Chờ sau khi tiết mục mười chín kết thúc, ngọn đèn tắt, sân khấu hoàn toàn lâm vào bóng tối.
Nhân cơ hội này, vài nhân viên công tác tại hiện trường rất nhanh đưa cây đàn dương cầm đến góc đông bắc trên sân khấu.
Vài giây sau, ngọn đèn màu lam lại chiếu sáng cả sân khấu. Tiêu Phong trong một thân lễ phục dạ hội màu trắng ngồi Ngay bên dương cầm.
Đối với Tiêu Phong mà nói, có thể cùng Dai Fu lên sân khấu biểu diễn, là điều mà lúc trước hắn nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
Dù sao khi biết được tin tức này, hắn dùng thời gian một tuần tận lực luyện tập, nhưng khi đến giờ khắc này, hắn vẫn không thể tiêu trừ sự khẩn trương từ trong nội tâm, thậm chí trong lòng bàn tay còn toát ra mồ hỏi.
Nhìn thấy Tiêu Phong ngồi cạnh đàn dương cầm, người xem tại hiện trường hoàn toàn mờ mịt, bởi vì nhà trường không đế tiết mục cuối cùng tham gia tập luyện, thậm chí cả giới thiệu cũng không có, vì thế tất cả mọi người đối với tiết mục cuối cùng tràn ngập tò mò, lúc này nhìn thấy Tiêu Phong trong bộ lễ phục dạ hội màu trắng, cũng trợn tròn mắt!
Diễn tấu đàn dương cầm bình thường có cần làm thần bí như vậy làm chi?
Giờ khắc này, cơ hồ trong lòng mọi người đều tuôn ra ý nghĩ như vậy.
Ý tưởng vừa toát ra, một ít sinh viên cảm thấy thất vọng chuẩn bị rời đi, hiện trường trong lúc nhất thời trở nên có chút hỗn loạn.
Nhưng Ngay khi một ít người xem tính toán rời khỏi hiện trường, làn điệu du dương của Thiên Nga Hồ chậm rãi vang lên.
Nương theo tiếng âm nhạc vang lên. Dai Fu trong bộ váy bale màu trắng, chiếc quần bó sát, hài múa bale xoay tròn như thiên sử, từ phía tây sân khấu chậm rãi xoay nhẹ nhàng xuất hiện trong mắt khán già. Nương theo động tác của nàng, mái tóc dài màu vàng kim theo gió lay động. Giống như một đạo thác nước vàng óng, cùng trang phục múa ba lê màu trắng đã hình thành một sự phối hợp hoàn mỹ.
- Ta sát. đó là...phải...là nữ thần!
Một sinh viên nguyên bản đang chuẩn bị rời đi, nghe được âm nhạc vang lên, tò mò quay đầu lại nhìn thoáng qua, kết quả rõ ràng thấy được Dai Fu phiêu dật xuất hiện, trong lúc nhất thời không khỏi kinh ngạc!
Cùng lúc đó, những người xem vẫn đang đưa mắt nhìn lên sân khấu, cũng nhìn thấy Dai Fu Ngay giữa trung ương sân khấu!
- Nữ thần!
Phát hiện này giống như một đạo kinh thiên lôi điện nổ vang tại sân bóng, cả hiện trường nhất thời sôi trào!
Dai Fu được ca tụng là bác sĩ tâm lý quyền uy nhất Anh quốc, bằng vào khí chất cao quý, dáng người hoàn mỹ như thiên sử. đã sớm được các nam sinh viên đại học Đông Hải đánh giá như một nữ thần, thậm chí Ngay cả một ít sinh viên trường khác trong Đông Hải cũng sẽ bớt chút thời gian chạy tới chiêm ngưỡng chân dung của Dai Fu!
Nếu như nói, Triệu Hoành có được vũ kỹ phong cách xem như là nam sinh có nhân khí cao nhất đại học Đông Hải, như vậy Dai Fu không thế nghi ngờ là nữ nhân có nhân khí cao nhất trong trường, thậm chí chi hơn chứ không không kém Triệu Hoành!
Dưới điều kiện tiên quyết này, Dai Fu thần bí xuất hiện, có thể nào không làm cho náo động?
Tiếng động lớn thoảng qua ngắn ngủi, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh trở lại, những học sinh nguyên vốn dùng tốc độ nhanh nhất rời đi liền vội vàng quay trở về chỗ ngồi của mình.
Điền Thảo cũng nhìn thấy Dai Fu.
Khi thấy Dai Fu giống như thiên sử xuất hiện trên sân khấu, nàng cũng giống như mọi người. đều hơi ngây ngẩn một chút, chân mày lập tức thoáng nhíu lại, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Mà Sở Qua luôn luôn chú ý từng cữ động nhỏ nhất của Điền Thảo, nhìn thấy Dai Fu xuất hiện, cũng kinh ngạc đến trợn tròn mắt!
Tuy rằng hắn thông qua một ít con đường đặc thủ sớm biết được Dai Fu làm giáo y tại đại học Đông Hải, nhưng lúc này sau khi nhìn thấy Dai Fu, trong lòng hắn bỗng nhiên tuôn ra một ý niệm kỳ quái trong đầu: đêm nay có thể nhìn thấy người thần bí kia!
Tuy rằng không biết vì sao mình lại trào ra ỷ niệm như thế, nhưng trực giác của hắn rất mành liệt.
Phun ra hai hơi thật sâu. Sở Qua ngồi về chỗ, ánh mắt vẫn không di chuyển nhìn chằm chằm sân khấu, chờ mong kỳ tích xuất hiện...
Dai Fu có được dáng người cao gầy đặc hữu của người Châu Âu, phối hợp đôi núi non cao ngất cùng bờ mông đầy đặn vung cao, thân hình của nàng có thể nói thật hoàn mỹ, là chữ s điển hình!
Hơn nữa, trong lúc nàng dùng chân sau chống đỡ để xoay tròn thì một ít nam sinh trợn tròn mắt, ngừng thở!
Đã trải qua sự khẩn trương ban đầu, nhìn thấy kỹ thuật khiêu vũ tao nhã của Dai Fu. Tiêu Phong cũng tiến nhập trạng thái, ngón tay thon dài vũ động cực nhanh, âm nhạc du dương quanh quần trên bầu trời sân bóng.
Dai Fu trong một thân váy ba lê, gương mặt hiện vẻ mỉm cười mê người, theo tiết tấu âm nhạc, giống như thiên sử vũ động, bày ra vũ kỹ biểu diễn múa ba lê không thua gì diễn viên chuyên nghiệp.
Trong lúc nhất thời, hiện trường yên tĩnh trở lại.
Dù là Triệu Hoành trước đó đã châm lửa cảm xúc của người xem cũng không thể không thừa nhận, bản lĩnh khiêu vũ của Dai Fu quả thật không tệ, hơn nữa bản thân nàng lại là một đại mỹ nhân tiêu chuẩn, diễn xuất phát sinh hiệu quả Đương nhiên rất cao.
Mà Tô San trước đó xuất hiện sai lầm trong buổi biểu diễn, ánh mắt nhìn về phía Dai Fu lại có chút phức tạp...
Dù nàng không tin thân phận cao quý như Dai Fu lại có quan hệ đặc thủ với Trần Phàm, nhưng Biểu diễn xuất sắc của Dai Fu cùng sai lầm trước đó của nàng. đã hình thành sự Tương phản đối lập, làm trong nội tâm nàng nhiều ít có chút hâm mộ.
Hâm mộ thì hâm mộ, Tô San cũng không hề ghen tỵ, mà là lẳng lặng thưởng thức buổi diễn xuất hoàn mỹ của Dai Fu.
Nhạc múa kinh điển, kỹ thuật khiêu vũ duyên dáng, hai thử kết hợp một chỗ, làm cho người ta có loại cảm giác tựa như trong ảo mộng.
Không giống như Triệu Hoành dùng sự kích thích thuần túy đốt lên cảm xúc của khán giả, buổi biểu diễn của Dai Fu cùng Tiêu Phong lại lấy một loại phương thức êm ả yên lặng cảm động lên mỗi người xem tại hiện trường.
Trong bất tri bất giác, âm nhạc dần dần ngừng lại, thân hình của Dai Fu cũng dừng lại Ngay giữa sân khấu, hai tay mở ra. đầu ngón chân kiềna lên, giống như một cô thiên nga sắp bay lượn.
- Ba ba!
Khán giả không kích động hô to Giống như Triệu Hoành trước đó, mà là toàn bộ ngồi trên ghế, dùng sức vỗ tay, dùng loại phương thức đơn giản và lễ phép nhất biểu đạt lòng tôn kính đối với Dai Fu!
Dù sao, nói chung thưởng thức buổi biểu diễn múa ba lê có chuẩn mực là một chuyện cực kỳ không dễ dàng, nhất là đối với người bình thường mà nói, cơ hồ thật khó có thể được nhìn thấy.
Tiêu chuẩn của Dai Fu tuy rằng còn chênh lệch rất lớn đối với những đại sư múa ba lê, nhưng đối với các sinh viên mà nói, có thể được thưởng thức biểu diễn múa ba lê cấp chuyên nghiệp tại dạ hội đón người mới, bọn họ đều cảm thấy được thập phần vinh quang và may mắn!
Trong lúc khán giả vỗ tay, Tiêu Phong thở ra một hơi thật dài, sau đó lập tức đi về hướng Dai Fu ở trung ương sân khấu.
Theo sau, dưới ánh nhìn chăm chú của mấy ngàn người xem. Tiêu Phong kích động cùng Dai Fu hướng khán giả cúi đầu cảm tạ.
- Cùng nữ thần lên sân khấu biểu diễn, tên hỗn đản kia quá may mắn!
- Đúng vậy, cậu xem xe, tên hỗn đản cười rất đắc ý a? Miệng của hắn đang hận không thể vểnh lên tới bầu trời đi...
- Tên hỗn đản kia gọi là gì? Ai biết a? Mẹ nó, chờ khi kết thúc dạ hội, huynh đệ sẽ dùng nước bọt dìm hắn chết!
Ngay từ đầu, khán giả bởi vì Dai Fu thần bí xuất tràng mà cảm thấy kinh ngạc, theo sau toàn tâm toàn ý quan sát tiết mục, lúc này diễn xuất chấm dứt, nhìn thấy Tiêu Phong ra vẻ phong độ cùng Dai Fu nắm tay cúi đầu cảm tạ, một ít nam sinh sùng bái Dai Fu liền sôi nổi chửi ầm lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tựa hồ...đối với bọn họ mà nói, Tiêu Phong đang khinh nhờn nữ thần, hẳn nên bị đưa lên đài hỏa hình...
Nhìn biểu tình ghen tỵ của các nam sinh. Tiêu Phong thật sự đắc ý, vẻ kích động trong con ngươi không cách nào che giấu!
Đối với Tiêu Phong luôn luôn ngưỡng mộ Dai Fu mà nói, tất cả chuyện gì cũng giống như là một giấc mộng.
Theo sau, ngọn đèn trên sân khấu lại mờ xuống. Tiêu Phong một mình đi ra. đồng thời vài tên nhân viên công tác nhanh chóng đem một máy nghe đĩa đổi đi đàn dương cầm.
Mắt thấy nhân viên công tác đổi máy nghe đĩa lên sân khấu. Dai Fu cũng không rời đi, mà bước những bước chân khêu gợi chậm rãi đi đến bên máy.
Một màn thình lình xảy ra, làm cho tất cả mọi người nghi hoặc không thôi, bọn họ đều nhớ rõ, dạ hội lần này có hai mươi tiết mục, mà vừa rồi Dai Fu cùng Tiêu Phong biểu diễn chính là tiết mục cuối cùng.
Đây cũng chính là nói, hai người biểu diễn xong, thì buổi dạ hội cũng đã kết thúc...
Nhưng Ngay hiện giờ, Dai Fu cũng không rời đi, mà là đứng Ngay trước máy nghe đĩa!
- Đây là tình huống gì?
- Chẳng lẽ còn chưa chấm dứt?
Trong lúc nhất thời, nguyên bản hiện trường thật im lặng lại lập tức nổ tạc lên. đồng thời mọi người đều chờ mong chuyện gì sẽ phát sinh kế tiếp.
Nhân cơ hội này, vài nhân viên công tác tại hiện trường rất nhanh đưa cây đàn dương cầm đến góc đông bắc trên sân khấu.
Vài giây sau, ngọn đèn màu lam lại chiếu sáng cả sân khấu. Tiêu Phong trong một thân lễ phục dạ hội màu trắng ngồi Ngay bên dương cầm.
Đối với Tiêu Phong mà nói, có thể cùng Dai Fu lên sân khấu biểu diễn, là điều mà lúc trước hắn nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
Dù sao khi biết được tin tức này, hắn dùng thời gian một tuần tận lực luyện tập, nhưng khi đến giờ khắc này, hắn vẫn không thể tiêu trừ sự khẩn trương từ trong nội tâm, thậm chí trong lòng bàn tay còn toát ra mồ hỏi.
Nhìn thấy Tiêu Phong ngồi cạnh đàn dương cầm, người xem tại hiện trường hoàn toàn mờ mịt, bởi vì nhà trường không đế tiết mục cuối cùng tham gia tập luyện, thậm chí cả giới thiệu cũng không có, vì thế tất cả mọi người đối với tiết mục cuối cùng tràn ngập tò mò, lúc này nhìn thấy Tiêu Phong trong bộ lễ phục dạ hội màu trắng, cũng trợn tròn mắt!
Diễn tấu đàn dương cầm bình thường có cần làm thần bí như vậy làm chi?
Giờ khắc này, cơ hồ trong lòng mọi người đều tuôn ra ý nghĩ như vậy.
Ý tưởng vừa toát ra, một ít sinh viên cảm thấy thất vọng chuẩn bị rời đi, hiện trường trong lúc nhất thời trở nên có chút hỗn loạn.
Nhưng Ngay khi một ít người xem tính toán rời khỏi hiện trường, làn điệu du dương của Thiên Nga Hồ chậm rãi vang lên.
Nương theo tiếng âm nhạc vang lên. Dai Fu trong bộ váy bale màu trắng, chiếc quần bó sát, hài múa bale xoay tròn như thiên sử, từ phía tây sân khấu chậm rãi xoay nhẹ nhàng xuất hiện trong mắt khán già. Nương theo động tác của nàng, mái tóc dài màu vàng kim theo gió lay động. Giống như một đạo thác nước vàng óng, cùng trang phục múa ba lê màu trắng đã hình thành một sự phối hợp hoàn mỹ.
- Ta sát. đó là...phải...là nữ thần!
Một sinh viên nguyên bản đang chuẩn bị rời đi, nghe được âm nhạc vang lên, tò mò quay đầu lại nhìn thoáng qua, kết quả rõ ràng thấy được Dai Fu phiêu dật xuất hiện, trong lúc nhất thời không khỏi kinh ngạc!
Cùng lúc đó, những người xem vẫn đang đưa mắt nhìn lên sân khấu, cũng nhìn thấy Dai Fu Ngay giữa trung ương sân khấu!
- Nữ thần!
Phát hiện này giống như một đạo kinh thiên lôi điện nổ vang tại sân bóng, cả hiện trường nhất thời sôi trào!
Dai Fu được ca tụng là bác sĩ tâm lý quyền uy nhất Anh quốc, bằng vào khí chất cao quý, dáng người hoàn mỹ như thiên sử. đã sớm được các nam sinh viên đại học Đông Hải đánh giá như một nữ thần, thậm chí Ngay cả một ít sinh viên trường khác trong Đông Hải cũng sẽ bớt chút thời gian chạy tới chiêm ngưỡng chân dung của Dai Fu!
Nếu như nói, Triệu Hoành có được vũ kỹ phong cách xem như là nam sinh có nhân khí cao nhất đại học Đông Hải, như vậy Dai Fu không thế nghi ngờ là nữ nhân có nhân khí cao nhất trong trường, thậm chí chi hơn chứ không không kém Triệu Hoành!
Dưới điều kiện tiên quyết này, Dai Fu thần bí xuất hiện, có thể nào không làm cho náo động?
Tiếng động lớn thoảng qua ngắn ngủi, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh trở lại, những học sinh nguyên vốn dùng tốc độ nhanh nhất rời đi liền vội vàng quay trở về chỗ ngồi của mình.
Điền Thảo cũng nhìn thấy Dai Fu.
Khi thấy Dai Fu giống như thiên sử xuất hiện trên sân khấu, nàng cũng giống như mọi người. đều hơi ngây ngẩn một chút, chân mày lập tức thoáng nhíu lại, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Mà Sở Qua luôn luôn chú ý từng cữ động nhỏ nhất của Điền Thảo, nhìn thấy Dai Fu xuất hiện, cũng kinh ngạc đến trợn tròn mắt!
Tuy rằng hắn thông qua một ít con đường đặc thủ sớm biết được Dai Fu làm giáo y tại đại học Đông Hải, nhưng lúc này sau khi nhìn thấy Dai Fu, trong lòng hắn bỗng nhiên tuôn ra một ý niệm kỳ quái trong đầu: đêm nay có thể nhìn thấy người thần bí kia!
Tuy rằng không biết vì sao mình lại trào ra ỷ niệm như thế, nhưng trực giác của hắn rất mành liệt.
Phun ra hai hơi thật sâu. Sở Qua ngồi về chỗ, ánh mắt vẫn không di chuyển nhìn chằm chằm sân khấu, chờ mong kỳ tích xuất hiện...
Dai Fu có được dáng người cao gầy đặc hữu của người Châu Âu, phối hợp đôi núi non cao ngất cùng bờ mông đầy đặn vung cao, thân hình của nàng có thể nói thật hoàn mỹ, là chữ s điển hình!
Hơn nữa, trong lúc nàng dùng chân sau chống đỡ để xoay tròn thì một ít nam sinh trợn tròn mắt, ngừng thở!
Đã trải qua sự khẩn trương ban đầu, nhìn thấy kỹ thuật khiêu vũ tao nhã của Dai Fu. Tiêu Phong cũng tiến nhập trạng thái, ngón tay thon dài vũ động cực nhanh, âm nhạc du dương quanh quần trên bầu trời sân bóng.
Dai Fu trong một thân váy ba lê, gương mặt hiện vẻ mỉm cười mê người, theo tiết tấu âm nhạc, giống như thiên sử vũ động, bày ra vũ kỹ biểu diễn múa ba lê không thua gì diễn viên chuyên nghiệp.
Trong lúc nhất thời, hiện trường yên tĩnh trở lại.
Dù là Triệu Hoành trước đó đã châm lửa cảm xúc của người xem cũng không thể không thừa nhận, bản lĩnh khiêu vũ của Dai Fu quả thật không tệ, hơn nữa bản thân nàng lại là một đại mỹ nhân tiêu chuẩn, diễn xuất phát sinh hiệu quả Đương nhiên rất cao.
Mà Tô San trước đó xuất hiện sai lầm trong buổi biểu diễn, ánh mắt nhìn về phía Dai Fu lại có chút phức tạp...
Dù nàng không tin thân phận cao quý như Dai Fu lại có quan hệ đặc thủ với Trần Phàm, nhưng Biểu diễn xuất sắc của Dai Fu cùng sai lầm trước đó của nàng. đã hình thành sự Tương phản đối lập, làm trong nội tâm nàng nhiều ít có chút hâm mộ.
Hâm mộ thì hâm mộ, Tô San cũng không hề ghen tỵ, mà là lẳng lặng thưởng thức buổi diễn xuất hoàn mỹ của Dai Fu.
Nhạc múa kinh điển, kỹ thuật khiêu vũ duyên dáng, hai thử kết hợp một chỗ, làm cho người ta có loại cảm giác tựa như trong ảo mộng.
Không giống như Triệu Hoành dùng sự kích thích thuần túy đốt lên cảm xúc của khán giả, buổi biểu diễn của Dai Fu cùng Tiêu Phong lại lấy một loại phương thức êm ả yên lặng cảm động lên mỗi người xem tại hiện trường.
Trong bất tri bất giác, âm nhạc dần dần ngừng lại, thân hình của Dai Fu cũng dừng lại Ngay giữa sân khấu, hai tay mở ra. đầu ngón chân kiềna lên, giống như một cô thiên nga sắp bay lượn.
- Ba ba!
Khán giả không kích động hô to Giống như Triệu Hoành trước đó, mà là toàn bộ ngồi trên ghế, dùng sức vỗ tay, dùng loại phương thức đơn giản và lễ phép nhất biểu đạt lòng tôn kính đối với Dai Fu!
Dù sao, nói chung thưởng thức buổi biểu diễn múa ba lê có chuẩn mực là một chuyện cực kỳ không dễ dàng, nhất là đối với người bình thường mà nói, cơ hồ thật khó có thể được nhìn thấy.
Tiêu chuẩn của Dai Fu tuy rằng còn chênh lệch rất lớn đối với những đại sư múa ba lê, nhưng đối với các sinh viên mà nói, có thể được thưởng thức biểu diễn múa ba lê cấp chuyên nghiệp tại dạ hội đón người mới, bọn họ đều cảm thấy được thập phần vinh quang và may mắn!
Trong lúc khán giả vỗ tay, Tiêu Phong thở ra một hơi thật dài, sau đó lập tức đi về hướng Dai Fu ở trung ương sân khấu.
Theo sau, dưới ánh nhìn chăm chú của mấy ngàn người xem. Tiêu Phong kích động cùng Dai Fu hướng khán giả cúi đầu cảm tạ.
- Cùng nữ thần lên sân khấu biểu diễn, tên hỗn đản kia quá may mắn!
- Đúng vậy, cậu xem xe, tên hỗn đản cười rất đắc ý a? Miệng của hắn đang hận không thể vểnh lên tới bầu trời đi...
- Tên hỗn đản kia gọi là gì? Ai biết a? Mẹ nó, chờ khi kết thúc dạ hội, huynh đệ sẽ dùng nước bọt dìm hắn chết!
Ngay từ đầu, khán giả bởi vì Dai Fu thần bí xuất tràng mà cảm thấy kinh ngạc, theo sau toàn tâm toàn ý quan sát tiết mục, lúc này diễn xuất chấm dứt, nhìn thấy Tiêu Phong ra vẻ phong độ cùng Dai Fu nắm tay cúi đầu cảm tạ, một ít nam sinh sùng bái Dai Fu liền sôi nổi chửi ầm lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tựa hồ...đối với bọn họ mà nói, Tiêu Phong đang khinh nhờn nữ thần, hẳn nên bị đưa lên đài hỏa hình...
Nhìn biểu tình ghen tỵ của các nam sinh. Tiêu Phong thật sự đắc ý, vẻ kích động trong con ngươi không cách nào che giấu!
Đối với Tiêu Phong luôn luôn ngưỡng mộ Dai Fu mà nói, tất cả chuyện gì cũng giống như là một giấc mộng.
Theo sau, ngọn đèn trên sân khấu lại mờ xuống. Tiêu Phong một mình đi ra. đồng thời vài tên nhân viên công tác nhanh chóng đem một máy nghe đĩa đổi đi đàn dương cầm.
Mắt thấy nhân viên công tác đổi máy nghe đĩa lên sân khấu. Dai Fu cũng không rời đi, mà bước những bước chân khêu gợi chậm rãi đi đến bên máy.
Một màn thình lình xảy ra, làm cho tất cả mọi người nghi hoặc không thôi, bọn họ đều nhớ rõ, dạ hội lần này có hai mươi tiết mục, mà vừa rồi Dai Fu cùng Tiêu Phong biểu diễn chính là tiết mục cuối cùng.
Đây cũng chính là nói, hai người biểu diễn xong, thì buổi dạ hội cũng đã kết thúc...
Nhưng Ngay hiện giờ, Dai Fu cũng không rời đi, mà là đứng Ngay trước máy nghe đĩa!
- Đây là tình huống gì?
- Chẳng lẽ còn chưa chấm dứt?
Trong lúc nhất thời, nguyên bản hiện trường thật im lặng lại lập tức nổ tạc lên. đồng thời mọi người đều chờ mong chuyện gì sẽ phát sinh kế tiếp.
/839
|