Đồ đê tiện, cô còn gì để nói!
Đỗ Yến Thừa đen mặt, cầm xấp tài liệu không ngừng phát run, anh ta ném thật mạnh giám định DNA vào người Ôn Như Cảnh.
Anh ta mới xem trên tờ giám định, những dòng chữ trên đó khắc vào mắt, ngày tháng giám định, tình hình vật mẫu, phương pháp giám định, số liệu DNA, báo cáo bảng biểu đo lường tỉ lệ của anh ta và đứa bé kia...
Phần quan trọng nhất chỉ có một hàng chữ, kết quả giám định: Không có quan hệ huyết thống.
Đứa bé trong bụng Ôn Như Cảnh cũng không phải của anh ta...
Anh ta muốn giết kẻ đê tiện này! Anh ta muốn bầm thây cô ta ra làm trăm ngàn mảnh! Cô ta còn gì để nói, còn gì để phản bác! Tất cả đều bày ra trước mắt, nếu những bức hình khiêu dâm kia là giả, nếu cô ta không có người đàn ông khác, vậy đứa bé sao có thể không phải của anh ta!
Khi Ôn Như Cảnh nói cô ta có thai, từ sự hiểu biết và tín nhiệm mười năm với cô ta, anh ta và ba không hề hoài nghi cho rằng đứa bé là của nhà họ Đỗ, chính thức cưới cô ta vào cửa. Nhưng ai có thể ngờ, kẻ đê tiện này lợi dụng sự tin tưởng của họ, dám mang thai thuê, lấy cái thai đó để gả vào nhà họ Đỗ, lừa gạt tình cảm của bọn họ!
Ôn Như Cảnh khó khăn nhặt tờ xét nghiệm lên, vì chờ đợi kết quả này mà tâm thần cô ta gần như sụp đổ, thấy Đỗ Yến Thừa như phát điên, trong lòng cô ta đã tuyệt vọng...
Nhưng cô ta vẫn gắng gượng để đọc, những từ ngữ quá mức chuyên môn, ngón tay cô ta run rẩy lật đến trang cuối cùng.
Bên trên cũng chỉ là mấy hàng chữ ngắn gọn, nhưng thời gian cô ta đọc như qua ngàn năm, không thể tin nhìn những dòng chữ đó, không có quan hệ, không có quan hệ huyết thống!
Thế giới của Ôn Như Cảnh lập tức sụp đổ, ông Trời thật tàn nhẫn, đứa bé trong bụng cô ta lại không phải của chồng cô ta, cô ta, cô ta còn có thể làm gì đây...
Đỗ Yến Thừa ghê tởm nhìn Ôn Như Cảnh hoàn toàn tê liệt, kể từ khi chuyện hình khiêu dâm lộ ra, cô ta đã không còn tư cách hưởng thụ cuộc sống an nhàn phú quý mà sẽ phải sống trong căn mật thất dơ dáy bẩn thỉu tối tăm nhất ở biệt thự.
Trong đó chỉ tràn ngập tro bụi, chứa chất đủ thứ vật phẩm bỏ đi, ngay đến một chiếc giường cũng không có, ba ngày nay Ôn Như Cảnh chỉ co rúc trên nền đất, một bữa chỉ là chút cơm thừa canh cặn. Gương mặt cô ta bây giờ tiều tụy hốc hác, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi và tơ máu.
Mất đi dáng vẻ hiền thục dịu dàng ngày xưa, mất đi quần áo trang sực đắt tiền ngày xưa, bây giờ Ôn Như Cảnh chỉ như một người đàn bà bình thường nhất, đâu còn chút bộ dạng để người ta thương yêu.
Đỗ Yến Thừa lửa giận cuồn cuộn nhìn cô ta, anh ta không nhịn được nhấc chân đá cô ta mấy cái, nhìn Ôn Như Cảnh ôm ngực rên rỉ, anh ta mới giảm bớt một chút!
Đỗ Yến Thừa nhìn người đàn bà đó, sao anh ta có thể cưới cô ta? Năm năm trước sao có thể từ bỏ Liên Hoa mà bị cô ta dụ dỗ? Anh ta có bị ma ám không,
Đỗ Yến Thừa đen mặt, cầm xấp tài liệu không ngừng phát run, anh ta ném thật mạnh giám định DNA vào người Ôn Như Cảnh.
Anh ta mới xem trên tờ giám định, những dòng chữ trên đó khắc vào mắt, ngày tháng giám định, tình hình vật mẫu, phương pháp giám định, số liệu DNA, báo cáo bảng biểu đo lường tỉ lệ của anh ta và đứa bé kia...
Phần quan trọng nhất chỉ có một hàng chữ, kết quả giám định: Không có quan hệ huyết thống.
Đứa bé trong bụng Ôn Như Cảnh cũng không phải của anh ta...
Anh ta muốn giết kẻ đê tiện này! Anh ta muốn bầm thây cô ta ra làm trăm ngàn mảnh! Cô ta còn gì để nói, còn gì để phản bác! Tất cả đều bày ra trước mắt, nếu những bức hình khiêu dâm kia là giả, nếu cô ta không có người đàn ông khác, vậy đứa bé sao có thể không phải của anh ta!
Khi Ôn Như Cảnh nói cô ta có thai, từ sự hiểu biết và tín nhiệm mười năm với cô ta, anh ta và ba không hề hoài nghi cho rằng đứa bé là của nhà họ Đỗ, chính thức cưới cô ta vào cửa. Nhưng ai có thể ngờ, kẻ đê tiện này lợi dụng sự tin tưởng của họ, dám mang thai thuê, lấy cái thai đó để gả vào nhà họ Đỗ, lừa gạt tình cảm của bọn họ!
Ôn Như Cảnh khó khăn nhặt tờ xét nghiệm lên, vì chờ đợi kết quả này mà tâm thần cô ta gần như sụp đổ, thấy Đỗ Yến Thừa như phát điên, trong lòng cô ta đã tuyệt vọng...
Nhưng cô ta vẫn gắng gượng để đọc, những từ ngữ quá mức chuyên môn, ngón tay cô ta run rẩy lật đến trang cuối cùng.
Bên trên cũng chỉ là mấy hàng chữ ngắn gọn, nhưng thời gian cô ta đọc như qua ngàn năm, không thể tin nhìn những dòng chữ đó, không có quan hệ, không có quan hệ huyết thống!
Thế giới của Ôn Như Cảnh lập tức sụp đổ, ông Trời thật tàn nhẫn, đứa bé trong bụng cô ta lại không phải của chồng cô ta, cô ta, cô ta còn có thể làm gì đây...
Đỗ Yến Thừa ghê tởm nhìn Ôn Như Cảnh hoàn toàn tê liệt, kể từ khi chuyện hình khiêu dâm lộ ra, cô ta đã không còn tư cách hưởng thụ cuộc sống an nhàn phú quý mà sẽ phải sống trong căn mật thất dơ dáy bẩn thỉu tối tăm nhất ở biệt thự.
Trong đó chỉ tràn ngập tro bụi, chứa chất đủ thứ vật phẩm bỏ đi, ngay đến một chiếc giường cũng không có, ba ngày nay Ôn Như Cảnh chỉ co rúc trên nền đất, một bữa chỉ là chút cơm thừa canh cặn. Gương mặt cô ta bây giờ tiều tụy hốc hác, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi và tơ máu.
Mất đi dáng vẻ hiền thục dịu dàng ngày xưa, mất đi quần áo trang sực đắt tiền ngày xưa, bây giờ Ôn Như Cảnh chỉ như một người đàn bà bình thường nhất, đâu còn chút bộ dạng để người ta thương yêu.
Đỗ Yến Thừa lửa giận cuồn cuộn nhìn cô ta, anh ta không nhịn được nhấc chân đá cô ta mấy cái, nhìn Ôn Như Cảnh ôm ngực rên rỉ, anh ta mới giảm bớt một chút!
Đỗ Yến Thừa nhìn người đàn bà đó, sao anh ta có thể cưới cô ta? Năm năm trước sao có thể từ bỏ Liên Hoa mà bị cô ta dụ dỗ? Anh ta có bị ma ám không,
/308
|