Từ sau lần bị Thánh Võ minh đánh lén, Đường Huyền liền cấp tốc tuyển thêm người và luyện tập cho Phi Hổ đội. Ban ngày thì Tần lão dạy ngoại công cùng binh pháp, các sư thái dạy nội công, buổi tối Đường Huyền dạy họ sử dụng súng ống đạn dược cùng một số phương pháp chiến đấu hiện đại. Còn buổi đêm…
- Ta nhìn tên công tử kia ngứa mắt lâu rồi, làm người có cần đẹp trai như vậy không? Đập hắn!
- Hôm nay thiếu ít tiền, đi thu ít phí bảo kê đi!
- Hôm nay tên quan kia dám cãi ta trên triều, chặn kiệu nện cho hắn một trận!
- Tiểu mỹ nhân này đẹp quá, không biết con gái nhà ai, lừa vào cung cho ta!
...
Tối nay rảnh rỗi, Đường Huyền nằm ngủ không được, bèn gọi vài người trong Phi Hổ đội tới, hóa trang thành công tử con nhà đại gia, ra ngoài cung dạo chơi. Ngự hoa viên từ lâu đã bị hắn đục một cái thông đạo thông ra ngoài, thần không biết quỷ không hay cứ thế tuồn ra ngoài.
Trên đường đèn đuốc sáng trưng, người đi lại ồn ào náo nhiệt vô cùng. Tửu lâu kỹ viện sòng bạc vẫn là những địa điểm tập trung nhiều người nhất, với họ cuộc sống thực lúc này mới bắt đầu.
- Công tử, ngài đã lâu không tới a, chúng ta nhớ ngài chết mất!
Đường Huyền chọn nơi tới đầu tiên là nơi mà hắn thích nhất lúc xem phim kiếm trước, kỹ viện. Mới đứng trước cửa tú bà đã chạy ra tận cổng tiếp đón.
Tú bà ngúng nguẩy cái mông bước tới. Đường Huyền thì đứng dịch bà ta ra một chút, vừa già vừa xấu, bôi son trát phấn dày như vậy cho ai coi? Nhưng nghe giọng thì có vẻ tên hôn quân trước kia cũng từng đến đây chơi vài lần.
- Ờ… dạo gần đây công việc bề bộn. Gọi mấy người lần trước ra hầu rượu ta.
Hắn cũng không biết ai ở đây, nhưng hắn biết mắt nhìn người của tên hôn quân kia cũng không tồi, cứ gọi như vậy cho chắc ăn.
Tú bà mặt hơi nhăn lại, ấp úng:
- Công tử, mấy vị cô nương lần trước các nàng đều… đều…
- Sao? Đều mang thai của ta rồi à? Thôi cũng được, ta sẽ chịu trách nhiệm, sinh con khỏe mạnh ta sẽ thưởng lớn, mau dẫn bổn công tử đi gặp các nàng!
Tú bà cười xấu hổ, nói:
- Thực ra… thực ra các nàng hôm nay đều đến ngày đó… cho nên… Nhưng ngài yên tâm, ở chỗ chúng ta có rất nhiều cô nương khác, đảm bảo vừa lòng ngài!
- Ngay cả đến ngày mà cũng đến cùng nhau sao? Ha hả, ồ, mà sao trên lầu ba náo nhiệt vậy?
Tú bà lại cười giới thiệu:
- Trên lầu ba là Thanh Liên cô nương, hôm nay nàng vừa tròn mười sáu, đến tuổi có thể gả bán. Hiện tại đang rất nhiều quan lại khách quý đang ở trên đó giành nhau mua đêm đầu tiên của nàng. Nhưng nếu muốn lên lầu ba thì lệ phí vào cửa cũng ít nhất là một ngàn lượng, đây là quy củ của kỹ viện, nếu ngài… tất nhiên là chúng ta còn rất nhiều cô nương tốt khác…
- Ngươi cho rằng ta không có bạc?
Đường Huyền sắc mặt bất thiện nói.
Tú bà tất nhiên không thể tỏ ra thái độ gì với khách, bà làm ở đây cũng nửa đời người rồi. Tú bà vội nói:
- Tiểu nhân không dám, một ngàn lượng đương nhiên không là gì với công tử. Có điều trên đó toàn quý nhân, không quan lại thì cũng là công tử con quan, công tử nghĩ xem...
Đường Huyền ngoắc tay, thủ hạ của hắn liền đem một ngàn lượng nhét vào ngực tú bà, thành viên Phi Hổ đội của hắn xuất thân giang hồ, cũng chẳng lạ gì mấy chốn thế này.
- Ta nhìn tên công tử kia ngứa mắt lâu rồi, làm người có cần đẹp trai như vậy không? Đập hắn!
- Hôm nay thiếu ít tiền, đi thu ít phí bảo kê đi!
- Hôm nay tên quan kia dám cãi ta trên triều, chặn kiệu nện cho hắn một trận!
- Tiểu mỹ nhân này đẹp quá, không biết con gái nhà ai, lừa vào cung cho ta!
...
Tối nay rảnh rỗi, Đường Huyền nằm ngủ không được, bèn gọi vài người trong Phi Hổ đội tới, hóa trang thành công tử con nhà đại gia, ra ngoài cung dạo chơi. Ngự hoa viên từ lâu đã bị hắn đục một cái thông đạo thông ra ngoài, thần không biết quỷ không hay cứ thế tuồn ra ngoài.
Trên đường đèn đuốc sáng trưng, người đi lại ồn ào náo nhiệt vô cùng. Tửu lâu kỹ viện sòng bạc vẫn là những địa điểm tập trung nhiều người nhất, với họ cuộc sống thực lúc này mới bắt đầu.
- Công tử, ngài đã lâu không tới a, chúng ta nhớ ngài chết mất!
Đường Huyền chọn nơi tới đầu tiên là nơi mà hắn thích nhất lúc xem phim kiếm trước, kỹ viện. Mới đứng trước cửa tú bà đã chạy ra tận cổng tiếp đón.
Tú bà ngúng nguẩy cái mông bước tới. Đường Huyền thì đứng dịch bà ta ra một chút, vừa già vừa xấu, bôi son trát phấn dày như vậy cho ai coi? Nhưng nghe giọng thì có vẻ tên hôn quân trước kia cũng từng đến đây chơi vài lần.
- Ờ… dạo gần đây công việc bề bộn. Gọi mấy người lần trước ra hầu rượu ta.
Hắn cũng không biết ai ở đây, nhưng hắn biết mắt nhìn người của tên hôn quân kia cũng không tồi, cứ gọi như vậy cho chắc ăn.
Tú bà mặt hơi nhăn lại, ấp úng:
- Công tử, mấy vị cô nương lần trước các nàng đều… đều…
- Sao? Đều mang thai của ta rồi à? Thôi cũng được, ta sẽ chịu trách nhiệm, sinh con khỏe mạnh ta sẽ thưởng lớn, mau dẫn bổn công tử đi gặp các nàng!
Tú bà cười xấu hổ, nói:
- Thực ra… thực ra các nàng hôm nay đều đến ngày đó… cho nên… Nhưng ngài yên tâm, ở chỗ chúng ta có rất nhiều cô nương khác, đảm bảo vừa lòng ngài!
- Ngay cả đến ngày mà cũng đến cùng nhau sao? Ha hả, ồ, mà sao trên lầu ba náo nhiệt vậy?
Tú bà lại cười giới thiệu:
- Trên lầu ba là Thanh Liên cô nương, hôm nay nàng vừa tròn mười sáu, đến tuổi có thể gả bán. Hiện tại đang rất nhiều quan lại khách quý đang ở trên đó giành nhau mua đêm đầu tiên của nàng. Nhưng nếu muốn lên lầu ba thì lệ phí vào cửa cũng ít nhất là một ngàn lượng, đây là quy củ của kỹ viện, nếu ngài… tất nhiên là chúng ta còn rất nhiều cô nương tốt khác…
- Ngươi cho rằng ta không có bạc?
Đường Huyền sắc mặt bất thiện nói.
Tú bà tất nhiên không thể tỏ ra thái độ gì với khách, bà làm ở đây cũng nửa đời người rồi. Tú bà vội nói:
- Tiểu nhân không dám, một ngàn lượng đương nhiên không là gì với công tử. Có điều trên đó toàn quý nhân, không quan lại thì cũng là công tử con quan, công tử nghĩ xem...
Đường Huyền ngoắc tay, thủ hạ của hắn liền đem một ngàn lượng nhét vào ngực tú bà, thành viên Phi Hổ đội của hắn xuất thân giang hồ, cũng chẳng lạ gì mấy chốn thế này.
/104
|