Editor: Tranh Nhược
Chương 141
Hôm nay Tần Luyên đặc biệt vì cô ta đặt phần ăn bò bít tết, toàn bộ đặt trên bàn, cô ta ưu nhã dùng cơm.
Mà nam tây trang, sau khi đưa cơm trưa thì đã rời đi.
Mà cảnh tượng như thế, làm Kiều An yên tâm.
Trong phòng học có không ít người, sau khi ăn cơm xong thì trở về.
Kiều An vuốt bàn tay, đứng trước mặt Nhược Vũ San.
Cười lạnh một tiếng, nhìn khuôn mặt cô ta, tấm tắc ngợi khen, "Nhược Vũ San, cậu làm thế thì có gì hay ho? Cậu viết thư nặc danh gửi cho chủ nhiệm, tố giác tôi yêu sớm! Không nghĩ tới, cậu thế mà là người như vậy, các đồng học phải cẩn thận. Chó cắn người, không biết lúc nào sẽ xổng chuồng nữa!"
Lời này vừa ra, các bạn học dựng thẳng tai.
Bởi vì, Kiều An bị chủ nhiệm lớp kêu ra ngoài làm nhiều người kinh ngạc. Không nghĩ tới chân tướng cư nhiên là cái này.
Nếu Nhược Vũ San thật sự làm chuyện này, kia quả thực đáng sợ.
Nói xấu sau lưng bạn làm người khinh thường nhất. Bởi vì bạn vĩnh viễn không biết, người đó có thể nhắm vào bạn hay không.
Nhược Vũ San tự cho là chuyện mình làm thần không biết quỷ không hay, lại không nghĩ tới, thư nặc danh nhanh như vậy đã bị phát hiện, lập tức thấy ăn không ngon.
Đồng thời cũng có chút chột dạ.
"Mọi người về sau phải cẩn thận. Bởi vì đại tiểu thư không thuận mắt sẽ ra tay với mọi người. Giống Vương Kiều An tôi đây, trước kia mù mắt, mới cùng cô ta làm bạn thân tốt. Đúng rồi, thủ đoạn của cậu không chỉ có mách lẻo nhỉ? Cậu còn mượn thế lực Tần gia đến đối phó loại bình dân nhỏ chúng tôi? Nực cười, thật làm người ta sợ muốn chết!"
Các bạn học ở đây khi nhìn về phía Nhược Vũ San ánh mắt đều khác thường.
Cho dù những nam đồng học có hảo cảm cũng thế......
Bất quá Trương Hạo như dê đầu đàn, không tin nữ thần của mình sẽ đê tiện như vậy, "Nhược Vũ San sao có thể như vậy? Nhược Vũ San, chính cậu nói, cậu có làm thế không?"
Cậu ta trưng bộ dạng "Nữ thần của tôi bị bôi nhọ, mau giải thích cho mình", thật sự quá ngu ngốc.
Bất quá, lời này vào tai Nhược Vũ San, bởi vì chột dạ, nên càng giống như chất vấn.
Cô ta cho rằng, cô ta viết thư nặc danh, bị phát hiện.
Cho nên, mặt cô ta đỏ lên, cắn răng nhìn Kiều An, "Tớ là vì tốt cho cậu. Hiện tại là giai đoạn mấu chốt của cao tam, yêu đương, sẽ phân tâm. Kiều An, mặc kệ như thế nào, tuy không biết vì cái gì, cậu biến thành như vậy. Nhưng, chúng ta từng là bạn thân tốt nhất, tớ hy vọng cậu tốt......"
"Ha hả! Bạn thân tốt!" Lúc nào cũng thế, Nhược Vũ San luôn dối trá như vậy, giả thánh mẫu.
Đương nhiên lời này lừa gạt loại người như Trương Hạo, tìm được cơ hội đều sẽ nói giúp, "Cô nghe rõ sao? Nhược Vũ San vì tốt cho cô, đừng không biết tốt xấu!"
Nhưng nhiều người, chỉ cảm thấy châm chọc. Lần đầu tiên phát hiện, Nhược Vũ San dối trá tới tình trạng này.
"Dù thế sao cậu lại nói với lão sư, tôi yêu thầm Sở Vân Phàm nhiều năm! Nhược Vũ San sao cậu lại bôi nhọ tôi!"
Nếu nói cái khác, Nhược Vũ San còn không thể tự mình biện hộ, nhưng là cái này, cô ta không thẹn với lương tâm.
"Vương Kiều An cậu dám nói cậu không yêu thầm Sở Vân Phàm sao?" Cô ta cắn môi, đôi mắt ngập nước lập lòe, làm người chấn động, "Lúc sơ trung, bao nhiêu lần, cậu vì xem cậu ta chơi bóng rổ, mà bỏ tiết! Lúc trước cậu như vậy, hiện tại cậu làm bạn với Sở Vân Phàm, tớ lo lắng vì tiếp cận cậu ta, không quan tâm mình, chậm trễ tiền đồ bản thân!"
- -----
13h51 10/2/2020
Chương 141
Hôm nay Tần Luyên đặc biệt vì cô ta đặt phần ăn bò bít tết, toàn bộ đặt trên bàn, cô ta ưu nhã dùng cơm.
Mà nam tây trang, sau khi đưa cơm trưa thì đã rời đi.
Mà cảnh tượng như thế, làm Kiều An yên tâm.
Trong phòng học có không ít người, sau khi ăn cơm xong thì trở về.
Kiều An vuốt bàn tay, đứng trước mặt Nhược Vũ San.
Cười lạnh một tiếng, nhìn khuôn mặt cô ta, tấm tắc ngợi khen, "Nhược Vũ San, cậu làm thế thì có gì hay ho? Cậu viết thư nặc danh gửi cho chủ nhiệm, tố giác tôi yêu sớm! Không nghĩ tới, cậu thế mà là người như vậy, các đồng học phải cẩn thận. Chó cắn người, không biết lúc nào sẽ xổng chuồng nữa!"
Lời này vừa ra, các bạn học dựng thẳng tai.
Bởi vì, Kiều An bị chủ nhiệm lớp kêu ra ngoài làm nhiều người kinh ngạc. Không nghĩ tới chân tướng cư nhiên là cái này.
Nếu Nhược Vũ San thật sự làm chuyện này, kia quả thực đáng sợ.
Nói xấu sau lưng bạn làm người khinh thường nhất. Bởi vì bạn vĩnh viễn không biết, người đó có thể nhắm vào bạn hay không.
Nhược Vũ San tự cho là chuyện mình làm thần không biết quỷ không hay, lại không nghĩ tới, thư nặc danh nhanh như vậy đã bị phát hiện, lập tức thấy ăn không ngon.
Đồng thời cũng có chút chột dạ.
"Mọi người về sau phải cẩn thận. Bởi vì đại tiểu thư không thuận mắt sẽ ra tay với mọi người. Giống Vương Kiều An tôi đây, trước kia mù mắt, mới cùng cô ta làm bạn thân tốt. Đúng rồi, thủ đoạn của cậu không chỉ có mách lẻo nhỉ? Cậu còn mượn thế lực Tần gia đến đối phó loại bình dân nhỏ chúng tôi? Nực cười, thật làm người ta sợ muốn chết!"
Các bạn học ở đây khi nhìn về phía Nhược Vũ San ánh mắt đều khác thường.
Cho dù những nam đồng học có hảo cảm cũng thế......
Bất quá Trương Hạo như dê đầu đàn, không tin nữ thần của mình sẽ đê tiện như vậy, "Nhược Vũ San sao có thể như vậy? Nhược Vũ San, chính cậu nói, cậu có làm thế không?"
Cậu ta trưng bộ dạng "Nữ thần của tôi bị bôi nhọ, mau giải thích cho mình", thật sự quá ngu ngốc.
Bất quá, lời này vào tai Nhược Vũ San, bởi vì chột dạ, nên càng giống như chất vấn.
Cô ta cho rằng, cô ta viết thư nặc danh, bị phát hiện.
Cho nên, mặt cô ta đỏ lên, cắn răng nhìn Kiều An, "Tớ là vì tốt cho cậu. Hiện tại là giai đoạn mấu chốt của cao tam, yêu đương, sẽ phân tâm. Kiều An, mặc kệ như thế nào, tuy không biết vì cái gì, cậu biến thành như vậy. Nhưng, chúng ta từng là bạn thân tốt nhất, tớ hy vọng cậu tốt......"
"Ha hả! Bạn thân tốt!" Lúc nào cũng thế, Nhược Vũ San luôn dối trá như vậy, giả thánh mẫu.
Đương nhiên lời này lừa gạt loại người như Trương Hạo, tìm được cơ hội đều sẽ nói giúp, "Cô nghe rõ sao? Nhược Vũ San vì tốt cho cô, đừng không biết tốt xấu!"
Nhưng nhiều người, chỉ cảm thấy châm chọc. Lần đầu tiên phát hiện, Nhược Vũ San dối trá tới tình trạng này.
"Dù thế sao cậu lại nói với lão sư, tôi yêu thầm Sở Vân Phàm nhiều năm! Nhược Vũ San sao cậu lại bôi nhọ tôi!"
Nếu nói cái khác, Nhược Vũ San còn không thể tự mình biện hộ, nhưng là cái này, cô ta không thẹn với lương tâm.
"Vương Kiều An cậu dám nói cậu không yêu thầm Sở Vân Phàm sao?" Cô ta cắn môi, đôi mắt ngập nước lập lòe, làm người chấn động, "Lúc sơ trung, bao nhiêu lần, cậu vì xem cậu ta chơi bóng rổ, mà bỏ tiết! Lúc trước cậu như vậy, hiện tại cậu làm bạn với Sở Vân Phàm, tớ lo lắng vì tiếp cận cậu ta, không quan tâm mình, chậm trễ tiền đồ bản thân!"
- -----
13h51 10/2/2020
/308
|