Trang viên biệt thự ở Italy.
Tại thư phòng lầu hai.
Hoắc Cảnh Sâm tựa vào trên ghế sa lon, màu trắng nhu hòa của ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu nghiêng xuống, hiện rõ một hình ảnh tuyệt mỹ tô thêm dáng vẻ ưu nhã của anh ta phát huy đến mức tận cùng. Hai chân lại ưu nhã vén lên nhìn thật hoang dã, đường cong tinh sảo thật đẹp, bộ dạng lười biếng giống một chú mèo Ba Tư đang nghỉ ngơi sau giữa trưa. Cho dù là một cái hô hấp của anh ta cũng gây chú ý của người khác, mang theo tư vị mất hồn.
“Vi Vi, mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?”
Giọng nói từ tính giống như âm thanh của loại nhạc cổ điển, vẻ mặt anh ta không chút để ý, đang nói chuyện thân thể nghiêng về phía trước, nâng cái ly trên bàn, nhẹ nhàng khuấy động chất lỏng màu nâu bên trong.
Cô gái bị kêu tên Vi Vi đang ngồi ở phía đối diện trên ghế sa lon hiện lên chân dung một cô gái xinh đẹp, khoảng hai mươi tuổi, quá đáng nhất chính là chẳng những cô có một khuôn mặt xinh đẹp hơn người mà cô còn nữa sở hữu một vóc người bốc lửa hấp dẫn. Không thể phủ nhận, người phụ nữ này trời sanh nhất định bị người ta theo đuổi.
Vi Vi gật đầu một cái, ngay sau đó đứng dậy, mở máy vi tính ra một hồi bận rộn sắp xếp, sau mấy phút, đèn treo trên đỉnh đầu bị che khuất, hình ảnh phản chíu hiện lên một loạt hình ảnh.
“Đây là số liệu những năm gần đây hoạt động phân bố của ‘linh’ ở các nơi trên thế giới, rất có thể họ cùng ‘mạn’ có liên hệ. Vậy cho nên nếu quan sát cẩn thận không khó phát hiện, những chỗ này mỗi lần thẩm thấu thế lực sau ‘linh’ cùng ‘mạn’, tùy theo những lần xuất hiện sẽ gặp là Đệ Tam Đại Thế Lực, không thể coi thường.
Mà Đệ Tam Đại Thế Lực mỗi lần xuất hiện sẽ sử dụng tên khác nhau, cơ hồ là tốc độ xơi tái, nhìn tưởng chừng rất chậm chạp, nhưng cũng không khó khăn phát hiện những thế lực này có điểm giống nhau, bọn họ không ngừng khiêu khích ‘linh’ cùng ‘mạn’.”
Vi Vi phân tích những số liệu trên màn hình lớn đồng thời cũng phát hiện có sự không đồng tình, cô nói vô cùng cặn kẽ, về phần mọi người muốn biểu đạt cái gì trong lòng mọi người tự biết rõ.
“Cho nên nói, Đệ Tam Đại Thế Lực rất có thể chính là Hồng Chiếm Giữ dẫn dắt sao?”
Lục Phi Ly nghiêng người dựa vào một góc bàn đọc sách, ánh mắt phát ra thứ ánh sáng màu lam u ám phản chiếu trên gương mặt vô cùng trắng nõn của anh ta, mang theo một chút cảm giác rét lạnh.
“Uhm, có thể nếu như không có việc ngoài ý muốn.”
Vi Vi gật đầu một cái, mở đèn, ngồi trở lại ghế sofa.
“Hồng Chiếm Giữ Hồng Chiếm Giữ, tên khốn! Cái tên chết tiệt, hắn biến thái xong chưa? Tại sao hệ thống tình báo của chúng ta mạnh mẽ như vậy mà hoàn toàn không thể dò xét được chỗ ở hiện tại của hắn ở đâu?”
Trái Chi ngồi ở bên cạnh Vi Vi, cậu ta là người nhỏ nhất trong đám thỉnh thoảng cậu ta cũng có đặc quyền oán trách hơn mấy câu.
“Hải, Tiểu Chính Thái, cậu có phải gần đây cảm thấy mọi chuyện quá nhàm chán, chị có thể dẫn cậu đi Châu Phi tìm hiểu phong tình trên Đại Thảo Nguyên.”
Vi Vi đưa tay ôm bả vai Trái Chi, một cái tay khác của cô không quên lộ vẻ thèm thuồng trên gương mặt kia bóp hơn mấy lần.
“. . . . . .”
Tại thư phòng lầu hai.
Hoắc Cảnh Sâm tựa vào trên ghế sa lon, màu trắng nhu hòa của ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu nghiêng xuống, hiện rõ một hình ảnh tuyệt mỹ tô thêm dáng vẻ ưu nhã của anh ta phát huy đến mức tận cùng. Hai chân lại ưu nhã vén lên nhìn thật hoang dã, đường cong tinh sảo thật đẹp, bộ dạng lười biếng giống một chú mèo Ba Tư đang nghỉ ngơi sau giữa trưa. Cho dù là một cái hô hấp của anh ta cũng gây chú ý của người khác, mang theo tư vị mất hồn.
“Vi Vi, mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?”
Giọng nói từ tính giống như âm thanh của loại nhạc cổ điển, vẻ mặt anh ta không chút để ý, đang nói chuyện thân thể nghiêng về phía trước, nâng cái ly trên bàn, nhẹ nhàng khuấy động chất lỏng màu nâu bên trong.
Cô gái bị kêu tên Vi Vi đang ngồi ở phía đối diện trên ghế sa lon hiện lên chân dung một cô gái xinh đẹp, khoảng hai mươi tuổi, quá đáng nhất chính là chẳng những cô có một khuôn mặt xinh đẹp hơn người mà cô còn nữa sở hữu một vóc người bốc lửa hấp dẫn. Không thể phủ nhận, người phụ nữ này trời sanh nhất định bị người ta theo đuổi.
Vi Vi gật đầu một cái, ngay sau đó đứng dậy, mở máy vi tính ra một hồi bận rộn sắp xếp, sau mấy phút, đèn treo trên đỉnh đầu bị che khuất, hình ảnh phản chíu hiện lên một loạt hình ảnh.
“Đây là số liệu những năm gần đây hoạt động phân bố của ‘linh’ ở các nơi trên thế giới, rất có thể họ cùng ‘mạn’ có liên hệ. Vậy cho nên nếu quan sát cẩn thận không khó phát hiện, những chỗ này mỗi lần thẩm thấu thế lực sau ‘linh’ cùng ‘mạn’, tùy theo những lần xuất hiện sẽ gặp là Đệ Tam Đại Thế Lực, không thể coi thường.
Mà Đệ Tam Đại Thế Lực mỗi lần xuất hiện sẽ sử dụng tên khác nhau, cơ hồ là tốc độ xơi tái, nhìn tưởng chừng rất chậm chạp, nhưng cũng không khó khăn phát hiện những thế lực này có điểm giống nhau, bọn họ không ngừng khiêu khích ‘linh’ cùng ‘mạn’.”
Vi Vi phân tích những số liệu trên màn hình lớn đồng thời cũng phát hiện có sự không đồng tình, cô nói vô cùng cặn kẽ, về phần mọi người muốn biểu đạt cái gì trong lòng mọi người tự biết rõ.
“Cho nên nói, Đệ Tam Đại Thế Lực rất có thể chính là Hồng Chiếm Giữ dẫn dắt sao?”
Lục Phi Ly nghiêng người dựa vào một góc bàn đọc sách, ánh mắt phát ra thứ ánh sáng màu lam u ám phản chiếu trên gương mặt vô cùng trắng nõn của anh ta, mang theo một chút cảm giác rét lạnh.
“Uhm, có thể nếu như không có việc ngoài ý muốn.”
Vi Vi gật đầu một cái, mở đèn, ngồi trở lại ghế sofa.
“Hồng Chiếm Giữ Hồng Chiếm Giữ, tên khốn! Cái tên chết tiệt, hắn biến thái xong chưa? Tại sao hệ thống tình báo của chúng ta mạnh mẽ như vậy mà hoàn toàn không thể dò xét được chỗ ở hiện tại của hắn ở đâu?”
Trái Chi ngồi ở bên cạnh Vi Vi, cậu ta là người nhỏ nhất trong đám thỉnh thoảng cậu ta cũng có đặc quyền oán trách hơn mấy câu.
“Hải, Tiểu Chính Thái, cậu có phải gần đây cảm thấy mọi chuyện quá nhàm chán, chị có thể dẫn cậu đi Châu Phi tìm hiểu phong tình trên Đại Thảo Nguyên.”
Vi Vi đưa tay ôm bả vai Trái Chi, một cái tay khác của cô không quên lộ vẻ thèm thuồng trên gương mặt kia bóp hơn mấy lần.
“. . . . . .”
/259
|