Editor: Tranh Nhược
Chương 211
Nhìn đồ nhi ngốc tỉnh, người nọ vung tay ánh nến sáng lên. Mà khuôn mặt y
anh tuấn lại cấm dục, trên có nhàn nhạt hoang mang khó hiểu.
Ánh đèn mờ mờ ảo ảo, nam nhân như tiên nhân quạnh quẽ đạm mạc nhìn thiếu nữ trên giường, như nói chuyện phiếm hỏi một vấn đề:
"Có một chân rốt cuộc là ý gì?"
Mặt Kiều An "Bùm" đỏ.
"Sư phụ, sao người lại tới đây? Người không phải nói, con không luyện đến linh tông, người sẽ không mang con lên núi sao?"
Đế Tôn kỳ quái liếc một cái.
Tựa hồ kỳ quái cô ít thấy việc lạ.
Y trả lời đương nhiên.
"Bổn tọa không mang con lên núi lại chưa nói không nhìn con. Bổn tọa từ lúc hiểu chuyện chưa nghe qua sư phụ cùng đồ đệ tách ra lâu như vậy?"
Rõ ràng biết nam nhân này cũ kỹ lại đứng đắn, nói ra những lời này không có ý khác, Kiều An vẫn thấy tim thiếu nữ đập phịch phịch.
"Kia sư phụ, người, người sẽ luôn bên con sao?"
Đế Tôn không rõ người như y, vì cái gì sẽ có đồ đệ ngốc như vậy.
"Đây là tự nhiên. Chờ con tới linh tông, vi sư tự nhiên mang con lên núi, từ nay về sau, ở bên nhau lâu lâu dài dài."
Mà lúc này, Vân Diệu Khả nôn nóng nhìn Vân Linh thấp giọng nói, "Linh Linh tỷ, tỷ đi nhanh đi! Đi rồi cũng đừng trở lại! Hiện tại toàn bộ người Vân gia đều nói tỷ cùng Huyết La vương cấu kết, sẽ mang đến tai hoạ cho Vân gia. Nếu không phải do gia chủ trước có uy thế, phỏng chừng hiện tại họ sẽ xử lý tỷ. Nhưng hiện tại nhị phòng cầm quyền, một ngày nào đó, bọn họ sẽ đối với tỷ xuống tay!"
"Đừng nói nữa!" Mặt Vân Linh mặt trở nên xanh mét.
Bởi vì Vân Kiều An đánh bại cha nàng lại tuôn ra nàng cùng Huyết La vương có quan hệ làm hại người toàn bộ Vân gia cho rằng đại phòng tai hoạ.
Ngược lại muốn ủng hộ Vân Kiều An trở thành gia chủ.
Vân Kiều An giả mù sa mưa, nói mình bận việc tu luyện, không nghĩ làm gia chủ nhưng có thể duy trì Vân nhị gia trở thành gia chủ.
Dưới duy trì của cô, Vân nhị gia tu vi, uy vọng không bằng Vân đại gia thay thế trở thành gia chủ mới nhậm chức. Mà nàng nữ nhi gia chủ tiền nhiệm bị giam lỏng.
Nếu không phải Vân Diệu Khả mạo hiểm nguy hiểm tới giải cứu, nàng phỏng chừng căn bản không trốn thoát đi!
"Diệu Khả theo ta đi! Vân Kiều An sẽ không bỏ qua muội!"
Nhưng Vân Diệu Khả lắc đầu, "Không, muội còn có cha nương, muội không bỏ được bọn họ...... Linh Linh tỷ, tỷ nhất định phải thay muội sống sót......"
Tin Vân Linh truyền tới tai Vân Kiều, Vân Kiều lúc nói với Kiều An còn mang vẻ mặt khinh thường.
"Xì, giả mù sa mưa bảo Vân Diệu Khả cùng nàng cùng đi! Nàng người này xác thật có một tay làm bộ làm tịch lung lạc nhân tâm, Vân Diệu Khả không biết bị nàng rót mê hồn canh gì, thà không màng mình, không màng cha mẹ cũng muốn giúp nàng!"
Kiều An giải thích thế nào cho nàng về quang hoàn nữ chủ đây?
Quang hoàn nữ chủ, đối tượng tác động đương nhiên không chỉ có khuê mật tuỳ tùng nhỏ.
Tác dụng lớn nhất á hả, đương nhiên là nam chủ rồi.
"Kiều An lão đại! Sao lại bảo tôi thả lỏng thả Vân Linh chạy vậy?"
Kiều An khẽ cười, cô đương nhiên sẽ không nói nguyên nhân thật.
Lúc đối mặt Đế Tôn đại nhân, cô một bộ đáng thương hề hề, thở ngắn than dài.
"Sao?"
Đế Tôn nhíu mày, "Tu hành gặp khó à?"
Kiều An lắc đầu.
——————
Lời editor:
Mình tính trời tính đất việc không ai đọc ngay đợi nhiều mới đọc nên đã đưa quyết định dứt khoát bạo chương, để các bạn vồ hụt lần bạo chương này, thú vui mới:vv do lậm bt và kt. Ai dè, vậy mà có bạn hí hửng trả lời (;"༎ຶД༎ຶ") Là lời từ chối đăng chương của mình uyển chuyển quá mức chăng? Thấy đắng lòng quá =))) Muốn trốn mà khó khăn quá vậy kìa ಥ_ಥ
Nói vậy thôi, lời mình hứa sẽ được thực hiện. Tuy nhiên, mình dỗi rồi nên mình hổng đánh tên các bạn trả lời đúng đâu. Thế nên ai trả lời đúng thì tự biết nhé! Có 3/5 câu trả lời đúng.
Câu trả lời được chấp nhận:
-Kết SE, dù mình nghĩ nó hài hơn:))
-Chưa công lược xong đã nghẻo:)) mất một cách đột ngột quá _._
-Kiểu mất kì lạ nhất thế kỷ...
Chương 211
Nhìn đồ nhi ngốc tỉnh, người nọ vung tay ánh nến sáng lên. Mà khuôn mặt y
anh tuấn lại cấm dục, trên có nhàn nhạt hoang mang khó hiểu.
Ánh đèn mờ mờ ảo ảo, nam nhân như tiên nhân quạnh quẽ đạm mạc nhìn thiếu nữ trên giường, như nói chuyện phiếm hỏi một vấn đề:
"Có một chân rốt cuộc là ý gì?"
Mặt Kiều An "Bùm" đỏ.
"Sư phụ, sao người lại tới đây? Người không phải nói, con không luyện đến linh tông, người sẽ không mang con lên núi sao?"
Đế Tôn kỳ quái liếc một cái.
Tựa hồ kỳ quái cô ít thấy việc lạ.
Y trả lời đương nhiên.
"Bổn tọa không mang con lên núi lại chưa nói không nhìn con. Bổn tọa từ lúc hiểu chuyện chưa nghe qua sư phụ cùng đồ đệ tách ra lâu như vậy?"
Rõ ràng biết nam nhân này cũ kỹ lại đứng đắn, nói ra những lời này không có ý khác, Kiều An vẫn thấy tim thiếu nữ đập phịch phịch.
"Kia sư phụ, người, người sẽ luôn bên con sao?"
Đế Tôn không rõ người như y, vì cái gì sẽ có đồ đệ ngốc như vậy.
"Đây là tự nhiên. Chờ con tới linh tông, vi sư tự nhiên mang con lên núi, từ nay về sau, ở bên nhau lâu lâu dài dài."
Mà lúc này, Vân Diệu Khả nôn nóng nhìn Vân Linh thấp giọng nói, "Linh Linh tỷ, tỷ đi nhanh đi! Đi rồi cũng đừng trở lại! Hiện tại toàn bộ người Vân gia đều nói tỷ cùng Huyết La vương cấu kết, sẽ mang đến tai hoạ cho Vân gia. Nếu không phải do gia chủ trước có uy thế, phỏng chừng hiện tại họ sẽ xử lý tỷ. Nhưng hiện tại nhị phòng cầm quyền, một ngày nào đó, bọn họ sẽ đối với tỷ xuống tay!"
"Đừng nói nữa!" Mặt Vân Linh mặt trở nên xanh mét.
Bởi vì Vân Kiều An đánh bại cha nàng lại tuôn ra nàng cùng Huyết La vương có quan hệ làm hại người toàn bộ Vân gia cho rằng đại phòng tai hoạ.
Ngược lại muốn ủng hộ Vân Kiều An trở thành gia chủ.
Vân Kiều An giả mù sa mưa, nói mình bận việc tu luyện, không nghĩ làm gia chủ nhưng có thể duy trì Vân nhị gia trở thành gia chủ.
Dưới duy trì của cô, Vân nhị gia tu vi, uy vọng không bằng Vân đại gia thay thế trở thành gia chủ mới nhậm chức. Mà nàng nữ nhi gia chủ tiền nhiệm bị giam lỏng.
Nếu không phải Vân Diệu Khả mạo hiểm nguy hiểm tới giải cứu, nàng phỏng chừng căn bản không trốn thoát đi!
"Diệu Khả theo ta đi! Vân Kiều An sẽ không bỏ qua muội!"
Nhưng Vân Diệu Khả lắc đầu, "Không, muội còn có cha nương, muội không bỏ được bọn họ...... Linh Linh tỷ, tỷ nhất định phải thay muội sống sót......"
Tin Vân Linh truyền tới tai Vân Kiều, Vân Kiều lúc nói với Kiều An còn mang vẻ mặt khinh thường.
"Xì, giả mù sa mưa bảo Vân Diệu Khả cùng nàng cùng đi! Nàng người này xác thật có một tay làm bộ làm tịch lung lạc nhân tâm, Vân Diệu Khả không biết bị nàng rót mê hồn canh gì, thà không màng mình, không màng cha mẹ cũng muốn giúp nàng!"
Kiều An giải thích thế nào cho nàng về quang hoàn nữ chủ đây?
Quang hoàn nữ chủ, đối tượng tác động đương nhiên không chỉ có khuê mật tuỳ tùng nhỏ.
Tác dụng lớn nhất á hả, đương nhiên là nam chủ rồi.
"Kiều An lão đại! Sao lại bảo tôi thả lỏng thả Vân Linh chạy vậy?"
Kiều An khẽ cười, cô đương nhiên sẽ không nói nguyên nhân thật.
Lúc đối mặt Đế Tôn đại nhân, cô một bộ đáng thương hề hề, thở ngắn than dài.
"Sao?"
Đế Tôn nhíu mày, "Tu hành gặp khó à?"
Kiều An lắc đầu.
——————
Lời editor:
Mình tính trời tính đất việc không ai đọc ngay đợi nhiều mới đọc nên đã đưa quyết định dứt khoát bạo chương, để các bạn vồ hụt lần bạo chương này, thú vui mới:vv do lậm bt và kt. Ai dè, vậy mà có bạn hí hửng trả lời (;"༎ຶД༎ຶ") Là lời từ chối đăng chương của mình uyển chuyển quá mức chăng? Thấy đắng lòng quá =))) Muốn trốn mà khó khăn quá vậy kìa ಥ_ಥ
Nói vậy thôi, lời mình hứa sẽ được thực hiện. Tuy nhiên, mình dỗi rồi nên mình hổng đánh tên các bạn trả lời đúng đâu. Thế nên ai trả lời đúng thì tự biết nhé! Có 3/5 câu trả lời đúng.
Câu trả lời được chấp nhận:
-Kết SE, dù mình nghĩ nó hài hơn:))
-Chưa công lược xong đã nghẻo:)) mất một cách đột ngột quá _._
-Kiểu mất kì lạ nhất thế kỷ...
/308
|