Lời của Phương Thiến khiến Diệp Ân Tuấn ngơ ra.
Anh lo lắng cho Thẩm Hạ Lan, không yên tâm về Thẩm Hạ Lan, nhưng cũng có chút không yên tâm về Phương Thiến, điều này Phương Thiến biết rõ.
“Mẹ biết con không yên tâm về mẹ, nhưng mong con cho mẹ một cơ hội cuối được không? Mẹ đảm bảo tuyệt đối sẽ không tổn thương Thẩm Hạ Lan, hơn nữa sẽ dốc hết sức để bảo vệ con bé. Dù sao con bé là vợ con, là mẹ của con con, mẹ đã có lỗi với ba con, có lỗi với nhà họ Diệp rồi, trước khi chết mẹ tuyệt đối sẽ không làm chuyện có lỗi với con nữa.”
Phương Thiến nói vô cùng thành khẩn.
Diệp Ân Tuấn nhíu mày, nhưng vẫn cho Phương Thiến cơ hội.
Có lẽ Diệp Ân Tuấn đã nhìn ra được sự hối hận trong mắt Phương Thiến.
Sau khi Diệp Ân Tuấn gật đầu đồng ý, Phương Thiến nhanh chóng đuổi theo Thẩm Hạ Lan.
Lúc Thẩm Hạ Lan cảm nhận được có người phía sau mình thì có chút phòng bị nhưng khi nhìn thấy Phương Thiến, cô ngơ ra.
“Sao mẹ lại đến đây?”
“Mẹ đến giúp con.”
Phương Thiến chí nói bốn chữ ngăn ngủi nhưng Thẩm Hạ Lan đã hiểu, là do Diệp Ân Tuấn không yên tâm.
Cũng phải, phía bên đó dù sao cũng là địa bàn của Phương Chính, có lẽ đưa Phương Chính đi cũng không có gì là không thể.
Hai người nhanh chóng đến ngôi nhà nhỏ.
Vì Mặc Vân Thanh bỏ đi mà nơi này cũng bỏ hoang, nhưng có thể nhìn ra được, vì sự ra đi của Mặc Vân Thanh mà Phương Chính đã nổi giận đùng đùng ở đây, đồ đạc †rong nhà gần như bị đập vỡ hết.
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng nhìn xung quanh, xung quanh có hai, ba khu đất cao có thể dùng làm địa điểm bắn tỉa, nhưng lại rất lộ liễu, gần như sẽ bị nhắm trúng ngay lập tức.
Vấn đề mà cô phát hiện ra, đương nhiên Phương Thiến cũng phát hiện ra.
“Mẹ đi qua bên đó, con xuống dưới tìm một nơi kín đáo mà nấp đi, chúng ta phối hợp trên dưới, cho dù Vu Phong có tỉnh vi đến mức nào cũng chưa chắc có thể đoán được.”
Phương Thiến chỉ vào điểm bắn tỉa dễ bại lộ nói.
Thẩm Hạ Lan lại lắc đầu.
“Không, để con qua đó cho, tuy dễ bị lộ nhưng quả thực lại là điểm ngắm tỉa tốt nhất, chỉ cần Vu Phong vào đây, con có thể xử lí anh ta ngay lập tức.”
Thẩm Hạ Lan biết, điểm bắn tỉa buộc phải ở trên cao mới có tác dụng, tuy những nơi khác cũng có thể ẩn nấp, nhưng hiệu quả chưa chắc đã tốt, tuy trên cao dễ bại lộ nhưng nếu như có thể nhắm chuẩn thời cơ thì vẫn có thể thành công.
Phương Thiến đương nhiên cũng hiểu đạo lí này, có điều bà sợ Thẩm Hạ Lan gặp nguy hiểm, bây giờ nghe Thẩm Hạ Lan nói vậy cũng biết lòng cô đã quyết.
Bà đến đây là để trợ giúp Thẩm Hạ Lan chứ không phải làm phiền cô.
“Được, vậy mẹ đi tìm một nơi kín đáo để nấp, chúng ta hỗ trợ lẫn nhau”
Anh lo lắng cho Thẩm Hạ Lan, không yên tâm về Thẩm Hạ Lan, nhưng cũng có chút không yên tâm về Phương Thiến, điều này Phương Thiến biết rõ.
“Mẹ biết con không yên tâm về mẹ, nhưng mong con cho mẹ một cơ hội cuối được không? Mẹ đảm bảo tuyệt đối sẽ không tổn thương Thẩm Hạ Lan, hơn nữa sẽ dốc hết sức để bảo vệ con bé. Dù sao con bé là vợ con, là mẹ của con con, mẹ đã có lỗi với ba con, có lỗi với nhà họ Diệp rồi, trước khi chết mẹ tuyệt đối sẽ không làm chuyện có lỗi với con nữa.”
Phương Thiến nói vô cùng thành khẩn.
Diệp Ân Tuấn nhíu mày, nhưng vẫn cho Phương Thiến cơ hội.
Có lẽ Diệp Ân Tuấn đã nhìn ra được sự hối hận trong mắt Phương Thiến.
Sau khi Diệp Ân Tuấn gật đầu đồng ý, Phương Thiến nhanh chóng đuổi theo Thẩm Hạ Lan.
Lúc Thẩm Hạ Lan cảm nhận được có người phía sau mình thì có chút phòng bị nhưng khi nhìn thấy Phương Thiến, cô ngơ ra.
“Sao mẹ lại đến đây?”
“Mẹ đến giúp con.”
Phương Thiến chí nói bốn chữ ngăn ngủi nhưng Thẩm Hạ Lan đã hiểu, là do Diệp Ân Tuấn không yên tâm.
Cũng phải, phía bên đó dù sao cũng là địa bàn của Phương Chính, có lẽ đưa Phương Chính đi cũng không có gì là không thể.
Hai người nhanh chóng đến ngôi nhà nhỏ.
Vì Mặc Vân Thanh bỏ đi mà nơi này cũng bỏ hoang, nhưng có thể nhìn ra được, vì sự ra đi của Mặc Vân Thanh mà Phương Chính đã nổi giận đùng đùng ở đây, đồ đạc †rong nhà gần như bị đập vỡ hết.
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng nhìn xung quanh, xung quanh có hai, ba khu đất cao có thể dùng làm địa điểm bắn tỉa, nhưng lại rất lộ liễu, gần như sẽ bị nhắm trúng ngay lập tức.
Vấn đề mà cô phát hiện ra, đương nhiên Phương Thiến cũng phát hiện ra.
“Mẹ đi qua bên đó, con xuống dưới tìm một nơi kín đáo mà nấp đi, chúng ta phối hợp trên dưới, cho dù Vu Phong có tỉnh vi đến mức nào cũng chưa chắc có thể đoán được.”
Phương Thiến chỉ vào điểm bắn tỉa dễ bại lộ nói.
Thẩm Hạ Lan lại lắc đầu.
“Không, để con qua đó cho, tuy dễ bị lộ nhưng quả thực lại là điểm ngắm tỉa tốt nhất, chỉ cần Vu Phong vào đây, con có thể xử lí anh ta ngay lập tức.”
Thẩm Hạ Lan biết, điểm bắn tỉa buộc phải ở trên cao mới có tác dụng, tuy những nơi khác cũng có thể ẩn nấp, nhưng hiệu quả chưa chắc đã tốt, tuy trên cao dễ bại lộ nhưng nếu như có thể nhắm chuẩn thời cơ thì vẫn có thể thành công.
Phương Thiến đương nhiên cũng hiểu đạo lí này, có điều bà sợ Thẩm Hạ Lan gặp nguy hiểm, bây giờ nghe Thẩm Hạ Lan nói vậy cũng biết lòng cô đã quyết.
Bà đến đây là để trợ giúp Thẩm Hạ Lan chứ không phải làm phiền cô.
“Được, vậy mẹ đi tìm một nơi kín đáo để nấp, chúng ta hỗ trợ lẫn nhau”
/2602
|