Cực Phẩm Thiên Kiêu

Chương 211 - Người Trong Nhà?

/217


Edit : Vô Tâm

Beta : Tam Thiếu – Sally

Trương Hinh cao khoảng 1m65, vóc người xinh đẹp tuyệt đối, khiến tất cả cô gái phải hâm mộ, chỗ nên lồi thì lồi, chỗ nên lõm sẽ lõm, quả thật là cực phẩm!

Khuôn mặt hơi gầy nhìn rất tinh xảo, có lẽ bởi vì là một quân nhân nên thoạt nhìn cô ấy càng anh khí hơn so với nữ sinh bình thường, rất có tinh thần nhưng vẫn tràn đầy sức hấp dẫn của phái nữ.

Ít nhất ở đây không ít nam binh đều bị cô ấy hấp dẫn. Nếu không phải cô ấy lớn tuổi hơn bọn hắn thì sợ rằng đã có không ít người muốn hành động.

Sau khi quan sát chăm chú một lát, Trương Hinh lên tiếng: “Mọi người huấn luyện không tệ, tôi nghĩ bộ đội chúng ta lại xuất hiện không ít nhân tài, hi vọng mọi người có thể tiếp tục cố gắng! Tranh thủ nhiều vinh dự hơn!”

Vừa mở miệng khí thế mười phần, không giống các cô gái bình thường khác, hay xấu hổ. Cô nói chuyện rất phóng khoáng, khiến mọi người cảm thấy rất thoải mái, chắc tính cách cô ấy cũng rất cởi mở.

Mọi người nhao nhao vỗ tay, hưởng ứng lời vị nữ đại tá này nói.

“Mọi người tiếp tục huấn luyện đi, tôi không hi vọng bởi vì tôi đến mà ảnh hưởng tiến độ huấn luyện của mọi người.” Trên mặt Trương Hinh mang theo nụ cười lạnh nhạt, sau khi quét mắt nhìn mọi người một vòng thì cuối cùng đưa mắt dừng lại trên người Dương Hiểu Đồng.

Đương nhiên cũng không phải chỉ nhìn một mình Dương Hiểu Đồng nhưng Dương Hiểu Đồng rất nhạy cảm đã phát hiện ra ánh mắt cô ấy nhìn cô. Ánh mắt vị đại tá chủ yếu nhìn mình, trong lòng có chút nghi hoặc, mình hình như cũng không nhận ra cô ấy ah.

“Du Du, cậu có cảm thấy ánh mắt của cô ấy có chút kỳ quái hay không?” Dương Hiểu Đồng ở trong lòng câu thông nói chuyện với Du Du.

Du Du cũng không trả lời Dương Hiểu Đồng, mà đang ngồi trước màn hình máy tính lớn không ngừng ấn phím, trên màn hình rộng lớn thình lình xuất hiện là ảnh chụp của Trương Hinh, bên cạnh chú thích nhiều tư liệu, hiển nhiên đó là sơ yếu lý lịch của Trương Hinh.

Đợi sau khi xem xong một loạt tư liệu đó, trên mặt Du Du hiện lên nụ cười ý vị thâm trường, vốn có chút kinh ngạc lúc này đã hoàn toàn biến mất không thấy, còn lại chỉ là sáng tỏ.

“Hiểu Đồng, đừng cảm thấy kỳ quái, nếu như tớ đoán không sai, cô ấy đến vì cậu, ha ha, người quen nha!” Du Du cười xấu xa nói.

Nghe thấy lời Du Du, Dương Hiểu Đồng lại càng khó hiểu. Trí nhớ hiện tại của cô rất tốt, chỉ cần thấy qua người nào trên cơ bản đều sẽ nhớ rõ. Huống chi Trương Hinh đại tá xinh đẹp như vậy nhưng cô xác định cô thực sự chưa từng gặp qua người này.

Càng không thể là người quen ah, ở trong quân đội cô cũng không có người quen biết. Mà rất hiển nhiên Trương Hinh không phải người của Diệc gia, vậy sẽ là người thế nào?

“Trương Hinh. . . Trương Hinh. . . . Cô ấy họ Trương, chẳng lẽ là người của Trương gia?”

Dương Hiểu Đồng linh quang chợt lóe, nghĩ tới khả năng này, càng nghĩ càng cảm thấy chính xác.

Trương gia vốn là gia đình quân nhân, con cháu trong nhà xuất hiện ở quân đội cũng rất bình thường. Bình thường nữ binh lấy tuổi tác như Trương Hinh đã đạt được vị trí này quả thực là chuyện không thể nào, nếu là người Trương gia, như vậy chuyện này lại có vẻ rất hợp lí.

Về phần lý do cô ấy đến tìm mình, vậy lại càng đơn giản. Mình và Doãn Kiệt cùng nhau, cô ấy đến xem mình cũng rất bình thường không phải sao?

Nghe thấy lời Dương Hiểu Đồng, Du Du gật đầu, vẻ mặt tán thưởng: “Đầu óc phản ứng không chậm, nhanh như vậy đã kịp phản ứng, rất tốt!”

“Thôi đi, cậu ở một bên cười trộm, tớ còn không hiểu cậu?”

“Ha ha, đừng nói rõ như thế, tớ cho cậu biết nha. Trương Hinh là chị gái của Trương Doãn Kiệt. Nghe nói quan hệ hai người bọn họ khá tốt, Trương Doãn Kiệt ở Trương gia nổi danh người có nhân duyên tốt, vô luận nam nữ đều rất thích hắn. Dù sao tính cách hắn khá ôn nhu, hào phóng, làm việc cũng không tính toán chi li. Người như vậy có nhân duyên tốt cũng rất bình thường, mà chị gái của hắn cùng hắn lại càng không cần phải nói. Lần này cô ấy hẳn tới thăm cậu, cô em dâu tương lai, chuẩn bị sẵn sàng a!”

Lời Du Du nói không hề che giấu được hưng phấn, dù sao Dương Hiểu Đồng và Trương Doãn Kiệt cùng nhau đã là chuyện chắc chắn, gặp người Trương gia cũng là chuyện sớm hay muộn.

Nhìn thấy Hiểu Đồng có thể hạnh phúc, cô đương nhiên rất vui vẻ. Vốn cô vẫn cảm thấy không công bằng, Trương Doãn Kiệt đã gặp người nhà Dương Hiểu Đồng, cha mẹ là ông bà Dương hay Lam Toàn và Diệc Vĩnh Khôn, hắn đều đã gặp. Hơn nữa còn được bọn họ tán thành, danh chính ngôn thuận trở thành con rể. Nhưng trưởng bối, người nhà của Trương Doãn Kiệt, Dương Hiểu Đồng chưa nhìn thấy một người ah.

Mặc dù thời gian bọn họ gặp gỡ không dài nhưng cảm tình hai người bọn họ rất ổn định. Dù sao trước đây quen biết và thời gian ở chung đủ để cho bọn họ hiểu đối phương, mấy thứ ấy cũng là một dạng tích lũy cảm tình, hoàn toàn có thể gặp mặt gia trưởng rồi!

Du Du trêu ghẹo khiến Dương Hiểu Đồng không khỏi có chút ngại ngùng, không khỏi nhớ tới lần trước Trương Doãn Kiệt hỏi cô lúc nào có thể cùng anh về gặp trưởng bối, không ngờ mình chưa đi, Trương Hinh lại tới.

“Đều như vậy còn chuẩn bị gì ah.” Cô không ngờ lần đầu tiên gặp mặt Trương Hinh lại trong tình cảnh thế này, có chút đột ngột, lại không chán ghét, cảm giác đầu tiên của cô về Trương Hinh này chính là hào phóng, không nhăn nhó, dĩ nhiên cô khá thích người như vậy.

“Ha ha, yên tâm đi, cậu ưu tú như vậy, người Trương gia cao hứng còn không kịp.” Cô có lòng tin tuyệt đối với Hiểu Đồng. Hiểu Đồng có thể nói là muốn gì có đó, muốn diện mạo có diện mạo, thân phận, khí chất, năng lực, đều là tốt không có gì để nói.

Lớp trưởng nhìn thấy thủ thế của đại đội trưởng lập tức mở miệng nói: “Phía dưới tiến hành huấn luyện bắn súng 50 mét!”

“Quẹo trái.”

“Toàn bộ tập hợp, chạy bộ đi.”

Mọi người nghe thấy chỉ biết nhao nhao làm theo lời lớp trưởng đồng loạt chạy tới địa điểm luyện tập xạ kích.

Đại đội trưởng đứng bên cạnh đại tá Trương Hinh, Trương Hinh nhìn mọi người chạy bộ rời đi thì nói với đại đội trưởng: “Chúng ta cũng đi xem đi?”

“Vâng, mời.” Đại đội trưởng cười nói, làm một tư thế mời, Trương Hinh đi theo sau lưng bọn họ.

Huấn luyện bắn xa là từng nhóm tiến hành, mỗi lần mười người, bọn họ tổng cộng phân ra tiến hành năm lần. Dương Hiểu Đồng, Ngô Địch, Lý Liệt ở ngay nhóm đầu tiên.

Trong khoảng thời gian ngắn, một chỗ cách đó năm mươi mét đã đặt mười bia ngắm, tương ứng trên tay của bọn họ cũng cầm súng ống. Nhắc tới súng ống Dương Hiểu Đồng khá quen thuộc, ở trong Thiên Hàng Bảo Điển cô đã sớm học sử dụng các loại súng ống, không có loại nào mà cô không quen thuộc.

Động tác cầm súng lên đạn dường như đã làm qua hơn vạn lần, hết sức quen thuộc. Những người khác có lẽ không chú ý tới nhưng cẩn thận như Trương Hinh lại quan tâm tới động tác nhỏ này.

Cảm giác quen thuộc đó, phảng phất như là một binh lính dùng súng ống đã lâu, quen thuộc tới nhắm hai mắt cũng có thể xạ kích.

“Bắt đầu!” Lớp trưởng ra lệnh một tiếng, nhóm mười người đầu tiên bắt đầu xạ kích.

“Đoàng”

” Đoàng”

” Đoàng”

Tiếng nổ súng vang lên liên tiếp, Dương Hiểu Đồng mắt híp lại nhìn bia ngắm phía trước, năm mươi mét khoảng cách, ở trong mắt người thường có vẻ rất nhỏ, huống chi chỉ là điểm hồng tâm rất bé kia? Chỉ có điều lấy thị lực Dương Hiểu Đồng thì khoảng cách năm mươi mét không tính là cái gì. Cô vẫn có thể nhìn rất rõ ràng, một trăm mét, hai trăm mét cô cũng sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

Trong mắt người thường, huấn luyện bắn súng hơi khó khăn nhưng đối với Dương Hiểu Đồng cô chẳng qua chỉ là một bữa ăn sáng. Trương Hinh đứng phía sau cô, chắc hẳn cũng giống như vậy?

Cô cũng không rõ thực lực Trương Hinh mạnh bao nhiêu? Chỉ có điều cô biết, Trương Doãn Kiệt là người có thực lực mạnh nhất trong những người đồng lứa trong Trương gia. Điều này cũng nói rõ thực lực Trương Hinh không mạnh bằng Trương Doãn Kiệt, chắc cô ấy cũng không mạnh bằng cô đâu?

Dù sao thực lực của cô và Trương Doãn Kiệt không kém nhau nhiều lắm. Tuy hai người chưa chính thức so đấu, hiện tại hai tháng không gặp, hai người cũng có tiến bộ, không biết lần gặp mặt tiếp theo sẽ có bộ dạng như thế nào nha.

Sau khi bắn mười phát đạn, Dương Hiểu Đồng thu hồi súng ống, những người khác đều đang chờ người phía trước kiểm tra thông báo thành tích của bọn họ, cô không hề lo lắng vấn đề này.

Trước đây ở phương diện này cô đã được huấn luyện không ít, điểm chính xác ấy đã sớm luyện ra. Nếu năm mươi mét xạ kích cô cũng không bắn trúng thì Forlani không phải ăn tươi luôn cô sao.

Tác chiến trong rừng, chiến địa đặc huấn, cô cũng từng theo Forlani thử qua vài lần, có thể nói là quen thuộc tới không thể lại quen thuộc hơn.

“9 điểm.”

“7 điểm.”

“9,5 điểm.”

“9,5 điểm.”

“10 điểm.”

. . . . .

Không hề ngoài ý muốn, người mười điểm chính là Dương Hiểu Đồng. Mọi người nhao nhao liếc mắt nhìn, không ngờ Dương Hiểu Đồng lại bắn chính xác như vậy, thật sự quá lợi hại.

Ngô Địch dùng vai đụng Dương Hiểu Đồng, nói: “Không ngờ thuật bắn súng của cậu lợi hại như vậy, cậu dấu diếm thật sâu ah.”

“Thôi đi, cái này mà gọi là dấu diếm thật sâu gì chứ ? Cậu cũng không thua kém a. Có phải cậu nên thành thật khai báo hay không?” Dương Hiểu Đồng nhướng mày, híp lại mắt nhìn Ngô Địch ngậm miệng.

“Việc này. . . việc này vẫn là thôi đi, khụ khụ.” Vấn đề này cô thật sự không thể giải thích rõ.

Thấy Ngô Địch bị chính mình nói cho không thể trả lời, Dương Hiểu Đồng cười đắc ý. Cô có cách để đối phó chiêu của Ngô Địch. Dù sao cô cũng chung sống hai tháng với Ngô Địch, cô cũng không phải người ngu ngốc phản ứng chậm chạp.

Mặc dù Ngô Địch không có nói chuyện về phương diện này nhưng từ các cuộc nói chuyện bình thường và cô biểu hiện ra một vài thứ, cô cũng biết thân phận của Ngô Địch không đơn giản.

Cô ấy không phải người bình thường, chắc gia đình cô ấy cũng là quân nhân, bằng không phương diện này cô sẽ không hiểu biết như thế. Huống chi cô phát hiện rất nhiều huấn luyện Ngô Địch đã sớm quen thuộc, thậm chí còn được huấn luyện qua rất nhiều lần, điều này cũng nói rõ địa vị của người trong nhà ở quân đội nhất định không thấp. Nếu không sẽ không có được loại trình độ này.

Nếu Ngô Địch không muốn nói ra, tất nhiên cô cũng sẽ không nói toạc ra. Bởi cô biết, Ngô Địch hẳn cũng có suy nghĩ giống cô, không hi vọng mình được đối xử đặc biệt, hay không hi vọng bằng hữu của mình vì thân phận mình nên mới tiếp cận mình.

Về phần tại sao cô nhìn thấu bối cảnh Ngô Địch, mà Ngô Địch lại không nhìn ra bối cảnh của cô. Nguyên nhân đó do Ngô Địch rất hiểu các phương diện trong quân đội, quá trình huấn luyện, các kỷ luật cần tuân thủ cô ấy cũng hiểu rất rõ, cho nên có đôi khi sẽ lỡ miệng nói ra. Nhưng Dương Hiểu Đồng thật sự không rõ về phương diện này lắm, cũng giống như các tân binh khác, cho nên cô ấy mới không phát hiện ra được.

Lúc đại đội trưởng nghe thấy Dương Hiểu Đồng bắn trúng hồng tâm cũng rất kinh ngạc, loại chính xác này quả thực có thể đi làm người bắn tỉa ah! Trong lòng càng nhắc nhở chính mình nên phân Dương Hiểu Đồng đến liên đội nào mới tốt.

Trương Hinh trong mắt đều là tán thưởng, cô đã rất nhiều lần nghe nhắc về Dương Hiểu Đồng. Từ lúc bắt đầu, khi Doãn Kiệt mới quen cô gái này, cô đã nghe nói qua tên của cô. Chẳng qua lúc đó không quan tâm quá nhiều. Tuy rất ít khi cô nghe thấy Trương Doãn Kiệt nói về nữ sinh nhưng cảm thấy lúc đó họ chỉ mới quen, không có gì đáng ngại.

Chỉ có điều về sau Ám Kim Mai Côi, tên Dương Hiểu Đồng nhiều lần xuất hiện bên tai cô. Một công ty thần kỳ, đan dược thần kỳ như vậy, khiến Dương Hiểu Đồng cũng tràn đầy màu sắc thần kỳ. Trước đây dù cô tưởng tượng thế nào cũng không cách nào tưởng tượng sẽ gặp được công ty như vậy.

Dù cô đã biết đan dược thiên kì bách quái, nhưng hiệu quả thật sự khiến cho cô có chút hoa mắt, đương nhiên điều khiến cô kinh ngạc nhất chính là đan dược của Dương Hiểu Đồng lại có thể trị liệu ung thư. Việc này cũng quá thần kỳ ah, đây chính là một cống hiến cực lớn cho toàn bộ thế giới.

Ung thư là một trong ba chứng bệnh khó chữa trị trên thế giới. Người bị ung thư căn bản nhìn không thấy hi vọng, còn phải chịu thống khổ làm hóa trị liệu, nhìn khuôn mặt tiều tụy từng ngày, đếm từng ngày còn lại của mình càng ngày càng ít đi nhưng sau khi dùng đan dược không chỉ không có chút thống khổ nào, hơn nữa trị liệu hoàn toàn triệt để.

Việc này không thể nghi ngờ. Cô ấy cũng không dùng thủ đoạn gì để thu được thanh danh như vậy. Mà bởi vì đan dược Ám Kim Mai Côi thực sự có hiệu quả như vậy. Hơn nữa thái độ phục vụ của Ám Kim Mai Côi rất tốt, khiến khách của Ám Kim Mai Côi đều đánh giá bọn họ rất cao. Trừ người ác ý muốn phá hư và cạnh tranh, chỉ có điều mấy người cạnh tranh đã sớm bị bao phủ trong đoàn người, không ai để ý tới bọn họ.

Bởi vì thực lực Ám Kim Mai Côi tuyệt đối lớn hơn bọn họ rất nhiều. Bọn họ ác ý phá hư căn bản sẽ không tạo thành chút hiệu quả nào.

Sau đó trong hội nghị gia tộc, người trong gia tộc đang nghị luận việc Nghiêm gia – Nghiêm Tuấn Trạch cướp trước một bước, Trương Doãn Kiệt đứng ra, ở trước mặt mọi người nói hắn thích Dương Hiểu Đồng.

Từ lúc đó, cô bắt đầu thực sự quan tâm Dương Hiểu Đồng, vô số quang huy bao phủ Dương Hiểu Đồng khiến cô không thấy rõ lắm. Nhưng cô cũng tin tưởng ánh mắt em trai mình tuyệt đối sẽ không sai. Trước đây nhiều cô gái ái mộ em trai cô như vậy, Trương Doãn Kiệt lại chưa từng nói thích bất cứ người nào, cô gái có thể được Trương Doãn Kiệt thích nhất định sẽ có chỗ hơn người.

Mà sau khi biết được Dương Hiểu Đồng là con gái thất lạc nhiều năm của Diệc gia, cô càng kinh ngạc không thôi, thân phận của Dương Hiểu Đồng quá kỳ lạ. Cô ấy vốn không có bối cảnh, về sau bởi vì Ám Kim Mai Côi khiến người ta không thể khinh thường, không ngờ cuối cùng còn một thân phận là con cháu đích tôn của Diệc gia, lần này bối cảnh cực lớn. Cô chỉ cảm thấy sau này cô cũng phải ngước nhìn cô ấy, cuộc đời tràn ngập truyền kỳ cũng không gì hơn cái này.

Về sau khi Trương Doãn Kiệt nói cho cô hắn và Dương Hiểu Đồng yêu nhau, hơn nữa Dương Hiểu Đồng ở ngay trong doanh bộ của cô, cô đã có chút rục rịch. Tuy nói tin tức của Dương Hiểu Đòng cô biết không ít nhưng chưa từng gặp mặt ah, cho nên sau hai tháng suy nghĩ vẫn không nhịn được đến xem.

Cuối cùng thì Trương Hinh vẫn là một thiếu nữ bình thường, rất hiếu kỳ đối với chuyện này.

Sau khi xem xong thành tích xạ kích của đám người Dương Hiểu Đồng, Trương Hinh và đại đội trưởng đi tới chỗ cách bọn họ xa hơn một chút, nói: “Anh cảm thấy Dương Hiểu Đồng thế nào?”

“Tôi cảm thấy cô ấy là một hạt giống tốt, ở mỗi phương diện biểu hiện đều rất xuất sắc. Hai người Lý Liệt và Ngô Địch cũng rất xuất sắc. Tôi rất xem trọng ba người bọn họ, lần trước doanh trưởng cũng nhìn trúng ba người bọn họ, bảo tôi bồi dưỡng bọn họ thật tốt.” Đại đội trưởng nói rõ ý kiến của mình, hắn rất tự hào mấy tân binh này.

Trương Hinh gật đầu: “Quả thực không tệ, đợi sau khi huấn luyện tân binh kết thúc, bố trí bọn họ đến phân đội tốt, tôi tin không lâu sau bọn họ có thể đạt được thành tích cực cao.”

“Rõ.” Đại đội trưởng nghe thấy lời Trương Hinh rồi tưởng tượng hình ảnh đó cũng lộ ra mấy phần sắc mặt vui mừng. Tương lai mấy người Dương Hiểu Đồng thu được vinh dự, hắn cũng cảm thấy trên mặt tỏa sáng ah, ít nhất họ là binh lính chính mình mang qua không phải sao?

Đợi bọn họ huấn luyện kết thúc, tuyên bố giải tán thời, trên đường Dương Hiểu Đồng về kí túc xá, Trương Hinh gọi cô. Chuyện này cô đã sớm đoán được, Trương Hinh sẽ không chỉ tới nhìn mình một cái rồi đi, chắc chắn không thể tránh khỏi nói chuyện một phen.

Ngô Địch có chút kỳ quái nhìn Dương Hiểu Đồng, Dương Hiểu Đồng chỉ cười cười không giải thích. Cô cũng không muốn giấu giếm Ngô Địch, dù sao Ngô Địch cũng sẽ không nói ra.

“Tớ có chút chuyện, cậu về trước đi.”

“Được.” Ngô Địch gật đầu đáp.

Dương Hiểu Đồng đi tới trước mặt Trương Hinh, Trương Hinh nhìn gương mặt mĩ lệ có khí chất của Dương Hiểu Đồng, trong lòng không khỏi cảm khái, thực sự là một mỹ nhân bại hoại a, đều nói minh tinh trên ti vi đẹp nhưng đó là hai loại người trang điểm và tự nhiên. Dương Hiểu Đồng còn đẹp hơn bọn họ. Huống chi trên khuôn mặt mộc của cô ấy không chút tì vết, làn da trắng sáng, một chút lấm tấm đều không nhìn thấy.

Mỗi ngày phơi nắng cũng không hề bị đen, ngay cả cô cũng có chút hâm mộ.

“Xin chào, tôi là chị gái của Trương Doãn Kiệt – Trương Hinh.” Trương Hinh tươi cười, vươn tay nói.

Dương Hiểu Đồng cầm tay Trương Hinh, trên mặt nở nụ cười: “Dương Hiểu Đồng.”

“Ha ha, kỳ thực lần này tôi đến chính vì nhìn em.” Trương Hinh không chút che giấu mục đích mình tới đây, sảng khoái thừa nhận.“Chị nghe Doãn Kiệt nhắc tới em rất nhiều lần, chỉ có điều một lần cũng chưa được thấy mặt, lần này biết em ở bộ đội nên không nhịn được tới đây nhìn.”

Trương Hinh hào phóng khiến khoảng cách hai người kéo gần lại không ít. Dương Hiểu Đồng càng thêm có thiện cảm đối với vị chị gái không chút ra vẻ này.

“Ha ha, phải không? Vừa mới nhìn thấy, em còn rất kinh ngạc đấy, chỉ có điều về sau cũng đoán được.”

“Thật thông minh a, Doãn Kiệt có thể cùng với em, hắn thực sự rất có phúc khí. Đúng rồi, lúc nào em và Doãn Kiệt trở về gặp trưởng bối thế?” Tuy cô không hiểu rõ Dương Hiểu Đồng nhưng vừa nhìn đã biết cô bé này là một cô gái tốt, cô ước gì hai người nhanh chóng đính hôn, tốt nhất là kết hôn luôn, như vậy người ta mới yên tâm ah.

Với tướng mạo, địa vị của Dương Hiểu Đồng, đàn ông theo đuổi cô không ít? Không phải cô không tin sức hấp dẫn của Doãn Kiệt nhưng thật sự sức cạnh tranh quá lớn.

Ngay lúc nãy khi bọn họ huấn luyện, cô đã chú ý thấy, mắt mắt quan tâm Dương Hiểu Đồng không ít. Chỉ có điều mấy người này đương nhiên không thể so sánh với Doãn Kiệt nhưng từ điều đó có thể chứng minh sức thu hút của Dương Hiểu Đồng không thể chống đỡ!

Nghe thấy lời Trương Hinh, Dương Hiểu Đồng hơi đỏ mặt, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải, dù sao đối con gái với vấn đề này vẫn có chút ngượng ngùng.

“Ách. . . . Việc này vẫn nên xem Doãn Kiệt nói như thế nào đã.” Dù sao Doãn Kiệt không có ở đây, trước tiên cứ vứt vấn đề sang bên cho Doãn Kiệt.

Trương Hinh cũng biết Dương Hiểu Đồng ngại, trên mặt tươi cười càng sâu, thời đại này con gái biết xấu hổ cũng không nhiều, huống chi là cô gái có có bối cảnh như Dương Hiểu Đồng, tốt hơn rất nhiều so với người tên Diệc Tuyết gì đó mà lần trước nhìn thấy, quả thực chính là dùng mũi nhìn người, căn bản không biết cái gì gọi là xấu hổ.

Vừa so sánh hai người họ với nhau, Dương Hiểu Đồng thật sự tốt hơn quá nhiều a.

“Sau khi tới đây thì chưa từng gặp qua Doãn Kiệt sao?”

“Đúng vậy, ở trong này không dễ liên hệ.”

“Ha ha, mấy ngày nay Doãn Kiệt khá bận, bởi vì lúc trước vẫn ở bên ngoài có rất nhiều chuyện đều chất đống lại. Chỉ có điều chị nghĩ không bao lâu nó khẳng định sẽ tới tìm em, nếu không nhìn đám ngốc kia đi.”

“Đúng rồi, cuộc sống bộ đội em đã thói quen chưa? Có người nào bắt nạt em hay không? Nếu như có, em nói cho chị biết.”

“Em rất tốt, không có vấn đề gì cả.” Nhìn thấy bộ dáng Trương Hinh nếu cô bị bắt nạt, liền chuẩn bị ra tay với người ta, trong mắt không che giấu toát lên sự vui vẻ. Nhìn bộ dáng Trương Doãn Kiệt ôn nhu như vậy, không ngờ chị gái của anh ấy lại là một người mạnh mẽ như thế a.

Con gái nói chuyện phiếm với nhau vốn rất dễ kéo gần khoảng cách, huống chi đối phương còn rất có thiện cảm với mình, tương lai rất có thể bọn họ trở thành người nhà ah, cứ như vậy đề tài nói chuyện nhiều thêm không ít, tâm sự về Trương Doãn Kiệt, một vài chuyện thú vị hay tâm sự của các cô gái, hai người rất nhanh đã không có ngăn cách.

Tới lúc ăn cơm tối, Dương Hiểu Đồng nói: “Không bằng cùng nhau đi ăn cơm đi.”

Trương Hinh nhìn Dương Hiểu Đồng, thấy Dương Hiểu Đồng nở nụ cười, cô cũng cười đáp ứng: “Tốt.” Vốn cô có chút do dự, dù sao căn tin người nhiều, nếu hai người cùng đi ăn cơm chắc chắn sẽ khiến mọi người thảo luận sôi nổi, nhưng vừa nghĩ, thực lực Dương Hiểu Đồng bày ở kia, dù cho người ta nói hai người bọn họ có quan hệ thì thế nào?

Bọn họ lại không có gì phải lo lắng, huống chi đây là em dâu tương lai của mình, mọi người biết cô và mình quen biết, một vài người có ý kiến đối với Dương Hiểu Đồng hẳn sẽ thu lại không ít.

Lúc hai người cùng nhau tới căn tin ăn cơm, không hề ngoài ý muốn khiến cho mọi người nhìn chăm chú, vị đại tá này xế chiều hôm nay mới thấy qua có thể nói là ký ức khắc sâu với bọn họ. Mà lúc này cô và Dương Hiểu Đồng có vẻ quan hệ tốt, ngồi cùng một chỗ ăn cơm? Hai người bọn họ là quan hệ như thế nào? Mọi người nhao nhao suy đoán.

Lúc hai người tới, mấy người khác phòng 321 cũng đang ngồi cùng một chỗ ăn cơm, đương nhiên hiện tại ánh mắt bọn họ đều đang nhìn cô. Dương Hiểu Đồng cười với bọn họ, sau đó đi ăn cơm với Trương Hinh.

Ngô Địch thấy quan hệ hai người không tệ, trong lòng cũng hiểu được đại khái, xem ra thân phận của Dương Hiểu Đồng cũng không bình thường, đại tá chẳng lẽ là chị gái của cô? Nhưng họ không đúng a…

Bởi vì Trương Hinh đến, căng tin vốn ồn ào lập tức yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng nhai nuốt thức ăn, hơn nữa tiếng động đó được tận lực thu nhỏ.

“Chị có kinh khủng như vậy sao? Vừa tới mọi người đã yên tĩnh như vậy.” Trương Hinh nhỏ giọng dò hỏi Dương Hiểu Đồng.

Nghe thấy câu hỏi của Trương Hinh, Dương Hiểu Đồng ngẩng đầu nhìn Trương Hinh, lại thấy cô vẻ mặt thành thật không nhịn được cười: “Sẽ không, chị đâu có khủng bố, chỉ bởi vì vấn đề huân chương của chị thôi! Không có gì đáng ngại.”

Nghe cô nói vậy, Trương Hinh gật đầu, cúi đầu an tâm ăn cơm.

Trong lúc hai người ăn cơm vẫn không ngừng trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười, nhìn thấy bọn họ như vậy, những người khác biểu tình càng quái dị hơn.

Mà khi hai người nói chuyện ánh mắt Trương Thiến Văn vẫn nhìn hai người, thật không nghĩ tới Dương Hiểu Đồng lại bối cảnh như vậy. Đây chính là đại tá a…

Sau khi hai người rời khỏi, căn tin vốn yên tĩnh lập tức nổ tung.

“Trương Hinh đại tá lại ngồi ăn cơm cùng với Dương Hiểu Đồng, thoạt nhìn quan hệ hai người bọn họ không tệ ah! Chẳng lẽ là thân thích?” Một người anh tuấn mở miệng nói.

“Hai người họ đều là đại mỹ nữ, là thân thích cũng không có gì kỳ quái.”

“Hắc hắc, vậy ngươi cảm thấy hai người bọn họ ai đẹp hơn một chút?”

“Muốn ta nói, vẫn là Dương Hiểu Đồng đẹp, không chỉ hương vị nữ nhân mười phần, vóc người lại siêu đẹp, khuôn mặt càng đẹp không nói, tính tình cũng không tệ.”

“Ha ha, bản tính sắc lang của ngươi lộ ra rồi, chỉ kém không chảy nước miếng.”

“Ta nào có, ta nói là sự thật, ngươi làm như mình tốt lắm, bình thường ngươi không nhìn lén Dương Hiểu Đồng?”

“Hai người thôi đi, đừng tranh chấp vấn đề này, ngươi nói Dương Hiểu Đồng và thượng tá Trương Hinh là vốn đã quen biết hay mới vừa quen?”

“Có lẽ vốn đã quen biết, sao có thể là mới quen?”

“Vậy cũng không chắc chắn, ngươi chưa thấy buổi chiều lúc kiểm tra, Dương Hiểu Đồng bắn trúng được mười điểm, vừa lúc bị đại tá nhìn thấy, nói không chừng cảm thấy cô ấy có tài năng.”

Nghe người đó nói, mọi người bắt đầu tự hỏi quan hệ hai người.

“Ngô Địch, ngươi nói Dương Hiểu Đồng có thể dựa vào quan hệ với đại tá Trương Hinh đi cửa sau hay không?” Trương Thiến Văn nhìn Ngô Địch vẫn không nói gì thăm dò hỏi.

Nghe thấy lời Trương Thiến Văn, Ngô Địch nhìn lướt qua Trương Thiến Văn, nói: “Hiểu Đồng có thực lực, căn bản không cần đi cửa sau.” Trong lòng Trương Thiến Văn tự mình nghĩ tới chuyện này, cho nên mới suy nghĩ theo hướng đó.

Cô biết Dương Hiểu Đồng và đại tá Trương Hinh quen biết từ trước, nhưng lấy năng lực của Dương Hiểu Đồng căn bản khinh thường đi cửa sau. Chính là câu nói ‘vàng luôn luôn phát sáng’, đối với quan hệ của hai người cô hoàn toàn không quan tâm.

Lời của mình bị Ngô Địch không nể mặt phản bác, sắc mặt Trương Thiến Văn có chút khó coi nhưng trong thời gian ngắn cũng không nghĩ ra lời nào để phản bác. Dù sao thực lực Dương Hiểu Đồng quả thật là tốt nhất trong đám bọn họ.

Có lẽ tìm một cái cớ để an ủi mình, cho nên cô ta mới xem nhẹ thực lực bản thân Dương Hiểu Đồng, đẩy đãi ngộ của cô lên người Trương Hinh.

Sau khi Dương Hiểu Đồng tiễn Trương Hinh rời đi mới trở lại túc xá. Ngô Địch cũng đang ở trong túc xá, nhìn thấy Ngô Địch, Dương Hiểu Đồng cười cười, mà Ngô Địch cũng không hỏi chuyện ngày hôm nay, bởi vì rất nhiều chuyện không cần hỏi, cô đã hiểu.

Cô không giống đám người Trương Thiến Văn, luôn luôn suy nghĩ theo hướng sai lệch, kỳ thực đây là một chuyện rất đơn giản, Trương Hinh và Dương Hiểu Đồng vốn đã quen biết. Lần này gặp mặt nói chuyện phiếm cùng nhau ăn một bữa cơm mà thôi, hoàn toàn không có gì khác.

/217

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status