Cô cũng chỉ muốn xoa dịu bầu không khí, trước khi hành động nghiêm túc mà thôi.
Thẩm Hạ Lan vỗ vai Thanh Loan khẽ nói: “Bản thân cô cũng phải cẩn thận, e rằng chuyện của Trương Vũ sẽ khiến Phương Chính và Vu Phong chú ý đến cô nhiều hơn, cho dù bọn họ không phát hiện ra, cũng sẽ tăng cường chú ý đến cô, nên bất kể xảy ra chuyện gì, cô cũng đừng bại lộ thân phận, cô hãy tin tôi và Ân Tuấn, chúng tôi sẽ không sao.”
“Nhưng…”
“Không nhưng nhị gì cả, Thanh Loan, cô là em gái mà Ân Tuấn để tâm nhất, cũng là người bạn mà tôi thừa nhận, nên tôi không hy vọng đây là lần cuối chúng ta gặp nhau, sau này hằng năm tôi đều muốn nhận được quà kỷ niệm ngày cưới mà cô gửi cho tôi.”
Nhất thời, câu nói này của Thẩm Hạ Lan đã đè bẹp nỗi cảm động mới dâng trào trong lòng Thanh Loan.
Người phụ nữ này…
“Tôi biết rồi, tôi sẽ cẩn thận, anh Diệp, chị dâu, tôi đi trước nhé.”
Thời gian của Thanh Loan cấp bách, không thể nào nán lại đây quá lâu, đành phải nhanh chóng rời đi.
Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, hơi cưng chiều nói: “Hai người trở thành bạn tốt nhanh như thế à? Em không ghen ư?”
“Ha, đàn ông có gì tốt chứ, tình bạn mới là thứ đáng quý nhất.”
Thẩm Hạ Lan rất tự nhiên hất tóc, nhưng một giây sau đã bị Diệp Ân Tuấn ôm vào lòng, rồi trao một nụ hôn nóng bỏng.
“Đàn ông không có gì tốt, hửm?”
Thẩm Hạ Lan nghe thấy âm cuối của Diệp Ân Tuấn thì tim sắp nhũn ra rồi.
“Được được được, cái gì anh cũng tốt, chồng em là tốt nhất.”
Thẩm Hạ Lan vội cầu xin.
Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn hơi xấu xa, nhưng bọn họ sắp đi ra ngoài làm chuyện hệ trọng, không thể phóng túng giữa ban ngày ban mặt được.
Diệp Ân Tuấn mỉm cười nhìn bộ dạng căng thẳng của Thẩm Hạ Lan, rồi dịu dàng nói: “Tạm thời tha cho em.”
“Vâng, chồng em uy vũ.”
Thẩm Hạ Lan vội nhảy ra ngoài ngực anh.
Rồi hai người bắt đầu nghiên cứu tuyến đường hành động.
Ở đây bọn họ chỉ có thể dựa vào mật đạo, Thanh Loan không chỉ có một mật đạo thông tới chỗ của Phương Yến Nhi, mà còn có mấy cái khác nữa, đồng thời cô ta cũng nói toàn bộ bí mật trong cung cho Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan biết.
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn có thể tiến vào những nơi khác nhau thông qua các mật đạo khác nhau.
“Em cảm thấy chúng ta hãy nhân lúc Vu Phong đi dự tiệc mà đi vào cung điện của anh ta, để xem liệu có thể tìm ra thứ gì không?”
Thẩm Hạ Lan vội nói ra suy nghĩ của mình.
“Anh cũng nghĩ thế.”
Mắt Diệp Ân Tuấn hơi ảm đạm.
Thẩm Hạ Lan vỗ vai Thanh Loan khẽ nói: “Bản thân cô cũng phải cẩn thận, e rằng chuyện của Trương Vũ sẽ khiến Phương Chính và Vu Phong chú ý đến cô nhiều hơn, cho dù bọn họ không phát hiện ra, cũng sẽ tăng cường chú ý đến cô, nên bất kể xảy ra chuyện gì, cô cũng đừng bại lộ thân phận, cô hãy tin tôi và Ân Tuấn, chúng tôi sẽ không sao.”
“Nhưng…”
“Không nhưng nhị gì cả, Thanh Loan, cô là em gái mà Ân Tuấn để tâm nhất, cũng là người bạn mà tôi thừa nhận, nên tôi không hy vọng đây là lần cuối chúng ta gặp nhau, sau này hằng năm tôi đều muốn nhận được quà kỷ niệm ngày cưới mà cô gửi cho tôi.”
Nhất thời, câu nói này của Thẩm Hạ Lan đã đè bẹp nỗi cảm động mới dâng trào trong lòng Thanh Loan.
Người phụ nữ này…
“Tôi biết rồi, tôi sẽ cẩn thận, anh Diệp, chị dâu, tôi đi trước nhé.”
Thời gian của Thanh Loan cấp bách, không thể nào nán lại đây quá lâu, đành phải nhanh chóng rời đi.
Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, hơi cưng chiều nói: “Hai người trở thành bạn tốt nhanh như thế à? Em không ghen ư?”
“Ha, đàn ông có gì tốt chứ, tình bạn mới là thứ đáng quý nhất.”
Thẩm Hạ Lan rất tự nhiên hất tóc, nhưng một giây sau đã bị Diệp Ân Tuấn ôm vào lòng, rồi trao một nụ hôn nóng bỏng.
“Đàn ông không có gì tốt, hửm?”
Thẩm Hạ Lan nghe thấy âm cuối của Diệp Ân Tuấn thì tim sắp nhũn ra rồi.
“Được được được, cái gì anh cũng tốt, chồng em là tốt nhất.”
Thẩm Hạ Lan vội cầu xin.
Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn hơi xấu xa, nhưng bọn họ sắp đi ra ngoài làm chuyện hệ trọng, không thể phóng túng giữa ban ngày ban mặt được.
Diệp Ân Tuấn mỉm cười nhìn bộ dạng căng thẳng của Thẩm Hạ Lan, rồi dịu dàng nói: “Tạm thời tha cho em.”
“Vâng, chồng em uy vũ.”
Thẩm Hạ Lan vội nhảy ra ngoài ngực anh.
Rồi hai người bắt đầu nghiên cứu tuyến đường hành động.
Ở đây bọn họ chỉ có thể dựa vào mật đạo, Thanh Loan không chỉ có một mật đạo thông tới chỗ của Phương Yến Nhi, mà còn có mấy cái khác nữa, đồng thời cô ta cũng nói toàn bộ bí mật trong cung cho Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan biết.
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn có thể tiến vào những nơi khác nhau thông qua các mật đạo khác nhau.
“Em cảm thấy chúng ta hãy nhân lúc Vu Phong đi dự tiệc mà đi vào cung điện của anh ta, để xem liệu có thể tìm ra thứ gì không?”
Thẩm Hạ Lan vội nói ra suy nghĩ của mình.
“Anh cũng nghĩ thế.”
Mắt Diệp Ân Tuấn hơi ảm đạm.
/2602
|