Chị ta lúc trước là người trong công ty Diệp Ân Tuấn, lúc mới bắt đầu đi giúp Thẩm Hạ Lan quả thật cảm thấy không phục lắm, luôn cảm thấy mình là một quản lý tài năng đi quản lý một công ty nhỏ vừa mới thành lập thật sự là không biết trọng dụng nhân tài.
Nhưng mà sau khi đến công ty điện ảnh và truyền thông, Thẩm Hạ Lan hoàn toàn trao quyền cho chị ta, như thể giao cho chị ta huyết mạch của toàn bộ công ty.
Mặc dù chức vị của chị ta ở chỗ Diệp Ân Tuấn rất cao, quản lý rất nhiều người, nhưng mà dù sao cũng là làm công cho người khác, nhưng mà ở chỗ của Thẩm Hạ Lan, chị ta cảm giác cứ như là mình đang gây dựng sự nghiệp.
Tuy rằng biết rõ Thẩm Hạ Lan mới là bà chủ của công ty, nhưng mà tất cả sự phát triển đều là do một mình Triệu Tâm Hằng định đoạt, mà Thẩm Hạ Lan cho chị ta tất cả quyền lợi.
Nhìn thấy công ty điện ảnh và truyền thông nhỏ nhoi trong tay mình chậm rãi lớn dần, tâm trạng của Triệu Tâm Hằng cũng xảy ra thay đổi, thậm chí có cảm tình sâu đậm với công ty điện ảnh và truyền thông, cho nên khi công ty đạt được thành tựu lại nóng lòng báo cáo với Thẩm Hạ Lan như vậy.
Đây là một sự khẳng định với sự nỗ lực của mình.
Nhưng mà chị ta chưa bao giờ nghĩ rằng, Thẩm Hạ Lan sẽ đem công ty cho chị ta. Triệu Tâm Hằng nói không nên lời cảm giác trong lòng là gì, kích động nói: “Tổng giám đốc Thẩm, cám ơn cô, tôi nhất định sẽ không làm cho cô thất vọng”
“Tôi tin chị, Triệu Tâm Hằng, chúc chị sau này có thể ngày càng tốt hơn, công ty điện ảnh và truyền thông cũng có thể ngày càng phát triển”
Sau khi Thẩm Hạ Lan và Triệu Tâm Hằng bàn bạc xong liền cúp máy, cô muốn gọi điện thoại cho Lam Tử Thất, nhưng mà khi kiểm ra số điện thoại lại không gọi đi.
Nói cái gì đây? Nói cho cô rằng mình sắp lao vào một trận chiến ác liệt? Hay là nói cô nhớ bảo trọng? Có Tống Đình bên người, Thẩm Hạ Lan tin rằng Lam Tử Thất sẽ rất hạnh phúc, nếu mình gọi cuộc điện thoại này, có lẽ sẽ phá hỏng cuộc sống an bình bây giờ của Lam Tử Thất.
Cô sẽ liều lĩnh tất cả tới đây tìm cô, thậm chí sẽ cùng cô lao vào nguy hiểm, mà hết thảy những chuyện này Thẩm Hạ Lan đều không muốn nhìn thấy.
Kiềm lại nỗi nhớ trong lòng, Thẩm Hạ Lan thu hồi số điện thoại của Lam Tử Thất. Những ngày không có cô, Tổng Đình tất nhiên sẽ chăm sóc cho cô ấy thật tốt. Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan lại gọi video cho Tổng Dật Hiên và Hồ Ngọc Duyên.
Sau khi Hồ Ngọc Duyên sanh non được Tống Dật Hiên chăm sóc cẩn thận, lúc này nhìn qua vậy mà lại béo hơn một chút, nhưng mà toàn bộ khuôn mặt đều là nụ cười hạnh phúc.
“Chu choa, rốt cục cũng nhớ gọi video với anh chị rồi?”
Hồ Ngọc Duyên lo lắng vô cùng, còn biết trêu chọc Thẩm Hạ Lan, làm cho Thẩm Hạ Lan yên tâm rất nhiều. Cô chỉ sợ mất đi đứa nhỏ sẽ lưu lại bóng ma tâm lý trong lòng Hồ Ngọc Duyên, hiện giờ xem ra cô đã hồi phục rồi.
“Đã lâu không liên lạc, anh chị thể nào rồi?”
Tống Dật Hiên tuy rằng cũng rất nhớ Thẩm Hạ Lan, nhưng mà bây giờ nhìn thấy dáng vẻ nói chuyện vui vẻ của cô và Hồ Ngọc
Duyên, không khỏi cười nói: “Các em nói chuyện đi, anh đi xem canh trong nồi.”
“Đi đi, đi đi.”
Hồ Ngọc Duyên có chút ghét bỏ mà phất phất tay với Tống Dật Hiên.
Nhưng mà sau khi đến công ty điện ảnh và truyền thông, Thẩm Hạ Lan hoàn toàn trao quyền cho chị ta, như thể giao cho chị ta huyết mạch của toàn bộ công ty.
Mặc dù chức vị của chị ta ở chỗ Diệp Ân Tuấn rất cao, quản lý rất nhiều người, nhưng mà dù sao cũng là làm công cho người khác, nhưng mà ở chỗ của Thẩm Hạ Lan, chị ta cảm giác cứ như là mình đang gây dựng sự nghiệp.
Tuy rằng biết rõ Thẩm Hạ Lan mới là bà chủ của công ty, nhưng mà tất cả sự phát triển đều là do một mình Triệu Tâm Hằng định đoạt, mà Thẩm Hạ Lan cho chị ta tất cả quyền lợi.
Nhìn thấy công ty điện ảnh và truyền thông nhỏ nhoi trong tay mình chậm rãi lớn dần, tâm trạng của Triệu Tâm Hằng cũng xảy ra thay đổi, thậm chí có cảm tình sâu đậm với công ty điện ảnh và truyền thông, cho nên khi công ty đạt được thành tựu lại nóng lòng báo cáo với Thẩm Hạ Lan như vậy.
Đây là một sự khẳng định với sự nỗ lực của mình.
Nhưng mà chị ta chưa bao giờ nghĩ rằng, Thẩm Hạ Lan sẽ đem công ty cho chị ta. Triệu Tâm Hằng nói không nên lời cảm giác trong lòng là gì, kích động nói: “Tổng giám đốc Thẩm, cám ơn cô, tôi nhất định sẽ không làm cho cô thất vọng”
“Tôi tin chị, Triệu Tâm Hằng, chúc chị sau này có thể ngày càng tốt hơn, công ty điện ảnh và truyền thông cũng có thể ngày càng phát triển”
Sau khi Thẩm Hạ Lan và Triệu Tâm Hằng bàn bạc xong liền cúp máy, cô muốn gọi điện thoại cho Lam Tử Thất, nhưng mà khi kiểm ra số điện thoại lại không gọi đi.
Nói cái gì đây? Nói cho cô rằng mình sắp lao vào một trận chiến ác liệt? Hay là nói cô nhớ bảo trọng? Có Tống Đình bên người, Thẩm Hạ Lan tin rằng Lam Tử Thất sẽ rất hạnh phúc, nếu mình gọi cuộc điện thoại này, có lẽ sẽ phá hỏng cuộc sống an bình bây giờ của Lam Tử Thất.
Cô sẽ liều lĩnh tất cả tới đây tìm cô, thậm chí sẽ cùng cô lao vào nguy hiểm, mà hết thảy những chuyện này Thẩm Hạ Lan đều không muốn nhìn thấy.
Kiềm lại nỗi nhớ trong lòng, Thẩm Hạ Lan thu hồi số điện thoại của Lam Tử Thất. Những ngày không có cô, Tổng Đình tất nhiên sẽ chăm sóc cho cô ấy thật tốt. Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan lại gọi video cho Tổng Dật Hiên và Hồ Ngọc Duyên.
Sau khi Hồ Ngọc Duyên sanh non được Tống Dật Hiên chăm sóc cẩn thận, lúc này nhìn qua vậy mà lại béo hơn một chút, nhưng mà toàn bộ khuôn mặt đều là nụ cười hạnh phúc.
“Chu choa, rốt cục cũng nhớ gọi video với anh chị rồi?”
Hồ Ngọc Duyên lo lắng vô cùng, còn biết trêu chọc Thẩm Hạ Lan, làm cho Thẩm Hạ Lan yên tâm rất nhiều. Cô chỉ sợ mất đi đứa nhỏ sẽ lưu lại bóng ma tâm lý trong lòng Hồ Ngọc Duyên, hiện giờ xem ra cô đã hồi phục rồi.
“Đã lâu không liên lạc, anh chị thể nào rồi?”
Tống Dật Hiên tuy rằng cũng rất nhớ Thẩm Hạ Lan, nhưng mà bây giờ nhìn thấy dáng vẻ nói chuyện vui vẻ của cô và Hồ Ngọc
Duyên, không khỏi cười nói: “Các em nói chuyện đi, anh đi xem canh trong nồi.”
“Đi đi, đi đi.”
Hồ Ngọc Duyên có chút ghét bỏ mà phất phất tay với Tống Dật Hiên.
/2602
|