Dù Tĩnh Tâm đã dùng món canh gà đại bổ nhưng tác dụng không được như mong muốn. Điều này khiến Cao Lôi Hoa hầu như cả ngày đều vắt óc suy nghĩ xem trên địa cầu còn có phương pháp nào làm lợi sữa nữa không. Chỉ tiếc là dù hắn còn nhớ rất nhiều bài thuốc nhưng các dược liệu cần thiết thì ở thế giới này lại đều không có. Quyển sách dạy nấu ăn dài dằng dặc mà hắn cố nhét vào đầu, vậy mà bây giờ bẩy phần đã trở thành vô dụng.
- Hôm nay lại đọc thử xem thế nào.
Tay trái lật trang giấy lên Cao Lôi Hoa liền rút ra một tờ có viết:
- Món Bạch tuộc hầm với chân giò heo, nguyên liệu: Bạch tuộc 150g, chân giò heo một cái. Cách nấu đem bạch tuộc cắt thành miếng nhỏ, chân giò chặt thành 6~8 khối, sau đó cho cả vào nồi, thêm nước vừa đủ, đun với lửa lớn đến khi chín nhừ.
Đọc xong Cao Lôi Hoa nghĩ ngay đây chính là một món ăn bổ sữa cho các sản phụ mới sinh con. Xem ra hắn thật sự muốn Tĩnh Tâm được thỏa nguyện là một bà mẹ thực sự.
- A, bạch tuộc ở kinh thành có thể mua được. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Cao Lôi Hoa nhìn dòng nguyên liệu hô nhẹ. Hắn đã nhìn qua bạch tuộc ở thế giới này vài lần, tại kinh thành cũng có bán thứ này. Nhưng có điều lại được gọi là 'cá nhiều chân'. Hắn cũng đã ăn thử, có thể nói giống y như bạch tuộc ở địa cầu.
Chân giò heo? Đây mới là vấn đề lớn, Cạo Lôi Hoa đến giò vẫn chưa xác định được nơi này có tồn tại heo hay không. Bởi hắn chưa từng nhìn thấy ai bán thịt heo ở thế giới này.
"Xem ra lại phải tới khu rừng vậy. Hy vọng có thể tìm được một con." Cao Lôi Hoa thở dài, hiện tại đó là hy vọng duy nhất, nếu trong rừng mà không có thì chỉ có nước dùng tiếp món canh gà.
- Tĩnh Tâm, tôi phải ra ngoài có chút việc! Buổi tối sẽ trở về!
Cao Lôi Hoa chuẩn bị một số thứ cần dùng, nói lên trên lầu với Tĩnh Tâm, rồi đi về phía rừng rậm.
Lúc này, Tĩnh Tâm đang ngồi ở trên giường, tiểu Rudolph cùng Kim Toa Nhi đang ngủ.
Nhưng có điều nếu để Cao Lôi Hoa nhìn thấy cảnh này có thể khiến hắn ngất ngay tại chỗ.
Tĩnh Tâm đang dùng một tay mân mê bầu vú của mình. Mấy ngày nay do uống canh gà, tuy vẫn chưa ra sữa nhưng cảm giác tức ngực thì càng mãnh liệt hơn. Đặc biệt là do các bài thuốc đặc dụng nên vòng ngực của nàng bây giờ hấp dẫn hơn rất nhiều.
Tĩnh Tâm miệng nở một nụ cười nhẹ, sữa không có nhưng vòng ngực to thêm vẫn là một chuyện tốt hiếm có.
Giống như lần trước, Cao Lôi Hoa thoải mái đi từ bìa rừng vào. Vì khu rừng này nằm gần đế đố của đế quốc Quang Minh nên không có ma thú tồn tại. Nếu có cũng chỉ là mấy con tiểu ma thú hoàn toàn vô hại, ở sâu trong rừng thì mới có vài con lợi hại hơn một chút. Còn siêu cấp ma thú thì chắc chắn không bao giờ thấy. Kẻ nào nói ở đây có thì khẳng định là nói khoác không biết đằng nói.
Cao Lôi Hoa nhanh như chớp chạy một vòng quanh khu rừng. Lập tức khiến cả kim rừng trở nên náo loạn.
Đây là kiến thức sơ đẳng của một thợ săn. Nếu muốn bắt được con mồi phải nắm rõ tập tính của nó, biết được nó hay trú ngụ nơi nào trong khu rừng. Nhưng có điều, hắn làm sao biết được tính nết của bọn heo này, trước ở trên địa cầu heo đều được nuôi công nghiệp, làm gì có tập tính hoang dã.
Điều duy nhất hắn nhớ là loài heo rất thích dũi đất, cho nên hắn liền tìm đến một rậm cỏ lớn, hy vọng có thể gặp được con nào đấy. Chỗ này cũng khá rộng và lý tưởng cho những chú heo đến để hoạt động.
Ngay từ lúc chạy như điên xung quanh khu rừng, Cao Lôi Hoa bỗng đột nhiên cảm nhận được từng đợt xung điện cảm xúc truyền đến mà lại là tình trạng buồn bực.
Vốn dĩ là dị năng nhân lôi điện bậc bẩy, Cao Lôi Hoa có thể cảm nhận được những xung điện cảm xúc từ xung quanh dù rất nhỏ. Điều này khiến hắn cảm thấy thiên nhiên thật kì diệu, từng cây cỏ cũng đều có những xung nhịp cảm xúc thuộc tính mộc, thủy, hỏa, phong, lôi.
Tuy rằng chưa thể giao tiếp nhưng vào nhưng thời điểm đặc thù Cao Lôi Hoa đã có thể cảm nhận được một ít xung điện cảm xúc, giống như tình trạng hiện tại vậy.
"Phát sinh chuyện gì? Sao lại khiến bọn chúng buồn bực?" Cao Lôi Hoa liền đưa tay ra, ở trên tay hắn suất hiện một tầng lôi quang mờ ảo không ngừng lấp lánh rồi bỗng nhiên hướng về một phía rừng cây um tùm!
"Là hướng kia sao?" Cao Lôi Hoa ngẩng đau nhìn về phía rừng cây, chỗ đó mây đen đang chầm chậm tụ lại. Cao Lôi Hoa hít một hơi, sau đó cẩn thận che dấu hô hấp.
Xác định chắc chắn mình không dễ bị phát hiện, Cao Lôi Hoa nhanh chóng bay đến địa phương kì quái phía trước.
Cẩn thận tiến lại, Cao Lôi Hoa nhanh chóng tìm được một chỗ nấp thuận lợi trên một tán cây cổ thụ rồi quan sát phía dưới.
Cao Lôi Hoa ngạc nhiên vui mừng ở phía dưới chính là thứ hắn đang đi tim! Một con heo với quang điện lấp loáng bao phủ toàn thân, so với heo địa cầu to lớn hơn rất nhiều, nhưng nhìn bề ngoài thì vẫn giống nhau!
Trong lòng Cao Lôi Hoa như muốn hét lên! Nhìn con heo này, hắn chỉ thiếu nước lệ nóng lưng tròng! Bộ dáng quen thuộc nhé, ngay cả tiếng kêu cũng giống nhau. Cao Lôi Hoa đột nhiên nổi hứng muốn hát bài ca kinh điển: Heo~ Cái mũi của ngươi có hai cái lỗ~~.
Thực ra, đây chính là con heo "Cuồng Bạo Thất Cách", ma thú bậc trung. Không có gì nguy hiểm, hơn nữa chỉ số thông minh cực thấp, dễ dàng bị bắt. Tuy giai cấp không cao nhưng ma tinh của chúng lại có tác dụng rất lớn, là một trong những vật liệu tốt nhất dùng để viết ma hệ lôi pháp.
Chính vì vậy, trước kia người ta điên cuồng truy bắt chúng, thiếu chút nữa thì "Cuồng Bạo Thất Cách" bị tuyệt chủng dù chúng là ma thú có khả năng sinh sản mạnh nhất trong các ma thú bậc trung.
Hiện tại, 'Cuồng Bạo Thất Cách' là một ma thú hiếm thấy, chỉ bắt gặp ở những nơi hoang sơ trong rừng sâu.
Nói tóm lại, Cao Lôi Hoa chẳng may chó ngáp phải ruồi, ngay cả ma thú thưa thớt như vậy mà hắn cũng bắt gặp được.
- Ha ha! Heo nhỏ, chờ Cao đại gia ta sao!
Cao Lôi Hoa vui vẻ cười, nhìn chòng chọc vào 'Cuồng Bạo Thất Cách'! Sau đó nhanh như chớp chuẩn bị giáng một kích giết chết con heo phía trước.
- Ha ha! Cho ngươi đi đầu thai này!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, đánh về phía con heo!
Nhưng đúng lúc đó, một đạo quang điện mãnh liệt đã hình thành ở trên không, giáng thẳng xuống chỗ con heo.
Càng khéo léo là vừa lúc Cao Lôi Hoa đánh tới, cả người hắn đang chắn ở trước. Kết quả đạo quang điện mạnh mẽ liền trút cả lên người hắn.
- Á, không thể nào!
Cao Lôi Hoa rên rỉ kêu, vì vui quá mà quên mất. Rõ ràng là cảm thấy lôi điện mới gây phiền toái cho hắn, không ngờ lại không xét tới điểm này. Lôi điện mà sắp gây phiêu toái chính là đạo quang điện mạnh mẽ này sắp đánh xuống.
- A! Sao lại là con người?
Một ông lão tay cầm pháp trượng từ phía sau thân cây đi ra nhìn Cao Lôi Hoa kinh ngạc kêu lên.
- Hôm nay lại đọc thử xem thế nào.
Tay trái lật trang giấy lên Cao Lôi Hoa liền rút ra một tờ có viết:
- Món Bạch tuộc hầm với chân giò heo, nguyên liệu: Bạch tuộc 150g, chân giò heo một cái. Cách nấu đem bạch tuộc cắt thành miếng nhỏ, chân giò chặt thành 6~8 khối, sau đó cho cả vào nồi, thêm nước vừa đủ, đun với lửa lớn đến khi chín nhừ.
Đọc xong Cao Lôi Hoa nghĩ ngay đây chính là một món ăn bổ sữa cho các sản phụ mới sinh con. Xem ra hắn thật sự muốn Tĩnh Tâm được thỏa nguyện là một bà mẹ thực sự.
- A, bạch tuộc ở kinh thành có thể mua được. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Cao Lôi Hoa nhìn dòng nguyên liệu hô nhẹ. Hắn đã nhìn qua bạch tuộc ở thế giới này vài lần, tại kinh thành cũng có bán thứ này. Nhưng có điều lại được gọi là 'cá nhiều chân'. Hắn cũng đã ăn thử, có thể nói giống y như bạch tuộc ở địa cầu.
Chân giò heo? Đây mới là vấn đề lớn, Cạo Lôi Hoa đến giò vẫn chưa xác định được nơi này có tồn tại heo hay không. Bởi hắn chưa từng nhìn thấy ai bán thịt heo ở thế giới này.
"Xem ra lại phải tới khu rừng vậy. Hy vọng có thể tìm được một con." Cao Lôi Hoa thở dài, hiện tại đó là hy vọng duy nhất, nếu trong rừng mà không có thì chỉ có nước dùng tiếp món canh gà.
- Tĩnh Tâm, tôi phải ra ngoài có chút việc! Buổi tối sẽ trở về!
Cao Lôi Hoa chuẩn bị một số thứ cần dùng, nói lên trên lầu với Tĩnh Tâm, rồi đi về phía rừng rậm.
Lúc này, Tĩnh Tâm đang ngồi ở trên giường, tiểu Rudolph cùng Kim Toa Nhi đang ngủ.
Nhưng có điều nếu để Cao Lôi Hoa nhìn thấy cảnh này có thể khiến hắn ngất ngay tại chỗ.
Tĩnh Tâm đang dùng một tay mân mê bầu vú của mình. Mấy ngày nay do uống canh gà, tuy vẫn chưa ra sữa nhưng cảm giác tức ngực thì càng mãnh liệt hơn. Đặc biệt là do các bài thuốc đặc dụng nên vòng ngực của nàng bây giờ hấp dẫn hơn rất nhiều.
Tĩnh Tâm miệng nở một nụ cười nhẹ, sữa không có nhưng vòng ngực to thêm vẫn là một chuyện tốt hiếm có.
Giống như lần trước, Cao Lôi Hoa thoải mái đi từ bìa rừng vào. Vì khu rừng này nằm gần đế đố của đế quốc Quang Minh nên không có ma thú tồn tại. Nếu có cũng chỉ là mấy con tiểu ma thú hoàn toàn vô hại, ở sâu trong rừng thì mới có vài con lợi hại hơn một chút. Còn siêu cấp ma thú thì chắc chắn không bao giờ thấy. Kẻ nào nói ở đây có thì khẳng định là nói khoác không biết đằng nói.
Cao Lôi Hoa nhanh như chớp chạy một vòng quanh khu rừng. Lập tức khiến cả kim rừng trở nên náo loạn.
Đây là kiến thức sơ đẳng của một thợ săn. Nếu muốn bắt được con mồi phải nắm rõ tập tính của nó, biết được nó hay trú ngụ nơi nào trong khu rừng. Nhưng có điều, hắn làm sao biết được tính nết của bọn heo này, trước ở trên địa cầu heo đều được nuôi công nghiệp, làm gì có tập tính hoang dã.
Điều duy nhất hắn nhớ là loài heo rất thích dũi đất, cho nên hắn liền tìm đến một rậm cỏ lớn, hy vọng có thể gặp được con nào đấy. Chỗ này cũng khá rộng và lý tưởng cho những chú heo đến để hoạt động.
Ngay từ lúc chạy như điên xung quanh khu rừng, Cao Lôi Hoa bỗng đột nhiên cảm nhận được từng đợt xung điện cảm xúc truyền đến mà lại là tình trạng buồn bực.
Vốn dĩ là dị năng nhân lôi điện bậc bẩy, Cao Lôi Hoa có thể cảm nhận được những xung điện cảm xúc từ xung quanh dù rất nhỏ. Điều này khiến hắn cảm thấy thiên nhiên thật kì diệu, từng cây cỏ cũng đều có những xung nhịp cảm xúc thuộc tính mộc, thủy, hỏa, phong, lôi.
Tuy rằng chưa thể giao tiếp nhưng vào nhưng thời điểm đặc thù Cao Lôi Hoa đã có thể cảm nhận được một ít xung điện cảm xúc, giống như tình trạng hiện tại vậy.
"Phát sinh chuyện gì? Sao lại khiến bọn chúng buồn bực?" Cao Lôi Hoa liền đưa tay ra, ở trên tay hắn suất hiện một tầng lôi quang mờ ảo không ngừng lấp lánh rồi bỗng nhiên hướng về một phía rừng cây um tùm!
"Là hướng kia sao?" Cao Lôi Hoa ngẩng đau nhìn về phía rừng cây, chỗ đó mây đen đang chầm chậm tụ lại. Cao Lôi Hoa hít một hơi, sau đó cẩn thận che dấu hô hấp.
Xác định chắc chắn mình không dễ bị phát hiện, Cao Lôi Hoa nhanh chóng bay đến địa phương kì quái phía trước.
Cẩn thận tiến lại, Cao Lôi Hoa nhanh chóng tìm được một chỗ nấp thuận lợi trên một tán cây cổ thụ rồi quan sát phía dưới.
Cao Lôi Hoa ngạc nhiên vui mừng ở phía dưới chính là thứ hắn đang đi tim! Một con heo với quang điện lấp loáng bao phủ toàn thân, so với heo địa cầu to lớn hơn rất nhiều, nhưng nhìn bề ngoài thì vẫn giống nhau!
Trong lòng Cao Lôi Hoa như muốn hét lên! Nhìn con heo này, hắn chỉ thiếu nước lệ nóng lưng tròng! Bộ dáng quen thuộc nhé, ngay cả tiếng kêu cũng giống nhau. Cao Lôi Hoa đột nhiên nổi hứng muốn hát bài ca kinh điển: Heo~ Cái mũi của ngươi có hai cái lỗ~~.
Thực ra, đây chính là con heo "Cuồng Bạo Thất Cách", ma thú bậc trung. Không có gì nguy hiểm, hơn nữa chỉ số thông minh cực thấp, dễ dàng bị bắt. Tuy giai cấp không cao nhưng ma tinh của chúng lại có tác dụng rất lớn, là một trong những vật liệu tốt nhất dùng để viết ma hệ lôi pháp.
Chính vì vậy, trước kia người ta điên cuồng truy bắt chúng, thiếu chút nữa thì "Cuồng Bạo Thất Cách" bị tuyệt chủng dù chúng là ma thú có khả năng sinh sản mạnh nhất trong các ma thú bậc trung.
Hiện tại, 'Cuồng Bạo Thất Cách' là một ma thú hiếm thấy, chỉ bắt gặp ở những nơi hoang sơ trong rừng sâu.
Nói tóm lại, Cao Lôi Hoa chẳng may chó ngáp phải ruồi, ngay cả ma thú thưa thớt như vậy mà hắn cũng bắt gặp được.
- Ha ha! Heo nhỏ, chờ Cao đại gia ta sao!
Cao Lôi Hoa vui vẻ cười, nhìn chòng chọc vào 'Cuồng Bạo Thất Cách'! Sau đó nhanh như chớp chuẩn bị giáng một kích giết chết con heo phía trước.
- Ha ha! Cho ngươi đi đầu thai này!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, đánh về phía con heo!
Nhưng đúng lúc đó, một đạo quang điện mãnh liệt đã hình thành ở trên không, giáng thẳng xuống chỗ con heo.
Càng khéo léo là vừa lúc Cao Lôi Hoa đánh tới, cả người hắn đang chắn ở trước. Kết quả đạo quang điện mạnh mẽ liền trút cả lên người hắn.
- Á, không thể nào!
Cao Lôi Hoa rên rỉ kêu, vì vui quá mà quên mất. Rõ ràng là cảm thấy lôi điện mới gây phiền toái cho hắn, không ngờ lại không xét tới điểm này. Lôi điện mà sắp gây phiêu toái chính là đạo quang điện mạnh mẽ này sắp đánh xuống.
- A! Sao lại là con người?
Một ông lão tay cầm pháp trượng từ phía sau thân cây đi ra nhìn Cao Lôi Hoa kinh ngạc kêu lên.
/513
|