“Đi theo chứ, có tiền thì có thể sai khiến quỷ thần chứ đừng nói chi là dẫn một người phụ nữ vào quân doanh.”
Hàn Hi Thần tự dưng bật cười.
Lúc này, Diệp Ân Tuấn mới ý thức được tại sao Hàn Hi Thần lại có mấy lời không nói ở trước mặt Dao Lạc.
“Sao lại không giết cô ta?”
Có một vài người đàn ông sau khi đã có thế lực của mình, sẽ tạo ra một hiện trường giả rằng người phụ nữ đã bị giết trong một nhiệm vụ, từ đó về sau tiêu diệt kẻ tay mắt mà phụ huynh đã chôn xuống cho mình.
Dựa vào năng lực của Hàn Hi Thần, muốn nhổ một cái đinh như thế là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hàn Hi Thần lại lạnh nhạt nói: “Giết cô ta làm cái gì, giết cô ta, tiếp theo đó sẽ còn có thêm một người nữa. Hơn nữa, con người của tôi có bệnh sạch sẽ, một người phụ nữ cũng đã đủ rồi, cậu kêu tôi không ngừng ngủ chung với người phụ nữ xa lạ, tôi còn chê bẩn đó.”
Lời nói này làm Thẩm Hạ Lan bất giác nhìn chăm chú vào Hàn Hi Thần.
Diệp Ân Tuấn khẽ nhíu mày, trực tiếp ôm Thẩm Hạ Lan sát vào trong ngực.
Thẩm Hạ Lan giật mình, lập tức hiểu được chắc có lẽ là người đàn ông này lại ghen rồi?
Thật là.
Cô cũng chỉ nhìn Hàn Hi Thần vài cái mà thôi, có cần thiết không chứ?
Hiển nhiên là Hàn Hi Thần có hơi giật mình, lập tức cười nói: “Cậu yên tâm đi, tôi không có hứng thú với vợ của cậu.”
“Nếu như anh có hứng thú với cô ấy, bây giờ anh đã chết rồi.”
Lời nói này của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy xấu hổ.
Lúng túng lắm đó có biết không hả.
“Để em đi xem xem sao Dao Lạc đi tìm nước lâu như thế, không phải là mật báo cho Hàn Khiếu rồi đó chứ?”
Thẩm Hạ Lan nói xong liền muốn đứng dậy, lập tức nghe thấy Hàn Hi Thần nói: “Cô ấy sẽ không đâu, từ lúc mười tám tuổi cô ấy đã đi theo tôi, bây giờ cũng đã ba mươi rồi, chúng tôi ở bên nhau mười hai năm, nếu như cô ấy muốn bán đứng tôi thì đã bán đứng từ lâu, không cần phải chờ đến bây giờ?”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan hơi nghi hoặc một chút.
Diệp Ân Tuấn lại nói với Thẩm Hạ Lan: “Em đi xem xem cô ta có cần hỗ trợ gì không.”
“Được rồi.”
Thẩm Hạ Lan nghe ra ý tứ của Diệp Ân Tuấn, cô nhẹ gật đầu rồi đi khỏi.
Lúc trong phòng chỉ còn lại Diệp Ân Tuấn và Hàn Hi Thần, Diệp Ân Tuấn lấy một điếu thuốc từ trong túi ra đưa tới.
Hàn Hi Thần cũng không nhiều lời, châm điếu thuốc lên rồi hung hăng hút vài hơi.
Có rất nhiều biện pháp để giảm cơn đau, nhưng đàn ông thích nhất vẫn là nicotine.
Làn khói mờ phun ra từ trong miệng của anh ta, bao phủ gương mặt anh ta, làm cho người ta không nhìn thấy biểu cảm.
Diệp Ân Tuấn lại thấp giọng nói: “Anh muốn thả cô ta đi?”
Hàn Hi Thần tự dưng bật cười.
Lúc này, Diệp Ân Tuấn mới ý thức được tại sao Hàn Hi Thần lại có mấy lời không nói ở trước mặt Dao Lạc.
“Sao lại không giết cô ta?”
Có một vài người đàn ông sau khi đã có thế lực của mình, sẽ tạo ra một hiện trường giả rằng người phụ nữ đã bị giết trong một nhiệm vụ, từ đó về sau tiêu diệt kẻ tay mắt mà phụ huynh đã chôn xuống cho mình.
Dựa vào năng lực của Hàn Hi Thần, muốn nhổ một cái đinh như thế là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hàn Hi Thần lại lạnh nhạt nói: “Giết cô ta làm cái gì, giết cô ta, tiếp theo đó sẽ còn có thêm một người nữa. Hơn nữa, con người của tôi có bệnh sạch sẽ, một người phụ nữ cũng đã đủ rồi, cậu kêu tôi không ngừng ngủ chung với người phụ nữ xa lạ, tôi còn chê bẩn đó.”
Lời nói này làm Thẩm Hạ Lan bất giác nhìn chăm chú vào Hàn Hi Thần.
Diệp Ân Tuấn khẽ nhíu mày, trực tiếp ôm Thẩm Hạ Lan sát vào trong ngực.
Thẩm Hạ Lan giật mình, lập tức hiểu được chắc có lẽ là người đàn ông này lại ghen rồi?
Thật là.
Cô cũng chỉ nhìn Hàn Hi Thần vài cái mà thôi, có cần thiết không chứ?
Hiển nhiên là Hàn Hi Thần có hơi giật mình, lập tức cười nói: “Cậu yên tâm đi, tôi không có hứng thú với vợ của cậu.”
“Nếu như anh có hứng thú với cô ấy, bây giờ anh đã chết rồi.”
Lời nói này của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy xấu hổ.
Lúng túng lắm đó có biết không hả.
“Để em đi xem xem sao Dao Lạc đi tìm nước lâu như thế, không phải là mật báo cho Hàn Khiếu rồi đó chứ?”
Thẩm Hạ Lan nói xong liền muốn đứng dậy, lập tức nghe thấy Hàn Hi Thần nói: “Cô ấy sẽ không đâu, từ lúc mười tám tuổi cô ấy đã đi theo tôi, bây giờ cũng đã ba mươi rồi, chúng tôi ở bên nhau mười hai năm, nếu như cô ấy muốn bán đứng tôi thì đã bán đứng từ lâu, không cần phải chờ đến bây giờ?”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan hơi nghi hoặc một chút.
Diệp Ân Tuấn lại nói với Thẩm Hạ Lan: “Em đi xem xem cô ta có cần hỗ trợ gì không.”
“Được rồi.”
Thẩm Hạ Lan nghe ra ý tứ của Diệp Ân Tuấn, cô nhẹ gật đầu rồi đi khỏi.
Lúc trong phòng chỉ còn lại Diệp Ân Tuấn và Hàn Hi Thần, Diệp Ân Tuấn lấy một điếu thuốc từ trong túi ra đưa tới.
Hàn Hi Thần cũng không nhiều lời, châm điếu thuốc lên rồi hung hăng hút vài hơi.
Có rất nhiều biện pháp để giảm cơn đau, nhưng đàn ông thích nhất vẫn là nicotine.
Làn khói mờ phun ra từ trong miệng của anh ta, bao phủ gương mặt anh ta, làm cho người ta không nhìn thấy biểu cảm.
Diệp Ân Tuấn lại thấp giọng nói: “Anh muốn thả cô ta đi?”
/2602
|