Vương Nhược Tịch cùng Tống Nhã Thiến là sinh viên năm ba, so với Dương Hiểu Đồng lớn hơn một năm, lúc cô vừa mới nghe tên bọn họ, Dương Hiểu Đồng từng gặp họ trong tiệc tối dịp nguyên đán của trường tổ chức.
Trong trường học bọn họ cũng là những mỹ nữ, sau khi sinh viên mới vào trường liền xuất hiện bảng xếp hạng hoa hậu giảng đường, danh sách gồm mười người, nhưng hai người họ đã chiếm hai vị trí trong đó.
Lâm Tử Di đứng hàng thứ ba, đủ để cho thấy cô ta có bao biêu xinh đẹp. Lúc trước Lâm Tử Di còn cùng bọn họ ở chung một phòng, đối với hai người bọn họ thực bất mãn, bởi vì Lâm Tử Di muốn đứng vị trí đầu tiên nhưng không thành công, sau chuyện cùng Trình Thiên Lỗi phát sinh, Lâm Tử Di đã rơi xuống hàng thứ bảy, xem ra đời này cô ta không có cơ hội xêp hàng thứ nhất.
Hiện tại Dương Hiểu Đồng chiếm vị trí thứ ba, theo cuộc thi vũ đạo lần này, bài danh hoa hậu giảng đường có khả năng sẽ thay đổi, bởi vì vị trí hoa hậu giảng đường căn cứ theo phiếu bầu mà quyết định.
Đương nhiên có bảng danh hoa hậu giảng đường cũng sẽ có hoa vương giảng đường, tuy rằng Dương Hiểu Đồng đối với phương diện này không mấy chú ý tới, nhưng luôn nghe mọi người bàn tán nên cũng biết một hai, ba người đầu bảng theo thứ tự gồm có: Thần Diệc Minh, Ngô Thụy Lâm, Trương Tiếu Thiên.
Trên cơ bản torng trường học, đạ đa số các nữ sinh rất mê bọn họ, bất quá bi kịch là Dương Hiểu Đồng căn bản không gặp qua bọn họ, cho nên dù đặt trước mặt cô cũng không nhận ra bọn họ là ai.
Ba vị này gia thế rất tuyệt, gia thế Trình Thiên Lỗi hoàn toàn kém xa bọn họ, nhưng cũng không tệ. Tuy rằng dựa theo Dương Hiểu Đồng nghĩ, người gia thế tốt lắm cũng chỉ là thượng đẵng mà thôi, nhưng thực hiển nhiên có một số việc cũng không phải vậy.
Một buổi chiều này, Dương Hiểu Đồng bị Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn lấy tốc độ nhanh nhất kéo tới xã đoàn phố vũ, diện tích Thụy Đại rất lớn, cho nên nơi của các xã đoàn cũng không nhỏ.
Vừa tới cửa xả đoàn phố vũ, Dương Hiểu Đồng thấy có nhiều người cảm thấy sửng sốt, cảnh tượng báo danh khí thế ngút trời khiến cô sững sờ, Tiểu Mẫn nhìn Dương Hiểu Đồng bộ dáng kinh ngạc, ưỡn ngực đắc ý nói, “Cảm tạ chúng ta đi! Chúng ta nhập xã cũng đã hơn một năm, cho nên báo danh của ngươi chúng ta đã làm xong, haha”.
Dương Hiểu Đồng nhìn Tiểu Mẫn đắc ý, chỉ biết thở dài, “Đại ân đại đức của ngươi, tiểu sinh vô cùng cảm kích”.
Muốn cô đến đứng xếp hàng như vậy thật đúng là mệt chết. Không nghĩ tới chỉ một cuộc thi phố vũ mà lại náo nhiệt như vậy, nghĩ tới tiền thưởng, trong mắt Dương Hiểu Đồng nở rộ quang thải.
Giải nhất nhận được ba vạn, giải nhì hai vạn, giải ba một vạn, nếu cô có thể đạt được giải kia, trong khoảng thời gian này cô không cần đi làm thêm nữa, có thể dùng thời gian còn lại đề tu luyện.
Ba người vui cười đi vào xã đoàn, đi vào, Dương Hiểu Đồng thấy được Vương Nhược Tịch mặc một kiện đồ bó sát màu trắng, bên dưới là quần hiphop rộng thùng thình, đem dáng người hoàn mỹ của mình phô diễn ra, bởi vì vừa rồi luyện tập nên mồ hôi khắp người, nhưng hết thảy càng làm cho cô ta thêm phần mị lực.
Mái tóc xoăn nâu vàng, ôm lấy gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mắt nâu sáng ngời như bảo thạch tản ra mị lực vô tận, thản nhiên như vậy làm cho người ta tự mình hãm vào vực sâu của cô, cái mũi khéo léo, cánh môi khêu gợi, tương xứng với dáng người hoàn mỹ, tuyệt đối là vưu vật.
Khó trách có thể đứng trên ngai vàng hoa hậu giảng đường, cũng là lần đầu tiên nhìn Vương Nhược Tịch gần như vậy, quả nhiên bất phàm, Vương Nhược Tịch có một thân phận khác chính là xã trưởng xã đoàn phố vũ.
Bên ngoài cửa xã đoàn nam sinh kích động nhìn, thấy bọn họ tiến đến, trên mặt Vương Nhược Tịch hiện lên tươi cười, ôn nhu nói, “Các ngươi đến đây a, trước thay quần áo rồi bắt đầu đi. Hi Mẫn sẽ dạy các ngươi”. Bộ dáng nói chuyện hòa thuận, Dương Hiểu Đồng nhìn cô ta nở nụ cười đáp ứng.
Cô cũng không biết Vương Nhược Tịch là người như thế nào, cũng không tính kết thân, cho nên chỉ cười xả giao mà thôi. Đi theo hai người Nhược Nhược vào thay quần áo thích hợp để luyện tập, cùng so với quần áo của Vương Nhược Tịch không có gì khác nhau, chỉ là bộ của cô mặc có màu đen, bó sát người.
“Oa, Hiểu Đồng dáng người của ngươi khi nào thì trở nên tốt như vậy?” Nhược Nhược vẻ mặt hâm mộ nói.
Quần áo trên thân Dương Hiểu Đồng hoàn toàn bày ra hết vẻ đẹp bên ngoài của cô, hai tay mảnh khảnh, xương quai xanh tinh xảo, bụng bằng phẳng, chiếc eo thon nhỏ. Quần áo màu đen nên khiến cho nước da vốn trắng của cô càng thêm trắng nõn nà, chói lọi.
“Không có. Gần đây ăn không nhiếu lắm, dáng người cũng tốt lên đôi chút mà thôi”.
Nhược Nhược thân không cao, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, dáng người cũng rất đẹp, nam sinh thích cô cũng không ít.
So sánh mà nói, Tiểu Mẫn so ra kém Nhược Nhược một bậc, nhưng cũng không tệ lắm, Tiểu Mẫn tính tình thẳng thắn, nói cái gì đều giấu không được, là người phi thường nghĩ khí.
Ba người thay đổi quần áo xong, đi ra ngoài để các cô dạy Dương Hiểu Đồng khiêu vũ, khi Dương Hiểu Đồng xuất hiện, trong nháy mắt, xung quanh đều yên tĩnh, rất nhiều nam sinh ánh mắt dừng lại trên người Dương Hiểu Đồng, bình thường cô ăn mặc mộc mạc thật nhìn không ra dáng người cô đẹp như vậy, hiện tại mới thấy rõ ràng.
Trong đầu đều có một suy nghĩ, nguyên lại bộ dạng Dương Hiểu Đồng sinh đẹp như vậy, dáng người cũng rất chuẩn! Trong mắt Vương Nhược Tịch tựa hồ chợt lóe cái gì đó, nhưng mọi người cũng không ai chú ý tới.
“Lần này ba người chúng ta chuẩn bị nhảy poping, poping đối với người mới mà nói rất khó khăn, ngươi phải cố lên ak”. Tiểu Mẫn mở miệng nói.
“Ừ, bởi vì hiphop có vẻ được mọi người thích, cho nên mới lựa chọn thể loại này, người có biết bọn họ thực lực rất mạnh, nếu không chọn chút như vậy, rất khó thắng được.” Nhược Nhược giải thích, cô cũng biết cái này đối với Dương Hiểu Đồng khó khăn rất nhiều, nhưng trước mắt hai người cũng chỉ nghĩ ra được cái này, đổi lại cái khác cũng không quá hiệu quả.
“Không có việc gì, học cái này cũng rất tốt”. Biết họ lo lắng cái gì, Dương Hiểu Đồng tươi cười ấm áp, trong phút chốc chiếu sáng toàn bộ xã đoàn phố vũ.
Thấy Dương Hiểu Đồng đáp ứng, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn nhìn nhau cười, đây là hoạt động lần đầu tiên bọn họ cùng tham gia, đương nhiên phải làm hết sức.
“Chúng ta trước luyện tập tư thế thủ bộ, trước hai tay làm tư thế giống như cưỡi ngựa, ngón tay hướng xuống, tạo cảm giác thực nhẹ nhàng…” Tiểu Mẫn dạy rất tận tình, một bên giới thiện một bên làm mẫu.
Cũng may Dương Hiểu Đồng hôm qua trong bảo điển đã được Sân Đế dạy động tác, cho nên trong thoáng chốc đã đạt tới tiêu chuẩn của Tiểu Mẫn.
Thấy Dương Hiểu Đồng tốc độ học tập rất nhanh, Tiểu Mẫn cùng Nhược Nhược vui vẻ không thôi, lập tức tận tình dạy thêm, Dương Hiểu Đồng cũng rất ra sức học tập.
Ba người trong phòng học rất bắt mắt, chính là ba người chìm đắm trong thế giới của mình căn bản không chú ý tới tình huống xung quanh, Dương Hiểu Đồng học tập tốc độ thực kinh người, người hiểu biết poping chú ý tới điểm này đều kinh ngạc.
Cục diện như vậy cứ kéo dài, đến khi có người nào đó tiến đến phá vỡ cục diện mới thôi.
Trong trường học bọn họ cũng là những mỹ nữ, sau khi sinh viên mới vào trường liền xuất hiện bảng xếp hạng hoa hậu giảng đường, danh sách gồm mười người, nhưng hai người họ đã chiếm hai vị trí trong đó.
Lâm Tử Di đứng hàng thứ ba, đủ để cho thấy cô ta có bao biêu xinh đẹp. Lúc trước Lâm Tử Di còn cùng bọn họ ở chung một phòng, đối với hai người bọn họ thực bất mãn, bởi vì Lâm Tử Di muốn đứng vị trí đầu tiên nhưng không thành công, sau chuyện cùng Trình Thiên Lỗi phát sinh, Lâm Tử Di đã rơi xuống hàng thứ bảy, xem ra đời này cô ta không có cơ hội xêp hàng thứ nhất.
Hiện tại Dương Hiểu Đồng chiếm vị trí thứ ba, theo cuộc thi vũ đạo lần này, bài danh hoa hậu giảng đường có khả năng sẽ thay đổi, bởi vì vị trí hoa hậu giảng đường căn cứ theo phiếu bầu mà quyết định.
Đương nhiên có bảng danh hoa hậu giảng đường cũng sẽ có hoa vương giảng đường, tuy rằng Dương Hiểu Đồng đối với phương diện này không mấy chú ý tới, nhưng luôn nghe mọi người bàn tán nên cũng biết một hai, ba người đầu bảng theo thứ tự gồm có: Thần Diệc Minh, Ngô Thụy Lâm, Trương Tiếu Thiên.
Trên cơ bản torng trường học, đạ đa số các nữ sinh rất mê bọn họ, bất quá bi kịch là Dương Hiểu Đồng căn bản không gặp qua bọn họ, cho nên dù đặt trước mặt cô cũng không nhận ra bọn họ là ai.
Ba vị này gia thế rất tuyệt, gia thế Trình Thiên Lỗi hoàn toàn kém xa bọn họ, nhưng cũng không tệ. Tuy rằng dựa theo Dương Hiểu Đồng nghĩ, người gia thế tốt lắm cũng chỉ là thượng đẵng mà thôi, nhưng thực hiển nhiên có một số việc cũng không phải vậy.
Một buổi chiều này, Dương Hiểu Đồng bị Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn lấy tốc độ nhanh nhất kéo tới xã đoàn phố vũ, diện tích Thụy Đại rất lớn, cho nên nơi của các xã đoàn cũng không nhỏ.
Vừa tới cửa xả đoàn phố vũ, Dương Hiểu Đồng thấy có nhiều người cảm thấy sửng sốt, cảnh tượng báo danh khí thế ngút trời khiến cô sững sờ, Tiểu Mẫn nhìn Dương Hiểu Đồng bộ dáng kinh ngạc, ưỡn ngực đắc ý nói, “Cảm tạ chúng ta đi! Chúng ta nhập xã cũng đã hơn một năm, cho nên báo danh của ngươi chúng ta đã làm xong, haha”.
Dương Hiểu Đồng nhìn Tiểu Mẫn đắc ý, chỉ biết thở dài, “Đại ân đại đức của ngươi, tiểu sinh vô cùng cảm kích”.
Muốn cô đến đứng xếp hàng như vậy thật đúng là mệt chết. Không nghĩ tới chỉ một cuộc thi phố vũ mà lại náo nhiệt như vậy, nghĩ tới tiền thưởng, trong mắt Dương Hiểu Đồng nở rộ quang thải.
Giải nhất nhận được ba vạn, giải nhì hai vạn, giải ba một vạn, nếu cô có thể đạt được giải kia, trong khoảng thời gian này cô không cần đi làm thêm nữa, có thể dùng thời gian còn lại đề tu luyện.
Ba người vui cười đi vào xã đoàn, đi vào, Dương Hiểu Đồng thấy được Vương Nhược Tịch mặc một kiện đồ bó sát màu trắng, bên dưới là quần hiphop rộng thùng thình, đem dáng người hoàn mỹ của mình phô diễn ra, bởi vì vừa rồi luyện tập nên mồ hôi khắp người, nhưng hết thảy càng làm cho cô ta thêm phần mị lực.
Mái tóc xoăn nâu vàng, ôm lấy gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mắt nâu sáng ngời như bảo thạch tản ra mị lực vô tận, thản nhiên như vậy làm cho người ta tự mình hãm vào vực sâu của cô, cái mũi khéo léo, cánh môi khêu gợi, tương xứng với dáng người hoàn mỹ, tuyệt đối là vưu vật.
Khó trách có thể đứng trên ngai vàng hoa hậu giảng đường, cũng là lần đầu tiên nhìn Vương Nhược Tịch gần như vậy, quả nhiên bất phàm, Vương Nhược Tịch có một thân phận khác chính là xã trưởng xã đoàn phố vũ.
Bên ngoài cửa xã đoàn nam sinh kích động nhìn, thấy bọn họ tiến đến, trên mặt Vương Nhược Tịch hiện lên tươi cười, ôn nhu nói, “Các ngươi đến đây a, trước thay quần áo rồi bắt đầu đi. Hi Mẫn sẽ dạy các ngươi”. Bộ dáng nói chuyện hòa thuận, Dương Hiểu Đồng nhìn cô ta nở nụ cười đáp ứng.
Cô cũng không biết Vương Nhược Tịch là người như thế nào, cũng không tính kết thân, cho nên chỉ cười xả giao mà thôi. Đi theo hai người Nhược Nhược vào thay quần áo thích hợp để luyện tập, cùng so với quần áo của Vương Nhược Tịch không có gì khác nhau, chỉ là bộ của cô mặc có màu đen, bó sát người.
“Oa, Hiểu Đồng dáng người của ngươi khi nào thì trở nên tốt như vậy?” Nhược Nhược vẻ mặt hâm mộ nói.
Quần áo trên thân Dương Hiểu Đồng hoàn toàn bày ra hết vẻ đẹp bên ngoài của cô, hai tay mảnh khảnh, xương quai xanh tinh xảo, bụng bằng phẳng, chiếc eo thon nhỏ. Quần áo màu đen nên khiến cho nước da vốn trắng của cô càng thêm trắng nõn nà, chói lọi.
“Không có. Gần đây ăn không nhiếu lắm, dáng người cũng tốt lên đôi chút mà thôi”.
Nhược Nhược thân không cao, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, dáng người cũng rất đẹp, nam sinh thích cô cũng không ít.
So sánh mà nói, Tiểu Mẫn so ra kém Nhược Nhược một bậc, nhưng cũng không tệ lắm, Tiểu Mẫn tính tình thẳng thắn, nói cái gì đều giấu không được, là người phi thường nghĩ khí.
Ba người thay đổi quần áo xong, đi ra ngoài để các cô dạy Dương Hiểu Đồng khiêu vũ, khi Dương Hiểu Đồng xuất hiện, trong nháy mắt, xung quanh đều yên tĩnh, rất nhiều nam sinh ánh mắt dừng lại trên người Dương Hiểu Đồng, bình thường cô ăn mặc mộc mạc thật nhìn không ra dáng người cô đẹp như vậy, hiện tại mới thấy rõ ràng.
Trong đầu đều có một suy nghĩ, nguyên lại bộ dạng Dương Hiểu Đồng sinh đẹp như vậy, dáng người cũng rất chuẩn! Trong mắt Vương Nhược Tịch tựa hồ chợt lóe cái gì đó, nhưng mọi người cũng không ai chú ý tới.
“Lần này ba người chúng ta chuẩn bị nhảy poping, poping đối với người mới mà nói rất khó khăn, ngươi phải cố lên ak”. Tiểu Mẫn mở miệng nói.
“Ừ, bởi vì hiphop có vẻ được mọi người thích, cho nên mới lựa chọn thể loại này, người có biết bọn họ thực lực rất mạnh, nếu không chọn chút như vậy, rất khó thắng được.” Nhược Nhược giải thích, cô cũng biết cái này đối với Dương Hiểu Đồng khó khăn rất nhiều, nhưng trước mắt hai người cũng chỉ nghĩ ra được cái này, đổi lại cái khác cũng không quá hiệu quả.
“Không có việc gì, học cái này cũng rất tốt”. Biết họ lo lắng cái gì, Dương Hiểu Đồng tươi cười ấm áp, trong phút chốc chiếu sáng toàn bộ xã đoàn phố vũ.
Thấy Dương Hiểu Đồng đáp ứng, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn nhìn nhau cười, đây là hoạt động lần đầu tiên bọn họ cùng tham gia, đương nhiên phải làm hết sức.
“Chúng ta trước luyện tập tư thế thủ bộ, trước hai tay làm tư thế giống như cưỡi ngựa, ngón tay hướng xuống, tạo cảm giác thực nhẹ nhàng…” Tiểu Mẫn dạy rất tận tình, một bên giới thiện một bên làm mẫu.
Cũng may Dương Hiểu Đồng hôm qua trong bảo điển đã được Sân Đế dạy động tác, cho nên trong thoáng chốc đã đạt tới tiêu chuẩn của Tiểu Mẫn.
Thấy Dương Hiểu Đồng tốc độ học tập rất nhanh, Tiểu Mẫn cùng Nhược Nhược vui vẻ không thôi, lập tức tận tình dạy thêm, Dương Hiểu Đồng cũng rất ra sức học tập.
Ba người trong phòng học rất bắt mắt, chính là ba người chìm đắm trong thế giới của mình căn bản không chú ý tới tình huống xung quanh, Dương Hiểu Đồng học tập tốc độ thực kinh người, người hiểu biết poping chú ý tới điểm này đều kinh ngạc.
Cục diện như vậy cứ kéo dài, đến khi có người nào đó tiến đến phá vỡ cục diện mới thôi.
/217
|