Cuối cùng bản chi tiết kế hoạch của Hoắc Cảnh Sâm cũng đã được phê duyệt, có sự ủng hộ của Mộ Thiên Hùng, cũng rất dễ dàng nhìn ra được Cố Minh Thâm cũng không có tiếng nói hay quyền lực gì ở Mộ Thị, thậm chí khi Mộ Thiên Hùng biết Hoắc thị có rất nhiều ý kiến đối với bản chi tiết kế hoạch dự án, quyết định ra lệnh phải điều tra rõ ràng, nếu như Hoắc thị không muốn hợp tác, Hoắc Cảnh Sâm còn có rất nhiều dự án muốn cùng hợp tác với công ty của bọn họ.
Gừng càng già càng cay, dĩ nhiên là Mộ Thiên Hùng nhìn bản thiết kế của Hoắc Cảnh Sâm thì đã cảm thấy rất hoàn mỹ rồi, lý do thì rất đơn giản, chỉ cần thành công, thì lợi nhuận thu vào tương đối lớn, cũng đủ đưa Mộ thị lên một tầng cao mới.
Mộ Thiên Hùng cũng không thèm quan tâm đến chuyện Cố Minh Thâm nói như thế nào, mặc dù Cố Minh Thâm đưa ra ý kiến phản đối, nhưng Mộ Thiên Hùng chỉ đưa ra một câu nói, nếu cậu cũng đưa một bản kế hoạch kiếm được nhiều tiền như thế cho tôi, đương nhiên tôi cũng không cần đến Hoắc Cảnh Sâm, nhưng đáng tiếc là cậu không thể.
Nói đến đây thì dù trong lòng Cố Minh Thâm có tức giận hay bất mãn thì cũng không có lý do gì để phản đối nữa, thậm chí đến khi dự án kia khởi công đến nơi rồi, thế nhưng anh ta vẫn có thể tỏ ra thờ ơ, không quan tâm, bởi vì một khi dự án này thất bại, cũng chẳng có nửa xu quan hệ nào tới anh ta.
Cuối cùng đêm hôm đó thì Hoắc thị cũng truyền ra tin tức, tất nhiên là chuyện hợp tác đã thành công rồi, nhưng dự án này rất đặc biệt, là từ ngày bắt đầu khởi công thì hai công ty phải cùng nhau thực hiện mọi chi tiết kế hoạch.
Cũng không có mấy người biết bí mật phía đằng sau này, trước đây, tại Hoắc thị cũng đã thực hiện một cuộc gió tanh mưa máu, lúc đó Hoắc Tĩnh Bắc vẫn còn giữ nguyên ý kiến phản đối chuyện thông qua bản chi tiết dự án như cũ.
Cả một đám nhân vật cấp cao tại Hoắc thị đều là tâm đắc của Hoắc Cảnh Sâm, lợi nhuận của Hoắc thị khi Hoắc Cảnh Sâm còn tại vị rất cao, đến khi đổi lại là vị tổng giám đốc trước mặt này thì lại thua rất xa khiến cho bọn họ rất thất vọng, không tới thời gian mười ngày, hiện tại e là cũng chỉ có đám người lãnh đạo bọn họ mới biết Hoắc thị đang gặp nguy hiểm mà thôi, trước mắt lại vừa vặn có dự án của Hoắc Cảnh Sâm, bọn họ đều nghĩ đây là niềm hy vọng có thể cứu thoát Hoắc thị rồi.
Chắc chắn là đồng ý rồi, cho dù là Hoắc Tĩnh Bắc phản đối thế nào thì bọn họ cũng cố sống cố chết nhất định phải đồng ý, điều này cũng đồng nghĩa là bọn họ đang liều mạng đánh cuộc, nếu như Hoắc Tĩnh Bắc cũng vẫn khư khư giữ ý kiến của mình thì chẳng khác nào ngay lập tức gây thù với cả ban lãnh đạo, nếu đúng như vậy, thì sau này không phải những ngày tháng ngồi chức vị đó của anh ta cũng gặp nhiều khó khăn hơn sao?
Nhưng nguyên nhân nào lại có thể khiến cho quyết định của Hoắc Tĩnh Bắc dao động, lại còn đồng ý với ý kiến của các nhân vật đó, nguyên nhân chính là sau khi Hoắc Lạc gọi một cuộc điện thoại, là nhân tố cuối cùng thúc đẩy kế hoạch hợp tác thành công, ý tứ của Hoắc Lạc rất rõ ràng, có thể giao công ty cho Hoắc Tĩnh Bắc, nếu doanh thu hiện tại vẫn còn giảm, thì Hoắc Tĩnh Bắc đã có đầy đủ lý do khiến cho ông phải thất vọng, trong vòng nửa tháng, nếu như không thể đưa công ty trở về trạng thái vốn có của nó, cho dù hiện tại anh ta có là cái người nắm giữ quyền to lớn trong công ty thì thế nào, cuối cùng cũng chỉ có một con đường: từ chức!
Hoắc Tĩnh Bắc phải hao hết tâm tư đối sách mới có thể lấy được công ty, điều này cũng dễ hiểu, đối với cái vị trí này, hầu như là Hoắc Tĩnh Bắc phải rụng hết cả hàm răng thuyết phục, mà tình huống trước mắt, bản thiết kế chi tiết của Hoắc Cảnh Sâm cũng rất có thể đưa Hoắc thị tiến lên một bậc vinh quang!
Nhưng mà, đồng ý là một chuyện, còn về chuyện có hoàn toàn tin tưởng hay không thì lại là một chuyện khác, lúc đó, lúc này nói đến ý nghĩa thực sự trong kế hoạch của Hoắc Cảnh Sâm, Hoắc Tĩnh Bắc không thể không đưa ra nhiều suy đoán.
Đến lúc này mới đưa ra quyết định tán thành, có nghĩa dự án hợp tác cùng với Mộ thị cuối cùng cũng thành công, trước khi bắt đầu khởi công, dù là một chi tiết nhỏ nhất cũng phải đặt vào trong mắt để quan sát cho thật kỹ.
Quyết định thi hành, ngay đêm hôm đó văn kiện ký tên đồng ý bản kế hoạch giữa các nhân vật cao cấp của cả hai công ty, tiền vốn dự kiến ban đầu là mười tỷ, đồng nghĩa với chuyện ngay ngày hôm sau cả hai công ty đều phải rót tiền vào tài khoản của một bên thứ ba, đây cũng là điều kiện đầu tiên của Hoắc Tĩnh Bắc, mà cuối cùng thì lợi ích của Mộ thị cũng không bị thay đổi, cho nên tất nhiên là Mộ Thiên Hùng đồng ý vô điều kiện.
--- ------
Cũng trong lúc đó, tại biệt thự của Hoắc Cảnh Sâm, trong thư phòng.
Bọn người Tả Chi Hành cũng có mặt ở đây, Hoắc Cảnh Sâm đang ngồi trước bàn làm việc, đặt điện thoại di động sát vào bên tai, dáng vẻ giống như đang nghe báo cáo từ bên kia.
Một lúc sau, khi đã cúp điện thoại rồi, khóe miệng Hoắc Cảnh Sâm đã nâng lên một độ cong rõ ràng, trưng ra một nụ cười khát máu ác độc.
“Thật sự rất ngây thơ, thế nhưng bọn họ dám ký duyệt dự án này?”
Rõ ràng là anh đang cười, nhưng đến khi những lời kia vừa bật ra khỏi miệng, trong nháy mắt rõ ràng làm cho người ta không tự chủ được mà rơi vào hầm băng, cảm thấy không rét mà run.
Tả Chi Hành vỗ tay kêu ra tiếng “bốp bốp”, sau khi nghe đoạn đối thoại qua lại trong điện thoại của Hoắc Cảnh Sâm, liền đưa ra một mệnh lệnh, sau đó nói câu nhận định:
“Đương nhiên rồi! Muốn một lần ăn hết các quân cờ mà, tình huống trước mắt cũng giống như vậy, không phải cuối cùng kết quả thường thường là chết vì quá no sao.”
Mà tay anh ta vừa đưa ra một chỉ thị nho nhỏ, nội dung trên đó cũng rất đơn giản.
Kế hoạch thâu tóm hết tài sản của Hoắc thị bắt đầu tiến hành ngay lập tức.
Đúng thế, trên thực tế, đối với cái loại chuyện như thế này, mọi người cũng không thực sự cảm thấy vui sướng hay thú vị gì, nhưng ngược lại có hứng thú với chuyện xảy ra ba ngày sau, ngày cử hành hôn lễ, cái vị sắp làm chú rể này chắc chắc có thể ra sân được sao? Bọn họ nhớ rõ rằng, mới vừa rồi khi còn ở dưới lầu, vị sắp làm chú rể này vẫn còn bộ dáng âu âu yếm yếm, tình chàng ý thiếp với Mộ Niệm Thần mà? Cái vị dưới kia có thật sự chấp nhận người đàn ông của mình cưới một người phụ nữ khác không?
Trời sinh con người rất yêu thích những chuyện bát quái, tầm xàm ba láp, có lẽ Vivi là một người thiếu bình tĩnh nhất trong bọn họ.
“Boss, lão ngài đây có thực sự tính toán cưới Cố San San không? Cái vị bên ngoài đó sẽ không phản đối chứ?”
Dĩ nhiên, cái vị bên ngoài đó là ám chỉ Niệm Thần.
Hiển nhiên thì mỗi một ông chủ thành đạt thường thường sẽ không kể cho thuộc hạ nghe những chuyện đời tư của chính mình, nếu như anh cho bọn họ biết, nguyên văn câu nói của Niệm Thần là nếu anh dám cưới Cố San San thì sẽ đem thiến anh ngay lập tức, vậy thử hỏi sau này anh còn muốn tiếp tục lăn lộn nữa không chứ!
Hai mắt lạnh lẽo càn quét một lượt bốn người đang ngồi trước mặt, ánh mắt nhìn thế kia, cũng lý giải mọi chuyện vô cùng đơn giản rồi, nếu ai còn dám hỏi chuyện này nữa thì sẽ bị đóng gói gửi đến châu phi, không cho phép bàn tán!
“Nếu như các người thật sự quá rảnh rỗi để bàn tán này nọ, thì ngay bây giờ các người đều có thể đi nghiên cứu sự kỳ diệu của sự sống cùng với Hách Liên Thần.”
Hãy suy nghĩ về điều đó, phải làm sao mới không còn bị ánh mắt của anh một kích trực tiếp giết chết.
“……….” Hách Liên Thần người ta gây thù chuốc oán với ngài sao? Dầu gì người ta cũng là người đứng đầu một tổ chức đó? Dầu sao người ta cũng là bạn tốt nhất trong đám bạn xấu của ngài đúng không?
Trên thực tế, ngay giờ phút này, bọn họ vẫn còn nghi ngờ là, có phải lúc trước khi mà Hách Liên Thần đem cấp dưới của mình đến trao đổi điều kiện với Hoắc Cảnh Sâm, đây là một ví dụ tiêu cực điển hình phải không?
Gừng càng già càng cay, dĩ nhiên là Mộ Thiên Hùng nhìn bản thiết kế của Hoắc Cảnh Sâm thì đã cảm thấy rất hoàn mỹ rồi, lý do thì rất đơn giản, chỉ cần thành công, thì lợi nhuận thu vào tương đối lớn, cũng đủ đưa Mộ thị lên một tầng cao mới.
Mộ Thiên Hùng cũng không thèm quan tâm đến chuyện Cố Minh Thâm nói như thế nào, mặc dù Cố Minh Thâm đưa ra ý kiến phản đối, nhưng Mộ Thiên Hùng chỉ đưa ra một câu nói, nếu cậu cũng đưa một bản kế hoạch kiếm được nhiều tiền như thế cho tôi, đương nhiên tôi cũng không cần đến Hoắc Cảnh Sâm, nhưng đáng tiếc là cậu không thể.
Nói đến đây thì dù trong lòng Cố Minh Thâm có tức giận hay bất mãn thì cũng không có lý do gì để phản đối nữa, thậm chí đến khi dự án kia khởi công đến nơi rồi, thế nhưng anh ta vẫn có thể tỏ ra thờ ơ, không quan tâm, bởi vì một khi dự án này thất bại, cũng chẳng có nửa xu quan hệ nào tới anh ta.
Cuối cùng đêm hôm đó thì Hoắc thị cũng truyền ra tin tức, tất nhiên là chuyện hợp tác đã thành công rồi, nhưng dự án này rất đặc biệt, là từ ngày bắt đầu khởi công thì hai công ty phải cùng nhau thực hiện mọi chi tiết kế hoạch.
Cũng không có mấy người biết bí mật phía đằng sau này, trước đây, tại Hoắc thị cũng đã thực hiện một cuộc gió tanh mưa máu, lúc đó Hoắc Tĩnh Bắc vẫn còn giữ nguyên ý kiến phản đối chuyện thông qua bản chi tiết dự án như cũ.
Cả một đám nhân vật cấp cao tại Hoắc thị đều là tâm đắc của Hoắc Cảnh Sâm, lợi nhuận của Hoắc thị khi Hoắc Cảnh Sâm còn tại vị rất cao, đến khi đổi lại là vị tổng giám đốc trước mặt này thì lại thua rất xa khiến cho bọn họ rất thất vọng, không tới thời gian mười ngày, hiện tại e là cũng chỉ có đám người lãnh đạo bọn họ mới biết Hoắc thị đang gặp nguy hiểm mà thôi, trước mắt lại vừa vặn có dự án của Hoắc Cảnh Sâm, bọn họ đều nghĩ đây là niềm hy vọng có thể cứu thoát Hoắc thị rồi.
Chắc chắn là đồng ý rồi, cho dù là Hoắc Tĩnh Bắc phản đối thế nào thì bọn họ cũng cố sống cố chết nhất định phải đồng ý, điều này cũng đồng nghĩa là bọn họ đang liều mạng đánh cuộc, nếu như Hoắc Tĩnh Bắc cũng vẫn khư khư giữ ý kiến của mình thì chẳng khác nào ngay lập tức gây thù với cả ban lãnh đạo, nếu đúng như vậy, thì sau này không phải những ngày tháng ngồi chức vị đó của anh ta cũng gặp nhiều khó khăn hơn sao?
Nhưng nguyên nhân nào lại có thể khiến cho quyết định của Hoắc Tĩnh Bắc dao động, lại còn đồng ý với ý kiến của các nhân vật đó, nguyên nhân chính là sau khi Hoắc Lạc gọi một cuộc điện thoại, là nhân tố cuối cùng thúc đẩy kế hoạch hợp tác thành công, ý tứ của Hoắc Lạc rất rõ ràng, có thể giao công ty cho Hoắc Tĩnh Bắc, nếu doanh thu hiện tại vẫn còn giảm, thì Hoắc Tĩnh Bắc đã có đầy đủ lý do khiến cho ông phải thất vọng, trong vòng nửa tháng, nếu như không thể đưa công ty trở về trạng thái vốn có của nó, cho dù hiện tại anh ta có là cái người nắm giữ quyền to lớn trong công ty thì thế nào, cuối cùng cũng chỉ có một con đường: từ chức!
Hoắc Tĩnh Bắc phải hao hết tâm tư đối sách mới có thể lấy được công ty, điều này cũng dễ hiểu, đối với cái vị trí này, hầu như là Hoắc Tĩnh Bắc phải rụng hết cả hàm răng thuyết phục, mà tình huống trước mắt, bản thiết kế chi tiết của Hoắc Cảnh Sâm cũng rất có thể đưa Hoắc thị tiến lên một bậc vinh quang!
Nhưng mà, đồng ý là một chuyện, còn về chuyện có hoàn toàn tin tưởng hay không thì lại là một chuyện khác, lúc đó, lúc này nói đến ý nghĩa thực sự trong kế hoạch của Hoắc Cảnh Sâm, Hoắc Tĩnh Bắc không thể không đưa ra nhiều suy đoán.
Đến lúc này mới đưa ra quyết định tán thành, có nghĩa dự án hợp tác cùng với Mộ thị cuối cùng cũng thành công, trước khi bắt đầu khởi công, dù là một chi tiết nhỏ nhất cũng phải đặt vào trong mắt để quan sát cho thật kỹ.
Quyết định thi hành, ngay đêm hôm đó văn kiện ký tên đồng ý bản kế hoạch giữa các nhân vật cao cấp của cả hai công ty, tiền vốn dự kiến ban đầu là mười tỷ, đồng nghĩa với chuyện ngay ngày hôm sau cả hai công ty đều phải rót tiền vào tài khoản của một bên thứ ba, đây cũng là điều kiện đầu tiên của Hoắc Tĩnh Bắc, mà cuối cùng thì lợi ích của Mộ thị cũng không bị thay đổi, cho nên tất nhiên là Mộ Thiên Hùng đồng ý vô điều kiện.
--- ------
Cũng trong lúc đó, tại biệt thự của Hoắc Cảnh Sâm, trong thư phòng.
Bọn người Tả Chi Hành cũng có mặt ở đây, Hoắc Cảnh Sâm đang ngồi trước bàn làm việc, đặt điện thoại di động sát vào bên tai, dáng vẻ giống như đang nghe báo cáo từ bên kia.
Một lúc sau, khi đã cúp điện thoại rồi, khóe miệng Hoắc Cảnh Sâm đã nâng lên một độ cong rõ ràng, trưng ra một nụ cười khát máu ác độc.
“Thật sự rất ngây thơ, thế nhưng bọn họ dám ký duyệt dự án này?”
Rõ ràng là anh đang cười, nhưng đến khi những lời kia vừa bật ra khỏi miệng, trong nháy mắt rõ ràng làm cho người ta không tự chủ được mà rơi vào hầm băng, cảm thấy không rét mà run.
Tả Chi Hành vỗ tay kêu ra tiếng “bốp bốp”, sau khi nghe đoạn đối thoại qua lại trong điện thoại của Hoắc Cảnh Sâm, liền đưa ra một mệnh lệnh, sau đó nói câu nhận định:
“Đương nhiên rồi! Muốn một lần ăn hết các quân cờ mà, tình huống trước mắt cũng giống như vậy, không phải cuối cùng kết quả thường thường là chết vì quá no sao.”
Mà tay anh ta vừa đưa ra một chỉ thị nho nhỏ, nội dung trên đó cũng rất đơn giản.
Kế hoạch thâu tóm hết tài sản của Hoắc thị bắt đầu tiến hành ngay lập tức.
Đúng thế, trên thực tế, đối với cái loại chuyện như thế này, mọi người cũng không thực sự cảm thấy vui sướng hay thú vị gì, nhưng ngược lại có hứng thú với chuyện xảy ra ba ngày sau, ngày cử hành hôn lễ, cái vị sắp làm chú rể này chắc chắc có thể ra sân được sao? Bọn họ nhớ rõ rằng, mới vừa rồi khi còn ở dưới lầu, vị sắp làm chú rể này vẫn còn bộ dáng âu âu yếm yếm, tình chàng ý thiếp với Mộ Niệm Thần mà? Cái vị dưới kia có thật sự chấp nhận người đàn ông của mình cưới một người phụ nữ khác không?
Trời sinh con người rất yêu thích những chuyện bát quái, tầm xàm ba láp, có lẽ Vivi là một người thiếu bình tĩnh nhất trong bọn họ.
“Boss, lão ngài đây có thực sự tính toán cưới Cố San San không? Cái vị bên ngoài đó sẽ không phản đối chứ?”
Dĩ nhiên, cái vị bên ngoài đó là ám chỉ Niệm Thần.
Hiển nhiên thì mỗi một ông chủ thành đạt thường thường sẽ không kể cho thuộc hạ nghe những chuyện đời tư của chính mình, nếu như anh cho bọn họ biết, nguyên văn câu nói của Niệm Thần là nếu anh dám cưới Cố San San thì sẽ đem thiến anh ngay lập tức, vậy thử hỏi sau này anh còn muốn tiếp tục lăn lộn nữa không chứ!
Hai mắt lạnh lẽo càn quét một lượt bốn người đang ngồi trước mặt, ánh mắt nhìn thế kia, cũng lý giải mọi chuyện vô cùng đơn giản rồi, nếu ai còn dám hỏi chuyện này nữa thì sẽ bị đóng gói gửi đến châu phi, không cho phép bàn tán!
“Nếu như các người thật sự quá rảnh rỗi để bàn tán này nọ, thì ngay bây giờ các người đều có thể đi nghiên cứu sự kỳ diệu của sự sống cùng với Hách Liên Thần.”
Hãy suy nghĩ về điều đó, phải làm sao mới không còn bị ánh mắt của anh một kích trực tiếp giết chết.
“……….” Hách Liên Thần người ta gây thù chuốc oán với ngài sao? Dầu gì người ta cũng là người đứng đầu một tổ chức đó? Dầu sao người ta cũng là bạn tốt nhất trong đám bạn xấu của ngài đúng không?
Trên thực tế, ngay giờ phút này, bọn họ vẫn còn nghi ngờ là, có phải lúc trước khi mà Hách Liên Thần đem cấp dưới của mình đến trao đổi điều kiện với Hoắc Cảnh Sâm, đây là một ví dụ tiêu cực điển hình phải không?
/258
|