Nghe Từ Từ nói xong, ngày thứ hai Dương Hiểu Đồng liền đi thu sếp mọi việc nơi chị Từ (chị nơi làm thêm của N9), chị Từ có chút không nỡ bất quá Dương Hiểu Đồng có việc, cô cụng không thể lôi kéo không phải sao? Sau khi đáp ứng với chị về sau có thời gian rãnh đến chỗ chị chơi rồi mới trở về.
Hiện tại, mỗi ngày sau giờ lên lớp, lại bắt đầu dạy tiếng anh cho hai đứa bạn, dưới sự chỉ dạy của Dương Hiểu Đồng, trình độ tiếng anh của Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn đã tiến bộ lên không ít, không còn cảm thấy không hiểu gì như trước nữa.
Dương Hiểu Đồng cũng không tiếp tục tới phố vũ xã đoàn, bởi vì những thứ cần học cô đều đã học hết, Nhược Nhược cũng nói cô không cần đi nữa, như vậy mọi người sẽ không thể biết rõ năng lực của cô.
Sau khi khảo sát tiếng anh cấp 4 kết thúc, không hề ngoài ý muốn ba người đều thông qua, hai người Nhược Nhược rất vui vẻ, lại mang theo Dương Hiểu Đồng đi ra ngoài chơi, ăn uống rất vui vẻ.
Thời điểm trở về, bọn họ vô tình nhìn thấy một người đàn ông trung niên ở ngã tư đường với một sạp đồ, kỳ thật cái gì cũng không có, chỉ có một khối đá. Chung quanh có rất nhiều người vây xem, các cô cũng tiến lên nhìn xem góp vui.
Lúc này mới hiểu có chuyện gì xảy ra, người nọ là một gã đổ thạch (người bán những viên thạch nằm trong đá), nhưng cuối cùng đều thua lỗ, cuối cùng rơi vào tình trạng nghèo rớt mồng tơi như hiện tại, hiện hắn chỉ còn lại một khối hàng len dạ, chính là hắn không dám mở ra, sợ lại không có gì trong đó lại tuyệt luôn đường sống.
Cho nên ở trên đường đen hàng len dạ đó bán đi, kỳ thật bán hàng len dạ đều có nơi chuyện môn bán, chính là thân hắn hiện tại không có một đồng, làm gì có tiền nộp phí dụng, cho nên ở tại nơi này bán.
Đỗ thạch, tuy rằng Dương Hiểu Đồng chưa từng thử qua, nhưng cũng có hiểu biết nhất định. Đổ thạch, cũng được gọi là đỗ hóa, chỉ khi thai thác bên trong, lấy đi lớp đá bên ngoài, không thể để bị hư nhân bên trong, lấy viên thạch phỉ thúy bên trong, như vậy được gọi là đỗ thạch.
Đá tạo phỉ thúy đều có lớp bọc bên ngoài, nhưng bên torng có phỉ thúy hay không cũng không biết được. Độ ta nhỏ của phỉ thúy sẽ quyết định phong hóa cao cấp của nó.
Khối phỉ thúy thường có lớp đá bọc bên ngoài có nhiều màu khác nhau, bền ngoài nhìn cũng rất đẹp, khi khai mở bên trong sẽ có phỉ thúy tùy theo có lớn có nhỏ, tuy nhiên có khi bên torng cũng không có gì cả, này cũng là thực sự. Rời khỏi nơi mỏ phỉ thúy, đổ trướng chiếm 1 phần vạn, tại mỏ đổ trướng phỉ thúy (nơi bán các viên đá đổ thạch, cũng như có người giúp đập viên đá lấy viên phỉ thúy bên trong mà không làm ảnh hưởng đến viên phỉ thúy) cơ hội may mắn hơn rất nhiều.
Đỗ trướng ngọc đầu tiên, một đêm trôi qua rất nhanh, nhưng tuyệt đại đa số mọi người đều chấm dứt trong thất bại.
Hiển nhiên người lấy thất bại chấm dứt này, mọi người đều đang nhìn khối hàng len dạ, dù sao một đêm đổ thắng thì trong một đêm phất lên (giàu lên) rất nhanh, cho nên rất nhiều người đối với vấn đề này cảm thấy rất hứng thú, hàng len dạ này là hắn lấy giá mười vạn mua được, nhưng vẫn không dám khai mở, hiện tại bán đi chỉ bán giá tám vạn mà thôi.
Dương Hiểu Đồng đánh giá khối hàng len dạ kia, cô thế nhưng cảm nhận được bên trong hàng len dạ này thế nhưng có hơi thở làm cho cô phi thuờng thoải mái, chậm rãi nhắm hai mắt lại, dùng tinh thần của mình đi cảm thụ khối len dạ này, dần dần, cô tựa hồ loáng thoáng thấy được bên trong khối hàng len dạ này có ánh sáng xanh biếc, tuy rằng chỉ nhỏ bằng lòng đỏ trứng, nhưng chính xác là phỉ thúy, quả thực rất đáng giá. (Sally: vâng, và từ đây, chị bắt đầu con đường làm giàu a).
Kinh ngạc nhìn về phía hàng len dạ, cô thật sự có thể cảm giác được phỉ thúy trong đó! CHuyện này thất sự bất khả tư nghị (khó tin). Chẳng lẽ là do cô tu luyện? Trở về hỏi Từ Từ sau đi.
Không khỏi lắc đầu cười khẽ, người này vận khí thật sự rất không tốt, nếu hắn dám đánh cuộc một keo nữa, đem hàng len dạ này mở khai, những tổn thất của hắn trước kia đều có thể thu hồi lại, còn có thể kiếm thêm chút đỉnh.
Cô vốn rất muốn mua, như vậy sau khhi cô mở khai, được mấy chục vạn thật sự cô không dám tưởng tượng, như vậy, cuộc sống sau này của cô cung sẽ rất tốt, gánh nặng trong nhà cũng nhẹ đi rất nhiều, đáng tiếc tám vạn, cô căn bản không có.
Có chút hậm hực trở về phòng cùng hai người Tiểu Mẫn, trực tiếp nằm trên giường. Đổ thạch có phải hay không là một phương pháp khác giúp cô kiếm tiền?
Nếu lần nào cô cũng có thể cảm thụ được phỉ thúy bên trong, như vậy đỗ thạch đối với cô không có chút phiêu lưu nào? Nếu thật như vậy, như vậy…
Tâm vừa động, tiến nhập vào thiên hàng bảo điển, nhìn thấy Từ Từ liền khẩn cấp hỏi, “Từ Từ, ngươi đối với đỗ thạch có hiểu biết không? Vì sao vừa rồi tại hàng len dạ ta có thể cảm nhận được phỉ thúy tồn tại?” Điểm này khiến cô cảm thấy nghi hoặc, cảm giác như vậy đến tốt cùng là trong nhất thời hay là…?
Từ Từ nói, “Biết, trong thời gian ở đây, ta đã đen tư liệu hết thảy toàn bộ góp nhặt. Ngươi có thể cảm nhận được phỉ thúy tồn tại là chuyện bình thường, bởi vì người tu luyện, có thể cảm giác được hơi thở mà người thường không thể. Phỉ thúy có thể phát ra một loại hơi thở kỳ lạ, thanh lương mà thoải mái, này cùng với tác dụng của nó có liên quan, cho nên ngươi có thể cảm nhận được.”
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng mừng rỡ, “Ta đây về sau có phải hay không có thể đi đỗ thạch phát triển?” Như vậy cách kiếm tiến này cũng rất trâu a.
“Có thể, nhưng hiện tại ngươi còn không được, ngươi hôm nay nhìn thấy hàng len dạ giá trị không cao, chỉ là tám vạn mà thôi, nhưng lấy tài lực của ngươi hiện tại căn bản không thể trả, lần thi phố vũ này thành công sẽ có được ba vạn, hơn nữa chính ngươi tu luyện có thể chế đan dược, kiến được tiền cũng thật nhẹ nhàng, sau đó lại đi giới đổ thách phát triển thì tốt rồi.”
“Ừ” Hiện tại, cô thật sự không thể mua nỗi hàng len dạ, sau cuộc thi phố vũ, cô phải tranh thủ tu luyện.
“Ngươi luyện chế đan dược trước mắt mà nói, tốt nhất là mở trong phạm vi nhỏ, bỡ vì thực lực của ngươi chưa đủ, hơn nữa này đêu là đan dược của siêu cấp tinh cầu chúng ta, nơi này các ngươi căn bạn không có. Nếu bị người khác phát hiện, nhất định sẽ đi nghiên cứu, cuối cùng tim tới ngươi, đến lúc đó càng phiền toái hơn.”
Từ Từ nhắc, cô mới chú ý tới điểm này, xác thực, dược giảm béo như vậy nếu ở trên thế giở này sẽ tạo oanh động rất lớn, “Thời điểm bán ta sẽ che giấu thân phận của mình, không cho người khác biết, muốn tìm cũng không tìm được ta”.
“Ừ, hiện tại chỉ co thể như vậy, chờ tương lai thực lực của ngươi tăng lên, sẽ không cần lo lắng thên những vấn đề này.” Từ Từ nói lên suy nghĩ trong lòng Dương Hiểu Đồng, hết thảy đều phải dựa vào thực lực làm trụ cột.
Cô thậm chí có thể nghĩ đến khi thực lực tăng lên, hết thảy, đều rất mộng ảo. Đến lúc đó, cô có thể có những thứ mà mọi người trên thế giới này không thể có được, cuộc sống trong nhà cũng sẽ thay đổi hết thảy.
Cuộc thi phố vũ, cô đã chuẩn bị rất tốt, không cần lo lắng, cô tin tưởng nhất định mình sẽ đạt được quán quân. Sau khi hiểu được hết thảy, Dương Hiểu Đồng bắt đầu liều mạng tu luyện. Hiện tại, không cần đi làm thêm, không cần luyện vũ đạo, cũng không cần dạy tiếng anh, cô liền có rất nhiều thời gian rãnh.
Mỗi lần đều đến vườn trường, nằm trên cỏ, bởi vì nơi đó có thể tăng lên thực lực rất nhanh, cứ như vậy, thực lực cô lại tăng lên rất nhanh, trong một tuần đã có thể vận hành được 11 vòng, khoảng cách đột phá cấp 1 càng ngày càng gần.
Hiện tại, mỗi ngày sau giờ lên lớp, lại bắt đầu dạy tiếng anh cho hai đứa bạn, dưới sự chỉ dạy của Dương Hiểu Đồng, trình độ tiếng anh của Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn đã tiến bộ lên không ít, không còn cảm thấy không hiểu gì như trước nữa.
Dương Hiểu Đồng cũng không tiếp tục tới phố vũ xã đoàn, bởi vì những thứ cần học cô đều đã học hết, Nhược Nhược cũng nói cô không cần đi nữa, như vậy mọi người sẽ không thể biết rõ năng lực của cô.
Sau khi khảo sát tiếng anh cấp 4 kết thúc, không hề ngoài ý muốn ba người đều thông qua, hai người Nhược Nhược rất vui vẻ, lại mang theo Dương Hiểu Đồng đi ra ngoài chơi, ăn uống rất vui vẻ.
Thời điểm trở về, bọn họ vô tình nhìn thấy một người đàn ông trung niên ở ngã tư đường với một sạp đồ, kỳ thật cái gì cũng không có, chỉ có một khối đá. Chung quanh có rất nhiều người vây xem, các cô cũng tiến lên nhìn xem góp vui.
Lúc này mới hiểu có chuyện gì xảy ra, người nọ là một gã đổ thạch (người bán những viên thạch nằm trong đá), nhưng cuối cùng đều thua lỗ, cuối cùng rơi vào tình trạng nghèo rớt mồng tơi như hiện tại, hiện hắn chỉ còn lại một khối hàng len dạ, chính là hắn không dám mở ra, sợ lại không có gì trong đó lại tuyệt luôn đường sống.
Cho nên ở trên đường đen hàng len dạ đó bán đi, kỳ thật bán hàng len dạ đều có nơi chuyện môn bán, chính là thân hắn hiện tại không có một đồng, làm gì có tiền nộp phí dụng, cho nên ở tại nơi này bán.
Đỗ thạch, tuy rằng Dương Hiểu Đồng chưa từng thử qua, nhưng cũng có hiểu biết nhất định. Đổ thạch, cũng được gọi là đỗ hóa, chỉ khi thai thác bên trong, lấy đi lớp đá bên ngoài, không thể để bị hư nhân bên trong, lấy viên thạch phỉ thúy bên trong, như vậy được gọi là đỗ thạch.
Đá tạo phỉ thúy đều có lớp bọc bên ngoài, nhưng bên torng có phỉ thúy hay không cũng không biết được. Độ ta nhỏ của phỉ thúy sẽ quyết định phong hóa cao cấp của nó.
Khối phỉ thúy thường có lớp đá bọc bên ngoài có nhiều màu khác nhau, bền ngoài nhìn cũng rất đẹp, khi khai mở bên trong sẽ có phỉ thúy tùy theo có lớn có nhỏ, tuy nhiên có khi bên torng cũng không có gì cả, này cũng là thực sự. Rời khỏi nơi mỏ phỉ thúy, đổ trướng chiếm 1 phần vạn, tại mỏ đổ trướng phỉ thúy (nơi bán các viên đá đổ thạch, cũng như có người giúp đập viên đá lấy viên phỉ thúy bên trong mà không làm ảnh hưởng đến viên phỉ thúy) cơ hội may mắn hơn rất nhiều.
Đỗ trướng ngọc đầu tiên, một đêm trôi qua rất nhanh, nhưng tuyệt đại đa số mọi người đều chấm dứt trong thất bại.
Hiển nhiên người lấy thất bại chấm dứt này, mọi người đều đang nhìn khối hàng len dạ, dù sao một đêm đổ thắng thì trong một đêm phất lên (giàu lên) rất nhanh, cho nên rất nhiều người đối với vấn đề này cảm thấy rất hứng thú, hàng len dạ này là hắn lấy giá mười vạn mua được, nhưng vẫn không dám khai mở, hiện tại bán đi chỉ bán giá tám vạn mà thôi.
Dương Hiểu Đồng đánh giá khối hàng len dạ kia, cô thế nhưng cảm nhận được bên trong hàng len dạ này thế nhưng có hơi thở làm cho cô phi thuờng thoải mái, chậm rãi nhắm hai mắt lại, dùng tinh thần của mình đi cảm thụ khối len dạ này, dần dần, cô tựa hồ loáng thoáng thấy được bên trong khối hàng len dạ này có ánh sáng xanh biếc, tuy rằng chỉ nhỏ bằng lòng đỏ trứng, nhưng chính xác là phỉ thúy, quả thực rất đáng giá. (Sally: vâng, và từ đây, chị bắt đầu con đường làm giàu a).
Kinh ngạc nhìn về phía hàng len dạ, cô thật sự có thể cảm giác được phỉ thúy trong đó! CHuyện này thất sự bất khả tư nghị (khó tin). Chẳng lẽ là do cô tu luyện? Trở về hỏi Từ Từ sau đi.
Không khỏi lắc đầu cười khẽ, người này vận khí thật sự rất không tốt, nếu hắn dám đánh cuộc một keo nữa, đem hàng len dạ này mở khai, những tổn thất của hắn trước kia đều có thể thu hồi lại, còn có thể kiếm thêm chút đỉnh.
Cô vốn rất muốn mua, như vậy sau khhi cô mở khai, được mấy chục vạn thật sự cô không dám tưởng tượng, như vậy, cuộc sống sau này của cô cung sẽ rất tốt, gánh nặng trong nhà cũng nhẹ đi rất nhiều, đáng tiếc tám vạn, cô căn bản không có.
Có chút hậm hực trở về phòng cùng hai người Tiểu Mẫn, trực tiếp nằm trên giường. Đổ thạch có phải hay không là một phương pháp khác giúp cô kiếm tiền?
Nếu lần nào cô cũng có thể cảm thụ được phỉ thúy bên trong, như vậy đỗ thạch đối với cô không có chút phiêu lưu nào? Nếu thật như vậy, như vậy…
Tâm vừa động, tiến nhập vào thiên hàng bảo điển, nhìn thấy Từ Từ liền khẩn cấp hỏi, “Từ Từ, ngươi đối với đỗ thạch có hiểu biết không? Vì sao vừa rồi tại hàng len dạ ta có thể cảm nhận được phỉ thúy tồn tại?” Điểm này khiến cô cảm thấy nghi hoặc, cảm giác như vậy đến tốt cùng là trong nhất thời hay là…?
Từ Từ nói, “Biết, trong thời gian ở đây, ta đã đen tư liệu hết thảy toàn bộ góp nhặt. Ngươi có thể cảm nhận được phỉ thúy tồn tại là chuyện bình thường, bởi vì người tu luyện, có thể cảm giác được hơi thở mà người thường không thể. Phỉ thúy có thể phát ra một loại hơi thở kỳ lạ, thanh lương mà thoải mái, này cùng với tác dụng của nó có liên quan, cho nên ngươi có thể cảm nhận được.”
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng mừng rỡ, “Ta đây về sau có phải hay không có thể đi đỗ thạch phát triển?” Như vậy cách kiếm tiến này cũng rất trâu a.
“Có thể, nhưng hiện tại ngươi còn không được, ngươi hôm nay nhìn thấy hàng len dạ giá trị không cao, chỉ là tám vạn mà thôi, nhưng lấy tài lực của ngươi hiện tại căn bản không thể trả, lần thi phố vũ này thành công sẽ có được ba vạn, hơn nữa chính ngươi tu luyện có thể chế đan dược, kiến được tiền cũng thật nhẹ nhàng, sau đó lại đi giới đổ thách phát triển thì tốt rồi.”
“Ừ” Hiện tại, cô thật sự không thể mua nỗi hàng len dạ, sau cuộc thi phố vũ, cô phải tranh thủ tu luyện.
“Ngươi luyện chế đan dược trước mắt mà nói, tốt nhất là mở trong phạm vi nhỏ, bỡ vì thực lực của ngươi chưa đủ, hơn nữa này đêu là đan dược của siêu cấp tinh cầu chúng ta, nơi này các ngươi căn bạn không có. Nếu bị người khác phát hiện, nhất định sẽ đi nghiên cứu, cuối cùng tim tới ngươi, đến lúc đó càng phiền toái hơn.”
Từ Từ nhắc, cô mới chú ý tới điểm này, xác thực, dược giảm béo như vậy nếu ở trên thế giở này sẽ tạo oanh động rất lớn, “Thời điểm bán ta sẽ che giấu thân phận của mình, không cho người khác biết, muốn tìm cũng không tìm được ta”.
“Ừ, hiện tại chỉ co thể như vậy, chờ tương lai thực lực của ngươi tăng lên, sẽ không cần lo lắng thên những vấn đề này.” Từ Từ nói lên suy nghĩ trong lòng Dương Hiểu Đồng, hết thảy đều phải dựa vào thực lực làm trụ cột.
Cô thậm chí có thể nghĩ đến khi thực lực tăng lên, hết thảy, đều rất mộng ảo. Đến lúc đó, cô có thể có những thứ mà mọi người trên thế giới này không thể có được, cuộc sống trong nhà cũng sẽ thay đổi hết thảy.
Cuộc thi phố vũ, cô đã chuẩn bị rất tốt, không cần lo lắng, cô tin tưởng nhất định mình sẽ đạt được quán quân. Sau khi hiểu được hết thảy, Dương Hiểu Đồng bắt đầu liều mạng tu luyện. Hiện tại, không cần đi làm thêm, không cần luyện vũ đạo, cũng không cần dạy tiếng anh, cô liền có rất nhiều thời gian rãnh.
Mỗi lần đều đến vườn trường, nằm trên cỏ, bởi vì nơi đó có thể tăng lên thực lực rất nhanh, cứ như vậy, thực lực cô lại tăng lên rất nhanh, trong một tuần đã có thể vận hành được 11 vòng, khoảng cách đột phá cấp 1 càng ngày càng gần.
/217
|