Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 185 - Chương 168

/308


Tiểu Bạch nhướng mày lên, nhìn chằm chằm người đàn ông xa lạ này.

Mặc dù bé còn nhỏ tuổi, nhưng đã theo mẹ gặp qua vô số lãnh đạo vĩ nhân, trải qua sóng to gió lớn, nhưng khi mới lướt nhìn người này một cái, trực giác Tiểu Bạch mách bảo, người trước mặt này là nhân trung long phượng khí chất bất phàm, là người Trung Quốc tóc đen mắt đen xuất sắc nhất mà bé từng gặp qua.

Xuất sắc, tóc đen mắt đen, người Trung Quốc. . . . . .

Trong lòng Tiểu Bạch kinh ngạc, hoàn toàn ăn khớp với điều kiện của mẹ đưa ra, đây tuyệt đối là người đàn ông có thể hấp dẫn ánh mắt của mẹ!

Cảnh giới trong lòng bé lập tức tăng lên tới mức cao nhất, ánh mắt Tiểu Bạch dò xét quét từ đầu đến chân Triển Thiếu Khuynh, trong lòng càng không ngừng đánh giá.

Hơn ba mươi tuổi, là d[d[lqd một ông chú rồi, hoàn toàn cách xa tuổi thanh xuân của bé, số tuổi không được!

Dáng dấp thì còn miễn cưỡng coi là bộ dáng con người, dĩ nhiên cũng kém hơn vẻ đáng yêu đẹp trai của bé, diện mạo không xứng!

Chiều cao, người kia đang ngồi nên không nhìn ra. Thôi đi, sau này bé nhất định sẽ cao hơn, chiều cao không đạt tiêu chuẩn!

Về phần vóc người, người này là tỷ lệ tam giác ngược hoàn mỹ, hừ, chờ bé lớn lên, nhất định có thể hoàn mỹ hơn so với người này, vóc người còn phải cố gắng!

Tiểu Bạch vểnh môi nghiêm túc quét mắt nhìn Triển Thiếu Khuynh từ đầu đến chân một lần, cuối cùng rút ra kết luận: người này hoàn toàn không có sức quyến rũ, mẹ nhất định sẽ không bị người đàn ông xa lạ này câu đi, chưa đủ đáng sợ!

Triển Thiếu Khuynh nhìn Tiểu Bạch hận không thể cầm Kính Viễn Vọng nhìn vẻ đáng yêu của bé, trong lòng cưng chìu dịu dàng, anh không tránh không né, thoải mái mặc cho Tiểu Bạch nhìn không rời mắt.

Khi Tiểu Bạch nhìn xong, trên mặt lại lộ ra vẻ thở phào nhẹ nhõm, khiến Triển Thiếu Khuynh không khỏi muốn trêu chọc con trai, rốt cuộc Tiểu Bạch đang nhìn cái gì, đã nhìn ra cái gì?

Triển Thiếu Khuynh khe khẽ hỏi: Con tên là Tiểu Bạch phải không? Con nhìn chú xong rồi, có lời gì muốn nói sao?

Là con nên hỏi chú là ai trước, chú nên trả lời trước đấy! Sao con chưa bao giờ gặp chú? Tiểu Bạch không cao hứng hỏi, người đàn ông bé chưa từng gặp mặt này khiến bé cảm thấy rất quái dị, tại sao đôi mắt của người này lại có vẻ yêu mến giống như ánh mắt mẹ nhìn bé? Mẹ là người đặc biệt nhất trên thế giới, người này ở đâu xuất hiện, tại sao lại nhìn bé như vậy!

Triển Thiếu Khuynh nhìn bộ dáng không vui của Tiểu Bạch, cảm thấy dáng vẻ này con trai nhà mình thật đáng yêu đến bùng nổ. Anh đã vắng mặt trong bốn năm trưởng thành của con, sau này sẽ không bỏ qua bất luận một cái nhăn mày hay một nụ cười vui mừng giận dữ của Tiểu Bạch nữa.

Mà bây giờ, anh cần nói rõ thân phận của mình cho Tiểu Bạch biết, để Tiểu Bạch biết, giữa hai người bọn họ có quan hệ cha con máu mủ tình thâm.

Dịu dàng, Triển Thiếu Khuynh nhìn ánh mắt của Tiểu Bạch, giới thiệu mình với bé: Tiểu Bạch, chú là Triển Thiếu Khuynh, là ba ruột của con, ba đã cùng mẹ con sinh ra con. Trước kia ba không biết sự tồn tại của con, bây giờ ba con chúng ta gặp nhau, kêu một tiếng ba cho ba nghe đi. Triển Thiếu Khuynh cực kỳ mong đợi nhìn Tiểu Bạch, chờ con trai nói lên tiếng ba đầu tiên.

Tiểu Bạch lại hoàn toàn ngây người, bé có nghe lầm hay không, người đàn ông xa lạ trước mắt này, người gọi là Triển Thiếu Khuynh này dám nói là ba của bé, nói là người ba cùng mẹ sinh ra bé, nói muốn bé gọi một tiếng ba với một người ba đột nhiên xuất hiện!

Nếu người đàn ông này nói thật → người gọi là Triển Thiếu Khuynh chính là ba của bé→ năm đó mẹ và Triển Thiếu Khuynh sinh ra bé → hiện tại Triển Thiếu Khuynh xuất hiện muốn nhận lại bé → là muốn mượn cơ hội cướp đoạt người mẹ người gặp người yêu của bé sao!

Nếu người đàn ông này nói dối → người này không phải ba của bé → mẹ và người kia căn bản không có quan hệ → đáng chết tên lường gạt này lại dám khi dễ bé còn nhỏ nên lừa bé sao!

Đầu nhỏ của Tiểu Bạch xoay vòng rồi xoay vòng, những suy đoán từng chút một được tổng kết lại trong đầu bé. Trên mặt bé hết trắng rồi đỏ, đỏ lại xanh, đôi mắt cơ hồ là tràn ngập lửa giận nhìn Triển Thiếu Khuynh, bé muốn sữa chửa đánh giá về người đàn ông này, người này không phải là không đáng sợ, rõ ràng là phần tử cực kỳ nguy hiểm, còn bại hoại hơn đại bại hoại Mục Thần!

Mặc dù Mục Thần cũng thèm muốn mẹ của bé, nhưng Mục Thần chưa bao giờ nói sau này sẽ làm ba của bé, càng không trực tiếp giả mạo ba của bé, sẽ không lừa bé!

Tiểu Bạch giận đến mức hận không thể cầm thứ gì đánh tới Triển Thiếu Khuynh, cơ thể có hạn, bé chỉ có thể nằm ở trên giường the thé nói: Con mới không cần biết chú là ai! Chú đi ra ngoài nhanh, nơi này không hoan nghênh chú, con không muốn nhìn thấy quả trứng thúi là chú, chú cách xa mẹ con con ra!

Lúc này, Liên Hoa đang mời bác sĩ vào phòng bệnh, cô vừa nhìn thấy hiện trường, nghe con trai không lễ phép kêu la, đứng ở trước cửa ra lệnh cho Tiểu Bạch Tiểu Bạch, không cho phép náo loạn nữa!

Liên Hoa đi tới trước giường, vừa giúp bác sĩ và y tá kiểm tra nhịp tim đập và âm thanh của phổi, mạch đập lượng huyết áp,


/308

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status