Nghĩ đến tình hình chiến đấu ở tiền tuyến, Nguyệt Sư quay lại hét lớn một tiếng:
- Người đâu.
- Tiểu đoàn trưởng!
Một gã chiến sĩ Ngưu tộc ở phía sau Nguyệt Sư lên tiếng, đứng thẳng người lên nói:
- Có chuyện gì vậy? Tiểu đoàn trưởng?
Thú tộc chỉ phục tùng những người mạnh mẽ, mà Nguyệt Sư mạnh mẽ như thế nào thì ở đoàn 3 đã rõ như ban ngày. Hơn nữa đi theo Nguyệt Sư được nửa tháng, đội quân không chính quy của binh đoàn 3 cũng rất vui sướng. Trên mình mỗi người đều như là từ thời kì đồ đá tiến hóa đến thời kì đồ sắt. Bây giờ thành viên của binh đoàn 3 đều được trang bị đầy đủ, trong tay bọn họ là vũ khí mới toanh của nhân loại, thậm chí còn có người cầm vũ khí sáng loáng như gương.
Vì Nguyệt Sư không sợ Lôi điện của ma pháp sư nhân loại. Mà Hồ Mị Nhi người tình của Nguyệt Sư lại là một tế tư cường hãn làm cho người ta trở nên sôi sục. Dưới sự phối hợp này, trong những cuộc chiến quy mô nhỏ bọn họ chưa từng thất bại. Suốt nửa tháng, hình tượng của Nguyệt Sư cũng đã khắc sâu vào trong lòng tất cả mọi người trong binh đoàn.
- Ta đã dặn tìm vài huynh đệ Ưng tộc nhanh tay lẹ mắt trong binh đoàn, bây giờ đã tìm được mấy người thích hợp rồi?
Nguyệt Sư hỏi:
- Tốt nhất là có năng lực nhìn rõ trong bóng đêm.
- Báo cáo, chuyện này lão Ngưu tôi không biết, để tôi đi gọi lão Hồ Ly tới.
Chiến sĩ Ngưu tộc bỏ miếng thịt ngựa nướng trong tay xuống. Không có biện pháp, ngựa của nhân loại thì nhỏ hơn với đa số thú nhân. Nên trừ những con đặc biệt khỏe mạnh, những con khác chỉ có thể giết lấy thịt ăn, nếu không cũng quá lãng phí.
Thả miếng thịt ngựa xuống, chiến sĩ Ngưu tộc chạy vọt đi như điên.
Lão Hồ Ly trong miệng lão Ngưu chính là một lão già của Hồ Ly tộc đi theo quân đoàn. Lão là người phụ trách những việc vặt trong binh đoàn 3.
Một lát sau.
- Tiểu đoàn trưởng, ngài gọi tôi sao?
Lão Hồ Ly đi theo phía sau lão Ngưu, từ phía sau doanh trại chạy tới.
- Đúng! Lần trước bảo lão tìm vài huynh đệ Ưng tộc, có chọn được người thích hợp không?
Nguyệt Sư hỏi.
- Có, có mười nam tử trưởng thành của Ưng tộc, nhanh tay lẹ mắt, lại có năng lực nhìn rõ trong bóng tối, rất thích hợp với ý muốn của đoàn trưởng.
Lão Hồ Ly lên tiếng:
- Để tôi đi gọi bọn hắn qua đây.
- Ừm! Làm phiền lão!
Nguyệt Sư gật đầu, binh đoàn Ba là một đội quân không chính quy, Nguyệt Sư cũng không có khả năng huấn luyện bọn họ trong một khoảng thời gian ngắn được. Tuy Nguyệt Sư đã từng nghe Cao Lôi Hoa nói qua rất nhiều lần phương pháp huấn luyện một đội quân có kỷ luật nghiêm minh. Nhưng bây giờ hắn cũng không có thời gian để huấn luyện. Chỉ có thể dựa vào những phương pháp đơn giản, bố trí vài tiểu đội, rồi lại sắp xếp vài người phụ trách quản lý. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Không lâu sau, lão Hồ Ly dẫn mười người chiến sĩ Ưng tộc sau lưng có hai cánh đến.
- Tốt lắm!
Nguyệt Sư quan sát mười chiến sĩ Ưng tộc nói:
- Giao cho các ngươi một nhiệm vụ.
Nguyệt Sư cũng không nói những lời thừa thãi, trên chiến trường nhất định phải học được sự ngắn gọn:
- Bay lên không, tìm hiểu tình hình chiến đấu ở phía trước như thế nào. Chuyện này rất quan trọng với chúng ta. Còn nữa, phải còn sống trở về.
- Rõ! Đoàn trưởng!
Mười chiến sĩ Ưng tộc đồng thanh lên tiếng, vỗ cánh bay thẳng lên bầu trời đêm.
***********
Sau nửa canh giờ, mười chiến sĩ Ưng tộc đã đập cánh bay trở về, vừa bay vừa hét lên:
- Tiểu đoàn trưởng, không tốt lắm!
- Có chuyện gì?
Lòng Nguyệt Sư trầm xuống, cảm giác chẳng lành chợt nảy lên.
- Báo Tiểu đoàn trưởng, Thú Hoàng đã chết trận, quân đội Thú Nhân tộc đã bắt đầu rút lui.
Những Ưng nhân sau khi bay một vòng trên trời, đã đến bên cạnh Nguyệt Sư, thở hổn hển nói:
-Thú Hoàng…Thú Hoàng xông lên phía trước, bị một ma pháp khổng lồ của ma pháp sư nhân loại đánh chết. Bây giờ ngay cả thi thể cũng không còn. Các huynh đệ thú nhân ở phía trước đã bắt đầu rút lui về phía sau dưới sự chỉ huy của những người thủ lĩnh.
- Quả nhiên là vậy!
Nguyệt Sư khẽ thở ra một hơi.
- Tiểu đoàn trưởng, tôi còn phát hiện một nhánh quân khoảng chừng ba nghìn Hổ nhân đang rút lui về phía chúng ta. Bọn họ là quân đội của gia tộc Thú Hoàng.
Một người thiếu niên Ưng tộc ở giữa nói.
- Rút lui về phía chúng ta à! Được rồi, nếu như có thể được thì cố gắng sắp xếp cho bọn họ.
Nguyệt Sư khẽ thở dài:
- Lương thực của chúng ta còn đủ không?
- Việc này tiểu đoàn trưởng cứ yên tâm!
Lão Hồ Ly ở một phía xông ra cười hì hì, hắn khoe khang chìa ra mười ngón tay. Trên mười ngón tay hắn lại đeo mười cái nhẫn hết sức tinh xảo và lộng lẫy.
Nguyệt Sư nhướng mày, trên những cái nhẫn có chút ma lực dao động. Hắn liền nhận ra đây đều là nhẫn không gian.
- Nhân loại đúng là giàu có.
Lão Hồ Ly liếm liếm môi nói:
- Đây là nhẫn không gian mà sau khi chúng ta thắng lợi đã tìm được trên người nhân loại. Bên trong mỗi cái nhẫn đều có đủ thực vật cho một vạn chiến sĩ Dã Trư tộc ăn trong một tháng. Nhân loại chỉ có một tiểu đội mà mang theo nhiều thực vật, giống như bọn họ xem chiến tranh là một cuộc dạo chơi vậy.
Chiến sĩ Dã Trư là một chủng tộc ăn uống mạnh nhất trong Thú Nhân tộc. Nói cách khác thì những thực vật nơi đây cũng đủ cho binh đoàn 3 của Nguyệt Sư cầm cự được hơn một năm. Nguyệt Sư thầm nghĩ, sau đó hài lòng gật đầu.
- Làm rất tốt, chú Cát Bố Đề.
Nguyệt Sư quay sang cười với lão Hồ Ly, Cát Bố Đề là tên của lão.
- Cảm ơn lời khen, tiểu đoàn trưởng.
Lão Hồ Ly cười khà khà. Sau đó vén tay áo của mình lên, lộ ra sáu cái vòng tay không gian:
- Trong sáu cái này, còn có thực vật nhiều hơn mười không gian giới chỉ nữa.
- Nếu như vậy, sắp xếp những chiến sĩ đang rút về sẽ không còn vấn đề gì rồi.
Nguyệt Sư khẽ thở dài một cái.
- Tuyệt đối không có vấn đề.
Lão Hồ Ly cười khà khà.
- Được rồi! Khi nào bọn họ chạy đến đây, lúc đó chú cứ thu xếp cho bọn họ.
Nguyệt Sư nói với lão Hồ Ly.
- Có lẽ sáng sớm ngày mai sẽ chạy đến!
Một chiến sĩ Ưng nhân nói.
- Tiểu đoàn trưởng cứ yên tâm! Tất cả mọi việc cứ giao cho tôi.
Lão Hồ Ly khẽ lên tiếng.
*********
Sáng sớm hôm sau, Nguyệt Sư đang ôm Hồ Mị Nhi ngủ say lại bị những âm thanh ầm ĩ náo loạn đánh thức.
- Chuyện gì mà ầm ĩ vậy?
Nguyệt Sư dụi dụi mắt, nhìn về phía ồn ào bên ngoài. Sau đó hắn nhìn thấy những người binh đoàn 3 của mình đang tranh cãi ầm ĩ với một số người khác. Nhìn kỹ lại, cãi nhau với binh đoàn 3 chính là những binh sĩ của đội quân Hổ tộc rút lui mà ngày hôm qua những chiến sĩ Ưng tộc đã nhìn thấy. Bởi vì trên trán của bọn họ có một chữ "Vương" rất rõ ràng.
Chẳng qua lúc này bọn họ đang phát sinh tranh chấp với những binh sĩ binh đoàn 3 của Nguyệt Sư.
- Người đâu.
- Tiểu đoàn trưởng!
Một gã chiến sĩ Ngưu tộc ở phía sau Nguyệt Sư lên tiếng, đứng thẳng người lên nói:
- Có chuyện gì vậy? Tiểu đoàn trưởng?
Thú tộc chỉ phục tùng những người mạnh mẽ, mà Nguyệt Sư mạnh mẽ như thế nào thì ở đoàn 3 đã rõ như ban ngày. Hơn nữa đi theo Nguyệt Sư được nửa tháng, đội quân không chính quy của binh đoàn 3 cũng rất vui sướng. Trên mình mỗi người đều như là từ thời kì đồ đá tiến hóa đến thời kì đồ sắt. Bây giờ thành viên của binh đoàn 3 đều được trang bị đầy đủ, trong tay bọn họ là vũ khí mới toanh của nhân loại, thậm chí còn có người cầm vũ khí sáng loáng như gương.
Vì Nguyệt Sư không sợ Lôi điện của ma pháp sư nhân loại. Mà Hồ Mị Nhi người tình của Nguyệt Sư lại là một tế tư cường hãn làm cho người ta trở nên sôi sục. Dưới sự phối hợp này, trong những cuộc chiến quy mô nhỏ bọn họ chưa từng thất bại. Suốt nửa tháng, hình tượng của Nguyệt Sư cũng đã khắc sâu vào trong lòng tất cả mọi người trong binh đoàn.
- Ta đã dặn tìm vài huynh đệ Ưng tộc nhanh tay lẹ mắt trong binh đoàn, bây giờ đã tìm được mấy người thích hợp rồi?
Nguyệt Sư hỏi:
- Tốt nhất là có năng lực nhìn rõ trong bóng đêm.
- Báo cáo, chuyện này lão Ngưu tôi không biết, để tôi đi gọi lão Hồ Ly tới.
Chiến sĩ Ngưu tộc bỏ miếng thịt ngựa nướng trong tay xuống. Không có biện pháp, ngựa của nhân loại thì nhỏ hơn với đa số thú nhân. Nên trừ những con đặc biệt khỏe mạnh, những con khác chỉ có thể giết lấy thịt ăn, nếu không cũng quá lãng phí.
Thả miếng thịt ngựa xuống, chiến sĩ Ngưu tộc chạy vọt đi như điên.
Lão Hồ Ly trong miệng lão Ngưu chính là một lão già của Hồ Ly tộc đi theo quân đoàn. Lão là người phụ trách những việc vặt trong binh đoàn 3.
Một lát sau.
- Tiểu đoàn trưởng, ngài gọi tôi sao?
Lão Hồ Ly đi theo phía sau lão Ngưu, từ phía sau doanh trại chạy tới.
- Đúng! Lần trước bảo lão tìm vài huynh đệ Ưng tộc, có chọn được người thích hợp không?
Nguyệt Sư hỏi.
- Có, có mười nam tử trưởng thành của Ưng tộc, nhanh tay lẹ mắt, lại có năng lực nhìn rõ trong bóng tối, rất thích hợp với ý muốn của đoàn trưởng.
Lão Hồ Ly lên tiếng:
- Để tôi đi gọi bọn hắn qua đây.
- Ừm! Làm phiền lão!
Nguyệt Sư gật đầu, binh đoàn Ba là một đội quân không chính quy, Nguyệt Sư cũng không có khả năng huấn luyện bọn họ trong một khoảng thời gian ngắn được. Tuy Nguyệt Sư đã từng nghe Cao Lôi Hoa nói qua rất nhiều lần phương pháp huấn luyện một đội quân có kỷ luật nghiêm minh. Nhưng bây giờ hắn cũng không có thời gian để huấn luyện. Chỉ có thể dựa vào những phương pháp đơn giản, bố trí vài tiểu đội, rồi lại sắp xếp vài người phụ trách quản lý. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Không lâu sau, lão Hồ Ly dẫn mười người chiến sĩ Ưng tộc sau lưng có hai cánh đến.
- Tốt lắm!
Nguyệt Sư quan sát mười chiến sĩ Ưng tộc nói:
- Giao cho các ngươi một nhiệm vụ.
Nguyệt Sư cũng không nói những lời thừa thãi, trên chiến trường nhất định phải học được sự ngắn gọn:
- Bay lên không, tìm hiểu tình hình chiến đấu ở phía trước như thế nào. Chuyện này rất quan trọng với chúng ta. Còn nữa, phải còn sống trở về.
- Rõ! Đoàn trưởng!
Mười chiến sĩ Ưng tộc đồng thanh lên tiếng, vỗ cánh bay thẳng lên bầu trời đêm.
***********
Sau nửa canh giờ, mười chiến sĩ Ưng tộc đã đập cánh bay trở về, vừa bay vừa hét lên:
- Tiểu đoàn trưởng, không tốt lắm!
- Có chuyện gì?
Lòng Nguyệt Sư trầm xuống, cảm giác chẳng lành chợt nảy lên.
- Báo Tiểu đoàn trưởng, Thú Hoàng đã chết trận, quân đội Thú Nhân tộc đã bắt đầu rút lui.
Những Ưng nhân sau khi bay một vòng trên trời, đã đến bên cạnh Nguyệt Sư, thở hổn hển nói:
-Thú Hoàng…Thú Hoàng xông lên phía trước, bị một ma pháp khổng lồ của ma pháp sư nhân loại đánh chết. Bây giờ ngay cả thi thể cũng không còn. Các huynh đệ thú nhân ở phía trước đã bắt đầu rút lui về phía sau dưới sự chỉ huy của những người thủ lĩnh.
- Quả nhiên là vậy!
Nguyệt Sư khẽ thở ra một hơi.
- Tiểu đoàn trưởng, tôi còn phát hiện một nhánh quân khoảng chừng ba nghìn Hổ nhân đang rút lui về phía chúng ta. Bọn họ là quân đội của gia tộc Thú Hoàng.
Một người thiếu niên Ưng tộc ở giữa nói.
- Rút lui về phía chúng ta à! Được rồi, nếu như có thể được thì cố gắng sắp xếp cho bọn họ.
Nguyệt Sư khẽ thở dài:
- Lương thực của chúng ta còn đủ không?
- Việc này tiểu đoàn trưởng cứ yên tâm!
Lão Hồ Ly ở một phía xông ra cười hì hì, hắn khoe khang chìa ra mười ngón tay. Trên mười ngón tay hắn lại đeo mười cái nhẫn hết sức tinh xảo và lộng lẫy.
Nguyệt Sư nhướng mày, trên những cái nhẫn có chút ma lực dao động. Hắn liền nhận ra đây đều là nhẫn không gian.
- Nhân loại đúng là giàu có.
Lão Hồ Ly liếm liếm môi nói:
- Đây là nhẫn không gian mà sau khi chúng ta thắng lợi đã tìm được trên người nhân loại. Bên trong mỗi cái nhẫn đều có đủ thực vật cho một vạn chiến sĩ Dã Trư tộc ăn trong một tháng. Nhân loại chỉ có một tiểu đội mà mang theo nhiều thực vật, giống như bọn họ xem chiến tranh là một cuộc dạo chơi vậy.
Chiến sĩ Dã Trư là một chủng tộc ăn uống mạnh nhất trong Thú Nhân tộc. Nói cách khác thì những thực vật nơi đây cũng đủ cho binh đoàn 3 của Nguyệt Sư cầm cự được hơn một năm. Nguyệt Sư thầm nghĩ, sau đó hài lòng gật đầu.
- Làm rất tốt, chú Cát Bố Đề.
Nguyệt Sư quay sang cười với lão Hồ Ly, Cát Bố Đề là tên của lão.
- Cảm ơn lời khen, tiểu đoàn trưởng.
Lão Hồ Ly cười khà khà. Sau đó vén tay áo của mình lên, lộ ra sáu cái vòng tay không gian:
- Trong sáu cái này, còn có thực vật nhiều hơn mười không gian giới chỉ nữa.
- Nếu như vậy, sắp xếp những chiến sĩ đang rút về sẽ không còn vấn đề gì rồi.
Nguyệt Sư khẽ thở dài một cái.
- Tuyệt đối không có vấn đề.
Lão Hồ Ly cười khà khà.
- Được rồi! Khi nào bọn họ chạy đến đây, lúc đó chú cứ thu xếp cho bọn họ.
Nguyệt Sư nói với lão Hồ Ly.
- Có lẽ sáng sớm ngày mai sẽ chạy đến!
Một chiến sĩ Ưng nhân nói.
- Tiểu đoàn trưởng cứ yên tâm! Tất cả mọi việc cứ giao cho tôi.
Lão Hồ Ly khẽ lên tiếng.
*********
Sáng sớm hôm sau, Nguyệt Sư đang ôm Hồ Mị Nhi ngủ say lại bị những âm thanh ầm ĩ náo loạn đánh thức.
- Chuyện gì mà ầm ĩ vậy?
Nguyệt Sư dụi dụi mắt, nhìn về phía ồn ào bên ngoài. Sau đó hắn nhìn thấy những người binh đoàn 3 của mình đang tranh cãi ầm ĩ với một số người khác. Nhìn kỹ lại, cãi nhau với binh đoàn 3 chính là những binh sĩ của đội quân Hổ tộc rút lui mà ngày hôm qua những chiến sĩ Ưng tộc đã nhìn thấy. Bởi vì trên trán của bọn họ có một chữ "Vương" rất rõ ràng.
Chẳng qua lúc này bọn họ đang phát sinh tranh chấp với những binh sĩ binh đoàn 3 của Nguyệt Sư.
/513
|