Edit: Vô Tâm
Beta: Sally
Dương Hiểu Đồng thấy đã đạt được hiệu quả mình muốn cũng không quấy rầy mẹ con Trần Vĩ đang chìm đắm trong vui sướng nữa, chính mình liền rời đi trước.
Trần Vĩ là một hán tử thật tình, chịu ân huệ như thế của mình, từ biểu hiện vừa rồi của hắn, Dương Hiểu Đồng liền biết tương lai Trần Vĩ nhất định sẽ tận lực làm việc vì mình. Như vậy không thể nghi ngờ bang Hải Diễm – một vấn đề lớn đã được giải quyết.
Vốn cô đối với phương diện vũ lực này cũng không có cảm giác quá lớn, bởi vì cô nghĩ tới chỉ cần có thể bảo vệ mình, bảo hộ người nhà của mình không bị nguy hiểm là đủ rồi, thế nhưng hiện tại loại quan niệm này đã bị buộc phải triệt để thay đổi!
Cô không chỉ cần thực lực để bảo vệ người trong nhà mà còn cần thế lực khiến cho người khác kinh sợ!
Thực lực một người từ đầu tới cuối vẫn có hạn chế, không thể nghi ngờ bang Hải Diễm là một thế lực không tệ. Mặc dù trong thời gian ngắn thì cô không có cách nào so sánh với Nghiêm gia thậm chí còn Diệc gia những gia tộc kia, thế nhưng cô có thể đề cao địa vị của mình trên thế giới này. Khi thương hội Ám Kim đưa ra đan dược mới, cô tin không lâu trong tương lai, cô có thể làm được!
Trước tiên đi tới bang Hải Diễm, có tiếng ‘hừ ha’ vang lên, mỗi ngày vào lúc này đều là thời gian các huynh đệ luyện võ. Mấy ngày trước lúc Dương Hiểu Đồng tiếp thu bang Hải Diễm: thương nghiệp, địa vị, quan hệ… Nhưng phương diện này lại không quan tâm quá nhiều.
Hiển nhiên, hiện tại không chú ý là không thể nào.
Đứng ở một bên, Dương Hiểu Đồng nhìn mười lăm phút, chân mày nhăn lại cũng không có dãn ra. Bang Hải Diễm thành lập đến bây giờ cũng chỉ có lịch sử mười mấy năm, không coi là lịch sử đã lâu, thế nhưng tài năng ở Thụy Thành làm hắc bang đệ nhất, không thể nghi ngờ là bởi vì bọn hắn trong bang có rất nhiều người bỏ mạng, bọn họ không có người nhà, không có liên lụy.
Vì lợi ích có thể làm tất cả, võ công một người tốt nhưng cũng không đáng sợ bằng một người không muốn sống, một khi không muốn sống nữa thì lực công kích kia tuyệt đối là kinh người.
Mấy thứ này trong hắc bang xem như không tệ, chỉ là ở trong mắt Dương Hiểu Đồng liền có vẻ cực kì yếu đuối. Phương thức bọn họ đánh nhau chỉ là một loại bản năng, đánh nhau, đánh lâu đối với điều này chỉ có chút cảm ngộ mà thôi.
Cũng không có trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nhìn qua so le không đồng đều.
Nghiêm gia, Diệc gia đều là thế gia tu chân. Tuy nói không phải mỗi người đều tu chân, cho dù tu chân thì trình độ đạt tới cũng không cực kì cao. Thế nhưng so với người thường lại có thêm phần thắng tuyệt đối. Bang phái như vậy có thể nói đối với bọn họ mà nói không có chút nào uy hiếp.
Sau khi A Vũ nhìn thấy Dương Hiểu Đồng tới liền đi qua thi lễ một cái cung kính nói: “Đại đương gia.”
Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, chợt dùng ánh mắt ý bảo nhìn mọi người huấn luyện, nói với A Vũ: “Sau khi nhìn có cảm tưởng gì?”
A Vũ là một người thông minh, nhìn thấy biểu tình của Dương Hiểu Đồng cùng với mọi người luyện võ cũng hiểu được ý của cô, trong con ngươi thoáng qua thần sắc tự hỏi, trầm giọng nói: “Bọn họ thoạt nhìn rất có thanh thế nhưng cũng không có phương thức thỏa đáng. Nếu như đụng tới người bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng nếu gặp phải vài người luyện võ công đoán rằng sẽ có hại.”
Nghe thấy lời A Vũ, Dương Hiểu Đồng cười nhìn A Vũ liếc mắt một cái không nói gì, chợt đi tới trước mặt mọi người.
Mọi người nhìn thấy đại đương gia tới liền ngừng động tác trong tay, đồng loạt nhìn về phía Dương Hiểu Đồng.
Trên mặt Dương Hiểu Đồng mang theo ý cười nhợt nhạt, nói: “Ta nhìn ra mọi người đều rất gắng sức luyện tập, ta rất hài lòng.”
Nghe cô nói, mọi người cũng phát ra tiếng cười sang sảng.
Dương Hiểu Đồng bày một thủ thế ý bảo mọi người im lặng, đợi khi mọi người im lặng, lúc này mới thuận tiện nói: “Mọi người nỗ lực ta thấy được nhưng ta muốn nói một việc. Các ngươi cũng chưa trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, loại đánh nhau xuất phát từ bản năng cùng với kinh nghiệm tranh đấu này có một lỗ thủng rất lớn.”
Quét mắt liếc nhìn mọi người một cái, không hề nghi ngờ mọi người sau khi nghe được câu nói đó trên mặt hoặc nhiều hoặc ít đều toát ra chút thần sắc mất hứng. Nhưng Dương Hiểu Đồng là đại đương gia, nhất thời cũng không nói lời phản đối.
“Có lẽ ta nói lời này các ngươi sẽ mất hứng. Nếu như vậy, ta hướng mọi người nói lời xin lỗi, ta cũng không có ý đả kích các ngươi. Ta nghĩ qua, mục tiêu của bang Hải Diễm chúng ta không phải chỉ là xưng bá ở Thụy Thành, ta hi vọng danh hiệu bang Hải Diễm chúng ta có thể nổi danh khắp nơi.”
“Điều này có một vấn đề về vũ lực! Chúng ta cần không phải là một cỗ máy cậy mạnh. Xét thấy điểm này, ta sẽ tìm một huấn luyện viên võ học tới dạy cho mọi người một số chiêu thức cũng hi vọng mọi người ở trên phương diện thực lực càng có thể đề cao thêm một bước. Cứ như vậy tính mạng của các ngươi cũng được bảo đảm, thực lực của bang Hải Diễm chúng ta cũng sẽ đề thăng, không biết mọi người có ý kiến gì khác hay không?”
Trầm mặc, không có người nào nói chuyện, một lát sau mọi người mới gật đầu đồng ý. Không hề nghi ngờ, lời nói của Dương Hiểu Đồng rất đúng, chỉ là cô nói thực lực của bọn họ không đủ khiến cho bọn họ đám đại nam nhân có chút mất mặt mà thôi.
“Đều nghe đại đương gia!” Mọi người đồng thanh nói.
Dương Hiểu Đồng cười nói: “Cảm ơn mọi người phối hợp và ủng hộ, ta hi vọng bang Hải Diễm chúng ta có thể trở nên xứng danh với vị trí lão đại, hắc bang đầu rồng, ngay cả thế lực quân đội cũng phải kiêng dè, mọi người có lòng tin hay không?”
Lời nói này của Dương Hiểu Đồng chính là nói ra dã tâm của cô và đây cũng chính là dã tâm của những người khác.
Những người này, bọn họ ở hắc đạo dốc sức làm việc, tất nhiên là muốn nổi danh, theo một lão đại có dã tâm, bọn họ cũng cảm giác mình có động lực phấn đấu.
“Có!”
Mọi người cùng nhau hô lên, có thể nghe được người toàn bộ căn cứ đều tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Chuyện này hiện tại ta sẽ bắt tay vào làm, hi vọng đến lúc đó mọi người đều có thể đem hết toàn lực mà học tập, thành tích tốt sẽ được thưởng, phần thưởng nhất định sẽ làm cho các ngươi động tâm. Mỗi tháng sẽ khảo hạch một lần, các ngươi có thể xem như đây là cơ hội chọn lựa nhân tài. Về phần cụ thể thế nào sẽ chờ huấn luyện viên đến hướng dẫn các ngươi, sau đó ta sẽ nhất nhất nói rõ lại!”
Lúc nghe thấy Dương Hiểu Đồng nói có phần thưởng cùng với cơ hội chọn lựa nhân tài, ánh mắt mọi người đều sáng lên. Rất rõ ràng, nếu như ở cơ hội lần này trổ hết tài năng, bọn họ có thể rất nhanh bò lên trên cao tầng.
Ở trong lòng mọi người không khỏi đều hạ quyết tâm nhất định phải nắm chặt tốt cơ hội lần này.
Dương Hiểu Đồng thì lại tới phòng nghỉ của cô, ở đây vốn là phòng nghỉ của Ngô Chí Thiên, về sau tìm người làm bố trí lắp đặt lại thiết bị, sau đó trở thành phòng làm việc của cô.
Khép cửa phòng lại, Dương Hiểu Đồng liền tiến vào trong Thiên Hàng Bảo Điển. Du Du nhìn Dương Hiểu Đồng tinh thần sáng láng, trong lòng lại biết trong tâm của cô có bao nhiêu bất đắc dĩ, có bao nhiêu lo lắng.
Dương Hiểu Đồng trầm ổn làm cho cô kinh diễm, không ngờ tại đây trong thời gian thật ngắn, tâm trí Hiểu Đồng đã thành thục tới trình độ như vậy. Quả thực với tình huống hiện tại, bất đắc dĩ, lo lắng đều vô dụng, chỉ có bình tĩnh xử lý việc này mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
Cô cũng không có đưa ra cho Dương Hiểu Đồng bất kỳ ý kiến gì, chỉ ở một bên nhìn cô xử lý chuyện này, cô tin Hiểu Đồng cô ấy có ý nghĩ của chính mình.
Dương Hiểu Đồng nói: “Du Du, công pháp Thiên Hàng Bảo Điển những người khác không có biện pháp tu luyện, đúng không?”
Du Du gật gật đầu, bèn nhìn Dương Hiểu Đồng chờ câu nói tiếp theo của cô.
“Như vậy công pháp của Ngô Chí Thiên tu luyện những người khác hẳn là có thể tu luyện chứ?” Sau khi Ngô Chí Thiên chết, cô tiếp thu tất cả mọi thứ của Ngô Chí Thiên, ở tủ sắt thấy được một quyển công pháp phong cách cổ xưa – Lôi Nguyên Công.
Sau khi nhìn Dương Hiểu Đồng liền biết đây là công pháp Ngô Chí Thiên đã tu luyện, Ngô Chí Thiên có thể tu luyện, như vậy những người khác hẳn là có thể tu luyện mới đúng.
Nghe cô nói như thế, Du Du hiểu rõ cười, thời điểm Dương Hiểu Đồng hỏi ra câu đầu tiên cô liền nghĩ đến Hiểu Đồng muốn nói hẳn chính là điều này. “Cái này có thể, cậu muốn để cho bọn họ tu luyện để đề cao thế lực bang Hải Diễm?”
“Ừ, không chỉ cho bọn hắn tu luyện mà còn có Hiểu Thần, ba mẹ tớ, Nhược Nhược, Tiểu Mẫn bọn họ, cứ như vậy bọn họ cũng sẽ có năng lực tự vệ, tớ cũng có thể yên tâm một chút, tu chân đối với thân thể bọn họ mới có lợi.”
Lông mày Du Du khẽ nhướng: “Biện pháp rất tốt.”
“Cậu giúp tớ tìm xem có đan dược có thể trợ giúp quá trình tu luyện nhanh hơn hay không, như vậy thế lực của tớ có thể rất nhanh cường đại lên.”
Du Du kinh ngạc phát hiện lúc Dương Hiểu Đồng nói lời này, trong ánh mắt có sự cố chấp và dã tâm, đây là điều trước đây cô ấy chưa bao giờ có. Trước đây mặc dù cô cũng hi vọng thực lực của chính mình trở nên mạnh mẽ nhưng chưa từng có khát vọng như thế.
Xem ra sự tình lần này của Nghiêm Tuấn Trạch thực sự khiến cô ấy bị đả kích và áp lực không nhỏ. Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng như vậy, Du Du cũng không có lộ ra chút lo lắng nào, trái lại trên mặt còn hiện lên ý cười.
Có dã tâm mới tốt! Chủ nhân của Du Du cô phải có dã tâm, có dã tâm xưng bá thế giới! Khiến cho mọi người phải chấn động vì cô ấy! Cô ấy đã định trước sẽ đứng ở đỉnh thế giới để cho mọi người ngưỡng vọng!
Những lời này cô vẫn luôn không nói ra, có một số việc cần chính bản thân mình thay đổi. Nếu như cô nói ra vậy thì đã không còn ý nghĩa gì quá lớn, rất hiển nhiên, hiện tại chuyển biến của Dương Hiểu Đồng chính là phù hợp với ý nghĩ cảm nhận của cô.
Kia cái gì mà Nghiêm gia, Diệc gia đối với Du Du mà nói căn bản không tính là cái gì, mặc dù thực lực còn có thể, thế nhưng Du Du thấy qua nhiều quan to quen mặt như vậy, bọn họ chẳng qua là ‘con tôm nhỏ’ mà thôi.
Chỉ cần Hiểu Đồng có dã tâm kia, tương lai cô ấy tuyệt đối sẽ khiến mọi người kinh hãi.
“Chuyện này giao cho tớ, tớ biết vài loại đan dược phương thuốc dân gian, bây giờ cậu có thể học luyện chế. Cậu cứ yên tâm to gan mà làm đi, chỉ cần có việc cần tớ hỗ trợ, tớ sẽ dùng hết toàn lực giúp đỡ cậu!”
Nghe thấy lời này của Du Du, trong lòng Dương Hiểu Đồng liền cảm động, vậy nên trong con ngươi sự quyết tâm lại càng thêm kiên định! Cô – Dương Hiểu Đồng hiện tại mục tiêu không phải khiến cho người của Thụy Thành kinh ngạc mà là khiến cho người của cả thế giới kinh hãi!
Nói là làm liền, Dương Hiểu Đồng cũng không có do dự chút nào. Gọi điện thoại cho Hiểu Thần, thông báo để Hiểu Thần về nhà một chuyến, sau đó bản thân liền về nhà trước, trên người cầm theo công pháp tu luyện – Lôi Nguyên Công!
Sau khi Dương Hiểu Thần nhận được điện thoại của Dương Hiểu Đồng liền ngừng việc trong tay, lập tức về nhà. Dương Hiểu Đồng chỉ nói có chuyện trọng yếu muốn nói để mình trở về, lại không nói cụ thể là chuyện gì, hắn cảm thấy có chút lo lắng, một đường chạy nhanh trở về.
Ba mẹ Dương nhìn thấy Hiểu Đồng trở về cũng rất cao hứng, người một nhà cao hứng ngồi ở trên sô pha hỏi thăm nói chuyện, Dương Hiểu Đồng cười mở miệng nói: “Ba mẹ, hôm nay con trở về là có chút chuyện muốn nói với mọi người, con đã gọi điện thoại cho Hiểu Thần, tin chắc em ấy một lát sẽ về.”
Ba mẹ Dương nghe nói cô như thế, nhìn khuôn mặt Dương Hiểu Đồng có vẻ hơi nghiêm túc kia, trên mặt lộ ra lo lắng: “Hiểu Đồng, xảy ra chuyện gì sao?”
Dương Hiểu Đồng lắc lắc đầu, vỗ vai mẹ Dương nói: “Mẹ, không có phát sinh chuyện gì, không cần lo lắng cũng không phải chuyện xấu, chờ Hiểu Thần về đây rồi cùng nhau nói chuyện rõ ràng.”
Đang nói thì Hiểu Thần đã tiến vào.
Thấy người một nhà đều đã đến đông đủ, lúc này Dương Hiểu Đồng mới mở miệng nói: “Ba mẹ, Hiểu Thần, con nghĩ mọi người hẳn đều rất tò mò vì sao trong thời gian thật ngắn con lại có biến hóa lớn như thế?”
Vẫn luôn không có giải thích qua mấy chuyện này, vừa lúc nhân cơ hội này hảo hảo giải thích một phen.
Ba người cùng liếc mắt nhìn nhau rồi chợt cùng nhau gật đầu. Chuyện này đã lưu ở trong lòng của bọn họ rất lâu rồi cũng do dự muốn hỏi, rất hiển nhiên biến hóa như thế tuyệt đối không phải người bình thường sẽ có. Thế nhưng trong thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì bọn họ cũng không biết. Cho tới bây giờ Hiểu Đồng cũng không có nói chuyện này cho nên bọn họ cũng sẽ không hỏi.
Bởi vì ở bọn họ nhìn ra, Hiểu Đồng không nói nhất định là có nguyên nhân của mình, bọn họ chỉ cần biết vô luận Hiểu Đồng thay đổi thế nào vẫn như trước là Hiểu Đồng của bọn họ, như thế là đủ rồi.
Dương Hiểu Đồng nói: “Bởi vì con tu luyện, hiện tại con chính là người tu chân.”
Vừa nói ra ba người đều là vẻ mặt không thể tin nhìn Dương Hiểu Đồng. Tu luyện?
Cái từ này chỉ có trong ti vi và tiểu thuyết mới xuất hiện qua, bọn họ chưa từng nghĩ tới sẽ xuất hiện trong hiện thực. Nếu như những người khác mà nói ra lời này, bọn họ nhất định sẽ cho rằng là đang nói đùa. Chỉ là lời này từ trong miệng Dương Hiểu Đồng nói ra, vậy cũng không phải đơn giản là đang nói giỡn.
Biết chuyện này đối với nội tâm bọn họ đả kích, thời điểm lần đầu tiên tiếp xúc với chuyện này chính mình không phải cũng rất kinh ngạc sao? Cô nói: “Không sai, con chính là tu luyện, một lần trong lúc vô ý con đã chiếm được một cuốn công pháp, ôm tâm tính thử tu luyện, không ngờ vậy mà lại có hiệu quả như vậy.”
“Sau khi tu luyện con cảm thấy thân thể con so với trước kia tốt hơn nhiều, không chỉ chữa khỏi cận thị, thậm chí làn da cũng thay đổi tốt hơn, những thứ này đều là tác dụng của tu luyện, mà lúc con có được bản công pháp kia đồng thời còn chiếm được một cuốn phương thuốc dân gian, dựa vào những phương thuốc dân gian ấy con đã thành lập lên Ám Kim Mai Côi.”
Sự tình đại khái là như vậy, Dương Hiểu Đồng che giấu chuyện về Thiên Hàng Bảo Điển, chuyện này ngoại trừ chính cô ngoài ra sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.
Trầm mặc một lát, ba người đều đang lẳng lặng tiêu hóa chuyện này. Thật sự là làm cho người ta khiếp sợ, không ngờ chuyện như vậy lại thực sự tồn tại, chỉ là nghĩ tới biến hóa trong một năm qua của Dương Hiểu Đồng, đích xác cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được.
“Hóa ra là như vậy.” Ba Dương có chút cảm khái nói, không ngờ trong một năm ngắn như vậy, con gái của mình thậm chí có kinh nghiệm không giống người thường như vậy.
Trên mặt mẹ Dương vẫn như trước tràn đầy kinh ngạc, tựa hồ chuyện này đối với bà mà nói quá mức kỳ lạ.
Dương Hiểu Thần tốc độ tiếp thu là nhanh nhất, lập tức hiểu những thành tựu của chị gái nhà mình đều có lí do, trước đó hắn luôn hiếu kỳ những thứ đan dược kỳ quái ấy chưa từng xuất hiện qua trên thế giới, chị gái của mình sao lại có, hiện tại tất cả vấn đề đều đã minh xác. (ý chỉ bạn Hiểu Thần đã xác minh và hiểu rõ được chuyện đó)
“Trước đó chính con đối với bản công pháp này cũng rất hoài nghi, chỉ là sau quá trình tu luyện của con đã xác định được không có bất kỳ vấn đề gì, lần này mục đích của con là để cho mọi người có thể cùng tu luyện, như vậy đối với chúng ta đều tốt. Tu luyện không ngừng có thể đề cao tố chất thân thể của chúng ta còn có thể kéo dài tuổi thọ, mỗi một chỗ đều là chỗ tốt. Con hi vọng cả nhà chúng ta có thể thật vui vẻ mà sống có thể ở cùng một chỗ.” Nói ra lời như vậy, đương nhiên ba mẹ Dương và Hiểu Thần cũng không có ý kiến, một chuyện tốt như vậy ai cũng nguyện ý thử. Tiếp theo đó, Dương Hiểu Đồng liền bắt đầu dạy bọn họ tu luyện như thế nào…
Beta: Sally
Dương Hiểu Đồng thấy đã đạt được hiệu quả mình muốn cũng không quấy rầy mẹ con Trần Vĩ đang chìm đắm trong vui sướng nữa, chính mình liền rời đi trước.
Trần Vĩ là một hán tử thật tình, chịu ân huệ như thế của mình, từ biểu hiện vừa rồi của hắn, Dương Hiểu Đồng liền biết tương lai Trần Vĩ nhất định sẽ tận lực làm việc vì mình. Như vậy không thể nghi ngờ bang Hải Diễm – một vấn đề lớn đã được giải quyết.
Vốn cô đối với phương diện vũ lực này cũng không có cảm giác quá lớn, bởi vì cô nghĩ tới chỉ cần có thể bảo vệ mình, bảo hộ người nhà của mình không bị nguy hiểm là đủ rồi, thế nhưng hiện tại loại quan niệm này đã bị buộc phải triệt để thay đổi!
Cô không chỉ cần thực lực để bảo vệ người trong nhà mà còn cần thế lực khiến cho người khác kinh sợ!
Thực lực một người từ đầu tới cuối vẫn có hạn chế, không thể nghi ngờ bang Hải Diễm là một thế lực không tệ. Mặc dù trong thời gian ngắn thì cô không có cách nào so sánh với Nghiêm gia thậm chí còn Diệc gia những gia tộc kia, thế nhưng cô có thể đề cao địa vị của mình trên thế giới này. Khi thương hội Ám Kim đưa ra đan dược mới, cô tin không lâu trong tương lai, cô có thể làm được!
Trước tiên đi tới bang Hải Diễm, có tiếng ‘hừ ha’ vang lên, mỗi ngày vào lúc này đều là thời gian các huynh đệ luyện võ. Mấy ngày trước lúc Dương Hiểu Đồng tiếp thu bang Hải Diễm: thương nghiệp, địa vị, quan hệ… Nhưng phương diện này lại không quan tâm quá nhiều.
Hiển nhiên, hiện tại không chú ý là không thể nào.
Đứng ở một bên, Dương Hiểu Đồng nhìn mười lăm phút, chân mày nhăn lại cũng không có dãn ra. Bang Hải Diễm thành lập đến bây giờ cũng chỉ có lịch sử mười mấy năm, không coi là lịch sử đã lâu, thế nhưng tài năng ở Thụy Thành làm hắc bang đệ nhất, không thể nghi ngờ là bởi vì bọn hắn trong bang có rất nhiều người bỏ mạng, bọn họ không có người nhà, không có liên lụy.
Vì lợi ích có thể làm tất cả, võ công một người tốt nhưng cũng không đáng sợ bằng một người không muốn sống, một khi không muốn sống nữa thì lực công kích kia tuyệt đối là kinh người.
Mấy thứ này trong hắc bang xem như không tệ, chỉ là ở trong mắt Dương Hiểu Đồng liền có vẻ cực kì yếu đuối. Phương thức bọn họ đánh nhau chỉ là một loại bản năng, đánh nhau, đánh lâu đối với điều này chỉ có chút cảm ngộ mà thôi.
Cũng không có trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nhìn qua so le không đồng đều.
Nghiêm gia, Diệc gia đều là thế gia tu chân. Tuy nói không phải mỗi người đều tu chân, cho dù tu chân thì trình độ đạt tới cũng không cực kì cao. Thế nhưng so với người thường lại có thêm phần thắng tuyệt đối. Bang phái như vậy có thể nói đối với bọn họ mà nói không có chút nào uy hiếp.
Sau khi A Vũ nhìn thấy Dương Hiểu Đồng tới liền đi qua thi lễ một cái cung kính nói: “Đại đương gia.”
Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, chợt dùng ánh mắt ý bảo nhìn mọi người huấn luyện, nói với A Vũ: “Sau khi nhìn có cảm tưởng gì?”
A Vũ là một người thông minh, nhìn thấy biểu tình của Dương Hiểu Đồng cùng với mọi người luyện võ cũng hiểu được ý của cô, trong con ngươi thoáng qua thần sắc tự hỏi, trầm giọng nói: “Bọn họ thoạt nhìn rất có thanh thế nhưng cũng không có phương thức thỏa đáng. Nếu như đụng tới người bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng nếu gặp phải vài người luyện võ công đoán rằng sẽ có hại.”
Nghe thấy lời A Vũ, Dương Hiểu Đồng cười nhìn A Vũ liếc mắt một cái không nói gì, chợt đi tới trước mặt mọi người.
Mọi người nhìn thấy đại đương gia tới liền ngừng động tác trong tay, đồng loạt nhìn về phía Dương Hiểu Đồng.
Trên mặt Dương Hiểu Đồng mang theo ý cười nhợt nhạt, nói: “Ta nhìn ra mọi người đều rất gắng sức luyện tập, ta rất hài lòng.”
Nghe cô nói, mọi người cũng phát ra tiếng cười sang sảng.
Dương Hiểu Đồng bày một thủ thế ý bảo mọi người im lặng, đợi khi mọi người im lặng, lúc này mới thuận tiện nói: “Mọi người nỗ lực ta thấy được nhưng ta muốn nói một việc. Các ngươi cũng chưa trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, loại đánh nhau xuất phát từ bản năng cùng với kinh nghiệm tranh đấu này có một lỗ thủng rất lớn.”
Quét mắt liếc nhìn mọi người một cái, không hề nghi ngờ mọi người sau khi nghe được câu nói đó trên mặt hoặc nhiều hoặc ít đều toát ra chút thần sắc mất hứng. Nhưng Dương Hiểu Đồng là đại đương gia, nhất thời cũng không nói lời phản đối.
“Có lẽ ta nói lời này các ngươi sẽ mất hứng. Nếu như vậy, ta hướng mọi người nói lời xin lỗi, ta cũng không có ý đả kích các ngươi. Ta nghĩ qua, mục tiêu của bang Hải Diễm chúng ta không phải chỉ là xưng bá ở Thụy Thành, ta hi vọng danh hiệu bang Hải Diễm chúng ta có thể nổi danh khắp nơi.”
“Điều này có một vấn đề về vũ lực! Chúng ta cần không phải là một cỗ máy cậy mạnh. Xét thấy điểm này, ta sẽ tìm một huấn luyện viên võ học tới dạy cho mọi người một số chiêu thức cũng hi vọng mọi người ở trên phương diện thực lực càng có thể đề cao thêm một bước. Cứ như vậy tính mạng của các ngươi cũng được bảo đảm, thực lực của bang Hải Diễm chúng ta cũng sẽ đề thăng, không biết mọi người có ý kiến gì khác hay không?”
Trầm mặc, không có người nào nói chuyện, một lát sau mọi người mới gật đầu đồng ý. Không hề nghi ngờ, lời nói của Dương Hiểu Đồng rất đúng, chỉ là cô nói thực lực của bọn họ không đủ khiến cho bọn họ đám đại nam nhân có chút mất mặt mà thôi.
“Đều nghe đại đương gia!” Mọi người đồng thanh nói.
Dương Hiểu Đồng cười nói: “Cảm ơn mọi người phối hợp và ủng hộ, ta hi vọng bang Hải Diễm chúng ta có thể trở nên xứng danh với vị trí lão đại, hắc bang đầu rồng, ngay cả thế lực quân đội cũng phải kiêng dè, mọi người có lòng tin hay không?”
Lời nói này của Dương Hiểu Đồng chính là nói ra dã tâm của cô và đây cũng chính là dã tâm của những người khác.
Những người này, bọn họ ở hắc đạo dốc sức làm việc, tất nhiên là muốn nổi danh, theo một lão đại có dã tâm, bọn họ cũng cảm giác mình có động lực phấn đấu.
“Có!”
Mọi người cùng nhau hô lên, có thể nghe được người toàn bộ căn cứ đều tràn đầy ý chí chiến đấu.
“Chuyện này hiện tại ta sẽ bắt tay vào làm, hi vọng đến lúc đó mọi người đều có thể đem hết toàn lực mà học tập, thành tích tốt sẽ được thưởng, phần thưởng nhất định sẽ làm cho các ngươi động tâm. Mỗi tháng sẽ khảo hạch một lần, các ngươi có thể xem như đây là cơ hội chọn lựa nhân tài. Về phần cụ thể thế nào sẽ chờ huấn luyện viên đến hướng dẫn các ngươi, sau đó ta sẽ nhất nhất nói rõ lại!”
Lúc nghe thấy Dương Hiểu Đồng nói có phần thưởng cùng với cơ hội chọn lựa nhân tài, ánh mắt mọi người đều sáng lên. Rất rõ ràng, nếu như ở cơ hội lần này trổ hết tài năng, bọn họ có thể rất nhanh bò lên trên cao tầng.
Ở trong lòng mọi người không khỏi đều hạ quyết tâm nhất định phải nắm chặt tốt cơ hội lần này.
Dương Hiểu Đồng thì lại tới phòng nghỉ của cô, ở đây vốn là phòng nghỉ của Ngô Chí Thiên, về sau tìm người làm bố trí lắp đặt lại thiết bị, sau đó trở thành phòng làm việc của cô.
Khép cửa phòng lại, Dương Hiểu Đồng liền tiến vào trong Thiên Hàng Bảo Điển. Du Du nhìn Dương Hiểu Đồng tinh thần sáng láng, trong lòng lại biết trong tâm của cô có bao nhiêu bất đắc dĩ, có bao nhiêu lo lắng.
Dương Hiểu Đồng trầm ổn làm cho cô kinh diễm, không ngờ tại đây trong thời gian thật ngắn, tâm trí Hiểu Đồng đã thành thục tới trình độ như vậy. Quả thực với tình huống hiện tại, bất đắc dĩ, lo lắng đều vô dụng, chỉ có bình tĩnh xử lý việc này mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
Cô cũng không có đưa ra cho Dương Hiểu Đồng bất kỳ ý kiến gì, chỉ ở một bên nhìn cô xử lý chuyện này, cô tin Hiểu Đồng cô ấy có ý nghĩ của chính mình.
Dương Hiểu Đồng nói: “Du Du, công pháp Thiên Hàng Bảo Điển những người khác không có biện pháp tu luyện, đúng không?”
Du Du gật gật đầu, bèn nhìn Dương Hiểu Đồng chờ câu nói tiếp theo của cô.
“Như vậy công pháp của Ngô Chí Thiên tu luyện những người khác hẳn là có thể tu luyện chứ?” Sau khi Ngô Chí Thiên chết, cô tiếp thu tất cả mọi thứ của Ngô Chí Thiên, ở tủ sắt thấy được một quyển công pháp phong cách cổ xưa – Lôi Nguyên Công.
Sau khi nhìn Dương Hiểu Đồng liền biết đây là công pháp Ngô Chí Thiên đã tu luyện, Ngô Chí Thiên có thể tu luyện, như vậy những người khác hẳn là có thể tu luyện mới đúng.
Nghe cô nói như thế, Du Du hiểu rõ cười, thời điểm Dương Hiểu Đồng hỏi ra câu đầu tiên cô liền nghĩ đến Hiểu Đồng muốn nói hẳn chính là điều này. “Cái này có thể, cậu muốn để cho bọn họ tu luyện để đề cao thế lực bang Hải Diễm?”
“Ừ, không chỉ cho bọn hắn tu luyện mà còn có Hiểu Thần, ba mẹ tớ, Nhược Nhược, Tiểu Mẫn bọn họ, cứ như vậy bọn họ cũng sẽ có năng lực tự vệ, tớ cũng có thể yên tâm một chút, tu chân đối với thân thể bọn họ mới có lợi.”
Lông mày Du Du khẽ nhướng: “Biện pháp rất tốt.”
“Cậu giúp tớ tìm xem có đan dược có thể trợ giúp quá trình tu luyện nhanh hơn hay không, như vậy thế lực của tớ có thể rất nhanh cường đại lên.”
Du Du kinh ngạc phát hiện lúc Dương Hiểu Đồng nói lời này, trong ánh mắt có sự cố chấp và dã tâm, đây là điều trước đây cô ấy chưa bao giờ có. Trước đây mặc dù cô cũng hi vọng thực lực của chính mình trở nên mạnh mẽ nhưng chưa từng có khát vọng như thế.
Xem ra sự tình lần này của Nghiêm Tuấn Trạch thực sự khiến cô ấy bị đả kích và áp lực không nhỏ. Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng như vậy, Du Du cũng không có lộ ra chút lo lắng nào, trái lại trên mặt còn hiện lên ý cười.
Có dã tâm mới tốt! Chủ nhân của Du Du cô phải có dã tâm, có dã tâm xưng bá thế giới! Khiến cho mọi người phải chấn động vì cô ấy! Cô ấy đã định trước sẽ đứng ở đỉnh thế giới để cho mọi người ngưỡng vọng!
Những lời này cô vẫn luôn không nói ra, có một số việc cần chính bản thân mình thay đổi. Nếu như cô nói ra vậy thì đã không còn ý nghĩa gì quá lớn, rất hiển nhiên, hiện tại chuyển biến của Dương Hiểu Đồng chính là phù hợp với ý nghĩ cảm nhận của cô.
Kia cái gì mà Nghiêm gia, Diệc gia đối với Du Du mà nói căn bản không tính là cái gì, mặc dù thực lực còn có thể, thế nhưng Du Du thấy qua nhiều quan to quen mặt như vậy, bọn họ chẳng qua là ‘con tôm nhỏ’ mà thôi.
Chỉ cần Hiểu Đồng có dã tâm kia, tương lai cô ấy tuyệt đối sẽ khiến mọi người kinh hãi.
“Chuyện này giao cho tớ, tớ biết vài loại đan dược phương thuốc dân gian, bây giờ cậu có thể học luyện chế. Cậu cứ yên tâm to gan mà làm đi, chỉ cần có việc cần tớ hỗ trợ, tớ sẽ dùng hết toàn lực giúp đỡ cậu!”
Nghe thấy lời này của Du Du, trong lòng Dương Hiểu Đồng liền cảm động, vậy nên trong con ngươi sự quyết tâm lại càng thêm kiên định! Cô – Dương Hiểu Đồng hiện tại mục tiêu không phải khiến cho người của Thụy Thành kinh ngạc mà là khiến cho người của cả thế giới kinh hãi!
Nói là làm liền, Dương Hiểu Đồng cũng không có do dự chút nào. Gọi điện thoại cho Hiểu Thần, thông báo để Hiểu Thần về nhà một chuyến, sau đó bản thân liền về nhà trước, trên người cầm theo công pháp tu luyện – Lôi Nguyên Công!
Sau khi Dương Hiểu Thần nhận được điện thoại của Dương Hiểu Đồng liền ngừng việc trong tay, lập tức về nhà. Dương Hiểu Đồng chỉ nói có chuyện trọng yếu muốn nói để mình trở về, lại không nói cụ thể là chuyện gì, hắn cảm thấy có chút lo lắng, một đường chạy nhanh trở về.
Ba mẹ Dương nhìn thấy Hiểu Đồng trở về cũng rất cao hứng, người một nhà cao hứng ngồi ở trên sô pha hỏi thăm nói chuyện, Dương Hiểu Đồng cười mở miệng nói: “Ba mẹ, hôm nay con trở về là có chút chuyện muốn nói với mọi người, con đã gọi điện thoại cho Hiểu Thần, tin chắc em ấy một lát sẽ về.”
Ba mẹ Dương nghe nói cô như thế, nhìn khuôn mặt Dương Hiểu Đồng có vẻ hơi nghiêm túc kia, trên mặt lộ ra lo lắng: “Hiểu Đồng, xảy ra chuyện gì sao?”
Dương Hiểu Đồng lắc lắc đầu, vỗ vai mẹ Dương nói: “Mẹ, không có phát sinh chuyện gì, không cần lo lắng cũng không phải chuyện xấu, chờ Hiểu Thần về đây rồi cùng nhau nói chuyện rõ ràng.”
Đang nói thì Hiểu Thần đã tiến vào.
Thấy người một nhà đều đã đến đông đủ, lúc này Dương Hiểu Đồng mới mở miệng nói: “Ba mẹ, Hiểu Thần, con nghĩ mọi người hẳn đều rất tò mò vì sao trong thời gian thật ngắn con lại có biến hóa lớn như thế?”
Vẫn luôn không có giải thích qua mấy chuyện này, vừa lúc nhân cơ hội này hảo hảo giải thích một phen.
Ba người cùng liếc mắt nhìn nhau rồi chợt cùng nhau gật đầu. Chuyện này đã lưu ở trong lòng của bọn họ rất lâu rồi cũng do dự muốn hỏi, rất hiển nhiên biến hóa như thế tuyệt đối không phải người bình thường sẽ có. Thế nhưng trong thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì bọn họ cũng không biết. Cho tới bây giờ Hiểu Đồng cũng không có nói chuyện này cho nên bọn họ cũng sẽ không hỏi.
Bởi vì ở bọn họ nhìn ra, Hiểu Đồng không nói nhất định là có nguyên nhân của mình, bọn họ chỉ cần biết vô luận Hiểu Đồng thay đổi thế nào vẫn như trước là Hiểu Đồng của bọn họ, như thế là đủ rồi.
Dương Hiểu Đồng nói: “Bởi vì con tu luyện, hiện tại con chính là người tu chân.”
Vừa nói ra ba người đều là vẻ mặt không thể tin nhìn Dương Hiểu Đồng. Tu luyện?
Cái từ này chỉ có trong ti vi và tiểu thuyết mới xuất hiện qua, bọn họ chưa từng nghĩ tới sẽ xuất hiện trong hiện thực. Nếu như những người khác mà nói ra lời này, bọn họ nhất định sẽ cho rằng là đang nói đùa. Chỉ là lời này từ trong miệng Dương Hiểu Đồng nói ra, vậy cũng không phải đơn giản là đang nói giỡn.
Biết chuyện này đối với nội tâm bọn họ đả kích, thời điểm lần đầu tiên tiếp xúc với chuyện này chính mình không phải cũng rất kinh ngạc sao? Cô nói: “Không sai, con chính là tu luyện, một lần trong lúc vô ý con đã chiếm được một cuốn công pháp, ôm tâm tính thử tu luyện, không ngờ vậy mà lại có hiệu quả như vậy.”
“Sau khi tu luyện con cảm thấy thân thể con so với trước kia tốt hơn nhiều, không chỉ chữa khỏi cận thị, thậm chí làn da cũng thay đổi tốt hơn, những thứ này đều là tác dụng của tu luyện, mà lúc con có được bản công pháp kia đồng thời còn chiếm được một cuốn phương thuốc dân gian, dựa vào những phương thuốc dân gian ấy con đã thành lập lên Ám Kim Mai Côi.”
Sự tình đại khái là như vậy, Dương Hiểu Đồng che giấu chuyện về Thiên Hàng Bảo Điển, chuyện này ngoại trừ chính cô ngoài ra sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.
Trầm mặc một lát, ba người đều đang lẳng lặng tiêu hóa chuyện này. Thật sự là làm cho người ta khiếp sợ, không ngờ chuyện như vậy lại thực sự tồn tại, chỉ là nghĩ tới biến hóa trong một năm qua của Dương Hiểu Đồng, đích xác cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được.
“Hóa ra là như vậy.” Ba Dương có chút cảm khái nói, không ngờ trong một năm ngắn như vậy, con gái của mình thậm chí có kinh nghiệm không giống người thường như vậy.
Trên mặt mẹ Dương vẫn như trước tràn đầy kinh ngạc, tựa hồ chuyện này đối với bà mà nói quá mức kỳ lạ.
Dương Hiểu Thần tốc độ tiếp thu là nhanh nhất, lập tức hiểu những thành tựu của chị gái nhà mình đều có lí do, trước đó hắn luôn hiếu kỳ những thứ đan dược kỳ quái ấy chưa từng xuất hiện qua trên thế giới, chị gái của mình sao lại có, hiện tại tất cả vấn đề đều đã minh xác. (ý chỉ bạn Hiểu Thần đã xác minh và hiểu rõ được chuyện đó)
“Trước đó chính con đối với bản công pháp này cũng rất hoài nghi, chỉ là sau quá trình tu luyện của con đã xác định được không có bất kỳ vấn đề gì, lần này mục đích của con là để cho mọi người có thể cùng tu luyện, như vậy đối với chúng ta đều tốt. Tu luyện không ngừng có thể đề cao tố chất thân thể của chúng ta còn có thể kéo dài tuổi thọ, mỗi một chỗ đều là chỗ tốt. Con hi vọng cả nhà chúng ta có thể thật vui vẻ mà sống có thể ở cùng một chỗ.” Nói ra lời như vậy, đương nhiên ba mẹ Dương và Hiểu Thần cũng không có ý kiến, một chuyện tốt như vậy ai cũng nguyện ý thử. Tiếp theo đó, Dương Hiểu Đồng liền bắt đầu dạy bọn họ tu luyện như thế nào…
/217
|