Nhìn kĩ những khối đá phỉ thúy này, Vương Phong không khỏi thất vọng, những khối đá này đều là phế liệu, nói cách khác mua những khối đá này là phí tiền.
“A!” Bỗng nhiên, trên mặt Vương Phong của lộ vẻ kỳ lạ, sau đó hít thở cũng có chút dồn dập, ban đầu hắn cho rằng bên trong những khối nguyên thạch (1) này không có phỉ thúy.
Nhưng khi hắn nhìn kĩ khối nguyên thạch rẻ nhất phía trên thì trong lòng bỗng kích động.
Những khối nguyên thạch này mặc dù chỉ lớn cỡ quả dưa nhưng trong đó lại có một khối phỉ thúy màu xanh to bằng nắm tay, dựa vào hiểu biết ít ỏi của Vương Phong, đây là một khối ngọc nọa (2), mặc dù giá trị kém hơn ngọc băng nhưng một khối phỉ thúy lớn như vậy, giá trị thấp nhất cũng mấy chục vạn.
Nghĩ tới đây, trái tim Vương Phong đập kịch liệt, tốt nghiệp đại học một năm, hắn cố gắng lắm mới tiết kiệm được mấy ngàn tệ mà bây giờ chỉ một tảng đá là hắn có được mấy chục vạn tệ, tiền này quả thật dễ kiếm.
“Anh Diêu, em muốn khối nguyên thạch này.” Đang nói chuyện, Vương Phong chỉ về phía khối đá rẻ nhất, bởi vì hắn biết trong những khối đá kia thì vẻn vẹn chỉ có khối này mới có phỉ thúy.
“Chọn thêm mấy khối nữa đi?” Diêu Thành nhìn Vương Phong một chút, nói: “Mặc dù tài sản của anh ít hơn Vân Tuyết nhưng mấy trăm ngàn tệ vẫn là chút lòng thành, không cần khách khí với anh.”
“Cảm ơn ý tốt của anh Diêu, em chỉ muốn khối này.” Vương Phong lắc đầu, vẻ mặt kiên định.
“Được rồi.” Nhìn thấy Vương Phong kiên trì như vậy, Diêu Thành cũng không nhiều lời, tiếp tục nói: “Ở đây có chuyên gia tách đá, chúng ta lại đó đi.”
“Được.”
Ở một góc đại sảnh, không ít người xúm lại, thỉnh thoảng phát ra những tiếng ồ lên.
Tách nguyên thạch chính là một chuyện vô cùng kích thích, bởi vì... có thể trực quan nhìn thấy cuối cùng là thua lỗ hay được hời.
“Hời rồi hời rồi, ha ha.” Trong đám người, có một người trung niên cười ha ha, trong tay ôm một khối đá lộ ra một nửa là phỉ thúy một nữa là đá, trên mặt ý mừng không che giấu chút nào.
Đương nhiên, ngoài người phấn khích cũng có người tức giận đến đấm ngực dậm chân, bởi vì bọn họ tốn rất nhiều tiền mới mua được khối đá nhưng lại là khối đá bình thường khiến họ thua lỗ nặng nề.
Mười lần đánh cược chín lần thua, muốn thắng cược đá, không chỉ cần có con mắt cao siêu mà còn có vận may, trò này có biến số quá cao, ai cũng không dám chắc chắn có thể thắng.
“Một dao nghèo, một dao giàu, một dao là quyết định tất cả.” Đây chính là miêu tả cược đá chính xác nhất.
“Anh ơi, có thể giúp chúng tôi tách tảng đá này không.” Lúc này, ba người Vương Phong đã đi tới trước mặt một chuyên gia tách đá.
Nhìn lướt qua khối đá trong xe đẩy của bọn hắn, chuyên gia tách đá có chút khinh thường mở miệng nói: “Các người muốn cắt sao? Hay là mài?”
Hắn nhìn ra những khối đá này đều là loại rẻ nhất, tự nhiên không cho rằng trong đó có thể tách ra được vật gì tốt.
Tách đá, gồm có hai cách là cắt đá và mài đá, cắt đá có thể nhanh chóng nhìn thấy bên trong có phải phỉ thúy hay không nhưng đây cũng là cách có khả năng làm giá trị phỉ thúy tổn thất.
Cho nên bình thường người tách đá đều sẽ lựa chọn mài đá, dù sao ai cũng không biết bên trong có phỉ thúy hay không.
“Cắt đi.” Không để ý thái độ của chuyên gia, Diêu Thành trực tiếp mở miệng bảo.
Nhìn anh như công tử thế gia, tới đây chỉ như đi chơi, đương nhiên sẽ không để ý đến đồ vật bên trong có bị tổn hại hay không.
Đừng nói là mười mấy khối đá mười mấy ngàn, cho dù là mấy trăm ngàn thì tin là sắc mặt anh cũng sẽ không có chút thay đổi.
“Vậy tôi cắt đây.” Chuyên gia mở miệng, sau đó bắt đầu làm việc.
Răng rắc!
Một dao hạ xuống, khối đá vỡ thành hai nhưng trên mặt Diêu Thành lại lộ ra vẻ thất vọng, bởi vì bên trong rỗng tuếch, không có cái gì.
(1) Nguyên thạch: Đá quý được lấy từ từ quặng tự nhiên chưa qua gia công
(2) Ngọc nọa: là thuật ngữ của ngành châu báo, Nọa chỉ tính chất của ngọc phỉ thúy, nhuyễn, cũ hoặc hơi cũ, tinh thể của ngọc thô, còn gọi là non. Bởi vì ngọc phỉ thúy là kết hợp thể của đa tinh thể nên được chia ra thành những loại như, ngọc pha lê, ngọc băng, ngọc lòng trắng trứng, ngọc đậu,... Ngọc pha lê là tốt nhất, từ ngọc đậu trở xuống thì rất kém, khó mà được xem là ngọc, từ ngọc nọa trở lên thì khá tốt. Hàng loại B đều là hàng từ ngọc đậu trở xuống (Baidu)
“A!” Bỗng nhiên, trên mặt Vương Phong của lộ vẻ kỳ lạ, sau đó hít thở cũng có chút dồn dập, ban đầu hắn cho rằng bên trong những khối nguyên thạch (1) này không có phỉ thúy.
Nhưng khi hắn nhìn kĩ khối nguyên thạch rẻ nhất phía trên thì trong lòng bỗng kích động.
Những khối nguyên thạch này mặc dù chỉ lớn cỡ quả dưa nhưng trong đó lại có một khối phỉ thúy màu xanh to bằng nắm tay, dựa vào hiểu biết ít ỏi của Vương Phong, đây là một khối ngọc nọa (2), mặc dù giá trị kém hơn ngọc băng nhưng một khối phỉ thúy lớn như vậy, giá trị thấp nhất cũng mấy chục vạn.
Nghĩ tới đây, trái tim Vương Phong đập kịch liệt, tốt nghiệp đại học một năm, hắn cố gắng lắm mới tiết kiệm được mấy ngàn tệ mà bây giờ chỉ một tảng đá là hắn có được mấy chục vạn tệ, tiền này quả thật dễ kiếm.
“Anh Diêu, em muốn khối nguyên thạch này.” Đang nói chuyện, Vương Phong chỉ về phía khối đá rẻ nhất, bởi vì hắn biết trong những khối đá kia thì vẻn vẹn chỉ có khối này mới có phỉ thúy.
“Chọn thêm mấy khối nữa đi?” Diêu Thành nhìn Vương Phong một chút, nói: “Mặc dù tài sản của anh ít hơn Vân Tuyết nhưng mấy trăm ngàn tệ vẫn là chút lòng thành, không cần khách khí với anh.”
“Cảm ơn ý tốt của anh Diêu, em chỉ muốn khối này.” Vương Phong lắc đầu, vẻ mặt kiên định.
“Được rồi.” Nhìn thấy Vương Phong kiên trì như vậy, Diêu Thành cũng không nhiều lời, tiếp tục nói: “Ở đây có chuyên gia tách đá, chúng ta lại đó đi.”
“Được.”
Ở một góc đại sảnh, không ít người xúm lại, thỉnh thoảng phát ra những tiếng ồ lên.
Tách nguyên thạch chính là một chuyện vô cùng kích thích, bởi vì... có thể trực quan nhìn thấy cuối cùng là thua lỗ hay được hời.
“Hời rồi hời rồi, ha ha.” Trong đám người, có một người trung niên cười ha ha, trong tay ôm một khối đá lộ ra một nửa là phỉ thúy một nữa là đá, trên mặt ý mừng không che giấu chút nào.
Đương nhiên, ngoài người phấn khích cũng có người tức giận đến đấm ngực dậm chân, bởi vì bọn họ tốn rất nhiều tiền mới mua được khối đá nhưng lại là khối đá bình thường khiến họ thua lỗ nặng nề.
Mười lần đánh cược chín lần thua, muốn thắng cược đá, không chỉ cần có con mắt cao siêu mà còn có vận may, trò này có biến số quá cao, ai cũng không dám chắc chắn có thể thắng.
“Một dao nghèo, một dao giàu, một dao là quyết định tất cả.” Đây chính là miêu tả cược đá chính xác nhất.
“Anh ơi, có thể giúp chúng tôi tách tảng đá này không.” Lúc này, ba người Vương Phong đã đi tới trước mặt một chuyên gia tách đá.
Nhìn lướt qua khối đá trong xe đẩy của bọn hắn, chuyên gia tách đá có chút khinh thường mở miệng nói: “Các người muốn cắt sao? Hay là mài?”
Hắn nhìn ra những khối đá này đều là loại rẻ nhất, tự nhiên không cho rằng trong đó có thể tách ra được vật gì tốt.
Tách đá, gồm có hai cách là cắt đá và mài đá, cắt đá có thể nhanh chóng nhìn thấy bên trong có phải phỉ thúy hay không nhưng đây cũng là cách có khả năng làm giá trị phỉ thúy tổn thất.
Cho nên bình thường người tách đá đều sẽ lựa chọn mài đá, dù sao ai cũng không biết bên trong có phỉ thúy hay không.
“Cắt đi.” Không để ý thái độ của chuyên gia, Diêu Thành trực tiếp mở miệng bảo.
Nhìn anh như công tử thế gia, tới đây chỉ như đi chơi, đương nhiên sẽ không để ý đến đồ vật bên trong có bị tổn hại hay không.
Đừng nói là mười mấy khối đá mười mấy ngàn, cho dù là mấy trăm ngàn thì tin là sắc mặt anh cũng sẽ không có chút thay đổi.
“Vậy tôi cắt đây.” Chuyên gia mở miệng, sau đó bắt đầu làm việc.
Răng rắc!
Một dao hạ xuống, khối đá vỡ thành hai nhưng trên mặt Diêu Thành lại lộ ra vẻ thất vọng, bởi vì bên trong rỗng tuếch, không có cái gì.
(1) Nguyên thạch: Đá quý được lấy từ từ quặng tự nhiên chưa qua gia công
(2) Ngọc nọa: là thuật ngữ của ngành châu báo, Nọa chỉ tính chất của ngọc phỉ thúy, nhuyễn, cũ hoặc hơi cũ, tinh thể của ngọc thô, còn gọi là non. Bởi vì ngọc phỉ thúy là kết hợp thể của đa tinh thể nên được chia ra thành những loại như, ngọc pha lê, ngọc băng, ngọc lòng trắng trứng, ngọc đậu,... Ngọc pha lê là tốt nhất, từ ngọc đậu trở xuống thì rất kém, khó mà được xem là ngọc, từ ngọc nọa trở lên thì khá tốt. Hàng loại B đều là hàng từ ngọc đậu trở xuống (Baidu)
/241
|