Khó khăn lắm mới lôi được Cung Ngũ đi, vừa về phòng đã anh mắng cho cô một trận, “Em lại quên rồi hả? Trước đây anh đã nhắc nhở em thế nào? Tránh xa Cung Cửu Dương ra, chú ta cả ngày chỉ nghĩ xem làm thế nào để hại người, sao em không chịu nghe hả?”
Cung Ngũ nằm rạp xuống giường, ôm cái chăn mỏng lăn lộn mấy vòng, “Ôi, em có cố ý đâu, em cứ nhìn thấy chú ta là muốn trốn, nhưng chú ta là trưởng bối, em không thể cứ thế mà bơ luôn đi được. Chú ta kéo em lại mà em không mắng được, em cũng hết cách rồi.” Cô lăn một vòng rồi ngồi dậy, cười hi hi nói: “Em thấy lần nào cũng nhờ có anh Tư cả, anh Tư lợi hại thật đấy!”
Cung Tứ ngồi trên ghế liếc nhìn cô một cái: “Em thế này, không biết còn xảy ra những chuyện gì nữa.”
Vẻ mặt Cung Ngũ mờ mịt, “Có chuyện gì vậy?”
“Ở dự án lần này Bộ Sinh đầu tư ở nhà họ Cung, lần đầu tư tiếp theo đã bỏ ra hai mươi triệu, trong đó có mười triệu là dùng danh nghĩa của em, tức là bây giờ em chính là một trong những cổ đông lớn nhất của dự án này của nhà chúng ta.”
Cung Ngũ bỗng ngồi thẳng dậy, “Anh nói cái gì? Chuyện lúc nào thế? Sao em không biết gì nhỉ?”
“Hôm qua chuyển khoản thành công, biên bản cổ đông đã được xử lý xong, Bộ Sinh ký thay em luôn. Điều kiện của Bộ Sinh rất khắt khe, sau này cho dù dự án này rơi vào tay ai thì em cũng đều là cổ đông vĩnh viễn của dự án.”
Cung Ngũ đột nhiên ngồi bật dậy, nhảy mạnh mấy cái, “Tốt quá rồi! Bây giờ em đã là cổ đông rồi!”
Cung Tứ lại không hề có biểu hiện vui vẻ, “Nhưng mà Tiểu Ngũ này, em đã từng nghĩ xem tại sao lại thế chưa? Tại sao Bộ Sinh bây giờ đã không còn có quan hệ gì với em nữa mà còn giúp đỡ em như vậy chứ?”
Cung Ngũ bĩu môi, “Có lẽ là anh ta thấy có lỗi với em, dù sao thì anh ta cũng nhiều tiền không đếm hết được.”
Cung Tứ mím môi rồi đột nhiên nói: “Tiểu Ngũ, anh cảm thấy chắc chắn là anh ta có mục đích gì đó. Một người dù có nhiều tiền đến thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không chê tiền. Hơn nữa đó còn là hai mươi triệu chứ có phải là hai trăm hai nghìn đâu, nói cho là cho em luôn, anh ta bằng lòng thì nhà họ Bộ cũng không bằng lòng. Điều anh thấy kỳ lạ hơn đó là anh ta tùy ý điều động số vốn này mà tại sao nhà họ Bộ lại không ai phản đối?”
Cung Ngũ xua tay, “Đó là những vấn đề Bộ Sinh phải giải quyết, có liên quan gì đến chúng ta đâu? Anh ta tình nguyện nhét tiền vào trong tay em thì em vui vẻ nhận lấy, còn về nhà họ Bộ gì đó, em không quan tâm.”
Cung Ngũ điển hình cho kiểu người trong mắt chỉ có tiền, Cung Tứ thực sự đã phục cô rồi, “Tiểu Ngũ à, có rất nhiều chuyện chúng ta phải phân tích nguyên nhân đằng sau, tìm hiểu xem tại sao lại thế, nếu không có một ngày nào đó bị người ta bán đi cũng không biết làm thế nào. Em nghĩ xem, về mặt pháp luật em là một cổ đông, nếu sau này dự án có chuyện gì thì em cũng sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đấy.”
Cung Ngũ hoảng hốt, “Nếu có người làm chuyện vi phạm pháp luật thì em có phải ngồi tù không?”
Cung Tứ liếc nhìn cô, “Em nghĩ em sẽ không có chuyện gì hết à? Trách nhiệm và rủi ro luôn cùng tồn tại, điểm này em hiểu chứ?”
Cung Ngũ há hốc miệng, “Anh Tư đừng có dọa em đấy!”
Cô vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho Bộ Sinh, Cung Tứ vội nói, “Tiểu Ngũ, em đừng gọi cho anh ta vội, hai chúng ta phân tích trước đã. Tối nay chắc chắn ba sẽ tìm em nói chuyện.”
Cung Ngũ hít một hơi, “Tìm em nói chuyện gì? Ông ấy không nên nhớ tới có một người như em tồn tại mới đúng.”
“Đáng ra là không nhớ đến, nhưng sau chuyện này ông ấy không những nhớ mà còn lúc nào cũng như có một cái dằm trong lòng.”
Trước đó, Cung Ngũ là vị hôn thê của Bộ Sinh, Cung Truyền Thế cũng ít nhiều có cái nhìn khác về Cung Ngũ, nhưng sau khi hôn ước bị hủy bỏ, Cung Ngũ đương nhiên cũng mất đi giá trị trước đó. Kết quả hôm nay Bộ Sinh lại thành công khiến ông ta nhớ đến đứa con gái không mấy nổi bật này.
Chưa nói đến mười triệu, trong mắt Cung Truyền Thế, bây giờ dù có một triệu thôi cũng là tiền cứu mạng, kết quả Bộ Sinh lại nhẹ nhàng dùng danh nghĩa của Cung Ngũ đầu tư mười triệu, Cung Truyền Thế tự động hiểu thành là tiền bồi thường sau chia tay. Tuy ông ta không thấy Cung Ngũ đáng giá chừng ấy tiền nhưng cũng không ngăn được Bộ Sinh vung tiền ra.
Chi thứ tư đang đúng lúc cần tiền, những chi tiêu ăn ở đi lại đều cắt bớt so với trước kia, sự cắt giảm này ảnh hưởng rất lớn đến những anh chị em khác nhưng lại không hề ảnh hưởng gì đến Cung Ngũ. Cô không tiêu tiền, cũng không mua quần áo, chỉ mặc lại quần áo trước kia nhà họ Cung mua cho cô lần trước, khoản chi tiêu lớn nhất của cô là tiền ăn.
Cung Tứ và Cung Ngũ thì thầm bàn bạc với nhau cả nửa ngày trời, kết quả không nghĩ ra được gì cả. Một người vừa tốt nghiệp đại học, một người vừa bước vào đại học, hai người trẻ còn chưa tiến sâu vào xã hội, còn chưa đủ thông minh cũng chưa đủ kinh nghiệm để nghĩ đến những chuyện xa hơn.
Cuối cùng, Cung Ngũ lại nằm xuống giường lăn một vòng, “Ôi trời phiền phức quá đi, đừng nghĩ nữa, con người phải sống cho hiện tại, để ý đến sau này làm gì chứ. Chuyện gì tốt sẽ tốt, không tốt thì có suy nghĩ cũng không tốt lên được.”
Cung Tứ thực sự ngưỡng mộ cô em gái nói quên là quên ngay được này của mình. Anh cũng muốn có bản lĩnh ấy nhưng không được, anh sẽ cứ lo lắng mãi chuyện của nhà họ Cung, cứ luôn lo lắng đến đường ra tương lai của chi nhà họ. Tuy bản thân anh biết dù mình có lo lắng cũng không có tác dụng gì nhưng anh không thể khống chế được suy nghĩ của mình.
Cung Ngũ nằm rạp xuống giường, ôm cái chăn mỏng lăn lộn mấy vòng, “Ôi, em có cố ý đâu, em cứ nhìn thấy chú ta là muốn trốn, nhưng chú ta là trưởng bối, em không thể cứ thế mà bơ luôn đi được. Chú ta kéo em lại mà em không mắng được, em cũng hết cách rồi.” Cô lăn một vòng rồi ngồi dậy, cười hi hi nói: “Em thấy lần nào cũng nhờ có anh Tư cả, anh Tư lợi hại thật đấy!”
Cung Tứ ngồi trên ghế liếc nhìn cô một cái: “Em thế này, không biết còn xảy ra những chuyện gì nữa.”
Vẻ mặt Cung Ngũ mờ mịt, “Có chuyện gì vậy?”
“Ở dự án lần này Bộ Sinh đầu tư ở nhà họ Cung, lần đầu tư tiếp theo đã bỏ ra hai mươi triệu, trong đó có mười triệu là dùng danh nghĩa của em, tức là bây giờ em chính là một trong những cổ đông lớn nhất của dự án này của nhà chúng ta.”
Cung Ngũ bỗng ngồi thẳng dậy, “Anh nói cái gì? Chuyện lúc nào thế? Sao em không biết gì nhỉ?”
“Hôm qua chuyển khoản thành công, biên bản cổ đông đã được xử lý xong, Bộ Sinh ký thay em luôn. Điều kiện của Bộ Sinh rất khắt khe, sau này cho dù dự án này rơi vào tay ai thì em cũng đều là cổ đông vĩnh viễn của dự án.”
Cung Ngũ đột nhiên ngồi bật dậy, nhảy mạnh mấy cái, “Tốt quá rồi! Bây giờ em đã là cổ đông rồi!”
Cung Tứ lại không hề có biểu hiện vui vẻ, “Nhưng mà Tiểu Ngũ này, em đã từng nghĩ xem tại sao lại thế chưa? Tại sao Bộ Sinh bây giờ đã không còn có quan hệ gì với em nữa mà còn giúp đỡ em như vậy chứ?”
Cung Ngũ bĩu môi, “Có lẽ là anh ta thấy có lỗi với em, dù sao thì anh ta cũng nhiều tiền không đếm hết được.”
Cung Tứ mím môi rồi đột nhiên nói: “Tiểu Ngũ, anh cảm thấy chắc chắn là anh ta có mục đích gì đó. Một người dù có nhiều tiền đến thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không chê tiền. Hơn nữa đó còn là hai mươi triệu chứ có phải là hai trăm hai nghìn đâu, nói cho là cho em luôn, anh ta bằng lòng thì nhà họ Bộ cũng không bằng lòng. Điều anh thấy kỳ lạ hơn đó là anh ta tùy ý điều động số vốn này mà tại sao nhà họ Bộ lại không ai phản đối?”
Cung Ngũ xua tay, “Đó là những vấn đề Bộ Sinh phải giải quyết, có liên quan gì đến chúng ta đâu? Anh ta tình nguyện nhét tiền vào trong tay em thì em vui vẻ nhận lấy, còn về nhà họ Bộ gì đó, em không quan tâm.”
Cung Ngũ điển hình cho kiểu người trong mắt chỉ có tiền, Cung Tứ thực sự đã phục cô rồi, “Tiểu Ngũ à, có rất nhiều chuyện chúng ta phải phân tích nguyên nhân đằng sau, tìm hiểu xem tại sao lại thế, nếu không có một ngày nào đó bị người ta bán đi cũng không biết làm thế nào. Em nghĩ xem, về mặt pháp luật em là một cổ đông, nếu sau này dự án có chuyện gì thì em cũng sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đấy.”
Cung Ngũ hoảng hốt, “Nếu có người làm chuyện vi phạm pháp luật thì em có phải ngồi tù không?”
Cung Tứ liếc nhìn cô, “Em nghĩ em sẽ không có chuyện gì hết à? Trách nhiệm và rủi ro luôn cùng tồn tại, điểm này em hiểu chứ?”
Cung Ngũ há hốc miệng, “Anh Tư đừng có dọa em đấy!”
Cô vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho Bộ Sinh, Cung Tứ vội nói, “Tiểu Ngũ, em đừng gọi cho anh ta vội, hai chúng ta phân tích trước đã. Tối nay chắc chắn ba sẽ tìm em nói chuyện.”
Cung Ngũ hít một hơi, “Tìm em nói chuyện gì? Ông ấy không nên nhớ tới có một người như em tồn tại mới đúng.”
“Đáng ra là không nhớ đến, nhưng sau chuyện này ông ấy không những nhớ mà còn lúc nào cũng như có một cái dằm trong lòng.”
Trước đó, Cung Ngũ là vị hôn thê của Bộ Sinh, Cung Truyền Thế cũng ít nhiều có cái nhìn khác về Cung Ngũ, nhưng sau khi hôn ước bị hủy bỏ, Cung Ngũ đương nhiên cũng mất đi giá trị trước đó. Kết quả hôm nay Bộ Sinh lại thành công khiến ông ta nhớ đến đứa con gái không mấy nổi bật này.
Chưa nói đến mười triệu, trong mắt Cung Truyền Thế, bây giờ dù có một triệu thôi cũng là tiền cứu mạng, kết quả Bộ Sinh lại nhẹ nhàng dùng danh nghĩa của Cung Ngũ đầu tư mười triệu, Cung Truyền Thế tự động hiểu thành là tiền bồi thường sau chia tay. Tuy ông ta không thấy Cung Ngũ đáng giá chừng ấy tiền nhưng cũng không ngăn được Bộ Sinh vung tiền ra.
Chi thứ tư đang đúng lúc cần tiền, những chi tiêu ăn ở đi lại đều cắt bớt so với trước kia, sự cắt giảm này ảnh hưởng rất lớn đến những anh chị em khác nhưng lại không hề ảnh hưởng gì đến Cung Ngũ. Cô không tiêu tiền, cũng không mua quần áo, chỉ mặc lại quần áo trước kia nhà họ Cung mua cho cô lần trước, khoản chi tiêu lớn nhất của cô là tiền ăn.
Cung Tứ và Cung Ngũ thì thầm bàn bạc với nhau cả nửa ngày trời, kết quả không nghĩ ra được gì cả. Một người vừa tốt nghiệp đại học, một người vừa bước vào đại học, hai người trẻ còn chưa tiến sâu vào xã hội, còn chưa đủ thông minh cũng chưa đủ kinh nghiệm để nghĩ đến những chuyện xa hơn.
Cuối cùng, Cung Ngũ lại nằm xuống giường lăn một vòng, “Ôi trời phiền phức quá đi, đừng nghĩ nữa, con người phải sống cho hiện tại, để ý đến sau này làm gì chứ. Chuyện gì tốt sẽ tốt, không tốt thì có suy nghĩ cũng không tốt lên được.”
Cung Tứ thực sự ngưỡng mộ cô em gái nói quên là quên ngay được này của mình. Anh cũng muốn có bản lĩnh ấy nhưng không được, anh sẽ cứ lo lắng mãi chuyện của nhà họ Cung, cứ luôn lo lắng đến đường ra tương lai của chi nhà họ. Tuy bản thân anh biết dù mình có lo lắng cũng không có tác dụng gì nhưng anh không thể khống chế được suy nghĩ của mình.
/939
|