Buổi chiều, sau khi dùng cơm xong, Lương Diệu Đình cùng thủ hạ đi thư phòng thương nghị chính sự, Lương Thiên Diễn được hạ nhân dẫn đi chơi.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Sở Ngọc Thiền cùng Thải Vi.
Sở Ngọc Thiền trong lòng chính là muốn tiến hành hoàn thành nhiệm vụ nhánh càng nhanh càng tốt, tránh đêm dài lắm mộng, ai có thể biết được cái ngụy hệ thống kia sẽ còn làm ra những chuyện xấu gì nữa?
Thải Vi thập phần không kiên nhẫn nhìn Sở Ngọc Thiền, tuy rằng mọi chuyện đều lệch khỏi quỹ đạo của cốt truyện nhưng nàng ta đối với nữ phụ pháo hôi này thực tâm coi thường.
Phu nhân, người còn có chuyện gì sao? Trải qua lần kia, bị Lương Diệu Đình cảnh cáo, Thải Vi ngoài mặt đối với Sở Ngọc Thiền cung kính nhưng ngữ khí vẫn mang mười phần không kiên nhẫn.
Sở Ngọc Thiền không để bụng cười nói: Ta chỉ muốn tâm sự với ngươi một chút, ngươi thoạt nhìn mĩ mạo trẻ tuổi như vậy, như thế nào lại muốn đến phủ tướng quân làm nha hoàn của ta? Này thực đáng tiếc nha .
Trong mắt Thải Vi hiện một tia khinh thường, mạt mạt nói: Điểm này không cần phu nhân nhọc lòng quan tâm, phu nhân vẫn nên quản sự tình của chính mình thì tốt hơn. Không đến khi bị người ta sát hại, lại không biết mình chết như thế nào .
Sở Ngọc Thiền trong mắt toát lên một tia hứng thú, chẳng lẽ linh hồn ký sinh giả này biết được toàn bộ sự tình sau khi nàng chết? Nàng làm bộ có chút sợ hãi hỏi: Ngươi đây là có ý tứ gì? Chẳng lẽ vẫn còn có người muốn mưu hại ta?
Ai mà biết được, có lẽ có người không muốn ngươi làm phu nhân phủ tướng quân. Nói đến gia cảnh, không có gia cảnh, nói đến tư sắc, không có tư sắc Thải Vi trên mặt dâng lên một tia ngạo mạn cùng đắc ý, nàng ta có hệ thống trong tay, muốn đạt được nam chủ dễ như trở bàn tay? Mà nữ phụ pháo hôi này so với nữ chủ thì tính là cái gì?
Sở Ngọc Thiền khóe miệng trừu rút, nàng có phải đã đánh giá quá cao linh hồn ký sinh giả này rồi hay không? Một cái nữ sinh cao trung bình thường, có thể có được bao nhiêu lịch duyệt cùng tâm cơ? Khẩu khí ngạo nghễ cùng coi thường như thế, thật sự tốt sao?
Nàng thần sắc cô đơn thở dài: Ta biết hiện giờ tướng công ta có thân phận có địa vị, chính là ta.... Một cái nữ tử nhu nhược, lại có thể làm được cái gì? Thiên Diễn lại còn nhỏ, nếu ta thực sự xảy ra chuyện, hắn một cái hài tử không nương, tương lai phải làm sao bây giờ? .
Thải Vi khinh thường hừ một tiếng, nàng ta biết rõ sau khi Sở Ngọc Thiền chết, Lương Thiên Diễn cuối cùng bị nữ chủ dưỡng thành một cái ăn chơi trác táng, nghĩ đến cũng thật đáng thương, chờ đến khi nàng ta công lược được nam chủ, trở thành phu nhân phủ tướng quân, liền phát một thẻ người tốt, hảo hảo dạy dỗ Lương Thiên Diễn kia.
Nhưng chuyện này, nàng ta cũng không cần phải nói rõ cho nữ phụ pháo hôi này.
Sở Ngọc Thiền ánh mắt nghi hoặc nhìn Thải Vi: Thải Vi tựa hồ rất thích tướng công nhà ta .
Ta chính là thích hắn, bất quá ngươi vẫn nên hết hi vọng đi, ta sẽ không để cho hắn lập tiểu thiếp, hắn chỉ được phép cưới một nữ nhân duy nhất, đó chính là ta, nếu không ta sẽ không đáp ứng gả cho hắn Vẻ mặt Thải Vi giống như nhìn thấu tâm tư của Sở Ngọc Thiền, ngạo nghễ đắc ý không thôi, nàng ta khinh thường nói: Ta mới không giống các ngươi, không có nam nhân liền đòi sống đòi chết, một bộ dáng sống không nổi. Tóm lại ta gả cho hắn, hắn phải hứa nhất kiến chung tình với ta, không được ra ngoài tìm nữ nhân khác .
Sở Ngọc Thiền mặt đầy hắc tuyến, chỉ số thông minh của linh hồn ký sinh giả này..... Nàng có chút muốn ngất......
Trong phòng chỉ còn lại một mình Sở Ngọc Thiền cùng Thải Vi.
Sở Ngọc Thiền trong lòng chính là muốn tiến hành hoàn thành nhiệm vụ nhánh càng nhanh càng tốt, tránh đêm dài lắm mộng, ai có thể biết được cái ngụy hệ thống kia sẽ còn làm ra những chuyện xấu gì nữa?
Thải Vi thập phần không kiên nhẫn nhìn Sở Ngọc Thiền, tuy rằng mọi chuyện đều lệch khỏi quỹ đạo của cốt truyện nhưng nàng ta đối với nữ phụ pháo hôi này thực tâm coi thường.
Phu nhân, người còn có chuyện gì sao? Trải qua lần kia, bị Lương Diệu Đình cảnh cáo, Thải Vi ngoài mặt đối với Sở Ngọc Thiền cung kính nhưng ngữ khí vẫn mang mười phần không kiên nhẫn.
Sở Ngọc Thiền không để bụng cười nói: Ta chỉ muốn tâm sự với ngươi một chút, ngươi thoạt nhìn mĩ mạo trẻ tuổi như vậy, như thế nào lại muốn đến phủ tướng quân làm nha hoàn của ta? Này thực đáng tiếc nha .
Trong mắt Thải Vi hiện một tia khinh thường, mạt mạt nói: Điểm này không cần phu nhân nhọc lòng quan tâm, phu nhân vẫn nên quản sự tình của chính mình thì tốt hơn. Không đến khi bị người ta sát hại, lại không biết mình chết như thế nào .
Sở Ngọc Thiền trong mắt toát lên một tia hứng thú, chẳng lẽ linh hồn ký sinh giả này biết được toàn bộ sự tình sau khi nàng chết? Nàng làm bộ có chút sợ hãi hỏi: Ngươi đây là có ý tứ gì? Chẳng lẽ vẫn còn có người muốn mưu hại ta?
Ai mà biết được, có lẽ có người không muốn ngươi làm phu nhân phủ tướng quân. Nói đến gia cảnh, không có gia cảnh, nói đến tư sắc, không có tư sắc Thải Vi trên mặt dâng lên một tia ngạo mạn cùng đắc ý, nàng ta có hệ thống trong tay, muốn đạt được nam chủ dễ như trở bàn tay? Mà nữ phụ pháo hôi này so với nữ chủ thì tính là cái gì?
Sở Ngọc Thiền khóe miệng trừu rút, nàng có phải đã đánh giá quá cao linh hồn ký sinh giả này rồi hay không? Một cái nữ sinh cao trung bình thường, có thể có được bao nhiêu lịch duyệt cùng tâm cơ? Khẩu khí ngạo nghễ cùng coi thường như thế, thật sự tốt sao?
Nàng thần sắc cô đơn thở dài: Ta biết hiện giờ tướng công ta có thân phận có địa vị, chính là ta.... Một cái nữ tử nhu nhược, lại có thể làm được cái gì? Thiên Diễn lại còn nhỏ, nếu ta thực sự xảy ra chuyện, hắn một cái hài tử không nương, tương lai phải làm sao bây giờ? .
Thải Vi khinh thường hừ một tiếng, nàng ta biết rõ sau khi Sở Ngọc Thiền chết, Lương Thiên Diễn cuối cùng bị nữ chủ dưỡng thành một cái ăn chơi trác táng, nghĩ đến cũng thật đáng thương, chờ đến khi nàng ta công lược được nam chủ, trở thành phu nhân phủ tướng quân, liền phát một thẻ người tốt, hảo hảo dạy dỗ Lương Thiên Diễn kia.
Nhưng chuyện này, nàng ta cũng không cần phải nói rõ cho nữ phụ pháo hôi này.
Sở Ngọc Thiền ánh mắt nghi hoặc nhìn Thải Vi: Thải Vi tựa hồ rất thích tướng công nhà ta .
Ta chính là thích hắn, bất quá ngươi vẫn nên hết hi vọng đi, ta sẽ không để cho hắn lập tiểu thiếp, hắn chỉ được phép cưới một nữ nhân duy nhất, đó chính là ta, nếu không ta sẽ không đáp ứng gả cho hắn Vẻ mặt Thải Vi giống như nhìn thấu tâm tư của Sở Ngọc Thiền, ngạo nghễ đắc ý không thôi, nàng ta khinh thường nói: Ta mới không giống các ngươi, không có nam nhân liền đòi sống đòi chết, một bộ dáng sống không nổi. Tóm lại ta gả cho hắn, hắn phải hứa nhất kiến chung tình với ta, không được ra ngoài tìm nữ nhân khác .
Sở Ngọc Thiền mặt đầy hắc tuyến, chỉ số thông minh của linh hồn ký sinh giả này..... Nàng có chút muốn ngất......
/123
|