Những màn biểu diễn sau liền yếu đi rất nhiều, Tiêu Văn Nghi cùng Tiểu Mẫn bàn tốt mọi việc sau đó cười ly khai, nhìn bộ dáng Tiểu Mẫn hài lòng, Dương Hiểu Đồng cũng rất vui vẻ.
Nhược Nhược lên đài biểu diễn, mặc dù chưa nói tới đặc biệt xuất chúng, lại cũng không kém, chỉ là cô hiện tại bởi vì sự tình Hiểu Đồng và Tiểu Mẫn cao hứng phi thường, cho nên đối với thành tích thi đấu cũng không để tâm quá nhiều.
Dương Hiểu Đồng nhìn Nhược Nhược biểu diễn, Tiểu Mẫn nhẹ giọng nói “Hiểu Đồng, cám ơn ngươi.” Này một câu cảm ơn bao hàm quá nhiều cảm tạ cùng cảm động, thanh âm cùng thanh âm bình thường của Tiểu Mẫn có khác biệt rất lớn.
Dương Hiểu Đồng kinh ngạc quay đầu, nhìn Tiểu Mẫn bên cạnh, không ngờ Tiểu Mẫn cô ấy…”Tiểu Mẫn, hai chúng ta là quan hệ như thế nào, còn dùng cám ơn để nói sao? Sau này ngươi phát đạt đề bạt ta một chút là được, ha ha!” Cười nói, bạn bè hạnh phúc cũng là hạnh phúc của cô a!
Tiểu Mẫn ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Dương Hiểu Đồng, như mực tròng mắt kia tràn đầy chân tình, ẩn ẩn lại có thể nhìn thấy hơi nước tràn ra “Hiểu Đồng, thực sự cám ơn cậu. Ta kiếp này mộng tưởng chính là hy vọng có thể tiến vào đội quốc gia, bất quá cách quá xa xôi, trong lòng ta cũng biết kia căn bản là không có khả năng, nhưng bởi vì ngươi, giấc mộng của ta thành thực hiện, cảm ơn.”
Tiểu Mẫn cúi đầu, mà Dương Hiểu Đồng lại nhìn thấy khóe mắt nàng lướt qua nước mắt, trong nháy mắt, nàng cảm giác mình làm bạn thật làm rất không xứng chức, bởi vì trước đây cô vẫn không biết Tiểu Mẫn có ước mơ như vậy.
Mặc dù âm nhạc đang vang lên rung trời, thế nhưng thế giới hai người lại yên tĩnh như thế, Tiểu Mẫn vẫn tùy tiện lại lộ ra một mặt cho tâm linh cô xúc động lớn như vậy “Tiểu Mẫn…” Đi qua ôm Tiểu Mẫn, đúng vậy, cô xem nhẹ Tiểu Mẫn cũng có một mặt yếu đuối như vậy “Chúng ta là chị em tốt a! Giấc mộng của cậu chính là giấc mộng của tớ.” Lời nói này, Dương Hiểu Đồng nói vô cùng nghiêm túc.
Người khi còn sống, lại có thể có được mấy người bạn tốt? Đã có thể có bạn bè thật tình tương đãi, như vậy tự nhiên phải hảo hảo quý trọng! Ở căng tin, cô ấy không có vứt bỏ cô, lại không quan tâm ánh mắt mọi người, chắn trước mặt cô, này, bản thân cô cũng nhớ…
…
Nhược Nhược sau khi biểu diễn chấm dứt, ba người liền ngồi ở hậu trường, chờ đợi tới khi đoàn thể thi đấu kết thúc, bất quá hiển nhiên đã không có mong đợi lớn như vậy. Đáng giá nhắc tới chính là, từ lúc Dương Hiểu Đồng danh tiếng nổi lên, Lâm Tử Di liền tuyên bố bỏ quyền, vốn cô ta tính toán cuộc thi này áp Dương Hiểu Đồng xuống một bậc, thế nhưng bây giờ là không thể nào, thẳng thắn liền trực tiếp bỏ quyền, nói là trong nhà có việc.
Cá nhân thi đấu thành tích là: Đứng nhất Dương Hiểu Đồng, thứ hai Vương Nhược Tịch, thứ ba Lý Hi Mẫn.
Tiểu Mẫn tâm tình rất tốt, bởi vì cô không những được tiến vào đội quốc gia, đồng thời cô có thể đánh bại Từ Mẫn! Dương Hiểu Đồng rất cao hứng, bởi vì ba vạn tiền thưởng tới tay (Sally: chị ấy xin ra là người yêu tiền hay sao a?), Nhược Nhược cũng rất cao hứng, bởi vì Dương Hiểu Đồng và tiểu Mẫn đáp ứng mời cô một bữa cơm no đủ!
Cứ như vậy, ba người hoan hoan hỉ hỉ, mà Vương Nhược Tịch bên cạnh trong mắt thoáng qua một tia lo lắng, gương mặt vặn vẹo, cô một xã trưởng xã đoàn phố vũ vậy mà thua, là công chúa được người nhà phủng trong lòng bàn tay, tại sao có thể chịu được? Cô chạy đến mấy giám khảo kia náo loạn một trận, đương nhiên, là giữa lúc nghỉ ngơi.
Lần này tổ chức trận thi đấu lớn, chính là vì Vương Nhược Tịch muốn thể hiện vũ đạo của mình giỏi, có thể được Tiêu Văn Nghi chọn, như vậy cô đã có thể càng được chút ý, cho nên trận thi đấu vũ đạo lần này chính là vì Vương Nhược Tịch mà tổ chức! Điều động nội bộ cô cũng người đứng đầu, nhưng mà lại không ngờ giữa đường xuất hiện Dương Hiểu Đồng một hắc mã này, đem tất cả tính toán toàn bộ làm rối loạn!
Còn có Lý Hi Mẫn được tiến đội quốc gia, đây không phải là bạch bạch vì người khác làm giá y sao? Cho nên, Vương đại tiểu thư của chúng ta lúc này đã tức giận đến không kiềm được, khuôn mặt diễm lệ lúc này đã tràn đầy lửa giận, cô chưa từng bị quá loại ủy khuất này! Lập tức nhìn ba người này càng khó chịu!
Vương Nhược Tịch ở Vương gia tuyệt đối là tâm can bảo bối, cho nên dưới sự tức giận của cô, ba ba của cô không thể làm hài lòng con gái, liền nói sẽ dẹp bỏ đoàn đội thi đấu, bởi vì lúc này Vương Nhược Tịch đã hận thấu trận thi đấu này, căn bản là không muốn lại ở chỗ này, cô cảm thấy mất hết thể diện!
Đối với cách làm lật lọng của Vương gia, trường học cũng rất phản cảm, thế nhưng bất đắc dĩ lần này chi phí toàn bộ đều là do Vương gia ra, cho nên bọn họ cũng liền không có cách nào cự tuyệt, đáp ứng yêu cầu của bọn họ, bất quá phương diện thi đấu cá nhân, chi phí Vương gia vẫn tài trợ.
Cứ như vậy, trận thi đấu cứ như vậy kết thúc, sau khi lễ trao giải điển chấm dứt, Dương Hiểu Đồng lấy được ba vạn, theo Nhược Nhược và Tiểu Mẫn cùng đi ăn chơi một trận.
Cũng không biết là ai truyền ra, nói là lần này đoàn thể thi đấu bị hủy đi nguyên nhân bởi vì Vương Nhược Tịch, người ủng hộ Vương Nhược Tịch tự nhiên là không tin, thế nhưng cũng có rất nhiều người tin, cho nên trong khoảng thời gian ngắn, tin đồn về Vương Nhược Tịch bay đầy trời, đối với thanh danh của cô ta là một ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng mà, về sau thậm chí có người còn lấy ra đoạn ghi âm Vương Nhược Tịch đùa giỡn, lúc này mọi người đều tin, người ủng hộ Vương Nhược Tịch cũng rất thất vọng, Vương Nhược Tịch ở trường học địa vị có thể nói là xuống dốc không phanh, mà tương phản, người ủng hộ Dương Hiểu Đồng càng lúc càng lớn, giống như mặt trời ban trưa.
Dương Hiểu Đồng cùng Tiểu Mẫn bọn họ ăn cơm xong, lúc trở về, đột nhiên cảm thấy phía sau có người theo cô! Trải qua tu luyện, cảm quan của cô nhạy cảm hơn rất nhiều, cho nên trước tiên cô đã cảm nhận được, quay đầu vừa nhìn, người nọ cấp tốc núp vào, nhưng mà lại là chạy không khỏi mắt Dương Hiểu Đồng.
Xem ra, là có phiền phức tìm tới thân a! Không phải tìm Nhược Nhược hoặc là Tiểu Mẫn, như vậy nhất định là tìm chính mình, gần đây cô có đắc tội người sao, đơn giản chính là Lâm Tử Di, mặc dù Vương Nhược Tịch cũng có chút hiềm nghi, nhưng động tác của cô ta hẳn không có nhanh như vậy mới đúng.
Cười đối Nhược Nhược và tiểu Mẫn nói “Các ngươi đi về trước đi, ta còn có một chút chuyện, sẽ trở lại sau.” Cô không thể đem hai người bọn họ dính dáng vào, trong khoảng thời gian này trình độ vật lộn của cô mạnh lên rất nhiều, cho nên đối phó mấy người không phải luyện công phu vẫn không có vấn đề.
“Hiểu Đồng, đã trễ thế này, cậu còn có chuyện gì a?” Tiểu Mẫn kinh ngạc nói, bình thường người ít đi ra ngoài nhất chính là Hiểu Đồng, thế nào trễ như thế còn muốn đi nơi nào khác?
Dương Hiểu Đồng cười khoát khoát tay, “Ô kìa, mi không nên hỏi nhiều như vậy a, ngoan ngoãn trở về trước đi!”
Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn nhìn Dương Hiểu Đồng lộ ra một nụ cười bỉ ổi “Nga…” Lúc này mới đi về trước, mà Dương Hiểu Đồng thì lại đi lên một con đường khác, cô cũng muốn hảo hảo xem bọn hắn là muốn làm gì?
Lâm Tử Di, mới như vậy đã không thể chờ đợi được sao? Ngươi đã vội vã như vậy, vậy ta liền phụng bồi đến cùng a! Nhìn nhìn rốt cuộc là ngươi chết hay là ta sống? (Tác giả: Dù sao Lâm Tử Di đều là chết…)
Hôm nay cô ta bỏ quyền không ở đây, đại khái chính là vì chuẩn bị chuyện này đi, nghĩ tới đây, khóe miệng Dương Hiểu Đồng gợi lên một độ cong quỷ dị.
Nhược Nhược lên đài biểu diễn, mặc dù chưa nói tới đặc biệt xuất chúng, lại cũng không kém, chỉ là cô hiện tại bởi vì sự tình Hiểu Đồng và Tiểu Mẫn cao hứng phi thường, cho nên đối với thành tích thi đấu cũng không để tâm quá nhiều.
Dương Hiểu Đồng nhìn Nhược Nhược biểu diễn, Tiểu Mẫn nhẹ giọng nói “Hiểu Đồng, cám ơn ngươi.” Này một câu cảm ơn bao hàm quá nhiều cảm tạ cùng cảm động, thanh âm cùng thanh âm bình thường của Tiểu Mẫn có khác biệt rất lớn.
Dương Hiểu Đồng kinh ngạc quay đầu, nhìn Tiểu Mẫn bên cạnh, không ngờ Tiểu Mẫn cô ấy…”Tiểu Mẫn, hai chúng ta là quan hệ như thế nào, còn dùng cám ơn để nói sao? Sau này ngươi phát đạt đề bạt ta một chút là được, ha ha!” Cười nói, bạn bè hạnh phúc cũng là hạnh phúc của cô a!
Tiểu Mẫn ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Dương Hiểu Đồng, như mực tròng mắt kia tràn đầy chân tình, ẩn ẩn lại có thể nhìn thấy hơi nước tràn ra “Hiểu Đồng, thực sự cám ơn cậu. Ta kiếp này mộng tưởng chính là hy vọng có thể tiến vào đội quốc gia, bất quá cách quá xa xôi, trong lòng ta cũng biết kia căn bản là không có khả năng, nhưng bởi vì ngươi, giấc mộng của ta thành thực hiện, cảm ơn.”
Tiểu Mẫn cúi đầu, mà Dương Hiểu Đồng lại nhìn thấy khóe mắt nàng lướt qua nước mắt, trong nháy mắt, nàng cảm giác mình làm bạn thật làm rất không xứng chức, bởi vì trước đây cô vẫn không biết Tiểu Mẫn có ước mơ như vậy.
Mặc dù âm nhạc đang vang lên rung trời, thế nhưng thế giới hai người lại yên tĩnh như thế, Tiểu Mẫn vẫn tùy tiện lại lộ ra một mặt cho tâm linh cô xúc động lớn như vậy “Tiểu Mẫn…” Đi qua ôm Tiểu Mẫn, đúng vậy, cô xem nhẹ Tiểu Mẫn cũng có một mặt yếu đuối như vậy “Chúng ta là chị em tốt a! Giấc mộng của cậu chính là giấc mộng của tớ.” Lời nói này, Dương Hiểu Đồng nói vô cùng nghiêm túc.
Người khi còn sống, lại có thể có được mấy người bạn tốt? Đã có thể có bạn bè thật tình tương đãi, như vậy tự nhiên phải hảo hảo quý trọng! Ở căng tin, cô ấy không có vứt bỏ cô, lại không quan tâm ánh mắt mọi người, chắn trước mặt cô, này, bản thân cô cũng nhớ…
…
Nhược Nhược sau khi biểu diễn chấm dứt, ba người liền ngồi ở hậu trường, chờ đợi tới khi đoàn thể thi đấu kết thúc, bất quá hiển nhiên đã không có mong đợi lớn như vậy. Đáng giá nhắc tới chính là, từ lúc Dương Hiểu Đồng danh tiếng nổi lên, Lâm Tử Di liền tuyên bố bỏ quyền, vốn cô ta tính toán cuộc thi này áp Dương Hiểu Đồng xuống một bậc, thế nhưng bây giờ là không thể nào, thẳng thắn liền trực tiếp bỏ quyền, nói là trong nhà có việc.
Cá nhân thi đấu thành tích là: Đứng nhất Dương Hiểu Đồng, thứ hai Vương Nhược Tịch, thứ ba Lý Hi Mẫn.
Tiểu Mẫn tâm tình rất tốt, bởi vì cô không những được tiến vào đội quốc gia, đồng thời cô có thể đánh bại Từ Mẫn! Dương Hiểu Đồng rất cao hứng, bởi vì ba vạn tiền thưởng tới tay (Sally: chị ấy xin ra là người yêu tiền hay sao a?), Nhược Nhược cũng rất cao hứng, bởi vì Dương Hiểu Đồng và tiểu Mẫn đáp ứng mời cô một bữa cơm no đủ!
Cứ như vậy, ba người hoan hoan hỉ hỉ, mà Vương Nhược Tịch bên cạnh trong mắt thoáng qua một tia lo lắng, gương mặt vặn vẹo, cô một xã trưởng xã đoàn phố vũ vậy mà thua, là công chúa được người nhà phủng trong lòng bàn tay, tại sao có thể chịu được? Cô chạy đến mấy giám khảo kia náo loạn một trận, đương nhiên, là giữa lúc nghỉ ngơi.
Lần này tổ chức trận thi đấu lớn, chính là vì Vương Nhược Tịch muốn thể hiện vũ đạo của mình giỏi, có thể được Tiêu Văn Nghi chọn, như vậy cô đã có thể càng được chút ý, cho nên trận thi đấu vũ đạo lần này chính là vì Vương Nhược Tịch mà tổ chức! Điều động nội bộ cô cũng người đứng đầu, nhưng mà lại không ngờ giữa đường xuất hiện Dương Hiểu Đồng một hắc mã này, đem tất cả tính toán toàn bộ làm rối loạn!
Còn có Lý Hi Mẫn được tiến đội quốc gia, đây không phải là bạch bạch vì người khác làm giá y sao? Cho nên, Vương đại tiểu thư của chúng ta lúc này đã tức giận đến không kiềm được, khuôn mặt diễm lệ lúc này đã tràn đầy lửa giận, cô chưa từng bị quá loại ủy khuất này! Lập tức nhìn ba người này càng khó chịu!
Vương Nhược Tịch ở Vương gia tuyệt đối là tâm can bảo bối, cho nên dưới sự tức giận của cô, ba ba của cô không thể làm hài lòng con gái, liền nói sẽ dẹp bỏ đoàn đội thi đấu, bởi vì lúc này Vương Nhược Tịch đã hận thấu trận thi đấu này, căn bản là không muốn lại ở chỗ này, cô cảm thấy mất hết thể diện!
Đối với cách làm lật lọng của Vương gia, trường học cũng rất phản cảm, thế nhưng bất đắc dĩ lần này chi phí toàn bộ đều là do Vương gia ra, cho nên bọn họ cũng liền không có cách nào cự tuyệt, đáp ứng yêu cầu của bọn họ, bất quá phương diện thi đấu cá nhân, chi phí Vương gia vẫn tài trợ.
Cứ như vậy, trận thi đấu cứ như vậy kết thúc, sau khi lễ trao giải điển chấm dứt, Dương Hiểu Đồng lấy được ba vạn, theo Nhược Nhược và Tiểu Mẫn cùng đi ăn chơi một trận.
Cũng không biết là ai truyền ra, nói là lần này đoàn thể thi đấu bị hủy đi nguyên nhân bởi vì Vương Nhược Tịch, người ủng hộ Vương Nhược Tịch tự nhiên là không tin, thế nhưng cũng có rất nhiều người tin, cho nên trong khoảng thời gian ngắn, tin đồn về Vương Nhược Tịch bay đầy trời, đối với thanh danh của cô ta là một ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng mà, về sau thậm chí có người còn lấy ra đoạn ghi âm Vương Nhược Tịch đùa giỡn, lúc này mọi người đều tin, người ủng hộ Vương Nhược Tịch cũng rất thất vọng, Vương Nhược Tịch ở trường học địa vị có thể nói là xuống dốc không phanh, mà tương phản, người ủng hộ Dương Hiểu Đồng càng lúc càng lớn, giống như mặt trời ban trưa.
Dương Hiểu Đồng cùng Tiểu Mẫn bọn họ ăn cơm xong, lúc trở về, đột nhiên cảm thấy phía sau có người theo cô! Trải qua tu luyện, cảm quan của cô nhạy cảm hơn rất nhiều, cho nên trước tiên cô đã cảm nhận được, quay đầu vừa nhìn, người nọ cấp tốc núp vào, nhưng mà lại là chạy không khỏi mắt Dương Hiểu Đồng.
Xem ra, là có phiền phức tìm tới thân a! Không phải tìm Nhược Nhược hoặc là Tiểu Mẫn, như vậy nhất định là tìm chính mình, gần đây cô có đắc tội người sao, đơn giản chính là Lâm Tử Di, mặc dù Vương Nhược Tịch cũng có chút hiềm nghi, nhưng động tác của cô ta hẳn không có nhanh như vậy mới đúng.
Cười đối Nhược Nhược và tiểu Mẫn nói “Các ngươi đi về trước đi, ta còn có một chút chuyện, sẽ trở lại sau.” Cô không thể đem hai người bọn họ dính dáng vào, trong khoảng thời gian này trình độ vật lộn của cô mạnh lên rất nhiều, cho nên đối phó mấy người không phải luyện công phu vẫn không có vấn đề.
“Hiểu Đồng, đã trễ thế này, cậu còn có chuyện gì a?” Tiểu Mẫn kinh ngạc nói, bình thường người ít đi ra ngoài nhất chính là Hiểu Đồng, thế nào trễ như thế còn muốn đi nơi nào khác?
Dương Hiểu Đồng cười khoát khoát tay, “Ô kìa, mi không nên hỏi nhiều như vậy a, ngoan ngoãn trở về trước đi!”
Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn nhìn Dương Hiểu Đồng lộ ra một nụ cười bỉ ổi “Nga…” Lúc này mới đi về trước, mà Dương Hiểu Đồng thì lại đi lên một con đường khác, cô cũng muốn hảo hảo xem bọn hắn là muốn làm gì?
Lâm Tử Di, mới như vậy đã không thể chờ đợi được sao? Ngươi đã vội vã như vậy, vậy ta liền phụng bồi đến cùng a! Nhìn nhìn rốt cuộc là ngươi chết hay là ta sống? (Tác giả: Dù sao Lâm Tử Di đều là chết…)
Hôm nay cô ta bỏ quyền không ở đây, đại khái chính là vì chuẩn bị chuyện này đi, nghĩ tới đây, khóe miệng Dương Hiểu Đồng gợi lên một độ cong quỷ dị.
/217
|