Vu Đề há to miệng, không hề che giấu sự kinh ngạc của bản thân, chỉ vào Tịch Tử Thu trên màn hình: "Anh..."
Tịch Tử Thu nhìn cô, không nói gì.
Một hồi lâu, Lăng Vu Đề mới bình tĩnh trở lại: "Giấc mơ của tôi là thật sao?"
Cô đặt mắt lên người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang đen, đeo kính không gọng ở phía sau Tịch Tử Thu, vóc người rất được, lại có dáng vẻ của một tiểu bạch kiểm, đeo mắt kính tăng thêm mấy phần già giặn.
Thấy Lăng Vu Đề nhìn mình, Hạ Luân cười giơ tay với cô...
"Là thật." Tịch Tử Thu mở miệng đáp.
Tịch Tử Thu cũng biết đại khái là Hạ Luân tạo mộng cảnh thế nào cho Lăng Vu Đề, thế nên anh vô cùng bình tĩnh trả lời Lăng Vu Đề.
"Vậy... Đoan Mộc Thanh Duyệt..."
Được rồi, Lăng Vu Đề chỉ muốn biết Đoan Mộc Thanh Duyệt có phải là Tịch Tử Thu hay không!
Diện mạo giữa Đoan Mộc Thanh Duyệt và Tịch Tử Thu có sự khác biệt rất lớn, nhưng khí chất của hai người lại tương tự nhau!
Ánh mắt của Tịch Tử Thu tối lại, mặc dù biết người Lăng Vu Đề thích chính là nguyên thân của anh, cũng coi như là bản thân nhưng nghe cái tên cô nhắc đến là Đoan Mộc Thanh Duyệt mà không phải Tịch Tử Thu, anh vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
"Đoan Mộc Thanh Duyệt là tôi."
"Bắt đầu từ Trình Cẩm Nhiên, đối tượng công lược của em đều là tôi."
Cũng là thật!?
Sau khi nhận được đáp án mình cần, lòng Lăng Vu Đề hơi nhảy nhót.
Cô nỗ lực kìm nén khóe môi đang muốn cong lên, nhưng sự vui vẻ như muốn tràn ra đáy mắt.
Có điều... Nhớ tới trong mơ có nói rằng sau khi Tịch Tử Thu đến thế giới nhiệm vụ thì anh sẽ không có trí nhớ của mình.
Như vậy: "Anh có còn nhớ những chuyện ở thế giới nhiệm vụ...?"
Tịch Tử Thu gật đầu, ừ một tiếng: "Tôi nhớ hết tất cả."
Lăng Vu Đề đỏ mặt hơi ngượng ngùng.
Cô không nói rõ được cảm giác của mình đối với Tịch Tử Thu là thế nào, nhưng lần đầu tiên tận mắt gặp được anh, cô cũng không cảm thấy xa lạ.
Hiện tại khi biết anh cũng nhớ những chuyện phát sinh ở thế giới nhiệm vụ thì cái cảm giác quen thuộc đó càng sâu hơn.
"Vậy... Tiếp đó, anh còn tới thế giới nhiệm vụ nữa không?" Lăng Vu Đề ngước mắt lên nhìn Tịch Tử Thu trên màn hình.
"Em có hi vọng tôi tới không?" Tịch Tử Thu nhẹ giọng hỏi.
Giọng nói của anh thật sự rất êm tai, Lăng Vu Đề cảm thấy lỗ tai mình cũng sắp mang thai rồi!
Đi qua nhiều thế giới như vậy, có giọng nói êm tai nào mà cô chưa từng nghe, nhưng giọng của Tịch Tử Thu là giọng nam êm tai nhất cô từng nghe, không ai có thể sánh được.
Lăng Vu Đề không dám nhìn thẳng vào mắt Tịch Tử Thu, cô rũ mắt xuống, nhẹ nhàng gật đầu.
Cô hi vọng mỗi một đối tượng công lược của mình đều sẽ là anh...
"Vậy tôi sẽ đến!" Lăng Vu Đề nhận ra được sự vui vẻ trong lời của Tịch Tử Thu.
Cô vội vàng nói một câu: "Vậy em chờ anh ở thế giới nhiệm vụ!" Sau đó lập tức truyền tống mình tới thế giới nhiệm vụ tiếp theo.
"Này --" Hạ Luân kinh ngạc thốt lên một tiếng, anh còn chưa có sửa độ khó của nhiệm vụ...
Tịch Tử Thu quay đầu nhìn anh: "Sao vậy?"
Hạ Luân lắc đầu ra vẻ vô tội: "Không có gì hết ~ "
"Ha ha ha ~ Hội trưởng đại nhân, ngài chọn nam phụ trước đi..."
Bởi trước khi vào thế giới nhiệm vụ thì mới có thể đổi hệ số độ khó nhiệm vụ, thế nhưng anh còn chưa kịp đổi thì Lăng Vu Đề cũng đã đi rồi.
[ Nhún vai ] Lần này đừng có nên trách anh!
Tịch Tử Thu không nói gì, quay đầu lại kiểm tra nội dung tình tiết đại khái thế giới nhiệm vụ của Lăng Vu Đề, sau đó chọn nam phụ.
Thế giới này có không ít nam phụ, cuối cùng Tịch Tử Thu chọn một nam phụ không có khả năng ở bên nữ chính nhất.
Nghĩ rằng Lăng Vu Đề đã tới thế giới nhiệm vụ rồi, nếu anh không cần phải xử lý công vụ thì anh cũng muốn tới đó ngay.
Anh đứng lên, đi tới phòng thay quần áo.
Anh không có yêu cầu Hạ Luân giữ lại trí nhớ khi đưa mình đến thế giới nhiệm vụ. Bởi vì việc ấy sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ của Lăng Vu Đề, anh không dám khẳng định bằng bây giờ bản thân có trăm điểm hảo cảm đối với Lăng Vu Đề.
Nhưng chắc chắn có tám mươi lăm điểm trở lên!
Độ hảo cảm vốn có càng cao, điểm số liệu Lăng Vu Đề nhận được sẽ càng thấp.
Để cô có thể nhanh chóng thành con người thực sự, anh nhất định không thể giữ ký ức tới thế giới nhiệm vụ --
Tịch Tử Thu ngồi ở trong phòng hội trưởng làm việc, anh luôn là người dứt khoát cương quyết.
Nghe thư ký báo cáo về một vài sự việc khá quan trọng trong thời gian mình không có ở đây, trong đầu anh muốn nhanh chóng xử lý công vụ rồi tới thế giới nhiệm vụ.
Tiếng bộ đàm vang lên, thư ký ngừng báo cáo lại.
Tịch Tử Thu nhìn tên hiển thị trên bộ đàm, là mẹ anh.
Mặt mày không có một tia buông lỏng, đối với với mẹ mình... ngoại trừ niềm cảm kích vì bà ấy đã đưa mình đến thế giới này thì anh không có chút tình cảm thân thuộc nào khác.
Nhấn nút nhận cuộc gọi, tiếng nói không hề có cảm tình của mẹ Tịch truyền đến từ đầu bên kia: "Nghe nói con đang tiến hành một hạng mục thí nghiệm mới?"
"Vâng."
"Tiến triển có thuận lợi không?"
"Thuận lợi."
"Tối nay trở về ăn một bữa cơm, mẹ mời con gái Quân gia đến. Các con gặp gỡ, nếu được, ngày cưới liền định vào tháng sau."
Mẹ Tịch đang thông báo mà không phải trưng cầu ý kiến, hình như dưới cái nhìn của bà thì kết hôn chính là một công việc.
Mẹ Tịch không kết hôn, thế nhưng không có nghĩa là bà muốn để con mình cũng như thế.
Ánh mắt Tịch Tử Thu tối sầm lại, anh nhớ trước đó anh đã nói mình có đối tượng kết hôn!
Xem ra mẹ hoàn toàn không đặt lời nói của anh vào trong lòng.
"Con rất bận, chuyện kết hôn... con sẽ không cưới người khác."
Nói xong, Tịch Tử Thu lập tức ngắt kết nối cuộc gọi với máy của mẹ Tịch.
Anh nhìn thư ký, ra hiệu tiếp tục báo cáo.
Thư ký nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục nói...
Tịch gia --
Mẹ Tịch ngồi trên ghế sô pha nghe tiếng cúp máy, bà hơi nhăn mày, trong mắt tỏ rõ sự không vui.
Mẹ Tịch chưa từng ngờ rằng có một ngày con trai sẽ từ chối mình!
Lúc trước khi Tịch Tử Thu ba mươi lăm tuổi, mẹ Tịch yêu cầu Tịch Tử Thu đổi chức từ một chiến sĩ người máy đi khắp tuyến đầu trên chiến trường trở thành một quân chỉ huy đứng ở hậu đài, Tịch Tử Thu nghe theo.
Tịch Tử Thu bốn mươi lăm tuổi, bà lại yêu cầu Tịch Tử Thu đã trở thành sĩ quan cao cấp trẻ tuổi nhất trong Tinh Tế xuất ngũ khỏi Liên minh Tinh tế về tiếp nhận Hiệp hội Vị diện, Tịch Tử Thu đồng ý.
Mười lăm năm qua, tất cả quyết định bà đưa ra, xưa nay Tịch Tử Thu đều chưa hề nói không với bà.
Ngày đó mẹ Tịch nói đến chuyện làm sui với Quân gia thì Tịch Tử Thu nói có đối tượng kết hôn, nhưng bà đã thăm dò rồi, nào có đối tượng kết hôn gì!
Nếu không có, như vậy đương nhiên do bà sắp xếp mới là tốt nhất!
Nhưng Tịch Tử Thu lại nói... sẽ không cưới người khác?!
Vậy nó muốn kết hôn với ai?!
Khi Lăng Vu Đề gặp anh, cô sẽ có vẻ mặt thế nào đây?
Đưa tay mở camera, một người đàn ông với khuôn mặt anh tuấn, mặc áo vô khuẩn xuất hiện trên màn hình bên phía Lăng Vu Đề.
Khóe miệng anh cong lên cực nhẹ, trong mắt phượng chứa nét cười.
Người đàn ông này... đúng là người cô mơ thấy!
Vậy nên giấc mộng kia... là thật sao?
Lăng Vu Đề há to miệng, không hề che giấu sự kinh ngạc của bản thân, chỉ vào Tịch Tử Thu trên màn hình: "Anh..."
Tịch Tử Thu nhìn cô, không nói gì.
Một hồi lâu, Lăng Vu Đề mới bình tĩnh trở lại: "Giấc mơ của tôi là thật sao?"
Cô đặt mắt lên người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang đen, đeo kính không gọng ở phía sau Tịch Tử Thu, vóc người rất được, lại có dáng vẻ của một tiểu bạch kiểm, đeo mắt kính tăng thêm mấy phần già giặn.
Thấy Lăng Vu Đề nhìn mình, Hạ Luân cười giơ tay với cô...
"Là thật." Tịch Tử Thu mở miệng đáp.
Tịch Tử Thu cũng biết đại khái là Hạ Luân tạo mộng cảnh thế nào cho Lăng Vu Đề, thế nên anh vô cùng bình tĩnh trả lời Lăng Vu Đề.
"Vậy... Đoan Mộc Thanh Duyệt..."
Được rồi, Lăng Vu Đề chỉ muốn biết Đoan Mộc Thanh Duyệt có phải là Tịch Tử Thu hay không!
Diện mạo giữa Đoan Mộc Thanh Duyệt và Tịch Tử Thu có sự khác biệt rất lớn, nhưng khí chất của hai người lại tương tự nhau!
Ánh mắt của Tịch Tử Thu tối lại, mặc dù biết người Lăng Vu Đề thích chính là nguyên thân của anh, cũng coi như là bản thân nhưng nghe cái tên cô nhắc đến là Đoan Mộc Thanh Duyệt mà không phải Tịch Tử Thu, anh vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
"Đoan Mộc Thanh Duyệt là tôi."
"Bắt đầu từ Trình Cẩm Nhiên, đối tượng công lược của em đều là tôi."
Cũng là thật!?
Sau khi nhận được đáp án mình cần, lòng Lăng Vu Đề hơi nhảy nhót.
Cô nỗ lực kìm nén khóe môi đang muốn cong lên, nhưng sự vui vẻ như muốn tràn ra đáy mắt.
Có điều... Nhớ tới trong mơ có nói rằng sau khi Tịch Tử Thu đến thế giới nhiệm vụ thì anh sẽ không có trí nhớ của mình.
Như vậy: "Anh có còn nhớ những chuyện ở thế giới nhiệm vụ...?"
Tịch Tử Thu gật đầu, ừ một tiếng: "Tôi nhớ hết tất cả."
Lăng Vu Đề đỏ mặt hơi ngượng ngùng.
Cô không nói rõ được cảm giác của mình đối với Tịch Tử Thu là thế nào, nhưng lần đầu tiên tận mắt gặp được anh, cô cũng không cảm thấy xa lạ.
Hiện tại khi biết anh cũng nhớ những chuyện phát sinh ở thế giới nhiệm vụ thì cái cảm giác quen thuộc đó càng sâu hơn.
"Vậy... Tiếp đó, anh còn tới thế giới nhiệm vụ nữa không?" Lăng Vu Đề ngước mắt lên nhìn Tịch Tử Thu trên màn hình.
"Em có hi vọng tôi tới không?" Tịch Tử Thu nhẹ giọng hỏi.
Giọng nói của anh thật sự rất êm tai, Lăng Vu Đề cảm thấy lỗ tai mình cũng sắp mang thai rồi!
Đi qua nhiều thế giới như vậy, có giọng nói êm tai nào mà cô chưa từng nghe, nhưng giọng của Tịch Tử Thu là giọng nam êm tai nhất cô từng nghe, không ai có thể sánh được.
Lăng Vu Đề không dám nhìn thẳng vào mắt Tịch Tử Thu, cô rũ mắt xuống, nhẹ nhàng gật đầu.
Cô hi vọng mỗi một đối tượng công lược của mình đều sẽ là anh...
"Vậy tôi sẽ đến!" Lăng Vu Đề nhận ra được sự vui vẻ trong lời của Tịch Tử Thu.
Cô vội vàng nói một câu: "Vậy em chờ anh ở thế giới nhiệm vụ!" Sau đó lập tức truyền tống mình tới thế giới nhiệm vụ tiếp theo.
"Này --" Hạ Luân kinh ngạc thốt lên một tiếng, anh còn chưa có sửa độ khó của nhiệm vụ...
Tịch Tử Thu quay đầu nhìn anh: "Sao vậy?"
Hạ Luân lắc đầu ra vẻ vô tội: "Không có gì hết ~ "
"Ha ha ha ~ Hội trưởng đại nhân, ngài chọn nam phụ trước đi..."
Bởi trước khi vào thế giới nhiệm vụ thì mới có thể đổi hệ số độ khó nhiệm vụ, thế nhưng anh còn chưa kịp đổi thì Lăng Vu Đề cũng đã đi rồi.
[ Nhún vai ] Lần này đừng có nên trách anh!
Tịch Tử Thu không nói gì, quay đầu lại kiểm tra nội dung tình tiết đại khái thế giới nhiệm vụ của Lăng Vu Đề, sau đó chọn nam phụ.
Thế giới này có không ít nam phụ, cuối cùng Tịch Tử Thu chọn một nam phụ không có khả năng ở bên nữ chính nhất.
Nghĩ rằng Lăng Vu Đề đã tới thế giới nhiệm vụ rồi, nếu anh không cần phải xử lý công vụ thì anh cũng muốn tới đó ngay.
Anh đứng lên, đi tới phòng thay quần áo.
Anh không có yêu cầu Hạ Luân giữ lại trí nhớ khi đưa mình đến thế giới nhiệm vụ. Bởi vì việc ấy sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ của Lăng Vu Đề, anh không dám khẳng định bằng bây giờ bản thân có trăm điểm hảo cảm đối với Lăng Vu Đề.
Nhưng chắc chắn có tám mươi lăm điểm trở lên!
Độ hảo cảm vốn có càng cao, điểm số liệu Lăng Vu Đề nhận được sẽ càng thấp.
Để cô có thể nhanh chóng thành con người thực sự, anh nhất định không thể giữ ký ức tới thế giới nhiệm vụ --
Tịch Tử Thu ngồi ở trong phòng hội trưởng làm việc, anh luôn là người dứt khoát cương quyết.
Nghe thư ký báo cáo về một vài sự việc khá quan trọng trong thời gian mình không có ở đây, trong đầu anh muốn nhanh chóng xử lý công vụ rồi tới thế giới nhiệm vụ.
Tiếng bộ đàm vang lên, thư ký ngừng báo cáo lại.
Tịch Tử Thu nhìn tên hiển thị trên bộ đàm, là mẹ anh.
Mặt mày không có một tia buông lỏng, đối với với mẹ mình... ngoại trừ niềm cảm kích vì bà ấy đã đưa mình đến thế giới này thì anh không có chút tình cảm thân thuộc nào khác.
Nhấn nút nhận cuộc gọi, tiếng nói không hề có cảm tình của mẹ Tịch truyền đến từ đầu bên kia: "Nghe nói con đang tiến hành một hạng mục thí nghiệm mới?"
"Vâng."
"Tiến triển có thuận lợi không?"
"Thuận lợi."
"Tối nay trở về ăn một bữa cơm, mẹ mời con gái Quân gia đến. Các con gặp gỡ, nếu được, ngày cưới liền định vào tháng sau."
Mẹ Tịch đang thông báo mà không phải trưng cầu ý kiến, hình như dưới cái nhìn của bà thì kết hôn chính là một công việc.
Mẹ Tịch không kết hôn, thế nhưng không có nghĩa là bà muốn để con mình cũng như thế.
Ánh mắt Tịch Tử Thu tối sầm lại, anh nhớ trước đó anh đã nói mình có đối tượng kết hôn!
Xem ra mẹ hoàn toàn không đặt lời nói của anh vào trong lòng.
"Con rất bận, chuyện kết hôn... con sẽ không cưới người khác."
Nói xong, Tịch Tử Thu lập tức ngắt kết nối cuộc gọi với máy của mẹ Tịch.
Anh nhìn thư ký, ra hiệu tiếp tục báo cáo.
Thư ký nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục nói...
Tịch gia --
Mẹ Tịch ngồi trên ghế sô pha nghe tiếng cúp máy, bà hơi nhăn mày, trong mắt tỏ rõ sự không vui.
Mẹ Tịch chưa từng ngờ rằng có một ngày con trai sẽ từ chối mình!
Lúc trước khi Tịch Tử Thu ba mươi lăm tuổi, mẹ Tịch yêu cầu Tịch Tử Thu đổi chức từ một chiến sĩ người máy đi khắp tuyến đầu trên chiến trường trở thành một quân chỉ huy đứng ở hậu đài, Tịch Tử Thu nghe theo.
Tịch Tử Thu bốn mươi lăm tuổi, bà lại yêu cầu Tịch Tử Thu đã trở thành sĩ quan cao cấp trẻ tuổi nhất trong Tinh Tế xuất ngũ khỏi Liên minh Tinh tế về tiếp nhận Hiệp hội Vị diện, Tịch Tử Thu đồng ý.
Mười lăm năm qua, tất cả quyết định bà đưa ra, xưa nay Tịch Tử Thu đều chưa hề nói không với bà.
Ngày đó mẹ Tịch nói đến chuyện làm sui với Quân gia thì Tịch Tử Thu nói có đối tượng kết hôn, nhưng bà đã thăm dò rồi, nào có đối tượng kết hôn gì!
Nếu không có, như vậy đương nhiên do bà sắp xếp mới là tốt nhất!
Nhưng Tịch Tử Thu lại nói... sẽ không cưới người khác?!
Vậy nó muốn kết hôn với ai?!
/477
|