Không ai biết được nỗi đau trong lòng anh. Mặc dù ở nhà họ Lăng không phải lo cơm ăn áo mặc, nhưng từ nhỏ anh đã biết mình là người nhà họ Hoắc, là người nước Z, là con trai của Hoắc Chấn Ninh. Vậy nên anh mới cố gắng học tập, năm mười sáu tuổi đi tìm Hoắc Chấn Hiên, chuyển đổi quốc tịch của mình về nước, lợi dụng cơi hội đi du học tham gia huấn luyện quân sự trong nước, trở thành một quân nhân xuất sắc.
Nhà họ Hoắc là gia đình quân nhân, trong người anh mang dòng máu của nhà họ Hoắc, đương nhiên anh cũng biết tín ngưỡng của mình nên là gì.
Mẹ nhẫn nhục chịu đựng bao nhiêu năm, người khác không biết nỗi khổ của bà, nhưng anh biết. Bây giờ Phương Nguyên cũng bị cuốn vào vòng xoáy thị phi này, nhưng Lăng Thiên Vũ không thể không nghiêm túc nhìn nhận.
Tuy anh hận Phương Chính, cũng muốn một dao giết chết ông ta, nhưng Phương Nguyên lại là em trai cùng mẹ khác cha với anh, là em trai ruột!
Anh không thể mặc kệ sự sống chết của Phương Nguyên.
Chỉ là bây giờ chưa phải lúc để nói những lý do này với họ mà thôi.
Lăng Thiên Vũ trăm mối bận tâm, Hoắc Chấn Hiên bên này lại càng đau đớn, xót xa.
“Được, nghe theo cháu, nhưng cháu thực hiện nhiệm vụ nhất định phải cẩn thận. Bên phía Hạ Lan và Ân Tuấn cũng rất nguy hiểm, chú đã nhận được lệnh của quân khu, hành động lần này hai đứa hợp sức hoàn thành nhé. Thiên Vũ, chú không muốn người nhà chúng ta lại gặp chuyện nữa, bao gồm cả cháu, biết không?”
“Cháu biết rồi chú ba. Chú yên tâm, có cháu ở đây Hạ Lan và Ân Tuấn sẽ không có chuyện gì đâu. Đúng rồi, cháu phải cúp máy đây, khi nào chú về nước thì nói với mẹ giúp cháu là có thể cháu sẽ dẫn con dâu về ra mắt bà ấy đó.”
Nói xong Lăng Thiên Vũ liếc nhìn Thanh Loan đang ngủ, khóe môi hơi nhếch lên.
“Hả?”
Hoắc Chấn Hiên hơi ngạc nhiên.
Mấy năm nay Lăng Thiên Vũ luôn đắm chìm trong nghiên cứu y học, ông chưa nghe nói anh có tình cảm với bất kỳ cô gái nào, sao đột nhiên lại có bạn gái đưa về?
Lăng Thiên Vũ không quan tâm Hoắc Chấn Hiên nghĩ gì, anh cắt nguồn điện rồi xoá sạch mọi dấu vết, tiếp đó đi đến nằm xuống bên cạnh Thanh Loan.
Mùi thơm riêng biệt trên người cô tràn ngập trong khoang mũi, Lăng Thiên Vũ rất thích.
Anh bắt đầu có cảm tình với cô từ khi nào?
Ký ức của Lăng Thiên Vũ đột nhiên trở lại thanh xuân năm mười tám tuổi.
Anh thực hiện nhiệm vụ mà đánh liều, bị thương ngã ở bên đường, khi đau đớn sắp mất đi ý thức thì nghe thấy bên tai vang lên một giọng nữ dễ nghe.
“Này, anh chàng này đẹp trai thật đấy nhưng hơi bẩn. Không biết cứu về có thể nuôi như thú cưng được không, hay là gửi vào nơi đặc biệt để làm cậu chủ kiếm cho mình ít tiền cũng được.”
Lúc đó Lăng Thiên Vũ bị những lời này làm cho tức đến ngất đi, khi tỉnh lại thì đã được cứu.
Anh biết cô gái cứu mình tên là Thanh Loan, biết cô thích uống trà, biết cô thích ăn sầu riêng, còn biết cô thích người đàn ông mà cô không thể với tới.
Những điều này anh biết qua quá trình bị Thanh Loan ngược đãi. Tuy quá trình hơi đau đớn nhưng cũng khắc sâu trong tâm trí của anh.
Bây giờ anh nhận ra cô nhưng cô lại không nhớ anh. Cô nhóc quỷ hành hạ anh nửa tháng giờ đã trưởng thành, nhưng trông cũng đã xinh đẹp hơn.
Tuy nhiên món nợ năm đó cũng phải tính kỹ càng.
Đáy mắt Lăng Thiên Vũ thoáng qua tia sáng không rõ.
Nhà họ Hoắc là gia đình quân nhân, trong người anh mang dòng máu của nhà họ Hoắc, đương nhiên anh cũng biết tín ngưỡng của mình nên là gì.
Mẹ nhẫn nhục chịu đựng bao nhiêu năm, người khác không biết nỗi khổ của bà, nhưng anh biết. Bây giờ Phương Nguyên cũng bị cuốn vào vòng xoáy thị phi này, nhưng Lăng Thiên Vũ không thể không nghiêm túc nhìn nhận.
Tuy anh hận Phương Chính, cũng muốn một dao giết chết ông ta, nhưng Phương Nguyên lại là em trai cùng mẹ khác cha với anh, là em trai ruột!
Anh không thể mặc kệ sự sống chết của Phương Nguyên.
Chỉ là bây giờ chưa phải lúc để nói những lý do này với họ mà thôi.
Lăng Thiên Vũ trăm mối bận tâm, Hoắc Chấn Hiên bên này lại càng đau đớn, xót xa.
“Được, nghe theo cháu, nhưng cháu thực hiện nhiệm vụ nhất định phải cẩn thận. Bên phía Hạ Lan và Ân Tuấn cũng rất nguy hiểm, chú đã nhận được lệnh của quân khu, hành động lần này hai đứa hợp sức hoàn thành nhé. Thiên Vũ, chú không muốn người nhà chúng ta lại gặp chuyện nữa, bao gồm cả cháu, biết không?”
“Cháu biết rồi chú ba. Chú yên tâm, có cháu ở đây Hạ Lan và Ân Tuấn sẽ không có chuyện gì đâu. Đúng rồi, cháu phải cúp máy đây, khi nào chú về nước thì nói với mẹ giúp cháu là có thể cháu sẽ dẫn con dâu về ra mắt bà ấy đó.”
Nói xong Lăng Thiên Vũ liếc nhìn Thanh Loan đang ngủ, khóe môi hơi nhếch lên.
“Hả?”
Hoắc Chấn Hiên hơi ngạc nhiên.
Mấy năm nay Lăng Thiên Vũ luôn đắm chìm trong nghiên cứu y học, ông chưa nghe nói anh có tình cảm với bất kỳ cô gái nào, sao đột nhiên lại có bạn gái đưa về?
Lăng Thiên Vũ không quan tâm Hoắc Chấn Hiên nghĩ gì, anh cắt nguồn điện rồi xoá sạch mọi dấu vết, tiếp đó đi đến nằm xuống bên cạnh Thanh Loan.
Mùi thơm riêng biệt trên người cô tràn ngập trong khoang mũi, Lăng Thiên Vũ rất thích.
Anh bắt đầu có cảm tình với cô từ khi nào?
Ký ức của Lăng Thiên Vũ đột nhiên trở lại thanh xuân năm mười tám tuổi.
Anh thực hiện nhiệm vụ mà đánh liều, bị thương ngã ở bên đường, khi đau đớn sắp mất đi ý thức thì nghe thấy bên tai vang lên một giọng nữ dễ nghe.
“Này, anh chàng này đẹp trai thật đấy nhưng hơi bẩn. Không biết cứu về có thể nuôi như thú cưng được không, hay là gửi vào nơi đặc biệt để làm cậu chủ kiếm cho mình ít tiền cũng được.”
Lúc đó Lăng Thiên Vũ bị những lời này làm cho tức đến ngất đi, khi tỉnh lại thì đã được cứu.
Anh biết cô gái cứu mình tên là Thanh Loan, biết cô thích uống trà, biết cô thích ăn sầu riêng, còn biết cô thích người đàn ông mà cô không thể với tới.
Những điều này anh biết qua quá trình bị Thanh Loan ngược đãi. Tuy quá trình hơi đau đớn nhưng cũng khắc sâu trong tâm trí của anh.
Bây giờ anh nhận ra cô nhưng cô lại không nhớ anh. Cô nhóc quỷ hành hạ anh nửa tháng giờ đã trưởng thành, nhưng trông cũng đã xinh đẹp hơn.
Tuy nhiên món nợ năm đó cũng phải tính kỹ càng.
Đáy mắt Lăng Thiên Vũ thoáng qua tia sáng không rõ.
/2602
|